Em Chỉ Rung Động Khi Yêu Anh - Chương 49: Gặp lại Fendy
Chương trước- Chương 1: Thanh mai trúc mã
- Chương 2: Hương vị của tình yêu thuần khiết
- Chương 3: Đánh dấu chủ quyền
- Chương 4: Thình thịch, thình thịch
- Chương 5: Giấc mơ
- Chương 6: Sự im lặng của Ngải Tịch
- Chương 7: Cô có tư cách gì để yêu con tôi?
- Chương 8: Khung ảnh
- Chương 9: Anh thấy là anh điên rồi!
- Chương 10: Tôi chưa từng yêu anh!
- Chương 11: Buông tay
- Chương 12: Hãy tha thứ cho sự ích kỉ của em
- Chương 13: Đau khổ tột cùng
- Chương 14: Tập đoàn Thần Tịch lên sàn
- Chương 15: Tần Khuyết
- Chương 16: Mượn thanh danh của anh một lát
- Chương 17: Gặp lại người quen cũ không chào hỏi một câu sao?
- Chương 18: Tôi là vị hôn thê của anh ấy
- Chương 19: Tôi vẫn chưa quên được em đâu
- Chương 20: Tình yêu có mùi vị thế nào?
- Chương 21: Vậy tôi gọi em là Tịch nhé?
- Chương 22: Nhìn vật nhớ người
- Chương 23: Những điều đặt biệt luôn dành cho người đặt biệt
- Chương 24: Hãm hại
- Chương 25: Nụ hôn mê muội
- Chương 26: Sự mềm lòng nhất thời
- Chương 27: Ai là kẻ đang đeo mặt nạ làm người tốt?
- Chương 28: Đến Hắc Thị
- Chương 29: Vết son môi trên áo
- Chương 30: Anh hùng cứu mỹ nhân
- Chương 31: Bước cuối cùng đến bên bờ vực của tình yêu
- Chương 32: Thuộc về anh
- Chương 33: Ân ái không rời
- Chương 34: Cuồng nhiệt
- Chương 35: Dám đụng vào người đàn ông của Ngải Tịch?
- Chương 36: Vì yêu nên đồng ý buông thả
- Chương 37: Tai nạn
- Chương 38: Em đang mang trong mình giọt máu của anh!
- Chương 39: Kèo trên
- Chương 40: Tin tức bất ngờ
- Chương 41: Tình địch xuất hiện
- Chương 42: Buổi sáng tình cảm
- Chương 43: Âm mưu
- Chương 44: Trả thù
- Chương 45: Con của chúng ta..chết rồi!
- Chương 46: Còn gì đau đớn hơn?
- Chương 47: Nợ máu phải trả bằng máu!
- Chương 48: Cho nhau một chút thời gian đi!
- Chương 49: Gặp lại Fendy
- Chương 50: Em cũng nhớ anh nhiều lắm!
- Chương 51: Tại sao em không cho anh một cơ hội?
- Chương 52: Cái giá phải trả của Mạn Kì Sa
- Chương 53: Sự thật luôn đau lòng
- Chương 54: Sự lạnh nhạt của Ngải Tịch
- Chương 55: Sóng gió
- Chương 56: Nụ hôn nhung nhớ
- Chương 57: Cảnh xuân trên xe của Tâm Đông
- Chương 58: Rắc rối
- Chương 59: Cả thế giới đã có em lo cho anh!
- Chương 60: Simle xuất hiện
- Chương 61: Tất cả là vì anh
- Chương 62: Dù trời có sập xuống tôi cũng chống tay đỡ cho anh ấy!
- Chương 63: Giao dịch
- Chương 64: Giấu diếm
- Chương 65: Hắc Mộc Thần! Em yêu anh
- Chương 66: Lửa giận
- Chương 67: Giày vò thể xác lẫn trái tim..
- Chương 68: Giam lỏng
- Chương 69: Giận cá chém thớt
- Chương 70: Số phận của em đã bị trói buộc bởi tôi rồi!
- Chương 71: Sỉ nhục
- Chương 72: Bỏ trốn
- Chương 73: Tôi sẽ tính sổ với em sau!
- Chương 74: Đòi người
- Chương 75: Đánh gãy chân em!
- Chương 76: Xin lỗi em!
- Chương 77: Đêm Giao Thừa
- Chương 78: Mượn rượu giải sầu
- Chương 79: Chứng kiến
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Em Chỉ Rung Động Khi Yêu Anh
Chương 49: Gặp lại Fendy
Thời gian để cho Hắc Mộc Thần và Ngải Tịch yên tĩnh suy ngẫm lại tất cả đã bắt đầu.
Từ ngày anh rời khỏi phòng cô đến nay đã được bảy ngày, tròn cả tuần luôn rồi, hai người không gặp nhau, không nhắn tin, không gọi điện. Như là hai người lạ đang sống cùng một mảnh đất. Khoảng cách rất gần nhưng chẳng thể nào tiến tới được, trong việc xảy ra lần này như đã có gì đó ngăn cản ở giữa Hắc Mộc Thần và Ngải Tịch..
Cô không muốn phải đau buồn thêm nữa, đứa con ấy xem như không có duyên phận với cô nên rời đi, qua mấy ngày suy nghĩ tâm tình Ngải Tịch cũng tốt hẳn nên hôm nay đến siêu thị muốn mua đồ ăn về rồi ăn thật đã.
Đang lựa một món ăn thì vô tình chạm phải bàn tay một cô gái cùng chọn món này. Ngải Tịch ngước gương mặt xanh xao nhưng vẫn còn sự xinh đẹp không thể chối bỏ lên đối diện với gương mặt ngây thơ của Fendy.
Cô nhất thời hơi ngạc nhiên. Fendy quan sát cô từ trên xuống dưới trong lòng có chút ghen tị.
Ngải Tịch chỉ mặc thoải mái chiếc quần jean ngắn và áo phông rộng rãi thoáng mát, nhưng vẫn hiện lên đường cong uyển chuyển của cô.
Fendy lên tiếng chào hỏi: " Thật trùng hợp quá! Ngải Tịch! ".
Ngải Tịch cũng cười mỉm đáp lại Fendy, rồi nhìn xuống món ăn đang định lấy thì buông ra, nhường cho Fendy: " Cô lấy đi! ". Nói rồi cô chuẩn bị quay lưng đi thì Fendy lên tiếng.
" Có thời gian không? Chúng ta trò chuyện một lát..".
...
Căn hộ của Ngải Tịch.
Trên bàn ăn đầy rẫy tất cả những món ăn mà cô thích. Cả một bàn ăn lớn như thế này lại chỉ có mình cô ăn, cảm giác cô đơn lúc này bao trùm lại. Cô cầm đũa lên gắp món cá hồi yêu thích nhất, đáng lẽ là cô phải vui mừng vì món ăn ngon này chứ, nhưng sao cô lại chẳng có nếm ra được mùi vị gì. Từng lời nói lúc chiều của Fendy vẫn cứ lẫn quẫn trong đầu Ngải Tịch đến tận bây giờ.
Thời gian quay trở lại hai tiếng trước.
Tại quán Maan Coffee ( Beijing Jiuxianqiao ). Ngải Tịch ngồi đối diện với Fendy. Cô cũng không muốn tiếp xúc nhiều với người thích Hắc Mộc Thần tí nào cả. Nhưng Fendy đã có lời mời muốn nói chuyện làm sao cô có thể từ chối được? Ngải Tịch thong thả cầm tách cà phê lên thưởng thức rồi đến bánh quế bên cạnh. Cô nhàn nhạt cất lời phá hỏng bầu không khí quá im lặng lúc này: " Cô có chuyện gì muốn nói với tôi? Fendy? ".
Fendy ngước nhìn cô rồi sau đó cúi mặt dùng thìa khuấy động tách cà phê của mình.
" Dạo này Mộc Thần thế nào? Anh ấy khỏe không? ".
Ngải Tịch nghe Fendy hỏi như vậy bỗng bật cười khẽ rồi để bánh quế xuống bàn, ngước lên nhìn Fendy như cười như không: " Anh ấy rất khỏe! ".
Fendy không hề nhận ra vẻ mặt gì khác thường của Ngải Tịch rồi tiếp tục bổ sung: " Vậy thì tốt! Tôi yên tâm rồi! ".
Ngải Tịch không uống cà phê nữa mà dựa người vào ghế, chăm chú nhìn người đối diện khiến Fendy bỗng mất tự nhiên, e dè nói: " Ngải Tịch! Chị đừng nghĩ nhiều, chỉ là tôi với Mộc Thần có chút quen biết nên mới tiện hỏi như vậy. Chị không cần...".
" Tôi biết! Tôi rất hiểu Thần nên cô không cần phải giải thích với tôi đâu Fendy à! ". Lời nói của Fendy chưa kịp hoàn chỉnh ngay tức khắc đã bị Ngải Tịch cướp mất.
Fendy khá bất ngờ vì lời nói mạnh miệng của cô. Nhất thời ngượng ngùng mà không nói nên lời. Ngải Tịch thay cô bổ sung: " Tôi biết cô thích Thần! Nhưng mà..hiện tại tôi đã là bạn gái anh ấy! Cho nên tôi nghĩ cô Fendy đây cũng cần giữ một chút khoảng cách đúng không? ".
Fendy như một con sói mà đội lớp cừu non vậy, cô mỉm cười mỉa mai với Ngải Tịch: " Chị chỉ là bạn gái của anh ấy! Nhưng chưa đến mức làm vợ! Tôi vẫn có quyền theo đuổi Mộc Thần! Hơn nữa lần này tôi về nước là vì anh ấy.. ".
Ngải Tịch không hề tức giận với lời Fendy nơi mà ngược lại còn cười khẽ: " Đúng vậy, cô có quyền theo đuổi Thần. Thế nhưng, nếu anh ấy thật lòng yêu tôi thì trong cuộc tình của chúng tôi sẽ không bao giờ có kẻ thứ ba phá hoại! ".
Fendy có chút yếu thế hơn cô nhưng bộ mặt đố kị của cô vẫn hiện ra rõ ràng trong lời nói: " Chị lấy đâu ra tự tin như vậy chứ Ngải Tịch? Chị không sợ một ngày nào đó Mộc Thần sẽ từ bỏ chị sao? ".
Ngải Tịch càng bình thản hơn mà nhanh chóng trả lời: " Tôi tin tưởng vào tình yêu của chúng tôi! ".
Nói rồi cô cầm túi đứng dậy rời đi, bỏ lại Fendy trong lòng khó chịu tại nơi này.
...
Trên bàn ăn tuy đủ tất cả những món ngon nhưng sao Ngải Tịch lại chẳng nuốt nổi thế chứ? Lời Fendy nói không phải cô không sợ mà là cô mạnh miệng như vậy chỉ muốn áp đảo vị thế của ' trà xanh ' trước để trừ hậu họa sau này. Nhưng cô cũng có chút lo lắng khi những lời Fendy nói Ngải Tịch cũng đã từng nghĩ tới rồi..
Nhớ tới đã bảy ngày không gặp Hắc Mộc Thần. Lòng cô có chút nhớ anh, nhưng mà việc làm của anh cô vẫn không quên được. Nhưng anh cũng không hề tìm cô, anh quên cô luôn rồi sao? Cô chỉ nói là cho nhau chút thời gian bình tĩnh lại chứ đâu có nói lạnh nhạt với nhau đến như vậy chứ?
Mấy món ăn này càng ăn càng mất khẩu vị, Ngải Tịch bèn dẹp luôn cả bàn ăn thịnh soạn này. Cô chán chường nằm trên sofa, bỗng điện thoại reo vang. Màn hình hiển thị ' Thần ' cô liền nhanh chóng nhận máy. Giống như một sự chờ đợi đã lâu..
Đang định bơ anh vì đã không tìm cô trong tuần qua thì giọng nói hốt hoảng của người phụ nữ vang lên trước: " Cô chủ, cậu chủ bị sốt rồi..".
Từ ngày anh rời khỏi phòng cô đến nay đã được bảy ngày, tròn cả tuần luôn rồi, hai người không gặp nhau, không nhắn tin, không gọi điện. Như là hai người lạ đang sống cùng một mảnh đất. Khoảng cách rất gần nhưng chẳng thể nào tiến tới được, trong việc xảy ra lần này như đã có gì đó ngăn cản ở giữa Hắc Mộc Thần và Ngải Tịch..
Cô không muốn phải đau buồn thêm nữa, đứa con ấy xem như không có duyên phận với cô nên rời đi, qua mấy ngày suy nghĩ tâm tình Ngải Tịch cũng tốt hẳn nên hôm nay đến siêu thị muốn mua đồ ăn về rồi ăn thật đã.
Đang lựa một món ăn thì vô tình chạm phải bàn tay một cô gái cùng chọn món này. Ngải Tịch ngước gương mặt xanh xao nhưng vẫn còn sự xinh đẹp không thể chối bỏ lên đối diện với gương mặt ngây thơ của Fendy.
Cô nhất thời hơi ngạc nhiên. Fendy quan sát cô từ trên xuống dưới trong lòng có chút ghen tị.
Ngải Tịch chỉ mặc thoải mái chiếc quần jean ngắn và áo phông rộng rãi thoáng mát, nhưng vẫn hiện lên đường cong uyển chuyển của cô.
Fendy lên tiếng chào hỏi: " Thật trùng hợp quá! Ngải Tịch! ".
Ngải Tịch cũng cười mỉm đáp lại Fendy, rồi nhìn xuống món ăn đang định lấy thì buông ra, nhường cho Fendy: " Cô lấy đi! ". Nói rồi cô chuẩn bị quay lưng đi thì Fendy lên tiếng.
" Có thời gian không? Chúng ta trò chuyện một lát..".
...
Căn hộ của Ngải Tịch.
Trên bàn ăn đầy rẫy tất cả những món ăn mà cô thích. Cả một bàn ăn lớn như thế này lại chỉ có mình cô ăn, cảm giác cô đơn lúc này bao trùm lại. Cô cầm đũa lên gắp món cá hồi yêu thích nhất, đáng lẽ là cô phải vui mừng vì món ăn ngon này chứ, nhưng sao cô lại chẳng có nếm ra được mùi vị gì. Từng lời nói lúc chiều của Fendy vẫn cứ lẫn quẫn trong đầu Ngải Tịch đến tận bây giờ.
Thời gian quay trở lại hai tiếng trước.
Tại quán Maan Coffee ( Beijing Jiuxianqiao ). Ngải Tịch ngồi đối diện với Fendy. Cô cũng không muốn tiếp xúc nhiều với người thích Hắc Mộc Thần tí nào cả. Nhưng Fendy đã có lời mời muốn nói chuyện làm sao cô có thể từ chối được? Ngải Tịch thong thả cầm tách cà phê lên thưởng thức rồi đến bánh quế bên cạnh. Cô nhàn nhạt cất lời phá hỏng bầu không khí quá im lặng lúc này: " Cô có chuyện gì muốn nói với tôi? Fendy? ".
Fendy ngước nhìn cô rồi sau đó cúi mặt dùng thìa khuấy động tách cà phê của mình.
" Dạo này Mộc Thần thế nào? Anh ấy khỏe không? ".
Ngải Tịch nghe Fendy hỏi như vậy bỗng bật cười khẽ rồi để bánh quế xuống bàn, ngước lên nhìn Fendy như cười như không: " Anh ấy rất khỏe! ".
Fendy không hề nhận ra vẻ mặt gì khác thường của Ngải Tịch rồi tiếp tục bổ sung: " Vậy thì tốt! Tôi yên tâm rồi! ".
Ngải Tịch không uống cà phê nữa mà dựa người vào ghế, chăm chú nhìn người đối diện khiến Fendy bỗng mất tự nhiên, e dè nói: " Ngải Tịch! Chị đừng nghĩ nhiều, chỉ là tôi với Mộc Thần có chút quen biết nên mới tiện hỏi như vậy. Chị không cần...".
" Tôi biết! Tôi rất hiểu Thần nên cô không cần phải giải thích với tôi đâu Fendy à! ". Lời nói của Fendy chưa kịp hoàn chỉnh ngay tức khắc đã bị Ngải Tịch cướp mất.
Fendy khá bất ngờ vì lời nói mạnh miệng của cô. Nhất thời ngượng ngùng mà không nói nên lời. Ngải Tịch thay cô bổ sung: " Tôi biết cô thích Thần! Nhưng mà..hiện tại tôi đã là bạn gái anh ấy! Cho nên tôi nghĩ cô Fendy đây cũng cần giữ một chút khoảng cách đúng không? ".
Fendy như một con sói mà đội lớp cừu non vậy, cô mỉm cười mỉa mai với Ngải Tịch: " Chị chỉ là bạn gái của anh ấy! Nhưng chưa đến mức làm vợ! Tôi vẫn có quyền theo đuổi Mộc Thần! Hơn nữa lần này tôi về nước là vì anh ấy.. ".
Ngải Tịch không hề tức giận với lời Fendy nơi mà ngược lại còn cười khẽ: " Đúng vậy, cô có quyền theo đuổi Thần. Thế nhưng, nếu anh ấy thật lòng yêu tôi thì trong cuộc tình của chúng tôi sẽ không bao giờ có kẻ thứ ba phá hoại! ".
Fendy có chút yếu thế hơn cô nhưng bộ mặt đố kị của cô vẫn hiện ra rõ ràng trong lời nói: " Chị lấy đâu ra tự tin như vậy chứ Ngải Tịch? Chị không sợ một ngày nào đó Mộc Thần sẽ từ bỏ chị sao? ".
Ngải Tịch càng bình thản hơn mà nhanh chóng trả lời: " Tôi tin tưởng vào tình yêu của chúng tôi! ".
Nói rồi cô cầm túi đứng dậy rời đi, bỏ lại Fendy trong lòng khó chịu tại nơi này.
...
Trên bàn ăn tuy đủ tất cả những món ngon nhưng sao Ngải Tịch lại chẳng nuốt nổi thế chứ? Lời Fendy nói không phải cô không sợ mà là cô mạnh miệng như vậy chỉ muốn áp đảo vị thế của ' trà xanh ' trước để trừ hậu họa sau này. Nhưng cô cũng có chút lo lắng khi những lời Fendy nói Ngải Tịch cũng đã từng nghĩ tới rồi..
Nhớ tới đã bảy ngày không gặp Hắc Mộc Thần. Lòng cô có chút nhớ anh, nhưng mà việc làm của anh cô vẫn không quên được. Nhưng anh cũng không hề tìm cô, anh quên cô luôn rồi sao? Cô chỉ nói là cho nhau chút thời gian bình tĩnh lại chứ đâu có nói lạnh nhạt với nhau đến như vậy chứ?
Mấy món ăn này càng ăn càng mất khẩu vị, Ngải Tịch bèn dẹp luôn cả bàn ăn thịnh soạn này. Cô chán chường nằm trên sofa, bỗng điện thoại reo vang. Màn hình hiển thị ' Thần ' cô liền nhanh chóng nhận máy. Giống như một sự chờ đợi đã lâu..
Đang định bơ anh vì đã không tìm cô trong tuần qua thì giọng nói hốt hoảng của người phụ nữ vang lên trước: " Cô chủ, cậu chủ bị sốt rồi..".
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Thanh mai trúc mã
- Chương 2: Hương vị của tình yêu thuần khiết
- Chương 3: Đánh dấu chủ quyền
- Chương 4: Thình thịch, thình thịch
- Chương 5: Giấc mơ
- Chương 6: Sự im lặng của Ngải Tịch
- Chương 7: Cô có tư cách gì để yêu con tôi?
- Chương 8: Khung ảnh
- Chương 9: Anh thấy là anh điên rồi!
- Chương 10: Tôi chưa từng yêu anh!
- Chương 11: Buông tay
- Chương 12: Hãy tha thứ cho sự ích kỉ của em
- Chương 13: Đau khổ tột cùng
- Chương 14: Tập đoàn Thần Tịch lên sàn
- Chương 15: Tần Khuyết
- Chương 16: Mượn thanh danh của anh một lát
- Chương 17: Gặp lại người quen cũ không chào hỏi một câu sao?
- Chương 18: Tôi là vị hôn thê của anh ấy
- Chương 19: Tôi vẫn chưa quên được em đâu
- Chương 20: Tình yêu có mùi vị thế nào?
- Chương 21: Vậy tôi gọi em là Tịch nhé?
- Chương 22: Nhìn vật nhớ người
- Chương 23: Những điều đặt biệt luôn dành cho người đặt biệt
- Chương 24: Hãm hại
- Chương 25: Nụ hôn mê muội
- Chương 26: Sự mềm lòng nhất thời
- Chương 27: Ai là kẻ đang đeo mặt nạ làm người tốt?
- Chương 28: Đến Hắc Thị
- Chương 29: Vết son môi trên áo
- Chương 30: Anh hùng cứu mỹ nhân
- Chương 31: Bước cuối cùng đến bên bờ vực của tình yêu
- Chương 32: Thuộc về anh
- Chương 33: Ân ái không rời
- Chương 34: Cuồng nhiệt
- Chương 35: Dám đụng vào người đàn ông của Ngải Tịch?
- Chương 36: Vì yêu nên đồng ý buông thả
- Chương 37: Tai nạn
- Chương 38: Em đang mang trong mình giọt máu của anh!
- Chương 39: Kèo trên
- Chương 40: Tin tức bất ngờ
- Chương 41: Tình địch xuất hiện
- Chương 42: Buổi sáng tình cảm
- Chương 43: Âm mưu
- Chương 44: Trả thù
- Chương 45: Con của chúng ta..chết rồi!
- Chương 46: Còn gì đau đớn hơn?
- Chương 47: Nợ máu phải trả bằng máu!
- Chương 48: Cho nhau một chút thời gian đi!
- Chương 49: Gặp lại Fendy
- Chương 50: Em cũng nhớ anh nhiều lắm!
- Chương 51: Tại sao em không cho anh một cơ hội?
- Chương 52: Cái giá phải trả của Mạn Kì Sa
- Chương 53: Sự thật luôn đau lòng
- Chương 54: Sự lạnh nhạt của Ngải Tịch
- Chương 55: Sóng gió
- Chương 56: Nụ hôn nhung nhớ
- Chương 57: Cảnh xuân trên xe của Tâm Đông
- Chương 58: Rắc rối
- Chương 59: Cả thế giới đã có em lo cho anh!
- Chương 60: Simle xuất hiện
- Chương 61: Tất cả là vì anh
- Chương 62: Dù trời có sập xuống tôi cũng chống tay đỡ cho anh ấy!
- Chương 63: Giao dịch
- Chương 64: Giấu diếm
- Chương 65: Hắc Mộc Thần! Em yêu anh
- Chương 66: Lửa giận
- Chương 67: Giày vò thể xác lẫn trái tim..
- Chương 68: Giam lỏng
- Chương 69: Giận cá chém thớt
- Chương 70: Số phận của em đã bị trói buộc bởi tôi rồi!
- Chương 71: Sỉ nhục
- Chương 72: Bỏ trốn
- Chương 73: Tôi sẽ tính sổ với em sau!
- Chương 74: Đòi người
- Chương 75: Đánh gãy chân em!
- Chương 76: Xin lỗi em!
- Chương 77: Đêm Giao Thừa
- Chương 78: Mượn rượu giải sầu
- Chương 79: Chứng kiến
- bình luận