Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Thiên Địa Sát Thần) - Chương 259: Lòng Người

Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Thiên Địa Sát Thần)

Chương 259: Lòng Người

Trần Quốc Hưng đang ngồi tu luyện bất giác nhíu mày nhìn người đang đi đến, Cao Mộng sau khi thấy Trần Quốc Hưng không phải đang cố gắng đào linh thạch liền càng chắc chắn với phán đoán của mình.

“ Cao Mộng bái kiến sư huynh.”

Trần Quốc Hưng không nói một lời chỉ dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn Cao Mộng, thấy Trần Quốc Hưng không nói gì Cao Mộng vẻ mặt hơi khó coi rồi sau đó liền lên tiếng.

“ Đa tạ lần trước huynh đã chỉ chỗ linh thạch cho ta!”

Trần Quốc Hưng cười nhạt cắt lời Cao Mộng.

“ Ngươi tìm ta để hỏi phương pháp tìm linh thạch?’

Nghe hắn nói vậy Cao Mộng gật đầu, Trần Quốc Hưng khóe miệng khẽ nhếch lên, có rất nhiều kẻ trên thế giới là như vậy, được người khác giúp đỡ một lần liền ỷ lại muốn người khác giúp mình lần hai, rồi lại muốn giúp lần ba và càng ngày càng nhiều hơn, tính ỷ lại dù là tu sĩ cũng sẽ có, dù sao thì tu sĩ vẫn chỉ là con người tâm tính cũng chưa được mài dũa kĩ càng.

“ Chỉ là vô tình phát hiện.”

Nói xong liền nhắm mắt không để ý tới Cao Mộng, thấy thái độ của Trần Quốc Hưng như vậy khuôn mặt Cao Mộng hiện lên tức giận sau đó mới áp chế xuống nói.

“ Huynh thấy chết mà không cứu sao?”

" Sống chết của ngươi thì liên quan gì tới ta.”

Trần Quốc Hưng lạnh nhạt nói, dứt lời khí thế của Trúc Cơ Đỉnh Phong liền bộc phát ép thẳng tới Cao Mộng, một tên Trúc Cơ Hậu Kỳ nếu muốn Trần Quốc Hưng chỉ cần một chiêu cũng có thể lấy tính mạng đối phương, Cao Mộng sắc mặt khó coi cảm nhận được sát khí của Trần Quốc Hưng liền lùi lại phía sau.

“ Sư huynh thứ lỗi, làm phiền.”

Rồi quay lưng bỏ đi đôi mắt hiện rõ vẻ oán độc, Trần Quốc Hưng mặc kệ đối phương liền chuyển chỗ tiếp tục tu luyện. Hai canh giờ sau Trần Quốc Hưng ngưng tu luyện đứng dậy xách cuốc chim tìm kiếm chỗ đào linh thạch, dùng Thiên Nhãn quan sát một hồi thấy một vách đá có một ổ linh thạch liền ra tay đào bới, Thiên Nhãn cũng hạn chế về khoảng cách, chỉ có thể nhìn xuyên qua vách đá gần 200 mét, vượt qua khỏi phạm vi hai trăm mét liền không nhìn thấy gì hết, lần này hắn đào được một viên thượng phẩm linh thạch, tâm tình liền vui vẻ, xem ra mỏ linh thạch này cấp độ cũng không thấp, vậy mà lại có cả thượng phẩm.

Tiền nhiều có mấy ai lại chê đâu, tuy hắn ăn cướp của mấy tông môn số lượng tài nguyên trong tay đủ để tu luyện tới Hóa Thần nhưng mà dù sao thêm một viên linh thạch là thêm một phần giàu có, hắn cũng không ngại ngần mà kiếm thêm, đến khi mang giao nộp linh thạch Trần Quốc Hưng cảm nhận được đôi mắt oán độc của Cao Mộng nhìn mình, trong lòng chỉ khẽ động, lòng người chính là như vậy, nếu ngươi không giúp người ta thì dĩ nhiên người ta sẽ mang lòng dạ thù hằn ghét ngươi, nhưng mà thù thì thù làm gì được hắn.

“ Ngươi mọi lần đều giao đủ số linh thạch đúng quy định, bộ dạng không mấy mệt mỏi, lại có thời gian tu luyện, nói ngươi có cách gì để biết vị trí chính xác của linh thạch?”

Tên phụ trách tên Chu Minh Hùng nheo mắt nhìn chằm chằm Trần Quốc Hưng, hắn trong lòng lộp bộp một cái, đúng là cứu vật vật trả ơn, cứu nhân nhân trả oán, lòng người quả nhiên khó dò.

“ Ta mang Thổ Linh Căn, nên có chút cảm ứng với linh thạch.”

Chu Minh Hùng mắt nheo lại thành một đường chỉ, sau đó gật đầu, đúng là Thổ Linh Căn ở phương diện cảm ứng linh thạch hơn những loại linh căn khác.

“ Từ ngày mai lượng linh thạch của ngươi đào phải nhiều hơn người khác gấp đôi.”

Trần Quốc Hưng vẻ mặt lộ rõ vẻ khó coi lên tiếng.

“ Việc này e là rất khó.”

Chu Minh Hùng sát khí tỏa ra ép tới Trần Quốc Hưng, lạnh lùng nói.

“ Không làm được thì không cần sống nữa.”

Trần Quốc Hưng bất đắc dĩ liền gật đầu đồng ý, Chu Minh Hùng cũng không làm khó thêm, những người khác cũng giao ra đủ số linh thạch, đến lượt Cao Mộng hắn còn thiếu mất hai viên, Chu Minh Hùng không nói một lời một chưởng đánh về phía Cao Mộng.

“ Hừ.”

Cao Mộng còn đang tươi cười nịnh nọt, không ngờ Chu Minh Hùng lại ra tay, liền hét lớn.

“Tha mạng...hự...”

Thân thể Cao Mộng như diều đứt dây văng ra phía sau, đập vào vách đá nơi xuống nấc lên vài cái phun máu rồi chết tốt, Chu Minh Hùng phất tay đánh ra một Hỏa Cầu về phía cái xác, Trần Quốc Hưng lặng lẽ thở dài, kết cục này hắn cũng đã một phần đoán ra từ khi Cao Mộng mang theo ánh mắt oán độc rời đi. Những người khác vẻ mặt cũng rất khó coi, hôm nay là Cao Mộng liệu ngày mai có khi nào là bọn họ, ai nấy trong lòng đều nặng nề.

Nửa tháng trôi qua một cách nhanh chóng, trong thời gian này năm người không một ai bị giết, số lượng linh thạch cũng không có tăng thêm nhưng với số lượng linh thạch quy định hiện tại khiến cho tất cả không có lấy thời gian nghỉ ngơi, bộ dạng mọi người đều uể oải mệt mỏi, mọi người cũng đã làm quen với nhau, hiện tại đi đào linh thạch đều tụ tập vào một chỗ, Trần Quốc Hưng trong lòng những người khác đã có xu thế nhìn hắn là lão đại, sai đâu đào đó, mấy người hợp tác số lượng linh thạch cũng đủ chia cho năm người đúng với số lượng cần giao nộp.

Nhìn bốn người uể oải nằm lăn ra đám đá vụn bộ dạng mệt mỏi, Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm, tinh thần của đám người này đã xuống dốc không phanh, cách bờ vực kiệt quệ không xa.

“ Chúng ta không biết phải đào tới khi nào nữa đây, dù sao cũng chết ta không muốn đào nữa, thống khoái một lần trước khi chết, các ngươi thấy thế nào?”

Một người lên tiếng, ba người khác liền phụ họa gật đầu bàn tán, Trần Quốc Hưng im lặng không lên tiếng, áp bức lâu ngày dẫn tới những kẻ bị áp bức sẽ đứng lên đấu tranh với những kẻ cai trị, đây là điểm bắt đầu cho một chuỗi phản ứng càng mãnh liệt hơn sau này, ở Địa Cầu cũng vậy những nền chính trị bất ổn áp bức bóc lột quá nặng nề lâu ngày sẽ dẫn tới con người ở đó đứng lên lật đổ chế độ cai trị, sức mạnh của một người là vô ích khi đối đầu với thể chế cai trị, nhưng khi tập hợp thành một đoàn thể sức mạnh ấy là tiền đề để lật đổ chế độ cai trị, còn việc sau này từ những kẻ đứng lên lật đổ chế độ cai trị có sinh ra một thể chế cai trị bóc lột khác hay không thì vấn đề đó rất khó để trả lời.

Trần Quốc Hưng trầm tư thì một người quay sang hỏi.

“ Trần huynh, ý kiến của huynh thế nào?”

Trần Quốc Hưng gật đầu, ở đây một khoảng thời gian rồi cũng nên rời đi thôi, trở về Cửu Đầu Giáo nghĩ biện pháp lấy đi bảo khố tông môn rồi rời đi, ở lại nơi này cũng không có ích mấy, hắn cũng đã liên lạc với Cơ Như Uyên, nàng cũng đang trên đường tới đón hắn vì thế hắn cũng không sợ.

“ Được, ngày mai chúng ta hành động, bây giờ bổ sung thể lực hồi phục linh nguyên chuẩn bị cho ngày mai, nếu may mắn thì còn có cơ hội sống sót."

Những người khác liền gật đầu, Trần Quốc Hưng cũng đã dùng Thiên Nhãn quan sát Chu Minh Hùng, là một Kim Đan Trung Kỳ bốn long văn đan, hắn cũng muốn xem với Địa Tiên Chi Thể của mình có thể đối đầu với Chu Minh Hùng hay không, còn về những kẻ khác tu vi cao hơn thì để Cơ Như Uyên sử lý, hắn cũng không có trâu bò đến mức đánh được Nguyên Anh Hóa Thần, người ta hắt hơi một cái hắn cũng chết được mười tám lần rồi thì đánh bằng ảo tưởng, đánh bằng niềm tin chắc, hắn không có ngáo tự tìm đường chết.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận