Cuối Cùng Anh Cũng Tìm Thấy Em - Chương 34:Chap 35 - Không phải là anh sao?
Chương trước- Chương 1:Chap 1 - Hợp đồng hôn nhân (1)
- Chương 2:Chap 2 - Hợp đồng hôn nhân (2)
- Chương 3:Chap 3 - Mạc tổng nổi giận!
- Chương 4:Chap 4 - Cậu thực sự không muốn nắm bắt cơ hội này sao?
- Chương 5:Chap 5 - Tôi đồng ý
- Chương 6:Chap 7 - Bị bao nuôi?
- Chương 7:Chap 8 - Rắc rối
- Chương 8:Chap 9 - Người của tôi là cô ấy
- Chương 9:Chap 10 - Anh sẽ bảo vệ em
- Chương 10:Chap 11 - Đúng là cuộc sống của người có tiền
- Chương 11:Chap 12 - Ngủ ngon
- Chương 12:Chap 13 - Ra mắt " ba mẹ chồng "!!!
- Chương 13:Chap 14 - Bước tiến mới
- Chương 14:Chap 15 - Liệu có phải anh ấy thích cậu?
- Chương 15:Chap 16 - Người quản lý mới
- Chương 16:Chap 17 - Đại tỷ của Đế Vương?
- Chương 17:Chap 18 - Lời tỏ tình ngày Valentine
- Chương 18:Chap 19 - Món quà kỉ niệm
- Chương 19:Chap 20 - Chị không muốn em bị chèn ép
- Chương 20:Chap 21 - Ảo mộng tình yêu
- Chương 21:Chap 22 - Lần đầu tiên thân mật đến vậy
- Chương 22:Chap 23 - Tôi hận anh, Mạc Thiếu Quân!
- Chương 23:Chap 24 - Cô gái kì lạ
- Chương 24:Chap 25 - Bạch Lan Như sao vậy?
- Chương 25:Chap 26 - Khai máy
- Chương 26:Chap 27 - Thói quen khi nhớ em
- Chương 27:Chap 28 - Quá khứ của Triết - Như
- Chương 28:Chap 29 - Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
- Chương 29:Chap 30 - Làm ơn...
- Chương 30:Chap 31 - Ánh trăng tình yêu
- Chương 31:Chap 32 - Ngứa mắt thì " out "
- Chương 32:Chap 33 - Đối thủ giải nghệ
- Chương 33:Chap 34 - Mất trí nhớ?
- Chương 34:Chap 35 - Không phải là anh sao?
- Chương 35:Chap 36 - Lời thổ lộ của trái tim
- Chương 36:Chap 37 - Câu chuyện của 10 năm trước
- Chương 37:Chap 38 - Tạm biệt...
- Chương 38:Chap 39 - Liêm sỉ có ăn được không?
- Chương 39:Chap 40 - Vai nữ chính
- Chương 40:Chap 41 - Đây là vợ tôi!
- Chương 41:Chap 42 - Đứa con của hai chúng ta
- Chương 42:Chap 43 - Ông xã chị hiền lành lắm!
- Chương 43:Chap 44 - Giấm chua ghê !!!
- Chương 44:Chap 45 - Tai nạn
- Chương 45:Chap 46 - Thoát nạn
- Chương 46:Chap 47 - Năm xui xẻo
- Chương 47:Chap 48 - " Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng "
- Chương 48:Chap 49 - Buổi họp báo
- Chương 49:Chap 50 - Tin tức hot nhất năm
- Chương 50:Chap 51 - Trợ lý Lý thoát kiếp " FA "
- Chương 51:Chap 52 - Lần gặp mặt cuối
- Chương 52:Chap 53 - Không đủ can đảm để rời xa em
- Chương 53:Chap 54 - Làm lành
- Chương 54:Chap 55 - Lễ trao giải
- Chương 55:Chap 56 - Người thua cuộc
- Chương 56:Chap 57 - Cầu hôn
- Chương 57:Chap 58 - Happy ending
- Chương 58:Chap 59 - Ngoại truyện 1 : Mạc Thiếu Lâm - thánh chuyên làm vỡ đồ :))
- Chương 59:Chap 60 - Ngoại truyện 2 : Hạnh phúc viên mãn!
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cuối Cùng Anh Cũng Tìm Thấy Em
Chương 34:Chap 35 - Không phải là anh sao?
- Mình đang ở đâu thế này?
Hạ Linh ôm đầu ngồi dậy ngơ ngác nhìn xung quanh phòng, cô suýt lăn xuống giường vì giật mình. Anh đang nằm co ro ngủ ở trên sofa. Cô mới nhớ lại hôm qua, tự nhiên cô đau đầu sau đó ngất đi không biết trời đất gì nữa. Vậy là anh đưa cô vào đây rồi chăm sóc cô cả đêm ư?
Cô nhẹ nhàng bước xuống giường lại gần chỗ anh, nhìn thật kĩ vào khuôn mặt đẹp trai đó và nhớ kĩ trong tâm trí, nhỡ sau này hợp đồng giữa cô và anh có hết hạn thì mỗi ngày cô sẽ nhớ đến khuôn mặt này là sẽ không thấy cô đơn nữa.
- Mạc Thiếu Quân, anh có biết không? Chỉ những lúc anh ngủ say như này, em mới có cơ hội để bày tỏ hết lời nói trong trái tim em. Em...yêu anh, rất nhiều, nhiều hơn là em nghĩ.
Cô thổ lộ xong thì không kìm được mà đặt một nụ hôn vào trán anh, nụ hôn chứa tất cả tình yêu mà cô dành cho anh, sâu đậm...
Anh vừa động đậy là cô đã nhanh chóng đứng thẳng tắp người, anh mơ màng mở mắt thì đã thấy cô tỉnh và đang đứng trước mặt anh. Nụ cười ấy, cứ luôn khắc sâu vào tâm trí anh vậy, nó như một ánh sáng nhỏ chiếu sáng cả cuộc sống của anh.
- Anh dậy rồi à?
- Ừ? Sao em lại bước xuống giường, đã đỡ chút nào chưa?
- Tôi đỡ rồi. Giờ chỉ có bụng của tôi là có vẫn đề thôi
Cô đứng xoa bụng rồi than thở
- Sao? Em khó chịu bụng sao?
- "..."
Cô câm nín trước biểu hiện của anh, có cần phải làm quá câu nói của cô lên thế không?
- Ý tôi là...tôi đói bụng
Anh sực nhớ ra, cô vừa trải qua sự mệt mỏi xong, chắc giờ đang rất đói, vậy mà anh lại cứ tưởng...
- Để anh kêu dì Mai mang đồ ăn sáng đến cho em. Em cứ nằm trên giường nghỉ ngơi đi
......
Ăn sáng xong cô nhất quyết đòi xuất viện, anh thì lại cương quyết không cho phép, bảo cô phải nằm lại đây vài ngày để hồi sức đã. Nếu thế thì cô sẽ chết vì chán mất. Nói thế nào cũng không thuyết phục được anh, cô đành phải nghe lời " boss " vậy.
Để giết thời gian, cô gọi cho Bạch Lan Như để tám chuyện trên trời dưới đất. Nói chuyện được một lúc thì Lan Như hỏi cô
- Cậu với Mạc tổng thế nào rồi? Tiến triển tốt chứ?
Cô phải nhìn xung quanh một lượt, chắc chắn anh không ở quanh đây thì mới nói tiếp
- Cũng vẫn vậy thôi, còn có thể tiến triển tới mức nào nữa chứ?
- Cậu đúng là... Dù gì cũng phải nói ra hết chứ, không cần biết kết quả ra sao, miễn là nhẹ lòng là được
- Mình...không dám. Mình với anh ấy là hai người không cùng một thế giới, mình nghĩ chỉ cần như hiện tại thôi, vui vẻ với nhau mà sống
- Cậu không được hạ thấp bản thân mình như thế. Đối với mình cậu là tuyệt nhất, hoàn hảo nhất, được chứ? Cậu phải tự tin lên
- Lan Như à, mình...rất yêu anh ấy, nhưng mình không đủ can đảm
......
Ngoài cửa phòng bệnh của cô, một thân người dài đang đứng dựa vào bức tường lạnh lẽo của bệnh viện, ngửa mặt lên trần mà cười tự giễu
- Thì ra...em đang yêu ai đó mà không phải là anh sao? Ha, tại sao chứ?
Mạc Thiếu Quân đấm mạnh vào bức tường phía sau, mu bàn tay rỉ máu mà anh không hề thấy đau đớn, vì trái tim anh đang rỉ máu, nó còn đau hơn gấp trăm ngàn lần so với nỗi đau thể xác.
Hạ Linh ôm đầu ngồi dậy ngơ ngác nhìn xung quanh phòng, cô suýt lăn xuống giường vì giật mình. Anh đang nằm co ro ngủ ở trên sofa. Cô mới nhớ lại hôm qua, tự nhiên cô đau đầu sau đó ngất đi không biết trời đất gì nữa. Vậy là anh đưa cô vào đây rồi chăm sóc cô cả đêm ư?
Cô nhẹ nhàng bước xuống giường lại gần chỗ anh, nhìn thật kĩ vào khuôn mặt đẹp trai đó và nhớ kĩ trong tâm trí, nhỡ sau này hợp đồng giữa cô và anh có hết hạn thì mỗi ngày cô sẽ nhớ đến khuôn mặt này là sẽ không thấy cô đơn nữa.
- Mạc Thiếu Quân, anh có biết không? Chỉ những lúc anh ngủ say như này, em mới có cơ hội để bày tỏ hết lời nói trong trái tim em. Em...yêu anh, rất nhiều, nhiều hơn là em nghĩ.
Cô thổ lộ xong thì không kìm được mà đặt một nụ hôn vào trán anh, nụ hôn chứa tất cả tình yêu mà cô dành cho anh, sâu đậm...
Anh vừa động đậy là cô đã nhanh chóng đứng thẳng tắp người, anh mơ màng mở mắt thì đã thấy cô tỉnh và đang đứng trước mặt anh. Nụ cười ấy, cứ luôn khắc sâu vào tâm trí anh vậy, nó như một ánh sáng nhỏ chiếu sáng cả cuộc sống của anh.
- Anh dậy rồi à?
- Ừ? Sao em lại bước xuống giường, đã đỡ chút nào chưa?
- Tôi đỡ rồi. Giờ chỉ có bụng của tôi là có vẫn đề thôi
Cô đứng xoa bụng rồi than thở
- Sao? Em khó chịu bụng sao?
- "..."
Cô câm nín trước biểu hiện của anh, có cần phải làm quá câu nói của cô lên thế không?
- Ý tôi là...tôi đói bụng
Anh sực nhớ ra, cô vừa trải qua sự mệt mỏi xong, chắc giờ đang rất đói, vậy mà anh lại cứ tưởng...
- Để anh kêu dì Mai mang đồ ăn sáng đến cho em. Em cứ nằm trên giường nghỉ ngơi đi
......
Ăn sáng xong cô nhất quyết đòi xuất viện, anh thì lại cương quyết không cho phép, bảo cô phải nằm lại đây vài ngày để hồi sức đã. Nếu thế thì cô sẽ chết vì chán mất. Nói thế nào cũng không thuyết phục được anh, cô đành phải nghe lời " boss " vậy.
Để giết thời gian, cô gọi cho Bạch Lan Như để tám chuyện trên trời dưới đất. Nói chuyện được một lúc thì Lan Như hỏi cô
- Cậu với Mạc tổng thế nào rồi? Tiến triển tốt chứ?
Cô phải nhìn xung quanh một lượt, chắc chắn anh không ở quanh đây thì mới nói tiếp
- Cũng vẫn vậy thôi, còn có thể tiến triển tới mức nào nữa chứ?
- Cậu đúng là... Dù gì cũng phải nói ra hết chứ, không cần biết kết quả ra sao, miễn là nhẹ lòng là được
- Mình...không dám. Mình với anh ấy là hai người không cùng một thế giới, mình nghĩ chỉ cần như hiện tại thôi, vui vẻ với nhau mà sống
- Cậu không được hạ thấp bản thân mình như thế. Đối với mình cậu là tuyệt nhất, hoàn hảo nhất, được chứ? Cậu phải tự tin lên
- Lan Như à, mình...rất yêu anh ấy, nhưng mình không đủ can đảm
......
Ngoài cửa phòng bệnh của cô, một thân người dài đang đứng dựa vào bức tường lạnh lẽo của bệnh viện, ngửa mặt lên trần mà cười tự giễu
- Thì ra...em đang yêu ai đó mà không phải là anh sao? Ha, tại sao chứ?
Mạc Thiếu Quân đấm mạnh vào bức tường phía sau, mu bàn tay rỉ máu mà anh không hề thấy đau đớn, vì trái tim anh đang rỉ máu, nó còn đau hơn gấp trăm ngàn lần so với nỗi đau thể xác.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1 - Hợp đồng hôn nhân (1)
- Chương 2:Chap 2 - Hợp đồng hôn nhân (2)
- Chương 3:Chap 3 - Mạc tổng nổi giận!
- Chương 4:Chap 4 - Cậu thực sự không muốn nắm bắt cơ hội này sao?
- Chương 5:Chap 5 - Tôi đồng ý
- Chương 6:Chap 7 - Bị bao nuôi?
- Chương 7:Chap 8 - Rắc rối
- Chương 8:Chap 9 - Người của tôi là cô ấy
- Chương 9:Chap 10 - Anh sẽ bảo vệ em
- Chương 10:Chap 11 - Đúng là cuộc sống của người có tiền
- Chương 11:Chap 12 - Ngủ ngon
- Chương 12:Chap 13 - Ra mắt " ba mẹ chồng "!!!
- Chương 13:Chap 14 - Bước tiến mới
- Chương 14:Chap 15 - Liệu có phải anh ấy thích cậu?
- Chương 15:Chap 16 - Người quản lý mới
- Chương 16:Chap 17 - Đại tỷ của Đế Vương?
- Chương 17:Chap 18 - Lời tỏ tình ngày Valentine
- Chương 18:Chap 19 - Món quà kỉ niệm
- Chương 19:Chap 20 - Chị không muốn em bị chèn ép
- Chương 20:Chap 21 - Ảo mộng tình yêu
- Chương 21:Chap 22 - Lần đầu tiên thân mật đến vậy
- Chương 22:Chap 23 - Tôi hận anh, Mạc Thiếu Quân!
- Chương 23:Chap 24 - Cô gái kì lạ
- Chương 24:Chap 25 - Bạch Lan Như sao vậy?
- Chương 25:Chap 26 - Khai máy
- Chương 26:Chap 27 - Thói quen khi nhớ em
- Chương 27:Chap 28 - Quá khứ của Triết - Như
- Chương 28:Chap 29 - Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
- Chương 29:Chap 30 - Làm ơn...
- Chương 30:Chap 31 - Ánh trăng tình yêu
- Chương 31:Chap 32 - Ngứa mắt thì " out "
- Chương 32:Chap 33 - Đối thủ giải nghệ
- Chương 33:Chap 34 - Mất trí nhớ?
- Chương 34:Chap 35 - Không phải là anh sao?
- Chương 35:Chap 36 - Lời thổ lộ của trái tim
- Chương 36:Chap 37 - Câu chuyện của 10 năm trước
- Chương 37:Chap 38 - Tạm biệt...
- Chương 38:Chap 39 - Liêm sỉ có ăn được không?
- Chương 39:Chap 40 - Vai nữ chính
- Chương 40:Chap 41 - Đây là vợ tôi!
- Chương 41:Chap 42 - Đứa con của hai chúng ta
- Chương 42:Chap 43 - Ông xã chị hiền lành lắm!
- Chương 43:Chap 44 - Giấm chua ghê !!!
- Chương 44:Chap 45 - Tai nạn
- Chương 45:Chap 46 - Thoát nạn
- Chương 46:Chap 47 - Năm xui xẻo
- Chương 47:Chap 48 - " Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng "
- Chương 48:Chap 49 - Buổi họp báo
- Chương 49:Chap 50 - Tin tức hot nhất năm
- Chương 50:Chap 51 - Trợ lý Lý thoát kiếp " FA "
- Chương 51:Chap 52 - Lần gặp mặt cuối
- Chương 52:Chap 53 - Không đủ can đảm để rời xa em
- Chương 53:Chap 54 - Làm lành
- Chương 54:Chap 55 - Lễ trao giải
- Chương 55:Chap 56 - Người thua cuộc
- Chương 56:Chap 57 - Cầu hôn
- Chương 57:Chap 58 - Happy ending
- Chương 58:Chap 59 - Ngoại truyện 1 : Mạc Thiếu Lâm - thánh chuyên làm vỡ đồ :))
- Chương 59:Chap 60 - Ngoại truyện 2 : Hạnh phúc viên mãn!
- bình luận