Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi - Quyển 1 - Chương 131: Chương 30.1: Tái giá
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Tiền thưởng không có
- Quyển 1 - Chương 2: Vương phi thân thể cường tráng
- Quyển 1 - Chương 3: Hoàng thượng ta nguyện lấy thân báo đáp
- Quyển 1 - Chương 4: Chọn dưa chuột
- Quyển 1 - Chương 5: Bổn vương phi muốn đi nhà cầu
- Quyển 1 - Chương 6: Sao ngươi không vào hầm cầu mà ở
- Quyển 1 - Chương 7: Hiên Viên Vô Thương
- Quyển 1 - Chương 8: Thái hậu còn chưa chết?
- Quyển 1 - Chương 9: Ngươi có hiểu đạo lý không?
- Quyển 1 - Chương 10: Ngươi không bỏ ta , ta mới sợ !
- Quyển 1 - Chương 11: Giẫm lên thì thôi, lại vẫn nghiền vài cái
- Quyển 1 - Chương 12: Bị Hiên Viên Ngạo hãm hại
- Quyển 1 - Chương 13: Mắt muội muội bị vôi bắn vào hả ?
- Quyển 1 - Chương 14: Hoàng thúc sử dụng mỹ nam kế
- Quyển 1 - Chương 15: Này không phải cho lão nương hôn sao ?
- Quyển 1 - Chương 16: Để cho ái phi thất vọng rồi, bổn vương còn sống
- Quyển 1 - Chương 17: Vương gia, nếu không ngươi bỏ ta đi?
- Quyển 1 - Chương 18
- Quyển 1 - Chương 19: Bổn vương phi tính tình khiêm tốn
- Quyển 1 - Chương 20: Vương gia, nước miếng của ngươi đều đã phun lên đồ ăn rồi !
- Quyển 1 - Chương 21: Hiên Viên Ngạo, ngươi là chim gõ kiến?
- Quyển 1 - Chương 22: Dám đánh tỷ muội của ta, muốn chết!
- Quyển 1 - Chương 23: Bị đánh vẫn còn nói đáng đánh!
- Quyển 1 - Chương 24: Có sai, vậy cũng đều là lỗi của người khác !
- Quyển 1 - Chương 25: Ta chọn ai mới tốt đây?
- Quyển 1 - Chương 26: Đệ nhất hoàng hậu —— Vũ Văn Tiểu Tam!
- Quyển 1 - Chương 27: Vương gia, người thật đáng ghét!
- Quyển 1 - Chương 28: Người tới, vả miệng cho bổn vương phi !
- Quyển 1 - Chương 29: Tỷ tỷ đánh là muốn tốt cho muội!
- Quyển 1 - Chương 30: Chim gõ kiến, sống không lâu!
- Quyển 1 - Chương 31: Lại là tên ngắn dương thọ kia giở trò quỷ!
- Quyển 1 - Chương 32: Tướng quân, ngươi nên làm Thừa tướng
- Quyển 1 - Chương 33: Vương phi, mấy ngày nữa ngươi dâng mẫu hậu bức tranh thêu đi
- Quyển 1 - Chương 34: Chúng ta đi tìm Thương Thương làm nơi nương tựa
- Quyển 1 - Chương 35: Oa, thế nào mà ngã không đau ?
- Quyển 1 - Chương 36: Vương gia, đừng tới đây!
- Quyển 1 - Chương 37: Phủ tướng quân bị vương gia xem thường
- Quyển 1 - Chương 38: Vô Thương tức giận
- Quyển 1 - Chương 39: Có phải người ta làm cái gì sai phải không ?
- Quyển 1 - Chương 40: Rất muốn. . . . . . Cùng nàng cả đời!
- Quyển 1 - Chương 41: Dáng người Thương Thương không có đẹp như Hiên Viên Ngạo
- Quyển 1 - Chương 42: Gả cho ta có rất nhiều chỗ tốt!
- Quyển 1 - Chương 43: Bổn vương phi hồng nhan bạc mệnh
- Quyển 1 - Chương 44: Nàng muốn rộng lượng!
- Quyển 1 - Chương 45: Công tử, kết giao bằng hữu?
- Quyển 1 - Chương 46: Tự mình đề cử với Hiên Viên Mặc
- Quyển 1 - Chương 47: Tam vương gia thú tính quá
- Quyển 1 - Chương 48: Đều do Hoàng Thượng không có việc gì làm, đi làm bà mai!
- Quyển 1 - Chương 49: Nam nhân đều là không đáng tin
- Quyển 1 - Chương 50: Không thích, tặng cho Triệt được không ?
- Quyển 1 - Chương 51: Nhị vương phi khiêu khích
- Quyển 1 - Chương 52: Ném nàng ra ngoài cho bổn vương phi
- Quyển 1 - Chương 53: Đầu của ngươi bị lừa đá
- Quyển 1 - Chương 54: Canh bốn
- Quyển 1 - Chương 55
- Quyển 1 - Chương 56: Bổn vương phi hết thảy mạnh khỏe
- Quyển 1 - Chương 57: Mau nhanh đóng kỹ cửa lại
- Quyển 1 - Chương 58: Kể chuyện ở khách sạn : một hồi đoạn tụ
- Quyển 1 - Chương 59: Ta tên là Vũ Văn lão nhị
- Quyển 1 - Chương 60: Kẻ có tiền rón ra rón rén
- Quyển 1 - Chương 61: Chó cắn chó
- Quyển 1 - Chương 62: Chúc hoàng thượng lấp lánh hữu thần
- Quyển 1 - Chương 63
- Quyển 1 - Chương 64: Tiếc nuối duy nhất
- Quyển 1 - Chương 65: Có một chút yêu ngươi
- Quyển 1 - Chương 66: Đừng có kéo bổn vương phi như thể kéo một con lợn chết
- Quyển 1 - Chương 67: Hiên Viên Ngạo, trả lại thịt cho lão nương !
- Quyển 1 - Chương 68: Thọ yến của thái hậu ( một )
- Quyển 1 - Chương 69: Thái hậu thọ yến ( hai )
- Quyển 1 - Chương 125: Chương 28.2: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 126: Chương 28.3: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 127: Chương 29.1: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 128: Chương 29.2: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 129: Chương 29.3: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 130: Chương 29.4: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 131: Chương 30.1: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 132: 30.2: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 133: Chương 30.3: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 135: Chương 31.2: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 136: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 137: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 138: Chương 32.1: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 139: Chương 32.2: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 140: Chương 32.3: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 141: Chương 33.1: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 142: Chương 33.2: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 143: Chương 33.3: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 144: Chương 34.1: Sinh đôi -Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 145: Chương 34.2: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 146: Chương 34.3: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 147: Chương 35.1: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 148: Chương 35.2: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 149: Chương 36.1: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 150: Chương 36.2: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 151: Chương 36.3: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 152: Chương 37.1: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 153: Chương 37.2: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 154: Chương 37.3: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 155: Chương 38.1: Di truyền—tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 156: Chương 38.2: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 158: Chương 38.3: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 159: Chương 39.1: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 160: Chương 39.2: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 161: Chương 39.3: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 162: Chương 40.1: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 163: Chương 40.2: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 164: Chương 40.3: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 165: Chương 41.1: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 166: Chương 41.2: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 167: Chương 41.3: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 168: Chương 41.4: : Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 1 - Chương 169: Chương 41.5: Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 2 - Chương 1: Thọ yến của Thái hậu ( ba )
- Quyển 2 - Chương 2: Tướng quân mang theo gia quyến gây gổ cùng Thừa tướng
- Quyển 2 - Chương 3: Vốn là không quan hệ tới bổn vương
- Quyển 2 - Chương 4: Hiên Viên Vô Thương, không phải ngươi mới vừa muốn chết sao?
- Quyển 2 - Chương 5: Hai miếng thịt sau cùng
- Quyển 2 - Chương 6: Ai trên ai dưới
- Quyển 2 - Chương 7: Ngài thầm mến ta thật lâu rồi phải không?
- Quyển 2 - Chương 8: Thương thương, kinh nguyệt của chàng cũng đến rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 9: Gà tây đổi làm Ninja rùa rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 10: Như thế này không khỏi cũng quá coi trọng đi
- Quyển 2 - Chương 11: Ngươi trắng sạch
- Quyển 2 - Chương 12: Hôm nay là ngày lành
- Quyển 2 - Chương 13: Nam nhân dám khi dễ lão nương. Đúng là muốn chết mà
- Quyển 2 - Chương 14: Bổ nhào
- Quyển 2 - Chương 15: Ăn xong rồi, liền muốn chạy sao
- Quyển 2 - Chương 16: Gia Luật Trục Nguyên
- Quyển 2 - Chương 17
- Quyển 2 - Chương 18: Lão tử gọi là Liệt Thác Nhĩ Tư Thái
- Quyển 2 - Chương 19: Chính khí lẫm liệt? Trở thành"Ngọc Diện công tử"
- Quyển 2 - Chương 20: Vô Thương lùng bắt trốn phi
- Quyển 2 - Chương 21: Thương Thương cũng rất cường tráng khỏe mạnh, muốn thử không?
- Quyển 2 - Chương 22: Hiên Viên Vô Thương, cái người này
- Quyển 2 - Chương 23: Quyến rũ Tam nhi , đều là hồ ly tinh!
- Quyển 2 - Chương 24: Hiên Viên Triệt trở về
- Quyển 2 - Chương 25: Vô Thương tức giận, Phượng Phi Yên chết
- Quyển 2 - Chương 26: Xuất chinh, liên thủ lấy ra vật hy sinh!
- Quyển 2 - Chương 27: Để bổn vương phi nói cho ngươi biết, yêu cầu gả vào vương phủ
- Quyển 2 - Chương 28: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 2 - Chương 29: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 2 - Chương 30: Tái giá
- Quyển 2 - Chương 31: Ta đã trở về!
- Quyển 2 - Chương 32: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 2 - Chương 33: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 2 - Chương 34: Sinh đôi - Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 2 - Chương 35: Tranh giành
- Quyển 2 - Chương 36: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 2 - Chương 37: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 2 - Chương 38: Di truyền tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 2 - Chương 39: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 2 - Chương 40: Hai thần đồng
- Quyển 2 - Chương 41: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 3 - Chương 1
- Quyển 3 - Chương 2
- Quyển 3 - Chương 3
- Quyển 3 - Chương 4: Mẫu thân cứu mạng, phụ thân giết người!
- Quyển 3 - Chương 5: Đệ đệ, khả năng đây chính là yêu tinh đánh nhau trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 6: Phụ thân, mẫu thân là lưu manh!
- Quyển 3 - Chương 7: Cha, có phải người rất sợ mẹ không?
- Quyển 3 - Chương 8: Đại thẩm Đình Vũ, đệ đệ và ta sẽ dạy dỗ ngươi
- Quyển 3 - Chương 9: Trúng độc
- Quyển 3 - Chương 10: Đại thẩm Đình Vũ, người an tâm đi đi!
- Quyển 3 - Chương 11: Hợp tác, gả
- Quyển 3 - Chương 12: Muội muội không muốn ở phòng chứa củi? Vậy thì ở chuồng ngựa đi
- Quyển 3 - Chương 13: Hãm hại ngươi không cần có đạo lý!
- Quyển 3 - Chương 14: Tự gây nghiệt, không thể sống!
- Quyển 3 - Chương 15: Dạ Tử Mị, Dạ Tử Kỳ tự giết lẫn nhau
- Quyển 3 - Chương 16: Tam nhi, cuộc sống này không có cách nào sống được rồi!
- Quyển 3 - Chương 17: "Khách đến chơi" trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 18: Tiễn Đình Vũ đi tìm chết!
- Quyển 3 - Chương 19: Hôn lễ của hắn
- Quyển 3 - Chương 20: Đại Kết Cục
- Quyển 3 - Chương 21: Đại kết cục 2
- Quyển 3 - Chương 22: Đại kết cục 3
- Quyển 3 - Chương 23: Đại kết cục 4
- Quyển 3 - Chương 24: Đại kết cục 5
- Quyển 3 - Chương 25: Đại kết cục 6
- Quyển 3 - Chương 26: Đại kết cục 7
- Quyển 3 - Chương 27: Đại kết cục 8
- Quyển 3 - Chương 28: Đại kết cục 9
- Quyển 3 - Chương 29: Đại kết cục 10
- Quyển 3 - Chương 30: Đại kết cục 11
- Quyển 3 - Chương 31: Đại kết cục 12
- Quyển 3 - Chương 32: Đại kết cục 13
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi
Quyển 1 - Chương 131: Chương 30.1: Tái giá
Liên Hoa và Đình Vânnhìn theo bóng lưng bọn họ, liếc mắt nhìn nhau. Có lẽ nhận thức trướckia của bọn họ đối với vương phi đều là sai, ánh mắt Vương Gia khôngsai! Từ giờ khắc này trở đi, bọn họ mới thật sự thừa nhận người Vươngphi này!
Nửa đời trước, Vương Gia đều sống trong khổ sở, cho nênVương Phi của bọn hắn, không cần phải quá lợi hại, không cần mọi ngườiphải khiếp sợ, cũng không cần có bản lãnh giúp Vương Gia đoạt được thiên hạ, chỉ cần yêu Vương Gia, giống như Vương Gia đã dùng tánh mạng đểyêu, như vậy là đủ rồi!
Về phần đứng ngạo nghễ khắp thiên hạ, Vương Gia có loại năng lực kia rồi, bọn họ cũng có năng lực để tương trợ Vương Gia.
Quay đầu nhìn khu rừng này một chút, hai người nhìn nhau cười một tiếng,đồng loạt nhảy vào. Bọn họ cũng không thể để cho vương phi bọn họ gả cho người khác! Cũng không thể để Vương Gia một mình cô độc chiến đấu anhdũng được!
. . . . . .
Trong một chỗ sâu nhất của rừngrậm, một nam tử áo trắng nằm trên mặt đất, đáy lòng vang lên âm thanhcủa nàng "Mười lăm ngày, nếu sau mười lăm ngày, chàng vẫn chưa về, lãonương liền tái giá!" . . . . . .
Lông mi thật dài khẽ run, trêngương mặt tuyệt mỹ kéo lên một độ cong hấp dẫn, khu rừng rất lớn, âmthanh bên ngoài tuyệt đối không thể nào truyền vào, thế nhưng hắn lạinghe được. . . . . . Nghe được nàng nói mười lăm ngày, nếu hắn không đira ngoài, nàng liền tái giá!
Khóe môi như hoa anh đào nâng lênmột nụ cười yếu ớt, cặp mắt tà mị như hoa anh đào kia khó khăn mở ra,cắn răng, chống đỡ thân thể đầy thương tích, từ từ đứng lên. Hắn khôngthể ngã, tuyệt đối không thể ngã xuống! Nữ nhân kia, nếu nói ra được thì sẽ làm được!
Hai tháng này, chỉ có trời mới biết hắn là làm saosống được, vật lộn cùng Xà Vương, cả người đều bị thương nặng, thật vấtvả lấy được máu vào tay, liền bị bầy rắn đuổi giết, tiếp đó lại gặp được cá sấu, hoa ăn thịt người, kiến ăn thịt người, bị buộc phải nhảy xuốngvực. . . . . .
Cuối cùng lại ở nơi này, nhưng kỳ quái là mình không có bị dã thú xé xác ăn thịt.
Thật vất vả thân thể mới đứng được vững vàng, lại cảm giác đầu choáng váng,hoangdung_di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn sau khi lảo đảo mấy bước chân, liềndùng nhuyễn kiếm chống đỡ, giống như bảo vệ trân bảo sờ sờ bình sứ trong ngực, cười yếu ớt một tiếng, rồi sau đó dùng ý chí mạnh mẽ để chống đỡ, khó khăn di chuyển từng bước. . . . . .
Tam nhi, Thương Thương sẽ cố gắng sống, cho nên nàng nhất định phải chờ ta, nhất định phải chờ ta trở lại. . . . . .
. . . . . .
Hiên Viên Ngạo mang theo nàng cưỡi ngựa không bao lâu, ám ảnh liền chạy mộtchiếc xe ngựa tới. Bởi vì nàng mang thai, không thể chịu xe ngựa lắc lưquá nhiều, cho nên trên giường bên trong đặt chăn thật dày.
Ômlấy nàng đang nhắm mắt lại, không biết nàng lại đang suy nghĩ cái gì,sải mấy bước nhảy tới, đặt nàng vào trong xe ngựa, ngồi ở bên cạnh nàng.
Sau một hồi lâu. . . . . .
"Hiên Viên Ngạo, giúp ta giải huyệt đạo!" Nhàn nhạt mở miệng, sắc mặt đã bình tĩnh lại.
Hắn do dự bất động, nếu nữ nhân này lại nổi điên thì làm thế nào?
"Không cần lo lắng, ta bảo đảm không náo loạn!" Bởi vì nàng đã quyết định rồi, chờ hắn trở về. Mười lăm ngày, nếu hắn không trở lại, nàng liền. . . . . . Nàng sẽ để cho con trai hắn gọi người khác là cha! Hừ! Nghĩ thì nghĩnhư vậy, chỉ là mũi nàng vẫn rất chua xót .
Vươn tay điểm nhẹmấy cái, huyệt đạo trên người nàng liền được giải. Nhìn nàng nửa ngày,cũng không biết nên nói cái gì, trong đầu xuất hiện hình ảnh lần đầutiên hắn và nàng ngồi chung một chiếc xe ngựa. Nữ nhân này dẫn đầu lênxe còn chưa tính, vậy mà nàng nhất định phải ngồi ở chính giữa, còn togan lớn mật nói với mình "Ngươi không hưu ta...ta mới sợ!" .
Hắncòn nhớ rõ ngày đó, lúc hắn và Nguyệt Vô Hạ bị đâm, vì muốn tỏ rõ vớiThừa Tướng bên kia hắn rất quan tâm đến Nguyệt Vô Hạ, cho nên cố ý bịthương nhẹ. Kết quả làm cho nữ nhân này vui mừng nhảy lên cao ba thước,hỏi đã mang thi thể hắn trở lại chưa, nói như hắn đã chết rồi vậy, làmhắn giận đến hắn suýt nữa bóp chết nàng.
Những ngày đó, thật rathì mới xảy ra vào mấy tháng trước. Nhưng hiện tại giống như đã cách hắn rất xa rồi, xa đến không cách nào chạm được, giống như đã là mộng ảo.
Có lẽ là ông trời trừng phạt hắn, trừng phạt hắn không biết quý trọng.
Trên khuôn mặt lãnh ngạo, lần đầu tiên xuất hiện một loại cảm xúc có tên làhoài niệm và hối tiếc. Hoangdung_๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n Nếu banđầu, hắn không ép nàng tự vận đến mất trí nhớ, hết thảy chuyện này sẽnhư thế nào đây?
Suy nghĩ ngàn xoay trăm đảo, nhưng không biết Vũ Văn Tiểu Tam đã sớm theo dõi sắc mặt thay đổi bất ngờ của hắn, nhiềulần muốn nói lại thôi.
"Hiên Viên Ngạo." Nhẹ giọng mở miệng gọi hắn, một tiếng này không có bất kỳ tức giận, giống như là gọi một người bằng hữu.
Giờ khắc này, nàng không muốn suy nghĩ gì nữa, chỉ muốn coi hắn như mộtngười bạn. Nàng xuyên không lâu như vậy, tới nay tâm tính đã biến đổirất nhiều. Nếu như có thể, nàng hi vọng mình có thể thuyết phục hắn, đểcho hắn tìm một giai nhân khác.
Bởi vì mười lăm ngày sau, nếuThương Thương không trở lại. . . . . . Mặc kệ là thiên cung hay địangục, cũng không thể tách bọn họ ra!
Đối với Hiên Viên Ngạo, chỉcó thể là áy náy. Nàng chỉ có một trái tim, trong lòng đã lắp đầy tênnam nhân ngu ngốc làm cho người ta đau lòng kia rồi, đã không còn dư chỗ cho người khác.
Hắn sững sờ, ngẩng đầu nhìn nàng: "Có chuyện gì sao?"
"Ngươi nhớ lần đầu tiên chúng ta ngồi xe ngựa không?" Nhớ tới khi đó, nàng đều không nhịn được cười. Đó là lúc nàng mới vừa xuyên qua, thề nhất địnhphải làm cho tam vương phủ của hắn náo loạn lên.
Môi mỏng lạnh lẽo cứng rắn nâng lên một nụ cười khẽ: "Nhớ!"
Nhìn khuôn mặt lãnh ngạo của hắn một chút, bộ dạng rất đẹp trai, mở miệngcười: "Thật ra thì, nếu như không phải ngươi thường hay bóp cổ ta, hậuviện lại nuôi một đám nữ nhân, thì với dung mạo đẹp trai như vậy củangươi, có lẽ ta đã yêu ngươi rồi."
Những lời này, quả thật không giả.
Đáy lòng của hắn mừng như điên, ngay sau đó lại suy sụp, Đúng vậy, nàng nói là nếu như, hoangdung_๖ۣۜdiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn nếu như không phải là. . . . . . Nếu như không có. . . . . . Nhưng giữa bọn hắn không có nếunhư, những thứ kia đều là sự thật.
Điều chỉnh lại tâm tư, lạnhgiọng mở miệng: "Nếu không phải nàng luôn chọc Bổn vương giận đến giơchân, Bổn vương cũng sẽ không ra tay với nàng!"
Ách. . . . . . Sờ lỗ mũi, hốc mắt bởi vì vừa mới khóc, còn hơi ửng hồng: "Thật ra thì con người ngươi cũng không tệ, bất luận bởi vì cái gì thì ít nhất lúc đóngươi còn không có giết chết ta. Người ta cũng không phải là người không có lương tâm, về sau chúng ta sẽ là tỷ muội tốt của nhau!"
Tỷ muội tốt? Sau ót mỗ Vương Gia xuất hiện hai vạch đen không đúng lúc, co quắp khóe miệng nhìn nàng.
Ách. . . . . ."Khụ khụ, nói sai rồi, là huynh đệ tốt!" Nói xong vỗ vỗ bờ vai của hắn, nghiễm nhiên một bộ dáng ca ca tốt.
Thế nhưng hắn lại đè tay của nàng đang đặt ở trên vai mình xuống, giữ thậtchặt ở trong bàn tay to của mình, nắm đến nỗi làm tay nàng phát đau. Đôi mắt lạnh kia nhắm chặt, thân hình lãnh ngạo cũng hơi run rẩy, cắn răngđể cho giọng nói mình nghe có vẻ bình thường: "Ta hiểu ý của nàng…..nàng muốn nói chúng ta chỉ có thể là bằng hữu, nhưng. . . . . ."
Nhưng hắn không bỏ được, phải làm thế nào?
"Ai da, Vương Gia, ngài đừng nắm tay người ta như vậy, người ta còn làhoàng hoa đại khuê nữ đấy!" Một câu nói quen thuộc từ trong miệng củanàng phát ra.
Tiếng nói vừa dứt, hai người nhìn nhau, đều cười một tiếng.
Ngày đó, nàng mang theo mấy bọc châu báu lớn, sau đó té từ trên nóc nhà củahắn xuống, sợ hắn trừng trị nàng, đã nói nàng là..." Hoàng hoa đại khuênữ", để cho hắn "Không đi tới" , hắn còn nhớ rõ sau khi mình nghe xongsuýt nữa trượt chân.
Buông tay nàng ra, nhìn về đôi mắt lấp lánh của nàng, tâm tình đã sáng sủa không ít.
"Đó là do nàng giả bộ hay là bản tính?"
"Đạo đức phẩm chất của bản cô nương cao thượng, là người chính phái, khônggiả vờ giả vịt!" Đức hạnh rắm thúi này của Vũ Văn Tiểu Tam lại chạy đếnquấy phá.
Đạo đức phẩm chất cao thượng? Sau ót xẹt qua một vạch đen. . . . . .
"Nàng khi nào thì bắt đầu yêu hoàng thúc?" Lúc hỏi ra những lời này, tâm tình của hắn cực kỳ phức tạp.
"Lúc đi lại mặt vào ngày thứ ba, cũng có thể là buổi sáng cái ngày bị ngươikéo như heo chết. Ta cũng không biết, tình cảm là sự tích lũy từngngày." Nghĩ tới những ngày đó, cho dù là mình bị kéo như heo chết, cũnglà những ngày rất vui sướng!
"Ha ha, Bổn vương còn nhớ rõ nàngnhư một chuôi trường kiếm cương nghị, thà chết cũng không khuất phục!"Hắn nói xong, cặp mắt lạnh kia dính vào chút ý cười.Hoangdung_diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Vũ Văn Tiểu Tam, ta hiểu ý của nàng,nàng muốn ta tìm khác người khác, chỉ là trong lòng của ta cũng chỉ dung hạ được một người là nàng. Nhưng nếu như ta biểu hiện không tự nhiênmột chút, sẽ làm nàng rời bỏ ta, đúng không?
Ách, nói đến chuyện này, nàng thật đúng là có chút ngượng ngùng rồi, khoác lác có chút quá mức.
Đúng lúc này, một mũi tên đột nhiên đâm xuyên qua xe ngựa. Nàng trợn to cặpmắt, nhìn mũi tên bị hắn dùng hai ngón tay kẹp lại, võ công của ngườinày thật cao!
Nửa đời trước, Vương Gia đều sống trong khổ sở, cho nênVương Phi của bọn hắn, không cần phải quá lợi hại, không cần mọi ngườiphải khiếp sợ, cũng không cần có bản lãnh giúp Vương Gia đoạt được thiên hạ, chỉ cần yêu Vương Gia, giống như Vương Gia đã dùng tánh mạng đểyêu, như vậy là đủ rồi!
Về phần đứng ngạo nghễ khắp thiên hạ, Vương Gia có loại năng lực kia rồi, bọn họ cũng có năng lực để tương trợ Vương Gia.
Quay đầu nhìn khu rừng này một chút, hai người nhìn nhau cười một tiếng,đồng loạt nhảy vào. Bọn họ cũng không thể để cho vương phi bọn họ gả cho người khác! Cũng không thể để Vương Gia một mình cô độc chiến đấu anhdũng được!
. . . . . .
Trong một chỗ sâu nhất của rừngrậm, một nam tử áo trắng nằm trên mặt đất, đáy lòng vang lên âm thanhcủa nàng "Mười lăm ngày, nếu sau mười lăm ngày, chàng vẫn chưa về, lãonương liền tái giá!" . . . . . .
Lông mi thật dài khẽ run, trêngương mặt tuyệt mỹ kéo lên một độ cong hấp dẫn, khu rừng rất lớn, âmthanh bên ngoài tuyệt đối không thể nào truyền vào, thế nhưng hắn lạinghe được. . . . . . Nghe được nàng nói mười lăm ngày, nếu hắn không đira ngoài, nàng liền tái giá!
Khóe môi như hoa anh đào nâng lênmột nụ cười yếu ớt, cặp mắt tà mị như hoa anh đào kia khó khăn mở ra,cắn răng, chống đỡ thân thể đầy thương tích, từ từ đứng lên. Hắn khôngthể ngã, tuyệt đối không thể ngã xuống! Nữ nhân kia, nếu nói ra được thì sẽ làm được!
Hai tháng này, chỉ có trời mới biết hắn là làm saosống được, vật lộn cùng Xà Vương, cả người đều bị thương nặng, thật vấtvả lấy được máu vào tay, liền bị bầy rắn đuổi giết, tiếp đó lại gặp được cá sấu, hoa ăn thịt người, kiến ăn thịt người, bị buộc phải nhảy xuốngvực. . . . . .
Cuối cùng lại ở nơi này, nhưng kỳ quái là mình không có bị dã thú xé xác ăn thịt.
Thật vất vả thân thể mới đứng được vững vàng, lại cảm giác đầu choáng váng,hoangdung_di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn sau khi lảo đảo mấy bước chân, liềndùng nhuyễn kiếm chống đỡ, giống như bảo vệ trân bảo sờ sờ bình sứ trong ngực, cười yếu ớt một tiếng, rồi sau đó dùng ý chí mạnh mẽ để chống đỡ, khó khăn di chuyển từng bước. . . . . .
Tam nhi, Thương Thương sẽ cố gắng sống, cho nên nàng nhất định phải chờ ta, nhất định phải chờ ta trở lại. . . . . .
. . . . . .
Hiên Viên Ngạo mang theo nàng cưỡi ngựa không bao lâu, ám ảnh liền chạy mộtchiếc xe ngựa tới. Bởi vì nàng mang thai, không thể chịu xe ngựa lắc lưquá nhiều, cho nên trên giường bên trong đặt chăn thật dày.
Ômlấy nàng đang nhắm mắt lại, không biết nàng lại đang suy nghĩ cái gì,sải mấy bước nhảy tới, đặt nàng vào trong xe ngựa, ngồi ở bên cạnh nàng.
Sau một hồi lâu. . . . . .
"Hiên Viên Ngạo, giúp ta giải huyệt đạo!" Nhàn nhạt mở miệng, sắc mặt đã bình tĩnh lại.
Hắn do dự bất động, nếu nữ nhân này lại nổi điên thì làm thế nào?
"Không cần lo lắng, ta bảo đảm không náo loạn!" Bởi vì nàng đã quyết định rồi, chờ hắn trở về. Mười lăm ngày, nếu hắn không trở lại, nàng liền. . . . . . Nàng sẽ để cho con trai hắn gọi người khác là cha! Hừ! Nghĩ thì nghĩnhư vậy, chỉ là mũi nàng vẫn rất chua xót .
Vươn tay điểm nhẹmấy cái, huyệt đạo trên người nàng liền được giải. Nhìn nàng nửa ngày,cũng không biết nên nói cái gì, trong đầu xuất hiện hình ảnh lần đầutiên hắn và nàng ngồi chung một chiếc xe ngựa. Nữ nhân này dẫn đầu lênxe còn chưa tính, vậy mà nàng nhất định phải ngồi ở chính giữa, còn togan lớn mật nói với mình "Ngươi không hưu ta...ta mới sợ!" .
Hắncòn nhớ rõ ngày đó, lúc hắn và Nguyệt Vô Hạ bị đâm, vì muốn tỏ rõ vớiThừa Tướng bên kia hắn rất quan tâm đến Nguyệt Vô Hạ, cho nên cố ý bịthương nhẹ. Kết quả làm cho nữ nhân này vui mừng nhảy lên cao ba thước,hỏi đã mang thi thể hắn trở lại chưa, nói như hắn đã chết rồi vậy, làmhắn giận đến hắn suýt nữa bóp chết nàng.
Những ngày đó, thật rathì mới xảy ra vào mấy tháng trước. Nhưng hiện tại giống như đã cách hắn rất xa rồi, xa đến không cách nào chạm được, giống như đã là mộng ảo.
Có lẽ là ông trời trừng phạt hắn, trừng phạt hắn không biết quý trọng.
Trên khuôn mặt lãnh ngạo, lần đầu tiên xuất hiện một loại cảm xúc có tên làhoài niệm và hối tiếc. Hoangdung_๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n Nếu banđầu, hắn không ép nàng tự vận đến mất trí nhớ, hết thảy chuyện này sẽnhư thế nào đây?
Suy nghĩ ngàn xoay trăm đảo, nhưng không biết Vũ Văn Tiểu Tam đã sớm theo dõi sắc mặt thay đổi bất ngờ của hắn, nhiềulần muốn nói lại thôi.
"Hiên Viên Ngạo." Nhẹ giọng mở miệng gọi hắn, một tiếng này không có bất kỳ tức giận, giống như là gọi một người bằng hữu.
Giờ khắc này, nàng không muốn suy nghĩ gì nữa, chỉ muốn coi hắn như mộtngười bạn. Nàng xuyên không lâu như vậy, tới nay tâm tính đã biến đổirất nhiều. Nếu như có thể, nàng hi vọng mình có thể thuyết phục hắn, đểcho hắn tìm một giai nhân khác.
Bởi vì mười lăm ngày sau, nếuThương Thương không trở lại. . . . . . Mặc kệ là thiên cung hay địangục, cũng không thể tách bọn họ ra!
Đối với Hiên Viên Ngạo, chỉcó thể là áy náy. Nàng chỉ có một trái tim, trong lòng đã lắp đầy tênnam nhân ngu ngốc làm cho người ta đau lòng kia rồi, đã không còn dư chỗ cho người khác.
Hắn sững sờ, ngẩng đầu nhìn nàng: "Có chuyện gì sao?"
"Ngươi nhớ lần đầu tiên chúng ta ngồi xe ngựa không?" Nhớ tới khi đó, nàng đều không nhịn được cười. Đó là lúc nàng mới vừa xuyên qua, thề nhất địnhphải làm cho tam vương phủ của hắn náo loạn lên.
Môi mỏng lạnh lẽo cứng rắn nâng lên một nụ cười khẽ: "Nhớ!"
Nhìn khuôn mặt lãnh ngạo của hắn một chút, bộ dạng rất đẹp trai, mở miệngcười: "Thật ra thì, nếu như không phải ngươi thường hay bóp cổ ta, hậuviện lại nuôi một đám nữ nhân, thì với dung mạo đẹp trai như vậy củangươi, có lẽ ta đã yêu ngươi rồi."
Những lời này, quả thật không giả.
Đáy lòng của hắn mừng như điên, ngay sau đó lại suy sụp, Đúng vậy, nàng nói là nếu như, hoangdung_๖ۣۜdiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn nếu như không phải là. . . . . . Nếu như không có. . . . . . Nhưng giữa bọn hắn không có nếunhư, những thứ kia đều là sự thật.
Điều chỉnh lại tâm tư, lạnhgiọng mở miệng: "Nếu không phải nàng luôn chọc Bổn vương giận đến giơchân, Bổn vương cũng sẽ không ra tay với nàng!"
Ách. . . . . . Sờ lỗ mũi, hốc mắt bởi vì vừa mới khóc, còn hơi ửng hồng: "Thật ra thì con người ngươi cũng không tệ, bất luận bởi vì cái gì thì ít nhất lúc đóngươi còn không có giết chết ta. Người ta cũng không phải là người không có lương tâm, về sau chúng ta sẽ là tỷ muội tốt của nhau!"
Tỷ muội tốt? Sau ót mỗ Vương Gia xuất hiện hai vạch đen không đúng lúc, co quắp khóe miệng nhìn nàng.
Ách. . . . . ."Khụ khụ, nói sai rồi, là huynh đệ tốt!" Nói xong vỗ vỗ bờ vai của hắn, nghiễm nhiên một bộ dáng ca ca tốt.
Thế nhưng hắn lại đè tay của nàng đang đặt ở trên vai mình xuống, giữ thậtchặt ở trong bàn tay to của mình, nắm đến nỗi làm tay nàng phát đau. Đôi mắt lạnh kia nhắm chặt, thân hình lãnh ngạo cũng hơi run rẩy, cắn răngđể cho giọng nói mình nghe có vẻ bình thường: "Ta hiểu ý của nàng…..nàng muốn nói chúng ta chỉ có thể là bằng hữu, nhưng. . . . . ."
Nhưng hắn không bỏ được, phải làm thế nào?
"Ai da, Vương Gia, ngài đừng nắm tay người ta như vậy, người ta còn làhoàng hoa đại khuê nữ đấy!" Một câu nói quen thuộc từ trong miệng củanàng phát ra.
Tiếng nói vừa dứt, hai người nhìn nhau, đều cười một tiếng.
Ngày đó, nàng mang theo mấy bọc châu báu lớn, sau đó té từ trên nóc nhà củahắn xuống, sợ hắn trừng trị nàng, đã nói nàng là..." Hoàng hoa đại khuênữ", để cho hắn "Không đi tới" , hắn còn nhớ rõ sau khi mình nghe xongsuýt nữa trượt chân.
Buông tay nàng ra, nhìn về đôi mắt lấp lánh của nàng, tâm tình đã sáng sủa không ít.
"Đó là do nàng giả bộ hay là bản tính?"
"Đạo đức phẩm chất của bản cô nương cao thượng, là người chính phái, khônggiả vờ giả vịt!" Đức hạnh rắm thúi này của Vũ Văn Tiểu Tam lại chạy đếnquấy phá.
Đạo đức phẩm chất cao thượng? Sau ót xẹt qua một vạch đen. . . . . .
"Nàng khi nào thì bắt đầu yêu hoàng thúc?" Lúc hỏi ra những lời này, tâm tình của hắn cực kỳ phức tạp.
"Lúc đi lại mặt vào ngày thứ ba, cũng có thể là buổi sáng cái ngày bị ngươikéo như heo chết. Ta cũng không biết, tình cảm là sự tích lũy từngngày." Nghĩ tới những ngày đó, cho dù là mình bị kéo như heo chết, cũnglà những ngày rất vui sướng!
"Ha ha, Bổn vương còn nhớ rõ nàngnhư một chuôi trường kiếm cương nghị, thà chết cũng không khuất phục!"Hắn nói xong, cặp mắt lạnh kia dính vào chút ý cười.Hoangdung_diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Vũ Văn Tiểu Tam, ta hiểu ý của nàng,nàng muốn ta tìm khác người khác, chỉ là trong lòng của ta cũng chỉ dung hạ được một người là nàng. Nhưng nếu như ta biểu hiện không tự nhiênmột chút, sẽ làm nàng rời bỏ ta, đúng không?
Ách, nói đến chuyện này, nàng thật đúng là có chút ngượng ngùng rồi, khoác lác có chút quá mức.
Đúng lúc này, một mũi tên đột nhiên đâm xuyên qua xe ngựa. Nàng trợn to cặpmắt, nhìn mũi tên bị hắn dùng hai ngón tay kẹp lại, võ công của ngườinày thật cao!
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Tiền thưởng không có
- Quyển 1 - Chương 2: Vương phi thân thể cường tráng
- Quyển 1 - Chương 3: Hoàng thượng ta nguyện lấy thân báo đáp
- Quyển 1 - Chương 4: Chọn dưa chuột
- Quyển 1 - Chương 5: Bổn vương phi muốn đi nhà cầu
- Quyển 1 - Chương 6: Sao ngươi không vào hầm cầu mà ở
- Quyển 1 - Chương 7: Hiên Viên Vô Thương
- Quyển 1 - Chương 8: Thái hậu còn chưa chết?
- Quyển 1 - Chương 9: Ngươi có hiểu đạo lý không?
- Quyển 1 - Chương 10: Ngươi không bỏ ta , ta mới sợ !
- Quyển 1 - Chương 11: Giẫm lên thì thôi, lại vẫn nghiền vài cái
- Quyển 1 - Chương 12: Bị Hiên Viên Ngạo hãm hại
- Quyển 1 - Chương 13: Mắt muội muội bị vôi bắn vào hả ?
- Quyển 1 - Chương 14: Hoàng thúc sử dụng mỹ nam kế
- Quyển 1 - Chương 15: Này không phải cho lão nương hôn sao ?
- Quyển 1 - Chương 16: Để cho ái phi thất vọng rồi, bổn vương còn sống
- Quyển 1 - Chương 17: Vương gia, nếu không ngươi bỏ ta đi?
- Quyển 1 - Chương 18
- Quyển 1 - Chương 19: Bổn vương phi tính tình khiêm tốn
- Quyển 1 - Chương 20: Vương gia, nước miếng của ngươi đều đã phun lên đồ ăn rồi !
- Quyển 1 - Chương 21: Hiên Viên Ngạo, ngươi là chim gõ kiến?
- Quyển 1 - Chương 22: Dám đánh tỷ muội của ta, muốn chết!
- Quyển 1 - Chương 23: Bị đánh vẫn còn nói đáng đánh!
- Quyển 1 - Chương 24: Có sai, vậy cũng đều là lỗi của người khác !
- Quyển 1 - Chương 25: Ta chọn ai mới tốt đây?
- Quyển 1 - Chương 26: Đệ nhất hoàng hậu —— Vũ Văn Tiểu Tam!
- Quyển 1 - Chương 27: Vương gia, người thật đáng ghét!
- Quyển 1 - Chương 28: Người tới, vả miệng cho bổn vương phi !
- Quyển 1 - Chương 29: Tỷ tỷ đánh là muốn tốt cho muội!
- Quyển 1 - Chương 30: Chim gõ kiến, sống không lâu!
- Quyển 1 - Chương 31: Lại là tên ngắn dương thọ kia giở trò quỷ!
- Quyển 1 - Chương 32: Tướng quân, ngươi nên làm Thừa tướng
- Quyển 1 - Chương 33: Vương phi, mấy ngày nữa ngươi dâng mẫu hậu bức tranh thêu đi
- Quyển 1 - Chương 34: Chúng ta đi tìm Thương Thương làm nơi nương tựa
- Quyển 1 - Chương 35: Oa, thế nào mà ngã không đau ?
- Quyển 1 - Chương 36: Vương gia, đừng tới đây!
- Quyển 1 - Chương 37: Phủ tướng quân bị vương gia xem thường
- Quyển 1 - Chương 38: Vô Thương tức giận
- Quyển 1 - Chương 39: Có phải người ta làm cái gì sai phải không ?
- Quyển 1 - Chương 40: Rất muốn. . . . . . Cùng nàng cả đời!
- Quyển 1 - Chương 41: Dáng người Thương Thương không có đẹp như Hiên Viên Ngạo
- Quyển 1 - Chương 42: Gả cho ta có rất nhiều chỗ tốt!
- Quyển 1 - Chương 43: Bổn vương phi hồng nhan bạc mệnh
- Quyển 1 - Chương 44: Nàng muốn rộng lượng!
- Quyển 1 - Chương 45: Công tử, kết giao bằng hữu?
- Quyển 1 - Chương 46: Tự mình đề cử với Hiên Viên Mặc
- Quyển 1 - Chương 47: Tam vương gia thú tính quá
- Quyển 1 - Chương 48: Đều do Hoàng Thượng không có việc gì làm, đi làm bà mai!
- Quyển 1 - Chương 49: Nam nhân đều là không đáng tin
- Quyển 1 - Chương 50: Không thích, tặng cho Triệt được không ?
- Quyển 1 - Chương 51: Nhị vương phi khiêu khích
- Quyển 1 - Chương 52: Ném nàng ra ngoài cho bổn vương phi
- Quyển 1 - Chương 53: Đầu của ngươi bị lừa đá
- Quyển 1 - Chương 54: Canh bốn
- Quyển 1 - Chương 55
- Quyển 1 - Chương 56: Bổn vương phi hết thảy mạnh khỏe
- Quyển 1 - Chương 57: Mau nhanh đóng kỹ cửa lại
- Quyển 1 - Chương 58: Kể chuyện ở khách sạn : một hồi đoạn tụ
- Quyển 1 - Chương 59: Ta tên là Vũ Văn lão nhị
- Quyển 1 - Chương 60: Kẻ có tiền rón ra rón rén
- Quyển 1 - Chương 61: Chó cắn chó
- Quyển 1 - Chương 62: Chúc hoàng thượng lấp lánh hữu thần
- Quyển 1 - Chương 63
- Quyển 1 - Chương 64: Tiếc nuối duy nhất
- Quyển 1 - Chương 65: Có một chút yêu ngươi
- Quyển 1 - Chương 66: Đừng có kéo bổn vương phi như thể kéo một con lợn chết
- Quyển 1 - Chương 67: Hiên Viên Ngạo, trả lại thịt cho lão nương !
- Quyển 1 - Chương 68: Thọ yến của thái hậu ( một )
- Quyển 1 - Chương 69: Thái hậu thọ yến ( hai )
- Quyển 1 - Chương 125: Chương 28.2: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 126: Chương 28.3: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 127: Chương 29.1: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 128: Chương 29.2: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 129: Chương 29.3: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 130: Chương 29.4: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 131: Chương 30.1: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 132: 30.2: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 133: Chương 30.3: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 135: Chương 31.2: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 136: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 137: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 138: Chương 32.1: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 139: Chương 32.2: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 140: Chương 32.3: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 141: Chương 33.1: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 142: Chương 33.2: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 143: Chương 33.3: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 144: Chương 34.1: Sinh đôi -Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 145: Chương 34.2: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 146: Chương 34.3: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 147: Chương 35.1: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 148: Chương 35.2: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 149: Chương 36.1: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 150: Chương 36.2: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 151: Chương 36.3: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 152: Chương 37.1: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 153: Chương 37.2: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 154: Chương 37.3: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 155: Chương 38.1: Di truyền—tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 156: Chương 38.2: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 158: Chương 38.3: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 159: Chương 39.1: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 160: Chương 39.2: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 161: Chương 39.3: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 162: Chương 40.1: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 163: Chương 40.2: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 164: Chương 40.3: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 165: Chương 41.1: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 166: Chương 41.2: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 167: Chương 41.3: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 168: Chương 41.4: : Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 1 - Chương 169: Chương 41.5: Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 2 - Chương 1: Thọ yến của Thái hậu ( ba )
- Quyển 2 - Chương 2: Tướng quân mang theo gia quyến gây gổ cùng Thừa tướng
- Quyển 2 - Chương 3: Vốn là không quan hệ tới bổn vương
- Quyển 2 - Chương 4: Hiên Viên Vô Thương, không phải ngươi mới vừa muốn chết sao?
- Quyển 2 - Chương 5: Hai miếng thịt sau cùng
- Quyển 2 - Chương 6: Ai trên ai dưới
- Quyển 2 - Chương 7: Ngài thầm mến ta thật lâu rồi phải không?
- Quyển 2 - Chương 8: Thương thương, kinh nguyệt của chàng cũng đến rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 9: Gà tây đổi làm Ninja rùa rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 10: Như thế này không khỏi cũng quá coi trọng đi
- Quyển 2 - Chương 11: Ngươi trắng sạch
- Quyển 2 - Chương 12: Hôm nay là ngày lành
- Quyển 2 - Chương 13: Nam nhân dám khi dễ lão nương. Đúng là muốn chết mà
- Quyển 2 - Chương 14: Bổ nhào
- Quyển 2 - Chương 15: Ăn xong rồi, liền muốn chạy sao
- Quyển 2 - Chương 16: Gia Luật Trục Nguyên
- Quyển 2 - Chương 17
- Quyển 2 - Chương 18: Lão tử gọi là Liệt Thác Nhĩ Tư Thái
- Quyển 2 - Chương 19: Chính khí lẫm liệt? Trở thành"Ngọc Diện công tử"
- Quyển 2 - Chương 20: Vô Thương lùng bắt trốn phi
- Quyển 2 - Chương 21: Thương Thương cũng rất cường tráng khỏe mạnh, muốn thử không?
- Quyển 2 - Chương 22: Hiên Viên Vô Thương, cái người này
- Quyển 2 - Chương 23: Quyến rũ Tam nhi , đều là hồ ly tinh!
- Quyển 2 - Chương 24: Hiên Viên Triệt trở về
- Quyển 2 - Chương 25: Vô Thương tức giận, Phượng Phi Yên chết
- Quyển 2 - Chương 26: Xuất chinh, liên thủ lấy ra vật hy sinh!
- Quyển 2 - Chương 27: Để bổn vương phi nói cho ngươi biết, yêu cầu gả vào vương phủ
- Quyển 2 - Chương 28: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 2 - Chương 29: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 2 - Chương 30: Tái giá
- Quyển 2 - Chương 31: Ta đã trở về!
- Quyển 2 - Chương 32: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 2 - Chương 33: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 2 - Chương 34: Sinh đôi - Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 2 - Chương 35: Tranh giành
- Quyển 2 - Chương 36: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 2 - Chương 37: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 2 - Chương 38: Di truyền tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 2 - Chương 39: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 2 - Chương 40: Hai thần đồng
- Quyển 2 - Chương 41: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 3 - Chương 1
- Quyển 3 - Chương 2
- Quyển 3 - Chương 3
- Quyển 3 - Chương 4: Mẫu thân cứu mạng, phụ thân giết người!
- Quyển 3 - Chương 5: Đệ đệ, khả năng đây chính là yêu tinh đánh nhau trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 6: Phụ thân, mẫu thân là lưu manh!
- Quyển 3 - Chương 7: Cha, có phải người rất sợ mẹ không?
- Quyển 3 - Chương 8: Đại thẩm Đình Vũ, đệ đệ và ta sẽ dạy dỗ ngươi
- Quyển 3 - Chương 9: Trúng độc
- Quyển 3 - Chương 10: Đại thẩm Đình Vũ, người an tâm đi đi!
- Quyển 3 - Chương 11: Hợp tác, gả
- Quyển 3 - Chương 12: Muội muội không muốn ở phòng chứa củi? Vậy thì ở chuồng ngựa đi
- Quyển 3 - Chương 13: Hãm hại ngươi không cần có đạo lý!
- Quyển 3 - Chương 14: Tự gây nghiệt, không thể sống!
- Quyển 3 - Chương 15: Dạ Tử Mị, Dạ Tử Kỳ tự giết lẫn nhau
- Quyển 3 - Chương 16: Tam nhi, cuộc sống này không có cách nào sống được rồi!
- Quyển 3 - Chương 17: "Khách đến chơi" trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 18: Tiễn Đình Vũ đi tìm chết!
- Quyển 3 - Chương 19: Hôn lễ của hắn
- Quyển 3 - Chương 20: Đại Kết Cục
- Quyển 3 - Chương 21: Đại kết cục 2
- Quyển 3 - Chương 22: Đại kết cục 3
- Quyển 3 - Chương 23: Đại kết cục 4
- Quyển 3 - Chương 24: Đại kết cục 5
- Quyển 3 - Chương 25: Đại kết cục 6
- Quyển 3 - Chương 26: Đại kết cục 7
- Quyển 3 - Chương 27: Đại kết cục 8
- Quyển 3 - Chương 28: Đại kết cục 9
- Quyển 3 - Chương 29: Đại kết cục 10
- Quyển 3 - Chương 30: Đại kết cục 11
- Quyển 3 - Chương 31: Đại kết cục 12
- Quyển 3 - Chương 32: Đại kết cục 13
- bình luận