Nam Chính, Thỉnh Thẳng Lại!!! - Chương 41
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39: Chiến đấu
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42: Trở về
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45: H nhẹ
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Ghép cặp
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54: Trận đấu đầu tiên
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59: Nữ chủ ba
- Chương 60: Hôn
- Chương 61: Quan hệ khác đi
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67: Chấm dứt
- Chương 68: H+
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: Hiện tượng kỳ lạ, Mạc Chi Tuyệt dùng lôi dị năng
- Chương 76: Biến mất
- Chương 77: Tỉnh dậy ở nơi kỳ lạ
- Chương 78: Thú triều
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82: Gặp lại
- Chương 83: Say
- Chương 84: Thích
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95: Cọ cọ
- Chương 96: Đến rồi
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108: End
- Chương 109: Phiên ngoại: Sau khi Mạc Thiên rời đi
- Chương 110: Phiên ngoại H: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt
- Chương 111: Phiên ngoại: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt (2)
- Chương 112: Phiên ngoại: Niêm Quan và Cao Lãng
- Chương 113: Phiên ngoại: Niêm Quan và Cao Lãng(2)
- Chương 114: Phiên ngoại: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt (3)
- Chương 115: Phiên ngoại H: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt (3)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nam Chính, Thỉnh Thẳng Lại!!!
Chương 41
Bầu trời cao vời vợi, ánh nắng nhẹ nhàng len lỏi qua từng tán cây, không hề có một gợn mây nào xuất hiện, chỉ hiện hữu màu xanh đẹp đẽ. Từng làn gió nhẹ thoảng qua làm cho lòng người sảng khoái.
Mạc Thiên đứng thẫn thờ nhìn ngắm vạn vật, không hiểu tại sao bản thân lại xuất hiện ở chỗ này.
[Bắt đầu huấn luyện ma quỷ, ký chủ hãy chuẩn bị tinh thần]
Đúng rồi, huấn luyện ma quỷ!!
Cậu không ngờ hệ thống còn có thể di chuyển cậu đến một nơi lạ lẫm như thế này. Nơi này thật sự không có một bóng người, như mấy nhân vật trong phim thì đây chính là nơi tu luyện lý tưởng.
[Đây là không gian của hệ thống, những việc làm ở nơi này sẽ không ảnh hưởng đến bên ngoài]
Còn có cả không gian? Mạc Thiên gật đầu ngầm đồng ý.
[Muốn đạt đến trình độ cao thì đầu tiên chính là thể lực, nếu không có thể lực thì dù cấp bậc có tốt đi chăng nữa cũng sẽ chỉ bằng một nửa thành công mà thôi]
Cái này quả đúng là vậy, lúc đánh nhau với Nhân xà thật sự thể lực cậu có phần không theo kịp. Đáng lý ra có thể tránh né nó, nhưng lúc đó quá mệt vậy nên mới bị Nhân xà quật vào tường.
Trước mắt đột nhiên xuất hiện hai cái còng lạ, đang muốn hỏi thì đột nhiên hai cái còng ấy thòng vào chân cậu. Đầu đầy dấu chấm hỏi, nhưng không kịp mở miệng thì hệ thống đã giải thích.
[Yêu cầu đầu tiên, mang vật này leo lên đỉnh của ngọn núi trước mặt]
Mạc Thiên ngước nhìn ngọn núi cao chót vót, cậu nuốt một ngụm nước bọt. Đúng là rất biết cách thử thách mà, có điều nếu cố gắng chắc là vẫn sẽ được.
Thế nhưng chân phải vừa tính giơ lên bước thì đột nhiên có một sức nặng đè xuống làm cho Mạc Thiên suýt ngã.
[Điều kiện: mang mỗi bên chân sức nặng hai mươi cân]
Mạc Thiên: "..."
Thế là Mạc Thiên đành phải bước từng bước leo lên. Sức nặng của bốn mươi cân cũng không phải là chuyện đùa, đi lên dốc thì sẽ cảm giác như bản thân mang năm mươi cân vậy. Cậu đi với một tốc độ vừa phải, chân vẫn duy trì tính ổn định.
Nhưng sức nặng cứ tăng dần theo thời gian, đến giữa chặng đường, Mạc Thiên đã mồ hôi ròng ròng, hai chân đã có phần nhuyễn. Run rẩy lết từng bước đi lên, liếc nhìn con đường mình còn phải đi tiếp mà cảm thấy khó khăn.
Cậu ngồi xuống một tảng đá để hồi lại sức, đôi chân cứ như không còn của bản thân nữa. Cố gắng thả lỏng hai chi, Mạc Thiên thở dốc suy nghĩ lung tung.
Đợi cho thể lực hồi phục một chút, cậu lại tiếp tục hành trình. Chân vừa đứng dậy đã bủn rủn không thôi, Mạc Thiên đỡ lấy vách núi bên cạnh, lấy tay nhặt một cọc gỗ trông có vẻ chắc chắn sau đó vừa dồn sức nặng xuống nó, vừa leo lên.
400 li, 200 li.
Mạc Thiên không ngừng nhẩm tính trong đầu, cố gắng cổ vũ bản thân là chỉ còn một chút nữa thôi. Bỗng nhiên chân giẫm phải một đoạn lầy, Mạc Thiên suýt chút nữa bị ngã. Cậu dừng bước lại lần nữa, sau đó nghiến chặt răng mà bước nhanh.
Không thể chấp nhận thất bại được!
Mạc Thiên cắm đầu mà đi, một lúc lâu sau, khi cảm giác gần như chết lặng, cảnh vật trên đỉnh đang dần xuất hiện. Trong lòng cậu mừng rỡ, tuy nhiên đã không còn sức để mà cười nữa. Mạc Thiên không nhiều lời, tăng tốc, đỉnh núi đang dần hiện rõ.
Trên đỉnh là một mảnh hoang vắng, ở giữa là một phần đất bằng phẳng, nơi này có mấy khôi lỗi giống hệt như vật mà Mạc Chi Tuyệt đã đánh bại ở vòng thi để vào nơi đây.
Bây giờ Mạc Thiên không còn tinh lực để nghĩ ngợi nữa, cơ thể ngay lập tức đổ rầm xuống. Trước khi mất đi y thức cậu nghe thấy hệ thống thông báo.
[Hoàn thành ngày một]
Cứ thế ngày qua ngày, buổi sáng thì cậu học lý thuyết và dị năng ở học viện, đến tối thì lại vào nơi này rèn luyện thể lực. Cậu dần dần đã quen với kiểu luyện tập này, sức nặng nơi chân đã tăng thêm, hiện tại còn phải mang vòng nặng trên tay nữa. Một vòng rồi lại tăng thêm một vòng, thể lực Mạc Thiên đang phát triển một cách đáng nể.
Hiện tại ngoài tập luyện thể lực ra còn có nhiều bài tập khá kỳ dị, tuy trong lòng có nhiều nghi vấn nhưng lúc nào cậu cũng cố gắng hoàn thành nó. Cậu phát hiện ra hệ thống giao ra hoàn toàn là nhưng thứ đã tính toán cực hạn của cậu, khai thác hoàn toàn tiềm năng bên trong cơ thể.
.....
- Này ngươi biết gì chưa, hôm nay những người ở học viện đặc biệt sẽ về đây đó.
- Thật hả? Ai nói với ngươi thế?
- Thật đó, nghe đồn toàn người vừa có tài vừa có sắc cả đấy. Lỡ may ta có thể...
- Ngươi đừng mơ nữa, người ta sẽ không chọn ngươi đâu.
Cô gái vừa nói, vừa cười khúc khích trêu chọc bạn mình, không để ý nên vô tình đụng phải người phía sau.
- Xin lỗi...
Người mà cô vừa đụng là một nam nhân cao tiêu chuẩn, gương mặt thanh tú, ấm áp. Hai người đang nói chuyện liền im lặng, gương mặt ửng hồng lên.
- Không sao, ban nãy hai người nói người nói học viện đặc biệt, có phải là Tinh Anh học viện không?
- Đúng... Đúng vậy.
- Cảm ơn.
Khi nam nhân gật đầu, ngay lúc vừa đi, hai cô gái liền ôm chặt lấy nhau. Đó là Mạc Thiên, cậu là một thành viên ưu tú trong dị năng hệ phong, từ bảy năm trước đã bắt đầu có chút tiếng tăm, đến năm thứ tám này chính là một người ưu tú nhất nhì. Cũng không hẳn là quá mức nổi tiếng toàn học viện, thế nhưng ở phía dị năng phong rất được hoan nghênh.
Tám năm trôi qua không nhanh cũng không chậm, nhưng nó đủ để làm cho con người ta phải trưởng thành. Mạc Thiên cũng vậy, năng lực cũng đã tăng cao, hiện tại đã đạt cấp 60 thông qua những cuộc huấn luyện ma quỷ. Cấp 60 là một cấp mà nhiều người phải trầm trồ, nhưng để đạt được nó, cố gắng bỏ ra phải gấp rất nhiều lần.
Mạc Thiên có phần trông đợi việc có người từ Tinh Anh học viện trở về, nhưng xen vào đó lại có chút thấp thỏm.
Chắc là Mạc Chi Tuyệt cũng sẽ về nhỉ?
Không biết gặp nhau sau tám năm thì hắn có khác biệt hơn không, hắn có còn nhớ người ca ca này nữa không nhỉ. Nếu theo cốt truyện thì đáng lẽ bây giờ là lúc nam chính quay lại trả thù.
Mạc Thiên đi về phòng của mình, trong lòng mông lung suy nghĩ. Lúc cửa vừa đóng lại, đột nhiên từ đằng sau một vòng tay rộng lớn ôm lấy cậu.
Mạc Thiên đứng thẫn thờ nhìn ngắm vạn vật, không hiểu tại sao bản thân lại xuất hiện ở chỗ này.
[Bắt đầu huấn luyện ma quỷ, ký chủ hãy chuẩn bị tinh thần]
Đúng rồi, huấn luyện ma quỷ!!
Cậu không ngờ hệ thống còn có thể di chuyển cậu đến một nơi lạ lẫm như thế này. Nơi này thật sự không có một bóng người, như mấy nhân vật trong phim thì đây chính là nơi tu luyện lý tưởng.
[Đây là không gian của hệ thống, những việc làm ở nơi này sẽ không ảnh hưởng đến bên ngoài]
Còn có cả không gian? Mạc Thiên gật đầu ngầm đồng ý.
[Muốn đạt đến trình độ cao thì đầu tiên chính là thể lực, nếu không có thể lực thì dù cấp bậc có tốt đi chăng nữa cũng sẽ chỉ bằng một nửa thành công mà thôi]
Cái này quả đúng là vậy, lúc đánh nhau với Nhân xà thật sự thể lực cậu có phần không theo kịp. Đáng lý ra có thể tránh né nó, nhưng lúc đó quá mệt vậy nên mới bị Nhân xà quật vào tường.
Trước mắt đột nhiên xuất hiện hai cái còng lạ, đang muốn hỏi thì đột nhiên hai cái còng ấy thòng vào chân cậu. Đầu đầy dấu chấm hỏi, nhưng không kịp mở miệng thì hệ thống đã giải thích.
[Yêu cầu đầu tiên, mang vật này leo lên đỉnh của ngọn núi trước mặt]
Mạc Thiên ngước nhìn ngọn núi cao chót vót, cậu nuốt một ngụm nước bọt. Đúng là rất biết cách thử thách mà, có điều nếu cố gắng chắc là vẫn sẽ được.
Thế nhưng chân phải vừa tính giơ lên bước thì đột nhiên có một sức nặng đè xuống làm cho Mạc Thiên suýt ngã.
[Điều kiện: mang mỗi bên chân sức nặng hai mươi cân]
Mạc Thiên: "..."
Thế là Mạc Thiên đành phải bước từng bước leo lên. Sức nặng của bốn mươi cân cũng không phải là chuyện đùa, đi lên dốc thì sẽ cảm giác như bản thân mang năm mươi cân vậy. Cậu đi với một tốc độ vừa phải, chân vẫn duy trì tính ổn định.
Nhưng sức nặng cứ tăng dần theo thời gian, đến giữa chặng đường, Mạc Thiên đã mồ hôi ròng ròng, hai chân đã có phần nhuyễn. Run rẩy lết từng bước đi lên, liếc nhìn con đường mình còn phải đi tiếp mà cảm thấy khó khăn.
Cậu ngồi xuống một tảng đá để hồi lại sức, đôi chân cứ như không còn của bản thân nữa. Cố gắng thả lỏng hai chi, Mạc Thiên thở dốc suy nghĩ lung tung.
Đợi cho thể lực hồi phục một chút, cậu lại tiếp tục hành trình. Chân vừa đứng dậy đã bủn rủn không thôi, Mạc Thiên đỡ lấy vách núi bên cạnh, lấy tay nhặt một cọc gỗ trông có vẻ chắc chắn sau đó vừa dồn sức nặng xuống nó, vừa leo lên.
400 li, 200 li.
Mạc Thiên không ngừng nhẩm tính trong đầu, cố gắng cổ vũ bản thân là chỉ còn một chút nữa thôi. Bỗng nhiên chân giẫm phải một đoạn lầy, Mạc Thiên suýt chút nữa bị ngã. Cậu dừng bước lại lần nữa, sau đó nghiến chặt răng mà bước nhanh.
Không thể chấp nhận thất bại được!
Mạc Thiên cắm đầu mà đi, một lúc lâu sau, khi cảm giác gần như chết lặng, cảnh vật trên đỉnh đang dần xuất hiện. Trong lòng cậu mừng rỡ, tuy nhiên đã không còn sức để mà cười nữa. Mạc Thiên không nhiều lời, tăng tốc, đỉnh núi đang dần hiện rõ.
Trên đỉnh là một mảnh hoang vắng, ở giữa là một phần đất bằng phẳng, nơi này có mấy khôi lỗi giống hệt như vật mà Mạc Chi Tuyệt đã đánh bại ở vòng thi để vào nơi đây.
Bây giờ Mạc Thiên không còn tinh lực để nghĩ ngợi nữa, cơ thể ngay lập tức đổ rầm xuống. Trước khi mất đi y thức cậu nghe thấy hệ thống thông báo.
[Hoàn thành ngày một]
Cứ thế ngày qua ngày, buổi sáng thì cậu học lý thuyết và dị năng ở học viện, đến tối thì lại vào nơi này rèn luyện thể lực. Cậu dần dần đã quen với kiểu luyện tập này, sức nặng nơi chân đã tăng thêm, hiện tại còn phải mang vòng nặng trên tay nữa. Một vòng rồi lại tăng thêm một vòng, thể lực Mạc Thiên đang phát triển một cách đáng nể.
Hiện tại ngoài tập luyện thể lực ra còn có nhiều bài tập khá kỳ dị, tuy trong lòng có nhiều nghi vấn nhưng lúc nào cậu cũng cố gắng hoàn thành nó. Cậu phát hiện ra hệ thống giao ra hoàn toàn là nhưng thứ đã tính toán cực hạn của cậu, khai thác hoàn toàn tiềm năng bên trong cơ thể.
.....
- Này ngươi biết gì chưa, hôm nay những người ở học viện đặc biệt sẽ về đây đó.
- Thật hả? Ai nói với ngươi thế?
- Thật đó, nghe đồn toàn người vừa có tài vừa có sắc cả đấy. Lỡ may ta có thể...
- Ngươi đừng mơ nữa, người ta sẽ không chọn ngươi đâu.
Cô gái vừa nói, vừa cười khúc khích trêu chọc bạn mình, không để ý nên vô tình đụng phải người phía sau.
- Xin lỗi...
Người mà cô vừa đụng là một nam nhân cao tiêu chuẩn, gương mặt thanh tú, ấm áp. Hai người đang nói chuyện liền im lặng, gương mặt ửng hồng lên.
- Không sao, ban nãy hai người nói người nói học viện đặc biệt, có phải là Tinh Anh học viện không?
- Đúng... Đúng vậy.
- Cảm ơn.
Khi nam nhân gật đầu, ngay lúc vừa đi, hai cô gái liền ôm chặt lấy nhau. Đó là Mạc Thiên, cậu là một thành viên ưu tú trong dị năng hệ phong, từ bảy năm trước đã bắt đầu có chút tiếng tăm, đến năm thứ tám này chính là một người ưu tú nhất nhì. Cũng không hẳn là quá mức nổi tiếng toàn học viện, thế nhưng ở phía dị năng phong rất được hoan nghênh.
Tám năm trôi qua không nhanh cũng không chậm, nhưng nó đủ để làm cho con người ta phải trưởng thành. Mạc Thiên cũng vậy, năng lực cũng đã tăng cao, hiện tại đã đạt cấp 60 thông qua những cuộc huấn luyện ma quỷ. Cấp 60 là một cấp mà nhiều người phải trầm trồ, nhưng để đạt được nó, cố gắng bỏ ra phải gấp rất nhiều lần.
Mạc Thiên có phần trông đợi việc có người từ Tinh Anh học viện trở về, nhưng xen vào đó lại có chút thấp thỏm.
Chắc là Mạc Chi Tuyệt cũng sẽ về nhỉ?
Không biết gặp nhau sau tám năm thì hắn có khác biệt hơn không, hắn có còn nhớ người ca ca này nữa không nhỉ. Nếu theo cốt truyện thì đáng lẽ bây giờ là lúc nam chính quay lại trả thù.
Mạc Thiên đi về phòng của mình, trong lòng mông lung suy nghĩ. Lúc cửa vừa đóng lại, đột nhiên từ đằng sau một vòng tay rộng lớn ôm lấy cậu.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39: Chiến đấu
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42: Trở về
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45: H nhẹ
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Ghép cặp
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54: Trận đấu đầu tiên
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59: Nữ chủ ba
- Chương 60: Hôn
- Chương 61: Quan hệ khác đi
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67: Chấm dứt
- Chương 68: H+
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: Hiện tượng kỳ lạ, Mạc Chi Tuyệt dùng lôi dị năng
- Chương 76: Biến mất
- Chương 77: Tỉnh dậy ở nơi kỳ lạ
- Chương 78: Thú triều
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82: Gặp lại
- Chương 83: Say
- Chương 84: Thích
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95: Cọ cọ
- Chương 96: Đến rồi
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108: End
- Chương 109: Phiên ngoại: Sau khi Mạc Thiên rời đi
- Chương 110: Phiên ngoại H: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt
- Chương 111: Phiên ngoại: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt (2)
- Chương 112: Phiên ngoại: Niêm Quan và Cao Lãng
- Chương 113: Phiên ngoại: Niêm Quan và Cao Lãng(2)
- Chương 114: Phiên ngoại: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt (3)
- Chương 115: Phiên ngoại H: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt (3)
- bình luận