Cứu Giúp Nữ Chính Tôi Bất Ngờ Kiếm Được Người Yêu - Chương 39: Điều Kiện
Chương trước- Chương 1: Bám Theo
- Chương 2: Công Cuộc Đuổi Bắt
- Chương 3: Người Trong Tin Nhắn
- Chương 4: Bị Bệnh
- Chương 5: Bị Bệnh (2)
- Chương 6: Nằm Viện
- Chương 7: Cảm Giác
- Chương 8: Nhật Ký
- Chương 9: Khởi Hành
- Chương 10: Thành Phố Biển
- Chương 11: Người Quen
- Chương 12: Giải Cứu
- Chương 13: Lam Ly Và Hà Thiên
- Chương 14: Vũ Khôi Nguyên Điên Rồi?
- Chương 15: Công Việc Làm Thêm
- Chương 16: Ngày Đầu Tiên Làm Việc
- Chương 17: Vị Khách Trú Mưa
- Chương 18: Bắt Cóc
- Chương 19: Vũ Thành Luân Đến
- Chương 20: Lâm An Cô Không Đợi Được Nữa Rồi
- Chương 21: Kẻ Đứng Sau
- Chương 22: Chạy Thoát
- Chương 23: Thăm Bệnh
- Chương 24: Buổi Hẹn Cùng Lý Tang
- Chương 25: Gặp Lâm Song Hà
- Chương 26: Xem Mắt
- Chương 27: Giải Quyết Khúc Mắc
- Chương 28: Sợ Sấm
- Chương 29: Nỗi Sợ Của Vũ Khôi Nguyên
- Chương 30: Đến Trường
- Chương 31: Sự Mất Tích Của Lý Tang
- Chương 32: An Tịch
- Chương 33: Sự Cố Bảy Năm Trước
- Chương 34: Nửa Đêm
- Chương 35: Ca Sĩ Được Mời
- Chương 36: Để Ý
- Chương 37: Vậy Mà Lại Là Cô Ấy?
- Chương 38: Đi Chợ
- Chương 39: Điều Kiện
- Chương 40: Quản Lý Doanh nghiệp
- Chương 41: Gặp Mặt Bàn Bạc
- Chương 42: Tuyển Dụng Nhân Sự
- Chương 43: Thành Công
- Chương 44: Dính Chặt Lấy Anh
- Chương 45: Đi Đến Khu Quân Sự
- Chương 46: Ngày Đầu Tiên Học Quân Sự
- Chương 47: Bị Phạt
- Chương 48: Trận Đấu Bóng Rổ
- Chương 49: Trộm Phương Thức Liên Lạc
- Chương 51: Buổi Biểu Diễn Thành Công
- Chương 52: Buổi Học Quân Sự Cuối Cùng
- Chương 53: Buổi Đi Chơi Công Viên
- Chương 54: Kết Cục Của Dung Yến
- Chương 55: Hào Hứng Trước Chuyến Đi
- Chương 56: Vị Tiếp Tân Kỳ Lạ
- Chương 57: Gặp Lại Tô Thanh Hồng
- Chương 58: Loại Thịt Bí Ẩn
- Chương 59: Bóng Đen Dưới Chân Giường
- Chương 60: Đêm Thứ Hai
- Chương 61: Đêm Thứ Ba
- Chương 62: Manh Mối Đầu Tiên
- Chương 63: Manh Mối Tiếp Theo
- Chương 64: Những Manh Mối Cuối Cùng
- Chương 65: Người Đàn Ông Bí Ẩn
- Chương 66: Thoát Khỏi Du Thuyền
- Chương 67: Tô Thanh Hồng và Cảnh Bách (1)
- Chương 68: Tô Thanh Hồng Và Cảnh Bách (2)
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: Nỗi Nhớ Của Lam Ly
- Chương 76: Bỏ Cuộc
- Chương 77: Tắm mưa
- Chương 78: Bắt cóc
- Chương 79: Bắt cóc
- Chương 80: Bắt cóc
- Chương 81: Bắt cóc
- Chương 82: Bắt cóc
- Chương 83: Vũ Nguyên khôi đến cứu
- Chương 84: Xuất hồn
- Chương 85: NT1
- Chương 86: NT2
- Chương 87: NT3
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cứu Giúp Nữ Chính Tôi Bất Ngờ Kiếm Được Người Yêu
Chương 39: Điều Kiện
Cứu giúp nữ chính tôi bất ngờ kiếm được người yêu - Chương 39_Điều kiện_
Sau khi cả hai người đi chợ về và ăn cơm xong, Lâm An mới nhớ đến việc gọi cho Quân Nhất Thanh.
"Trời đã tối rồi, em về nhà đây. Mai gặp lại~" Cô tặng Vũ Khôi Nguyên một nụ hôn gió rồi chạy đi.
Ngay khi vừa đóng cửa phòng lại, Lâm An đã lập tức lôi điện thoại ra bấm dãy số mà cô đã lưu từ chiều. Từng hồi chuông vang lên cũng như từng hồi trống đánh vào lòng Lâm An.
"Alo? Ai vậy?" Đầu bên kia vang lên một giọng nói trong trẻo.
"Chào cô, liệu cô có nhớ tôi không nhỉ? Tôi là người đã gặp cô ở phía sau cổng trường ấy."
Có vẻ người ở đầu dây bên kia đã nhớ ra nên ồ lên một tiếng.
"A! Ra là cô sao! Tôi đợi cô khá lâu rồi đấy. Có lẽ giờ đây cô đã biết thân phận của tôi rồi nhỉ?"
Lâm An nghe được câu hỏi này thì gật đầu, nhưng cô chợt nhớ ra người ở đầu dây bên kia không thể nhìn thấy được hành động của cô nên cô đành nói lại.
"Ừm, không ngờ cô lại là vị ca sĩ nổi tiếng được mời đến trường tôi biểu diễn đấy. Thật vinh dự khi được tiếp xúc với cô."
"Đâu có chứ, tôi cũng chỉ là người bình thường thôi mà." Sau khi nói lời khách sáo với cô, Quân Nhất Thanh vào thẳng vấn đề chính. "Vậy giờ tôi nói mục đích của tôi được chứ?"
Lúc này Lâm An biết cơ hội đã đến với cô rồi.
"Vâng, cô cứ nói ra ý kiến của mình đi."
"Liệu tôi có thể mua lại bản thiết kế của cô chứ?" Quân Nhất Thanh dò hỏi ý kiến của Lâm An.
Thấy cơ hội lôi kéo Quân Nhất Thanh trở thành người của mình đã đến, Lâm An không chút ngần ngại mà tỏ rõ ý đồ của mình.
"Cõ lẽ không được đâu cô Nhất Thanh. Đây là trang phục đôi đầu tiên của tôi và người yêu nên tôi sẽ không bán nó. Tôi có thể bán bản vẽ khác cho cô nhưng..." Lâm An ngưng một chút rồi nói tiếp. "Tôi muốn hợp tác lâu dài với cô hơn.
"Hợp tác?" Có vẻ người ở đâu dây bên kia cũng không ngờ cô có dã tâm lớn đến vậy.
"Đúng vậy, tôi muốn thành lập một nhãn hiệu thời trang mới. Tôi cần sự trợ giúp của cô." Lâm An không chút để ý giọng điệu đầy nghi vấn của người kia mà tiếp tục trình bày ý kiến của mình.
"Cô biết trên đời này không có bữa trưa nào là miễn phí đúng chứ? Cô lấy điều kiện gì để trao đổi với tôi? Tôi không thiếu tiền, càng chẳng thiếu tài nguyên, mấy thứ tầm thường đó hoàn toàn không lôi kéo được tôi. Cô sẽ làm như thế nào đây?" Quân Nhất Thanh giờ đây cảm thấy cô gái này thật sự thú vị, mong cô nàng sẽ không làm cô thất vọng.
"Nếu đã có gan trao đổi với cô thì tôi đương nhiên đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi. Vậy...chúng ta đánh cược đi. Nếu năm bản vẽ của tôi đều lọt vào mắt cô thì cô sẽ phải hợp tác với tôi. Được chứ?" Lần này Lâm An quyết định đánh cược trước nguy cơ có thể mất trắng năm bản vẽ tâm huyết của mình, bản vẽ tương lai có thể có vô số nhưng cơ hội chỉ có một.
Quân Nhất Thanh cười thích thú trước điều kiện của Lâm An, cô không hiểu nổi rốt cuộc Lâm An lấy đâu ra tự tin sẽ lấy được chiến thắng cơ chứ.
"Được thôi. Vậy cô gửi bản vẽ vào gmail của tôi đi, nó có ở trên danh thiếp đấy."
Giờ đây Quân Nhất Thanh vẫn cười vì nghĩ rằng mình sẽ chắc thắng, nhưng chẳng bao lâu sau cô đã không cười nổi nữa vì sau khi thấy những bản vẽ kia cô đã thật sự siêu lòng rồi. Giờ đây cô chỉ muốn mặc những bộ đồ ấy lên ngay mà thôi.
Vốn không thích sự gian dối nên Quân Nhất Thanh lập tức nhận mình đã thua. Đã có một nhà thiết kế tài ba đến vậy ở bên cạnh thì việc gì cô phải đi kiếm ở đâu xa nữa.
"Cô thắng rồi. Ngày mai chúng ta gặp nhau bàn về thoả thuận đi. Một nhãn hàng mới mở hiển nhiên sẽ chưa có lợi nhuận nên tôi cũng sẽ có điều kiện đặt ra."
"Được, cô quyết định địa điểm đi. Tôi sẽ cố gắng đáp ứng những nhu cầu của cô hết sức có thể." Biết chắc mình sẽ chiến thắng nên Lâm An vô cùng bình tĩnh.
"Hẹn gặp cô ở nhà hàng lẩu Thập Nhiên lúc bảy giờ tối mai. Tôi rất mong chờ đấy." Quân Nhất Thanh sau khi nói xong thì chợt nhớ đến chuyện khác vâỵ nên cô nàng tiếp tục câu chuyện.
"Nếu có ý định mở một nhãn hiệu thời trang thì cô hẳn có vốn rồi chứ nhỉ? Tuy vậy nhưng tôi cảm thấy cô rất thú vị nên tôi có thể xin một suất góp vốn được chứ? Nếu vậy tôi cũng sẽ dễ dàng giải thích lí do vì sao tôi lại làm đại diện cho một nhãn hàng mới hơn.
Lân An khi nghe được lời này thì lập tức sững sờ. Không ngờ việc này còn vượt xa ngoài dự đoán của cô.
"Cô biết rõ nếu hình ảnh của nhãn hàng mà gặp bất trắc thì hình hảnh của cô cũng đi xuống nếu nhãn hàng có dính dáng sâu xa với cô chứ? Cô có chắc về quyết định này không?
"Đương nhiên là có. Dù sao lỡ có chuyện đấy xảy ra thì kiểu gì tôi cũng không thoát khỏi việc mang tiếng xấu. Không bằng cứ làm theo ý muốn của mình cho thoải mái. Quân Nhất Thanh có vẻ hoàn toàn không để ý đến thứ này vì vốn cô đã có tài nguyên vô cùng vững chắc rồi.
"Được thôi, nếu cô đã muốn như vậy thì tôi cũng không thể ngăn cản được đúng chứ? Hợp tác vui vẻ."
"Hợp tác vui vẻ." Ngay khi nói xong câu này, Quân Nhất Thanh lập tức cúp điện thoại còn Lâm An thì đi rót một ly rượu mừng chiến thắng của mình.
Giờ đây Lâm An khá vui mừng khi gặp được quý nhân nhưng đây mới chỉ là khởi đầu mà thôi, tương lai sẽ càng gặp nhiều khó khăn và cô tin rằng cũng sẽ gặp nhiều thành công hơn nữa.
Sau khi cả hai người đi chợ về và ăn cơm xong, Lâm An mới nhớ đến việc gọi cho Quân Nhất Thanh.
"Trời đã tối rồi, em về nhà đây. Mai gặp lại~" Cô tặng Vũ Khôi Nguyên một nụ hôn gió rồi chạy đi.
Ngay khi vừa đóng cửa phòng lại, Lâm An đã lập tức lôi điện thoại ra bấm dãy số mà cô đã lưu từ chiều. Từng hồi chuông vang lên cũng như từng hồi trống đánh vào lòng Lâm An.
"Alo? Ai vậy?" Đầu bên kia vang lên một giọng nói trong trẻo.
"Chào cô, liệu cô có nhớ tôi không nhỉ? Tôi là người đã gặp cô ở phía sau cổng trường ấy."
Có vẻ người ở đầu dây bên kia đã nhớ ra nên ồ lên một tiếng.
"A! Ra là cô sao! Tôi đợi cô khá lâu rồi đấy. Có lẽ giờ đây cô đã biết thân phận của tôi rồi nhỉ?"
Lâm An nghe được câu hỏi này thì gật đầu, nhưng cô chợt nhớ ra người ở đầu dây bên kia không thể nhìn thấy được hành động của cô nên cô đành nói lại.
"Ừm, không ngờ cô lại là vị ca sĩ nổi tiếng được mời đến trường tôi biểu diễn đấy. Thật vinh dự khi được tiếp xúc với cô."
"Đâu có chứ, tôi cũng chỉ là người bình thường thôi mà." Sau khi nói lời khách sáo với cô, Quân Nhất Thanh vào thẳng vấn đề chính. "Vậy giờ tôi nói mục đích của tôi được chứ?"
Lúc này Lâm An biết cơ hội đã đến với cô rồi.
"Vâng, cô cứ nói ra ý kiến của mình đi."
"Liệu tôi có thể mua lại bản thiết kế của cô chứ?" Quân Nhất Thanh dò hỏi ý kiến của Lâm An.
Thấy cơ hội lôi kéo Quân Nhất Thanh trở thành người của mình đã đến, Lâm An không chút ngần ngại mà tỏ rõ ý đồ của mình.
"Cõ lẽ không được đâu cô Nhất Thanh. Đây là trang phục đôi đầu tiên của tôi và người yêu nên tôi sẽ không bán nó. Tôi có thể bán bản vẽ khác cho cô nhưng..." Lâm An ngưng một chút rồi nói tiếp. "Tôi muốn hợp tác lâu dài với cô hơn.
"Hợp tác?" Có vẻ người ở đâu dây bên kia cũng không ngờ cô có dã tâm lớn đến vậy.
"Đúng vậy, tôi muốn thành lập một nhãn hiệu thời trang mới. Tôi cần sự trợ giúp của cô." Lâm An không chút để ý giọng điệu đầy nghi vấn của người kia mà tiếp tục trình bày ý kiến của mình.
"Cô biết trên đời này không có bữa trưa nào là miễn phí đúng chứ? Cô lấy điều kiện gì để trao đổi với tôi? Tôi không thiếu tiền, càng chẳng thiếu tài nguyên, mấy thứ tầm thường đó hoàn toàn không lôi kéo được tôi. Cô sẽ làm như thế nào đây?" Quân Nhất Thanh giờ đây cảm thấy cô gái này thật sự thú vị, mong cô nàng sẽ không làm cô thất vọng.
"Nếu đã có gan trao đổi với cô thì tôi đương nhiên đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi. Vậy...chúng ta đánh cược đi. Nếu năm bản vẽ của tôi đều lọt vào mắt cô thì cô sẽ phải hợp tác với tôi. Được chứ?" Lần này Lâm An quyết định đánh cược trước nguy cơ có thể mất trắng năm bản vẽ tâm huyết của mình, bản vẽ tương lai có thể có vô số nhưng cơ hội chỉ có một.
Quân Nhất Thanh cười thích thú trước điều kiện của Lâm An, cô không hiểu nổi rốt cuộc Lâm An lấy đâu ra tự tin sẽ lấy được chiến thắng cơ chứ.
"Được thôi. Vậy cô gửi bản vẽ vào gmail của tôi đi, nó có ở trên danh thiếp đấy."
Giờ đây Quân Nhất Thanh vẫn cười vì nghĩ rằng mình sẽ chắc thắng, nhưng chẳng bao lâu sau cô đã không cười nổi nữa vì sau khi thấy những bản vẽ kia cô đã thật sự siêu lòng rồi. Giờ đây cô chỉ muốn mặc những bộ đồ ấy lên ngay mà thôi.
Vốn không thích sự gian dối nên Quân Nhất Thanh lập tức nhận mình đã thua. Đã có một nhà thiết kế tài ba đến vậy ở bên cạnh thì việc gì cô phải đi kiếm ở đâu xa nữa.
"Cô thắng rồi. Ngày mai chúng ta gặp nhau bàn về thoả thuận đi. Một nhãn hàng mới mở hiển nhiên sẽ chưa có lợi nhuận nên tôi cũng sẽ có điều kiện đặt ra."
"Được, cô quyết định địa điểm đi. Tôi sẽ cố gắng đáp ứng những nhu cầu của cô hết sức có thể." Biết chắc mình sẽ chiến thắng nên Lâm An vô cùng bình tĩnh.
"Hẹn gặp cô ở nhà hàng lẩu Thập Nhiên lúc bảy giờ tối mai. Tôi rất mong chờ đấy." Quân Nhất Thanh sau khi nói xong thì chợt nhớ đến chuyện khác vâỵ nên cô nàng tiếp tục câu chuyện.
"Nếu có ý định mở một nhãn hiệu thời trang thì cô hẳn có vốn rồi chứ nhỉ? Tuy vậy nhưng tôi cảm thấy cô rất thú vị nên tôi có thể xin một suất góp vốn được chứ? Nếu vậy tôi cũng sẽ dễ dàng giải thích lí do vì sao tôi lại làm đại diện cho một nhãn hàng mới hơn.
Lân An khi nghe được lời này thì lập tức sững sờ. Không ngờ việc này còn vượt xa ngoài dự đoán của cô.
"Cô biết rõ nếu hình ảnh của nhãn hàng mà gặp bất trắc thì hình hảnh của cô cũng đi xuống nếu nhãn hàng có dính dáng sâu xa với cô chứ? Cô có chắc về quyết định này không?
"Đương nhiên là có. Dù sao lỡ có chuyện đấy xảy ra thì kiểu gì tôi cũng không thoát khỏi việc mang tiếng xấu. Không bằng cứ làm theo ý muốn của mình cho thoải mái. Quân Nhất Thanh có vẻ hoàn toàn không để ý đến thứ này vì vốn cô đã có tài nguyên vô cùng vững chắc rồi.
"Được thôi, nếu cô đã muốn như vậy thì tôi cũng không thể ngăn cản được đúng chứ? Hợp tác vui vẻ."
"Hợp tác vui vẻ." Ngay khi nói xong câu này, Quân Nhất Thanh lập tức cúp điện thoại còn Lâm An thì đi rót một ly rượu mừng chiến thắng của mình.
Giờ đây Lâm An khá vui mừng khi gặp được quý nhân nhưng đây mới chỉ là khởi đầu mà thôi, tương lai sẽ càng gặp nhiều khó khăn và cô tin rằng cũng sẽ gặp nhiều thành công hơn nữa.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Bám Theo
- Chương 2: Công Cuộc Đuổi Bắt
- Chương 3: Người Trong Tin Nhắn
- Chương 4: Bị Bệnh
- Chương 5: Bị Bệnh (2)
- Chương 6: Nằm Viện
- Chương 7: Cảm Giác
- Chương 8: Nhật Ký
- Chương 9: Khởi Hành
- Chương 10: Thành Phố Biển
- Chương 11: Người Quen
- Chương 12: Giải Cứu
- Chương 13: Lam Ly Và Hà Thiên
- Chương 14: Vũ Khôi Nguyên Điên Rồi?
- Chương 15: Công Việc Làm Thêm
- Chương 16: Ngày Đầu Tiên Làm Việc
- Chương 17: Vị Khách Trú Mưa
- Chương 18: Bắt Cóc
- Chương 19: Vũ Thành Luân Đến
- Chương 20: Lâm An Cô Không Đợi Được Nữa Rồi
- Chương 21: Kẻ Đứng Sau
- Chương 22: Chạy Thoát
- Chương 23: Thăm Bệnh
- Chương 24: Buổi Hẹn Cùng Lý Tang
- Chương 25: Gặp Lâm Song Hà
- Chương 26: Xem Mắt
- Chương 27: Giải Quyết Khúc Mắc
- Chương 28: Sợ Sấm
- Chương 29: Nỗi Sợ Của Vũ Khôi Nguyên
- Chương 30: Đến Trường
- Chương 31: Sự Mất Tích Của Lý Tang
- Chương 32: An Tịch
- Chương 33: Sự Cố Bảy Năm Trước
- Chương 34: Nửa Đêm
- Chương 35: Ca Sĩ Được Mời
- Chương 36: Để Ý
- Chương 37: Vậy Mà Lại Là Cô Ấy?
- Chương 38: Đi Chợ
- Chương 39: Điều Kiện
- Chương 40: Quản Lý Doanh nghiệp
- Chương 41: Gặp Mặt Bàn Bạc
- Chương 42: Tuyển Dụng Nhân Sự
- Chương 43: Thành Công
- Chương 44: Dính Chặt Lấy Anh
- Chương 45: Đi Đến Khu Quân Sự
- Chương 46: Ngày Đầu Tiên Học Quân Sự
- Chương 47: Bị Phạt
- Chương 48: Trận Đấu Bóng Rổ
- Chương 49: Trộm Phương Thức Liên Lạc
- Chương 51: Buổi Biểu Diễn Thành Công
- Chương 52: Buổi Học Quân Sự Cuối Cùng
- Chương 53: Buổi Đi Chơi Công Viên
- Chương 54: Kết Cục Của Dung Yến
- Chương 55: Hào Hứng Trước Chuyến Đi
- Chương 56: Vị Tiếp Tân Kỳ Lạ
- Chương 57: Gặp Lại Tô Thanh Hồng
- Chương 58: Loại Thịt Bí Ẩn
- Chương 59: Bóng Đen Dưới Chân Giường
- Chương 60: Đêm Thứ Hai
- Chương 61: Đêm Thứ Ba
- Chương 62: Manh Mối Đầu Tiên
- Chương 63: Manh Mối Tiếp Theo
- Chương 64: Những Manh Mối Cuối Cùng
- Chương 65: Người Đàn Ông Bí Ẩn
- Chương 66: Thoát Khỏi Du Thuyền
- Chương 67: Tô Thanh Hồng và Cảnh Bách (1)
- Chương 68: Tô Thanh Hồng Và Cảnh Bách (2)
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: Nỗi Nhớ Của Lam Ly
- Chương 76: Bỏ Cuộc
- Chương 77: Tắm mưa
- Chương 78: Bắt cóc
- Chương 79: Bắt cóc
- Chương 80: Bắt cóc
- Chương 81: Bắt cóc
- Chương 82: Bắt cóc
- Chương 83: Vũ Nguyên khôi đến cứu
- Chương 84: Xuất hồn
- Chương 85: NT1
- Chương 86: NT2
- Chương 87: NT3
- bình luận