Nợ Âm Khó Thoát - Chương 121: mười năm trước

Nợ Âm Khó Thoát

Chương 121: mười năm trước

Nghe hiệu trưởng Lục nói đến đây, trong lòng tôi bỗng chốc trở lên vô cùng nặng nề, sau đó nhìn hiệu trưởng Lục, hỏi ông ấy bốn nam bốn nữ trong hai phòng ký túc này chết như thế nào?

Mắt hiệu trưởng Lục hơi khép lại, hình như đang rơi vào trong hồi ức, một lúc sau, tiếng nói của ông ấy lại cất lên.

- Chuyện này, nói ra cũng thật đúng là một vết nhơ của trường đại học Qúy Châu.

Tiếp đó, hiệu trưởng Lục bắt đầu từ từ kể cho tôi nghe, mười năm trước, cũng là thời điểm nhập học của sinh viên năm nhất, vốn dĩ mọi chuyện đều diễn ra rất bình thường, nhưng sau khi khai giảng được một tuần, lại có một nữ sinh viên năm nhất nhảy lầu tự sát.

Người con gái ấy tên Chu Tư Mộng, vừa vào học đã được chọn làm hoa khôi, điều kiện gia đình cũng không được tốt, thành tích lại không tồi, biết được thông tin Chu Tư Mộng tự sát, nhà trường đương nhiên ngay lập tức tiến tới hiện trường, bắt đầu tiến hành điều tra.

Kết luận ban đầu là Chu Tư Mộng mắc bệnh trầm cảm, thậm chí là tự kỷ, cho nên mới lựa chọn tự sát.

Nhưng bảy ngày sau, lại xảy ra chuyện.

Đầu tiên là một bạn nữ cùng phòng với Chu Tư Mộng chết, bộ dạng lúc chết vô cùng thảm thương, nói đến đây, tôi nhìn thấy tay của hiệu trưởng Lục hơi run rẩy, tiếp đó ném một túi hồ sơ về phía tôi, cất tiếng nói:

- Mọi thứ đều nằm trong này, tự em xem đi, có tuổi rồi, những chuyện này, đã không còn muốn nhắc đến.

Nghe vậy lông mày tôi hơi nhíu lại, có điều vẫn nhấc bộ hồ sơ phủ đầy bụi lên từ dưới bàn, tôi nhìn thấy trên túi đựng của bộ hồ sơ, có một chữ “Mật” màu đỏ.

Xem ra, chuyện này bị che giấu quá lâu, cho nên hiện tại trong trường căn bản không còn tiếp tục nhắc tới nữa.

Mở bộ hồ sơ ra, tôi lấy tư liệu bên trong ra ngoài, mà ở trang đầu tiên của xấp tài liệu, chính là tư liệu của Chu Tư Mộng.

Tôi nhìn vào bức ảnh chân dung 3X4, một người con gái khá xinh đẹp.

Tư liệu của Chu Tư Mộng ghi chép, lúc Chu Tư Mộng học cấp ba, bố mẹ đều đã chết, hình như bỏ lại cô ta và một người em trai, mà học phí đều là do cô ta vừa đi học vừa làm giáo viên dạy kèm kiếm được.

Trong hồ sơ, cũng không nhắc nhiều đến em trai Chu Tư Mộng.

Tôi tiếp tục đọc xuống dưới, Chu Tư Mộng chết vào ngày 25 tháng 9 năm 2005, mà khi tôi nhìn thấy địa điểm khi chết, cả người tôi ngơ ra, tòa B đơn nguyên 1 phòng số 404, đây chẳng phải chính là phòng mà chúng tôi đang ở đây sao?

Đọc đến đây tôi vội vàng ngẩng đầu, nhìn hiệu trưởng Lục, hỏi lẽ nào phòng chúng tôi mười năm trước là phòng của nữ sinh?

Hiệu trưởng Lục gật đầu, bảo tôi cứ xem hết đi, xem xong ông ấy nói với tôi những chuyện phía sau.

Tôi gật đầu, bèn tiếp tục đọc tư liệu trong tay, sau khi tự sát, đúng như lời hiệu trưởng Lục nói, nguyên nhân tự sát là mắc bệnh trầm cảm, tự kỷ và những bệnh trạng tương tự.

Hồ sơ liên quan đến Chu Tư Mộng cũng chỉ có từng này, tiếp đó tôi đặt hồ sơ của Chu Tư Mộng xuống, nhìn sang tờ tư liệu tiếp theo, Vu Kiều, bạn cùng phòng của Chu Tư Mộng.

Chết vào ngày 2 tháng 10 năm 2005, thời gian bảy ngày, lòng tôi ngưng lại, nếu chuyện này đã có chỗ bất thường, vậy tôi đương nhiên phải bắt đầu suy nghĩ từ trên người Chu Tư Mộng kia, ngày hôm đó chính là buổi tối ngày thứ bảy sau khi chết của cô ta.

Mà trong tư liệu phía dưới, còn có một tấm ảnh, trong ảnh là một người con gái, toàn thân trần như nhộng, nhưng khắp mình gần như đã bị máu tươi phủ kín.

Mà trên thân người trần truồng đó, lại có rất nhiều vết cào rướm máu kéo dài nhìn rất đáng sợ, người chết Vu Kiều đôi mắt trợn ngược, miệng há to, hình như đã nhìn thấy thứ gì đó cực kỳ kinh khủng.

Bên dưới viết, những vết cào đáng sợ trên người Vu Kiều, toàn bộ đều là do tự Vu Kiều cào.

Vu Kiều, không ngờ là chết do tự sát, mà còn là loại tự sát tự mình hại mình.

Nhưng hai người bạn chung phòng khác lại nói, buổi tối hôm đó, căn bản không hề thấy động tĩnh gì của Vu Kiều.

Chuyện này nhà trường đương nhiên cũng đã bắt đầu xem trọng, mà cái chết của Vu Kiều cũng đã phơi bày nguyên nhân thực sự dẫn đến cái chết của Chu Tư Mộng.

Thì ra sau khi Chu Tư Mộng bị hãm hiếp, mới tìm đến tự sát, mà hung thủ hãm hiếp Chu Tư Mộng, cũng là sinh viên mới của đại học Qúy Châu, tên là Vương Cường, bố mẹ Vương Cường chuyên kinh doanh bất động sản ở Qúy Dương, nhà cũng có tý tiền.

Mà Vương Cường có thể dễ dàng hãm hiếp được Chu Tư Mộng, bên trong còn có một tầng can hệ, bởi vì gia thế nhà Vương Cường cũng gọi là lớn, Vương Cường bắt ba người khác cùng phòng chia nhau ra theo đuổi bao người bạn chung phòng khác của Chu Tư Mộng.

Chỉ trong khoảng thời gian hai ngày ngắn ngủi, đã phát triển tới quan hệ yêu đương, cuối cùng dưới sự xúi giục của ba người bạn cùng phòng, Chu Tư Mộng đã được hẹn ra ngoài, tính cách của Chu Tư Mộng khá hướng nội, bất kỳ ai hẹn cũng không ra gặp, ba người hội Vu Kiều khó khăn lắm mới lừa được Chu Tư Mộng.

Mà Vương Cường lại dùng thêm vài thủ đoạn, đã dễ dàng làm nhục được Chu Tư Mộng, sau khi biết được chân tướng sự việc, Chu Tư Mộng đã tự sát.

Bị Vương Cường đe dọa, tất cả mọi người đều lựa chọn giấu đi chân tướng, mãi cho tới lúc Vu Kiều xảy ra chuyện.

Tiếp đó, khiến tất cả mọi người không tin nổi là, Vu Kiều xảy ra chuyện chỉ là bắt đầu, ngày qua ngày, hai người con gái còn lại, cũng lần lượt chết bằng cách giống hệt với Vu Kiều, chết trong phòng.

Cảnh sát mặc dù đã ra sức điều tra, những vẫn không tìm thấy manh mối nào, cuối cùng nhà trường chỉ có thể đi cầu trợ cao nhân bên ngoài, sau đó, chỉ trong vòng một ngày, cả phòng bốn người Vương Cường đều chết hết, ba người kia tử trạng hệt với bọn người Vu Kiều, còn Vương Cường, thi thể bị phân thành mấy khúc, nội tạng nằm la liệt đầy dưới đất, nhìn thấy hình ảnh trong tư liệu, dạ dày tôi đã cảm thấy nôn nao.

Có điều đối với Vương Cường, tôi không động chút lòng thương sót nào, người này chết không có vô tội, còn những người khác, chính là đồng phạm, mặc dù tội không đáng chết, nhưng loại chuyện này chỉ khi nào tự mình trải qua, mới biết thứ được gọi là tuyệt vọng sẽ có tư vị như thế nào.

Chu Tư Mộng đang ở độ tuổi đẹp nhất cuộc đời, lẽ nào cô ta đáng phải chết sao?

Chuyện đã đến đây, bên trong tư liệu không có thêm ghi chép nào nữa, sau đó tôi đặt bộ hồ sơ xuống, nhìn hiệu trưởng Lục, hỏi ông ấy về sau đã xảy ra những chuyện gì?

Theo lý mà nói, Chu Tư Mộng đã hóa thành lệ quỷ, về sau có lẽ cũng gây ra đại họa mới đúng.

Điếu thuốc trong tay hiệu trưởng Lục đã tàn, sau đó lên tiếng:

- Hiệu trưởng cũ năm đó đã mời đến một vị cao nhân thần bí ở bên ngoài, sau khi cao nhân tới, đã quả quyết, Chu Tư Mộng đã hóa thành lệ quỷ, quay lại đòi mạng, những người hại chết Chu Tư Mộng, tất cả đều phải chết.

- Nhưng Chu Tư Mộng giết nhiều người như vậy, oán khí trên người càng thêm nặng, đã không thể tự khống chế, chuyển kiếp đầu thai, cho nên sẽ tiếp tục hại người, cũng may cao nhân kia có chút bản lĩnh, thu phục được Chu Tư Mộng.

- Từ đó trở đi, cao nhân nói đổi tòa ký túc này thành ký túc xá nam, như vậy mới có thể trấn áp sát khí bên trong tòa ký túc. Từ đó, không xảy ra chuyện gì nữa, nhưng ai ngờ được, thời gian qua đi mười năm, căn phòng đó không ngờ lại tiếp tục xuất hiện loại chuyện kỳ quái đến thế.

Trong tiếng nói của hiệu trưởng Lục lấp đầy khó hiểu, tôi biết ý của ông ấy, Chu Tư Mộng theo lý mà nói, vào mười năm trước, đã bị cao nhân kia thu phục rồi mới đúng, tại sao lại xuất hiện rồi?

- Ý của hiệu trưởng Lục là, thầy nghi ngờ lần này làm hại người trong phòng chúng em, còn có thứ khác?

Tôi nhìn hiệu trưởng Lục, cất tiếng hỏi hiệu trưởng Lục cũng trực tiếp gật đầu.

Lúc này, hiệu trưởng Lục nhìn tôi, nói:

- Cậu bạn nhỏ, thầy thấy em chắc không phải là người thường, chính là không biết bản lĩnh của em có đủ để xử lý chuyện này hay không? Nếu như không dám chắc chắn hoàn toàn, thầy cũng dễ đi tìm người khác.

Hiệu trưởng Lục nói đến chuyện này, lòng tôi hơi trùng xuống.

- Hiệu trưởng, nói thật, chuyện này em không dám chắc, cho nên nếu thầy có thể tìm người xử lý được chuyện này là quá tốt rồi, em chỉ có thể cố gắng dốc hết sức của mình để giải quyết, mà hiện tại, em có ý kiến là trước mắt nên di dời tất cả những người đang ở trong lầu B đơn nguyên 1, sắp xếp sang một nơi khác.

Đây cũng là cách làm khá bảo đảm, bởi vì tôi không biết phạm vi mà thứ đó có thể ra tay là bao xa, cho nên tôi chỉ có thể sử dụng phương pháp bảo đảm nhất.

Lông mày hiệu trưởng Lực nhíu lại, tôi biết, chuyện này nhà trường không muốn làm lớn, những đã không còn cách nào khác rồi.

Lúc này, tôi thấy chuông điện thoại của hiệu trưởng Lục bỗng vang lên, sau khi ấn nghe, sắc mặt hiệu trưởng Lục lại trở lên kinh hãi:

- Cái gì? Lại xảy ra chuyện rồi?
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận