Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi - Quyển 3 - Chương 25: Đại kết cục 6
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Tiền thưởng không có
- Quyển 1 - Chương 2: Vương phi thân thể cường tráng
- Quyển 1 - Chương 3: Hoàng thượng ta nguyện lấy thân báo đáp
- Quyển 1 - Chương 4: Chọn dưa chuột
- Quyển 1 - Chương 5: Bổn vương phi muốn đi nhà cầu
- Quyển 1 - Chương 6: Sao ngươi không vào hầm cầu mà ở
- Quyển 1 - Chương 7: Hiên Viên Vô Thương
- Quyển 1 - Chương 8: Thái hậu còn chưa chết?
- Quyển 1 - Chương 9: Ngươi có hiểu đạo lý không?
- Quyển 1 - Chương 10: Ngươi không bỏ ta , ta mới sợ !
- Quyển 1 - Chương 11: Giẫm lên thì thôi, lại vẫn nghiền vài cái
- Quyển 1 - Chương 12: Bị Hiên Viên Ngạo hãm hại
- Quyển 1 - Chương 13: Mắt muội muội bị vôi bắn vào hả ?
- Quyển 1 - Chương 14: Hoàng thúc sử dụng mỹ nam kế
- Quyển 1 - Chương 15: Này không phải cho lão nương hôn sao ?
- Quyển 1 - Chương 16: Để cho ái phi thất vọng rồi, bổn vương còn sống
- Quyển 1 - Chương 17: Vương gia, nếu không ngươi bỏ ta đi?
- Quyển 1 - Chương 18
- Quyển 1 - Chương 19: Bổn vương phi tính tình khiêm tốn
- Quyển 1 - Chương 20: Vương gia, nước miếng của ngươi đều đã phun lên đồ ăn rồi !
- Quyển 1 - Chương 21: Hiên Viên Ngạo, ngươi là chim gõ kiến?
- Quyển 1 - Chương 22: Dám đánh tỷ muội của ta, muốn chết!
- Quyển 1 - Chương 23: Bị đánh vẫn còn nói đáng đánh!
- Quyển 1 - Chương 24: Có sai, vậy cũng đều là lỗi của người khác !
- Quyển 1 - Chương 25: Ta chọn ai mới tốt đây?
- Quyển 1 - Chương 26: Đệ nhất hoàng hậu —— Vũ Văn Tiểu Tam!
- Quyển 1 - Chương 27: Vương gia, người thật đáng ghét!
- Quyển 1 - Chương 28: Người tới, vả miệng cho bổn vương phi !
- Quyển 1 - Chương 29: Tỷ tỷ đánh là muốn tốt cho muội!
- Quyển 1 - Chương 30: Chim gõ kiến, sống không lâu!
- Quyển 1 - Chương 31: Lại là tên ngắn dương thọ kia giở trò quỷ!
- Quyển 1 - Chương 32: Tướng quân, ngươi nên làm Thừa tướng
- Quyển 1 - Chương 33: Vương phi, mấy ngày nữa ngươi dâng mẫu hậu bức tranh thêu đi
- Quyển 1 - Chương 34: Chúng ta đi tìm Thương Thương làm nơi nương tựa
- Quyển 1 - Chương 35: Oa, thế nào mà ngã không đau ?
- Quyển 1 - Chương 36: Vương gia, đừng tới đây!
- Quyển 1 - Chương 37: Phủ tướng quân bị vương gia xem thường
- Quyển 1 - Chương 38: Vô Thương tức giận
- Quyển 1 - Chương 39: Có phải người ta làm cái gì sai phải không ?
- Quyển 1 - Chương 40: Rất muốn. . . . . . Cùng nàng cả đời!
- Quyển 1 - Chương 41: Dáng người Thương Thương không có đẹp như Hiên Viên Ngạo
- Quyển 1 - Chương 42: Gả cho ta có rất nhiều chỗ tốt!
- Quyển 1 - Chương 43: Bổn vương phi hồng nhan bạc mệnh
- Quyển 1 - Chương 44: Nàng muốn rộng lượng!
- Quyển 1 - Chương 45: Công tử, kết giao bằng hữu?
- Quyển 1 - Chương 46: Tự mình đề cử với Hiên Viên Mặc
- Quyển 1 - Chương 47: Tam vương gia thú tính quá
- Quyển 1 - Chương 48: Đều do Hoàng Thượng không có việc gì làm, đi làm bà mai!
- Quyển 1 - Chương 49: Nam nhân đều là không đáng tin
- Quyển 1 - Chương 50: Không thích, tặng cho Triệt được không ?
- Quyển 1 - Chương 51: Nhị vương phi khiêu khích
- Quyển 1 - Chương 52: Ném nàng ra ngoài cho bổn vương phi
- Quyển 1 - Chương 53: Đầu của ngươi bị lừa đá
- Quyển 1 - Chương 54: Canh bốn
- Quyển 1 - Chương 55
- Quyển 1 - Chương 56: Bổn vương phi hết thảy mạnh khỏe
- Quyển 1 - Chương 57: Mau nhanh đóng kỹ cửa lại
- Quyển 1 - Chương 58: Kể chuyện ở khách sạn : một hồi đoạn tụ
- Quyển 1 - Chương 59: Ta tên là Vũ Văn lão nhị
- Quyển 1 - Chương 60: Kẻ có tiền rón ra rón rén
- Quyển 1 - Chương 61: Chó cắn chó
- Quyển 1 - Chương 62: Chúc hoàng thượng lấp lánh hữu thần
- Quyển 1 - Chương 63
- Quyển 1 - Chương 64: Tiếc nuối duy nhất
- Quyển 1 - Chương 65: Có một chút yêu ngươi
- Quyển 1 - Chương 66: Đừng có kéo bổn vương phi như thể kéo một con lợn chết
- Quyển 1 - Chương 67: Hiên Viên Ngạo, trả lại thịt cho lão nương !
- Quyển 1 - Chương 68: Thọ yến của thái hậu ( một )
- Quyển 1 - Chương 69: Thái hậu thọ yến ( hai )
- Quyển 1 - Chương 125: Chương 28.2: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 126: Chương 28.3: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 127: Chương 29.1: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 128: Chương 29.2: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 129: Chương 29.3: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 130: Chương 29.4: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 131: Chương 30.1: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 132: 30.2: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 133: Chương 30.3: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 135: Chương 31.2: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 136: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 137: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 138: Chương 32.1: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 139: Chương 32.2: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 140: Chương 32.3: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 141: Chương 33.1: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 142: Chương 33.2: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 143: Chương 33.3: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 144: Chương 34.1: Sinh đôi -Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 145: Chương 34.2: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 146: Chương 34.3: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 147: Chương 35.1: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 148: Chương 35.2: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 149: Chương 36.1: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 150: Chương 36.2: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 151: Chương 36.3: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 152: Chương 37.1: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 153: Chương 37.2: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 154: Chương 37.3: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 155: Chương 38.1: Di truyền—tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 156: Chương 38.2: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 158: Chương 38.3: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 159: Chương 39.1: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 160: Chương 39.2: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 161: Chương 39.3: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 162: Chương 40.1: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 163: Chương 40.2: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 164: Chương 40.3: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 165: Chương 41.1: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 166: Chương 41.2: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 167: Chương 41.3: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 168: Chương 41.4: : Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 1 - Chương 169: Chương 41.5: Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 2 - Chương 1: Thọ yến của Thái hậu ( ba )
- Quyển 2 - Chương 2: Tướng quân mang theo gia quyến gây gổ cùng Thừa tướng
- Quyển 2 - Chương 3: Vốn là không quan hệ tới bổn vương
- Quyển 2 - Chương 4: Hiên Viên Vô Thương, không phải ngươi mới vừa muốn chết sao?
- Quyển 2 - Chương 5: Hai miếng thịt sau cùng
- Quyển 2 - Chương 6: Ai trên ai dưới
- Quyển 2 - Chương 7: Ngài thầm mến ta thật lâu rồi phải không?
- Quyển 2 - Chương 8: Thương thương, kinh nguyệt của chàng cũng đến rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 9: Gà tây đổi làm Ninja rùa rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 10: Như thế này không khỏi cũng quá coi trọng đi
- Quyển 2 - Chương 11: Ngươi trắng sạch
- Quyển 2 - Chương 12: Hôm nay là ngày lành
- Quyển 2 - Chương 13: Nam nhân dám khi dễ lão nương. Đúng là muốn chết mà
- Quyển 2 - Chương 14: Bổ nhào
- Quyển 2 - Chương 15: Ăn xong rồi, liền muốn chạy sao
- Quyển 2 - Chương 16: Gia Luật Trục Nguyên
- Quyển 2 - Chương 17
- Quyển 2 - Chương 18: Lão tử gọi là Liệt Thác Nhĩ Tư Thái
- Quyển 2 - Chương 19: Chính khí lẫm liệt? Trở thành"Ngọc Diện công tử"
- Quyển 2 - Chương 20: Vô Thương lùng bắt trốn phi
- Quyển 2 - Chương 21: Thương Thương cũng rất cường tráng khỏe mạnh, muốn thử không?
- Quyển 2 - Chương 22: Hiên Viên Vô Thương, cái người này
- Quyển 2 - Chương 23: Quyến rũ Tam nhi , đều là hồ ly tinh!
- Quyển 2 - Chương 24: Hiên Viên Triệt trở về
- Quyển 2 - Chương 25: Vô Thương tức giận, Phượng Phi Yên chết
- Quyển 2 - Chương 26: Xuất chinh, liên thủ lấy ra vật hy sinh!
- Quyển 2 - Chương 27: Để bổn vương phi nói cho ngươi biết, yêu cầu gả vào vương phủ
- Quyển 2 - Chương 28: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 2 - Chương 29: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 2 - Chương 30: Tái giá
- Quyển 2 - Chương 31: Ta đã trở về!
- Quyển 2 - Chương 32: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 2 - Chương 33: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 2 - Chương 34: Sinh đôi - Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 2 - Chương 35: Tranh giành
- Quyển 2 - Chương 36: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 2 - Chương 37: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 2 - Chương 38: Di truyền tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 2 - Chương 39: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 2 - Chương 40: Hai thần đồng
- Quyển 2 - Chương 41: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 3 - Chương 1
- Quyển 3 - Chương 2
- Quyển 3 - Chương 3
- Quyển 3 - Chương 4: Mẫu thân cứu mạng, phụ thân giết người!
- Quyển 3 - Chương 5: Đệ đệ, khả năng đây chính là yêu tinh đánh nhau trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 6: Phụ thân, mẫu thân là lưu manh!
- Quyển 3 - Chương 7: Cha, có phải người rất sợ mẹ không?
- Quyển 3 - Chương 8: Đại thẩm Đình Vũ, đệ đệ và ta sẽ dạy dỗ ngươi
- Quyển 3 - Chương 9: Trúng độc
- Quyển 3 - Chương 10: Đại thẩm Đình Vũ, người an tâm đi đi!
- Quyển 3 - Chương 11: Hợp tác, gả
- Quyển 3 - Chương 12: Muội muội không muốn ở phòng chứa củi? Vậy thì ở chuồng ngựa đi
- Quyển 3 - Chương 13: Hãm hại ngươi không cần có đạo lý!
- Quyển 3 - Chương 14: Tự gây nghiệt, không thể sống!
- Quyển 3 - Chương 15: Dạ Tử Mị, Dạ Tử Kỳ tự giết lẫn nhau
- Quyển 3 - Chương 16: Tam nhi, cuộc sống này không có cách nào sống được rồi!
- Quyển 3 - Chương 17: "Khách đến chơi" trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 18: Tiễn Đình Vũ đi tìm chết!
- Quyển 3 - Chương 19: Hôn lễ của hắn
- Quyển 3 - Chương 20: Đại Kết Cục
- Quyển 3 - Chương 21: Đại kết cục 2
- Quyển 3 - Chương 22: Đại kết cục 3
- Quyển 3 - Chương 23: Đại kết cục 4
- Quyển 3 - Chương 24: Đại kết cục 5
- Quyển 3 - Chương 25: Đại kết cục 6
- Quyển 3 - Chương 26: Đại kết cục 7
- Quyển 3 - Chương 27: Đại kết cục 8
- Quyển 3 - Chương 28: Đại kết cục 9
- Quyển 3 - Chương 29: Đại kết cục 10
- Quyển 3 - Chương 30: Đại kết cục 11
- Quyển 3 - Chương 31: Đại kết cục 12
- Quyển 3 - Chương 32: Đại kết cục 13
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi
Quyển 3 - Chương 25: Đại kết cục 6
Sau khi Hiên Viên Ly nước mắt nước mũi nói cảnh ngộ của mình cho Vũ Văn Tiểu Tam nghe, mỗ nữ ngược lại cảm thấy trong dự liệu. Ban đầu nghe Tiểu Nguyệt nói Tiểu Ly gả cho Phong Cuồng Tiêu, liền cảm giác có chút không đúng, không ngờ quả nhiên đã xảy ra chuyện.
"Nói cho hoàng thẩm biết, ngươi còn thích hắn không?" Hắn, dĩ nhiên là chỉ Phong Cuồng Tiêu.
Nàng ngẩn ra, gật đầu một cái, lại lắc đầu, lắc đầu rồi lại rơi nước mắt: "Hắn không thích ta...ta thích hắn thì có ích lợi gì? Cuộc hôn nhân này, từ lúc vừa mới bắt đầu đã là sai!" Nếu không phải không thích nàng, sao có thể nói những lời nhẫn tâm như vậy với nàng?
Vũ Văn Tiểu Tam sờ sờ đầu của nàng, thở dài nói: "Nha đầu ngốc!" Nhìn bộ dáng kia của nàng, liền có kết luận."Mấy ngày trước đây, hoàng thẩm cũng phạm phải một lỗi giống như vậy."
". . . . . . ?" Ngẩng đầu lên, đôi mắt đẫm lệ mờ mịch nhìn nàng.
Vũ Văn Tiểu Tam liền nói ra hiểu lầm trước đó của mình và Hiên Viên Vô Thương: "Tiểu Ly, muội xem, vấn đề của ta so với của muội cũng không khác biệt lắm, giữa phu thê cần phải có sự tin tưởng. Hắn không tin muội, cho nên mới nói với muội như vậy, mà muội không tin hắn, cho nên mới xảy ra chuyện này, đã cảm thấy hắn không thích muội! Muội ngẫm lại chuyện trước kia đi, nhớ lại những chuyện mà các người đã từng trải qua, muội vẫn cảm thấy hắn không thích muội sao?"
Nói đến đây, nàng cũng lâm vào suy tư. Đi tới cổ đại, nàng và Thương Thương gặp nhau, quen biết, hiểu nhau, hứa hẹn, mãi cho đến cuối cùng sống chết không rời. Cách làm người của hắn nàng còn không rõ sao? Hắn bới vì bản thân thích sạch sẽ, bởi vì chuyện mẫu thân của mình mà tự ti, nhưng lại nói ra, để nàng lựa chọn có muốn đi cùng hắn hay không? Cho tới bây giờ đều không có nguyên nhân mà sợ nàng không cần hắn, nhưng vẫn che giấu không nói. Sao có thể làm chuyện như vậy với Đình Vũ mà không nói cho nàng biết?
Lúc ấy nàng không nghĩ thấu, mới ngốc nghếch phạm vào. Nghĩ thấu rồi, lại cảm thấy giữa phu thê, sau khi có sự tin tưởng, sẽ không có hiểu lầm gì là không hóa giải được, cũng không có cửa ải khó nào không thể vượt qua.
Hiên Viên Ly ngơ ngác suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng nén lệ gật đầu một cái: "Hắn rất yêu muội." Những thứ tình cảm kia đều không giống như giả bộ.
"Muội cũng biết hắn rất yêu muội? Cho nên vấn đề giữa các người, cũng không có liên quan tới chuyện vừa bắt đầu đã là sai, có một vài vấn đề đừng nên luôn võ đoán. Nếu như muội còn muốn trở lại bên cạnh hắn, phải nghĩ biện pháp vượt qua cửa ải khó khăn này, nghĩ biện pháp để cho hắn tin tưởng muội. Nếu như muội không muốn nghĩ, vậy cũng không sao, xem hắn làm thế nào." Vũ Văn Tiểu Tam nói ra suy nghĩ của mình.
Mà ở một nơi không xa Vũ Văn Hạo và Vũ Văn Triệt liếc mắt nhìn nhau, đều ở trong đáy mắt của đối phương nhìn thấy được một tin tức "Muội muội trưởng thành!" . Đúng là đã trưởng thành, mặc dù cho đến bây giờ bọn họ cũng không hiểu vì sao sau khi nàng tự vận liền thay đổi tính tình. Nhưng bọn họ vẫn cảm thấy sau khi muội muội tỉnh lại từ lần đó, liền không đủ thành thục. Có nhiều khi, xử lý chuyện cũng rất trẻ con. Giống như là chọc Hiên Viên Ngạo giận đến giơ chân, nếu không phải bởi vì có quan hệ với phủ tướng quân, chỉ sợ đã sớm chết trăm ngàn lần rồi, sao còn có thể có ngày hôm nay?
Rốt cuộc bây giờ nàng đã có chút lý trí rồi. Người làm ca ca như bọn họ, tự nhiên cũng thở phào nhẹ nhõm thay nàng.
Hiên Viên Ly cúi đầu suy nghĩ một hồi lâu, chợt ngẩng đầu lên, mở miệng nói với Vũ Văn Tiểu Tam: "Hoàng thẩm, tùy hắn đi. Gióng như người nói, hắn không tin muội, hắn đã không tin muội, thì có nói nhiều hơn nữa cũng là vô ích."
Vũ Văn Tiểu Tam cũng không mở miệng, chỉ là cười. Tiểu Ly là bạn tốt của nàng, nàng tự nhiên hi vọng nàng ấy có thể được hạnh phúc, kế tiếp phải làm sao, sẽ phải xem biểu hiện của Phong Cuồng Tiêu rồi. Nếu biểu hiện của Phong Cuồng Tiêu là không quan tâm, nàng cũng không còn cần thiết kiên quyết đặt Tiểu Ly bên cạnh hắn, như vậy còn làm chậm trễ Tiểu Ly. Chỉ là, nếu Phong Cuồng Tiêu cũng để ý, nàng ngược lại có thể giúp hắn hòa giải một phen. Hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn Dù sao, thà phá mười ngôi miếu, cũng không nên hủy một cuộc hôn nhân mà!
Kỳ lạ là lời này của bọn họ nói xong chưa được bao lâu, quản gia liền tới báo, nói là bên ngoài có một vị Phong công tử cầu kiến.
"Mời." Không hỏi ý kiến Hiên Viên Ly, liền trực tiếp mở miệng.
Lúc này Hiên Viên Ly có chút bất mãn nhìn Vũ Văn Tiểu Tam, Vũ Văn Tiểu Tam lại sử dụng ánh mắt ý bảo nàng bình tĩnh chớ nóng.
Chỉ chốc lát sau, Phong Cuồng Tiêu liền vào tới, bên cạnh còn có một lục y cô nương đi theo, dáng dấp ngược lại như nước, chỉ là đáy mắt rõ ràng là vẻ âm độc.
Phong Cuồng Tiêu vẫn là nam tử xinh đẹp phóng khoáng như vậy. Vào nhà, ánh mắt liền rơi xuống người của Hiên Viên Ly, nhìn nàng khóc sưng hốc mắt, trong lòng cũng là một hồi quặn đau, oán giận ngày đó mình nói quá nặng lời, còn tát nàng một cái. Có lẽ Ly nhi điêu ngoa một chút, nhưng tuyệt đối không phải là cô gái thích lục đục đấu đá, nhưng ngày đó mình lại nói như vậy.
"Hi vương phi!" Hành lễ với Vũ Văn Tiểu Tam.
Tỳ nữ này cũng cung kính ngồi xổm xuống: "Nô tỳ bái kiến Hi vương phi, bái kiến công chúa!"
Lời này vừa nói ra, Hiên Viên Ly liền quay đầu đi, không nhìn nàng ta. Mà Vũ Văn Tiểu Tam cũng mắt tinh nhìn thấy lúc Tiểu Ly quay đầu đi, Phong Cuồng Tiêu nhíu nhíu mày, trong lòng liền hiểu Phong Cuồng Tiêu vẫn không biết chân tướng, vừa rồi vẻ mặt lộ ra nét hối hận, chỉ sợ chỉ vì nhìn thấy bộ dáng đau lòng của Tiểu Ly.
Tỳ nữ này cúi chào xong, liền đứng lên.
Lúc này Vũ Văn Tiểu Tam quát lớn một tiếng: "Tiên tỳ, lá gan ngươi cũng không nhỏ, bổn vương phi để cho ngươi đứng lên sao?" Khi dễ tỷ muội của Vũ Văn Tiểu Tam nàng, cũng không cân thử một chút, bản thân được bao nhiêu phân lượng!
Tỳ nữ này vừa nghe, bị sợ đến quỳ gối xuống, một bộ dáng nhu nhược cần bảo vệ. Vũ Văn Tiểu Tam nhìn nàng ta, không nhịn được ở trong lòng lắc đầu một cái, người này so với Nguyệt Vô Hạ năm đó cũng không thua kém bao nhiêu. Tiểu Ly - nha đầu đần này làm sao có thể đấu thắng?
Phong Cuồng Tiêu đang muốn vì thị tỳ cận thân của mình nói mấy câu, chỉ thấy Vũ Văn Tiểu Tam nâng ly trà lên, mở miệng: "Không biết Phong công tử đến đây, là vì chuyện gì?" Tiểu Ly chân trước đến đây chưa được bao lâu, hắn chân sau đã đến, chắc chắn hẳn luôn chú ý, cho nên ấn tượng của Vũ Văn Tiểu Tam đối với hắn cũng không quá kém.
"Hi vương phi, tại hạ tới đón ái thê về nhà!" Nói xong, xem xét Hiên Viên Ly.
"Ầm!" Tay Vũ Văn Tiểu Tam đập mạnh lên bàn đá, "Ái thê? Hay cho một từ ái thê! Phong công tử, vẫn là thỉnh công tử trở về đi. Nơi này của bổn vương phi chỉ có một mình bổn vương phi và hai huynh trưởng nhà mẹ, cộng thêm một chất nữ, không có ái thê của Phong công tử."
"Hi vương phi, Ly nhi liền. . . . . ."
"Phong công tử tự trọng, Tiểu Ly dầu gì cũng là Cửu công chúa của Hiên Viên đế quốc. Khuê danh của nó, sao Phong công tử có thể tùy tiện kêu được. Nếu Phong công tử không có chuyện gì, mời trở về đi!" Vũ Văn Tiểu Tam cắt đứt lời của hắn, tự mở miệng.
"Hi vương phi, Ly nhi là thê tử Phong mỗ cưới hỏi đàng hoàng, có thể nào. . . . . ."
"À, cái này sao! Mới vừa rồi hoàng thượng đã đồng ý với bổn vương phi, chấp thuận cho các ngươi hòa ly. Sau này các ngươi đã không có quan hệ gì với nhau. Phong công tử, mời." Lần nữa hạ lệnh đuổi khách.
Lời này vừa nói ra, Hiên Viên Ly có chút không dám tin quay đầu nhìn Vũ Văn Tiểu Tam, hòa ly? Hình như Phong Cuồng Tiêu cũng bị đả kích lớn, có chút không chịu nổi, lui về sau một bước: "Ly nhi, hòa ly?"
Hiên Viên Ly vừa nghe hắn hỏi, tâm ngược lại trở nên cứng rắn, gật đầu một cái: "Ừ, hòa ly!"
Quỳ một lúc lâu, lúc này tỳ nữ kia một bộ dáng sốt ruột mở miệng: "Thiếu phu nhân, nô tỳ thật biết sai rồi, nô tỳ tuyệt đối không nên nói chuyện ngày đó cho công tử. Ngài đừng hòa ly với công tử được không? Thiếu phu nhân!"
"Ba!" Lời này vừa rơi xuống, Vũ Văn Tiểu Tam tát một cái lên mặt nàng ta, "Chủ tử nói chuyện, có đến lượt nô tài như ngươi lắm mồm sao?" Làm bộ ngu xuẩn, sinh thời nàng nhìn không nổi nhất là loại người cực kỳ ghê tởm này!
Lấy tác phong thường ngày của Phong Cuồng Tiêu, khẳng định luôn bảo vệ nàng ta, nhưng nghe được hai chữ hòa ly từ Hiên Viên Ly, toàn thân hắn đều bối rối, hoàn toàn không rảnh bận tâm đến chuyện khác: "Ly nhi, chuyện này vốn chính là nàng không đúng, Thái Y đã nguyện ý tới đây nhận lỗi với nàng, nàng. . . . . ."
Nói tới chỗ này, Hiên Viên Ly đã không nghe nổi nữa, quay đầu bỏ đi.
Phong Cuồng Tiêu đang muốn đuổi theo, lại nghe giọng nói Vũ Văn Tiểu Tam vang lên: "Phong công tử có thể mang theo tiện tỳ của ngươi ở chỗ này ở hai ngày. Nếu Tiểu Ly vẫn không muốn trở về với ngươi, thì mời Phong công tử tự mình trở về đi thôi." Miệng luôn nói hai chứ "tiện tì".
Phong Cuồng Tiêu vừa nghe, tuy có chút cau mày khi Vũ Văn Tiểu Tam đối xử với thị nữ mình như vậy, nhưng hắn cũng biết bây giờ là ở trên địa bàn nhà người ta, vì vậy liền thi lễ với Vũ Văn Tiểu Tam: "Vậy Phong mỗ liền tạ ơn vương phi!"
. . . . . .
"Tiểu Ly, chuyện này thật ra vẫn có thể xử lý!" Vũ Văn Tiểu Tam lấy diệu kế của mình nói cho Tiểu Ly nghe.
Hiên Viên Ly cau mày mở miệng: "Như vậy được không?"
"Hừ, chắc chắn được!" Lúc tiền tỳ đó dám làm như vậy, đã nói lên bản tính nàng ta liều lĩnh. Cho nên Vũ Văn Tiểu Tam không sợ nàng ta không mắc mưu, thật ra thì trong lòng ngược lại có chút bội phục nàng ta. Hiên Viên Ly là công chúa đó, lá gan của nàng ta thật đúng là lớn đến khiến người ta chắc lưỡi! Chẳng lẽ không nghĩ tới mình có thể trực tiếp bị xử tử sao? Nói thẳng ra, chẳng qua là thấy tính tình Tiểu Ly dễ khi dễ thôi.
Hiên Viên Ly do dự gật đầu một cái, hoàng thẩm ra chủ ý, chắc sẽ không sai.
Hôm sau, Thái Y bị Hiên Viên Ly gọi vào hậu đường.
"Nơi này chỉ có hai người chúng ta, nói đi, vì sao phải hãm hại ta?" Trên mặt Hiên Viên Ly tràn đầy phẫn uất. Hoàng thẩm nói phải ra vẻ phẫn nộ một chút, tiện tỳ này mới dễ dàng bị lừa hơn.
Thái Y nhìn thấy bộ dáng tức giận của nàng, nhìn bốn bề vắng lặng một chút, ngược lại nở nụ cười đắc ý: "Tại sao? Quả thật là kim chi ngọc diệp nuôi dưỡng ở hoàng gia, lại hỏi ta tại sao, bởi vì ta cũng thích công tử! Từ nhỏ đến lớn, ta đều hầu ở bên người công tử, ngươi lại đột nhiên tới chặn ngang một cước! Ngươi có tư cách gì chặn ngang một cước? Chỉ vì ngươi là công chúa sao? Đúng vậy, công chúa, thân phận cao quý cỡ nào! Những thứ nô tỳ như chúng ta tự nhiên không thể so sánh! Nhưng tại sao ngươi? Gả cho công tử coi như xong, tại sao vừa xuất hiện liền đoạt mọi ánh mắt của công tử. Tại sao? Tại sao?"
"Ngươi thừa nhận ngươi hãm hại ta sao?" Hiên Viên Ly cười đến có chút âm hiểm.
"Ta thừa nhận thì thế nào? Ngươi có thể làm gì ta, ngươi đi nói cho công tử ư? Chuyện cười, ngươi cho rằng hắn sẽ tin ngươi sao?" Thái Y nói xong, đã bắt đầu có chút kích động, thậm chí không chú ý tới nụ cười quỷ dị trên mặt Hiên Viên Ly.
Nhưng lời này của nàng vừa rơi xuống, Phong Cuồng Tiêu đi ra từ nhà sau, bên cạnh hắn còn có Vũ Văn Tiểu Tam.
Trên gương mặt tuấn dật của Phong Cuồng Tiêu là vẻ không dám tin, không nghĩ tới Thái Y đi theo hắn nhiều năm như vậy, lại có thể làm ra chuyện như vậy: "Thái Y! Ngươi!"
"Công tử, công tử, không phải như vậy, người nghe ta giải thích. . . . . ." Nhìn thấy Phong Cuồng Tiêu, nàng ta đã biết rõ mình trúng kế!
Nhưng Hiên Viên Ly tuyệt đối không có thông minh như vậy. Nghĩ tới đây, hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Vũ Văn Tiểu Tam, nhất định là nàng ta giúp Hiên Viên Ly nghĩ ra chủ ý này. Từ lúc vừa mới bắt đầu, nàng ta đã làm khó mình, nhất định là nàng ta!
Vũ Văn Tiểu Tam không sao cả nhìn lại nàng ta. Không sai, chính là chủ ý của nàng, vậy thì thế nào? Nàng cũng không tin, một nô tỳ tay trói gà không chặt có thể làm gì nàng!
Chợt, Đình Vân hiện thân, chỉ thấy hàn quang chợt lóe, giơ tay chém xuống. Thái Y còn chưa kịp phản ứng, đã bị cắt đứt cổ họng. Lãnh khốc mở miệng: "Vương gia đã nói, người bất kính với vương phi, chết! Trợn mắt cũng không được!"
Thái Y đáng thương, chết cũng không biết mình vì sao mà chết!
"Ly nhi, ta. . . . . ." Phong Cuồng Tiêu đã hoàn toàn ném Thái Y ra sau đầu, giờ phút này chỉ muốn giải thích với Hiên Viên Ly.
Mà Hiên Viên Ly lại có chút thất vọng nhìn hắn một lát. Tiếp, nghiêng đầu mở miêng nói với Vũ Văn Tiểu Tam: "Hoàng thẩm, chúng ta đi thôi." Nàng không muốn nhìn thấy người này, ít nhất hiện tại không muốn.
Vũ Văn Tiểu Tam gật đầu cười, liền dẫn nàng rời đi. Để Phong Cuồng Tiêu chịu chút đau khổ cũng tốt!
Nhìn bầu trời một chút, trong lòng thầm than, giải quyết xong chuyện này cũng nên giải quyết chuyện của Tiểu Nguyệt rồi! Thật đúng là gấp gáp mà!
"Nói cho hoàng thẩm biết, ngươi còn thích hắn không?" Hắn, dĩ nhiên là chỉ Phong Cuồng Tiêu.
Nàng ngẩn ra, gật đầu một cái, lại lắc đầu, lắc đầu rồi lại rơi nước mắt: "Hắn không thích ta...ta thích hắn thì có ích lợi gì? Cuộc hôn nhân này, từ lúc vừa mới bắt đầu đã là sai!" Nếu không phải không thích nàng, sao có thể nói những lời nhẫn tâm như vậy với nàng?
Vũ Văn Tiểu Tam sờ sờ đầu của nàng, thở dài nói: "Nha đầu ngốc!" Nhìn bộ dáng kia của nàng, liền có kết luận."Mấy ngày trước đây, hoàng thẩm cũng phạm phải một lỗi giống như vậy."
". . . . . . ?" Ngẩng đầu lên, đôi mắt đẫm lệ mờ mịch nhìn nàng.
Vũ Văn Tiểu Tam liền nói ra hiểu lầm trước đó của mình và Hiên Viên Vô Thương: "Tiểu Ly, muội xem, vấn đề của ta so với của muội cũng không khác biệt lắm, giữa phu thê cần phải có sự tin tưởng. Hắn không tin muội, cho nên mới nói với muội như vậy, mà muội không tin hắn, cho nên mới xảy ra chuyện này, đã cảm thấy hắn không thích muội! Muội ngẫm lại chuyện trước kia đi, nhớ lại những chuyện mà các người đã từng trải qua, muội vẫn cảm thấy hắn không thích muội sao?"
Nói đến đây, nàng cũng lâm vào suy tư. Đi tới cổ đại, nàng và Thương Thương gặp nhau, quen biết, hiểu nhau, hứa hẹn, mãi cho đến cuối cùng sống chết không rời. Cách làm người của hắn nàng còn không rõ sao? Hắn bới vì bản thân thích sạch sẽ, bởi vì chuyện mẫu thân của mình mà tự ti, nhưng lại nói ra, để nàng lựa chọn có muốn đi cùng hắn hay không? Cho tới bây giờ đều không có nguyên nhân mà sợ nàng không cần hắn, nhưng vẫn che giấu không nói. Sao có thể làm chuyện như vậy với Đình Vũ mà không nói cho nàng biết?
Lúc ấy nàng không nghĩ thấu, mới ngốc nghếch phạm vào. Nghĩ thấu rồi, lại cảm thấy giữa phu thê, sau khi có sự tin tưởng, sẽ không có hiểu lầm gì là không hóa giải được, cũng không có cửa ải khó nào không thể vượt qua.
Hiên Viên Ly ngơ ngác suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng nén lệ gật đầu một cái: "Hắn rất yêu muội." Những thứ tình cảm kia đều không giống như giả bộ.
"Muội cũng biết hắn rất yêu muội? Cho nên vấn đề giữa các người, cũng không có liên quan tới chuyện vừa bắt đầu đã là sai, có một vài vấn đề đừng nên luôn võ đoán. Nếu như muội còn muốn trở lại bên cạnh hắn, phải nghĩ biện pháp vượt qua cửa ải khó khăn này, nghĩ biện pháp để cho hắn tin tưởng muội. Nếu như muội không muốn nghĩ, vậy cũng không sao, xem hắn làm thế nào." Vũ Văn Tiểu Tam nói ra suy nghĩ của mình.
Mà ở một nơi không xa Vũ Văn Hạo và Vũ Văn Triệt liếc mắt nhìn nhau, đều ở trong đáy mắt của đối phương nhìn thấy được một tin tức "Muội muội trưởng thành!" . Đúng là đã trưởng thành, mặc dù cho đến bây giờ bọn họ cũng không hiểu vì sao sau khi nàng tự vận liền thay đổi tính tình. Nhưng bọn họ vẫn cảm thấy sau khi muội muội tỉnh lại từ lần đó, liền không đủ thành thục. Có nhiều khi, xử lý chuyện cũng rất trẻ con. Giống như là chọc Hiên Viên Ngạo giận đến giơ chân, nếu không phải bởi vì có quan hệ với phủ tướng quân, chỉ sợ đã sớm chết trăm ngàn lần rồi, sao còn có thể có ngày hôm nay?
Rốt cuộc bây giờ nàng đã có chút lý trí rồi. Người làm ca ca như bọn họ, tự nhiên cũng thở phào nhẹ nhõm thay nàng.
Hiên Viên Ly cúi đầu suy nghĩ một hồi lâu, chợt ngẩng đầu lên, mở miệng nói với Vũ Văn Tiểu Tam: "Hoàng thẩm, tùy hắn đi. Gióng như người nói, hắn không tin muội, hắn đã không tin muội, thì có nói nhiều hơn nữa cũng là vô ích."
Vũ Văn Tiểu Tam cũng không mở miệng, chỉ là cười. Tiểu Ly là bạn tốt của nàng, nàng tự nhiên hi vọng nàng ấy có thể được hạnh phúc, kế tiếp phải làm sao, sẽ phải xem biểu hiện của Phong Cuồng Tiêu rồi. Nếu biểu hiện của Phong Cuồng Tiêu là không quan tâm, nàng cũng không còn cần thiết kiên quyết đặt Tiểu Ly bên cạnh hắn, như vậy còn làm chậm trễ Tiểu Ly. Chỉ là, nếu Phong Cuồng Tiêu cũng để ý, nàng ngược lại có thể giúp hắn hòa giải một phen. Hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn Dù sao, thà phá mười ngôi miếu, cũng không nên hủy một cuộc hôn nhân mà!
Kỳ lạ là lời này của bọn họ nói xong chưa được bao lâu, quản gia liền tới báo, nói là bên ngoài có một vị Phong công tử cầu kiến.
"Mời." Không hỏi ý kiến Hiên Viên Ly, liền trực tiếp mở miệng.
Lúc này Hiên Viên Ly có chút bất mãn nhìn Vũ Văn Tiểu Tam, Vũ Văn Tiểu Tam lại sử dụng ánh mắt ý bảo nàng bình tĩnh chớ nóng.
Chỉ chốc lát sau, Phong Cuồng Tiêu liền vào tới, bên cạnh còn có một lục y cô nương đi theo, dáng dấp ngược lại như nước, chỉ là đáy mắt rõ ràng là vẻ âm độc.
Phong Cuồng Tiêu vẫn là nam tử xinh đẹp phóng khoáng như vậy. Vào nhà, ánh mắt liền rơi xuống người của Hiên Viên Ly, nhìn nàng khóc sưng hốc mắt, trong lòng cũng là một hồi quặn đau, oán giận ngày đó mình nói quá nặng lời, còn tát nàng một cái. Có lẽ Ly nhi điêu ngoa một chút, nhưng tuyệt đối không phải là cô gái thích lục đục đấu đá, nhưng ngày đó mình lại nói như vậy.
"Hi vương phi!" Hành lễ với Vũ Văn Tiểu Tam.
Tỳ nữ này cũng cung kính ngồi xổm xuống: "Nô tỳ bái kiến Hi vương phi, bái kiến công chúa!"
Lời này vừa nói ra, Hiên Viên Ly liền quay đầu đi, không nhìn nàng ta. Mà Vũ Văn Tiểu Tam cũng mắt tinh nhìn thấy lúc Tiểu Ly quay đầu đi, Phong Cuồng Tiêu nhíu nhíu mày, trong lòng liền hiểu Phong Cuồng Tiêu vẫn không biết chân tướng, vừa rồi vẻ mặt lộ ra nét hối hận, chỉ sợ chỉ vì nhìn thấy bộ dáng đau lòng của Tiểu Ly.
Tỳ nữ này cúi chào xong, liền đứng lên.
Lúc này Vũ Văn Tiểu Tam quát lớn một tiếng: "Tiên tỳ, lá gan ngươi cũng không nhỏ, bổn vương phi để cho ngươi đứng lên sao?" Khi dễ tỷ muội của Vũ Văn Tiểu Tam nàng, cũng không cân thử một chút, bản thân được bao nhiêu phân lượng!
Tỳ nữ này vừa nghe, bị sợ đến quỳ gối xuống, một bộ dáng nhu nhược cần bảo vệ. Vũ Văn Tiểu Tam nhìn nàng ta, không nhịn được ở trong lòng lắc đầu một cái, người này so với Nguyệt Vô Hạ năm đó cũng không thua kém bao nhiêu. Tiểu Ly - nha đầu đần này làm sao có thể đấu thắng?
Phong Cuồng Tiêu đang muốn vì thị tỳ cận thân của mình nói mấy câu, chỉ thấy Vũ Văn Tiểu Tam nâng ly trà lên, mở miệng: "Không biết Phong công tử đến đây, là vì chuyện gì?" Tiểu Ly chân trước đến đây chưa được bao lâu, hắn chân sau đã đến, chắc chắn hẳn luôn chú ý, cho nên ấn tượng của Vũ Văn Tiểu Tam đối với hắn cũng không quá kém.
"Hi vương phi, tại hạ tới đón ái thê về nhà!" Nói xong, xem xét Hiên Viên Ly.
"Ầm!" Tay Vũ Văn Tiểu Tam đập mạnh lên bàn đá, "Ái thê? Hay cho một từ ái thê! Phong công tử, vẫn là thỉnh công tử trở về đi. Nơi này của bổn vương phi chỉ có một mình bổn vương phi và hai huynh trưởng nhà mẹ, cộng thêm một chất nữ, không có ái thê của Phong công tử."
"Hi vương phi, Ly nhi liền. . . . . ."
"Phong công tử tự trọng, Tiểu Ly dầu gì cũng là Cửu công chúa của Hiên Viên đế quốc. Khuê danh của nó, sao Phong công tử có thể tùy tiện kêu được. Nếu Phong công tử không có chuyện gì, mời trở về đi!" Vũ Văn Tiểu Tam cắt đứt lời của hắn, tự mở miệng.
"Hi vương phi, Ly nhi là thê tử Phong mỗ cưới hỏi đàng hoàng, có thể nào. . . . . ."
"À, cái này sao! Mới vừa rồi hoàng thượng đã đồng ý với bổn vương phi, chấp thuận cho các ngươi hòa ly. Sau này các ngươi đã không có quan hệ gì với nhau. Phong công tử, mời." Lần nữa hạ lệnh đuổi khách.
Lời này vừa nói ra, Hiên Viên Ly có chút không dám tin quay đầu nhìn Vũ Văn Tiểu Tam, hòa ly? Hình như Phong Cuồng Tiêu cũng bị đả kích lớn, có chút không chịu nổi, lui về sau một bước: "Ly nhi, hòa ly?"
Hiên Viên Ly vừa nghe hắn hỏi, tâm ngược lại trở nên cứng rắn, gật đầu một cái: "Ừ, hòa ly!"
Quỳ một lúc lâu, lúc này tỳ nữ kia một bộ dáng sốt ruột mở miệng: "Thiếu phu nhân, nô tỳ thật biết sai rồi, nô tỳ tuyệt đối không nên nói chuyện ngày đó cho công tử. Ngài đừng hòa ly với công tử được không? Thiếu phu nhân!"
"Ba!" Lời này vừa rơi xuống, Vũ Văn Tiểu Tam tát một cái lên mặt nàng ta, "Chủ tử nói chuyện, có đến lượt nô tài như ngươi lắm mồm sao?" Làm bộ ngu xuẩn, sinh thời nàng nhìn không nổi nhất là loại người cực kỳ ghê tởm này!
Lấy tác phong thường ngày của Phong Cuồng Tiêu, khẳng định luôn bảo vệ nàng ta, nhưng nghe được hai chữ hòa ly từ Hiên Viên Ly, toàn thân hắn đều bối rối, hoàn toàn không rảnh bận tâm đến chuyện khác: "Ly nhi, chuyện này vốn chính là nàng không đúng, Thái Y đã nguyện ý tới đây nhận lỗi với nàng, nàng. . . . . ."
Nói tới chỗ này, Hiên Viên Ly đã không nghe nổi nữa, quay đầu bỏ đi.
Phong Cuồng Tiêu đang muốn đuổi theo, lại nghe giọng nói Vũ Văn Tiểu Tam vang lên: "Phong công tử có thể mang theo tiện tỳ của ngươi ở chỗ này ở hai ngày. Nếu Tiểu Ly vẫn không muốn trở về với ngươi, thì mời Phong công tử tự mình trở về đi thôi." Miệng luôn nói hai chứ "tiện tì".
Phong Cuồng Tiêu vừa nghe, tuy có chút cau mày khi Vũ Văn Tiểu Tam đối xử với thị nữ mình như vậy, nhưng hắn cũng biết bây giờ là ở trên địa bàn nhà người ta, vì vậy liền thi lễ với Vũ Văn Tiểu Tam: "Vậy Phong mỗ liền tạ ơn vương phi!"
. . . . . .
"Tiểu Ly, chuyện này thật ra vẫn có thể xử lý!" Vũ Văn Tiểu Tam lấy diệu kế của mình nói cho Tiểu Ly nghe.
Hiên Viên Ly cau mày mở miệng: "Như vậy được không?"
"Hừ, chắc chắn được!" Lúc tiền tỳ đó dám làm như vậy, đã nói lên bản tính nàng ta liều lĩnh. Cho nên Vũ Văn Tiểu Tam không sợ nàng ta không mắc mưu, thật ra thì trong lòng ngược lại có chút bội phục nàng ta. Hiên Viên Ly là công chúa đó, lá gan của nàng ta thật đúng là lớn đến khiến người ta chắc lưỡi! Chẳng lẽ không nghĩ tới mình có thể trực tiếp bị xử tử sao? Nói thẳng ra, chẳng qua là thấy tính tình Tiểu Ly dễ khi dễ thôi.
Hiên Viên Ly do dự gật đầu một cái, hoàng thẩm ra chủ ý, chắc sẽ không sai.
Hôm sau, Thái Y bị Hiên Viên Ly gọi vào hậu đường.
"Nơi này chỉ có hai người chúng ta, nói đi, vì sao phải hãm hại ta?" Trên mặt Hiên Viên Ly tràn đầy phẫn uất. Hoàng thẩm nói phải ra vẻ phẫn nộ một chút, tiện tỳ này mới dễ dàng bị lừa hơn.
Thái Y nhìn thấy bộ dáng tức giận của nàng, nhìn bốn bề vắng lặng một chút, ngược lại nở nụ cười đắc ý: "Tại sao? Quả thật là kim chi ngọc diệp nuôi dưỡng ở hoàng gia, lại hỏi ta tại sao, bởi vì ta cũng thích công tử! Từ nhỏ đến lớn, ta đều hầu ở bên người công tử, ngươi lại đột nhiên tới chặn ngang một cước! Ngươi có tư cách gì chặn ngang một cước? Chỉ vì ngươi là công chúa sao? Đúng vậy, công chúa, thân phận cao quý cỡ nào! Những thứ nô tỳ như chúng ta tự nhiên không thể so sánh! Nhưng tại sao ngươi? Gả cho công tử coi như xong, tại sao vừa xuất hiện liền đoạt mọi ánh mắt của công tử. Tại sao? Tại sao?"
"Ngươi thừa nhận ngươi hãm hại ta sao?" Hiên Viên Ly cười đến có chút âm hiểm.
"Ta thừa nhận thì thế nào? Ngươi có thể làm gì ta, ngươi đi nói cho công tử ư? Chuyện cười, ngươi cho rằng hắn sẽ tin ngươi sao?" Thái Y nói xong, đã bắt đầu có chút kích động, thậm chí không chú ý tới nụ cười quỷ dị trên mặt Hiên Viên Ly.
Nhưng lời này của nàng vừa rơi xuống, Phong Cuồng Tiêu đi ra từ nhà sau, bên cạnh hắn còn có Vũ Văn Tiểu Tam.
Trên gương mặt tuấn dật của Phong Cuồng Tiêu là vẻ không dám tin, không nghĩ tới Thái Y đi theo hắn nhiều năm như vậy, lại có thể làm ra chuyện như vậy: "Thái Y! Ngươi!"
"Công tử, công tử, không phải như vậy, người nghe ta giải thích. . . . . ." Nhìn thấy Phong Cuồng Tiêu, nàng ta đã biết rõ mình trúng kế!
Nhưng Hiên Viên Ly tuyệt đối không có thông minh như vậy. Nghĩ tới đây, hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Vũ Văn Tiểu Tam, nhất định là nàng ta giúp Hiên Viên Ly nghĩ ra chủ ý này. Từ lúc vừa mới bắt đầu, nàng ta đã làm khó mình, nhất định là nàng ta!
Vũ Văn Tiểu Tam không sao cả nhìn lại nàng ta. Không sai, chính là chủ ý của nàng, vậy thì thế nào? Nàng cũng không tin, một nô tỳ tay trói gà không chặt có thể làm gì nàng!
Chợt, Đình Vân hiện thân, chỉ thấy hàn quang chợt lóe, giơ tay chém xuống. Thái Y còn chưa kịp phản ứng, đã bị cắt đứt cổ họng. Lãnh khốc mở miệng: "Vương gia đã nói, người bất kính với vương phi, chết! Trợn mắt cũng không được!"
Thái Y đáng thương, chết cũng không biết mình vì sao mà chết!
"Ly nhi, ta. . . . . ." Phong Cuồng Tiêu đã hoàn toàn ném Thái Y ra sau đầu, giờ phút này chỉ muốn giải thích với Hiên Viên Ly.
Mà Hiên Viên Ly lại có chút thất vọng nhìn hắn một lát. Tiếp, nghiêng đầu mở miêng nói với Vũ Văn Tiểu Tam: "Hoàng thẩm, chúng ta đi thôi." Nàng không muốn nhìn thấy người này, ít nhất hiện tại không muốn.
Vũ Văn Tiểu Tam gật đầu cười, liền dẫn nàng rời đi. Để Phong Cuồng Tiêu chịu chút đau khổ cũng tốt!
Nhìn bầu trời một chút, trong lòng thầm than, giải quyết xong chuyện này cũng nên giải quyết chuyện của Tiểu Nguyệt rồi! Thật đúng là gấp gáp mà!
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Tiền thưởng không có
- Quyển 1 - Chương 2: Vương phi thân thể cường tráng
- Quyển 1 - Chương 3: Hoàng thượng ta nguyện lấy thân báo đáp
- Quyển 1 - Chương 4: Chọn dưa chuột
- Quyển 1 - Chương 5: Bổn vương phi muốn đi nhà cầu
- Quyển 1 - Chương 6: Sao ngươi không vào hầm cầu mà ở
- Quyển 1 - Chương 7: Hiên Viên Vô Thương
- Quyển 1 - Chương 8: Thái hậu còn chưa chết?
- Quyển 1 - Chương 9: Ngươi có hiểu đạo lý không?
- Quyển 1 - Chương 10: Ngươi không bỏ ta , ta mới sợ !
- Quyển 1 - Chương 11: Giẫm lên thì thôi, lại vẫn nghiền vài cái
- Quyển 1 - Chương 12: Bị Hiên Viên Ngạo hãm hại
- Quyển 1 - Chương 13: Mắt muội muội bị vôi bắn vào hả ?
- Quyển 1 - Chương 14: Hoàng thúc sử dụng mỹ nam kế
- Quyển 1 - Chương 15: Này không phải cho lão nương hôn sao ?
- Quyển 1 - Chương 16: Để cho ái phi thất vọng rồi, bổn vương còn sống
- Quyển 1 - Chương 17: Vương gia, nếu không ngươi bỏ ta đi?
- Quyển 1 - Chương 18
- Quyển 1 - Chương 19: Bổn vương phi tính tình khiêm tốn
- Quyển 1 - Chương 20: Vương gia, nước miếng của ngươi đều đã phun lên đồ ăn rồi !
- Quyển 1 - Chương 21: Hiên Viên Ngạo, ngươi là chim gõ kiến?
- Quyển 1 - Chương 22: Dám đánh tỷ muội của ta, muốn chết!
- Quyển 1 - Chương 23: Bị đánh vẫn còn nói đáng đánh!
- Quyển 1 - Chương 24: Có sai, vậy cũng đều là lỗi của người khác !
- Quyển 1 - Chương 25: Ta chọn ai mới tốt đây?
- Quyển 1 - Chương 26: Đệ nhất hoàng hậu —— Vũ Văn Tiểu Tam!
- Quyển 1 - Chương 27: Vương gia, người thật đáng ghét!
- Quyển 1 - Chương 28: Người tới, vả miệng cho bổn vương phi !
- Quyển 1 - Chương 29: Tỷ tỷ đánh là muốn tốt cho muội!
- Quyển 1 - Chương 30: Chim gõ kiến, sống không lâu!
- Quyển 1 - Chương 31: Lại là tên ngắn dương thọ kia giở trò quỷ!
- Quyển 1 - Chương 32: Tướng quân, ngươi nên làm Thừa tướng
- Quyển 1 - Chương 33: Vương phi, mấy ngày nữa ngươi dâng mẫu hậu bức tranh thêu đi
- Quyển 1 - Chương 34: Chúng ta đi tìm Thương Thương làm nơi nương tựa
- Quyển 1 - Chương 35: Oa, thế nào mà ngã không đau ?
- Quyển 1 - Chương 36: Vương gia, đừng tới đây!
- Quyển 1 - Chương 37: Phủ tướng quân bị vương gia xem thường
- Quyển 1 - Chương 38: Vô Thương tức giận
- Quyển 1 - Chương 39: Có phải người ta làm cái gì sai phải không ?
- Quyển 1 - Chương 40: Rất muốn. . . . . . Cùng nàng cả đời!
- Quyển 1 - Chương 41: Dáng người Thương Thương không có đẹp như Hiên Viên Ngạo
- Quyển 1 - Chương 42: Gả cho ta có rất nhiều chỗ tốt!
- Quyển 1 - Chương 43: Bổn vương phi hồng nhan bạc mệnh
- Quyển 1 - Chương 44: Nàng muốn rộng lượng!
- Quyển 1 - Chương 45: Công tử, kết giao bằng hữu?
- Quyển 1 - Chương 46: Tự mình đề cử với Hiên Viên Mặc
- Quyển 1 - Chương 47: Tam vương gia thú tính quá
- Quyển 1 - Chương 48: Đều do Hoàng Thượng không có việc gì làm, đi làm bà mai!
- Quyển 1 - Chương 49: Nam nhân đều là không đáng tin
- Quyển 1 - Chương 50: Không thích, tặng cho Triệt được không ?
- Quyển 1 - Chương 51: Nhị vương phi khiêu khích
- Quyển 1 - Chương 52: Ném nàng ra ngoài cho bổn vương phi
- Quyển 1 - Chương 53: Đầu của ngươi bị lừa đá
- Quyển 1 - Chương 54: Canh bốn
- Quyển 1 - Chương 55
- Quyển 1 - Chương 56: Bổn vương phi hết thảy mạnh khỏe
- Quyển 1 - Chương 57: Mau nhanh đóng kỹ cửa lại
- Quyển 1 - Chương 58: Kể chuyện ở khách sạn : một hồi đoạn tụ
- Quyển 1 - Chương 59: Ta tên là Vũ Văn lão nhị
- Quyển 1 - Chương 60: Kẻ có tiền rón ra rón rén
- Quyển 1 - Chương 61: Chó cắn chó
- Quyển 1 - Chương 62: Chúc hoàng thượng lấp lánh hữu thần
- Quyển 1 - Chương 63
- Quyển 1 - Chương 64: Tiếc nuối duy nhất
- Quyển 1 - Chương 65: Có một chút yêu ngươi
- Quyển 1 - Chương 66: Đừng có kéo bổn vương phi như thể kéo một con lợn chết
- Quyển 1 - Chương 67: Hiên Viên Ngạo, trả lại thịt cho lão nương !
- Quyển 1 - Chương 68: Thọ yến của thái hậu ( một )
- Quyển 1 - Chương 69: Thái hậu thọ yến ( hai )
- Quyển 1 - Chương 125: Chương 28.2: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 126: Chương 28.3: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 127: Chương 29.1: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 128: Chương 29.2: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 129: Chương 29.3: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 130: Chương 29.4: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 131: Chương 30.1: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 132: 30.2: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 133: Chương 30.3: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 135: Chương 31.2: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 136: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 137: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 138: Chương 32.1: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 139: Chương 32.2: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 140: Chương 32.3: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 141: Chương 33.1: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 142: Chương 33.2: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 143: Chương 33.3: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 144: Chương 34.1: Sinh đôi -Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 145: Chương 34.2: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 146: Chương 34.3: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 147: Chương 35.1: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 148: Chương 35.2: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 149: Chương 36.1: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 150: Chương 36.2: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 151: Chương 36.3: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 152: Chương 37.1: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 153: Chương 37.2: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 154: Chương 37.3: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 155: Chương 38.1: Di truyền—tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 156: Chương 38.2: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 158: Chương 38.3: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 159: Chương 39.1: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 160: Chương 39.2: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 161: Chương 39.3: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 162: Chương 40.1: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 163: Chương 40.2: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 164: Chương 40.3: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 165: Chương 41.1: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 166: Chương 41.2: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 167: Chương 41.3: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 168: Chương 41.4: : Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 1 - Chương 169: Chương 41.5: Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 2 - Chương 1: Thọ yến của Thái hậu ( ba )
- Quyển 2 - Chương 2: Tướng quân mang theo gia quyến gây gổ cùng Thừa tướng
- Quyển 2 - Chương 3: Vốn là không quan hệ tới bổn vương
- Quyển 2 - Chương 4: Hiên Viên Vô Thương, không phải ngươi mới vừa muốn chết sao?
- Quyển 2 - Chương 5: Hai miếng thịt sau cùng
- Quyển 2 - Chương 6: Ai trên ai dưới
- Quyển 2 - Chương 7: Ngài thầm mến ta thật lâu rồi phải không?
- Quyển 2 - Chương 8: Thương thương, kinh nguyệt của chàng cũng đến rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 9: Gà tây đổi làm Ninja rùa rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 10: Như thế này không khỏi cũng quá coi trọng đi
- Quyển 2 - Chương 11: Ngươi trắng sạch
- Quyển 2 - Chương 12: Hôm nay là ngày lành
- Quyển 2 - Chương 13: Nam nhân dám khi dễ lão nương. Đúng là muốn chết mà
- Quyển 2 - Chương 14: Bổ nhào
- Quyển 2 - Chương 15: Ăn xong rồi, liền muốn chạy sao
- Quyển 2 - Chương 16: Gia Luật Trục Nguyên
- Quyển 2 - Chương 17
- Quyển 2 - Chương 18: Lão tử gọi là Liệt Thác Nhĩ Tư Thái
- Quyển 2 - Chương 19: Chính khí lẫm liệt? Trở thành"Ngọc Diện công tử"
- Quyển 2 - Chương 20: Vô Thương lùng bắt trốn phi
- Quyển 2 - Chương 21: Thương Thương cũng rất cường tráng khỏe mạnh, muốn thử không?
- Quyển 2 - Chương 22: Hiên Viên Vô Thương, cái người này
- Quyển 2 - Chương 23: Quyến rũ Tam nhi , đều là hồ ly tinh!
- Quyển 2 - Chương 24: Hiên Viên Triệt trở về
- Quyển 2 - Chương 25: Vô Thương tức giận, Phượng Phi Yên chết
- Quyển 2 - Chương 26: Xuất chinh, liên thủ lấy ra vật hy sinh!
- Quyển 2 - Chương 27: Để bổn vương phi nói cho ngươi biết, yêu cầu gả vào vương phủ
- Quyển 2 - Chương 28: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 2 - Chương 29: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 2 - Chương 30: Tái giá
- Quyển 2 - Chương 31: Ta đã trở về!
- Quyển 2 - Chương 32: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 2 - Chương 33: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 2 - Chương 34: Sinh đôi - Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 2 - Chương 35: Tranh giành
- Quyển 2 - Chương 36: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 2 - Chương 37: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 2 - Chương 38: Di truyền tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 2 - Chương 39: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 2 - Chương 40: Hai thần đồng
- Quyển 2 - Chương 41: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 3 - Chương 1
- Quyển 3 - Chương 2
- Quyển 3 - Chương 3
- Quyển 3 - Chương 4: Mẫu thân cứu mạng, phụ thân giết người!
- Quyển 3 - Chương 5: Đệ đệ, khả năng đây chính là yêu tinh đánh nhau trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 6: Phụ thân, mẫu thân là lưu manh!
- Quyển 3 - Chương 7: Cha, có phải người rất sợ mẹ không?
- Quyển 3 - Chương 8: Đại thẩm Đình Vũ, đệ đệ và ta sẽ dạy dỗ ngươi
- Quyển 3 - Chương 9: Trúng độc
- Quyển 3 - Chương 10: Đại thẩm Đình Vũ, người an tâm đi đi!
- Quyển 3 - Chương 11: Hợp tác, gả
- Quyển 3 - Chương 12: Muội muội không muốn ở phòng chứa củi? Vậy thì ở chuồng ngựa đi
- Quyển 3 - Chương 13: Hãm hại ngươi không cần có đạo lý!
- Quyển 3 - Chương 14: Tự gây nghiệt, không thể sống!
- Quyển 3 - Chương 15: Dạ Tử Mị, Dạ Tử Kỳ tự giết lẫn nhau
- Quyển 3 - Chương 16: Tam nhi, cuộc sống này không có cách nào sống được rồi!
- Quyển 3 - Chương 17: "Khách đến chơi" trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 18: Tiễn Đình Vũ đi tìm chết!
- Quyển 3 - Chương 19: Hôn lễ của hắn
- Quyển 3 - Chương 20: Đại Kết Cục
- Quyển 3 - Chương 21: Đại kết cục 2
- Quyển 3 - Chương 22: Đại kết cục 3
- Quyển 3 - Chương 23: Đại kết cục 4
- Quyển 3 - Chương 24: Đại kết cục 5
- Quyển 3 - Chương 25: Đại kết cục 6
- Quyển 3 - Chương 26: Đại kết cục 7
- Quyển 3 - Chương 27: Đại kết cục 8
- Quyển 3 - Chương 28: Đại kết cục 9
- Quyển 3 - Chương 29: Đại kết cục 10
- Quyển 3 - Chương 30: Đại kết cục 11
- Quyển 3 - Chương 31: Đại kết cục 12
- Quyển 3 - Chương 32: Đại kết cục 13
- bình luận