Anh Hai Boss, Đừng Nghịch Lửa - Chương 38
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14: Hai người phúc hắc
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17: Một đám bại hoại
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: Xem ai có thể kiên trì tới cuối cùng
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33: Lần sau đừng lừa anh
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48: Thật là uất ức cho anh hai
- Chương 49: Cô là đồ dễ vỡ ư?
- Chương 50: Đây được coi là phòng không gối chiếc à?
- Chương 51: Tôi đã tới tầng thượng
- Chương 52: Cô không nỡ bỏ anh hai
- Chương 53
- Chương 54: Chọn hồng mềm mà bóp
- Chương 55: Đặt vé tình nhân
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58: Lên được phòng khách, đánh thắng được lưu manh
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: Thề cống hiến sức lực vì anh hai!
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66-1
- Chương 66-2
- Chương 66-3
- Chương 66-4
- Chương 67-1
- Chương 67-2
- Chương 67-3
- Chương 67-4
- Chương 67-5
- Chương 68-1
- Chương 68-2
- Chương 68-3
- Chương 69
- Chương 69-2
- Chương 69-3
- Chương 70-1
- Chương 70-2
- Chương 70-3
- Chương 71-1
- Chương 71-2
- Chương 71-3
- Chương 72
- Chương 72-2
- Chương 73-1
- Chương 73-2
- Chương 73-3
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 77-2
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83-1
- Chương 83-2
- Chương 83-3
- Chương 83-4
- Chương 83-5
- Chương 84: Ngoại truyện
- Chương 85: Ngoại truyện 1: Bà quản gia Trịnh Thiểu Hoa
- Chương 86: Ngoại truyện 2: Có chừng có mực cho tôi
- Chương 87: Ngoại truyện 3: Tôi tra được một ít manh mối
- Chương 88: Ngoại truyện 4: Sống trên đời người có tài quan trọng nhất
- Chương 89: Ngoại truyện 5: Hà Tâm Hạ không muốn biết người sinh ra
- Chương 90: Ngoại truyện 6: Cho tới bây giờ tôi chưa nói không thích cô ấy
- Chương 91: Ngoại truyện 7: Tình cảm sâu đậm cỡ nào
- Chương 92: Ngoại truyện 8: Thế giới lại không tha cho cô sao?
- Chương 93: Ngoại truyện 9: Em ở đây
- Chương 94: Ngoại truyện 10: Kết thúc hoàn toàn
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Anh Hai Boss, Đừng Nghịch Lửa
Chương 38
Hôm nay Du Lăng Thần trở về biệt thự sớm, mặt trời còn chưa xuống núi anh đã về đến nhà rồi.
“Buổi tối ăn cái gì?” Du Lăng Thần cởi áo khoác, ngồi xuống bên cạnh Dư Tư Nhạc.
Dư Tư Nhạc cầm điều khiển từ xa, tầm phiền ý loạn chuyển kênh liên tục: “Khổ qua ở siêu thị đang giảm giá, em trang thủ mua một đống, hôm nay chúng ta có thể ăn ‘khổ qua xào thịt bằm’, “rau trộn khổ qua”, cố gắng uống “canh khổ qua” một chút.”
Du Lăng Thần hoài nghi nhìn cô, nhà họ Du không thiếu tiền, có cần thiết phải mua khổ qua không?
“Tiểu Nhạc, em mất hứng?” Du Lăng Thần nói ra suy nghĩ của mình.
Có rõ như vậy sao?
Dư Tư Nhạc lắc đầu, phản bác nói: “Không có.”
Tâm tình của cô không tốt cỡ nào! Buổi chiều ăn rất nhiều đồ ăn vặt.
“Xảy ra chuyện gì rồi hả?” Du Lăng Thần không tin cô nói hai chữ này, xoắn tay áo sơ mi lên đấy khuỷu tay.
Trên màn hình ti vi đang chiếu phim, âm thanh tràn ngập cả căn phòng. Nhưng mà một chút cũng không hấp dẫn sự chú ý của Dư Tư Nhạc.
“Anh hai, anh thích loại con gái như thế nào?” Ma xui quỷ khiến Dư Tư Nhạc nói ra những lời này, lời vừa nói ra miệng còn có một chút hối hận.
Cô dùng thân phận gì để hỏi vấn đề này? Người bình thường hỏi vấn đề này, hỏi như vậy là có ý định sắp xếp cho anh xem mắt, giới thiệu một người đủ tư cách cho anh. Nhưng mà Dư Tư Nhạc sẽ làm chuyện này sao? Sẽ không.
Dùng thân phận bạn bè để hỏi? Dư Tư Nhạc cũng không phải là bạn của anh hai, hơn nữa nếu là bạn bè hỏi, rõ ràng hơn phân nửa “cô ấy thầm mến anh.”
Chớp mắt, suýt chút Du Lăng Thần đã biết cô biết chuyện nào đó.
Sau đó phân tích vẻ mặt của cô, lại cảm thấy không có khả năng, hỏi ngược lại: "Vì sao hỏi chuyện này?"
"Tò mò."
Đúng, cô chính àl ăn no rững mở mới hỏi việc này.
"Nếu anh hai không trả lời, có thể không cần...." Miễn cưỡng, nửa câu sau cô còn chwea nói hết.
Du Lăng Thần đã mở miệng nói: "Đối với anh thì là một cô gái vừa nhu thuận vừa hiểu chuyện lại càng không quấn quýt lấy anh."
Anh bận rộn công việc, rất khó để tâm chiếu cố những người khác. Nếu một nửa kia quá bám dính, sẽ làm anh cảm thấy chán ghét. Vì vậy trước kia anh ghét Du Tư Nhạc là có lý do. Sau khi đi làm về nhà còn phải đề phòng cô em gái cố ý gây rối, cho dù là ai cũng sẽ bực mình thôi.
Nhưng mà trong lòng Du Tư Nhạc lại suy nghĩ, căn cứ vào lần trước Khưu Mẫn đến gặp, cô gái này rất biết nguyên tắc, hơn nữa biết nhìn sắc mặt người khác để nói chuyện: "nhu thuận, hiểu chuyện không bám dính." Ba điểm này cô ta đều có.
Chưa từ bỏ ý định tiếp tục hỏi: "Dáng người phải như thế nào?"
Tốt nhất là không mập không gầy." Du Lăng Thần nhìn Du Tư Nhạc chăm chú.
Lại trong phạm vi nữa rồi Cơ thể Khưu Mẫn có điện có nước có thể sánh ngang người mẫu.
Biết cái gì? Du Lăng Thần khẽ nhíu mày, biểu hiện của Tiểu Nhạc rất khác thường.
"Em đi nấu cơm đây." Du Tư Nhạc Chậm rãi vào phòng bếp.
Đêm nay cô làm một bàn yến tiệc toàn khổ qua.
Miệng Du Lăng Thần đắng nghét, sau khi súc miệng mà mùi đắng nồng của khổ qua vẫn không tan.
Du Lăng Thần gọi điện hỏi A Bưu, hôm nay có phải Du Tư Nhạc gặp chuyện gì không vui hay không? A Bưu trả lời rất đơn giản, theo lời A Bưu nói, ngoại trừ buổi sáng Du Tư Nhạc ra hiệu sách, thì không ặp bất người nào hay chuyện gì, có thể loại trừ có người chọc giận cô.
...........
Sáng sớm, Du Tư Nhạc mặc đồ thể thao đi ra ngoài rất sớm.
Không khí trong lành phả vào mặt có chút mát mẻ.
Du Tư Nhạc cầm bình nước khoáng ngửa đầu uống một ngụm, di động trong túi chợt rung lên. Bởi vì sợ khi đi học, có người gọi điện thoại vào, nên Du Tư Nhac đã chuyển điện thoại sang chế độ rung, đến chủ nhật mới đổi lại.
Là một dãy số lạ.
Du Tư Nhạc quyết định nhấn nút từ chối cuộc gọi
Màn hình lại sáng lên, vẫn là dãy số kia.
Do dự nửa phút, sợ người này có việc tìm mình, cuối cùng Du Tư Nhạc vẫn nhân nút nghe. "Alo"
"Là tiểu Nhạc sao?" Là giọng nói con gái, hơi mềm mại, không giống gọng trẻ con của Tưởng Oánh Oánh, hẳn là trên 20 tuổi.
Du Tư Nhạc tạm thời không thể đoán là ai.
Có lẽ đối phương cũng đoán được kết quả này nên đã tự giới thiệu: "Tiểu Nhạc, là chị Khưu Mẫn đây, còn nhớ không?"
Là cô ta! Sao cô ta lại có số điện thoại của mình?
Chẳng lẽ anh hai cho cô ta số điện thoại, nếu cô ta và anh hai thực sự là mối quan hệ đó thì biết số điện thoại của cô vẫn không có gì là lạ.
"Tìm tôi có việc gì sao?" Du Tư Nhạc cầm khăn lông lau mồ hôi, vừa lau vừa đi vào trong biệt thự
Anh hai đã đi làm trong nhà chỉ có một mình Du Tư Nhạc.
"Em có thể đến khu biệt thự ở ngoại ô mới không? Chị có chuyện muốn nói với em." Giọng của Khưu Mẫn mang theo vài phần khẩn cầu, nếu là đàn ông nghe thấy, có lẽ sẽ bị choáng váng đầu óc, si ngốc mê mẫn hứa với cô ta ngay. Không khó để đoán, Khưu Mẫn hẹn cô ra là muốn hẹn hò với anh trai cô.
"Là chuyện của anh hai em." Đối phương lại nói thêm. "Nếu em lo lắng, có thể mang thêm vệ sĩ theo"
Những lời này loại trừ băn khoăn trong lòng Du Tư Nhạc, cô cũng rấy muốn biết giữa cô ta và anh hai rốt cuộc có quan hệ gì. Nội dung trên tạp chí khó có thể tin tưởng. đa số tin tức đều do đám phóng viên chó săn tung tin giật gân. Du Tư Nhạc không ngốc đến mức có thể tin đó là sự thật hoàn toàn.
Có loại người thật lạ, dù đã biết trước đáp án, nhưng phải chính miệng đương sự nói ra mới có thể tin tưởng hoàn toàn.
Hiện tại Du Tư Nhạc thuộc dạng người này.
Bảo tiểu Vương lái xe chở cô đến khu biệt thự ở ngoại ô, Du Tư Nhạc chỉ mang theo vệ sĩ là A Bưu đi cùng
Khưu Mẫn dùng di động nhắn địa chỉ đến, tiểu Vương dựa vào hướng dẫn từ vệ tinh vững vàng lấy tốc độ đến mục đích.
Không khí ở ngoại ô trong lành tươi mát hơn so với thành phố.
Tùy tiện hít một hơi, ngửi được mùi không khí trong lành hòa với mùi cỏ xanh tự nhiên.
"Tiểu thư, cô đi vào đó làm gì? Tôi nhớ không lầm đây là bất động sản của Du thiếu." Tiểu Vương vừa lái xe vừa hỏi Du Tư Nhạc.
Ở chung thời gian lâu, bọn họ đều là người làm công của nhà họ Du, biết Du Tư Nhạc không có dáng vẻ kiêu ngạo của thiên kim tiểu thư, rất dễ ở chung.
Là biệt thự của anh hai? Vậy người kia có chìa khóa sao?
Sau khi gom góp từng sự việc lại, Du Tư Nhạc lúc này không thể không nhìn thẳng vào sự tồn tại của Khưu Mẫn, bởi vì nói không chừng tương lai người này sẽ trở thành chị dâu của cô.
“Buổi tối ăn cái gì?” Du Lăng Thần cởi áo khoác, ngồi xuống bên cạnh Dư Tư Nhạc.
Dư Tư Nhạc cầm điều khiển từ xa, tầm phiền ý loạn chuyển kênh liên tục: “Khổ qua ở siêu thị đang giảm giá, em trang thủ mua một đống, hôm nay chúng ta có thể ăn ‘khổ qua xào thịt bằm’, “rau trộn khổ qua”, cố gắng uống “canh khổ qua” một chút.”
Du Lăng Thần hoài nghi nhìn cô, nhà họ Du không thiếu tiền, có cần thiết phải mua khổ qua không?
“Tiểu Nhạc, em mất hứng?” Du Lăng Thần nói ra suy nghĩ của mình.
Có rõ như vậy sao?
Dư Tư Nhạc lắc đầu, phản bác nói: “Không có.”
Tâm tình của cô không tốt cỡ nào! Buổi chiều ăn rất nhiều đồ ăn vặt.
“Xảy ra chuyện gì rồi hả?” Du Lăng Thần không tin cô nói hai chữ này, xoắn tay áo sơ mi lên đấy khuỷu tay.
Trên màn hình ti vi đang chiếu phim, âm thanh tràn ngập cả căn phòng. Nhưng mà một chút cũng không hấp dẫn sự chú ý của Dư Tư Nhạc.
“Anh hai, anh thích loại con gái như thế nào?” Ma xui quỷ khiến Dư Tư Nhạc nói ra những lời này, lời vừa nói ra miệng còn có một chút hối hận.
Cô dùng thân phận gì để hỏi vấn đề này? Người bình thường hỏi vấn đề này, hỏi như vậy là có ý định sắp xếp cho anh xem mắt, giới thiệu một người đủ tư cách cho anh. Nhưng mà Dư Tư Nhạc sẽ làm chuyện này sao? Sẽ không.
Dùng thân phận bạn bè để hỏi? Dư Tư Nhạc cũng không phải là bạn của anh hai, hơn nữa nếu là bạn bè hỏi, rõ ràng hơn phân nửa “cô ấy thầm mến anh.”
Chớp mắt, suýt chút Du Lăng Thần đã biết cô biết chuyện nào đó.
Sau đó phân tích vẻ mặt của cô, lại cảm thấy không có khả năng, hỏi ngược lại: "Vì sao hỏi chuyện này?"
"Tò mò."
Đúng, cô chính àl ăn no rững mở mới hỏi việc này.
"Nếu anh hai không trả lời, có thể không cần...." Miễn cưỡng, nửa câu sau cô còn chwea nói hết.
Du Lăng Thần đã mở miệng nói: "Đối với anh thì là một cô gái vừa nhu thuận vừa hiểu chuyện lại càng không quấn quýt lấy anh."
Anh bận rộn công việc, rất khó để tâm chiếu cố những người khác. Nếu một nửa kia quá bám dính, sẽ làm anh cảm thấy chán ghét. Vì vậy trước kia anh ghét Du Tư Nhạc là có lý do. Sau khi đi làm về nhà còn phải đề phòng cô em gái cố ý gây rối, cho dù là ai cũng sẽ bực mình thôi.
Nhưng mà trong lòng Du Tư Nhạc lại suy nghĩ, căn cứ vào lần trước Khưu Mẫn đến gặp, cô gái này rất biết nguyên tắc, hơn nữa biết nhìn sắc mặt người khác để nói chuyện: "nhu thuận, hiểu chuyện không bám dính." Ba điểm này cô ta đều có.
Chưa từ bỏ ý định tiếp tục hỏi: "Dáng người phải như thế nào?"
Tốt nhất là không mập không gầy." Du Lăng Thần nhìn Du Tư Nhạc chăm chú.
Lại trong phạm vi nữa rồi Cơ thể Khưu Mẫn có điện có nước có thể sánh ngang người mẫu.
Biết cái gì? Du Lăng Thần khẽ nhíu mày, biểu hiện của Tiểu Nhạc rất khác thường.
"Em đi nấu cơm đây." Du Tư Nhạc Chậm rãi vào phòng bếp.
Đêm nay cô làm một bàn yến tiệc toàn khổ qua.
Miệng Du Lăng Thần đắng nghét, sau khi súc miệng mà mùi đắng nồng của khổ qua vẫn không tan.
Du Lăng Thần gọi điện hỏi A Bưu, hôm nay có phải Du Tư Nhạc gặp chuyện gì không vui hay không? A Bưu trả lời rất đơn giản, theo lời A Bưu nói, ngoại trừ buổi sáng Du Tư Nhạc ra hiệu sách, thì không ặp bất người nào hay chuyện gì, có thể loại trừ có người chọc giận cô.
...........
Sáng sớm, Du Tư Nhạc mặc đồ thể thao đi ra ngoài rất sớm.
Không khí trong lành phả vào mặt có chút mát mẻ.
Du Tư Nhạc cầm bình nước khoáng ngửa đầu uống một ngụm, di động trong túi chợt rung lên. Bởi vì sợ khi đi học, có người gọi điện thoại vào, nên Du Tư Nhac đã chuyển điện thoại sang chế độ rung, đến chủ nhật mới đổi lại.
Là một dãy số lạ.
Du Tư Nhạc quyết định nhấn nút từ chối cuộc gọi
Màn hình lại sáng lên, vẫn là dãy số kia.
Do dự nửa phút, sợ người này có việc tìm mình, cuối cùng Du Tư Nhạc vẫn nhân nút nghe. "Alo"
"Là tiểu Nhạc sao?" Là giọng nói con gái, hơi mềm mại, không giống gọng trẻ con của Tưởng Oánh Oánh, hẳn là trên 20 tuổi.
Du Tư Nhạc tạm thời không thể đoán là ai.
Có lẽ đối phương cũng đoán được kết quả này nên đã tự giới thiệu: "Tiểu Nhạc, là chị Khưu Mẫn đây, còn nhớ không?"
Là cô ta! Sao cô ta lại có số điện thoại của mình?
Chẳng lẽ anh hai cho cô ta số điện thoại, nếu cô ta và anh hai thực sự là mối quan hệ đó thì biết số điện thoại của cô vẫn không có gì là lạ.
"Tìm tôi có việc gì sao?" Du Tư Nhạc cầm khăn lông lau mồ hôi, vừa lau vừa đi vào trong biệt thự
Anh hai đã đi làm trong nhà chỉ có một mình Du Tư Nhạc.
"Em có thể đến khu biệt thự ở ngoại ô mới không? Chị có chuyện muốn nói với em." Giọng của Khưu Mẫn mang theo vài phần khẩn cầu, nếu là đàn ông nghe thấy, có lẽ sẽ bị choáng váng đầu óc, si ngốc mê mẫn hứa với cô ta ngay. Không khó để đoán, Khưu Mẫn hẹn cô ra là muốn hẹn hò với anh trai cô.
"Là chuyện của anh hai em." Đối phương lại nói thêm. "Nếu em lo lắng, có thể mang thêm vệ sĩ theo"
Những lời này loại trừ băn khoăn trong lòng Du Tư Nhạc, cô cũng rấy muốn biết giữa cô ta và anh hai rốt cuộc có quan hệ gì. Nội dung trên tạp chí khó có thể tin tưởng. đa số tin tức đều do đám phóng viên chó săn tung tin giật gân. Du Tư Nhạc không ngốc đến mức có thể tin đó là sự thật hoàn toàn.
Có loại người thật lạ, dù đã biết trước đáp án, nhưng phải chính miệng đương sự nói ra mới có thể tin tưởng hoàn toàn.
Hiện tại Du Tư Nhạc thuộc dạng người này.
Bảo tiểu Vương lái xe chở cô đến khu biệt thự ở ngoại ô, Du Tư Nhạc chỉ mang theo vệ sĩ là A Bưu đi cùng
Khưu Mẫn dùng di động nhắn địa chỉ đến, tiểu Vương dựa vào hướng dẫn từ vệ tinh vững vàng lấy tốc độ đến mục đích.
Không khí ở ngoại ô trong lành tươi mát hơn so với thành phố.
Tùy tiện hít một hơi, ngửi được mùi không khí trong lành hòa với mùi cỏ xanh tự nhiên.
"Tiểu thư, cô đi vào đó làm gì? Tôi nhớ không lầm đây là bất động sản của Du thiếu." Tiểu Vương vừa lái xe vừa hỏi Du Tư Nhạc.
Ở chung thời gian lâu, bọn họ đều là người làm công của nhà họ Du, biết Du Tư Nhạc không có dáng vẻ kiêu ngạo của thiên kim tiểu thư, rất dễ ở chung.
Là biệt thự của anh hai? Vậy người kia có chìa khóa sao?
Sau khi gom góp từng sự việc lại, Du Tư Nhạc lúc này không thể không nhìn thẳng vào sự tồn tại của Khưu Mẫn, bởi vì nói không chừng tương lai người này sẽ trở thành chị dâu của cô.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14: Hai người phúc hắc
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17: Một đám bại hoại
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: Xem ai có thể kiên trì tới cuối cùng
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33: Lần sau đừng lừa anh
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48: Thật là uất ức cho anh hai
- Chương 49: Cô là đồ dễ vỡ ư?
- Chương 50: Đây được coi là phòng không gối chiếc à?
- Chương 51: Tôi đã tới tầng thượng
- Chương 52: Cô không nỡ bỏ anh hai
- Chương 53
- Chương 54: Chọn hồng mềm mà bóp
- Chương 55: Đặt vé tình nhân
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58: Lên được phòng khách, đánh thắng được lưu manh
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: Thề cống hiến sức lực vì anh hai!
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66-1
- Chương 66-2
- Chương 66-3
- Chương 66-4
- Chương 67-1
- Chương 67-2
- Chương 67-3
- Chương 67-4
- Chương 67-5
- Chương 68-1
- Chương 68-2
- Chương 68-3
- Chương 69
- Chương 69-2
- Chương 69-3
- Chương 70-1
- Chương 70-2
- Chương 70-3
- Chương 71-1
- Chương 71-2
- Chương 71-3
- Chương 72
- Chương 72-2
- Chương 73-1
- Chương 73-2
- Chương 73-3
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 77-2
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83-1
- Chương 83-2
- Chương 83-3
- Chương 83-4
- Chương 83-5
- Chương 84: Ngoại truyện
- Chương 85: Ngoại truyện 1: Bà quản gia Trịnh Thiểu Hoa
- Chương 86: Ngoại truyện 2: Có chừng có mực cho tôi
- Chương 87: Ngoại truyện 3: Tôi tra được một ít manh mối
- Chương 88: Ngoại truyện 4: Sống trên đời người có tài quan trọng nhất
- Chương 89: Ngoại truyện 5: Hà Tâm Hạ không muốn biết người sinh ra
- Chương 90: Ngoại truyện 6: Cho tới bây giờ tôi chưa nói không thích cô ấy
- Chương 91: Ngoại truyện 7: Tình cảm sâu đậm cỡ nào
- Chương 92: Ngoại truyện 8: Thế giới lại không tha cho cô sao?
- Chương 93: Ngoại truyện 9: Em ở đây
- Chương 94: Ngoại truyện 10: Kết thúc hoàn toàn
- bình luận