Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi - Quyển 1 - Chương 146: Chương 34.3: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry

Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi

Quyển 1 - Chương 146: Chương 34.3: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry

Bà mụ này bước racửa, đối diện với ánh mắt nóng bỏng của ba tên nam nhân, mặt mo bỗngcứng đờ, rồi sau đó hơi ửng hồng. Ba vị công tử này mặc dù không có bộdáng xinh đẹp bằng chủ tử của ba người bọn họ, nhưng cũng là mỹ nam tửthượng đẳng. Nhìn. . . . . . nhìn bà ta như vậy, chẳng lẽ là bởi vì bàta còn trẻ chưa già, vẫn còn thướt tha thùy mị sao?

"Thật là rất cảm tạ người!" Liên Vụ tiến lên kích động nắm tay của bà ta.

Bà mụ này vui mừng suýt nữa bay lên, rất xin lỗi mở miệng: "Đây đều làchuyện người ta phải làm!" Vị công tử anh tuấn này như vậy, lại nhiệttình như thế, nhưng trong nhà bà ta đã có phu quân, còn có một nữ nhi,vậy phải làm sao bây giờ ....!

Người ta? Khóe miệng ba người đều không hẹn mà cùng kéo ra, Liên Vụ vội vàng rút tay của mình về, đùa gì thế!

"Đúng rồi, nên cho người tiền mừng đúng không?" Liên Vụ nói sang chuyện khác.

Sắc mặt vui mừng của bà mụ này trong nháy mắt cứng đờ, không phải mấy người này không có tiền cho, nên mới nhìn bà ta như vậy chứ? Lúc này có chútphòng bị mở miệng: "Đúng! Nếu không có tiền mừng, tiền đỡ đẻ cũng phảicho! Hơn nữa công tử nhà các ngươi cũng nói để lão thân ra ngoài lấytiền mừng."

Liên Hoa vừa nghe, không chút do dự móc một vạn lượng ngân phiếu từ trong lòng ra, đưa cho bà ta. Hắn xử lý buôn bán chovương gia, tự nhiên biết giá cả đỡ đẻ, nhưng tiểu thế tử của bọn họ rađời, mà vừa sinh đã được 2 đứa, sao hắn có thể không hào phóng đây!

Bà mụ này cho là một trăm lượng, cho nên không để ý lắm liền nhận lấy. Bàta đỡ đẻ mười mấy năm qua, tiền thưởng nhận được một trăm lượng ngânphiếu vô số lần, mặc dù không nhiều lắm nhưng cũng được bốn năm lần rồi, hôm nay cũng không thấy có gì mới mẻ.

Nhưng, sau khi nhận lấy,ánh mắt đảo qua trên mấy tờ ngân phiếu, chợt thấy rõ giá trị ở mặt trên. Hai mắt trợn to, chân mềm nhũn trực tiếp ngồi liệt trên mặt đất. . . . . . Một vạn lượng! Lại là một vạn lượng! Chuyện này. . . . . . Chuyệnnày. . . . . . Đây là có tiền đến trình độ nào rồi hả!

Đình Vânmột bộ bộ dáng lãnh khốc nhìn bà ta ngồi dưới đất, có chút buồn bực gãiđầu: "Không đủ sao?" Suy nghĩ một chút thấy cũng đúng, thân phận củatiểu thế tử là cao quý cỡ nào, hơn nữa còn là một tiểu thế tử còn cộngthêm một tiểu công tử! Tự nhiên phải cho thêm nhiều chút tiền chứ!

Nghĩ tới liền móc ra một vạn lượng tiền lương tháng của hắn chưa dùng hết, đưa cho bà ta "Hiện tại đủ chưa?"

Bà mụ này trợn to mắt, vẻ mặt không dám tin, nhìn lên mấy người trước mặtnày, bất tri bất giác nhận lấy bạc, sau đó ngắt một cái trên đùi mình,sau khi xác định mình không có nằm mơ, suýt nữa kích động đến chảy nướcmắt!

Bà ta phát tài! Bà ta phát tài! Dù là đi hoàng cung đỡđẻ hoàng tử cũng chỉ có ngàn lượng thôi?Hoangdung_di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn Hôm nay bà ta thế nhưng được hai vạnlượng! Bà ta đây là cái vận may gì chứ ....!

Nhìn bà ta vẫn ngồibất động, Đình Vân buồn bực gãi đầu lần nữa: "Còn chưa đủ sao?" Thật rathì chính hắn cũng cảm thấy không đủ, nhưng tiền lương tháng này của hắn còn chưa có! Tháng sau ngày mai mới phát!

"Đủ rồi! Đủ rồi!" Bà mụ này hạnh phúc suýt nữa bay lên, vội vàng từ dưới đất đứng lên, thật nhanh gật đầu "Đủ rồi! Đủ rồi!"

Chợt, bên trong nhà truyền đến giọng nói rất có từ tính của nam tử: "Vẫn còn ở cửa ồn ào cái gì, cho bà ta mười vạn lượng đi!" Nếu ầm ĩ đến Tam nhiđang ngủ thì phải làm thế nào?

"Dạ! Vương Gia!" Liên Hoa cungkính đáp một tiếng, sau đó lại lấy ra tám vạn lượng, đưa cho bà mụ này,vương gia so với bọn hắn càng hào phóng hơn!

Bà mụ này gian nan nuốt một ngụm nước miếng, quá vui mừng nên đã trực tiếp hôn mê!

Liên Vụ bấm bấm huyệt nhân trung của bà ta, bà mụ này vừa tỉnh, mới biết đây không phải là mộng, nhanh chóng cầm tiền cất vào trong ngực, nghĩ tớingười nọ mới vừa rồi xưng nam tử bên trong là "Vương Gia" , mà bộ dángnam tử kia lại đẹp như thế, chẳng lẽ là vị Hi Vương gia giàu nhất thiênhạ đã ẩn cư sao? Vận khí của bà ta thật sự là quá tốt rồi!

Mắtsắc Liên Hoa chợt lóe, có vẻ đăm chiêu nhìn bà mụ: "Sau này không đượctự tiện bước vào rừng Tử Trúc, nếu không...giết không tha, hiểu không?"

Rừng Tử Trúc là nơi ở của Vương Gia, có"Vệ Miện Quyền" - tức là có thể ở chỗ này giết chết bất luận kẻ nào, nhưng không cần chịu chế tài của phápluật.

Bà mụ gật đầu một cái,hoangdung_๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n trong lòng chỉ nghĩ mình đã pháttài, nơi nào để ý được những thứ này, vui sướng hài lòng bọc tiền lạirồi rời đi. . . . . .

Nghe nói, một ngày này, bà mụ nổi danh nhất Dạ Mị đế quốc điên rồi, cứ nắm người trên đường nói mình đã phát tài!Bất quá chỉ điên mấy ngày đã khỏe lại!

Về sau nhà bọn họ dựng lên một tòa nhà, chi phí ăn mặc cũng khác với người nhà bình thường, mà phu quân của bà ta cũng đã trở thành viên ngoại số một số hai trong trấn!

. . . . . .

Vì vậy rất nhiều người bắt đầu thăm dò nguồn gốc số tiền kia, nhưng bà mụnày sống chết không nói. Rốt cuộc có một ngày có người nói là đã từngnhìn thấy bà mụ này đi từ rừng Tử Trúc ra, vì vậy không ngừng có kẻ muốn đi vào cướp tiền, nhưng không có một ai có thể sống sót ra ngoài!

Còn có người đi đốt lửa, cuối cùng lửa kia không cháy bao lâu liền tắt, còn cả nhà người phóng hỏa thì từng người lần lượt vùi thân trong biển lửa! Đến đây mọi người mới từ bỏ, không hề ôm lấy ảo tưởng nữa!

Đặcbiệt là ở Dạ Mị đế quốc, Tam vương tử lên ngôi, nói Nhiếp Chính vương ẩn cư ở sau rừng Tử Trúc. Dạ Mị đế quốc càng thêm không có ai còn dám động đến rừng Tử Trúc kia nữa!

Nói giỡn, người nào không biết thựclực của điện hạ nhiếp chính vương? Dù đắc tội quân vương cũng đừng điđắc tội nhiếp chính vương! Hơn nữa vào cuộc chiến ngũ quốc lần trước,một thân phận khác của nhiếp chính vương đã ra ngoài ánh sáng, đó là hiVương Gia của Hiên Viên đế quốc!

Cả thiên hạ đều biết Hi vươnggia Hiên Viên Vô Thương, đắc tội người của hắn không có một người nào có kết quả tốt hết, tự nhiên cũng làm cho người trong cả thiên hạ cũngsinh lòng kiêng kỵ! Cướp tài của Hi vương gia, đầu treo ở trên cổ sợ làkhông giữ được!

. . . . . .

Sau khi Vũ Văn Tiểu Tam tỉnhlại, được Hiên Viên Vô Thương phục vụ uống một chén cháo tổ yến,hoangdung_๖ۣۜdiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn liền nằm ở trên giường, sắc mặt vẫntương đối tái nhợt: "Thương Thương, bảo bảo đâu?"

Lời này vừa rơi xuống, Tiểu Nguyệt và Liên Hoa cùng nhau ôm lấy bảo bảo. Mặt Đình Vânvà Liên Vụ đầy ghen tỵ nhìn bóng lưng Liên Hoa, cũng bởi vì Liên Hoa sovới bọn hắn trầm ổn hơn một chút, ôm hài tử cũng ổn thỏa hơn một chút,cho nên Vương Gia liền giao tiểu công tử cho hắn ôm, để cho hai ngườibọn họ ở chỗ này giương mắt nhìn! Thật là tức chết bọn họ mà!

Hai đứa bé kia, một là dùng tã lót màu đỏ bọc, một là dùng tã lót màu xanh dương bọc.

Tiểu Nguyệt đặt đứa bé trong ngực vào bên cạnh tiểu thư, vui mừng mở miệng:"Tiểu thư, dùng tả lót màu đỏ bao lấy chính là ca ca! Nhìn kìa, dáng dấp của nó giống vương gia nhiều hơn!"

Vũ Văn Tiểu Tam vừa nhìn, quả thật là rất giống! Khóe mắt cũng có một nốt ruồi giọt lệ nho nhỏ, hìnhdáng là giống nhau như đúc, đôi mắt đào hoa càng thêm độc nhất vô nhị!Gương mặt bởi vì còn nhỏ nên không nhìn ra hình dáng cụ thể!

Vìvậy sắc mặt tái xanh của nàng liền tối đen, tại sao nàng tân tân khổ khổ sinh một trận, lại có thể giống Hiên Viên Vô Thương như vậy? Đây cóphải là con trai của nàng không hả?

Hiên Viên Vô Thương vừa nhìnsắc mặt nàng không đúng, cũng biết nàng đang suy nghĩ cái gì, vội vàngnhận lấy đứa bé trong tay Liên Hoa: "Nhìn này, dáng dấp đứa bé này xinhđẹp như Tam nhi!"

Quả thật, cái miệng nhỏ nhắn hồng hào này vàmặt mày, giống Vũ Văn Tiểu Tam như từ một cái khuôn đúc ra! Vì vậy tâmtình mỗ nữ trong nháy mắt thăng bằng, tiếp. . . . . . Vui sướng hài lòng ôm chặt đứa bé Tiểu Nguyệt đưa cho nàng: "Ta vẫn tương đối thích ca cahơn!"

Gì? Thích ca ca? Tất cả mọi người không thể tưởng tượng nổi nhìn nàng, vậy tại sao nhìn thấy thế tử thì bộ dạng giống như mất hứng? Ngược lại nhìn thấy tiểu công tử thì cực kỳ vui vẻ chứ?

HiênViên Vô Thương lại thích đứa nhỏ hơn, bởi vì dáng dấp đệ đệ lớn lêngiống như Tam nhi. Hoangdung_diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Nghe nha đầu này vừanói như thế, cũng biết nàng nghĩ giống bản thân như đúc! Khóe môi nhưhoa anh đào không tự chủ nâng lên một nụ cười khẽ. . . . . .

Tiểu Nguyệt giựt giựt khóe miệng, muốn đặt câu hỏi, nhưng nàng còn chưa kịpmở miệng, tiểu thư nhà bọn họ lại tự mình nói. . . . . .

"Bởi vìca ca và Thương Thương lớn lên giống nhau!" Nàng cũng không thể thíchđứa bé có dáng dấp giống như mình được, cảm giác rất kỳ cục! Mặc dù nàng là rất thích bản thân mình, không sai. . . . . .

"Nhưng tiểu thư, vậy lúc nãy người nhìn thấy thế tử, sao lại có bộ dáng mất hứng" Tiểu Nguyệt cực kỳ im lặng.

"Đó là bởi vì lúc nãy trong lòng ta không thăng bằng!" Tại sao nàng tân tân khổ khổ sinh một trận, dáng dấp đứa bé và bản thân không giống chứ? Tuy nói thời điểm "Cái đó" , "Cái đó" là hắn cố gắng. Nhưng lúc sinh con,là nàng thật vất vả mới hoàn thành xong công trình, có đúng hay không?

Sau ót mọi người xuất hiện một đám vạch đen chỉnh tề, bọn họ đã sớm nên quen thuộc tính tình của nàng chứ!

"Tam nhi, nàng nói chúng ta đặt tên cho đứa bé là gì?" Hắn nói sang chuyệnkhác, hỏi một vấn đề rất nghiêm túc. Trong lòng lần nữa than thở, nếusinh nữ nhi thì tốt rồi, nhưng lại là hai tên ranh con chết tiệt!

"Nhủ danh kêu là Bảo Bảo và Bối Bối!" Kiếp trước có rất nhiều cha mẹ đặt tên cho đứa bé như vậy, nàng nghĩ vẫn nên noi theo một phen. Nhưng suy nghĩ một chút dòng họ bọn hắn, Hiên Viên Bảo và Hiên Viên Bối hình như cóchút kỳ quái, cho nên nàng liền lui một bước đổi thành nhủ danh.

Bảo bảo và Bối Bối? Hợp xưng"Bảo bối"? Hắn suy nghĩ một chút, liền giương môi cười một tiếng: "Tốt! Vậy đại danh là gì?"

"Chàng nghĩ ra chưa?" Vũ Văn Tiểu Tam liếc mắt nhìn hắn.

"Đang suy nghĩ!" Lúc đó hắn chỉ nghĩ một tên, hiện tại lập tức sinh ra hai đứa, thật đúng là làm hắn rối rắm.

"Nghĩ ra cái gì? Ngàn vạn lần không được nói cho ta biết là Hiên Viên Kiếmđâu, tên như vậy ác tục lắm đó!" Hắn cũng sẽ không lấy tên tục như vậychứ?

Kết quả, trong nháy mắt sắc mặt mỗ nam cứng ngắc, ấp úng mởmiệng: "Làm...Làm sao nàng biết?" Sau ót xuất hiện một giọt mồ hôi lạnh, tên này rất ác tục sao?

Mắt mỗ nữ trợn trắng lên, suýt nữa ngấtđi: "Cái người ngu xuẩn này, chàng hi vọng người ta cảm thấy con traicủa chàng đê tiện à? Còn gọi là Hiên Viên Kiếm nữa chứ!"

Hắn chỉcảm thấy Hiên Viên Kiếm khí phách, chưa từng suy nghĩ nhiều! Không ngờcòn có một điểm này, vì vậy nghiêng đầu suy nghĩ một chút: "Ách, HiênViên Phong thì sao?"

"Chàng điên rồi sao! Chàng cuối cùng cóbiết đặt tên hay không?" Không phải tiện, chính là điên khùng, mất cônghắn nghĩ ra được.

Sau ót đám người Tiểu Nguyệt cũng treo một giọt mồ hôi lạnh khổng lồ, thì ra đặt tên còn có nhiều huyền bí như vậy. Bọn họ vốn đang chuẩn bị khen ngợi tên vương gia đặt hay lắm nữa chứ!

"Vậy Tam nhi có cái tên gì hay không?" Bây giờ hắn mới biết, thì ra mình không có thiên phú về phương diện này!

Chỉ thấy ánh mắt mỗ nữ sáng lên, tràn ngập mong đợi nhìn hắn: "Chúng ta...chúng ta lấy cái tên có cá tính chút ha?"

"Tên là gì?" Tại sao hắn mơ hồ có chút dự cảm chẳng lành?

"Vậy kêu là Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry đi! Như thế nào?" Nói xong thân thể cũng hơi nghiêng tới trước, nhìn vẻ mặt chết lặng của mọi người "Ha ha. . . . . . Các ngươi cũng cảm thấy cái tên này rất tốt đúng không?Thật ra thì ta cũng cảm thấy vậy! Ha ha ha ha. . . . . . Ai da, ta thậtsự là thật tài tình mà!"

Mọi người giựt giựt khóe miệng, mặt sợ hãi bị thảm nhìn nàng, quả thật là rất có tài!
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận