Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi - Quyển 3 - Chương 27: Đại kết cục 8
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Tiền thưởng không có
- Quyển 1 - Chương 2: Vương phi thân thể cường tráng
- Quyển 1 - Chương 3: Hoàng thượng ta nguyện lấy thân báo đáp
- Quyển 1 - Chương 4: Chọn dưa chuột
- Quyển 1 - Chương 5: Bổn vương phi muốn đi nhà cầu
- Quyển 1 - Chương 6: Sao ngươi không vào hầm cầu mà ở
- Quyển 1 - Chương 7: Hiên Viên Vô Thương
- Quyển 1 - Chương 8: Thái hậu còn chưa chết?
- Quyển 1 - Chương 9: Ngươi có hiểu đạo lý không?
- Quyển 1 - Chương 10: Ngươi không bỏ ta , ta mới sợ !
- Quyển 1 - Chương 11: Giẫm lên thì thôi, lại vẫn nghiền vài cái
- Quyển 1 - Chương 12: Bị Hiên Viên Ngạo hãm hại
- Quyển 1 - Chương 13: Mắt muội muội bị vôi bắn vào hả ?
- Quyển 1 - Chương 14: Hoàng thúc sử dụng mỹ nam kế
- Quyển 1 - Chương 15: Này không phải cho lão nương hôn sao ?
- Quyển 1 - Chương 16: Để cho ái phi thất vọng rồi, bổn vương còn sống
- Quyển 1 - Chương 17: Vương gia, nếu không ngươi bỏ ta đi?
- Quyển 1 - Chương 18
- Quyển 1 - Chương 19: Bổn vương phi tính tình khiêm tốn
- Quyển 1 - Chương 20: Vương gia, nước miếng của ngươi đều đã phun lên đồ ăn rồi !
- Quyển 1 - Chương 21: Hiên Viên Ngạo, ngươi là chim gõ kiến?
- Quyển 1 - Chương 22: Dám đánh tỷ muội của ta, muốn chết!
- Quyển 1 - Chương 23: Bị đánh vẫn còn nói đáng đánh!
- Quyển 1 - Chương 24: Có sai, vậy cũng đều là lỗi của người khác !
- Quyển 1 - Chương 25: Ta chọn ai mới tốt đây?
- Quyển 1 - Chương 26: Đệ nhất hoàng hậu —— Vũ Văn Tiểu Tam!
- Quyển 1 - Chương 27: Vương gia, người thật đáng ghét!
- Quyển 1 - Chương 28: Người tới, vả miệng cho bổn vương phi !
- Quyển 1 - Chương 29: Tỷ tỷ đánh là muốn tốt cho muội!
- Quyển 1 - Chương 30: Chim gõ kiến, sống không lâu!
- Quyển 1 - Chương 31: Lại là tên ngắn dương thọ kia giở trò quỷ!
- Quyển 1 - Chương 32: Tướng quân, ngươi nên làm Thừa tướng
- Quyển 1 - Chương 33: Vương phi, mấy ngày nữa ngươi dâng mẫu hậu bức tranh thêu đi
- Quyển 1 - Chương 34: Chúng ta đi tìm Thương Thương làm nơi nương tựa
- Quyển 1 - Chương 35: Oa, thế nào mà ngã không đau ?
- Quyển 1 - Chương 36: Vương gia, đừng tới đây!
- Quyển 1 - Chương 37: Phủ tướng quân bị vương gia xem thường
- Quyển 1 - Chương 38: Vô Thương tức giận
- Quyển 1 - Chương 39: Có phải người ta làm cái gì sai phải không ?
- Quyển 1 - Chương 40: Rất muốn. . . . . . Cùng nàng cả đời!
- Quyển 1 - Chương 41: Dáng người Thương Thương không có đẹp như Hiên Viên Ngạo
- Quyển 1 - Chương 42: Gả cho ta có rất nhiều chỗ tốt!
- Quyển 1 - Chương 43: Bổn vương phi hồng nhan bạc mệnh
- Quyển 1 - Chương 44: Nàng muốn rộng lượng!
- Quyển 1 - Chương 45: Công tử, kết giao bằng hữu?
- Quyển 1 - Chương 46: Tự mình đề cử với Hiên Viên Mặc
- Quyển 1 - Chương 47: Tam vương gia thú tính quá
- Quyển 1 - Chương 48: Đều do Hoàng Thượng không có việc gì làm, đi làm bà mai!
- Quyển 1 - Chương 49: Nam nhân đều là không đáng tin
- Quyển 1 - Chương 50: Không thích, tặng cho Triệt được không ?
- Quyển 1 - Chương 51: Nhị vương phi khiêu khích
- Quyển 1 - Chương 52: Ném nàng ra ngoài cho bổn vương phi
- Quyển 1 - Chương 53: Đầu của ngươi bị lừa đá
- Quyển 1 - Chương 54: Canh bốn
- Quyển 1 - Chương 55
- Quyển 1 - Chương 56: Bổn vương phi hết thảy mạnh khỏe
- Quyển 1 - Chương 57: Mau nhanh đóng kỹ cửa lại
- Quyển 1 - Chương 58: Kể chuyện ở khách sạn : một hồi đoạn tụ
- Quyển 1 - Chương 59: Ta tên là Vũ Văn lão nhị
- Quyển 1 - Chương 60: Kẻ có tiền rón ra rón rén
- Quyển 1 - Chương 61: Chó cắn chó
- Quyển 1 - Chương 62: Chúc hoàng thượng lấp lánh hữu thần
- Quyển 1 - Chương 63
- Quyển 1 - Chương 64: Tiếc nuối duy nhất
- Quyển 1 - Chương 65: Có một chút yêu ngươi
- Quyển 1 - Chương 66: Đừng có kéo bổn vương phi như thể kéo một con lợn chết
- Quyển 1 - Chương 67: Hiên Viên Ngạo, trả lại thịt cho lão nương !
- Quyển 1 - Chương 68: Thọ yến của thái hậu ( một )
- Quyển 1 - Chương 69: Thái hậu thọ yến ( hai )
- Quyển 1 - Chương 125: Chương 28.2: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 126: Chương 28.3: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 127: Chương 29.1: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 128: Chương 29.2: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 129: Chương 29.3: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 130: Chương 29.4: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 131: Chương 30.1: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 132: 30.2: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 133: Chương 30.3: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 135: Chương 31.2: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 136: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 137: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 138: Chương 32.1: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 139: Chương 32.2: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 140: Chương 32.3: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 141: Chương 33.1: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 142: Chương 33.2: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 143: Chương 33.3: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 144: Chương 34.1: Sinh đôi -Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 145: Chương 34.2: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 146: Chương 34.3: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 147: Chương 35.1: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 148: Chương 35.2: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 149: Chương 36.1: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 150: Chương 36.2: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 151: Chương 36.3: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 152: Chương 37.1: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 153: Chương 37.2: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 154: Chương 37.3: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 155: Chương 38.1: Di truyền—tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 156: Chương 38.2: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 158: Chương 38.3: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 159: Chương 39.1: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 160: Chương 39.2: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 161: Chương 39.3: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 162: Chương 40.1: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 163: Chương 40.2: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 164: Chương 40.3: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 165: Chương 41.1: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 166: Chương 41.2: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 167: Chương 41.3: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 168: Chương 41.4: : Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 1 - Chương 169: Chương 41.5: Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 2 - Chương 1: Thọ yến của Thái hậu ( ba )
- Quyển 2 - Chương 2: Tướng quân mang theo gia quyến gây gổ cùng Thừa tướng
- Quyển 2 - Chương 3: Vốn là không quan hệ tới bổn vương
- Quyển 2 - Chương 4: Hiên Viên Vô Thương, không phải ngươi mới vừa muốn chết sao?
- Quyển 2 - Chương 5: Hai miếng thịt sau cùng
- Quyển 2 - Chương 6: Ai trên ai dưới
- Quyển 2 - Chương 7: Ngài thầm mến ta thật lâu rồi phải không?
- Quyển 2 - Chương 8: Thương thương, kinh nguyệt của chàng cũng đến rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 9: Gà tây đổi làm Ninja rùa rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 10: Như thế này không khỏi cũng quá coi trọng đi
- Quyển 2 - Chương 11: Ngươi trắng sạch
- Quyển 2 - Chương 12: Hôm nay là ngày lành
- Quyển 2 - Chương 13: Nam nhân dám khi dễ lão nương. Đúng là muốn chết mà
- Quyển 2 - Chương 14: Bổ nhào
- Quyển 2 - Chương 15: Ăn xong rồi, liền muốn chạy sao
- Quyển 2 - Chương 16: Gia Luật Trục Nguyên
- Quyển 2 - Chương 17
- Quyển 2 - Chương 18: Lão tử gọi là Liệt Thác Nhĩ Tư Thái
- Quyển 2 - Chương 19: Chính khí lẫm liệt? Trở thành"Ngọc Diện công tử"
- Quyển 2 - Chương 20: Vô Thương lùng bắt trốn phi
- Quyển 2 - Chương 21: Thương Thương cũng rất cường tráng khỏe mạnh, muốn thử không?
- Quyển 2 - Chương 22: Hiên Viên Vô Thương, cái người này
- Quyển 2 - Chương 23: Quyến rũ Tam nhi , đều là hồ ly tinh!
- Quyển 2 - Chương 24: Hiên Viên Triệt trở về
- Quyển 2 - Chương 25: Vô Thương tức giận, Phượng Phi Yên chết
- Quyển 2 - Chương 26: Xuất chinh, liên thủ lấy ra vật hy sinh!
- Quyển 2 - Chương 27: Để bổn vương phi nói cho ngươi biết, yêu cầu gả vào vương phủ
- Quyển 2 - Chương 28: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 2 - Chương 29: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 2 - Chương 30: Tái giá
- Quyển 2 - Chương 31: Ta đã trở về!
- Quyển 2 - Chương 32: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 2 - Chương 33: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 2 - Chương 34: Sinh đôi - Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 2 - Chương 35: Tranh giành
- Quyển 2 - Chương 36: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 2 - Chương 37: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 2 - Chương 38: Di truyền tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 2 - Chương 39: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 2 - Chương 40: Hai thần đồng
- Quyển 2 - Chương 41: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 3 - Chương 1
- Quyển 3 - Chương 2
- Quyển 3 - Chương 3
- Quyển 3 - Chương 4: Mẫu thân cứu mạng, phụ thân giết người!
- Quyển 3 - Chương 5: Đệ đệ, khả năng đây chính là yêu tinh đánh nhau trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 6: Phụ thân, mẫu thân là lưu manh!
- Quyển 3 - Chương 7: Cha, có phải người rất sợ mẹ không?
- Quyển 3 - Chương 8: Đại thẩm Đình Vũ, đệ đệ và ta sẽ dạy dỗ ngươi
- Quyển 3 - Chương 9: Trúng độc
- Quyển 3 - Chương 10: Đại thẩm Đình Vũ, người an tâm đi đi!
- Quyển 3 - Chương 11: Hợp tác, gả
- Quyển 3 - Chương 12: Muội muội không muốn ở phòng chứa củi? Vậy thì ở chuồng ngựa đi
- Quyển 3 - Chương 13: Hãm hại ngươi không cần có đạo lý!
- Quyển 3 - Chương 14: Tự gây nghiệt, không thể sống!
- Quyển 3 - Chương 15: Dạ Tử Mị, Dạ Tử Kỳ tự giết lẫn nhau
- Quyển 3 - Chương 16: Tam nhi, cuộc sống này không có cách nào sống được rồi!
- Quyển 3 - Chương 17: "Khách đến chơi" trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 18: Tiễn Đình Vũ đi tìm chết!
- Quyển 3 - Chương 19: Hôn lễ của hắn
- Quyển 3 - Chương 20: Đại Kết Cục
- Quyển 3 - Chương 21: Đại kết cục 2
- Quyển 3 - Chương 22: Đại kết cục 3
- Quyển 3 - Chương 23: Đại kết cục 4
- Quyển 3 - Chương 24: Đại kết cục 5
- Quyển 3 - Chương 25: Đại kết cục 6
- Quyển 3 - Chương 26: Đại kết cục 7
- Quyển 3 - Chương 27: Đại kết cục 8
- Quyển 3 - Chương 28: Đại kết cục 9
- Quyển 3 - Chương 29: Đại kết cục 10
- Quyển 3 - Chương 30: Đại kết cục 11
- Quyển 3 - Chương 31: Đại kết cục 12
- Quyển 3 - Chương 32: Đại kết cục 13
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi
Quyển 3 - Chương 27: Đại kết cục 8
Nàng chỉ nhìn thấy nam tử luôn cười như gió xuân, ngăn ở trước mặt nàng, khóe môi treo một vết máu nhàn nhạt. . . . . .
Mà đôi mắt như mặc ngọc của hắn, tràn ngập thâm tình nhìn cô gái trướcmắt. Một lúc lâu sau, thân thể rốt cuộc chống đỡ không nổi, té xuống. . . . . .
"Hiên Viên Mặc!" Một tiếng gào thét thảm thiết tràn ra từ trong miệng Vũ Văn Tiểu Tam.
Ngồi xổm người xuống đỡ hắn, lau máu tươi ở khóe môi cho hắn. Lại giốngnhư là lau mãi không hết, vừa lau đi đã lại chảy xuống, tiếp tục launhưng vẫn chảy xuống, ống tay áo lau liên tục, bị máu tươi nhuộm thànhmàu đỏ sậm. Trong mắt đẹp rơi xuống một giọt nước như ngọc trai, rơi vào trên khuôn mặt như bạch ngọc của hắn. . . . . .
"Hiên Viên Mặc....tại sao? Tại sao?" Hắn rõ ràng có thể tránh thoát, hắn rõ ràng có thể dùng cây quạt để đẩy Mộ Di Tuyết ra, nhưng tại sao hắnmuốn tự mình che chắn cho nàng?
Thế nhưng hắn lại cười, cười đến thê lương: "Tại sao? Tại sao. . . . . ."
Nhìn dung nhan xinh đẹp của nàng, con ngươi như mặc ngọc dính vào chútlệ quang: "Tại sao, bởi vì ta mệt mỏi. Mệt mỏi. . . . . . Hiên ViênNgạo!" Ba chữ cuối cùng, đặc biệt mang theo uy nghiêm của đế vương!
"Hoàng huynh!" Mắt lạnh của Hiên Viên Ngạo dính vào nước mắt, quỳ mộtgối xuống ở bên cạnh. Hắn biết, hoàng huynh là có chuyện muốn giao phó!
"Ta chết, giang sơn Hiên Viên đế quốc này liền giao cho đệ. Đệ. . . . ..đệ, khụ khụ. . . . . . đệ phải thay hoàng huynh, bảo vệ tốt!" Hắn vừanói vừa vươn tay về phía Hiên Viên Ngạo
Hiên Viên Ngạo siết chặt tay của hắn, nén nước mắt cắn răng mở miệng: "Hoàng huynh sẽ không có chuyện, hoàng huynh!"
"Đồng ý với ta!" Âm lượng cất cao không ít.
Nhìn vẻ mặt kiên định của Hiên Viên Mặc, hắn cắn cắn môi dưới, gật đầumột cái: "Ừm!" Chỉ là lúc cúi đầu, một giọt nước mắt rơi xuống đất, mộtkiếm đâm xuyên ngực, dù là thần tiên cũng không cứu được rồi.
Hắn giống như là yên tâm, nhìn mặt của Vũ Văn Tiểu Tam một chút, vẫnkhông nói gì nhiều. Trên khuôn mặt trơn bóng như ngọc lộ ra một nụ cười. . . . . . giống như nụ cười gió xuân năm đó, bờ môi ho khan ra một ngụm máu tươi: "Rốt cuộc, rốt cuộc đã được giải thoát rồi!"
Rốt cuộc giải thoát, không cần tiếp tục, yêu lại chỉ có thể giấu ở trong lòng mà không thể nói ra. Không cần tiếp tục làm đế vương vạn ngườikính ngưỡng. Không cần tiếp tục cõng cái gông xiềng khổng lồ này. Giảithoát, rốt cuộc giải thoát rồi. . . . . .
Khóe môi nâng lên một nụ cười, rồi sau đó, tay được Hiên Viên Ngạo nắm chặt trong tay, vô lực rơi xuống. . . . . .
"Hoàng huynh!"
"Hiên Viên Mặc!"
"Mặc!"
. . . . . .
Quạt giấy thủy mặc rơi ở bên cạnh, lẳng lặng nằm ở đó, dính vào máu của đế vương, dính vào lệ của hồng trần. . . . . .
Mộ Di Tuyết ngơ ngác đứng ở một bên, nhìn một màn này. Hắn biết, mộtchiêu thất thủ, hắn sẽ không thể có cơ hội ra tay lần nữa! Yên nhi, Yênnhi, Tuyết ca ca vẫn không thể báo thù cho muội? Yên nhi, Yên nhi. . . . . .
"Mộ Di Tuyết, ta muốn ngươi chết!" Con ngươi như lưu ly của Hiên ViênTriệt dính vào hận ý nồng đậm, nâng lên một chưởng đánh về phía Mộ DiTuyết.
Mộ Di Tuyết lại ngơ ngác đứng tại chỗ, không tránh không né. Mặc cho một chưởng kia đánh trúng ngực. . . . . ."Phốc --" một ngụm máu tươi phunlên vạt áo màu trắng, trên dung nhan như tiên giáng trần lại không cóbất kì biểu lộ gì.
Chín tháng, hắn đã đi theo nữ nhân kia chín tháng, lại bởi vì Gia Luật Trục Nguyên, không tìm được cơ hội nào để xuống tay!
Hôm nay, một kiếm này lại lấy mạng của Hiên Viên Mặc! Mộ Di Tuyết hắnnhất định, nhất định không có năng lực báo thù cho Yên nhi. Nếu không có năng lực báo thù cho nàng, còn sống làm gì nữa?
. . . . . .
Thiên sơn, một lão nhân râu bạc bồng bềnh, gác chân ngồi ở trong động, chợt phun ra một ngụm máu tươi. . . . . .
Cặp mắt già nhưng vẫn lóe ra ánh sáng kia mở ra, cười khổ nhìn phươnghướng phủ nhiếp chính vương Dạ Mị đế quốc. Đồ nhi ngốc! Đồ nhi ngốc! Ban đầu, ông mang tử kiếp tới khuyên hắn, chính là biết sẽ có một ngày này! Nhưng hắn vẫn không nghe! Vẫn không nghe!
Run rẩy đứng lên, bước chân còn lung lay mấy cái. Thân hình biến mấtkhông thấy gì nữa, chỉ còn lại một đạo khói xanh phiêu tán trên khôngtrung. . . . . .
Khi Hiên Viên Triệt vung tay lên, tiếp tục đánh úp một chưởng tới chỗ của hắn, lại bị một sức lực nhẹ nhàng hóa giải.
"Sư phụ!" Trên khuôn măt lạnh nhạt của Mộ Di Tuyết xuất hiện chút vẻ hối hận, sư phụ xuất hiện ở đây, vậy đã nói rõ ông bỏ qua cơ hội vào thiênđạo, tới đây cứu mình. Sao hắn có thể phụ lòng sư phụ, sao có thể phụlòng. . . . . .
Mà người áo đen giả dạng bên kia đã bị Hiên Viên Vô Thương hung hăng đánh một chưởng, ngã trên mặt đất!
"Thiên Sơn lão nhân?" Hiên Viên Triệt nhìn lên lão đạo sĩ râu bạc trướcmắt, "Thiên Sơn lão nhân thì như thế nào, giết chết hoàng huynh ta rồithì phải đền mạng!"
Nói xong vung tay áo lên, một độc phấn vẩy lên người hai thầy trò kia. Lại bị Thiên Sơn lão nhân nhẹ nhàng hóa giải. . . . . .
Đang muốn ra tay, lại thấy Hiên Viên Vô Thương rút nhuyễn kiếm bên hông ra, đâm tới chỗ Mộ Di Tuyết. . . . . .
Thiên Sơn lão nhân lập tức ngăn cản lại, một trẫn gió cường đại nổi lên, một làn khí hình chữ nhật như có như không vây quanh bọn họ . . . . .
Tiếng binh khí sắc bén truyền đến, tiếng chưởng phong bén nhọn truyền ra. . . . . .
Cuối cùng, làn khí vây xung quanh họ biến thành một trận lốc xoáy, cuốnvô số bụi đất bay lên, lại có xu hướng từ từ yên tĩnh trở lại. . . . . .
Nam tử một thân hồng y, cầm kiếm mà đứng, không bị chút thương tổn nào
Mà Thiên Sơn lão nhân hung hăng phun ra một ngụm máu tươi, nhưng vẫn kiên cường ngăn ở trước người của Mộ Di Tuyết. . . . . .
Nhìn lên nam tử tuyệt mỹ trước mặt, trên mặt lão giả xuất hiện chút áynáy. Rồi sau đó ngã xuống, lại mở miệng nói: "Nhiếp chính vương, ngươiphải nhớ kỹ, ngươi thiếu lão hủ một cái nhân tình!"
Nhân tình? Chính là lần Dạ Tử Mị đâm hắn một kiếm, mà Thiên Sơn lão nhân đã rời núi cứu giúp hắn sao? "Ông tính rất tốt?" Đôi mắt tà mị đào hoaẩn giấu sát cơ.
Thiên Sơn lão nhân cười khổ gật đầu một cái, quả thật là ông tính tốt,ông đã sớm tính đến đồ đệ sẽ có một kiếp nạn! Cho nên liền đi xuống núitới cứu Hiên Viên Vô Thương một mạng, bởi vì khi đó số mạng Hiên Viên Vô Thương chưa đến đường cùng. Ông không cứu, cũng sẽ có người khác tớicứu.
"Hoàng thúc nợ ngươi nhân tình, bổn vương sẽ không thiếu!" Trong mắtlạnh của Hiên Viên Ngạo tràn đầy sát ý, Quân Tử kiếm trong tay dính máucủa tim Thanh Trúc, hàn quang càng lạnh đến thấu xương!
Đi tới trước mặt của Thiên Sơn lão nhân: "Ra chiêu đi!"
Mà đúng lúc này, Mộ Di Tuyết nãy giờ không hé răng rốt cuộc đã nói chuyện: "Sư phụ! Người đừng khó xử nữa!"
Nói xong lại phun một ngụm máu tươi ra ngoài. Rồi sau đó, một người bạch y liền mềm nhũn té xuống. . . . . .
"Di Tuyết!"
"Sư phụ, là lỗi của đồ nhi, là đồ nhi hại người!" Nếu nói cả đời này hắn có lỗi với người nào nhất, sợ rằng chỉ có một mình sư phụ. Bởi vì chấpniệm của hắn, làm hại sư phụ lỡ mất thiên đạo!
"Đồ nhi ngốc! Đồ nhi ngốc!" Thiên Sơn lão nhân giống như già thêm mấy chục tuổi. Đôi mắt khôn khéo cơ trí
“Đồ nhi ngốc! Đồ nhi ngốc!” Thiên Sơn lão nhân giống như già thêm mấy chục tuổi. đôi mắt khôn khéo cơ trí đã trở nên vẫn đục.
Tự đoạn tâm mạch! Tự đoạn tâm mạch! Sao ông lại dạy ra một người đồ đệ như thế! Sao ông lại dạy ra một người đồ đệ như thế!
Mộ Di Tuyết lại cười, cặp mắt lành lạnh kia giống như một đèn chiếu phim hiện lên cảnh tượng trước đây……
Mộ phủ, vì hắn là con vợ kế nên chịu rất nhiều khi dễ, nhưng hắn lạiluôn nhẫn nhịn. Trong đó là hình ảnh một thiếu niên áo trắng núp ở phíasau núi giả, len lén khóc……
Tam công chúa đi theo nữ hoàng đến Mộ phủ dạo chơi, lại để nàng khôngcẩn thận bắt gặp hắn. Tuy nàng còn nhỏ tuổi, nhưng suy nghĩ của nàng đãcó một loại thành thục nói không nên lời.
“Khóc cái gì! Đừng khóc, để những người xem thường chúng ta nhìn thấy sẽ chỉ làm bọn họ hài lòng hơn! Cuối cùng sẽ có một ngày, chúng ta sẽ đứng ở đỉnh thế giới nhìn xuống bọn họ. Cuối cùng sẽ có một ngày, chúng tasẽ giẫm bọn họ ở dưới chân của chúng ta!”
Nàng đưa lưng về phía mặt trời, đứng trước mặt của hắn, nhưng lại giống như tiên nữ được trời cao phái tới cứu vớt hắn.
Hắn cười rộ lên: “Được! Cuối cùng có một ngày, chúng ta sẽ giẫm bọn họ ở dưới lòng bàn chân!”
Khi đó, nàng không được nữ hoàng sủng ái. Mà hắn, là một con thứ chịu hết khi dễ……
Rốt cuộc, hắn trở thành đệ tử của Thiên Sơn lão nhân. Rốt cuộc, trởthành “Ly Trần công tử” nổi danh trong thiên hạ. Rốt cuộc, hắn tu hànhmấy chục năm, về đến nhà thành công khiến tất cả mọi người trong Mộ giangước nhìn lên!
Nàng cũng từ một công chúa không được sủng ái, từng bước ngồi lên vị trí nữ hoàng rồi!
“Tuyết ca ca, cả đời này của Yên nhi, để ý nhất chính là giang sơn Thanh Loan ta.” Ngoại địch xâm lấn, nàng thầm than thở.
“Yên nhi để ý, Tuyết ca ca sẽ vì muội bảo vệ!” Bởi vì câu nói này củanàng, hắn lấy tư thế hào hùng, làm trái ý trời phong thủ biên quan nămnăm, vì nàng bảo vệ giang sơn Thanh Loan.
“Yên nhi, thích không?” Liệt diễm tịnh - vật bảo trong thiên hạ. Ở trênTuyết Sơn nhiều lần sống chết, cuối cùng giết con tuyết hồ ngàn năm kia, lấy Liệt Diễm tinh đưa cho nàng.
“Thích.”
Thích, nhưng cuối cùng lại đưa nó cho Hiên Viên Vô Thương.
Hắn và Phượng Phi Loan diễn một tuồng kịch, lấy tánh mạng hai mươi vạnđại quân và tánh mạng cả nhà Mộ gia làm tiền đặt cược lớn, rốt cuộc lấyđược tin tưởng của bọn họ. Nhưng hắn vô dụng, cuối cùng vẫn không thểbáo thù cho Yên nhi.
Cười thê lương một tiếng, tay run run móc liệt diễm tinh từ trong lòngra, suy nghĩ kỹ. Hắn không trách nàng không thương hắn, cũng không trách nàng tặng liệt diễm tinh cho người khác, nhưng hắn lại trách nàng không quý trọng tính mạng của mình…...
Nhìn hư không, lẩm bẩm mở miệng: “Yên nhi, Yên nhi…… Là muội nói, đừngkhóc, muốn giẫm những người đã khi dễ họ dưới lòng bàn chân sao? Nhưngkhi ta rốt cuộc đứng ở đỉnh, mắt nhìn xuống bọn họ thì muội đang ở đâu?”
“Yên nhi, là muội nói, muội coi trọng nhất chính là giang sơn Thanh Loan đế quốc này. Nhưng khi máu của ta nhuộm chiến trường, vì muội bảo vệphồn hoa thịnh thế sau này…. Thì muội lại đang ở nơi nào??”
“Yên nhi, Yên nhi của ta…… không có Tuyết ca ca, trên đường đến hoàng tuyền, muội có thể tịch mịch không”
Khóe môi lạnh nhạt hơi nâng lên: “Yên nhi, Yên nhi, Tuyết ca ca đến chỗ muội đây……”
Mắt sáng khép chặt, khóe môi rơi xuống một giọt nước mắt lạnh lẽo……
Mắt Hiên Viên Ngạo và Hiên Viên Triệt đỏ ngầu, muốn tiến lên chặt Mộ DiTuyết làm trăm mảnh! Lại thấy thi thể của hắn từ từ trở nên hư vô, từ từ bay về phía chân trời……
Mà Thiên Sơn lão nhân lại phun ra một ngụm máu tươi, chết ở bên cạnh hắn.
Dùng tu vi cả đời rửa sạch tội nghiệt cho đồ nhi của mình. Về phần hồnphách của đồ nhi cuối cùng sẽ bay tới nơi nào, có thể thành tiên haykhông, còn phải xem tạo hóa của hắn nữa!
……
Vẻ mặt Hiên Viên Ngạo lạnh nhạt, xoay người nhìn thân thể lạnh lẽo củahoàng huynh ở trên đất. Sải mấy bước lên phía trước, ôm lấy hắn: “Hoànghuynh, Ngạo dẫn huynh về nhà.”
Bước chân lảo đảo, bước từng bước về phía cửa lớn……
Nếu như năm đó, hắn chịu gánh trách nhiệm thiên hạ nặng nề này giúp hoàng huynh, có phải sẽ không có ngày hôm nay không?
Trên khuôn mặt trơn bóng như ngọc của hoàng huynh luôn treo một nụ cườinhạt. Người như vậy vốn là nên sống giữa sơn thủy, nhưng lại bị thiên hạ này làm vướng chân hắn, bị Hiên Viên nhất tộc ngăn trở hắn!
Cho nên, trước khi hoàng huynh chết, đã cười nói, được giải thoát, được giải thoát rồi……
Hoàng huynh, nếu huynh không muốn làm hoàng đế, vì sao không nói…… vì sao phải bức mình đến một bước này! Vì sao?!
Mà đôi mắt như mặc ngọc của hắn, tràn ngập thâm tình nhìn cô gái trướcmắt. Một lúc lâu sau, thân thể rốt cuộc chống đỡ không nổi, té xuống. . . . . .
"Hiên Viên Mặc!" Một tiếng gào thét thảm thiết tràn ra từ trong miệng Vũ Văn Tiểu Tam.
Ngồi xổm người xuống đỡ hắn, lau máu tươi ở khóe môi cho hắn. Lại giốngnhư là lau mãi không hết, vừa lau đi đã lại chảy xuống, tiếp tục launhưng vẫn chảy xuống, ống tay áo lau liên tục, bị máu tươi nhuộm thànhmàu đỏ sậm. Trong mắt đẹp rơi xuống một giọt nước như ngọc trai, rơi vào trên khuôn mặt như bạch ngọc của hắn. . . . . .
"Hiên Viên Mặc....tại sao? Tại sao?" Hắn rõ ràng có thể tránh thoát, hắn rõ ràng có thể dùng cây quạt để đẩy Mộ Di Tuyết ra, nhưng tại sao hắnmuốn tự mình che chắn cho nàng?
Thế nhưng hắn lại cười, cười đến thê lương: "Tại sao? Tại sao. . . . . ."
Nhìn dung nhan xinh đẹp của nàng, con ngươi như mặc ngọc dính vào chútlệ quang: "Tại sao, bởi vì ta mệt mỏi. Mệt mỏi. . . . . . Hiên ViênNgạo!" Ba chữ cuối cùng, đặc biệt mang theo uy nghiêm của đế vương!
"Hoàng huynh!" Mắt lạnh của Hiên Viên Ngạo dính vào nước mắt, quỳ mộtgối xuống ở bên cạnh. Hắn biết, hoàng huynh là có chuyện muốn giao phó!
"Ta chết, giang sơn Hiên Viên đế quốc này liền giao cho đệ. Đệ. . . . ..đệ, khụ khụ. . . . . . đệ phải thay hoàng huynh, bảo vệ tốt!" Hắn vừanói vừa vươn tay về phía Hiên Viên Ngạo
Hiên Viên Ngạo siết chặt tay của hắn, nén nước mắt cắn răng mở miệng: "Hoàng huynh sẽ không có chuyện, hoàng huynh!"
"Đồng ý với ta!" Âm lượng cất cao không ít.
Nhìn vẻ mặt kiên định của Hiên Viên Mặc, hắn cắn cắn môi dưới, gật đầumột cái: "Ừm!" Chỉ là lúc cúi đầu, một giọt nước mắt rơi xuống đất, mộtkiếm đâm xuyên ngực, dù là thần tiên cũng không cứu được rồi.
Hắn giống như là yên tâm, nhìn mặt của Vũ Văn Tiểu Tam một chút, vẫnkhông nói gì nhiều. Trên khuôn mặt trơn bóng như ngọc lộ ra một nụ cười. . . . . . giống như nụ cười gió xuân năm đó, bờ môi ho khan ra một ngụm máu tươi: "Rốt cuộc, rốt cuộc đã được giải thoát rồi!"
Rốt cuộc giải thoát, không cần tiếp tục, yêu lại chỉ có thể giấu ở trong lòng mà không thể nói ra. Không cần tiếp tục làm đế vương vạn ngườikính ngưỡng. Không cần tiếp tục cõng cái gông xiềng khổng lồ này. Giảithoát, rốt cuộc giải thoát rồi. . . . . .
Khóe môi nâng lên một nụ cười, rồi sau đó, tay được Hiên Viên Ngạo nắm chặt trong tay, vô lực rơi xuống. . . . . .
"Hoàng huynh!"
"Hiên Viên Mặc!"
"Mặc!"
. . . . . .
Quạt giấy thủy mặc rơi ở bên cạnh, lẳng lặng nằm ở đó, dính vào máu của đế vương, dính vào lệ của hồng trần. . . . . .
Mộ Di Tuyết ngơ ngác đứng ở một bên, nhìn một màn này. Hắn biết, mộtchiêu thất thủ, hắn sẽ không thể có cơ hội ra tay lần nữa! Yên nhi, Yênnhi, Tuyết ca ca vẫn không thể báo thù cho muội? Yên nhi, Yên nhi. . . . . .
"Mộ Di Tuyết, ta muốn ngươi chết!" Con ngươi như lưu ly của Hiên ViênTriệt dính vào hận ý nồng đậm, nâng lên một chưởng đánh về phía Mộ DiTuyết.
Mộ Di Tuyết lại ngơ ngác đứng tại chỗ, không tránh không né. Mặc cho một chưởng kia đánh trúng ngực. . . . . ."Phốc --" một ngụm máu tươi phunlên vạt áo màu trắng, trên dung nhan như tiên giáng trần lại không cóbất kì biểu lộ gì.
Chín tháng, hắn đã đi theo nữ nhân kia chín tháng, lại bởi vì Gia Luật Trục Nguyên, không tìm được cơ hội nào để xuống tay!
Hôm nay, một kiếm này lại lấy mạng của Hiên Viên Mặc! Mộ Di Tuyết hắnnhất định, nhất định không có năng lực báo thù cho Yên nhi. Nếu không có năng lực báo thù cho nàng, còn sống làm gì nữa?
. . . . . .
Thiên sơn, một lão nhân râu bạc bồng bềnh, gác chân ngồi ở trong động, chợt phun ra một ngụm máu tươi. . . . . .
Cặp mắt già nhưng vẫn lóe ra ánh sáng kia mở ra, cười khổ nhìn phươnghướng phủ nhiếp chính vương Dạ Mị đế quốc. Đồ nhi ngốc! Đồ nhi ngốc! Ban đầu, ông mang tử kiếp tới khuyên hắn, chính là biết sẽ có một ngày này! Nhưng hắn vẫn không nghe! Vẫn không nghe!
Run rẩy đứng lên, bước chân còn lung lay mấy cái. Thân hình biến mấtkhông thấy gì nữa, chỉ còn lại một đạo khói xanh phiêu tán trên khôngtrung. . . . . .
Khi Hiên Viên Triệt vung tay lên, tiếp tục đánh úp một chưởng tới chỗ của hắn, lại bị một sức lực nhẹ nhàng hóa giải.
"Sư phụ!" Trên khuôn măt lạnh nhạt của Mộ Di Tuyết xuất hiện chút vẻ hối hận, sư phụ xuất hiện ở đây, vậy đã nói rõ ông bỏ qua cơ hội vào thiênđạo, tới đây cứu mình. Sao hắn có thể phụ lòng sư phụ, sao có thể phụlòng. . . . . .
Mà người áo đen giả dạng bên kia đã bị Hiên Viên Vô Thương hung hăng đánh một chưởng, ngã trên mặt đất!
"Thiên Sơn lão nhân?" Hiên Viên Triệt nhìn lên lão đạo sĩ râu bạc trướcmắt, "Thiên Sơn lão nhân thì như thế nào, giết chết hoàng huynh ta rồithì phải đền mạng!"
Nói xong vung tay áo lên, một độc phấn vẩy lên người hai thầy trò kia. Lại bị Thiên Sơn lão nhân nhẹ nhàng hóa giải. . . . . .
Đang muốn ra tay, lại thấy Hiên Viên Vô Thương rút nhuyễn kiếm bên hông ra, đâm tới chỗ Mộ Di Tuyết. . . . . .
Thiên Sơn lão nhân lập tức ngăn cản lại, một trẫn gió cường đại nổi lên, một làn khí hình chữ nhật như có như không vây quanh bọn họ . . . . .
Tiếng binh khí sắc bén truyền đến, tiếng chưởng phong bén nhọn truyền ra. . . . . .
Cuối cùng, làn khí vây xung quanh họ biến thành một trận lốc xoáy, cuốnvô số bụi đất bay lên, lại có xu hướng từ từ yên tĩnh trở lại. . . . . .
Nam tử một thân hồng y, cầm kiếm mà đứng, không bị chút thương tổn nào
Mà Thiên Sơn lão nhân hung hăng phun ra một ngụm máu tươi, nhưng vẫn kiên cường ngăn ở trước người của Mộ Di Tuyết. . . . . .
Nhìn lên nam tử tuyệt mỹ trước mặt, trên mặt lão giả xuất hiện chút áynáy. Rồi sau đó ngã xuống, lại mở miệng nói: "Nhiếp chính vương, ngươiphải nhớ kỹ, ngươi thiếu lão hủ một cái nhân tình!"
Nhân tình? Chính là lần Dạ Tử Mị đâm hắn một kiếm, mà Thiên Sơn lão nhân đã rời núi cứu giúp hắn sao? "Ông tính rất tốt?" Đôi mắt tà mị đào hoaẩn giấu sát cơ.
Thiên Sơn lão nhân cười khổ gật đầu một cái, quả thật là ông tính tốt,ông đã sớm tính đến đồ đệ sẽ có một kiếp nạn! Cho nên liền đi xuống núitới cứu Hiên Viên Vô Thương một mạng, bởi vì khi đó số mạng Hiên Viên Vô Thương chưa đến đường cùng. Ông không cứu, cũng sẽ có người khác tớicứu.
"Hoàng thúc nợ ngươi nhân tình, bổn vương sẽ không thiếu!" Trong mắtlạnh của Hiên Viên Ngạo tràn đầy sát ý, Quân Tử kiếm trong tay dính máucủa tim Thanh Trúc, hàn quang càng lạnh đến thấu xương!
Đi tới trước mặt của Thiên Sơn lão nhân: "Ra chiêu đi!"
Mà đúng lúc này, Mộ Di Tuyết nãy giờ không hé răng rốt cuộc đã nói chuyện: "Sư phụ! Người đừng khó xử nữa!"
Nói xong lại phun một ngụm máu tươi ra ngoài. Rồi sau đó, một người bạch y liền mềm nhũn té xuống. . . . . .
"Di Tuyết!"
"Sư phụ, là lỗi của đồ nhi, là đồ nhi hại người!" Nếu nói cả đời này hắn có lỗi với người nào nhất, sợ rằng chỉ có một mình sư phụ. Bởi vì chấpniệm của hắn, làm hại sư phụ lỡ mất thiên đạo!
"Đồ nhi ngốc! Đồ nhi ngốc!" Thiên Sơn lão nhân giống như già thêm mấy chục tuổi. Đôi mắt khôn khéo cơ trí
“Đồ nhi ngốc! Đồ nhi ngốc!” Thiên Sơn lão nhân giống như già thêm mấy chục tuổi. đôi mắt khôn khéo cơ trí đã trở nên vẫn đục.
Tự đoạn tâm mạch! Tự đoạn tâm mạch! Sao ông lại dạy ra một người đồ đệ như thế! Sao ông lại dạy ra một người đồ đệ như thế!
Mộ Di Tuyết lại cười, cặp mắt lành lạnh kia giống như một đèn chiếu phim hiện lên cảnh tượng trước đây……
Mộ phủ, vì hắn là con vợ kế nên chịu rất nhiều khi dễ, nhưng hắn lạiluôn nhẫn nhịn. Trong đó là hình ảnh một thiếu niên áo trắng núp ở phíasau núi giả, len lén khóc……
Tam công chúa đi theo nữ hoàng đến Mộ phủ dạo chơi, lại để nàng khôngcẩn thận bắt gặp hắn. Tuy nàng còn nhỏ tuổi, nhưng suy nghĩ của nàng đãcó một loại thành thục nói không nên lời.
“Khóc cái gì! Đừng khóc, để những người xem thường chúng ta nhìn thấy sẽ chỉ làm bọn họ hài lòng hơn! Cuối cùng sẽ có một ngày, chúng ta sẽ đứng ở đỉnh thế giới nhìn xuống bọn họ. Cuối cùng sẽ có một ngày, chúng tasẽ giẫm bọn họ ở dưới chân của chúng ta!”
Nàng đưa lưng về phía mặt trời, đứng trước mặt của hắn, nhưng lại giống như tiên nữ được trời cao phái tới cứu vớt hắn.
Hắn cười rộ lên: “Được! Cuối cùng có một ngày, chúng ta sẽ giẫm bọn họ ở dưới lòng bàn chân!”
Khi đó, nàng không được nữ hoàng sủng ái. Mà hắn, là một con thứ chịu hết khi dễ……
Rốt cuộc, hắn trở thành đệ tử của Thiên Sơn lão nhân. Rốt cuộc, trởthành “Ly Trần công tử” nổi danh trong thiên hạ. Rốt cuộc, hắn tu hànhmấy chục năm, về đến nhà thành công khiến tất cả mọi người trong Mộ giangước nhìn lên!
Nàng cũng từ một công chúa không được sủng ái, từng bước ngồi lên vị trí nữ hoàng rồi!
“Tuyết ca ca, cả đời này của Yên nhi, để ý nhất chính là giang sơn Thanh Loan ta.” Ngoại địch xâm lấn, nàng thầm than thở.
“Yên nhi để ý, Tuyết ca ca sẽ vì muội bảo vệ!” Bởi vì câu nói này củanàng, hắn lấy tư thế hào hùng, làm trái ý trời phong thủ biên quan nămnăm, vì nàng bảo vệ giang sơn Thanh Loan.
“Yên nhi, thích không?” Liệt diễm tịnh - vật bảo trong thiên hạ. Ở trênTuyết Sơn nhiều lần sống chết, cuối cùng giết con tuyết hồ ngàn năm kia, lấy Liệt Diễm tinh đưa cho nàng.
“Thích.”
Thích, nhưng cuối cùng lại đưa nó cho Hiên Viên Vô Thương.
Hắn và Phượng Phi Loan diễn một tuồng kịch, lấy tánh mạng hai mươi vạnđại quân và tánh mạng cả nhà Mộ gia làm tiền đặt cược lớn, rốt cuộc lấyđược tin tưởng của bọn họ. Nhưng hắn vô dụng, cuối cùng vẫn không thểbáo thù cho Yên nhi.
Cười thê lương một tiếng, tay run run móc liệt diễm tinh từ trong lòngra, suy nghĩ kỹ. Hắn không trách nàng không thương hắn, cũng không trách nàng tặng liệt diễm tinh cho người khác, nhưng hắn lại trách nàng không quý trọng tính mạng của mình…...
Nhìn hư không, lẩm bẩm mở miệng: “Yên nhi, Yên nhi…… Là muội nói, đừngkhóc, muốn giẫm những người đã khi dễ họ dưới lòng bàn chân sao? Nhưngkhi ta rốt cuộc đứng ở đỉnh, mắt nhìn xuống bọn họ thì muội đang ở đâu?”
“Yên nhi, là muội nói, muội coi trọng nhất chính là giang sơn Thanh Loan đế quốc này. Nhưng khi máu của ta nhuộm chiến trường, vì muội bảo vệphồn hoa thịnh thế sau này…. Thì muội lại đang ở nơi nào??”
“Yên nhi, Yên nhi của ta…… không có Tuyết ca ca, trên đường đến hoàng tuyền, muội có thể tịch mịch không”
Khóe môi lạnh nhạt hơi nâng lên: “Yên nhi, Yên nhi, Tuyết ca ca đến chỗ muội đây……”
Mắt sáng khép chặt, khóe môi rơi xuống một giọt nước mắt lạnh lẽo……
Mắt Hiên Viên Ngạo và Hiên Viên Triệt đỏ ngầu, muốn tiến lên chặt Mộ DiTuyết làm trăm mảnh! Lại thấy thi thể của hắn từ từ trở nên hư vô, từ từ bay về phía chân trời……
Mà Thiên Sơn lão nhân lại phun ra một ngụm máu tươi, chết ở bên cạnh hắn.
Dùng tu vi cả đời rửa sạch tội nghiệt cho đồ nhi của mình. Về phần hồnphách của đồ nhi cuối cùng sẽ bay tới nơi nào, có thể thành tiên haykhông, còn phải xem tạo hóa của hắn nữa!
……
Vẻ mặt Hiên Viên Ngạo lạnh nhạt, xoay người nhìn thân thể lạnh lẽo củahoàng huynh ở trên đất. Sải mấy bước lên phía trước, ôm lấy hắn: “Hoànghuynh, Ngạo dẫn huynh về nhà.”
Bước chân lảo đảo, bước từng bước về phía cửa lớn……
Nếu như năm đó, hắn chịu gánh trách nhiệm thiên hạ nặng nề này giúp hoàng huynh, có phải sẽ không có ngày hôm nay không?
Trên khuôn mặt trơn bóng như ngọc của hoàng huynh luôn treo một nụ cườinhạt. Người như vậy vốn là nên sống giữa sơn thủy, nhưng lại bị thiên hạ này làm vướng chân hắn, bị Hiên Viên nhất tộc ngăn trở hắn!
Cho nên, trước khi hoàng huynh chết, đã cười nói, được giải thoát, được giải thoát rồi……
Hoàng huynh, nếu huynh không muốn làm hoàng đế, vì sao không nói…… vì sao phải bức mình đến một bước này! Vì sao?!
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Tiền thưởng không có
- Quyển 1 - Chương 2: Vương phi thân thể cường tráng
- Quyển 1 - Chương 3: Hoàng thượng ta nguyện lấy thân báo đáp
- Quyển 1 - Chương 4: Chọn dưa chuột
- Quyển 1 - Chương 5: Bổn vương phi muốn đi nhà cầu
- Quyển 1 - Chương 6: Sao ngươi không vào hầm cầu mà ở
- Quyển 1 - Chương 7: Hiên Viên Vô Thương
- Quyển 1 - Chương 8: Thái hậu còn chưa chết?
- Quyển 1 - Chương 9: Ngươi có hiểu đạo lý không?
- Quyển 1 - Chương 10: Ngươi không bỏ ta , ta mới sợ !
- Quyển 1 - Chương 11: Giẫm lên thì thôi, lại vẫn nghiền vài cái
- Quyển 1 - Chương 12: Bị Hiên Viên Ngạo hãm hại
- Quyển 1 - Chương 13: Mắt muội muội bị vôi bắn vào hả ?
- Quyển 1 - Chương 14: Hoàng thúc sử dụng mỹ nam kế
- Quyển 1 - Chương 15: Này không phải cho lão nương hôn sao ?
- Quyển 1 - Chương 16: Để cho ái phi thất vọng rồi, bổn vương còn sống
- Quyển 1 - Chương 17: Vương gia, nếu không ngươi bỏ ta đi?
- Quyển 1 - Chương 18
- Quyển 1 - Chương 19: Bổn vương phi tính tình khiêm tốn
- Quyển 1 - Chương 20: Vương gia, nước miếng của ngươi đều đã phun lên đồ ăn rồi !
- Quyển 1 - Chương 21: Hiên Viên Ngạo, ngươi là chim gõ kiến?
- Quyển 1 - Chương 22: Dám đánh tỷ muội của ta, muốn chết!
- Quyển 1 - Chương 23: Bị đánh vẫn còn nói đáng đánh!
- Quyển 1 - Chương 24: Có sai, vậy cũng đều là lỗi của người khác !
- Quyển 1 - Chương 25: Ta chọn ai mới tốt đây?
- Quyển 1 - Chương 26: Đệ nhất hoàng hậu —— Vũ Văn Tiểu Tam!
- Quyển 1 - Chương 27: Vương gia, người thật đáng ghét!
- Quyển 1 - Chương 28: Người tới, vả miệng cho bổn vương phi !
- Quyển 1 - Chương 29: Tỷ tỷ đánh là muốn tốt cho muội!
- Quyển 1 - Chương 30: Chim gõ kiến, sống không lâu!
- Quyển 1 - Chương 31: Lại là tên ngắn dương thọ kia giở trò quỷ!
- Quyển 1 - Chương 32: Tướng quân, ngươi nên làm Thừa tướng
- Quyển 1 - Chương 33: Vương phi, mấy ngày nữa ngươi dâng mẫu hậu bức tranh thêu đi
- Quyển 1 - Chương 34: Chúng ta đi tìm Thương Thương làm nơi nương tựa
- Quyển 1 - Chương 35: Oa, thế nào mà ngã không đau ?
- Quyển 1 - Chương 36: Vương gia, đừng tới đây!
- Quyển 1 - Chương 37: Phủ tướng quân bị vương gia xem thường
- Quyển 1 - Chương 38: Vô Thương tức giận
- Quyển 1 - Chương 39: Có phải người ta làm cái gì sai phải không ?
- Quyển 1 - Chương 40: Rất muốn. . . . . . Cùng nàng cả đời!
- Quyển 1 - Chương 41: Dáng người Thương Thương không có đẹp như Hiên Viên Ngạo
- Quyển 1 - Chương 42: Gả cho ta có rất nhiều chỗ tốt!
- Quyển 1 - Chương 43: Bổn vương phi hồng nhan bạc mệnh
- Quyển 1 - Chương 44: Nàng muốn rộng lượng!
- Quyển 1 - Chương 45: Công tử, kết giao bằng hữu?
- Quyển 1 - Chương 46: Tự mình đề cử với Hiên Viên Mặc
- Quyển 1 - Chương 47: Tam vương gia thú tính quá
- Quyển 1 - Chương 48: Đều do Hoàng Thượng không có việc gì làm, đi làm bà mai!
- Quyển 1 - Chương 49: Nam nhân đều là không đáng tin
- Quyển 1 - Chương 50: Không thích, tặng cho Triệt được không ?
- Quyển 1 - Chương 51: Nhị vương phi khiêu khích
- Quyển 1 - Chương 52: Ném nàng ra ngoài cho bổn vương phi
- Quyển 1 - Chương 53: Đầu của ngươi bị lừa đá
- Quyển 1 - Chương 54: Canh bốn
- Quyển 1 - Chương 55
- Quyển 1 - Chương 56: Bổn vương phi hết thảy mạnh khỏe
- Quyển 1 - Chương 57: Mau nhanh đóng kỹ cửa lại
- Quyển 1 - Chương 58: Kể chuyện ở khách sạn : một hồi đoạn tụ
- Quyển 1 - Chương 59: Ta tên là Vũ Văn lão nhị
- Quyển 1 - Chương 60: Kẻ có tiền rón ra rón rén
- Quyển 1 - Chương 61: Chó cắn chó
- Quyển 1 - Chương 62: Chúc hoàng thượng lấp lánh hữu thần
- Quyển 1 - Chương 63
- Quyển 1 - Chương 64: Tiếc nuối duy nhất
- Quyển 1 - Chương 65: Có một chút yêu ngươi
- Quyển 1 - Chương 66: Đừng có kéo bổn vương phi như thể kéo một con lợn chết
- Quyển 1 - Chương 67: Hiên Viên Ngạo, trả lại thịt cho lão nương !
- Quyển 1 - Chương 68: Thọ yến của thái hậu ( một )
- Quyển 1 - Chương 69: Thái hậu thọ yến ( hai )
- Quyển 1 - Chương 125: Chương 28.2: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 126: Chương 28.3: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 127: Chương 29.1: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 128: Chương 29.2: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 129: Chương 29.3: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 130: Chương 29.4: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 131: Chương 30.1: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 132: 30.2: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 133: Chương 30.3: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 135: Chương 31.2: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 136: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 137: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 138: Chương 32.1: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 139: Chương 32.2: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 140: Chương 32.3: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 141: Chương 33.1: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 142: Chương 33.2: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 143: Chương 33.3: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 144: Chương 34.1: Sinh đôi -Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 145: Chương 34.2: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 146: Chương 34.3: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 147: Chương 35.1: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 148: Chương 35.2: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 149: Chương 36.1: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 150: Chương 36.2: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 151: Chương 36.3: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 152: Chương 37.1: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 153: Chương 37.2: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 154: Chương 37.3: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 155: Chương 38.1: Di truyền—tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 156: Chương 38.2: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 158: Chương 38.3: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 159: Chương 39.1: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 160: Chương 39.2: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 161: Chương 39.3: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 162: Chương 40.1: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 163: Chương 40.2: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 164: Chương 40.3: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 165: Chương 41.1: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 166: Chương 41.2: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 167: Chương 41.3: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 168: Chương 41.4: : Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 1 - Chương 169: Chương 41.5: Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 2 - Chương 1: Thọ yến của Thái hậu ( ba )
- Quyển 2 - Chương 2: Tướng quân mang theo gia quyến gây gổ cùng Thừa tướng
- Quyển 2 - Chương 3: Vốn là không quan hệ tới bổn vương
- Quyển 2 - Chương 4: Hiên Viên Vô Thương, không phải ngươi mới vừa muốn chết sao?
- Quyển 2 - Chương 5: Hai miếng thịt sau cùng
- Quyển 2 - Chương 6: Ai trên ai dưới
- Quyển 2 - Chương 7: Ngài thầm mến ta thật lâu rồi phải không?
- Quyển 2 - Chương 8: Thương thương, kinh nguyệt của chàng cũng đến rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 9: Gà tây đổi làm Ninja rùa rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 10: Như thế này không khỏi cũng quá coi trọng đi
- Quyển 2 - Chương 11: Ngươi trắng sạch
- Quyển 2 - Chương 12: Hôm nay là ngày lành
- Quyển 2 - Chương 13: Nam nhân dám khi dễ lão nương. Đúng là muốn chết mà
- Quyển 2 - Chương 14: Bổ nhào
- Quyển 2 - Chương 15: Ăn xong rồi, liền muốn chạy sao
- Quyển 2 - Chương 16: Gia Luật Trục Nguyên
- Quyển 2 - Chương 17
- Quyển 2 - Chương 18: Lão tử gọi là Liệt Thác Nhĩ Tư Thái
- Quyển 2 - Chương 19: Chính khí lẫm liệt? Trở thành"Ngọc Diện công tử"
- Quyển 2 - Chương 20: Vô Thương lùng bắt trốn phi
- Quyển 2 - Chương 21: Thương Thương cũng rất cường tráng khỏe mạnh, muốn thử không?
- Quyển 2 - Chương 22: Hiên Viên Vô Thương, cái người này
- Quyển 2 - Chương 23: Quyến rũ Tam nhi , đều là hồ ly tinh!
- Quyển 2 - Chương 24: Hiên Viên Triệt trở về
- Quyển 2 - Chương 25: Vô Thương tức giận, Phượng Phi Yên chết
- Quyển 2 - Chương 26: Xuất chinh, liên thủ lấy ra vật hy sinh!
- Quyển 2 - Chương 27: Để bổn vương phi nói cho ngươi biết, yêu cầu gả vào vương phủ
- Quyển 2 - Chương 28: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 2 - Chương 29: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 2 - Chương 30: Tái giá
- Quyển 2 - Chương 31: Ta đã trở về!
- Quyển 2 - Chương 32: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 2 - Chương 33: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 2 - Chương 34: Sinh đôi - Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 2 - Chương 35: Tranh giành
- Quyển 2 - Chương 36: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 2 - Chương 37: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 2 - Chương 38: Di truyền tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 2 - Chương 39: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 2 - Chương 40: Hai thần đồng
- Quyển 2 - Chương 41: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 3 - Chương 1
- Quyển 3 - Chương 2
- Quyển 3 - Chương 3
- Quyển 3 - Chương 4: Mẫu thân cứu mạng, phụ thân giết người!
- Quyển 3 - Chương 5: Đệ đệ, khả năng đây chính là yêu tinh đánh nhau trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 6: Phụ thân, mẫu thân là lưu manh!
- Quyển 3 - Chương 7: Cha, có phải người rất sợ mẹ không?
- Quyển 3 - Chương 8: Đại thẩm Đình Vũ, đệ đệ và ta sẽ dạy dỗ ngươi
- Quyển 3 - Chương 9: Trúng độc
- Quyển 3 - Chương 10: Đại thẩm Đình Vũ, người an tâm đi đi!
- Quyển 3 - Chương 11: Hợp tác, gả
- Quyển 3 - Chương 12: Muội muội không muốn ở phòng chứa củi? Vậy thì ở chuồng ngựa đi
- Quyển 3 - Chương 13: Hãm hại ngươi không cần có đạo lý!
- Quyển 3 - Chương 14: Tự gây nghiệt, không thể sống!
- Quyển 3 - Chương 15: Dạ Tử Mị, Dạ Tử Kỳ tự giết lẫn nhau
- Quyển 3 - Chương 16: Tam nhi, cuộc sống này không có cách nào sống được rồi!
- Quyển 3 - Chương 17: "Khách đến chơi" trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 18: Tiễn Đình Vũ đi tìm chết!
- Quyển 3 - Chương 19: Hôn lễ của hắn
- Quyển 3 - Chương 20: Đại Kết Cục
- Quyển 3 - Chương 21: Đại kết cục 2
- Quyển 3 - Chương 22: Đại kết cục 3
- Quyển 3 - Chương 23: Đại kết cục 4
- Quyển 3 - Chương 24: Đại kết cục 5
- Quyển 3 - Chương 25: Đại kết cục 6
- Quyển 3 - Chương 26: Đại kết cục 7
- Quyển 3 - Chương 27: Đại kết cục 8
- Quyển 3 - Chương 28: Đại kết cục 9
- Quyển 3 - Chương 29: Đại kết cục 10
- Quyển 3 - Chương 30: Đại kết cục 11
- Quyển 3 - Chương 31: Đại kết cục 12
- Quyển 3 - Chương 32: Đại kết cục 13
- bình luận