Cứu Giúp Nữ Chính Tôi Bất Ngờ Kiếm Được Người Yêu - Chương 49: Trộm Phương Thức Liên Lạc
Chương trước- Chương 1: Bám Theo
- Chương 2: Công Cuộc Đuổi Bắt
- Chương 3: Người Trong Tin Nhắn
- Chương 4: Bị Bệnh
- Chương 5: Bị Bệnh (2)
- Chương 6: Nằm Viện
- Chương 7: Cảm Giác
- Chương 8: Nhật Ký
- Chương 9: Khởi Hành
- Chương 10: Thành Phố Biển
- Chương 11: Người Quen
- Chương 12: Giải Cứu
- Chương 13: Lam Ly Và Hà Thiên
- Chương 14: Vũ Khôi Nguyên Điên Rồi?
- Chương 15: Công Việc Làm Thêm
- Chương 16: Ngày Đầu Tiên Làm Việc
- Chương 17: Vị Khách Trú Mưa
- Chương 18: Bắt Cóc
- Chương 19: Vũ Thành Luân Đến
- Chương 20: Lâm An Cô Không Đợi Được Nữa Rồi
- Chương 21: Kẻ Đứng Sau
- Chương 22: Chạy Thoát
- Chương 23: Thăm Bệnh
- Chương 24: Buổi Hẹn Cùng Lý Tang
- Chương 25: Gặp Lâm Song Hà
- Chương 26: Xem Mắt
- Chương 27: Giải Quyết Khúc Mắc
- Chương 28: Sợ Sấm
- Chương 29: Nỗi Sợ Của Vũ Khôi Nguyên
- Chương 30: Đến Trường
- Chương 31: Sự Mất Tích Của Lý Tang
- Chương 32: An Tịch
- Chương 33: Sự Cố Bảy Năm Trước
- Chương 34: Nửa Đêm
- Chương 35: Ca Sĩ Được Mời
- Chương 36: Để Ý
- Chương 37: Vậy Mà Lại Là Cô Ấy?
- Chương 38: Đi Chợ
- Chương 39: Điều Kiện
- Chương 40: Quản Lý Doanh nghiệp
- Chương 41: Gặp Mặt Bàn Bạc
- Chương 42: Tuyển Dụng Nhân Sự
- Chương 43: Thành Công
- Chương 44: Dính Chặt Lấy Anh
- Chương 45: Đi Đến Khu Quân Sự
- Chương 46: Ngày Đầu Tiên Học Quân Sự
- Chương 47: Bị Phạt
- Chương 48: Trận Đấu Bóng Rổ
- Chương 49: Trộm Phương Thức Liên Lạc
- Chương 51: Buổi Biểu Diễn Thành Công
- Chương 52: Buổi Học Quân Sự Cuối Cùng
- Chương 53: Buổi Đi Chơi Công Viên
- Chương 54: Kết Cục Của Dung Yến
- Chương 55: Hào Hứng Trước Chuyến Đi
- Chương 56: Vị Tiếp Tân Kỳ Lạ
- Chương 57: Gặp Lại Tô Thanh Hồng
- Chương 58: Loại Thịt Bí Ẩn
- Chương 59: Bóng Đen Dưới Chân Giường
- Chương 60: Đêm Thứ Hai
- Chương 61: Đêm Thứ Ba
- Chương 62: Manh Mối Đầu Tiên
- Chương 63: Manh Mối Tiếp Theo
- Chương 64: Những Manh Mối Cuối Cùng
- Chương 65: Người Đàn Ông Bí Ẩn
- Chương 66: Thoát Khỏi Du Thuyền
- Chương 67: Tô Thanh Hồng và Cảnh Bách (1)
- Chương 68: Tô Thanh Hồng Và Cảnh Bách (2)
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: Nỗi Nhớ Của Lam Ly
- Chương 76: Bỏ Cuộc
- Chương 77: Tắm mưa
- Chương 78: Bắt cóc
- Chương 79: Bắt cóc
- Chương 80: Bắt cóc
- Chương 81: Bắt cóc
- Chương 82: Bắt cóc
- Chương 83: Vũ Nguyên khôi đến cứu
- Chương 84: Xuất hồn
- Chương 85: NT1
- Chương 86: NT2
- Chương 87: NT3
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cứu Giúp Nữ Chính Tôi Bất Ngờ Kiếm Được Người Yêu
Chương 49: Trộm Phương Thức Liên Lạc
Sau một ngày mệt mỏi, Lâm An quyết định gọi điện cho Vũ Khôi Nguyên một lúc mặc dù bây giờ cũng đã muộn rồi.
"Alo, Khôi Nguyên à, em nhớ anh lắm đấy. Ở đây mệt chết đi được." Lâm An tỏ ra nũng nịu trước mặt người yêu.
Lưu Ý Hoa nằm trên nghe mà mắc ói. Không hiểu nổi rốt cuộc người hồi chiều chơi bóng rất sung sức là ai.
"Em thế nào rồi, có khỏe không? Tôi khá lo lắng cho em đấy, nhớ ăn uống đầy đủ vào, còn việc em đi dọn vệ sinh vẫn không trốn được đâu." Vũ Khôi Nguyên cười trêu Lâm An.
Lâm An dù bất lực nhưng vẫn phải cười khúc khích, rốt cuộc Khôi Nguyên nhà cô não có vấn đề hay không mà thêm câu sau vào vậy?
"Em ổn mà, anh cứ yên tâm. Em chỉ muốn nghe giọng anh thôi. Anh có nhớ em không?"
"Tôi cũng nhớ em. Cơ mà...em có biết hôm nay là ngày gì không?" Vũ Khôi Nguyên hỏi với giọng bí ẩn.
Lâm An suy nghĩ một lát rồi trả lời.
"Hôm nay là... thứ bảy à?"
Vũ Khôi Nguyên cười khổ.
"Em quên rồi à? Hôm nay là ngày kỷ niệm ba tháng của chúng ta mà."
Lâm An giật mình, không ngờ Vũ Khôi Nguyên lại để ý về mấy thứ này còn cẩn thận hơn cả cô nữa.
"Vậy anh muốn gì đây~?
Vũ Khôi Nguyên đáp: "Muốn em?"
Lâm An nghe được lời này thì cười sặc sụa, không ngờ mới ngày nào anh còn bị cô trêu mà giờ đây anh đã có thể phối hợp cùng với cô rồi.
Vũ Khôi Nguyên thở dài: "Rồi rốt cuộc em có cho không đây."
"Haha, không đùa anh nữa, đến giờ đi ngủ rồi, em mà không ngủ sớm thì mai chắc khỏi dậy tập thể dục quá." Lâm An cố giữ vững nhịp tim rồi nhanh tay tắt cuộc gọi. Không hiểu sao Vũ Khôi Nguyên hôm nay lại khác đến vậy, lẽ nào anh ấy ăn phải thứ gì lạ ư?
Dung Yến nằm im lìm trên giường, cố gắng không để tiếng thở của mình bị phát hiện. Cô ta nghe thấy Lâm An đang nói chuyện điện thoại với Vũ Khôi Nguyên, người mà cô ta thầm yêu từ lâu. Dung Yến cảm thấy như tim mình bị xé nát khi nghe những lời ngọt ngào và âu yếm của họ. Không thể tin được rằng Vũ Khôi Nguyên lại yêu Lâm An, một cô ả tầm thường. Cô ta tự hỏi tại sao lại như vậy? Tại sao Vũ Khôi Nguyên không nhìn thấy cô ta? Tại sao Lâm An lại may mắn có được anh? Cô ta ghét Lâm An, ghét sự hạnh phúc mà cô ấy có được. Cô ta muốn giành lại Vũ Khôi Nguyên, muốn làm cho anh chú ý đến mình. Bằng mọi giá cô ta sẽ phá vỡ mối quan hệ của họ, để chiếm được trái tim của anh.
Dung Yến chợt nghĩ ra một kế hoạch, một kế hoạch độc ác và tàn nhẫn...
...----------------...
Sáng hôm sau, Lâm An và Lưu Ý Hoa dậy sớm hơn Dung Yến và Kiều Anh Trú nên cả hai đã xuống tập hợp từ sớm.
Ngay vào lúc thay đồ, Dung Yến chợt nhìn thấy chiếc điện thoại của Lâm An đang đặt trên giường vì thế nên cô ta nhìn vào chiếc điện thoại của Lâm An với ánh mắt thèm muốn. Cô ta biết rằng cơ hội của cô ta đã đến rồi, nếu bỏ qua cơ hội này thì cô ta đúng là đồ ngu.
Dung Yến nhanh chóng lấy chiếc điện thoại của Lâm An rồi ngồi về chỗ của mình. Nếu đoán không lầm, có lẽ mật khẩu điện thoại sẽ là ngày sinh của Vũ Khôi Nguyên.
Quả nhiên là vậy, ngay khi cô ta nhập 12082000, chiếc điện thoại ngay lập tức được mở khóa.
Dung Yến không thể tin vào mắt mình khi thấy giao diện của điện thoại. Có rất nhiều tin nhắn, cuộc gọi và ảnh giữa Lâm An và Vũ Khôi Nguyên. Họ dường như rất hạnh phúc khi ở bên nhau, điều này khiến Dung Yến cảm thấy vô cùng tức giận và đố kỵ. Cô ta quyết định trộm phương thức liên lạc của Vũ Khôi Nguyên để có thể liên lạc với anh sau này. Dung Yến nhanh chóng vào danh bạ tìm số điện thoại, email, zalo và facebook của Vũ Khôi Nguyên, chỉ cần là phương thức để liên lạc với anh, cô ta đều ghi lại tất cả vào giấy.
Dung Yến còn muốn tìm xem có thứ gì bất lợi cho Lâm An trong điện thoại không. Có lẽ trong đó sẽ có những bí mật, sai lầm, những dối trá hay bằng chứng về sự không trung thành của Lâm An. Cô ta hy vọng có thể dùng những thứ đó để phá hoại mối quan hệ giữa hai người và chiếm được Vũ Khôi Nguyên cho riêng mình. Nhưng càng tìm kiếm, Dung Yến càng thất vọng. Cô ta không tìm được bất cứ điều gì có thể làm tổn thương Lâm An hay làm cho Vũ Khôi Nguyên nghi ngờ cô. Tất cả những gì cô ta thấy chỉ là những lời ngọt ngào và an ủi giữa hai người khiến cô ta cảm thấy buồn nôn vô cùng.
Dung Yến biết rằng cô ta không còn nhiều thời gian để mò mẫm trong điện thoại của Lâm An. Cô ta sợ rằng Lâm An sẽ quay trở về và phát hiện ra nên cô ta nhanh chóng tắt điện thoại và đặt lại vào vị trí cũ.
Thấy Kiều Anh Trú đã mở cửa phòng vệ sinh rồi đi ra ngoài, Dung Yến cầm giấy ghi phương thức liên lạc của Vũ Khôi Nguyên và cất vào túi. Cô ta quyết tâm dùng những thông tin đó để tiếp cận Vũ Khôi Nguyên và làm cho anh ấy yêu cô ta.
Giờ đây Dung Yến đã không còn quan tâm đến cảm xúc của Lâm An hay Vũ Khôi Nguyên nữa, cô ta chỉ muốn có được người mà cô ta thèm khát. Dung Yến nghĩ rằng đó là tình yêu, nhưng thực ra đó chỉ là sự ích kỷ và tham lam.
"Alo, Khôi Nguyên à, em nhớ anh lắm đấy. Ở đây mệt chết đi được." Lâm An tỏ ra nũng nịu trước mặt người yêu.
Lưu Ý Hoa nằm trên nghe mà mắc ói. Không hiểu nổi rốt cuộc người hồi chiều chơi bóng rất sung sức là ai.
"Em thế nào rồi, có khỏe không? Tôi khá lo lắng cho em đấy, nhớ ăn uống đầy đủ vào, còn việc em đi dọn vệ sinh vẫn không trốn được đâu." Vũ Khôi Nguyên cười trêu Lâm An.
Lâm An dù bất lực nhưng vẫn phải cười khúc khích, rốt cuộc Khôi Nguyên nhà cô não có vấn đề hay không mà thêm câu sau vào vậy?
"Em ổn mà, anh cứ yên tâm. Em chỉ muốn nghe giọng anh thôi. Anh có nhớ em không?"
"Tôi cũng nhớ em. Cơ mà...em có biết hôm nay là ngày gì không?" Vũ Khôi Nguyên hỏi với giọng bí ẩn.
Lâm An suy nghĩ một lát rồi trả lời.
"Hôm nay là... thứ bảy à?"
Vũ Khôi Nguyên cười khổ.
"Em quên rồi à? Hôm nay là ngày kỷ niệm ba tháng của chúng ta mà."
Lâm An giật mình, không ngờ Vũ Khôi Nguyên lại để ý về mấy thứ này còn cẩn thận hơn cả cô nữa.
"Vậy anh muốn gì đây~?
Vũ Khôi Nguyên đáp: "Muốn em?"
Lâm An nghe được lời này thì cười sặc sụa, không ngờ mới ngày nào anh còn bị cô trêu mà giờ đây anh đã có thể phối hợp cùng với cô rồi.
Vũ Khôi Nguyên thở dài: "Rồi rốt cuộc em có cho không đây."
"Haha, không đùa anh nữa, đến giờ đi ngủ rồi, em mà không ngủ sớm thì mai chắc khỏi dậy tập thể dục quá." Lâm An cố giữ vững nhịp tim rồi nhanh tay tắt cuộc gọi. Không hiểu sao Vũ Khôi Nguyên hôm nay lại khác đến vậy, lẽ nào anh ấy ăn phải thứ gì lạ ư?
Dung Yến nằm im lìm trên giường, cố gắng không để tiếng thở của mình bị phát hiện. Cô ta nghe thấy Lâm An đang nói chuyện điện thoại với Vũ Khôi Nguyên, người mà cô ta thầm yêu từ lâu. Dung Yến cảm thấy như tim mình bị xé nát khi nghe những lời ngọt ngào và âu yếm của họ. Không thể tin được rằng Vũ Khôi Nguyên lại yêu Lâm An, một cô ả tầm thường. Cô ta tự hỏi tại sao lại như vậy? Tại sao Vũ Khôi Nguyên không nhìn thấy cô ta? Tại sao Lâm An lại may mắn có được anh? Cô ta ghét Lâm An, ghét sự hạnh phúc mà cô ấy có được. Cô ta muốn giành lại Vũ Khôi Nguyên, muốn làm cho anh chú ý đến mình. Bằng mọi giá cô ta sẽ phá vỡ mối quan hệ của họ, để chiếm được trái tim của anh.
Dung Yến chợt nghĩ ra một kế hoạch, một kế hoạch độc ác và tàn nhẫn...
...----------------...
Sáng hôm sau, Lâm An và Lưu Ý Hoa dậy sớm hơn Dung Yến và Kiều Anh Trú nên cả hai đã xuống tập hợp từ sớm.
Ngay vào lúc thay đồ, Dung Yến chợt nhìn thấy chiếc điện thoại của Lâm An đang đặt trên giường vì thế nên cô ta nhìn vào chiếc điện thoại của Lâm An với ánh mắt thèm muốn. Cô ta biết rằng cơ hội của cô ta đã đến rồi, nếu bỏ qua cơ hội này thì cô ta đúng là đồ ngu.
Dung Yến nhanh chóng lấy chiếc điện thoại của Lâm An rồi ngồi về chỗ của mình. Nếu đoán không lầm, có lẽ mật khẩu điện thoại sẽ là ngày sinh của Vũ Khôi Nguyên.
Quả nhiên là vậy, ngay khi cô ta nhập 12082000, chiếc điện thoại ngay lập tức được mở khóa.
Dung Yến không thể tin vào mắt mình khi thấy giao diện của điện thoại. Có rất nhiều tin nhắn, cuộc gọi và ảnh giữa Lâm An và Vũ Khôi Nguyên. Họ dường như rất hạnh phúc khi ở bên nhau, điều này khiến Dung Yến cảm thấy vô cùng tức giận và đố kỵ. Cô ta quyết định trộm phương thức liên lạc của Vũ Khôi Nguyên để có thể liên lạc với anh sau này. Dung Yến nhanh chóng vào danh bạ tìm số điện thoại, email, zalo và facebook của Vũ Khôi Nguyên, chỉ cần là phương thức để liên lạc với anh, cô ta đều ghi lại tất cả vào giấy.
Dung Yến còn muốn tìm xem có thứ gì bất lợi cho Lâm An trong điện thoại không. Có lẽ trong đó sẽ có những bí mật, sai lầm, những dối trá hay bằng chứng về sự không trung thành của Lâm An. Cô ta hy vọng có thể dùng những thứ đó để phá hoại mối quan hệ giữa hai người và chiếm được Vũ Khôi Nguyên cho riêng mình. Nhưng càng tìm kiếm, Dung Yến càng thất vọng. Cô ta không tìm được bất cứ điều gì có thể làm tổn thương Lâm An hay làm cho Vũ Khôi Nguyên nghi ngờ cô. Tất cả những gì cô ta thấy chỉ là những lời ngọt ngào và an ủi giữa hai người khiến cô ta cảm thấy buồn nôn vô cùng.
Dung Yến biết rằng cô ta không còn nhiều thời gian để mò mẫm trong điện thoại của Lâm An. Cô ta sợ rằng Lâm An sẽ quay trở về và phát hiện ra nên cô ta nhanh chóng tắt điện thoại và đặt lại vào vị trí cũ.
Thấy Kiều Anh Trú đã mở cửa phòng vệ sinh rồi đi ra ngoài, Dung Yến cầm giấy ghi phương thức liên lạc của Vũ Khôi Nguyên và cất vào túi. Cô ta quyết tâm dùng những thông tin đó để tiếp cận Vũ Khôi Nguyên và làm cho anh ấy yêu cô ta.
Giờ đây Dung Yến đã không còn quan tâm đến cảm xúc của Lâm An hay Vũ Khôi Nguyên nữa, cô ta chỉ muốn có được người mà cô ta thèm khát. Dung Yến nghĩ rằng đó là tình yêu, nhưng thực ra đó chỉ là sự ích kỷ và tham lam.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Bám Theo
- Chương 2: Công Cuộc Đuổi Bắt
- Chương 3: Người Trong Tin Nhắn
- Chương 4: Bị Bệnh
- Chương 5: Bị Bệnh (2)
- Chương 6: Nằm Viện
- Chương 7: Cảm Giác
- Chương 8: Nhật Ký
- Chương 9: Khởi Hành
- Chương 10: Thành Phố Biển
- Chương 11: Người Quen
- Chương 12: Giải Cứu
- Chương 13: Lam Ly Và Hà Thiên
- Chương 14: Vũ Khôi Nguyên Điên Rồi?
- Chương 15: Công Việc Làm Thêm
- Chương 16: Ngày Đầu Tiên Làm Việc
- Chương 17: Vị Khách Trú Mưa
- Chương 18: Bắt Cóc
- Chương 19: Vũ Thành Luân Đến
- Chương 20: Lâm An Cô Không Đợi Được Nữa Rồi
- Chương 21: Kẻ Đứng Sau
- Chương 22: Chạy Thoát
- Chương 23: Thăm Bệnh
- Chương 24: Buổi Hẹn Cùng Lý Tang
- Chương 25: Gặp Lâm Song Hà
- Chương 26: Xem Mắt
- Chương 27: Giải Quyết Khúc Mắc
- Chương 28: Sợ Sấm
- Chương 29: Nỗi Sợ Của Vũ Khôi Nguyên
- Chương 30: Đến Trường
- Chương 31: Sự Mất Tích Của Lý Tang
- Chương 32: An Tịch
- Chương 33: Sự Cố Bảy Năm Trước
- Chương 34: Nửa Đêm
- Chương 35: Ca Sĩ Được Mời
- Chương 36: Để Ý
- Chương 37: Vậy Mà Lại Là Cô Ấy?
- Chương 38: Đi Chợ
- Chương 39: Điều Kiện
- Chương 40: Quản Lý Doanh nghiệp
- Chương 41: Gặp Mặt Bàn Bạc
- Chương 42: Tuyển Dụng Nhân Sự
- Chương 43: Thành Công
- Chương 44: Dính Chặt Lấy Anh
- Chương 45: Đi Đến Khu Quân Sự
- Chương 46: Ngày Đầu Tiên Học Quân Sự
- Chương 47: Bị Phạt
- Chương 48: Trận Đấu Bóng Rổ
- Chương 49: Trộm Phương Thức Liên Lạc
- Chương 51: Buổi Biểu Diễn Thành Công
- Chương 52: Buổi Học Quân Sự Cuối Cùng
- Chương 53: Buổi Đi Chơi Công Viên
- Chương 54: Kết Cục Của Dung Yến
- Chương 55: Hào Hứng Trước Chuyến Đi
- Chương 56: Vị Tiếp Tân Kỳ Lạ
- Chương 57: Gặp Lại Tô Thanh Hồng
- Chương 58: Loại Thịt Bí Ẩn
- Chương 59: Bóng Đen Dưới Chân Giường
- Chương 60: Đêm Thứ Hai
- Chương 61: Đêm Thứ Ba
- Chương 62: Manh Mối Đầu Tiên
- Chương 63: Manh Mối Tiếp Theo
- Chương 64: Những Manh Mối Cuối Cùng
- Chương 65: Người Đàn Ông Bí Ẩn
- Chương 66: Thoát Khỏi Du Thuyền
- Chương 67: Tô Thanh Hồng và Cảnh Bách (1)
- Chương 68: Tô Thanh Hồng Và Cảnh Bách (2)
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: Nỗi Nhớ Của Lam Ly
- Chương 76: Bỏ Cuộc
- Chương 77: Tắm mưa
- Chương 78: Bắt cóc
- Chương 79: Bắt cóc
- Chương 80: Bắt cóc
- Chương 81: Bắt cóc
- Chương 82: Bắt cóc
- Chương 83: Vũ Nguyên khôi đến cứu
- Chương 84: Xuất hồn
- Chương 85: NT1
- Chương 86: NT2
- Chương 87: NT3
- bình luận