Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Thiên Địa Sát Thần) - Chương 135: Tìm Người Đánh Nhau

Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Thiên Địa Sát Thần)

Chương 135: Tìm Người Đánh Nhau

Để nâng cao độ khó của việc sử dụng đao, hắn thay trứng gà luộc bằng trứng sống, độ khó của việc chém lớp vỏ trứng gà sống tăng lên gấp mấy lần so với trứng gà đã luộc, giữa vỏ trứng gà và lớp lòng trắng bên trong được bao bọc bởi một lớp màng mỏng manh, chỉ cần sai sót nhỏ trong việc dùng đao, chắc chắn quả trứng sẽ vỡ.

Lần này hắn dùng cách không khống vật mà nâng đỡ quả trứng bay lơ lửng trên không trung, việc này tuy tiêu hao tinh thần lực nhưng bù lại hắn có thể gia tay ở mọi góc độ.

Lần đầu tiên luyện tập trên trứng sống, hắn vừa chém nhát đầu tiên quả trứng đã vỡ tan, hắn thở dài một cái độ khó của việc chém lên trứng sống quả nhiên khó khăn.

Đã gần đến tết dương lịch năm 2018, hắn chăm chỉ tập luyện trong khoảng thời gian này, dần dần trình độ khống chế đao pháp đã được nâng cao không ngừng ,sắp sửa đột phá đến cảnh giới Đao Như Thân. Một buổi chủ nhật được nghỉ học, mới sáng sớm hắn đã xách đao đi luyện tập, chém liên tục từ sáng tới trưa không hề nghỉ ngơi.

“ Haha cuối cùng thì cũng chém nguyên vẹn được một quả.”

Hắn nhìn quả trứng nguyện vẹn lơ lửng ở trong không trung miệng nhếch lên, khả năng khống chế đao trong tay đã sắp đột phá cảnh giới đầu tiện của đao pháp. Tiếp tục chém trứng đến khi trời đã tối hắn mới dừng lại, hai mắt sáng quắt nhìn về phía một thân tảng đá to miệng hét lớn.

“ Bá Đao Tam Thức, Thức Thứ Nhất, Trảm Đao Phá.”

Hắn vung tay chém mạnh thanh đao trong tay về hướng tảng đá, một luồng đao khí loé lên chém thẳng về tảng đá. “ Phựt” một tiếng cắt vang lên, thu đao lại hắn nheo mắt nhìn tảng đá đầu khẽ gật gù.

Tảng đá bị hắn chém thành hai nửa, vết chém nhìn cực kì sắc bén gọn gàng, thở phù một hơi nhìn hai thanh đao trong tay hắn hài lòng, thức thứ nhất của Bá Đao Tam Thức không tiêu hao quá nhiều linh lực, với tu vi hiện tại hắn đoán chừng phải chém ra tới 40 đạo đao khí, cứ nghĩ xem bây giờ mà đánh nhau hắn chỉ cần xách đao ra chém như điên phóng ra 40 đạo đao khí, mấy kẻ có thể chống được cơ chứ.

Thở phù một hơi rồi thu lại Âm Dương Song Đao, sau đó nhún chân chạy thẳng về nhà, ăn cơm tối xong xuôi hắn nghỉ ngơi một lát rồi lại chạy ra con sông nhỏ gần nhà tìm một chỗ sâu rồi nhảy xuống, khi chân chạm xuống đáy sông cảm nhận áp lực trên người hắn thầm gật đầu, lấy Âm Dương Song Đao ra hắn chém liên tục về phía trước, ở dưới đáy sông chịu áp lực của nước tốc độ ra đòn sẽ chậm hơn rất nhiều so với trên cạn, việc luyện tập ở dưới nước sẽ giúp hắn tăng cường khả năng ra đòn nhanh hơn, khi hết hơi hắn lại ngoi lên mặt nước hít thở rồi lại chìm xuống, một khúc sông nổi liên tục những bọt khí ùng ục lên trên mặt nước.

Luyện tập cho đến khi hắn cảm thấy thể lực đã sắp cạn kiệt hắn mới ngoi lên mặt nước, bơi vào bờ, luyện tập ở dưới áp suất của nước sâu thể lực của hắn trôi đi nhanh hơn rất nhiều, hắn cảm giác cả cơ thể mỏi nhừ ra, các cơ nhói lên từng đợt, hắn cười khổ rồi đứng bật dậy chạy về nhà tắm rửa qua một lần rồi mới nhảy lên giường chùm chăn đi ngủ.

Sáng hôm sau đi học hắn ngồi ngẩn ngơ trong lớp, trong đầu suy tư, luyện tập nhất định phải kết hợp với chiến đấu thì mới tạo ra một kết quả tốt, hắn xoa xoa cằm bây giờ hắn tìm đâu ra người có khả năng đánh ngang tay với hắn cơ chứ.

“ A có rồi.”

Hắn nhớ tới ông Tuấn, một cao thủ cổ võ Tiên Thiên, hắn cần phải giao lưu đánh nhau với ông Tuấn mới được, nghĩ như vậy hắn liền gật gù quyết định tìm ông Tuấn đánh nhau. Vừa ra chơi tiết hai hắn đã chạy tót sang khối lớp 10, đi ở hành lang hắn cảm nhận được ánh mắt của các em gái nhìn hắn với hình trái tim, hắn trong lòng cảm giác lòng hư vinh của hắn đang được vun đắp, tuy nhiên ngoài mắt hắn vẫn phải tỏ ra lạnh lùng một chút, nếu mà cứ hớn hở cười toe toét lúc đó còn đâu hình tượng trùm trường đẹp trai lạnh lùng nữa, đi ngang qua cầu thanh mấy thằng cu lớp mười cứ nhìn hắn với ánh mắt không mấy thiện cảm, hắn trợn mắt nhìn lại thằng nào thằng nấy đều vội quay đi, hắn cười cười thằng nào mà cứng cứ nhìn đểu hắn lại chả túm cổ đấm cho một trận luôn ấy chứ.

Đi đến cửa lớp 10 C hắn túm cổ một thằng cu đang ngẩn ngơ ở ngoài hành lang, thằng cu kia thấy hắn thì tái mét cả mặt lắp bắp nói.

“ Đại…đại ca.”

Hắn gật đầu thân thiết vỗ vỗ vai thằng cu rồi nói. “ Vào gọi Thuỷ ra đây bảo anh Hưng có chuyện muốn gặp.”

Thằng cu kia đầu gật như bổ củi rồi chạy vào trong lớp, một lúc sau Thuỷ đi ta thấy hắn thì cười hì hì nói.

“ Anh tìm em hả ?”

Hắn gật đầu nói. “ Rảnh không, xuống căng tin anh mời nước.”

Thuỷ gật đầu, miệng cười toe toét rồi trêu chọc hắn. “ Chị Hằng không tìm em đánh ghen đấy chứ ?”

Hắn bật cười với vẻ mặt đáng iu của Thuỷ, dơ tay ta xoa xoa đầu Thuỷ miệng nhếch lên nói.

“ Cái đấy em đi hỏi chị Hằng ý, anh thì chịu.”

Thuỷ bĩu môi rồi cả hai đi xuống căn tin trường, kéo Thuỷ lại một bàn trong góc đang có hai thằng lớp 11 ngồi, hắn hất mặt nói với hai thằng kia.

“ Ê, nhường chỗ coi.”

Hai thằng ngẩng đầu lên nhìn hắn, một thằng tái mặt kéo thằng còn lại vội đứng lên.



“ Đi thôi mày.”

Thằng còn lại có vẻ tức giận nhưng thằng kia nói nhỏ bên tai gì đó, rồi hai thằng vội bỏ đi, hắn cười nhạt đây là hắn đang áp dụng lí lẽ bắt nạt kẻ yếu cho nó thuần thục.

“ Không ngờ anh lại như vậy ?”

Thuỷ bĩu môi nhìn hắn, ánh mắt mang theo vẻ khinh miệt. Hắn cười ha ha cũng không nói gì mà gọi nước, trong ánh mắt của kẻ phàm phu làm sao mà hiểu hết được việc mà các bậc cao nhân làm cơ chứ.

Khẽ ho khù khụ một hồi, hắn uống một ngụm nước rồi nhìn Thuỷ.

“ Ông nội em vẫn ở nhà chứ ?”

Thuỷ gật đầu hỏi . “ Anh tìm ông nội em làm gì vậy, nói cho em biết với.”

Hắn cười cười nhìn vẻ mặt hóng hớt của Thuỷ cũng không dấu diếm liền nói.

“ Anh tìm ông nội em để đánh nhau.”

Thuỷ sửng sốt rồi bật cười, một lúc lâu mới nói.

“ Như vậy anh Thái không bị ông lôi ra đánh đập nữa rồi, có bao cát mới như anh ông nội em mừng không kịp.”

Hắn cười nhạt, ai đập ai vẫn còn chưa nói trước được, hắn kính già nếu mà có đánh hắn nhường ông Tuấn 3 phần vì tuổi cao, nhưng nếu ông Tuấn quá lợi hại hắn chẳng nhường nữa đánh thẳng tay cho thoả thích.

“ Vậy em nói trước với ông Tuấn chiều anh qua đánh nhau với ông.”

Thuỷ gật đầu, rồi cả hai nói chuyện vu vơ với nhau, đến khi tiếng trống vào lớp vang lên cả hai mới đứng dậy đi về lớp.

Vừa vào đến cửa lớp bọn bạn cờ hó đã ồ lên, thằng Dũng khinh bỉ nhìn hắn nói.

“ Thằng súc vật, mày định tán cả em Thuỷ nữa hả, có còn cho anh em sống nữa không.”

Hắn nhún nhún vai không thèm tranh cãi với đám cờ hó này cho thêm mệt, bọn kia liền nhìn nhau rồi nháy mắt lao lên túm lấy Trần Quốc Hưng mà đấm đá túi bụi.

“ Tránh xa em Thuỷ của tao ra.”

“ Của tao chứ.”

“…”

Hắn ôm đầu vì bị bọn bạn nó đánh hội đồng, miệng gào lên.

“ Hộ giá, mau mau hộ giá, có thích khách tấn công trẫm.”

Tiếng kêu gào của hắn chỉ là vô vọng, cho đến khi cô giáo đi vào bọn cờ hó mới tha cho hắn, ôm đầu đảo mắt nhìn mấy thằng lúc nãy đánh hắn hăng nhất, miệng cười cười “ Quân tử thì không trả thù.” Nhưng hắn lại là tiểu nhân vì vậy hắn tạm nuốt nỗi hận ngày hôm nay vào tim, sau này nhất định phải làm thịt bọn này cho hả mối hận thù.

Trưa về nhà ăn cơm xong xuôi, hắn liền chạy đi lấy một thanh gỗ to bắt đầu đẽo một thanh đao gỗ, chiều hắn còn đem đi đánh nhau.

“ Lớn rồi còn nghịch mấy trò trẻ con.”

Mẹ hắn thấy hắn nghịch ngợm ở trong bếp thì mắng, hắn cười hì hì nói.



“ Con đẽo cho bọn trẻ con ấy mà.”

“ Tí mà không quét gọn vào thì mày liệu hồn với tao.”

Mẹ hắn nói xong rồi mới đi lên nhà, hắn cảm thán đúng là con ghẻ nên mẹ không thương tiếc gì mà. Hì hục 30 phút hắn mới hoàn thành thanh đao gỗ của mình, hài lòng gật đầu với kiệt tác của mình nhưng sao đó hắn lại nhíu mày, vứt thanh đao gỗ xuống hắn chạy xuống kho lục lọi một hồi tìm được mấy thùng sơn, liền hì hục mà sơn màu cho cây đao gỗ.

Sơn xong hắn mới thật sự hài lòng mang cây đao ra ngoài sân mà phơi cho khô, quên béng luôn cái vụ quét dọn cái mớ hỗn loạn vừa nãy đục đẽo mà nhảy tót lên phòng đắp chăn ngủ trưa.

Đến khi mông hắn chuyền tới cảm giác bỏng dát hắn mới dãy nảy vùng dậy, mẹ hắn cầm cái dép âu yếm nhìn hắn mà quát.

“Làm xong mà vứt bừa ra đấy à ?”

Hắn mếu máo nghe mẹ nói, thì mới nhớ tới cái vụ dọn dẹp, vội cười cười nói.

“ Con dọn ngay đây.”

Chạy xuống nhà rồi vơ vội cây chổi quét cái mỡ hỗn độn mà hắn bày bừa, trong lòng cảm thán không thôi. Nhắt đao lên lưng rồi hắn dắt con xe wave tàu ra nhảy lên rồi huýt sáo một tiếng, con Đen liền phi ra mở cổng.

Hắn vít ga bốc đầu một cái rồi phóng đi, lao vù vù trên đường hắn cảm thấy mình ngầu bá cháy, lại nhớ tới cái thời xách phóng lợn nghênh ngang càn quét mấy thằng trẩu trong lòng hào khí ngút trời.

Đến cổng nhà Thuỷ hắn gọi í ới, một lúc sao Thuỷ mới lạch bạch chạy ra mở cổng, thấy tạo hình ngầu như hiệp khách trong phim của hắn, Thuỷ cười toe toét.

Hắn hừ mũi một cái rồi dắt xe vào trong, Thuỷ dơ ngón tay cái lên nói.

“ Nhìn anh giống với mấy hiệp khách trong phim ghê.”

Hắn vênh mặt lên rồi đảo mắt nhìn qua anh Thái đang chống một thanh đao gỗ dài ở giữa sân, vẻ mặt nghiêm túc.

“ Bước qua cửa ải của tôi, cậu mới có tư cách khiêu chiến với ông nội.”

Hắn gật đầu, từ từ đưa tay ta sau rút đao ra, miệng nhếch lên nói.

“ Anh có mặc quần trong không ?”

Thái vô thức gật đầu sau đó vội nói “ Cậu có ý gì ?”

Hắn cười ha ha rồi lao lên, tay chém loạn xạ không để cho đối thủ kịp phản ứng, khi thu đao lại thì hài lòng gật đầu.

Thanh đao gỗ của anh Thái đã bị chém thành những mảnh nhỏ rơi xuống đất, quần áo trên người cũng bị chém tơi tả thành những mảnh vụn rơi xuống, trên người chỉ còn sót lại đúng chiếc quần sịp.

Thuỷ há hốc cả mồm nhìn anh trai, Thái cảm nhận được sự mất mát trên người liền cúi đầu nhìn xuống, mồm cũng há hốc mặt mũi tái mét.

Hắn mặc kệ hai anh em nhà Thuỷ mà xách đao đi ra phía sau nhà, hắn cảm nhận được ông Tuấn đang ở phía sau.

“ Mẹ ơi.”

Thái rùng mình một cái rồi quay qua Thuỷ hỏi. “ Nhìn xem anh mày có mất miếng da nào không ?”

Thuỷ lắc lắc đầu, Thái liền nhìn theo bóng lưng Trần Quốc Hưng trong mắt tảo ra một ánh mắt nồng cháy gào lên.

“ Sự phụ nhận đệ tử này đi !!!”
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận