Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi - Quyển 1 - Chương 21: Hiên Viên Ngạo, ngươi là chim gõ kiến?
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Tiền thưởng không có
- Quyển 1 - Chương 2: Vương phi thân thể cường tráng
- Quyển 1 - Chương 3: Hoàng thượng ta nguyện lấy thân báo đáp
- Quyển 1 - Chương 4: Chọn dưa chuột
- Quyển 1 - Chương 5: Bổn vương phi muốn đi nhà cầu
- Quyển 1 - Chương 6: Sao ngươi không vào hầm cầu mà ở
- Quyển 1 - Chương 7: Hiên Viên Vô Thương
- Quyển 1 - Chương 8: Thái hậu còn chưa chết?
- Quyển 1 - Chương 9: Ngươi có hiểu đạo lý không?
- Quyển 1 - Chương 10: Ngươi không bỏ ta , ta mới sợ !
- Quyển 1 - Chương 11: Giẫm lên thì thôi, lại vẫn nghiền vài cái
- Quyển 1 - Chương 12: Bị Hiên Viên Ngạo hãm hại
- Quyển 1 - Chương 13: Mắt muội muội bị vôi bắn vào hả ?
- Quyển 1 - Chương 14: Hoàng thúc sử dụng mỹ nam kế
- Quyển 1 - Chương 15: Này không phải cho lão nương hôn sao ?
- Quyển 1 - Chương 16: Để cho ái phi thất vọng rồi, bổn vương còn sống
- Quyển 1 - Chương 17: Vương gia, nếu không ngươi bỏ ta đi?
- Quyển 1 - Chương 18
- Quyển 1 - Chương 19: Bổn vương phi tính tình khiêm tốn
- Quyển 1 - Chương 20: Vương gia, nước miếng của ngươi đều đã phun lên đồ ăn rồi !
- Quyển 1 - Chương 21: Hiên Viên Ngạo, ngươi là chim gõ kiến?
- Quyển 1 - Chương 22: Dám đánh tỷ muội của ta, muốn chết!
- Quyển 1 - Chương 23: Bị đánh vẫn còn nói đáng đánh!
- Quyển 1 - Chương 24: Có sai, vậy cũng đều là lỗi của người khác !
- Quyển 1 - Chương 25: Ta chọn ai mới tốt đây?
- Quyển 1 - Chương 26: Đệ nhất hoàng hậu —— Vũ Văn Tiểu Tam!
- Quyển 1 - Chương 27: Vương gia, người thật đáng ghét!
- Quyển 1 - Chương 28: Người tới, vả miệng cho bổn vương phi !
- Quyển 1 - Chương 29: Tỷ tỷ đánh là muốn tốt cho muội!
- Quyển 1 - Chương 30: Chim gõ kiến, sống không lâu!
- Quyển 1 - Chương 31: Lại là tên ngắn dương thọ kia giở trò quỷ!
- Quyển 1 - Chương 32: Tướng quân, ngươi nên làm Thừa tướng
- Quyển 1 - Chương 33: Vương phi, mấy ngày nữa ngươi dâng mẫu hậu bức tranh thêu đi
- Quyển 1 - Chương 34: Chúng ta đi tìm Thương Thương làm nơi nương tựa
- Quyển 1 - Chương 35: Oa, thế nào mà ngã không đau ?
- Quyển 1 - Chương 36: Vương gia, đừng tới đây!
- Quyển 1 - Chương 37: Phủ tướng quân bị vương gia xem thường
- Quyển 1 - Chương 38: Vô Thương tức giận
- Quyển 1 - Chương 39: Có phải người ta làm cái gì sai phải không ?
- Quyển 1 - Chương 40: Rất muốn. . . . . . Cùng nàng cả đời!
- Quyển 1 - Chương 41: Dáng người Thương Thương không có đẹp như Hiên Viên Ngạo
- Quyển 1 - Chương 42: Gả cho ta có rất nhiều chỗ tốt!
- Quyển 1 - Chương 43: Bổn vương phi hồng nhan bạc mệnh
- Quyển 1 - Chương 44: Nàng muốn rộng lượng!
- Quyển 1 - Chương 45: Công tử, kết giao bằng hữu?
- Quyển 1 - Chương 46: Tự mình đề cử với Hiên Viên Mặc
- Quyển 1 - Chương 47: Tam vương gia thú tính quá
- Quyển 1 - Chương 48: Đều do Hoàng Thượng không có việc gì làm, đi làm bà mai!
- Quyển 1 - Chương 49: Nam nhân đều là không đáng tin
- Quyển 1 - Chương 50: Không thích, tặng cho Triệt được không ?
- Quyển 1 - Chương 51: Nhị vương phi khiêu khích
- Quyển 1 - Chương 52: Ném nàng ra ngoài cho bổn vương phi
- Quyển 1 - Chương 53: Đầu của ngươi bị lừa đá
- Quyển 1 - Chương 54: Canh bốn
- Quyển 1 - Chương 55
- Quyển 1 - Chương 56: Bổn vương phi hết thảy mạnh khỏe
- Quyển 1 - Chương 57: Mau nhanh đóng kỹ cửa lại
- Quyển 1 - Chương 58: Kể chuyện ở khách sạn : một hồi đoạn tụ
- Quyển 1 - Chương 59: Ta tên là Vũ Văn lão nhị
- Quyển 1 - Chương 60: Kẻ có tiền rón ra rón rén
- Quyển 1 - Chương 61: Chó cắn chó
- Quyển 1 - Chương 62: Chúc hoàng thượng lấp lánh hữu thần
- Quyển 1 - Chương 63
- Quyển 1 - Chương 64: Tiếc nuối duy nhất
- Quyển 1 - Chương 65: Có một chút yêu ngươi
- Quyển 1 - Chương 66: Đừng có kéo bổn vương phi như thể kéo một con lợn chết
- Quyển 1 - Chương 67: Hiên Viên Ngạo, trả lại thịt cho lão nương !
- Quyển 1 - Chương 68: Thọ yến của thái hậu ( một )
- Quyển 1 - Chương 69: Thái hậu thọ yến ( hai )
- Quyển 1 - Chương 125: Chương 28.2: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 126: Chương 28.3: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 127: Chương 29.1: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 128: Chương 29.2: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 129: Chương 29.3: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 130: Chương 29.4: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 131: Chương 30.1: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 132: 30.2: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 133: Chương 30.3: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 135: Chương 31.2: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 136: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 137: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 138: Chương 32.1: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 139: Chương 32.2: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 140: Chương 32.3: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 141: Chương 33.1: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 142: Chương 33.2: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 143: Chương 33.3: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 144: Chương 34.1: Sinh đôi -Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 145: Chương 34.2: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 146: Chương 34.3: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 147: Chương 35.1: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 148: Chương 35.2: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 149: Chương 36.1: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 150: Chương 36.2: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 151: Chương 36.3: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 152: Chương 37.1: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 153: Chương 37.2: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 154: Chương 37.3: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 155: Chương 38.1: Di truyền—tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 156: Chương 38.2: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 158: Chương 38.3: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 159: Chương 39.1: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 160: Chương 39.2: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 161: Chương 39.3: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 162: Chương 40.1: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 163: Chương 40.2: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 164: Chương 40.3: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 165: Chương 41.1: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 166: Chương 41.2: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 167: Chương 41.3: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 168: Chương 41.4: : Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 1 - Chương 169: Chương 41.5: Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 2 - Chương 1: Thọ yến của Thái hậu ( ba )
- Quyển 2 - Chương 2: Tướng quân mang theo gia quyến gây gổ cùng Thừa tướng
- Quyển 2 - Chương 3: Vốn là không quan hệ tới bổn vương
- Quyển 2 - Chương 4: Hiên Viên Vô Thương, không phải ngươi mới vừa muốn chết sao?
- Quyển 2 - Chương 5: Hai miếng thịt sau cùng
- Quyển 2 - Chương 6: Ai trên ai dưới
- Quyển 2 - Chương 7: Ngài thầm mến ta thật lâu rồi phải không?
- Quyển 2 - Chương 8: Thương thương, kinh nguyệt của chàng cũng đến rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 9: Gà tây đổi làm Ninja rùa rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 10: Như thế này không khỏi cũng quá coi trọng đi
- Quyển 2 - Chương 11: Ngươi trắng sạch
- Quyển 2 - Chương 12: Hôm nay là ngày lành
- Quyển 2 - Chương 13: Nam nhân dám khi dễ lão nương. Đúng là muốn chết mà
- Quyển 2 - Chương 14: Bổ nhào
- Quyển 2 - Chương 15: Ăn xong rồi, liền muốn chạy sao
- Quyển 2 - Chương 16: Gia Luật Trục Nguyên
- Quyển 2 - Chương 17
- Quyển 2 - Chương 18: Lão tử gọi là Liệt Thác Nhĩ Tư Thái
- Quyển 2 - Chương 19: Chính khí lẫm liệt? Trở thành"Ngọc Diện công tử"
- Quyển 2 - Chương 20: Vô Thương lùng bắt trốn phi
- Quyển 2 - Chương 21: Thương Thương cũng rất cường tráng khỏe mạnh, muốn thử không?
- Quyển 2 - Chương 22: Hiên Viên Vô Thương, cái người này
- Quyển 2 - Chương 23: Quyến rũ Tam nhi , đều là hồ ly tinh!
- Quyển 2 - Chương 24: Hiên Viên Triệt trở về
- Quyển 2 - Chương 25: Vô Thương tức giận, Phượng Phi Yên chết
- Quyển 2 - Chương 26: Xuất chinh, liên thủ lấy ra vật hy sinh!
- Quyển 2 - Chương 27: Để bổn vương phi nói cho ngươi biết, yêu cầu gả vào vương phủ
- Quyển 2 - Chương 28: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 2 - Chương 29: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 2 - Chương 30: Tái giá
- Quyển 2 - Chương 31: Ta đã trở về!
- Quyển 2 - Chương 32: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 2 - Chương 33: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 2 - Chương 34: Sinh đôi - Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 2 - Chương 35: Tranh giành
- Quyển 2 - Chương 36: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 2 - Chương 37: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 2 - Chương 38: Di truyền tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 2 - Chương 39: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 2 - Chương 40: Hai thần đồng
- Quyển 2 - Chương 41: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 3 - Chương 1
- Quyển 3 - Chương 2
- Quyển 3 - Chương 3
- Quyển 3 - Chương 4: Mẫu thân cứu mạng, phụ thân giết người!
- Quyển 3 - Chương 5: Đệ đệ, khả năng đây chính là yêu tinh đánh nhau trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 6: Phụ thân, mẫu thân là lưu manh!
- Quyển 3 - Chương 7: Cha, có phải người rất sợ mẹ không?
- Quyển 3 - Chương 8: Đại thẩm Đình Vũ, đệ đệ và ta sẽ dạy dỗ ngươi
- Quyển 3 - Chương 9: Trúng độc
- Quyển 3 - Chương 10: Đại thẩm Đình Vũ, người an tâm đi đi!
- Quyển 3 - Chương 11: Hợp tác, gả
- Quyển 3 - Chương 12: Muội muội không muốn ở phòng chứa củi? Vậy thì ở chuồng ngựa đi
- Quyển 3 - Chương 13: Hãm hại ngươi không cần có đạo lý!
- Quyển 3 - Chương 14: Tự gây nghiệt, không thể sống!
- Quyển 3 - Chương 15: Dạ Tử Mị, Dạ Tử Kỳ tự giết lẫn nhau
- Quyển 3 - Chương 16: Tam nhi, cuộc sống này không có cách nào sống được rồi!
- Quyển 3 - Chương 17: "Khách đến chơi" trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 18: Tiễn Đình Vũ đi tìm chết!
- Quyển 3 - Chương 19: Hôn lễ của hắn
- Quyển 3 - Chương 20: Đại Kết Cục
- Quyển 3 - Chương 21: Đại kết cục 2
- Quyển 3 - Chương 22: Đại kết cục 3
- Quyển 3 - Chương 23: Đại kết cục 4
- Quyển 3 - Chương 24: Đại kết cục 5
- Quyển 3 - Chương 25: Đại kết cục 6
- Quyển 3 - Chương 26: Đại kết cục 7
- Quyển 3 - Chương 27: Đại kết cục 8
- Quyển 3 - Chương 28: Đại kết cục 9
- Quyển 3 - Chương 29: Đại kết cục 10
- Quyển 3 - Chương 30: Đại kết cục 11
- Quyển 3 - Chương 31: Đại kết cục 12
- Quyển 3 - Chương 32: Đại kết cục 13
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi
Quyển 1 - Chương 21: Hiên Viên Ngạo, ngươi là chim gõ kiến?
“Hoàng huynh cùng hoàng đệ đến , vương phi của bổn vương chạy ra bên ngoài làm gì?” Hiên Viên Ngạo xanh mặt nhìn bóng lưng tiện nhân kia cứng đờ.
Mắt Vũ Văn Tiểu Tam đảo liên tục, nghiêng đầu sang chỗ khác: “Nô tì không phải thấy Vương gia bị thương sao, hành động không tiện, động tác chậm chạp chứ sao. Cho nên, làm nữ chủ nhân Vương phủ, nô tì đương nhiên là đi ra ngoài, thay Vương gia tiếp đãi khách nhân.
Hành động không tiện? Động tác chậm chạp? Hắn bị thương ở tay đấy! Tại sao lại nói có hành động không tiện ?
“Không phiền vương phi, bổn vương tự mình đi tiếp đãi là được rồi!” Hiên Viên Ngạo sắc mặt khó coi đen như đáy nồi như muốn liều mạng.
Mỗ nữ che miệng cười nhẹ, rồi sau đó bắt chước tú bà trong phim truyền hình kiếp trước kêu “Khách quan”, lấy khăn che mặt, làm ra vẻ nhẹ nhàng vung tay lên: “Ây da, Vương gia không cần khách khí với người ta, bổn vương thay người đi tiếp khách là điều hiển nhiên ! không nói nhiều, đi thôi!”
Dứt lời hai chân như gắn bánh xe , ch ạy như điên đến đại môn của Vương phủ, nói thật là muốn cảm tạ Hiên Viên Ngạo, nếu không phải hắn bị thương, nàng làm sao nhanh như vậy có cơ hội liền nhìn thấy hai đại soái ca!
Nhìn bóng lưng nàng chạy vội đi, Hiên Viên Ngạo nắm quả đấm thật chặt, nhắm mắt lại cố gắng áp lửa giận trong lòng, Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi chờ đấy cho bổn vương ! Một ngày nào đó bổn vương khiến ngươi sống không bằng chết!
Chạy đến cửa liền nhìn thấy Hiên Viên Mặc một thân hắc y ( quần áo màu đen) , khóe môi ý cười như là tẩm gió xuân, trái tim nhỏ của mỗ nữ nhảy lên.
Rồi sau đó quay sang, thấy Hiên Viên Triệt một thân bạch y, khuôn mặt đáng yêu như trẻ con mới ngủ dậy buổi sáng, mỗ nữ muốn lạc hồn....
“Hoàng thượng, Hoàng đệ, hai người kh ỏe ch ứ !” Mỗ nữ cười hì hì chào hỏi, ánh mắt nóng rát bắn phá trên người hai đại soái ca, dường như muốn xuyên thấu qua y phục nhìn thân thể bên trong.
Nhìn thấy nàng, trong lòng Hiên Viên Mặc xẹt qua một chút khác thường, đáy mắt hiện chút ưu thương không ai biết, rồi sau đó, nhẹ cười mở miệng: “Chào Hoàng đệ muội , Ngạo đâu?”
Giọng nói Hiên Viên Triệt tanh thúy vang lên : “Chào Hoàng tẩu!”
Nghe bọn hắn hai người nói xong, mộ nữ cực kì cao hứng nhìn Hiên Viên Triệt một chút: “ Hoàng đệ, có nhớ Hoàng tẩu hay không?”
Rồi sau đó vẻ mặt âm trầm nhìn Hiên Viên Mặc, nàng dường như rất nhiệt tình đón tiếp bọn hắn, cư nhiên mở miệng liền hỏi con heo kia! Hừ!
Nhìn ánh mắt nàng, Hiên Viên Mặc xấu hổ sờ sờ cái mũi......
“Có nhớ!” Giọng nói Hiên Viên Triệt ngọt ngào vang lên, khiến cho Vũ Văn Tiểu Tam suýt nữa bay lên, ánh mắt đảo qua....Thừa dịp Hiên Viên Ngạo còn không xuất hiện, bước nhanh tiến về phía trước....
Tay ngọc thon thon vươn ra, chuẩn bị sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như ngọc của hắn....
Hên Viên Mặt ở một bên khóe miệng giật giật, có vẻ không tin được nhìn nàng....
Hiên Viên Triệt biểu tình như đã sớm biết, yên lặng chờ ma trảo của mỗ nữ....
Khoảng cách còn không tới một centimet, một tiếng gầm lên từ phía sau vang lên: “Vũ Văn Tiểu Tam ! Ngươi đang làm cái gì?”
Nụ cười hạnh phúc trên mặt nữ nhân nào đấy cưng ngắc, cố gắng hít thở vào, nhịn xuống quay đầu nhìn Hiên Viên Ngạo ! Sau đó một lúc lâu sau mới tươi cười đầy mặt: “Vương gia, bổ vương phị là thấy trên mặt hoàng đệ dính chút bụi, đang muốn giúp hắn lau.”
“Phải không? Bổn vương thế nào không thấy trên mặt Hoàng đệ có bụi bẩn?” Mặt âm trầm căm tức nhìn nàng, tiện nhân này, hắn thực sự đối với nàng quá tốt rồi, mới khiến cho nàng không đặt hắn ở trong mắt như vậy, đúng không?
Lời này không thể nghi ngờ là cho Vu Văn Tiểu Tâm một cơ hội vô cùng tốt, chỉ thấy mỗ rất nhanh vươn tay, sờ soạng một phen trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Hiên Viên Triệt, rồi sau đó quay đầu nhin Hiên Viên Ngạo: “ Hôm nay Vương gia gặp chuyện , bị kinh sợ, cho nên có chút không thấy rõ lắm. Bổn vương phi vừa mới giúp Hoàng đệ lau sạch sẽ, có phải cái gì cũng không có hay không?”
Nói xong lại sờ soạng khuôn mặt nhỏ nhắn của Hiên Viên Triệt . . . . .
"Vũ Văn Tiểu Tam!" Một tiếng gầm lên.
Mỗ nữ quay mặt tươi cười, đã ăn được đậu hũ của soái ca, Hiên Viên Ngạo muốn cắn chết nàng, không có chuyện nàng cho người khác chiếm được tiện nghi.
“Hoàng tẩu, tay người ta cũng bẩn, Hoàng tẩu cũng giúp đệ lau có được hay không?” Vẻ mặt Hiên Viên Triệt khờ dại đem tay dính mồ hôi của mình đưa ra....
Vũ Văn Tiểu Tam cao hứng đang muốn “Được”, lại một tiếng gấm truyền đến: “Hiên Viên Triệt! Đệ có tin không ta sẽ làm thịt đệ!”
Bàn tay trắng nõn của Hiên Viên Triệt lập tức rụt trở về, rồi sau đó nước mắt rơm rớm nhìn Hiên Viên Ngạo, mũi khụt khịt: “Được thôi, Hoàng huynh, Triệt nhi không cần Hoàng tẩu lau, bản thân ta tự làm.”
Bộ dáng ủy khuất thành công khơi dậy tình thương của mẹ trong Vũ Văn Tiểu Tam, quay đầu gầm lên một tiếng: “Hiên Viên Ngạo, ngươi đáng chết! Trừ bỏ khi dễ nữ nhân cùng tiểu hài tử, ngươi còn có thể làm gì?”
Tiểu hài tử? Sau lưng mỗ nữ kho é miệng Hiên Viên Triệt co rút một trận, Hiên Viên Mặc cũng không biết nói gì đành ngẩng đầu nhìn trời....
“Vũ Văn Tiểu Tam!” Lại một tiếng gầm nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt của mỗ Vương gia đã khó có thể diễn tả bằng ngôn từ!
Vũ Văn Tiểu Tam một tay chống nạnh, hung dữ mở miệng: “Lão nương ở đây này!”
Sau một lúc lâu hai người giằng co. . . . . .
Hiên Viên Mặc ho khan một tiếng, mở miệng: “Ngạo, đệ không sao chứ?”
“Hoàng thượng, ngài nhìn hắn giống người bị bệnh sao? Trung khí mười phần, nóc nhà Vương phủ suýt nữa bị sập vì tiếng gầm của hắn ! Nếu hắn thật sự có chuyện gì, thì khắp thiên hạ đều là người tàn tật rồi!” Vũ Văn Tiểu Tam trợn trừng mắt, không kiên nhẫn thay Hiên Vi ên Ngạo đáp lời .
Càng nhìn càng thấy tên Hiên Viên Mặc này không vừa mắt ! Không có lấy một chút quan tâm nàng, chỉ biết quan tâm đến con heo kia!
Lời của nàng vừa nói xong, đỉnh đầu Hiên Viên Ngạo bốc khói, tiện nhân này, hôm nay hắn không làm thịt nàng không được!
Nổi giận đùng đùng, xông lên trước, Hiên Viên Mặc lập tức nhanh chóng che ở trước người Vũ Văn Tiểu Tam: “Được rồi Ngạo, đệ muội cũng chỉ vì muốn giữ gìn tình cảm của đệ cùng Hoàng đệ, đệ cũng không cần tức giận!”
Cái lý do này, khi Hiên Viên Mặc nói ra lưng cũng đổ mồ hồi....
Tình cảnh thế Hiên Viên Ngạo chỉ cần nghĩ là biết. Nghĩ đến thế lực phía sau tiện nhân này, mỗ Vương gia ở trong lòng tự dặn mình phải bình tĩnh, không thể cùng tiện nhân này tín toán chi li!
Khi hắn sắp thành công đem tức giận của mình áp xuống, giọng nói của nữ nhân kia lại vang lên: “Vẫn là Hoàng thượng hiểu biết! Biết người ta vì Vương gia, Vương gia không cảm kích thì thôi, còn muốn động thủ với người ta, như vậy là lấy oán trả ơn, thật sự làm cho người ta phỉ nhổ!”
Nhìn nữ nhân này ngày càng thấy tức giận, Hiên Viên Ngạo không thể nhịn được nữa! Hôm nay hắn nhất định phải giáo huấn tiện nhân này!
“Hoàng huynh, ngài tránh ra!” Đối với huynh trưởng trước này mình kính yêu gầm lên.
Mày kiếm Hiên Viên M ặc nhíu lại, trong lòng có chút bất đắc dĩ, nữ nhân này thật sự chỉ sợ thiên hạ không loạn! Cũng không nghĩ lại nếu Ngạo thật sự động thủ, nàng còn có đường sống sao?
“Ngạo, Hoàng huynh không dễ đến thăm đệ một lần, đi thôi, huynh đệ chúng ta đi vào nói chuyện!” Hiên Viên Mặc nói xong đẩy người đang nổi giận kia đi vào trong Vương phủ.
Vũ Văn Tiểu Tam mắt nhìn mong chờ hai người bọn hắn, Hiên Viên Mặc thật sự là người tốt, nhanh đem tên heo kia đi vào đi, hai huynh đệ các ngươi cứ trò chuyện, ta cùng Hiên Viên Triệt gi ành th ời gian bồi dưỡng tình cảm!
Ánh mắt của nàng Hiên Viên Ngạo thu hết vào trong đáy mắt, hừ, nghĩ muốn cùng Triệt một chỗ? Nằm mơ! Kiềm chế được tức giận trong lòng, cùng Hoàng huynh đi vào cửa, đồng thời giận dữ với Hiên Viên Triệt gầm lên: “Hiên Viên Triệt, vẫn còn không lăn vào đây cho bổn vương!”
Hiên Viên Triệt mím môi, không tình nguyện đuổi theo, Vũ Văn Tiểu Tam nổi giận đùng đùng, nhìn tiện nam kia, có gì đặc biệt sao, luôn làm ảnh hưởng đến sự nghiệp cưa đổ mỹ nam của nàng !”
Quay đầu nhìn Hiên Viêng Mặc, giọng nói ngọt lịm vang lên: “Hoàng thượng, nô tì cũng muốn cùng mọi người trò chuyện.”
“Vương phi không cần đi theo, bổn vương không nói muốn cùng ngươi nói chuyện!” Mỗ Vương gia trực tiếp từ chối.
“Hiên Viên Ngạo, lão nương lại không nói cùng ngươi, ngươi xen miệng vào làm gì? Miệng dài như thế, ngươi là chim gõ kiến à ?” Mỗ nữ hét một tiếng thật to.
Mắt Vũ Văn Tiểu Tam đảo liên tục, nghiêng đầu sang chỗ khác: “Nô tì không phải thấy Vương gia bị thương sao, hành động không tiện, động tác chậm chạp chứ sao. Cho nên, làm nữ chủ nhân Vương phủ, nô tì đương nhiên là đi ra ngoài, thay Vương gia tiếp đãi khách nhân.
Hành động không tiện? Động tác chậm chạp? Hắn bị thương ở tay đấy! Tại sao lại nói có hành động không tiện ?
“Không phiền vương phi, bổn vương tự mình đi tiếp đãi là được rồi!” Hiên Viên Ngạo sắc mặt khó coi đen như đáy nồi như muốn liều mạng.
Mỗ nữ che miệng cười nhẹ, rồi sau đó bắt chước tú bà trong phim truyền hình kiếp trước kêu “Khách quan”, lấy khăn che mặt, làm ra vẻ nhẹ nhàng vung tay lên: “Ây da, Vương gia không cần khách khí với người ta, bổn vương thay người đi tiếp khách là điều hiển nhiên ! không nói nhiều, đi thôi!”
Dứt lời hai chân như gắn bánh xe , ch ạy như điên đến đại môn của Vương phủ, nói thật là muốn cảm tạ Hiên Viên Ngạo, nếu không phải hắn bị thương, nàng làm sao nhanh như vậy có cơ hội liền nhìn thấy hai đại soái ca!
Nhìn bóng lưng nàng chạy vội đi, Hiên Viên Ngạo nắm quả đấm thật chặt, nhắm mắt lại cố gắng áp lửa giận trong lòng, Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi chờ đấy cho bổn vương ! Một ngày nào đó bổn vương khiến ngươi sống không bằng chết!
Chạy đến cửa liền nhìn thấy Hiên Viên Mặc một thân hắc y ( quần áo màu đen) , khóe môi ý cười như là tẩm gió xuân, trái tim nhỏ của mỗ nữ nhảy lên.
Rồi sau đó quay sang, thấy Hiên Viên Triệt một thân bạch y, khuôn mặt đáng yêu như trẻ con mới ngủ dậy buổi sáng, mỗ nữ muốn lạc hồn....
“Hoàng thượng, Hoàng đệ, hai người kh ỏe ch ứ !” Mỗ nữ cười hì hì chào hỏi, ánh mắt nóng rát bắn phá trên người hai đại soái ca, dường như muốn xuyên thấu qua y phục nhìn thân thể bên trong.
Nhìn thấy nàng, trong lòng Hiên Viên Mặc xẹt qua một chút khác thường, đáy mắt hiện chút ưu thương không ai biết, rồi sau đó, nhẹ cười mở miệng: “Chào Hoàng đệ muội , Ngạo đâu?”
Giọng nói Hiên Viên Triệt tanh thúy vang lên : “Chào Hoàng tẩu!”
Nghe bọn hắn hai người nói xong, mộ nữ cực kì cao hứng nhìn Hiên Viên Triệt một chút: “ Hoàng đệ, có nhớ Hoàng tẩu hay không?”
Rồi sau đó vẻ mặt âm trầm nhìn Hiên Viên Mặc, nàng dường như rất nhiệt tình đón tiếp bọn hắn, cư nhiên mở miệng liền hỏi con heo kia! Hừ!
Nhìn ánh mắt nàng, Hiên Viên Mặc xấu hổ sờ sờ cái mũi......
“Có nhớ!” Giọng nói Hiên Viên Triệt ngọt ngào vang lên, khiến cho Vũ Văn Tiểu Tam suýt nữa bay lên, ánh mắt đảo qua....Thừa dịp Hiên Viên Ngạo còn không xuất hiện, bước nhanh tiến về phía trước....
Tay ngọc thon thon vươn ra, chuẩn bị sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như ngọc của hắn....
Hên Viên Mặt ở một bên khóe miệng giật giật, có vẻ không tin được nhìn nàng....
Hiên Viên Triệt biểu tình như đã sớm biết, yên lặng chờ ma trảo của mỗ nữ....
Khoảng cách còn không tới một centimet, một tiếng gầm lên từ phía sau vang lên: “Vũ Văn Tiểu Tam ! Ngươi đang làm cái gì?”
Nụ cười hạnh phúc trên mặt nữ nhân nào đấy cưng ngắc, cố gắng hít thở vào, nhịn xuống quay đầu nhìn Hiên Viên Ngạo ! Sau đó một lúc lâu sau mới tươi cười đầy mặt: “Vương gia, bổ vương phị là thấy trên mặt hoàng đệ dính chút bụi, đang muốn giúp hắn lau.”
“Phải không? Bổn vương thế nào không thấy trên mặt Hoàng đệ có bụi bẩn?” Mặt âm trầm căm tức nhìn nàng, tiện nhân này, hắn thực sự đối với nàng quá tốt rồi, mới khiến cho nàng không đặt hắn ở trong mắt như vậy, đúng không?
Lời này không thể nghi ngờ là cho Vu Văn Tiểu Tâm một cơ hội vô cùng tốt, chỉ thấy mỗ rất nhanh vươn tay, sờ soạng một phen trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Hiên Viên Triệt, rồi sau đó quay đầu nhin Hiên Viên Ngạo: “ Hôm nay Vương gia gặp chuyện , bị kinh sợ, cho nên có chút không thấy rõ lắm. Bổn vương phi vừa mới giúp Hoàng đệ lau sạch sẽ, có phải cái gì cũng không có hay không?”
Nói xong lại sờ soạng khuôn mặt nhỏ nhắn của Hiên Viên Triệt . . . . .
"Vũ Văn Tiểu Tam!" Một tiếng gầm lên.
Mỗ nữ quay mặt tươi cười, đã ăn được đậu hũ của soái ca, Hiên Viên Ngạo muốn cắn chết nàng, không có chuyện nàng cho người khác chiếm được tiện nghi.
“Hoàng tẩu, tay người ta cũng bẩn, Hoàng tẩu cũng giúp đệ lau có được hay không?” Vẻ mặt Hiên Viên Triệt khờ dại đem tay dính mồ hôi của mình đưa ra....
Vũ Văn Tiểu Tam cao hứng đang muốn “Được”, lại một tiếng gấm truyền đến: “Hiên Viên Triệt! Đệ có tin không ta sẽ làm thịt đệ!”
Bàn tay trắng nõn của Hiên Viên Triệt lập tức rụt trở về, rồi sau đó nước mắt rơm rớm nhìn Hiên Viên Ngạo, mũi khụt khịt: “Được thôi, Hoàng huynh, Triệt nhi không cần Hoàng tẩu lau, bản thân ta tự làm.”
Bộ dáng ủy khuất thành công khơi dậy tình thương của mẹ trong Vũ Văn Tiểu Tam, quay đầu gầm lên một tiếng: “Hiên Viên Ngạo, ngươi đáng chết! Trừ bỏ khi dễ nữ nhân cùng tiểu hài tử, ngươi còn có thể làm gì?”
Tiểu hài tử? Sau lưng mỗ nữ kho é miệng Hiên Viên Triệt co rút một trận, Hiên Viên Mặc cũng không biết nói gì đành ngẩng đầu nhìn trời....
“Vũ Văn Tiểu Tam!” Lại một tiếng gầm nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt của mỗ Vương gia đã khó có thể diễn tả bằng ngôn từ!
Vũ Văn Tiểu Tam một tay chống nạnh, hung dữ mở miệng: “Lão nương ở đây này!”
Sau một lúc lâu hai người giằng co. . . . . .
Hiên Viên Mặc ho khan một tiếng, mở miệng: “Ngạo, đệ không sao chứ?”
“Hoàng thượng, ngài nhìn hắn giống người bị bệnh sao? Trung khí mười phần, nóc nhà Vương phủ suýt nữa bị sập vì tiếng gầm của hắn ! Nếu hắn thật sự có chuyện gì, thì khắp thiên hạ đều là người tàn tật rồi!” Vũ Văn Tiểu Tam trợn trừng mắt, không kiên nhẫn thay Hiên Vi ên Ngạo đáp lời .
Càng nhìn càng thấy tên Hiên Viên Mặc này không vừa mắt ! Không có lấy một chút quan tâm nàng, chỉ biết quan tâm đến con heo kia!
Lời của nàng vừa nói xong, đỉnh đầu Hiên Viên Ngạo bốc khói, tiện nhân này, hôm nay hắn không làm thịt nàng không được!
Nổi giận đùng đùng, xông lên trước, Hiên Viên Mặc lập tức nhanh chóng che ở trước người Vũ Văn Tiểu Tam: “Được rồi Ngạo, đệ muội cũng chỉ vì muốn giữ gìn tình cảm của đệ cùng Hoàng đệ, đệ cũng không cần tức giận!”
Cái lý do này, khi Hiên Viên Mặc nói ra lưng cũng đổ mồ hồi....
Tình cảnh thế Hiên Viên Ngạo chỉ cần nghĩ là biết. Nghĩ đến thế lực phía sau tiện nhân này, mỗ Vương gia ở trong lòng tự dặn mình phải bình tĩnh, không thể cùng tiện nhân này tín toán chi li!
Khi hắn sắp thành công đem tức giận của mình áp xuống, giọng nói của nữ nhân kia lại vang lên: “Vẫn là Hoàng thượng hiểu biết! Biết người ta vì Vương gia, Vương gia không cảm kích thì thôi, còn muốn động thủ với người ta, như vậy là lấy oán trả ơn, thật sự làm cho người ta phỉ nhổ!”
Nhìn nữ nhân này ngày càng thấy tức giận, Hiên Viên Ngạo không thể nhịn được nữa! Hôm nay hắn nhất định phải giáo huấn tiện nhân này!
“Hoàng huynh, ngài tránh ra!” Đối với huynh trưởng trước này mình kính yêu gầm lên.
Mày kiếm Hiên Viên M ặc nhíu lại, trong lòng có chút bất đắc dĩ, nữ nhân này thật sự chỉ sợ thiên hạ không loạn! Cũng không nghĩ lại nếu Ngạo thật sự động thủ, nàng còn có đường sống sao?
“Ngạo, Hoàng huynh không dễ đến thăm đệ một lần, đi thôi, huynh đệ chúng ta đi vào nói chuyện!” Hiên Viên Mặc nói xong đẩy người đang nổi giận kia đi vào trong Vương phủ.
Vũ Văn Tiểu Tam mắt nhìn mong chờ hai người bọn hắn, Hiên Viên Mặc thật sự là người tốt, nhanh đem tên heo kia đi vào đi, hai huynh đệ các ngươi cứ trò chuyện, ta cùng Hiên Viên Triệt gi ành th ời gian bồi dưỡng tình cảm!
Ánh mắt của nàng Hiên Viên Ngạo thu hết vào trong đáy mắt, hừ, nghĩ muốn cùng Triệt một chỗ? Nằm mơ! Kiềm chế được tức giận trong lòng, cùng Hoàng huynh đi vào cửa, đồng thời giận dữ với Hiên Viên Triệt gầm lên: “Hiên Viên Triệt, vẫn còn không lăn vào đây cho bổn vương!”
Hiên Viên Triệt mím môi, không tình nguyện đuổi theo, Vũ Văn Tiểu Tam nổi giận đùng đùng, nhìn tiện nam kia, có gì đặc biệt sao, luôn làm ảnh hưởng đến sự nghiệp cưa đổ mỹ nam của nàng !”
Quay đầu nhìn Hiên Viêng Mặc, giọng nói ngọt lịm vang lên: “Hoàng thượng, nô tì cũng muốn cùng mọi người trò chuyện.”
“Vương phi không cần đi theo, bổn vương không nói muốn cùng ngươi nói chuyện!” Mỗ Vương gia trực tiếp từ chối.
“Hiên Viên Ngạo, lão nương lại không nói cùng ngươi, ngươi xen miệng vào làm gì? Miệng dài như thế, ngươi là chim gõ kiến à ?” Mỗ nữ hét một tiếng thật to.
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Tiền thưởng không có
- Quyển 1 - Chương 2: Vương phi thân thể cường tráng
- Quyển 1 - Chương 3: Hoàng thượng ta nguyện lấy thân báo đáp
- Quyển 1 - Chương 4: Chọn dưa chuột
- Quyển 1 - Chương 5: Bổn vương phi muốn đi nhà cầu
- Quyển 1 - Chương 6: Sao ngươi không vào hầm cầu mà ở
- Quyển 1 - Chương 7: Hiên Viên Vô Thương
- Quyển 1 - Chương 8: Thái hậu còn chưa chết?
- Quyển 1 - Chương 9: Ngươi có hiểu đạo lý không?
- Quyển 1 - Chương 10: Ngươi không bỏ ta , ta mới sợ !
- Quyển 1 - Chương 11: Giẫm lên thì thôi, lại vẫn nghiền vài cái
- Quyển 1 - Chương 12: Bị Hiên Viên Ngạo hãm hại
- Quyển 1 - Chương 13: Mắt muội muội bị vôi bắn vào hả ?
- Quyển 1 - Chương 14: Hoàng thúc sử dụng mỹ nam kế
- Quyển 1 - Chương 15: Này không phải cho lão nương hôn sao ?
- Quyển 1 - Chương 16: Để cho ái phi thất vọng rồi, bổn vương còn sống
- Quyển 1 - Chương 17: Vương gia, nếu không ngươi bỏ ta đi?
- Quyển 1 - Chương 18
- Quyển 1 - Chương 19: Bổn vương phi tính tình khiêm tốn
- Quyển 1 - Chương 20: Vương gia, nước miếng của ngươi đều đã phun lên đồ ăn rồi !
- Quyển 1 - Chương 21: Hiên Viên Ngạo, ngươi là chim gõ kiến?
- Quyển 1 - Chương 22: Dám đánh tỷ muội của ta, muốn chết!
- Quyển 1 - Chương 23: Bị đánh vẫn còn nói đáng đánh!
- Quyển 1 - Chương 24: Có sai, vậy cũng đều là lỗi của người khác !
- Quyển 1 - Chương 25: Ta chọn ai mới tốt đây?
- Quyển 1 - Chương 26: Đệ nhất hoàng hậu —— Vũ Văn Tiểu Tam!
- Quyển 1 - Chương 27: Vương gia, người thật đáng ghét!
- Quyển 1 - Chương 28: Người tới, vả miệng cho bổn vương phi !
- Quyển 1 - Chương 29: Tỷ tỷ đánh là muốn tốt cho muội!
- Quyển 1 - Chương 30: Chim gõ kiến, sống không lâu!
- Quyển 1 - Chương 31: Lại là tên ngắn dương thọ kia giở trò quỷ!
- Quyển 1 - Chương 32: Tướng quân, ngươi nên làm Thừa tướng
- Quyển 1 - Chương 33: Vương phi, mấy ngày nữa ngươi dâng mẫu hậu bức tranh thêu đi
- Quyển 1 - Chương 34: Chúng ta đi tìm Thương Thương làm nơi nương tựa
- Quyển 1 - Chương 35: Oa, thế nào mà ngã không đau ?
- Quyển 1 - Chương 36: Vương gia, đừng tới đây!
- Quyển 1 - Chương 37: Phủ tướng quân bị vương gia xem thường
- Quyển 1 - Chương 38: Vô Thương tức giận
- Quyển 1 - Chương 39: Có phải người ta làm cái gì sai phải không ?
- Quyển 1 - Chương 40: Rất muốn. . . . . . Cùng nàng cả đời!
- Quyển 1 - Chương 41: Dáng người Thương Thương không có đẹp như Hiên Viên Ngạo
- Quyển 1 - Chương 42: Gả cho ta có rất nhiều chỗ tốt!
- Quyển 1 - Chương 43: Bổn vương phi hồng nhan bạc mệnh
- Quyển 1 - Chương 44: Nàng muốn rộng lượng!
- Quyển 1 - Chương 45: Công tử, kết giao bằng hữu?
- Quyển 1 - Chương 46: Tự mình đề cử với Hiên Viên Mặc
- Quyển 1 - Chương 47: Tam vương gia thú tính quá
- Quyển 1 - Chương 48: Đều do Hoàng Thượng không có việc gì làm, đi làm bà mai!
- Quyển 1 - Chương 49: Nam nhân đều là không đáng tin
- Quyển 1 - Chương 50: Không thích, tặng cho Triệt được không ?
- Quyển 1 - Chương 51: Nhị vương phi khiêu khích
- Quyển 1 - Chương 52: Ném nàng ra ngoài cho bổn vương phi
- Quyển 1 - Chương 53: Đầu của ngươi bị lừa đá
- Quyển 1 - Chương 54: Canh bốn
- Quyển 1 - Chương 55
- Quyển 1 - Chương 56: Bổn vương phi hết thảy mạnh khỏe
- Quyển 1 - Chương 57: Mau nhanh đóng kỹ cửa lại
- Quyển 1 - Chương 58: Kể chuyện ở khách sạn : một hồi đoạn tụ
- Quyển 1 - Chương 59: Ta tên là Vũ Văn lão nhị
- Quyển 1 - Chương 60: Kẻ có tiền rón ra rón rén
- Quyển 1 - Chương 61: Chó cắn chó
- Quyển 1 - Chương 62: Chúc hoàng thượng lấp lánh hữu thần
- Quyển 1 - Chương 63
- Quyển 1 - Chương 64: Tiếc nuối duy nhất
- Quyển 1 - Chương 65: Có một chút yêu ngươi
- Quyển 1 - Chương 66: Đừng có kéo bổn vương phi như thể kéo một con lợn chết
- Quyển 1 - Chương 67: Hiên Viên Ngạo, trả lại thịt cho lão nương !
- Quyển 1 - Chương 68: Thọ yến của thái hậu ( một )
- Quyển 1 - Chương 69: Thái hậu thọ yến ( hai )
- Quyển 1 - Chương 125: Chương 28.2: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 126: Chương 28.3: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 127: Chương 29.1: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 128: Chương 29.2: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 129: Chương 29.3: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 130: Chương 29.4: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 131: Chương 30.1: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 132: 30.2: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 133: Chương 30.3: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 135: Chương 31.2: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 136: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 137: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 138: Chương 32.1: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 139: Chương 32.2: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 140: Chương 32.3: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 141: Chương 33.1: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 142: Chương 33.2: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 143: Chương 33.3: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 144: Chương 34.1: Sinh đôi -Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 145: Chương 34.2: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 146: Chương 34.3: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 147: Chương 35.1: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 148: Chương 35.2: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 149: Chương 36.1: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 150: Chương 36.2: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 151: Chương 36.3: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 152: Chương 37.1: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 153: Chương 37.2: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 154: Chương 37.3: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 155: Chương 38.1: Di truyền—tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 156: Chương 38.2: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 158: Chương 38.3: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 159: Chương 39.1: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 160: Chương 39.2: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 161: Chương 39.3: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 162: Chương 40.1: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 163: Chương 40.2: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 164: Chương 40.3: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 165: Chương 41.1: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 166: Chương 41.2: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 167: Chương 41.3: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 168: Chương 41.4: : Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 1 - Chương 169: Chương 41.5: Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 2 - Chương 1: Thọ yến của Thái hậu ( ba )
- Quyển 2 - Chương 2: Tướng quân mang theo gia quyến gây gổ cùng Thừa tướng
- Quyển 2 - Chương 3: Vốn là không quan hệ tới bổn vương
- Quyển 2 - Chương 4: Hiên Viên Vô Thương, không phải ngươi mới vừa muốn chết sao?
- Quyển 2 - Chương 5: Hai miếng thịt sau cùng
- Quyển 2 - Chương 6: Ai trên ai dưới
- Quyển 2 - Chương 7: Ngài thầm mến ta thật lâu rồi phải không?
- Quyển 2 - Chương 8: Thương thương, kinh nguyệt của chàng cũng đến rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 9: Gà tây đổi làm Ninja rùa rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 10: Như thế này không khỏi cũng quá coi trọng đi
- Quyển 2 - Chương 11: Ngươi trắng sạch
- Quyển 2 - Chương 12: Hôm nay là ngày lành
- Quyển 2 - Chương 13: Nam nhân dám khi dễ lão nương. Đúng là muốn chết mà
- Quyển 2 - Chương 14: Bổ nhào
- Quyển 2 - Chương 15: Ăn xong rồi, liền muốn chạy sao
- Quyển 2 - Chương 16: Gia Luật Trục Nguyên
- Quyển 2 - Chương 17
- Quyển 2 - Chương 18: Lão tử gọi là Liệt Thác Nhĩ Tư Thái
- Quyển 2 - Chương 19: Chính khí lẫm liệt? Trở thành"Ngọc Diện công tử"
- Quyển 2 - Chương 20: Vô Thương lùng bắt trốn phi
- Quyển 2 - Chương 21: Thương Thương cũng rất cường tráng khỏe mạnh, muốn thử không?
- Quyển 2 - Chương 22: Hiên Viên Vô Thương, cái người này
- Quyển 2 - Chương 23: Quyến rũ Tam nhi , đều là hồ ly tinh!
- Quyển 2 - Chương 24: Hiên Viên Triệt trở về
- Quyển 2 - Chương 25: Vô Thương tức giận, Phượng Phi Yên chết
- Quyển 2 - Chương 26: Xuất chinh, liên thủ lấy ra vật hy sinh!
- Quyển 2 - Chương 27: Để bổn vương phi nói cho ngươi biết, yêu cầu gả vào vương phủ
- Quyển 2 - Chương 28: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 2 - Chương 29: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 2 - Chương 30: Tái giá
- Quyển 2 - Chương 31: Ta đã trở về!
- Quyển 2 - Chương 32: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 2 - Chương 33: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 2 - Chương 34: Sinh đôi - Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 2 - Chương 35: Tranh giành
- Quyển 2 - Chương 36: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 2 - Chương 37: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 2 - Chương 38: Di truyền tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 2 - Chương 39: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 2 - Chương 40: Hai thần đồng
- Quyển 2 - Chương 41: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 3 - Chương 1
- Quyển 3 - Chương 2
- Quyển 3 - Chương 3
- Quyển 3 - Chương 4: Mẫu thân cứu mạng, phụ thân giết người!
- Quyển 3 - Chương 5: Đệ đệ, khả năng đây chính là yêu tinh đánh nhau trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 6: Phụ thân, mẫu thân là lưu manh!
- Quyển 3 - Chương 7: Cha, có phải người rất sợ mẹ không?
- Quyển 3 - Chương 8: Đại thẩm Đình Vũ, đệ đệ và ta sẽ dạy dỗ ngươi
- Quyển 3 - Chương 9: Trúng độc
- Quyển 3 - Chương 10: Đại thẩm Đình Vũ, người an tâm đi đi!
- Quyển 3 - Chương 11: Hợp tác, gả
- Quyển 3 - Chương 12: Muội muội không muốn ở phòng chứa củi? Vậy thì ở chuồng ngựa đi
- Quyển 3 - Chương 13: Hãm hại ngươi không cần có đạo lý!
- Quyển 3 - Chương 14: Tự gây nghiệt, không thể sống!
- Quyển 3 - Chương 15: Dạ Tử Mị, Dạ Tử Kỳ tự giết lẫn nhau
- Quyển 3 - Chương 16: Tam nhi, cuộc sống này không có cách nào sống được rồi!
- Quyển 3 - Chương 17: "Khách đến chơi" trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 18: Tiễn Đình Vũ đi tìm chết!
- Quyển 3 - Chương 19: Hôn lễ của hắn
- Quyển 3 - Chương 20: Đại Kết Cục
- Quyển 3 - Chương 21: Đại kết cục 2
- Quyển 3 - Chương 22: Đại kết cục 3
- Quyển 3 - Chương 23: Đại kết cục 4
- Quyển 3 - Chương 24: Đại kết cục 5
- Quyển 3 - Chương 25: Đại kết cục 6
- Quyển 3 - Chương 26: Đại kết cục 7
- Quyển 3 - Chương 27: Đại kết cục 8
- Quyển 3 - Chương 28: Đại kết cục 9
- Quyển 3 - Chương 29: Đại kết cục 10
- Quyển 3 - Chương 30: Đại kết cục 11
- Quyển 3 - Chương 31: Đại kết cục 12
- Quyển 3 - Chương 32: Đại kết cục 13
- bình luận