Hiểu Lầm Định Mệnh - Chương 29: CƯỠNG HIẾP TẬP THỂ
Chương trước- Chương 1: Chuyển trường
- Chương 2: Giải vây
- Chương 3: Nỗi sợ bị bỏ rơi
- Chương 4: Ghép nhóm
- Chương 5: Hành càng già càng hăng
- Chương 6: Họa mi công cộng
- Chương 7: Giống như các cặp đôi yêu nhau
- Chương 8: Bắt gian
- Chương 9: Gặp nguy hiểm
- Chương 10: Gia đình làm khó
- Chương 11: Học nhóm
- Chương 12: Thỏ bông
- Chương 13: Gia đình thiên vĩ
- Chương 14: Hiểu lầm
- Chương 15: TRÁNH NÉ
- Chương 16: Mất tích
- Chương 17: Tai nạn
- Chương 18: Nhập viện
- Chương 19: Thúc dục
- Chương 20: Gọi anh trai
- Chương 21: Bữa tiệc chia tay
- Chương 22: Gặp lại nhau
- Chương 23: Uống rượu
- Chương 24: TRÚNG DƯỢC
- Chương 25: Trẻ con (H+)
- Chương 26: BÔI THUỐC
- Chương 27: QUAY LẠI RỒI
- Chương 28: BỊ BẮT GIỮ
- Chương 29: CƯỠNG HIẾP TẬP THỂ
- Chương 30: HẸN HÒ
- Chương 31: CHÍNH THỨC CHIA LY
- Chương 32: Năm năm sau
- Chương 33: QUAY LẠI NƠI CŨ
- Chương 34: GẶP LẠI NHAU
- Chương 35: Nuôi con
- Chương 36: CHO ANH CƠ HỘI
- Chương 37: SỐT
- Chương 38: KHAI TRƯƠNG
- Chương 39: LÀM PHIỀN BẠN GÁI
- Chương 40: CƯỠNG ÉP LÊN XE
- Chương 41: YÊU NGHIỆT
- Chương 42: ĐỪNG ĐỂ HẮN CHẾT
- Chương 43: ĐỀ NGHỊ HỢP TÁC
- Chương 44: BẮT ĐẦU NGHI NGỜ
- Chương 45: BẮT ĐẦU ĐIỀU TRA
- Chương 46: HẸN HÒ
- Chương 47: PHÁT HIỆN SỰ THẬT
- Chương 48: RA TAY ĐÁNH NGƯỜI
- Chương 49: TIỂU CÔNG CHÚA
- Chương 50: NÓI CHUYỆN
- Chương 51: XIN LỖI
- Chương 52: THAO TÚNG TÂM LÝ
- Chương 53: KẾT THÚC TRONG ÊM ĐẸP
- Chương 54: BA MẸ ĐẾN
- Chương 55: XIN
- Chương 56: HÀNG XÓM MỚI
- Chương 57: Hàng xóm mới
- Chương 58: CHÍ CÒN MỘT NĂM
- Chương 59: Chơi với con gái
- Chương 60: Đón mẹ tan làm
- Chương 61: Như một gia đình
- Chương 62: Gặp ông bà
- Chương 63: Khu vui chơi
- Chương 64: Thay quần áo
- Chương 65: Nghỉ ngơi
- Chương 66: Gặp mẹ vợ
- Chương 67: Năn nỉ dùm
- Chương 68: Dự tiệc
- Chương 69: Dự tiệc
- Chương 70: Xin lỗi
- Chương 71: Trêu chọc
- Chương 72: Ôm ấp
- Chương 73: Bắt gặp
- Chương 74: Có chạy đằng trời
- Chương 75: Kế hoạch
- Chương 76: Người đứng sau
- Chương 77: Đóng kịch
- Chương 78: Về nước
- Chương 79: Giải thích
- Chương 80: Tha thứ
- Chương 81: Trốn
- Chương 82: Hôn
- Chương 83: Cơ hội
- Chương 84: Vào tròng
- Chương 85: Biết hết
- Chương 86: Tra hỏi
- Chương 87: Tai nạn
- Chương 88: Sự thật
- Chương 89: Bắt cóc
- Chương 90: Kẻ bắt cóc
- Chương 91: Cảnh xưa lặp lại
- Chương 92: Giải thoát
- Chương 93: Kết thúc (end)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hiểu Lầm Định Mệnh
Chương 29: CƯỠNG HIẾP TẬP THỂ
Hoắc Trương ra lệnh cho thuộc hạ cởi trói cho lũ kia, anh trả giá gấp 10 lần số tiền gấp mười lần Hạ Tịnh, bọn người kia sao có thể không đồng ý, vừa được giữ mạng, vừa được c.h.ơ.i gái lại còn có một số tiền có phải là quá hời rồi không?
Hoắc Trương cùng thuộc hạ của mình rời đi, trước khi đi anh còn để lại một câu nhất định không để cho cô ta chết.
“ Các cậu ở đây canh giữ cho tốt, đặc biệt chuẩn bị thêm vài tên nghiện nữa, tôi thấy quanh đây cũng không ít đâu, xong việc cứ đưa cho chúng vài gói bột trắng là được, tôi không thiếu.”
Hoắc Trương nói thêm một chút rồi rời đi, hôm nay anh sẽ cho người chăm sóc tốt cho Hạ Tịnh, bắt cô ta phải trả giá gấp mấy lần chuyện cô ta đã làm với Uyển Chi.
Hạ Tịnh đang bị trói, thấy những tên kia như hổ đói mà lao lại mình cô ta rất sợ hãi, càng vùng vẫy chỉ càng khiến cô ta quần áo thêm xộc xệch thu hút sự chú ý của bọn chúng.
Tên cầm đầu trong chúng chính là người lúc nãy đã đứng ra nói chuyện với Hoắc Trương. Hắn ta xé rách bộ váy trên người Hạ Tịnh, làn da trắng mịn hiện ra trước mắt, đúng là tiểu thư lá ngọc cành vàng đến da dẻ cũng đẹp mê người.
Quần lót ren càng làm cho chúng thêm phần rạo rực, một tên còn dùng miệng để cởi quần lót của cô ta, cảnh xuân tuyệt vời khiến lũ cặn bã này không kìm được mà đưa tay đụng chạm.
Hạ Tịnh sợ hãi đến bật khóc, cô ta lúc này không còn một mảnh vải che thân, trước mặt 5 tên đàn ông mà vùng vẫy né tránh những cái đụng chạm dơ bẩn kia.
“ để tao trước.”
Tuy những tên kia ai cũng muốn nhưng không lên tiếng dù sao tên này trước đó cũng chịu một cái đạp từ Hoắc Trương, giờ cho hắn trước cũng không có gì lạ.
Tên đó cởi quần áo của mình ra, hắn tiến đến vạch đóa hoa của Hạ Tịnh ra mà cho vào, không hề có một sự dạo đầu, hắn cứ vậy mà cho vào khiến Hạ Tịnh đau đến phát khóc, tay cô ta lúc này vẫn còn đang bị trói nếu không cô ta đã vung tay đánh hắn.
“ Còn trinh sao? Kích thích thật.”
Tên đó đưa tay quệt đi giọt máu đang dính tại nơi giao hợp của hai người, hắn quệt lên bụng cô, Hạ Tịnh đau đớn, khóc càng lúc càng dữ dội nhưng những tên này sao có thể tha cho cô ta được.
Từng tên từng tên cứ như vậy mà ra vào trong người cô ta, Hạ Tịnh giờ đây không còn cảm nhận được gì ngoài đau bọn hắn chơi đến nổi nơi ấy của cô ta bị chảy máu nhưng làm gì có kẻ nào dừng lại, bọn hắn chỉ ước có thể làm nhanh hơn nữa.
Chúng xoay cô hết tư thế này đến tư thế khác, có tên còn đặt cô lên thành cửa sổ, để mặt cô cúi xuống gần như sắp rơi ra ngoài, cô ta sợ hãi không dám vùng vẫy, nếu chẳng may hắn buông tay cô sẽ rơi xuống chết mất.
Có tên còn quá đáng hơn, đến khi hắn hết chịu nổi liền rút ra sau đó phóng hết lên mặt ả ta.
Giờ đây tay chân cô ta đều đã được thả trói nhưng cô ta cơ bản là không chạy được, hạ thân ra máu, cô ta không có sức chạy, cả người không có chỗ nào là không có vết hôn, vết cào.
“ Có khi nào nó sẽ mang thai con tụi mình không?”
Bọn người này không hề biết tôn trọng cô ta, bọn chúng liên tục nói ra những câu dơ bẩn chà đạp thân thể của cô ta, cô hận đáng lẽ người nên chịu, nên nghe những câu này là Uyển Chi. Uyển chi, tôi hận cô.
“ Này chết à sao không rên.”
Một tên lại thô bạo tát vào mặt cô ta, ra vẻ gì chứ, cô bây giờ so với lũ làm gái có khi còn thua.
“ Nếu không rên thì cứ dùng miệng đi.”
Ý kiến này nhanh chóng được ủng hộ, Hạ Tịnh bị bọn chúng bế xốc bên, một tên giữ lấy đầu, bóp lấy miệng cô ta bắt cô ta phải há miệng ra, giữ miệng như vầy chắc chắn cô sẽ không cắn được, tên khác đưa cái đó của hắn vào đúng vị trí thúc hông một cái, cả cái đó lọt vào miệng cô ta, nó to đến mức cô ta không nuốt nổi, đã vậy còn rất tanh tưởi.
Tên kia nắm lấy miệng cô ta, cứ như vậy mà điều khiển làm hài lòng đồng đội của mình, những tên khác nhận cơ hội đó cũng đưa tay ra sờ soạng, tên rờ ngực, tên thúc hông, chẳng ai chịu thiệt.
Ánh chiều tà hắt vào bên trong, bọn người này cũng rời đi, trước khi đi bọn chúng còn dùng quần lót của mình lau đi vùng nhạy cảm của cô, nơi mà họ vừa hành sự, sau đó cho vào miệng của cô.
Hạ Tịnh lúc này mới thở phào nhưng ả không thể đứng dậy được, chỉ nằm đó mong cơn đau này sớm qua đi để sớm thoát ra khỏi chỗ này.
“ Tơi tả thật.”
Thuộc hạ của Hoắc Trương sau khi đưa tiền cho những tên kia xong thì cũng lên kiểm tra Hạ Tịnh, thấy cô ta không mảnh vải che thân, nằm dài ở dưới đất, khắp người là những vết thương cùng vết hôn khiến bọn họ tặc lưỡi, đúng là đụng vào người của ông chủ thì phải trả giá đắc.
Hoắc Trương cùng thuộc hạ của mình rời đi, trước khi đi anh còn để lại một câu nhất định không để cho cô ta chết.
“ Các cậu ở đây canh giữ cho tốt, đặc biệt chuẩn bị thêm vài tên nghiện nữa, tôi thấy quanh đây cũng không ít đâu, xong việc cứ đưa cho chúng vài gói bột trắng là được, tôi không thiếu.”
Hoắc Trương nói thêm một chút rồi rời đi, hôm nay anh sẽ cho người chăm sóc tốt cho Hạ Tịnh, bắt cô ta phải trả giá gấp mấy lần chuyện cô ta đã làm với Uyển Chi.
Hạ Tịnh đang bị trói, thấy những tên kia như hổ đói mà lao lại mình cô ta rất sợ hãi, càng vùng vẫy chỉ càng khiến cô ta quần áo thêm xộc xệch thu hút sự chú ý của bọn chúng.
Tên cầm đầu trong chúng chính là người lúc nãy đã đứng ra nói chuyện với Hoắc Trương. Hắn ta xé rách bộ váy trên người Hạ Tịnh, làn da trắng mịn hiện ra trước mắt, đúng là tiểu thư lá ngọc cành vàng đến da dẻ cũng đẹp mê người.
Quần lót ren càng làm cho chúng thêm phần rạo rực, một tên còn dùng miệng để cởi quần lót của cô ta, cảnh xuân tuyệt vời khiến lũ cặn bã này không kìm được mà đưa tay đụng chạm.
Hạ Tịnh sợ hãi đến bật khóc, cô ta lúc này không còn một mảnh vải che thân, trước mặt 5 tên đàn ông mà vùng vẫy né tránh những cái đụng chạm dơ bẩn kia.
“ để tao trước.”
Tuy những tên kia ai cũng muốn nhưng không lên tiếng dù sao tên này trước đó cũng chịu một cái đạp từ Hoắc Trương, giờ cho hắn trước cũng không có gì lạ.
Tên đó cởi quần áo của mình ra, hắn tiến đến vạch đóa hoa của Hạ Tịnh ra mà cho vào, không hề có một sự dạo đầu, hắn cứ vậy mà cho vào khiến Hạ Tịnh đau đến phát khóc, tay cô ta lúc này vẫn còn đang bị trói nếu không cô ta đã vung tay đánh hắn.
“ Còn trinh sao? Kích thích thật.”
Tên đó đưa tay quệt đi giọt máu đang dính tại nơi giao hợp của hai người, hắn quệt lên bụng cô, Hạ Tịnh đau đớn, khóc càng lúc càng dữ dội nhưng những tên này sao có thể tha cho cô ta được.
Từng tên từng tên cứ như vậy mà ra vào trong người cô ta, Hạ Tịnh giờ đây không còn cảm nhận được gì ngoài đau bọn hắn chơi đến nổi nơi ấy của cô ta bị chảy máu nhưng làm gì có kẻ nào dừng lại, bọn hắn chỉ ước có thể làm nhanh hơn nữa.
Chúng xoay cô hết tư thế này đến tư thế khác, có tên còn đặt cô lên thành cửa sổ, để mặt cô cúi xuống gần như sắp rơi ra ngoài, cô ta sợ hãi không dám vùng vẫy, nếu chẳng may hắn buông tay cô sẽ rơi xuống chết mất.
Có tên còn quá đáng hơn, đến khi hắn hết chịu nổi liền rút ra sau đó phóng hết lên mặt ả ta.
Giờ đây tay chân cô ta đều đã được thả trói nhưng cô ta cơ bản là không chạy được, hạ thân ra máu, cô ta không có sức chạy, cả người không có chỗ nào là không có vết hôn, vết cào.
“ Có khi nào nó sẽ mang thai con tụi mình không?”
Bọn người này không hề biết tôn trọng cô ta, bọn chúng liên tục nói ra những câu dơ bẩn chà đạp thân thể của cô ta, cô hận đáng lẽ người nên chịu, nên nghe những câu này là Uyển Chi. Uyển chi, tôi hận cô.
“ Này chết à sao không rên.”
Một tên lại thô bạo tát vào mặt cô ta, ra vẻ gì chứ, cô bây giờ so với lũ làm gái có khi còn thua.
“ Nếu không rên thì cứ dùng miệng đi.”
Ý kiến này nhanh chóng được ủng hộ, Hạ Tịnh bị bọn chúng bế xốc bên, một tên giữ lấy đầu, bóp lấy miệng cô ta bắt cô ta phải há miệng ra, giữ miệng như vầy chắc chắn cô sẽ không cắn được, tên khác đưa cái đó của hắn vào đúng vị trí thúc hông một cái, cả cái đó lọt vào miệng cô ta, nó to đến mức cô ta không nuốt nổi, đã vậy còn rất tanh tưởi.
Tên kia nắm lấy miệng cô ta, cứ như vậy mà điều khiển làm hài lòng đồng đội của mình, những tên khác nhận cơ hội đó cũng đưa tay ra sờ soạng, tên rờ ngực, tên thúc hông, chẳng ai chịu thiệt.
Ánh chiều tà hắt vào bên trong, bọn người này cũng rời đi, trước khi đi bọn chúng còn dùng quần lót của mình lau đi vùng nhạy cảm của cô, nơi mà họ vừa hành sự, sau đó cho vào miệng của cô.
Hạ Tịnh lúc này mới thở phào nhưng ả không thể đứng dậy được, chỉ nằm đó mong cơn đau này sớm qua đi để sớm thoát ra khỏi chỗ này.
“ Tơi tả thật.”
Thuộc hạ của Hoắc Trương sau khi đưa tiền cho những tên kia xong thì cũng lên kiểm tra Hạ Tịnh, thấy cô ta không mảnh vải che thân, nằm dài ở dưới đất, khắp người là những vết thương cùng vết hôn khiến bọn họ tặc lưỡi, đúng là đụng vào người của ông chủ thì phải trả giá đắc.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Chuyển trường
- Chương 2: Giải vây
- Chương 3: Nỗi sợ bị bỏ rơi
- Chương 4: Ghép nhóm
- Chương 5: Hành càng già càng hăng
- Chương 6: Họa mi công cộng
- Chương 7: Giống như các cặp đôi yêu nhau
- Chương 8: Bắt gian
- Chương 9: Gặp nguy hiểm
- Chương 10: Gia đình làm khó
- Chương 11: Học nhóm
- Chương 12: Thỏ bông
- Chương 13: Gia đình thiên vĩ
- Chương 14: Hiểu lầm
- Chương 15: TRÁNH NÉ
- Chương 16: Mất tích
- Chương 17: Tai nạn
- Chương 18: Nhập viện
- Chương 19: Thúc dục
- Chương 20: Gọi anh trai
- Chương 21: Bữa tiệc chia tay
- Chương 22: Gặp lại nhau
- Chương 23: Uống rượu
- Chương 24: TRÚNG DƯỢC
- Chương 25: Trẻ con (H+)
- Chương 26: BÔI THUỐC
- Chương 27: QUAY LẠI RỒI
- Chương 28: BỊ BẮT GIỮ
- Chương 29: CƯỠNG HIẾP TẬP THỂ
- Chương 30: HẸN HÒ
- Chương 31: CHÍNH THỨC CHIA LY
- Chương 32: Năm năm sau
- Chương 33: QUAY LẠI NƠI CŨ
- Chương 34: GẶP LẠI NHAU
- Chương 35: Nuôi con
- Chương 36: CHO ANH CƠ HỘI
- Chương 37: SỐT
- Chương 38: KHAI TRƯƠNG
- Chương 39: LÀM PHIỀN BẠN GÁI
- Chương 40: CƯỠNG ÉP LÊN XE
- Chương 41: YÊU NGHIỆT
- Chương 42: ĐỪNG ĐỂ HẮN CHẾT
- Chương 43: ĐỀ NGHỊ HỢP TÁC
- Chương 44: BẮT ĐẦU NGHI NGỜ
- Chương 45: BẮT ĐẦU ĐIỀU TRA
- Chương 46: HẸN HÒ
- Chương 47: PHÁT HIỆN SỰ THẬT
- Chương 48: RA TAY ĐÁNH NGƯỜI
- Chương 49: TIỂU CÔNG CHÚA
- Chương 50: NÓI CHUYỆN
- Chương 51: XIN LỖI
- Chương 52: THAO TÚNG TÂM LÝ
- Chương 53: KẾT THÚC TRONG ÊM ĐẸP
- Chương 54: BA MẸ ĐẾN
- Chương 55: XIN
- Chương 56: HÀNG XÓM MỚI
- Chương 57: Hàng xóm mới
- Chương 58: CHÍ CÒN MỘT NĂM
- Chương 59: Chơi với con gái
- Chương 60: Đón mẹ tan làm
- Chương 61: Như một gia đình
- Chương 62: Gặp ông bà
- Chương 63: Khu vui chơi
- Chương 64: Thay quần áo
- Chương 65: Nghỉ ngơi
- Chương 66: Gặp mẹ vợ
- Chương 67: Năn nỉ dùm
- Chương 68: Dự tiệc
- Chương 69: Dự tiệc
- Chương 70: Xin lỗi
- Chương 71: Trêu chọc
- Chương 72: Ôm ấp
- Chương 73: Bắt gặp
- Chương 74: Có chạy đằng trời
- Chương 75: Kế hoạch
- Chương 76: Người đứng sau
- Chương 77: Đóng kịch
- Chương 78: Về nước
- Chương 79: Giải thích
- Chương 80: Tha thứ
- Chương 81: Trốn
- Chương 82: Hôn
- Chương 83: Cơ hội
- Chương 84: Vào tròng
- Chương 85: Biết hết
- Chương 86: Tra hỏi
- Chương 87: Tai nạn
- Chương 88: Sự thật
- Chương 89: Bắt cóc
- Chương 90: Kẻ bắt cóc
- Chương 91: Cảnh xưa lặp lại
- Chương 92: Giải thoát
- Chương 93: Kết thúc (end)
- bình luận