Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi - Quyển 3 - Chương 31: Đại kết cục 12
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Tiền thưởng không có
- Quyển 1 - Chương 2: Vương phi thân thể cường tráng
- Quyển 1 - Chương 3: Hoàng thượng ta nguyện lấy thân báo đáp
- Quyển 1 - Chương 4: Chọn dưa chuột
- Quyển 1 - Chương 5: Bổn vương phi muốn đi nhà cầu
- Quyển 1 - Chương 6: Sao ngươi không vào hầm cầu mà ở
- Quyển 1 - Chương 7: Hiên Viên Vô Thương
- Quyển 1 - Chương 8: Thái hậu còn chưa chết?
- Quyển 1 - Chương 9: Ngươi có hiểu đạo lý không?
- Quyển 1 - Chương 10: Ngươi không bỏ ta , ta mới sợ !
- Quyển 1 - Chương 11: Giẫm lên thì thôi, lại vẫn nghiền vài cái
- Quyển 1 - Chương 12: Bị Hiên Viên Ngạo hãm hại
- Quyển 1 - Chương 13: Mắt muội muội bị vôi bắn vào hả ?
- Quyển 1 - Chương 14: Hoàng thúc sử dụng mỹ nam kế
- Quyển 1 - Chương 15: Này không phải cho lão nương hôn sao ?
- Quyển 1 - Chương 16: Để cho ái phi thất vọng rồi, bổn vương còn sống
- Quyển 1 - Chương 17: Vương gia, nếu không ngươi bỏ ta đi?
- Quyển 1 - Chương 18
- Quyển 1 - Chương 19: Bổn vương phi tính tình khiêm tốn
- Quyển 1 - Chương 20: Vương gia, nước miếng của ngươi đều đã phun lên đồ ăn rồi !
- Quyển 1 - Chương 21: Hiên Viên Ngạo, ngươi là chim gõ kiến?
- Quyển 1 - Chương 22: Dám đánh tỷ muội của ta, muốn chết!
- Quyển 1 - Chương 23: Bị đánh vẫn còn nói đáng đánh!
- Quyển 1 - Chương 24: Có sai, vậy cũng đều là lỗi của người khác !
- Quyển 1 - Chương 25: Ta chọn ai mới tốt đây?
- Quyển 1 - Chương 26: Đệ nhất hoàng hậu —— Vũ Văn Tiểu Tam!
- Quyển 1 - Chương 27: Vương gia, người thật đáng ghét!
- Quyển 1 - Chương 28: Người tới, vả miệng cho bổn vương phi !
- Quyển 1 - Chương 29: Tỷ tỷ đánh là muốn tốt cho muội!
- Quyển 1 - Chương 30: Chim gõ kiến, sống không lâu!
- Quyển 1 - Chương 31: Lại là tên ngắn dương thọ kia giở trò quỷ!
- Quyển 1 - Chương 32: Tướng quân, ngươi nên làm Thừa tướng
- Quyển 1 - Chương 33: Vương phi, mấy ngày nữa ngươi dâng mẫu hậu bức tranh thêu đi
- Quyển 1 - Chương 34: Chúng ta đi tìm Thương Thương làm nơi nương tựa
- Quyển 1 - Chương 35: Oa, thế nào mà ngã không đau ?
- Quyển 1 - Chương 36: Vương gia, đừng tới đây!
- Quyển 1 - Chương 37: Phủ tướng quân bị vương gia xem thường
- Quyển 1 - Chương 38: Vô Thương tức giận
- Quyển 1 - Chương 39: Có phải người ta làm cái gì sai phải không ?
- Quyển 1 - Chương 40: Rất muốn. . . . . . Cùng nàng cả đời!
- Quyển 1 - Chương 41: Dáng người Thương Thương không có đẹp như Hiên Viên Ngạo
- Quyển 1 - Chương 42: Gả cho ta có rất nhiều chỗ tốt!
- Quyển 1 - Chương 43: Bổn vương phi hồng nhan bạc mệnh
- Quyển 1 - Chương 44: Nàng muốn rộng lượng!
- Quyển 1 - Chương 45: Công tử, kết giao bằng hữu?
- Quyển 1 - Chương 46: Tự mình đề cử với Hiên Viên Mặc
- Quyển 1 - Chương 47: Tam vương gia thú tính quá
- Quyển 1 - Chương 48: Đều do Hoàng Thượng không có việc gì làm, đi làm bà mai!
- Quyển 1 - Chương 49: Nam nhân đều là không đáng tin
- Quyển 1 - Chương 50: Không thích, tặng cho Triệt được không ?
- Quyển 1 - Chương 51: Nhị vương phi khiêu khích
- Quyển 1 - Chương 52: Ném nàng ra ngoài cho bổn vương phi
- Quyển 1 - Chương 53: Đầu của ngươi bị lừa đá
- Quyển 1 - Chương 54: Canh bốn
- Quyển 1 - Chương 55
- Quyển 1 - Chương 56: Bổn vương phi hết thảy mạnh khỏe
- Quyển 1 - Chương 57: Mau nhanh đóng kỹ cửa lại
- Quyển 1 - Chương 58: Kể chuyện ở khách sạn : một hồi đoạn tụ
- Quyển 1 - Chương 59: Ta tên là Vũ Văn lão nhị
- Quyển 1 - Chương 60: Kẻ có tiền rón ra rón rén
- Quyển 1 - Chương 61: Chó cắn chó
- Quyển 1 - Chương 62: Chúc hoàng thượng lấp lánh hữu thần
- Quyển 1 - Chương 63
- Quyển 1 - Chương 64: Tiếc nuối duy nhất
- Quyển 1 - Chương 65: Có một chút yêu ngươi
- Quyển 1 - Chương 66: Đừng có kéo bổn vương phi như thể kéo một con lợn chết
- Quyển 1 - Chương 67: Hiên Viên Ngạo, trả lại thịt cho lão nương !
- Quyển 1 - Chương 68: Thọ yến của thái hậu ( một )
- Quyển 1 - Chương 69: Thái hậu thọ yến ( hai )
- Quyển 1 - Chương 125: Chương 28.2: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 126: Chương 28.3: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 127: Chương 29.1: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 128: Chương 29.2: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 129: Chương 29.3: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 130: Chương 29.4: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 131: Chương 30.1: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 132: 30.2: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 133: Chương 30.3: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 135: Chương 31.2: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 136: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 137: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 138: Chương 32.1: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 139: Chương 32.2: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 140: Chương 32.3: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 141: Chương 33.1: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 142: Chương 33.2: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 143: Chương 33.3: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 144: Chương 34.1: Sinh đôi -Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 145: Chương 34.2: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 146: Chương 34.3: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 147: Chương 35.1: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 148: Chương 35.2: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 149: Chương 36.1: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 150: Chương 36.2: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 151: Chương 36.3: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 152: Chương 37.1: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 153: Chương 37.2: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 154: Chương 37.3: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 155: Chương 38.1: Di truyền—tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 156: Chương 38.2: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 158: Chương 38.3: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 159: Chương 39.1: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 160: Chương 39.2: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 161: Chương 39.3: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 162: Chương 40.1: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 163: Chương 40.2: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 164: Chương 40.3: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 165: Chương 41.1: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 166: Chương 41.2: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 167: Chương 41.3: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 168: Chương 41.4: : Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 1 - Chương 169: Chương 41.5: Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 2 - Chương 1: Thọ yến của Thái hậu ( ba )
- Quyển 2 - Chương 2: Tướng quân mang theo gia quyến gây gổ cùng Thừa tướng
- Quyển 2 - Chương 3: Vốn là không quan hệ tới bổn vương
- Quyển 2 - Chương 4: Hiên Viên Vô Thương, không phải ngươi mới vừa muốn chết sao?
- Quyển 2 - Chương 5: Hai miếng thịt sau cùng
- Quyển 2 - Chương 6: Ai trên ai dưới
- Quyển 2 - Chương 7: Ngài thầm mến ta thật lâu rồi phải không?
- Quyển 2 - Chương 8: Thương thương, kinh nguyệt của chàng cũng đến rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 9: Gà tây đổi làm Ninja rùa rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 10: Như thế này không khỏi cũng quá coi trọng đi
- Quyển 2 - Chương 11: Ngươi trắng sạch
- Quyển 2 - Chương 12: Hôm nay là ngày lành
- Quyển 2 - Chương 13: Nam nhân dám khi dễ lão nương. Đúng là muốn chết mà
- Quyển 2 - Chương 14: Bổ nhào
- Quyển 2 - Chương 15: Ăn xong rồi, liền muốn chạy sao
- Quyển 2 - Chương 16: Gia Luật Trục Nguyên
- Quyển 2 - Chương 17
- Quyển 2 - Chương 18: Lão tử gọi là Liệt Thác Nhĩ Tư Thái
- Quyển 2 - Chương 19: Chính khí lẫm liệt? Trở thành"Ngọc Diện công tử"
- Quyển 2 - Chương 20: Vô Thương lùng bắt trốn phi
- Quyển 2 - Chương 21: Thương Thương cũng rất cường tráng khỏe mạnh, muốn thử không?
- Quyển 2 - Chương 22: Hiên Viên Vô Thương, cái người này
- Quyển 2 - Chương 23: Quyến rũ Tam nhi , đều là hồ ly tinh!
- Quyển 2 - Chương 24: Hiên Viên Triệt trở về
- Quyển 2 - Chương 25: Vô Thương tức giận, Phượng Phi Yên chết
- Quyển 2 - Chương 26: Xuất chinh, liên thủ lấy ra vật hy sinh!
- Quyển 2 - Chương 27: Để bổn vương phi nói cho ngươi biết, yêu cầu gả vào vương phủ
- Quyển 2 - Chương 28: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 2 - Chương 29: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 2 - Chương 30: Tái giá
- Quyển 2 - Chương 31: Ta đã trở về!
- Quyển 2 - Chương 32: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 2 - Chương 33: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 2 - Chương 34: Sinh đôi - Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 2 - Chương 35: Tranh giành
- Quyển 2 - Chương 36: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 2 - Chương 37: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 2 - Chương 38: Di truyền tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 2 - Chương 39: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 2 - Chương 40: Hai thần đồng
- Quyển 2 - Chương 41: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 3 - Chương 1
- Quyển 3 - Chương 2
- Quyển 3 - Chương 3
- Quyển 3 - Chương 4: Mẫu thân cứu mạng, phụ thân giết người!
- Quyển 3 - Chương 5: Đệ đệ, khả năng đây chính là yêu tinh đánh nhau trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 6: Phụ thân, mẫu thân là lưu manh!
- Quyển 3 - Chương 7: Cha, có phải người rất sợ mẹ không?
- Quyển 3 - Chương 8: Đại thẩm Đình Vũ, đệ đệ và ta sẽ dạy dỗ ngươi
- Quyển 3 - Chương 9: Trúng độc
- Quyển 3 - Chương 10: Đại thẩm Đình Vũ, người an tâm đi đi!
- Quyển 3 - Chương 11: Hợp tác, gả
- Quyển 3 - Chương 12: Muội muội không muốn ở phòng chứa củi? Vậy thì ở chuồng ngựa đi
- Quyển 3 - Chương 13: Hãm hại ngươi không cần có đạo lý!
- Quyển 3 - Chương 14: Tự gây nghiệt, không thể sống!
- Quyển 3 - Chương 15: Dạ Tử Mị, Dạ Tử Kỳ tự giết lẫn nhau
- Quyển 3 - Chương 16: Tam nhi, cuộc sống này không có cách nào sống được rồi!
- Quyển 3 - Chương 17: "Khách đến chơi" trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 18: Tiễn Đình Vũ đi tìm chết!
- Quyển 3 - Chương 19: Hôn lễ của hắn
- Quyển 3 - Chương 20: Đại Kết Cục
- Quyển 3 - Chương 21: Đại kết cục 2
- Quyển 3 - Chương 22: Đại kết cục 3
- Quyển 3 - Chương 23: Đại kết cục 4
- Quyển 3 - Chương 24: Đại kết cục 5
- Quyển 3 - Chương 25: Đại kết cục 6
- Quyển 3 - Chương 26: Đại kết cục 7
- Quyển 3 - Chương 27: Đại kết cục 8
- Quyển 3 - Chương 28: Đại kết cục 9
- Quyển 3 - Chương 29: Đại kết cục 10
- Quyển 3 - Chương 30: Đại kết cục 11
- Quyển 3 - Chương 31: Đại kết cục 12
- Quyển 3 - Chương 32: Đại kết cục 13
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi
Quyển 3 - Chương 31: Đại kết cục 12
"Rầm!" Một tiếng vang thật lớn, cửa phòng Đình Vân bị đá văng, Đình Vânmới vừa chuẩn bị cởi quần áo đi ngủ, có chút kinh ngạc nhìn nàng: "Vương phi, ngài tới phòng của thuộc hạ là có chuyện gì sao?"
"Có chuyện gì sao? Là chuyện rất lớn!" Nói xong móc một tờ giấy trongvạt áo trước ngực mình, đặt ở trước mặt hắn, "Ngươi có cảm thấy vật nàynhìn rất quen mắt không?"
Ặc, nhìn quen mắt? Đình Vân trợn to mắt, nhìn tờ giấy trên bàn kia, gian nan nuốt một ngụm nước miếng, lắp ba lắp bắp: "Cái này, vương phi,thuộc hạ, thuộc hạ. . . . . ."
Trời ạ! Sao hắn lại quên chuyện quan trọng là phải trả tiền cho vươngphi chứ? Xong đời, xong đời rồi! Đây nhất định là dữ nhiều lành ít! Nhìn điều khoản phía trên một chút, ở trong lòng đánh bàn tính, sợ rằng đưahắn đi làm đầu bảng trong quán tiểu quan, vẫn không trả nổi món nợ này!
"Nói đi, ngươi tính thế nào?" Mỗ nữ cười đến cực kỳ tà ác.
Làm thế nào? Cái này. . . . . . Lau mồ hôi vì kinh sợ mà toát ra đầytrán, sợ sệt nhìn Vũ Văn Tiểu Tam: "Vương phi, chuyện đó, thuộc hạ,thuộc hạ. . . . . ." Phải làm thế nào bây giờ? Ai tới cứu cứu hắn với!
"Bây giờ ngươi có hai lựa chọn! Thứ nhất, tự mình đội khăn voan đỏ lên,gả cho Tiểu Nguyệt nhà ta, từ đó ngươi chính là con rể đi ở rể nhà VũVăn ta, tương lai có con cũng theo họ Vũ Văn nhà Tiểu Nguyệt chúng ta!Còn nữa, sau này Tiểu Nguyệt nói một, vậy cũng chỉ có thể là một, TiểuNguyệt nói hai, vậy cũng chỉ có thể là hai! Để cho ngươi bưng nước rửachân, ngươi không thể đi quỳ ván giặt quần áo, để cho ngươi quỳ ván giặt quần áo, ngươi không thể chạy đi bưng nước rửa chân!" Vũ Văn Tiểu Tamvừa nói vừa gật gù đắc ý.
Đình Vân vội vàng mở miệng: "Vậy lựa chọn thứ hai là gì?" Nói giỡn, tuyhắn rất thích Tiểu Nguyệt không sai, tuy hắn muốn cưới Tiểu Nguyệt không sai, nhưng hắn đường đường là một nam tử hán đại trượng phu, đi ở rể sẽ ném hết mặt mũi của vương gia rồi, còn đội khăn voan đỏ lên gả cho Tiểu Nguyệt? Vậy nửa đời sau của hắn chắc chắn phải sống trong sự cười nhạocủa các huynh đệ rồi!
Hơn nữa, nghe ý trong lời nói của vương phi, hình như là sau khi..." Gả" cho Tiểu Nguyệt, còn phải làm trâu làm ngựa mặc cho người sai bảo! Nóigiỡn, Đình Vân hắn là nam nhân! Nam nhân! Nam nhân anh minh thần võ, vôcùng dũng mãnh, sức quyến rũ bắn ra bốn phía, tàn nhẫn đến thiên địakhiếp sợ, quỷ khóc thần sầu trong truyền thuyết!
"Thứ hai, đó chính là để ngươi đi tới tiểu quan quán nổi tiếng nhấtthiên hạ treo bảng hành nghề, kiếm tiền cho lão nương! Lúc nào kiếm đủrồi, ngươi có thể trở lại. Chỉ là. . . . . . chậc chậc. . . . . ." VũVăn Tiểu Tam nói xong đánh giá hắn từ trên xuống dưới một lần, "Đoánchừng chỉ bằng vẻ thùy mị này của ngươi, sợ rằng cả đời này của ngươimuốn kiếm số tiền đó cũng không đủ đâu. Vậy sau này Đình Vân ngươi liềnmột đôi tay ngọc ngàn người gối, một đôi môi vạn người hôn rồi!"
Đình Vân như bị sét đánh, có một loại kích động muốn vò đầu bứt tai,nhảy lên nhảy xuống, thậm chí đụng tường mà chết! Trên khuôn mặt lãnhkhốc xuất hiện một vẻ mặt cực kỳ bi thống, tranh thủ đồng tình, lưuluyến mở miệng: "Vương phi. . . . . ."
"Ngươi gọi bổn vương phi mất hồn như vậy cũng không có ích lợi gì, chongươi thời gian là một đêm suy nghĩ. Suy nghĩ cho kỹ, sáng sớm ngày maitới nói cho bổn vương phi, nếu ngươi không tới thì coi như ngươi chọnloại thứ hai, cũng chính là đi treo bảng hành nghề! Đến lúc đó ta sẽ đểvương gia phế bỏ võ công của ngươi, đưa ngươi đi hưởng thụ tiểu quanquán thật tốt!" Mỗ nữ nói xong liền mặt mày đắc ý vững vàng đi ra ngoài.
Lưu lại Đình Vân ngơ ngác nhìn bóng lưng của nàng. Lần đầu tiên trongđời, hắn có kích động muốn tự vận như vậy! Quả nhiên, vương phi là không thể đắc tội! Còn nữa, thiếu lãi suất cao, cũng không cần thiếu tiền của vương phi!
. . . . . .
Dạ Mị đế quốc. phủ nhiếp chính vương cực kỳ náo nhiệt, không ít người chạy đến xem hôn lễ khôi hài có một không hai này!
Ở rể thật cũng không tính là chuyện gì mới, chỉ là chú rể ở rể này cònđang đội khăn voan đỏ, vậy thì thật sự là gả cho người ta rồi!
Bất quá, bây giờ phủ nhiếp chính vương lại có một hôn lễ như vậy!
Bóng dáng uy vũ cao lớn, trên đầu đội một khăn voan đỏ, Liên Vụ và LiênHoa buồn cười lại không dám cười "Đỡ" Đình Vân xấu hổ ngại ngùng kéo tới đại đường.
Cũng không có thiếu người biết vị "tân nương tử" thần ký hôm nay chínhlà Hồn Vân Dực - đại tướng quân trấn quốc tiếng tăm lừng lẫy khắp thiênhạ của Dạ Mị đế quốc!
Mà bên kia, một cô gái mặc hỉ phục tân nương, không có khăn voan đỏ,dáng dấp cũng là xinh đẹp động lòng người, chỉ là trước ngực lại có mộtbông hỏ đỏ lớn vốn là của chú rể, thấy thế nào cũng rất khôi hài! Ngườikhông biết nội tình, đã nén cười suýt nữa bị nội thương! Đây rốt cuộc là vở tuồng náo nhiệt nào vậy!
Trên mặt Tiểu Nguyệt đều là nụ cười đắc ý! Vẫn là tiểu thư lợi hại, Đình Vân này dùng lời tiểu thư đã dạy dỗ tiểu công tử mà nói, chính là "tiện ngày thường"! Mình thổ lộ trong tối ngoài sáng với hắn bao nhiêu lần?Hắn chẳng thèm ngó tới! Hiện tại sảng khoái đi? Cũng gả cho Tiểu Nguyệtnàng! Nàng thật muốn xem nửa đời sau của hắn còn mặt mũi để sống không?
"Đình Vân, ngươi cũng nhanh chút đi, tân lang chờ sốt ruột rồi kia!"Giọng nói của Liên Vụ rõ ràng mang theo ý cười, còn vô cùng muốn bị đánh vang lên.
Đình Vân không biến sắc nắm chặt quả đấm, chịu đựng kích động đánh LiênVụ nhừ đòn, khuôn mặt lãnh khốc càng thêm nghẹn thành màu gan heo! Đâytuyệt đối là lần đầu tiên kể từ khi chào đời đến nay Đình Vân hắn némmặt mũi lớn như vậy! Chỉ một lần này, tuyệt không có lần thứ hai! Nhưngchỉ một lần này hắn đã ném hết thể diện cả đời rồi!
"Còn lằng nhằng cái gì?" Giọng nói Tiểu Nguyệt như người đàn bà chanh chua vang lên.
Đình Vân ngẩn ra, không biến sắc cắn răng, nhớ tới điều kiện của vươngphi, chỉ đành sải mấy bước đi qua thật nhanh, đứng ở trước mặt của TiểuNguyệt.
"Hừ!" Tiểu Nguyệt hừ lạnh một tiếng, nhìn giống như là một nam nhân tamđại ngũ thô! Mà dáng vẻ Đình Vân tức nhưng không dám phát, chính là tiêu chuẩn bộ dáng của nàng dâu nhỏ!
Chọc cho cả đám người cười cũng không được, không cười cũng không xong!Ngươi nói không cười thì phải kìm nén đến khó chịu, ngươi nói sau khicười xong tướng quân trấn quốc không thu thập bọn họ mới là lạ! Chuyệnnày thật sự làm bọn hắn vô cùng rối rắm, vô cùng buồn phiền!
Hiên Viên Vô Thương cũng là cười đến nghẹn nhìn bộ dáng khôi hài của thủ hạ đắc lực của mình và Tiểu
Hiên Viên Vô Thương cũng là cười đến nghẹn nhìn bộ dáng khôi hài của thủ hạ đắc lực của mình, Tiểu Nguyệt này, thực sự không nghĩ ra nha đầu kia tìm ở đâu ra chủ ý cùi bắp như vậy! Thật sự là… quá thú vị rồi!
“Nhất bái thiên địa!”Giọng nói người chủ lễ muốn cười lại không dám cười vang lên.
Hai người cùng nhau xoay người, cúi đầu về phía cửa.
“Nhị bái cao đường!” Hai người cùng nhau quay đầu, cúi đầu về phái VũVăn Tiểu Tam và Hiên Viên Vô Thương đang kìm nén kích động muốn cườikia.
“Phu thê giao bái!”
“Kết thúc buổi lễ, đưa vào động phòng!” Lời nói vừa nói ra, mọi ngườirốt cuộc không nhịn được cười to lên, đây là Tiểu Nguyệt ở lại chỗ nàymời rượu, để Đình Vân vào tân phòng sao? Ai u, mẹ của ta ơi, thật là quá buồn cười rồi!
Nghe mọi người ôm bụng cười lăn lộn thành tiếng, Đình Vân rất căm tứctháo khăn voan trên đầu ra. Nhưng một giây kế tiếp, lỗ tai của hắn liềnrơi vào trong tay Tiểu Nguyệt: “Phản rồi! là ai cho phép chàng tự mìnhvén khăn voan hả?”
Gương mặt Đình Vân nghẹn thành màu tím, giận đến muốn chết cũng không dám phát tác!
Liên Vụ ở một bên ôm bụng cười ha ha, cười đến vui mừng, chợt một tiếnghét to vang lên: “Liên Vụ! Lão nương để cho ngươi giặt quần áo của lãonương, ngươi đã giặt xong chưa?” Không cần hoài nghi, gọng nói này chính là giọng nói của Dạ Mạc Oanh đầy nhu nhược lúc trước, sau khi từng bước bắt sống lòng của Liên Vụ, liền biến thành cùng cấp mẫu dạ xoa với VũVăn Tiểu Tam, Tiểu Nguyệt!
Liên Vụ đang cười đến vui vẻ, nụ cười trên mặt cứng lại, sợ sệt uốn éoquay đầu, ấp úng nói: “Cái đó, nương tử, vi phu đã giao y phục của nàngcho những hạ nhân kia giặt rồi!”
“Cái gì?Lão nương không phải muốn ngươi tự mình giặt sao?” Dạ Mạc Oanhcũng không quản đây là hôn lễ của Tiểu Nguyệt và Đình Vân, tay ngọc thon dài liền leo lên lỗ tai của phu quân mình, “Lại dám để hạ nhân giặt,lời của ta nói chàng nghe không hiểu sao?”
Dư quang khóe mắt của Liên Vụ nhìn thấy vẻ mặt hả hê của Đình Vân, vụngtrộm cắn nát một lớp răng ngà, trên mặt lại rất đàng hoàng mở miệng:“Nương tử, nương tử bớt giận! bớt giận! vi phu hiểu rõ sai rồi, đợi trởvề vi phu tự mình giặt!” Nàng có thể lấy tay của nàng ra trước không?Nàng làm vậy ta rất mất mặt đó! Liên Vụ ở đáy lòng lớn tiếng hô hào.
Trong lúc nhất thời chúng tân khách bắt đầu nghị luận ầm ĩ, nội dung nói chuyện đều chầm chậm trôi dạt đến trong tai của Vũ Văn Tiểu Ta, và Hiên Viên Vô Thương.
“Có nhìn thấy không, thủ hạ đắc lực thứ hai của nhiếp chính vương điện hạ lại có thể sợ vợ!”Tân khách giáp nói.
“Vậy thì có cái gì kì quái, người nào không biết thật ra thì nhiếp chính vương điện hạ cũng sợ vợ?cái gọi là chủ tử thế nào, sẽ có nô tài thấyấy.” Tân khách ất đáp lời.
Dư quang khóe mắt Vũ Văn Tiểu Tam nhìn Hiên Viên Vô Thường một chút,thấy trên mặt hắn không có vẻ gì khác thường, cũng không để ý đến việcmình sợ vợ, vì vậy rất tán thưởng gật đầu một cái. Nhưng cũng không lâulắm…
“Ngươi xem bộ dạng nhiếp chính vương điện hạ, chỗ nào giống sợ vợ chứ?Ngược lại nhìn nhiếp chính vương phi thành thật như vậy, sợ răng nhiếpchính vương điện hạ nói mình sợ vợ chỉ là đùa một chút với chúng tathôi!” Tân khách bính.
Vì vậy Vũ Văn Tiểu Tam tinh mắt nhìn thấy khóe miệng Hiên Viên Vô Thương không tự chủ mà có chút nhếch lên, nam nhan quả nhiên là muốn thể diện!
Tiếp, lại có người nói: “Tất nhiên! Nhiếp chính vương điện hạ của chúngta oai hùng bất phàm, nhìn vương phi lại nhu nhược như vậy, vừa thấy đãbiết là một bộ dáng cần được thương yêu bảo vệ rồi, nhiếp chính vươngđiện hạ làm sao sẽ sợ nàng đây!”
Vì vậy, khóe miệng mỗ nam nâng càng cao rồi! Hoàn toàn không ý thức được bên cạnh mình, người được gọi là “bộ dáng nhu nhược, vừa nhìn đã biếtcần được bảo vệ”, sắc mặt đã đen đến giống như khay mực trên bàn rồi!
“Hiên Viên Vô Thương, hình như chàng rất vui vẻ?” Giọng nói uy hiếp củamỗ nữ vang lên, trong lúc nhất thời cả đại sảnh yên tĩnh trở lại.
Lần này cuối cùng mỗ nam mới cảm thấy biểu hiện của mình hình như quávui vẻ rồi! sợ sệt quay đầu, nhìn khuôn mặt đen như mực của nàng, nịnhhót mở miệng: “Cái đó, Tam nhi, ta…”
Nhìn sắc mặt nịnh nọt của nhiếp chính vương điện hạ phong hoa tuyệt đại của bọn họ, người ở chỗ này suýt nữa cùng nhau ngã quỵ!
“Chàng? Chàng giỏi lắm, mà cũng không sao đâu, chỉ là tối nay chàng đithưphòng ngủ đi, thời tiết càng nóng, bổn vương phi càng không có thóiquen ngủ chung với người khác!” Vũ Văn Tiểu Tam cười đến dịu dàng, còntưởng thật là một bộ dáng hiền thê lương mẫu.
Nhưng khóe miệng mọi người không hẹn mà cùng giật giật.bây giờ đã là mùa đông rồi, thời tiết càng phát nóng ư? Bọn họ nghe lầm sao?Chắc là nghelầm rồi?
Chỉ thấy trong nháy mắt, đôi mắt tà mị đào hoa của nhiếp chính vương bọn họ dính vào chút lệ quang, đang muốn nói gì, vương phi đã đứng dậy đithẳng! Nam tử tuyệt sắc mặc bạch y giống như theo đuôi đi phía sau nàng, từ xa truyền đến một giọng nói vô cùng phong phú…
“Nương tử, vi phu thật biết sai rồi!”
“Nương tử, nếu không nàng nhéo lỗ tai người ta đo? Nhéo xong liền bớt giận!”
“Nương tử, nếu không vi phu đi quỳ ván giặt đồ, quỳ hai canh giờ có được hay không?”
“Nương tử…”
Trên ót mọi người rơi xuống một giọt mồ hôi lớn chừng hạt đậu! mới vừarồi còn khen ngợi nhiếp chính vương điện hạ oai hùng bất phàm như thếnào? Chó má! Cái này hoàn toàn là thủ lĩnh sợ vợ đứng đầu thiên hạ, đểngười đời sinh ra một loại tín ngưỡng cúng bái!
Vì vậy, mọi người đều biết, tất cả nam nhân ở phủ nhiếp chính vương DạMị đế quốc đều sợ vợ! Mà Hiên Viên Vô Thương – vị vương gia nổi danh thị huyết nhất thiên hạ, lại càng là người sợ vợ điển hình tiêu biểu!
Cái từ “cọp mẹ” này xuất hiện từ ba người Vũ Văn Tiểu Tam, Tiểu Nguyệt,Dạ Mạc Oanh. Trong lúc nhất thời, các cô gái trong then hạ từ đại giangnam bắc rối rít noi theo, các nam nhân khổ không thể tả!
Dĩ nhiên, cô gái trong thiên hạ càng có xu hướng theo đuổi vào nhiếpchính vương phủ. Còn không phải vậy sao, một đại thẩm trên đường phố này liền bắt đầu nói chuyện: “Lập gia đình? Đương nhiên là muốn gả vào phủnhiếp chính vương! Dạo này, tìm nam nhân tốt cũng không dễ dàng, ngươinhìn các nam nhân trong phủ nhiếp chính vương người ta đi, đó là mộtcuộc so tài sợ vợ đó! Nhiếp chính vương phi của chúng ta đã từng nói, sợ vợ đó không phải sợ, đó là yêu! Cho nên, phải lập gia đình, liền đếnphủ nhiếp chính vương, dù gả cho gã sai vặt ở chuồng ngựa cũng tốt! nửađời sau đều được người ta nâng niu trong lòng bàn tay để thương yêu đó!”
“Ngươi đây không phải là nói nhảm ư?Đạo lý dễ hiểu như vậy, còn có aikhông biết?nhưng một nhà nhiếp chính vương đã ẩn cư rồi, ẩn cư tới chỗnào chúng ta cũng không biết, làm thế nào có thể gả vào đó đây! Aizzz…”Nói lời này là một thiếu nữ nông gia mười sáu tuổi.
Một hạ nhân chỉ làm việc vặt ở phủ nhiếp chính vương cũng bị các cônương trong thiên hạ giống như phát điên mà cướp giật! nam nhân trongthiên hạ cũng nghĩ nát óc để có thể vào phủ nhiếp chính vương làm mộtngười hầu.
"Có chuyện gì sao? Là chuyện rất lớn!" Nói xong móc một tờ giấy trongvạt áo trước ngực mình, đặt ở trước mặt hắn, "Ngươi có cảm thấy vật nàynhìn rất quen mắt không?"
Ặc, nhìn quen mắt? Đình Vân trợn to mắt, nhìn tờ giấy trên bàn kia, gian nan nuốt một ngụm nước miếng, lắp ba lắp bắp: "Cái này, vương phi,thuộc hạ, thuộc hạ. . . . . ."
Trời ạ! Sao hắn lại quên chuyện quan trọng là phải trả tiền cho vươngphi chứ? Xong đời, xong đời rồi! Đây nhất định là dữ nhiều lành ít! Nhìn điều khoản phía trên một chút, ở trong lòng đánh bàn tính, sợ rằng đưahắn đi làm đầu bảng trong quán tiểu quan, vẫn không trả nổi món nợ này!
"Nói đi, ngươi tính thế nào?" Mỗ nữ cười đến cực kỳ tà ác.
Làm thế nào? Cái này. . . . . . Lau mồ hôi vì kinh sợ mà toát ra đầytrán, sợ sệt nhìn Vũ Văn Tiểu Tam: "Vương phi, chuyện đó, thuộc hạ,thuộc hạ. . . . . ." Phải làm thế nào bây giờ? Ai tới cứu cứu hắn với!
"Bây giờ ngươi có hai lựa chọn! Thứ nhất, tự mình đội khăn voan đỏ lên,gả cho Tiểu Nguyệt nhà ta, từ đó ngươi chính là con rể đi ở rể nhà VũVăn ta, tương lai có con cũng theo họ Vũ Văn nhà Tiểu Nguyệt chúng ta!Còn nữa, sau này Tiểu Nguyệt nói một, vậy cũng chỉ có thể là một, TiểuNguyệt nói hai, vậy cũng chỉ có thể là hai! Để cho ngươi bưng nước rửachân, ngươi không thể đi quỳ ván giặt quần áo, để cho ngươi quỳ ván giặt quần áo, ngươi không thể chạy đi bưng nước rửa chân!" Vũ Văn Tiểu Tamvừa nói vừa gật gù đắc ý.
Đình Vân vội vàng mở miệng: "Vậy lựa chọn thứ hai là gì?" Nói giỡn, tuyhắn rất thích Tiểu Nguyệt không sai, tuy hắn muốn cưới Tiểu Nguyệt không sai, nhưng hắn đường đường là một nam tử hán đại trượng phu, đi ở rể sẽ ném hết mặt mũi của vương gia rồi, còn đội khăn voan đỏ lên gả cho Tiểu Nguyệt? Vậy nửa đời sau của hắn chắc chắn phải sống trong sự cười nhạocủa các huynh đệ rồi!
Hơn nữa, nghe ý trong lời nói của vương phi, hình như là sau khi..." Gả" cho Tiểu Nguyệt, còn phải làm trâu làm ngựa mặc cho người sai bảo! Nóigiỡn, Đình Vân hắn là nam nhân! Nam nhân! Nam nhân anh minh thần võ, vôcùng dũng mãnh, sức quyến rũ bắn ra bốn phía, tàn nhẫn đến thiên địakhiếp sợ, quỷ khóc thần sầu trong truyền thuyết!
"Thứ hai, đó chính là để ngươi đi tới tiểu quan quán nổi tiếng nhấtthiên hạ treo bảng hành nghề, kiếm tiền cho lão nương! Lúc nào kiếm đủrồi, ngươi có thể trở lại. Chỉ là. . . . . . chậc chậc. . . . . ." VũVăn Tiểu Tam nói xong đánh giá hắn từ trên xuống dưới một lần, "Đoánchừng chỉ bằng vẻ thùy mị này của ngươi, sợ rằng cả đời này của ngươimuốn kiếm số tiền đó cũng không đủ đâu. Vậy sau này Đình Vân ngươi liềnmột đôi tay ngọc ngàn người gối, một đôi môi vạn người hôn rồi!"
Đình Vân như bị sét đánh, có một loại kích động muốn vò đầu bứt tai,nhảy lên nhảy xuống, thậm chí đụng tường mà chết! Trên khuôn mặt lãnhkhốc xuất hiện một vẻ mặt cực kỳ bi thống, tranh thủ đồng tình, lưuluyến mở miệng: "Vương phi. . . . . ."
"Ngươi gọi bổn vương phi mất hồn như vậy cũng không có ích lợi gì, chongươi thời gian là một đêm suy nghĩ. Suy nghĩ cho kỹ, sáng sớm ngày maitới nói cho bổn vương phi, nếu ngươi không tới thì coi như ngươi chọnloại thứ hai, cũng chính là đi treo bảng hành nghề! Đến lúc đó ta sẽ đểvương gia phế bỏ võ công của ngươi, đưa ngươi đi hưởng thụ tiểu quanquán thật tốt!" Mỗ nữ nói xong liền mặt mày đắc ý vững vàng đi ra ngoài.
Lưu lại Đình Vân ngơ ngác nhìn bóng lưng của nàng. Lần đầu tiên trongđời, hắn có kích động muốn tự vận như vậy! Quả nhiên, vương phi là không thể đắc tội! Còn nữa, thiếu lãi suất cao, cũng không cần thiếu tiền của vương phi!
. . . . . .
Dạ Mị đế quốc. phủ nhiếp chính vương cực kỳ náo nhiệt, không ít người chạy đến xem hôn lễ khôi hài có một không hai này!
Ở rể thật cũng không tính là chuyện gì mới, chỉ là chú rể ở rể này cònđang đội khăn voan đỏ, vậy thì thật sự là gả cho người ta rồi!
Bất quá, bây giờ phủ nhiếp chính vương lại có một hôn lễ như vậy!
Bóng dáng uy vũ cao lớn, trên đầu đội một khăn voan đỏ, Liên Vụ và LiênHoa buồn cười lại không dám cười "Đỡ" Đình Vân xấu hổ ngại ngùng kéo tới đại đường.
Cũng không có thiếu người biết vị "tân nương tử" thần ký hôm nay chínhlà Hồn Vân Dực - đại tướng quân trấn quốc tiếng tăm lừng lẫy khắp thiênhạ của Dạ Mị đế quốc!
Mà bên kia, một cô gái mặc hỉ phục tân nương, không có khăn voan đỏ,dáng dấp cũng là xinh đẹp động lòng người, chỉ là trước ngực lại có mộtbông hỏ đỏ lớn vốn là của chú rể, thấy thế nào cũng rất khôi hài! Ngườikhông biết nội tình, đã nén cười suýt nữa bị nội thương! Đây rốt cuộc là vở tuồng náo nhiệt nào vậy!
Trên mặt Tiểu Nguyệt đều là nụ cười đắc ý! Vẫn là tiểu thư lợi hại, Đình Vân này dùng lời tiểu thư đã dạy dỗ tiểu công tử mà nói, chính là "tiện ngày thường"! Mình thổ lộ trong tối ngoài sáng với hắn bao nhiêu lần?Hắn chẳng thèm ngó tới! Hiện tại sảng khoái đi? Cũng gả cho Tiểu Nguyệtnàng! Nàng thật muốn xem nửa đời sau của hắn còn mặt mũi để sống không?
"Đình Vân, ngươi cũng nhanh chút đi, tân lang chờ sốt ruột rồi kia!"Giọng nói của Liên Vụ rõ ràng mang theo ý cười, còn vô cùng muốn bị đánh vang lên.
Đình Vân không biến sắc nắm chặt quả đấm, chịu đựng kích động đánh LiênVụ nhừ đòn, khuôn mặt lãnh khốc càng thêm nghẹn thành màu gan heo! Đâytuyệt đối là lần đầu tiên kể từ khi chào đời đến nay Đình Vân hắn némmặt mũi lớn như vậy! Chỉ một lần này, tuyệt không có lần thứ hai! Nhưngchỉ một lần này hắn đã ném hết thể diện cả đời rồi!
"Còn lằng nhằng cái gì?" Giọng nói Tiểu Nguyệt như người đàn bà chanh chua vang lên.
Đình Vân ngẩn ra, không biến sắc cắn răng, nhớ tới điều kiện của vươngphi, chỉ đành sải mấy bước đi qua thật nhanh, đứng ở trước mặt của TiểuNguyệt.
"Hừ!" Tiểu Nguyệt hừ lạnh một tiếng, nhìn giống như là một nam nhân tamđại ngũ thô! Mà dáng vẻ Đình Vân tức nhưng không dám phát, chính là tiêu chuẩn bộ dáng của nàng dâu nhỏ!
Chọc cho cả đám người cười cũng không được, không cười cũng không xong!Ngươi nói không cười thì phải kìm nén đến khó chịu, ngươi nói sau khicười xong tướng quân trấn quốc không thu thập bọn họ mới là lạ! Chuyệnnày thật sự làm bọn hắn vô cùng rối rắm, vô cùng buồn phiền!
Hiên Viên Vô Thương cũng là cười đến nghẹn nhìn bộ dáng khôi hài của thủ hạ đắc lực của mình và Tiểu
Hiên Viên Vô Thương cũng là cười đến nghẹn nhìn bộ dáng khôi hài của thủ hạ đắc lực của mình, Tiểu Nguyệt này, thực sự không nghĩ ra nha đầu kia tìm ở đâu ra chủ ý cùi bắp như vậy! Thật sự là… quá thú vị rồi!
“Nhất bái thiên địa!”Giọng nói người chủ lễ muốn cười lại không dám cười vang lên.
Hai người cùng nhau xoay người, cúi đầu về phía cửa.
“Nhị bái cao đường!” Hai người cùng nhau quay đầu, cúi đầu về phái VũVăn Tiểu Tam và Hiên Viên Vô Thương đang kìm nén kích động muốn cườikia.
“Phu thê giao bái!”
“Kết thúc buổi lễ, đưa vào động phòng!” Lời nói vừa nói ra, mọi ngườirốt cuộc không nhịn được cười to lên, đây là Tiểu Nguyệt ở lại chỗ nàymời rượu, để Đình Vân vào tân phòng sao? Ai u, mẹ của ta ơi, thật là quá buồn cười rồi!
Nghe mọi người ôm bụng cười lăn lộn thành tiếng, Đình Vân rất căm tứctháo khăn voan trên đầu ra. Nhưng một giây kế tiếp, lỗ tai của hắn liềnrơi vào trong tay Tiểu Nguyệt: “Phản rồi! là ai cho phép chàng tự mìnhvén khăn voan hả?”
Gương mặt Đình Vân nghẹn thành màu tím, giận đến muốn chết cũng không dám phát tác!
Liên Vụ ở một bên ôm bụng cười ha ha, cười đến vui mừng, chợt một tiếnghét to vang lên: “Liên Vụ! Lão nương để cho ngươi giặt quần áo của lãonương, ngươi đã giặt xong chưa?” Không cần hoài nghi, gọng nói này chính là giọng nói của Dạ Mạc Oanh đầy nhu nhược lúc trước, sau khi từng bước bắt sống lòng của Liên Vụ, liền biến thành cùng cấp mẫu dạ xoa với VũVăn Tiểu Tam, Tiểu Nguyệt!
Liên Vụ đang cười đến vui vẻ, nụ cười trên mặt cứng lại, sợ sệt uốn éoquay đầu, ấp úng nói: “Cái đó, nương tử, vi phu đã giao y phục của nàngcho những hạ nhân kia giặt rồi!”
“Cái gì?Lão nương không phải muốn ngươi tự mình giặt sao?” Dạ Mạc Oanhcũng không quản đây là hôn lễ của Tiểu Nguyệt và Đình Vân, tay ngọc thon dài liền leo lên lỗ tai của phu quân mình, “Lại dám để hạ nhân giặt,lời của ta nói chàng nghe không hiểu sao?”
Dư quang khóe mắt của Liên Vụ nhìn thấy vẻ mặt hả hê của Đình Vân, vụngtrộm cắn nát một lớp răng ngà, trên mặt lại rất đàng hoàng mở miệng:“Nương tử, nương tử bớt giận! bớt giận! vi phu hiểu rõ sai rồi, đợi trởvề vi phu tự mình giặt!” Nàng có thể lấy tay của nàng ra trước không?Nàng làm vậy ta rất mất mặt đó! Liên Vụ ở đáy lòng lớn tiếng hô hào.
Trong lúc nhất thời chúng tân khách bắt đầu nghị luận ầm ĩ, nội dung nói chuyện đều chầm chậm trôi dạt đến trong tai của Vũ Văn Tiểu Ta, và Hiên Viên Vô Thương.
“Có nhìn thấy không, thủ hạ đắc lực thứ hai của nhiếp chính vương điện hạ lại có thể sợ vợ!”Tân khách giáp nói.
“Vậy thì có cái gì kì quái, người nào không biết thật ra thì nhiếp chính vương điện hạ cũng sợ vợ?cái gọi là chủ tử thế nào, sẽ có nô tài thấyấy.” Tân khách ất đáp lời.
Dư quang khóe mắt Vũ Văn Tiểu Tam nhìn Hiên Viên Vô Thường một chút,thấy trên mặt hắn không có vẻ gì khác thường, cũng không để ý đến việcmình sợ vợ, vì vậy rất tán thưởng gật đầu một cái. Nhưng cũng không lâulắm…
“Ngươi xem bộ dạng nhiếp chính vương điện hạ, chỗ nào giống sợ vợ chứ?Ngược lại nhìn nhiếp chính vương phi thành thật như vậy, sợ răng nhiếpchính vương điện hạ nói mình sợ vợ chỉ là đùa một chút với chúng tathôi!” Tân khách bính.
Vì vậy Vũ Văn Tiểu Tam tinh mắt nhìn thấy khóe miệng Hiên Viên Vô Thương không tự chủ mà có chút nhếch lên, nam nhan quả nhiên là muốn thể diện!
Tiếp, lại có người nói: “Tất nhiên! Nhiếp chính vương điện hạ của chúngta oai hùng bất phàm, nhìn vương phi lại nhu nhược như vậy, vừa thấy đãbiết là một bộ dáng cần được thương yêu bảo vệ rồi, nhiếp chính vươngđiện hạ làm sao sẽ sợ nàng đây!”
Vì vậy, khóe miệng mỗ nam nâng càng cao rồi! Hoàn toàn không ý thức được bên cạnh mình, người được gọi là “bộ dáng nhu nhược, vừa nhìn đã biếtcần được bảo vệ”, sắc mặt đã đen đến giống như khay mực trên bàn rồi!
“Hiên Viên Vô Thương, hình như chàng rất vui vẻ?” Giọng nói uy hiếp củamỗ nữ vang lên, trong lúc nhất thời cả đại sảnh yên tĩnh trở lại.
Lần này cuối cùng mỗ nam mới cảm thấy biểu hiện của mình hình như quávui vẻ rồi! sợ sệt quay đầu, nhìn khuôn mặt đen như mực của nàng, nịnhhót mở miệng: “Cái đó, Tam nhi, ta…”
Nhìn sắc mặt nịnh nọt của nhiếp chính vương điện hạ phong hoa tuyệt đại của bọn họ, người ở chỗ này suýt nữa cùng nhau ngã quỵ!
“Chàng? Chàng giỏi lắm, mà cũng không sao đâu, chỉ là tối nay chàng đithưphòng ngủ đi, thời tiết càng nóng, bổn vương phi càng không có thóiquen ngủ chung với người khác!” Vũ Văn Tiểu Tam cười đến dịu dàng, còntưởng thật là một bộ dáng hiền thê lương mẫu.
Nhưng khóe miệng mọi người không hẹn mà cùng giật giật.bây giờ đã là mùa đông rồi, thời tiết càng phát nóng ư? Bọn họ nghe lầm sao?Chắc là nghelầm rồi?
Chỉ thấy trong nháy mắt, đôi mắt tà mị đào hoa của nhiếp chính vương bọn họ dính vào chút lệ quang, đang muốn nói gì, vương phi đã đứng dậy đithẳng! Nam tử tuyệt sắc mặc bạch y giống như theo đuôi đi phía sau nàng, từ xa truyền đến một giọng nói vô cùng phong phú…
“Nương tử, vi phu thật biết sai rồi!”
“Nương tử, nếu không nàng nhéo lỗ tai người ta đo? Nhéo xong liền bớt giận!”
“Nương tử, nếu không vi phu đi quỳ ván giặt đồ, quỳ hai canh giờ có được hay không?”
“Nương tử…”
Trên ót mọi người rơi xuống một giọt mồ hôi lớn chừng hạt đậu! mới vừarồi còn khen ngợi nhiếp chính vương điện hạ oai hùng bất phàm như thếnào? Chó má! Cái này hoàn toàn là thủ lĩnh sợ vợ đứng đầu thiên hạ, đểngười đời sinh ra một loại tín ngưỡng cúng bái!
Vì vậy, mọi người đều biết, tất cả nam nhân ở phủ nhiếp chính vương DạMị đế quốc đều sợ vợ! Mà Hiên Viên Vô Thương – vị vương gia nổi danh thị huyết nhất thiên hạ, lại càng là người sợ vợ điển hình tiêu biểu!
Cái từ “cọp mẹ” này xuất hiện từ ba người Vũ Văn Tiểu Tam, Tiểu Nguyệt,Dạ Mạc Oanh. Trong lúc nhất thời, các cô gái trong then hạ từ đại giangnam bắc rối rít noi theo, các nam nhân khổ không thể tả!
Dĩ nhiên, cô gái trong thiên hạ càng có xu hướng theo đuổi vào nhiếpchính vương phủ. Còn không phải vậy sao, một đại thẩm trên đường phố này liền bắt đầu nói chuyện: “Lập gia đình? Đương nhiên là muốn gả vào phủnhiếp chính vương! Dạo này, tìm nam nhân tốt cũng không dễ dàng, ngươinhìn các nam nhân trong phủ nhiếp chính vương người ta đi, đó là mộtcuộc so tài sợ vợ đó! Nhiếp chính vương phi của chúng ta đã từng nói, sợ vợ đó không phải sợ, đó là yêu! Cho nên, phải lập gia đình, liền đếnphủ nhiếp chính vương, dù gả cho gã sai vặt ở chuồng ngựa cũng tốt! nửađời sau đều được người ta nâng niu trong lòng bàn tay để thương yêu đó!”
“Ngươi đây không phải là nói nhảm ư?Đạo lý dễ hiểu như vậy, còn có aikhông biết?nhưng một nhà nhiếp chính vương đã ẩn cư rồi, ẩn cư tới chỗnào chúng ta cũng không biết, làm thế nào có thể gả vào đó đây! Aizzz…”Nói lời này là một thiếu nữ nông gia mười sáu tuổi.
Một hạ nhân chỉ làm việc vặt ở phủ nhiếp chính vương cũng bị các cônương trong thiên hạ giống như phát điên mà cướp giật! nam nhân trongthiên hạ cũng nghĩ nát óc để có thể vào phủ nhiếp chính vương làm mộtngười hầu.
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Tiền thưởng không có
- Quyển 1 - Chương 2: Vương phi thân thể cường tráng
- Quyển 1 - Chương 3: Hoàng thượng ta nguyện lấy thân báo đáp
- Quyển 1 - Chương 4: Chọn dưa chuột
- Quyển 1 - Chương 5: Bổn vương phi muốn đi nhà cầu
- Quyển 1 - Chương 6: Sao ngươi không vào hầm cầu mà ở
- Quyển 1 - Chương 7: Hiên Viên Vô Thương
- Quyển 1 - Chương 8: Thái hậu còn chưa chết?
- Quyển 1 - Chương 9: Ngươi có hiểu đạo lý không?
- Quyển 1 - Chương 10: Ngươi không bỏ ta , ta mới sợ !
- Quyển 1 - Chương 11: Giẫm lên thì thôi, lại vẫn nghiền vài cái
- Quyển 1 - Chương 12: Bị Hiên Viên Ngạo hãm hại
- Quyển 1 - Chương 13: Mắt muội muội bị vôi bắn vào hả ?
- Quyển 1 - Chương 14: Hoàng thúc sử dụng mỹ nam kế
- Quyển 1 - Chương 15: Này không phải cho lão nương hôn sao ?
- Quyển 1 - Chương 16: Để cho ái phi thất vọng rồi, bổn vương còn sống
- Quyển 1 - Chương 17: Vương gia, nếu không ngươi bỏ ta đi?
- Quyển 1 - Chương 18
- Quyển 1 - Chương 19: Bổn vương phi tính tình khiêm tốn
- Quyển 1 - Chương 20: Vương gia, nước miếng của ngươi đều đã phun lên đồ ăn rồi !
- Quyển 1 - Chương 21: Hiên Viên Ngạo, ngươi là chim gõ kiến?
- Quyển 1 - Chương 22: Dám đánh tỷ muội của ta, muốn chết!
- Quyển 1 - Chương 23: Bị đánh vẫn còn nói đáng đánh!
- Quyển 1 - Chương 24: Có sai, vậy cũng đều là lỗi của người khác !
- Quyển 1 - Chương 25: Ta chọn ai mới tốt đây?
- Quyển 1 - Chương 26: Đệ nhất hoàng hậu —— Vũ Văn Tiểu Tam!
- Quyển 1 - Chương 27: Vương gia, người thật đáng ghét!
- Quyển 1 - Chương 28: Người tới, vả miệng cho bổn vương phi !
- Quyển 1 - Chương 29: Tỷ tỷ đánh là muốn tốt cho muội!
- Quyển 1 - Chương 30: Chim gõ kiến, sống không lâu!
- Quyển 1 - Chương 31: Lại là tên ngắn dương thọ kia giở trò quỷ!
- Quyển 1 - Chương 32: Tướng quân, ngươi nên làm Thừa tướng
- Quyển 1 - Chương 33: Vương phi, mấy ngày nữa ngươi dâng mẫu hậu bức tranh thêu đi
- Quyển 1 - Chương 34: Chúng ta đi tìm Thương Thương làm nơi nương tựa
- Quyển 1 - Chương 35: Oa, thế nào mà ngã không đau ?
- Quyển 1 - Chương 36: Vương gia, đừng tới đây!
- Quyển 1 - Chương 37: Phủ tướng quân bị vương gia xem thường
- Quyển 1 - Chương 38: Vô Thương tức giận
- Quyển 1 - Chương 39: Có phải người ta làm cái gì sai phải không ?
- Quyển 1 - Chương 40: Rất muốn. . . . . . Cùng nàng cả đời!
- Quyển 1 - Chương 41: Dáng người Thương Thương không có đẹp như Hiên Viên Ngạo
- Quyển 1 - Chương 42: Gả cho ta có rất nhiều chỗ tốt!
- Quyển 1 - Chương 43: Bổn vương phi hồng nhan bạc mệnh
- Quyển 1 - Chương 44: Nàng muốn rộng lượng!
- Quyển 1 - Chương 45: Công tử, kết giao bằng hữu?
- Quyển 1 - Chương 46: Tự mình đề cử với Hiên Viên Mặc
- Quyển 1 - Chương 47: Tam vương gia thú tính quá
- Quyển 1 - Chương 48: Đều do Hoàng Thượng không có việc gì làm, đi làm bà mai!
- Quyển 1 - Chương 49: Nam nhân đều là không đáng tin
- Quyển 1 - Chương 50: Không thích, tặng cho Triệt được không ?
- Quyển 1 - Chương 51: Nhị vương phi khiêu khích
- Quyển 1 - Chương 52: Ném nàng ra ngoài cho bổn vương phi
- Quyển 1 - Chương 53: Đầu của ngươi bị lừa đá
- Quyển 1 - Chương 54: Canh bốn
- Quyển 1 - Chương 55
- Quyển 1 - Chương 56: Bổn vương phi hết thảy mạnh khỏe
- Quyển 1 - Chương 57: Mau nhanh đóng kỹ cửa lại
- Quyển 1 - Chương 58: Kể chuyện ở khách sạn : một hồi đoạn tụ
- Quyển 1 - Chương 59: Ta tên là Vũ Văn lão nhị
- Quyển 1 - Chương 60: Kẻ có tiền rón ra rón rén
- Quyển 1 - Chương 61: Chó cắn chó
- Quyển 1 - Chương 62: Chúc hoàng thượng lấp lánh hữu thần
- Quyển 1 - Chương 63
- Quyển 1 - Chương 64: Tiếc nuối duy nhất
- Quyển 1 - Chương 65: Có một chút yêu ngươi
- Quyển 1 - Chương 66: Đừng có kéo bổn vương phi như thể kéo một con lợn chết
- Quyển 1 - Chương 67: Hiên Viên Ngạo, trả lại thịt cho lão nương !
- Quyển 1 - Chương 68: Thọ yến của thái hậu ( một )
- Quyển 1 - Chương 69: Thái hậu thọ yến ( hai )
- Quyển 1 - Chương 125: Chương 28.2: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 126: Chương 28.3: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 1 - Chương 127: Chương 29.1: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 128: Chương 29.2: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 129: Chương 29.3: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 130: Chương 29.4: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 1 - Chương 131: Chương 30.1: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 132: 30.2: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 133: Chương 30.3: Tái giá
- Quyển 1 - Chương 135: Chương 31.2: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 136: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 137: Chương 31.3: Ta đã trở về!
- Quyển 1 - Chương 138: Chương 32.1: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 139: Chương 32.2: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 140: Chương 32.3: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 1 - Chương 141: Chương 33.1: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 142: Chương 33.2: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 143: Chương 33.3: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 1 - Chương 144: Chương 34.1: Sinh đôi -Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 145: Chương 34.2: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 146: Chương 34.3: Sinh đôi —— Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 1 - Chương 147: Chương 35.1: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 148: Chương 35.2: Tranh giành
- Quyển 1 - Chương 149: Chương 36.1: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 150: Chương 36.2: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 151: Chương 36.3: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 1 - Chương 152: Chương 37.1: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 153: Chương 37.2: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 154: Chương 37.3: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 155: Chương 38.1: Di truyền—tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 156: Chương 38.2: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 158: Chương 38.3: Di truyền ——tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 1 - Chương 159: Chương 39.1: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 160: Chương 39.2: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 161: Chương 39.3: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 1 - Chương 162: Chương 40.1: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 163: Chương 40.2: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 164: Chương 40.3: Hai thần đồng
- Quyển 1 - Chương 165: Chương 41.1: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 166: Chương 41.2: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 167: Chương 41.3: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 1 - Chương 168: Chương 41.4: : Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 1 - Chương 169: Chương 41.5: Dù chết cũng không chia lìa! ( đặc sắc vs hoàn mỹ )
- Quyển 2 - Chương 1: Thọ yến của Thái hậu ( ba )
- Quyển 2 - Chương 2: Tướng quân mang theo gia quyến gây gổ cùng Thừa tướng
- Quyển 2 - Chương 3: Vốn là không quan hệ tới bổn vương
- Quyển 2 - Chương 4: Hiên Viên Vô Thương, không phải ngươi mới vừa muốn chết sao?
- Quyển 2 - Chương 5: Hai miếng thịt sau cùng
- Quyển 2 - Chương 6: Ai trên ai dưới
- Quyển 2 - Chương 7: Ngài thầm mến ta thật lâu rồi phải không?
- Quyển 2 - Chương 8: Thương thương, kinh nguyệt của chàng cũng đến rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 9: Gà tây đổi làm Ninja rùa rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 10: Như thế này không khỏi cũng quá coi trọng đi
- Quyển 2 - Chương 11: Ngươi trắng sạch
- Quyển 2 - Chương 12: Hôm nay là ngày lành
- Quyển 2 - Chương 13: Nam nhân dám khi dễ lão nương. Đúng là muốn chết mà
- Quyển 2 - Chương 14: Bổ nhào
- Quyển 2 - Chương 15: Ăn xong rồi, liền muốn chạy sao
- Quyển 2 - Chương 16: Gia Luật Trục Nguyên
- Quyển 2 - Chương 17
- Quyển 2 - Chương 18: Lão tử gọi là Liệt Thác Nhĩ Tư Thái
- Quyển 2 - Chương 19: Chính khí lẫm liệt? Trở thành"Ngọc Diện công tử"
- Quyển 2 - Chương 20: Vô Thương lùng bắt trốn phi
- Quyển 2 - Chương 21: Thương Thương cũng rất cường tráng khỏe mạnh, muốn thử không?
- Quyển 2 - Chương 22: Hiên Viên Vô Thương, cái người này
- Quyển 2 - Chương 23: Quyến rũ Tam nhi , đều là hồ ly tinh!
- Quyển 2 - Chương 24: Hiên Viên Triệt trở về
- Quyển 2 - Chương 25: Vô Thương tức giận, Phượng Phi Yên chết
- Quyển 2 - Chương 26: Xuất chinh, liên thủ lấy ra vật hy sinh!
- Quyển 2 - Chương 27: Để bổn vương phi nói cho ngươi biết, yêu cầu gả vào vương phủ
- Quyển 2 - Chương 28: Đứa bé, phó thác thân thế
- Quyển 2 - Chương 29: Bảo bảo, mẹ dẫn ngươi đi tìm cha
- Quyển 2 - Chương 30: Tái giá
- Quyển 2 - Chương 31: Ta đã trở về!
- Quyển 2 - Chương 32: Một bạt tai + sức hấp dẫn
- Quyển 2 - Chương 33: Ẩn cư, đưa tiễn!
- Quyển 2 - Chương 34: Sinh đôi - Hiên Viên Tom và Hiên Viên Jerry
- Quyển 2 - Chương 35: Tranh giành
- Quyển 2 - Chương 36: Đầu ngón chân cao quý
- Quyển 2 - Chương 37: Tiệc đầy tháng, đoàn tụ
- Quyển 2 - Chương 38: Di truyền tiểu Sở cuồng tham tiền
- Quyển 2 - Chương 39: Bổn vương sợ vợ
- Quyển 2 - Chương 40: Hai thần đồng
- Quyển 2 - Chương 41: Dù chết cũng không chia lìa!
- Quyển 3 - Chương 1
- Quyển 3 - Chương 2
- Quyển 3 - Chương 3
- Quyển 3 - Chương 4: Mẫu thân cứu mạng, phụ thân giết người!
- Quyển 3 - Chương 5: Đệ đệ, khả năng đây chính là yêu tinh đánh nhau trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 6: Phụ thân, mẫu thân là lưu manh!
- Quyển 3 - Chương 7: Cha, có phải người rất sợ mẹ không?
- Quyển 3 - Chương 8: Đại thẩm Đình Vũ, đệ đệ và ta sẽ dạy dỗ ngươi
- Quyển 3 - Chương 9: Trúng độc
- Quyển 3 - Chương 10: Đại thẩm Đình Vũ, người an tâm đi đi!
- Quyển 3 - Chương 11: Hợp tác, gả
- Quyển 3 - Chương 12: Muội muội không muốn ở phòng chứa củi? Vậy thì ở chuồng ngựa đi
- Quyển 3 - Chương 13: Hãm hại ngươi không cần có đạo lý!
- Quyển 3 - Chương 14: Tự gây nghiệt, không thể sống!
- Quyển 3 - Chương 15: Dạ Tử Mị, Dạ Tử Kỳ tự giết lẫn nhau
- Quyển 3 - Chương 16: Tam nhi, cuộc sống này không có cách nào sống được rồi!
- Quyển 3 - Chương 17: "Khách đến chơi" trong truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 18: Tiễn Đình Vũ đi tìm chết!
- Quyển 3 - Chương 19: Hôn lễ của hắn
- Quyển 3 - Chương 20: Đại Kết Cục
- Quyển 3 - Chương 21: Đại kết cục 2
- Quyển 3 - Chương 22: Đại kết cục 3
- Quyển 3 - Chương 23: Đại kết cục 4
- Quyển 3 - Chương 24: Đại kết cục 5
- Quyển 3 - Chương 25: Đại kết cục 6
- Quyển 3 - Chương 26: Đại kết cục 7
- Quyển 3 - Chương 27: Đại kết cục 8
- Quyển 3 - Chương 28: Đại kết cục 9
- Quyển 3 - Chương 29: Đại kết cục 10
- Quyển 3 - Chương 30: Đại kết cục 11
- Quyển 3 - Chương 31: Đại kết cục 12
- Quyển 3 - Chương 32: Đại kết cục 13
- bình luận