Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương - Chương 138: Thế Giới Phù Thủy ! Quyền Năng Bất Diệt 2
Chương trướcHệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương
Chương 138: Thế Giới Phù Thủy ! Quyền Năng Bất Diệt 2
Hôm nay là ngày khai giảng của trường . Học sinh vui vẻ hồi hộp đều quy tụ đầy đủ ở hội trường , gian phòng rộng lớn đủ để chứa mấy ngàn người . Xung quanh là những tầng ghế từ cao xuống thấp , vây quanh vòng tròn lớn ở giữa là khán đài . Đã có mấy trăm học sinh đến sớm , ngồi vào dãy
Cô hạ thảm bay xuống sân trường , bộ đồng phục trắng vẫn như cũ . Cô đeo gân tay trắng vào , lấy trong túi áo khoác ra một tập dữ liệu . Lật ra xem thử ... Đôi mắt hơi híp lại ...
[ Ký chủ , mỗi năm khai giảng đều sẽ cho kiểm tra ma pháp . Sau đó là xếp lớp ]
Cô đóng lại , cao quý bước đi ... Nhìn học sinh xung quanh vui vẻ nói nói cười cười .
" Sắp tới giờ rồi , cô còn ở đây làm gì ? "
Âm thanh Cẩn Duệ vang lên , cô ta cầm trên tay mấy quyển sách dày đi tới khó chịu hỏi . Đi cùng cô ta là Kỳ Anh , cô gật đầu xem như chào hỏi . Sau đó định đi cùng họ thì bỗng nhiên cái trục dịch chuyển đó xuất hiện , cô nhướn mày sau đó bước lên ...
" Trưởng lão , có vấn đề gì sao ? "
Kỳ Anh nâng nhẹ mắt kính nhìn Thiên Sơ hỏi , bà ta bình tĩnh
" Ngồi đi "
Bọn cô ngồi vào bàn , Cẩn Duệ gấp gáp nói
" Có chuyện gì vậy ? Chúng ta bận lắm "
" Bình tĩnh đi , nhìn vào Kim Thạch "
Thiên Sơ nói , một tảng thạch lớn xinh đẹp bay lên . Phát ra ánh sáng nhu hòa , sau đó là hiện lên một dòng chữ màu vàng ...
Ta Là Vị Thần Bảo Hộ Của Các Con ! Forilyna ... Công Chúa Almira Là Đứa Trẻ Được Ta Bảo Hộ Và Ban Cho Sức Mạnh Của Ánh Sáng Thuần Chủng Nhất . Hãy Tìm Ra Gậy Ánh Sáng Để Giúp Công Chúa Hoàn Thiện Sức Mạnh Của Mình ... Các Con Là Người Được Chọn Để Bảo Hộ Khu Rừng Cấm . Hãy Làm Những Gì Có Thể ... Những Thứ Thuộc Về Công Chúa Tự Ắt Sẽ Trở Lại ... !!!!
Tiếp đó là ánh sáng mạnh mẽ tỏa ra , mọi thứ biến mất và viên thạch trở về chỗ cũ . Cẩn Duệ ngơ ra
" Vậy ... là thần Thiên Nhiên ? "
" Phải ! Các vị thần đã gửi lời chào tới chúng ta , tứ trưởng lão An Nguyệt đã trở về "
Thiên Sơ nói , từ không trung một bà lão phù thủy xuất hiện . Trên người là áo choàng và mũ màu xanh lá , lão ta gật nhẹ đầu
" Ta đã tìm ra công chúa , người sẽ bắt đầu quá trình rèn luyện . Nhưng cô bé vẫn chưa biết gì cả , hãy âm thầm bảo hộ người "
Kỳ Anh nâng gọng kính , híp mắt hỏi
" Hình dáng công chúa thế nào ? "
" Các ngươi sẽ biết sớm thôi , đi đi . Hội trường đang đợi "
Thiên Sơ nói xong phất tay , bọn cô liền trở về chỗ cũ . Hàng mày cô hơi nheo lại , sau đó ung dung mở cánh cửa ra đi vào hội trường ... Bên trong đã quy tụ đủ các học sinh , chật kín người . Ai nấy xôn xao bàn tán , cả ba cùng bước đi trên dãy hành lang ...
- Đó là tam đại tổng chủ đó !!!
- Ôi ! Đẹp quá
- Họ cũng là hội học sinh quản lý ngôi trường
- Thật tuyệt vời ! Nhìn kìa , đó là Ngọc Mộng tổng chủ . Chị ấy đẹp quá
- Đó là Tử Vĩ tổng chủ , trời ơi~ ... Soái ca ah~
- Kìa kìa , người cao quý kia là Ngân Linh tổng chủ đó ...
...............
Bọn cô đi đến giữa đài , một cái bục bằng gỗ đen sáng bóng xuất hiện . Cẩn Duệ đặt sách xuống , nhìn xung quanh một lượt cất lên tiếng nói ngân vang cả hội trường ...
" Xin chào các bạn đã đến với trường học Magic Aure . Chúng ta thật lòng vinh hạnh khi được chào đón những ánh sáng tiềm năng của thế giới phù thủy . Các bạn đã đến và sẽ mang lại những điều kỳ diệu cho vương quốc . Hãy bùng cháy lên hỡi những tài năng đã được các vị thần bảo hộ , hãy khai phá sức mạnh và mang đến một tương lai tươi sáng . Đây là thế giới của những điều kỳ diệu ... Thế giới phù thủy "
Muôn vàn tràn vỗ tay vang lên , Cẩn Duệ cầm lên một quyển sách . Nó bay lên và xuất hiện những tấm bảng xanh trong suốt
" Đây là lịch sử hàng ngàn năm qua ... "
Cô lạnh nhạt trang nghiêm đứng đó , đôi mắt nhìn ra cửa . Con ngươi màu đỏ hơi khép hờ lại rũ xuống hàng mi cong vuốt
[ Ký chủ đợi ai àh ? ]
Cô không nói , không gian xung quanh ngoài tiếng thuyết giảng của Cẩn Duệ ra thì lâu lâu lại vang lên tràn pháo tay nồng nhiệt . Trong gốc tối có hai nam tử đang ngồi , một với mái tóc vàng tùy tiện tung bay . Dung nhan tuấn mỹ với đôi mắt cũng vàng nốt , đưa tay che miệng ngáp nhàn nhạt nói
" Chán quá , nói mãi không mỏi miệng sao ... "
Người thiếu niên bên cạnh với mái tóc trắng hơi dài hơn vai buộc lại gọn gàng bằng ruy băng , tay cầm quyển sách cùng gọng kính nhỏ trên sóng mũi cao . Đôi mắt sắc bén màu xanh dương nhìn vào sách ... Lạnh nhạt
" Gắng chịu đi , đang khai giảng đó "
" Hở ... !? Thà chết còn hơn "
Thiếu niên tóc vàng chán ghét nói , người thông thái bên cạnh lắc nhẹ đầu
" Đừng ăn nói hàm hồ "
" Ừ ! Đại ca đâu ? Ổng vừa về không lâu lại biến đâu mất rồi ? "
" Không rõ , chú ý cách ăn nói "
" Rồi rồi ! Ông phiền quá "
Kẽo kẹt ... Cạch !!!!!!!
Trong lúc Cẩn Duệ còn đang luyên thuyên thì cánh cửa mở ra , tất cả im lặng quay đầu nhìn . Hai thân ảnh lo lắng chạy vào
" Anou ... em ... em xin lỗi vì đến trễ "
Âm thanh mềm mại mang theo hối lỗi vang lên , đó là hai cô gái . Một người gương mặt khả ái thanh tú với mái tóc ngắn ngang vai cùng mái ngang trước trán lưa thưa màu đen tuyền . Đồng phục trắng , cũng là người vừa lên tiếng . Còn một cô gái xinh đẹp với mái tóc xanh dương uốn xoăn dài hơn vai một chút , mắt to tròn đen láy , mũi cao môi đỏ . Trên trán là vài giọt mồ hôi , cả hai chạy vào . Cẩn Duệ nhíu mày
" Ra ngoài cho tôi "
Cả hai thiếu nữ kinh ngạc , cô gái tóc ngắn hạ thấp mi mắt . Tay đặt lên ngực lo lắng
" Xin lỗi ... tụi em ... "
" Hai em tên gì ? "
" Ah ... em ... em là Phùng Hy Hy ... còn bạn ấy là Tuyết Băng Du "
" Hừ ! Các em rời khỏi , chạy 10 vòng sân trường "
Cẩn Duệ lạnh lùng nói , Phùng Hy Hy sợ hãi trước sự nghiêm nghị của cô ta mà lùi lại một bước . Băng Du nheo mày
" Nhưng bọn em chỉ tới trễ một chút , cũng đã xin lỗi rồi mà "
" Dám cãi lại sao ? Mau đi ra "
Cẩn Duệ tức giận , Băng Du cắn môi đi lên vài bước
" Bọn em không đi , xin chị suy xét lại "
Cẩn Duệ tức giận vung tay , một cơn gió đánh tới Băng Du khiến cô bé ngã xuống . Mọi người trong hội trường xôn xao , Kỳ Anh nâng gọng kính lên tiếng
" Giáo điều của trường là không được đến trễ , vậy mà lễ khai giảng hai em đã như vậy . Mau nghe lời ra ngoài chịu phạt "
Băng Du ngã trên đất cắn môi , hai mắt đen láy ngập tràn quật cường . Chàng trau tóc vàng bên trong gốc tối cười nhếch mép
" Thú vị ... "
Băng Du nắm chặt tay , lắng nghe âm thanh cười cợt xung quanh . Bỗng nhìn thấy một đôi giày cao gót trắng liền ngước lên , một đôi tay đeo găng trắng xòe ra trước mặt . Cô đứng đó hơi khom người , khóe môi vươn lên nụ cười nhạt
" Có sao không cô bé ? "
Âm thanh đó mang theo sự thanh lãnh nhưng pha lẫn chút dịu dàng , hai mắt Băng Du mở to nhìn cô . Đặt tay lên tay cô lắc đầu
" Cảm ơn chị , em không sao "
Đôi mắt cô nhìn vào nụ cười của Băng Du , gật nhẹ đầu sau đó nói đủ cho cả hội trường nghe
" Các em dù sao đã vi phạm lễ quy . Hãy ra ngoài chạy bộ , nhưng vì hôm nay là ngày khai giảng nên không nên quá nghiêm khắc . 1 vòng thôi , được chứ ? "
Băng Du và Hy Hy nhìn nhau , cả hai vui vẻ gật đầu cúi người
" Cảm ơn chị , chúng em xin phép "
Nói rồi cả hai rời đi , cô quay lại liền đối mặt với ánh mắt căm tức của Cẩn Duệ . Bình thản đứng đó , cả hai tựa như có một dòng khí xẹt qua đấu tranh vô hình gây ra áp lực mạnh mẽ . Cô đưa tay chỉnh lại vạt áo , cử chỉ cao quý khiến người kinh ngạc . Nói
" Tôi sẽ ở lại nếu cần , không thì vẫn có thể rời đi "
" Cô ... "
Cẩn Duệ tức giận , học sinh xung quanh xôn xao bàn tán . Cô từng bước đi lên , đứng một bên trang nghiêm như cũ ... Kỳ Anh thấy không khí không tốt nên đi lên
" Được rồi ! Thời gian không còn sớm , chúng ta sẽ bắt đầu nghi lễ thực hiện khai giảng "
Cả ba người đứng thành hình tam giác , đồng loạt đưa tay lên . Đồng thanh
" HỠI KẾT GIỚI ĐƯỢC CÁC VỊ THẦN BAN TẶNG ! HÃY BẢO VỆ VÀ TÁCH LY CHÚNG CON RA KHỎI BÊN NGOÀI ... XIN NGƯỜI HÃY BAN ĐẾN ÂN HUỆ , KẾT GIỚI !!!! THỦ ... "
Từ bên ngoài ánh sáng bao phủ lấy toàn trường , âm thanh vỗ tay vang lên nhiệt liệt ...
Sau khi lễ khai giảng kết thúc , cô lạnh nhạt bước đi trên sân trường . Bây giờ đang có những đội hình xếp hàng dài chờ xem xét thực lực . Cô đứng bên cạnh một chiếc gương lớn , người hướng dẫn là một cô giáo đeo kính nghiêm nghị . Cô lẳng lặng nhìn đám học sinh đang hồi hộp , chính mình cầm trên tay danh sách đánh dấu ...
" Chào các em , tôi là giáo viên quản lý hiện tại . Cứ gọi tôi là Pharan , bây giờ nghiêm chỉnh xếp hàng lên kiểm tra "
Âm thanh cô giáo đó vang lên , đám học sinh bị sự nghiêm nghị dọa sợ . Lần lượt đi lên ... Còn cô đứng một bên cầm danh sách ghi ...
" Người tiếp theo "
" Dạ "
Cô ngước lên liền thấy nụ cười tươi của Băng Du , gật nhẹ đầu . Băng Du đặt tay lên kính , mấy phút trôi qua nhưng vẫn không hề có phản ứng gì . Pharan mất kiên nhẫn
" Em không có ma pháp ? "
" E ... em ... "
" Đủ rồi ! Tại sao em lại vào được trường ? Đã thông qua kiểm tra chưa ? "
Băng Du cắn môi đỏ mọng , cô hạ mi mắt sau đó nhìn qua Pharan lạnh nhạt nói
" Em ấy sẽ trực tiếp vào lớp S cùng tôi "
Pharan giật mình , học sinh xung quanh cũng ngẩn ra . Băng Du ngớ người hỏi
" Chị nói gì vậy ? "
Cô lạnh nhạt nhìn lên , sau đó cất tiếng
" Em cần tôi nói lại một lần nữa ? Em qua đó đứng , một lát nữa tôi sẽ dẫn em đi "
Băng Du kinh ngạc , sau đó ngoan ngoãn đi qua một chỗ đứng đợi .
" Mộ Lăng Vũ "
Pharan cất tiếng , một thiếu niên đeo kính dày , mái tóc lôi thôi đen tuyền pha lẫn vàng nhạt . Hai tay ôm chồng tập sách dày , lúc nào cũng cúi đầu tự ti . Bộ quần áo sang trọng hoàn toàn bị hình ảnh trái lặp này phá hoại . Pharan nhíu chặt mày
" Cậu làm gì vậy ? Tại sao lại ăn mặc không ra gì thế kia ? Mau rời khỏi hàng "
" A ... a ... vâ ... vâng "
" Khoan đã ! Cứ mặc kệ đi , cậu mau thử nghiệm "
Cô lạnh nhạt cản lại , Pharan nhìn qua nhíu mày bất mãn
" Hội phó , tôi thấy cách làm việc của cô rất không đúng . Học sinh như vậy sẽ làm hủy đi hình tượng trường của chúng ta "
" Đây là kiểm tra , làm sai thì phải sửa . Cô có thể kêu cậu ấy sửa lại khi xong kiểm tra , không nhất định phải rời đi . Rất tốn thời gian "
" Cô ... "
Cô lạnh nhạt quay qua Lăng Vũ , nói
" Hôm nay có thể lôi thôi , nhưng ngày đi học chính thức mong cậu chỉnh sửa lại một chút . Được không ? "
" V ... vâng ... x ... xin lỗi "
Lăng Vũ run lên , sau đó từ từ chạm tay vào kính . Một vòng sáng vàng kim mờ nhạt hiện lên , Pharan kinh ngạc
" Dòng máu thuần chủng ? C ... cậu ... "
" Cậu vào lớp S , qua kia đợi cùng . Tôi sẽ đích thân dẫn cậu đi "
" V ... vâng ... "
Sau một lúc lâu , các học sinh đều đã được thử nghiệm xong . Cô gấp tập tài liệu lại , nhìn qua hai thân ảnh đứng đó . Băng Du cứ loi choi hòa đồng chào hỏi , còn cậu thiếu niên vẫn rụt rè nhát gan . Đôi khi nói được vài câu , cô lạnh nhạt bước tới
" Nè nè , cậu tên gì ? Bao nhiêu tuổi ? "
" 1 ... 17 "
" Ah ... vậy phải gọi là đàn anh . Em là Tuyết Băng Du , 16 tuổi "
" ... "
" Em rất thích ăn món mì ramen , còn anh ? "
" ... K ... không ... "
" Anh thích đọc sách lắm sao ? "
" ... "
" Anh sao lại cúi đầu ? Ngẩng lên đi "
" ... "
Băng Du mỉm cười dịu dàng cùng những câu hỏi quan tâm thân thiện , cô bước tới lạnh lùng
" Đi thôi "
Cả hai bước theo sau cô , Băng Du nhìn theo bóng lưng vững trãi của cô mà hai mắt sáng ngời hâm mộ .
" Chị ấy thật đẹp ... "
Băng Du nhỏ giọng thì thầm , Lăng Vũ vẫn cúi đầu đi theo không nói tiếng nào . Cô dẫn họ tới phòng hội học sinh , mở cửa ra liền thấy Cẩn Duệ bận bịu mệt mỏi với đóng giấy cao như núi . Vì cô ta là hội trưởng nên công việc rất nhiều ...
" Cô đi đâu vậy ? "
" Lấy huy hiệu "
Cô lạnh nhạt trả lời trước câu tra hỏi của Cẩn Duệ , cô ta đập bàn đứng lên
" Tôi nghe Pharan báo cáo rồi , cô gái đó vốn không có ma pháp . Tại sao lại đưa vào lớp S ? "
" ... "
Cô đi vào không trả lời , bước tới hộp tủ mở ra . Cầm một hộp gỗ hình chữ nhật , Cẩn Duệ tức giận
" Cô làm cái quái gì vậy ? Cô nhắm không muốn đứng ở vị trí này nữa thì biến đi . Đừng khiến cho trường ta ngày càng tệ hại "
" ... "
" Ngân Linh Ngạo Cơ !!!!! Cô điếc hay sao ? Cô có xem tôi là hội trưởng hay không "
" ... "
Cô vẫn im lặng như vậy , Cẩn Duệ tức giận siết chặt tay . Băng Du bất mãn
" Chị làm gì lớn tiếng như vậy ? Chị không nên nói nặng lời như thế "
" Câm miệng !!! Tôi cho cô nói chuyện sao ? "
Băng Du sợ hãi lùi lại một bước , cô lạnh nhạt cầm trên tay hai huy hiệu như trên vạt áo của mình . Màu vàng kim sa lấp lánh ... Nhìn qua Cẩn Duệ lạnh nhạt , nhưng lời nói lại chứa đầy quyền uy
" Ngọc Mộng Cẩn Duệ ! Tôi cũng nói luôn , cái chức của cô nếu muốn ngồi vững thì bớt kiếm chuyện lại . Tôi luôn sẵn sàng cho cô rời khỏi vị trí đó , đây là lời nhắc nhở "
Cẩn Duệ sững người siết chặt tay ngồi phịch xuống ghế , Băng Du hai mắt lấp lánh . Cô đi tới đưa cho họ huy hiệu , lạnh nhạt
" Ngày mai nhớ đến sớm "
" Vâng ! Cảm ơn chị , em rất vui vì sẽ đồng hành cùng chị trong suốt thời gian còn lại . Mong chị chỉ giáo "
Băng Du nhận lấy vui vẻ nói , cô gật nhẹ đầu . Lăng Vũ cũng lắp bắp
" C ... cảm ... ơn ... "
Cô lạnh nhạt bỏ đi , bước trên dãy hành lang vang lên tiếng lộc cộc . Khóe môi đỏ mọng vươn lên nụ cười ...
___________________________
Ngày hôm sau là ngày chính thức vào trường , học sinh ai nấy đều vui vẻ vận đồng phục từ ký túc xá đến lớp . Cô là hội phó hội học sinh nên được đặc cách ở riêng một phòng . Nhìn bản thân mình trong gương , cô dùng tóc thắt bính lại sau đó cột những dãy tóc tím cao lên . Sạch sẽ gọn gàng lại xinh đẹp , không kém phần thanh lịch nghiêm túc ...
Tiểu Bát Đản vẫn còn ngủ say như chết , tiểu Huyết nhìn cô hỏi
" Chủ nhân , người định sẽ làm gì ? "
" Học phép "
" Cũng phải , trao dồi kiến thức là hành động thông minh . Chúc chủ nhân may mắn "
Cô gật nhẹ đầu rồi mở cửa rời đi , nơi lớp học S đó nằm ở lầu 5 của trường , nên phải có vòng tròn dịch chuyển . Cô bước vào vòng tròn , ánh sáng tỏa ra bao trùm lấy cô rồi biến mất
Nơi cô đứng hiện tại là trước cửa lớp , bước vào trong cô đã thấy Cẩn Duệ cùng Kỳ Anh đang ngồi xử lý công vụ . Mỗi một bàn một người , lớp học này tổng cộng có 9 người mang dòng máu có chứa sức mạnh thuần chủng .
Cô tìm một chỗ bàn cuối ngồi xuống , Băng Du đi qua vui vẻ
" Chào chị , buổi sáng an "
" Sáng an "
Băng Du vui vẻ cười , nơi cô bé ngồi là chỗ ngay bàn dãy bên cạnh cô . Cánh cửa mở ra , một giáo viên lùn tè đi vào , cái nón phù thủy chẻ đôi cùng gương mặt hơi già cũng như thân hình trẻ con có chút buồn cười
" Chào các em , tôi là thầy giáo chủ nhiệm của các em trong kỳ học tới . Tên tôi là Lran , bây giờ các em từng người đứng lên giới thiệu nha "
Thầy Lran vui vẻ cầm bản danh sách nói , Băng Du đứng lên trước tươi cười như đóa hoa mai
" Chào mọi người , em là Tuyết Băng Du . Từ thế giới loài người tới , mong mọi người hãy giúp đỡ cho em trong thời gian này "
Cẩn Duệ đang xử lý công vụ liền khựng lại , nheo mày nghi hoặc liếc qua Băng Du . Sau đó không quan tâm tiếp tục làm việc , thầy Lran gật đầu hài lòng
" Tốt lắm !! Em ngồi xuống đi "
" Chào mọi người , em là Fry , Endexler Fry . Mong mọi người giúp đỡ "
Một cô gái tóc ngắn màu đỏ , ở trước trán hai bên là nhánh tóc dài màu đen tới ngực hơi xoăn . Dung nhan xinh đẹp mỉm cười thân thiện , sau đó ngồi xuống .
" A ... ah ... ờ ... Mộ Lăng Vũ ... "
Lăng Vũ nói rồi ngồi xuống cúi đầu , mái tóc vẫn vậy , đôi mắt kính to che đi con mắt . Một bộ dáng hèn nhát nhưng đã chỉnh tề hơn hôm qua rất nhiều , xem như là đạt yêu cầu .
" Ngọc Mộng Cẩn Duệ "
" Tử Vĩ Kỳ Anh , mong giúp đỡ "
" Ngân Linh Ngạo Cơ "
Cả ba lạnh nhạt lên tiếng , thậm chí là không thèm đứng lên . Chàng trai tóc vàng liếc qua , đôi mắt vàng kim lóe lên tia khó chịu
" Chảnh quá vậy "
" Đủ rồi ... "
Chàng trai tóc dài cạnh bàn kế bên buộc gọn gàng bằng ruy băng , bộ đồ trắng quý phái càng tăng lên sức quyến rũ và lịch lãm của họ . Trong lớp có tổng cộng bốn người con gái , nhưng cô và Cẩn Duệ đều mặc quần dài thanh lịch . Hai cô bé kia thì mặc váy ... Chàng trai tóc vàng chán nản nói
" Thịnh Uy Hỏa , vương tử cuối của Thánh Quốc Kỵ Sĩ Ánh Sáng Bạch Lightly "
" Thịnh Uy Niêm Liễn , nhị vương tử của Thánh Quốc Kỵ Sĩ ... "
Chàng trai tóc trắng đang đọc sách , nhẹ nâng mắt kính tiếp nối lời . Trong phòng cũng không ai kinh ngạc nhiều , Lran gật đầu hài lòng . Sau đó nhíu mày
" Chỉ có 8 học sinh ? Còn một người nữa đâu ? "
" Đại ca ta không biết chuồn đi đâu rồi "
Thịnh Uy Hỏa dơ tay cười miệt nói , Lran nhíu mày càng chặt . Sau đó đập tay vào nhau mỉm cười
" Thôi kệ , các em hôm nay tự học "
Thầy giáo nói rồi lon ton chạy ra ngoài ngân nga khúc nhạc tựa như trẻ con , cô ngồi đó bình đạm xem sách . Băng Du cùng Fry nhanh chóng làm bạn , cả hai nhìn qua cô
" Học tỷ , chị ... chị có muốn ăn trưa cùng tụi em ? "
Fry mỉm cười hỏi , có chút e dè . Cô ngẩng đầu lên , sau đó đồng ý . Băng Du háo hức nói
" Tốt quá !!! Chúng ta cùng nhau đi "
" Hừ !!! Vui vẻ quá nhỉ ? Không biết bản thân đang gặp rắc rối sao ? "
Cẩn Duệ liếc qua nói , Băng Du vẫn mỉm cười
" Cảm ơn chị đã nhắc nhở , em biết rõ . Nhưng không sao "
" Ngu ngốc "
" Em ngu ngốc ? Chị nhìn ra được điều đó sao ? Chị nói như vậy để làm tăng độ thông minh của chị sao ? "
" Cô ... "
" Thôi được rồi !!! Ngồi xuống đi "
Kỳ Anh nheo mày xen vào hòa giải , Cẩn Duệ cắn răng ngồi xuống ghế . Thịnh Uy Hỏa nhếch môi , đáy mắt càng hiện ra sự hứng thú .
Reng reng renggggg
Giờ ra chơi đến , cô liền bị Băng Du và Fry lôi đi xuống căn - tin trường . Nơi đây là một phòng ăn vô cùng lớn , bàn ghế xếp ngay ngắn , sáng sủa lại sạch sẽ . Sau khi lấy xong phần ăn , họ liền chọn một bàn ngồi xuống dùng bữa . Đám học sinh xung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ về phía Băng Du xì xầm . Fry nhíu mày
" Có chuyện gì vậy ? "
" Thật ra ... tớ không có ma pháp "
" Cái gì ? "
Băng Du gãi đầu bất đắc dĩ , câu trả lời khiến Fry kinh ngạc vô cùng . Cô lạnh nhạt ăn
" Là tôi đưa em ấy vào lớp S "
" Tại sao học tỷ lại làm vậy ? "
Fry tò mò hỏi , cả Băng Du cũng rất muốn biết lý do . Cô nhấp ngụm cà phê
" Sau này sẽ rõ "
Cả hai nhìn nhau , sau đó cũng mỉm cười ăn cơm . Không hỏi nữa ... Đôi mắt đỏ tựa cẩm thạch nhìn đến những con người xung quanh mang theo rét lạnh khiến họ ngoan ngoãn ngậm miệng ...