[Sinh Tử] Sau Khi Mang Thai, Chồng Cũ Muốn Phục Hôn - Chương 10: Ôm ôm đều có rồi, chừng nào mới hôn hôn...
Chương trướcNhân viên vội vàng thốt ra ngăn cản, theo xu thế này, có lẽ hôm nay một ngày trôi qua, hạng nhiệm vụ này không có cách nào hoàn thành.
“ Không thì An Ngôn và Úc Linh đổi chỗ cho nhau?”
An Ngôn giả bộ nghe không hiểu, “ Không sao, tôi có thể, cho tôi một chút thời gian.”
Trầm Chu cười đau cả bụng, “ Sư ca, kiên trì một chút nửa, mũi chân Úc Linh sắp rời khỏi mặt đất rồi.”
“ Đổi với tôi.” Âm thanh Úc Linh vang lên, An Ngôn không có thời gian để từ chối, Úc Linh đã rời khỏi vòng tay của cậu, đi ra sau, ôm cậu như kiểu ôm công chúa đứng dậy dễ như trở bàn tay.
Thân thể mất trọng tâm, An Ngôn sợ tới mức trực tiếp ôm eo Úc Linh.
[ Hahahaha, cười chết tui rồi, AY đến từ sao hỏa sao? Khả năng ứng biến cũng quá dởm đi.]
[ Ngại quá, ca ca ngữ văn đại học 100+ nhé, anh ấy chỉ là giả bộ nghe không hiểu, không nguyện ý cùng đại ảnh đế các người phần nào liên quan.]
[ Yo, nói chuyện phải chú ý, không nguyện ý có thể không cần tham gia gameshow, muốn dựng miếu thờ à.]
[ Ahhhhhhhhh, ảnh đế như thế ung dung bế AY đứng dậy.]
[ Tư thế này tui cũng có thể.]
[ Xấu hổ quá xấu hổ quá, tranh thủ thời gian vùi đầu vào ngực ảnh đế.]
[ Ôm ôm cũng có rồi, chừng nào mới hôn hôn?]
[ Ghim người cầm đầu đại đội tập hợp!]
Bị người ôm kiểu công chúa, hai chân rời khỏi mặt đất không có trọng tâm, An Ngôn lo lắng túm lấy quần áo của Úc Linh.
“ Buông lỏng một chút, đừng kéo cúc áo nữa.” Một giọng nói giễu cợt từ trên đỉnh đầu truyền ra, An Ngôn nghĩ đến cảnh vừa rồi, trên mặt liền nổi lên một tia nóng rực.
Tuy nhiên, tay cậu cũng đã chuyển từ nắm chặt sang nắm nhẹ.
Mười lần squat không là gì đối với Úc Linh. Hắn thường tập thể dục, nhưng cậu làm tăng thêm trọng lượng, một vài lần squat đầu tiên vẫn rất dễ dàng nhưng tới mấy lần tiếp theo hơi thở trở nên nặng nề.
An Ngôn dần dần bất an, " Không thì tôi đổi lại?"
"Không cần......"
Úc Linh nhìn xuống đôi mắt đang nhắm nghiền của An Ngôn, lông mi run lên khó chịu, hai tay cũng chuyển từ siết chặt sang ôm chặt lưng hắn, hai thân thể dính chặt vào nhau, hắn vẫn có thể cảm nhận được hơi nóng từ cơ thể An Ngôn.
Với mùi thơm quen thuộc trong hơi thở, Úc Linh cảm thấy máu không yên, toàn thân trở nên khô nóng.
Cuối cùng cũng xong, hắn hít một hơi thật sâu, vứt bỏ những suy nghĩ lộn xộn và hoàn thành nhiệm vụ.
An Ngôn thở dài nhẹ nhõm một hơi rồi nhảy ra khỏi Úc Linh.
Có vẻ như nhiệt độ cơ thể và mùi của đối phương vẫn còn lưu lại trên cánh tay...
Úc Linh nhướng mày hỏi nhân viên, "Nhiệm vụ này đã hoàn thành chưa?"
Nhân viên cười tươi như hoa, "Đương nhiên, đây là phần thưởng cho anh."
Một tờ 10 đô la.
An Ngôn bình tĩnh lại nói: "Hoàn thành nhiệm vụ sao bọn họ nhận được phần thưởng, còn tôi thì không?"
Nhân viên trả lời: "Vì nhiệm vụ của anh quá đơn giản."
An Ngôn vặn lại, " Trầm Chu nhiệm vụ cũng rất đơn giản."
Nhân viên: "Không, khó hơn nhiệm vụ của anh, nhưng không ngờ anh lại mang theo một đồng tiền."
Bây giờ là thời đại của thanh toán di động, ngoại trừ các bác các cụ, về cơ bản tất cả mọi người sẽ không mang theo tiền mặt khi ra ngoài, bên cạnh đó, những người hâm mộ có mặt ngoại trừ những người săn đuổi ngôi sao là nhân viên của nhóm chương trình thì có rất ít người mang theo. Theo kế hoạch, Trầm Chu cần tìm nhân viên đã được sắp xếp đã mang tiền xu trong số hàng trăm người ở hiện trường.
Thật không may, An Ngôn đã phá vỡ kế hoạch của họ, vì vậy mà nhiệm vụ của Trầm Chu có vẻ dễ dàng như vậy.
Sau khi nghe nhân viên giải thích, An Ngôn nhún vai, " Không có biện pháp, tôi có một đồng đô la bên mình. Đây có thể gọi là chưa bói đã biết."
[ Đúng, đúng, nếu không có AY, nhiệm vụ của Trầm Chu có lẽ còn khó hơn cả ảnh đế.]
[ Nhưng làm thế nào họ có thể đảm bảo rằng người hâm mộ không mang theo tiền xu?]
[ Tổ chương trình quá khắt khe, phải không?]
[ Nhưng tôi vẫn phải hỏi, tại sao không có phần thưởng cho AY?]
Trầm Chu vỗ vỗ vai An Ngôn, " Có lẽ phần thưởng là một đồng đô la giống em.”
An Ngôn nghĩ một chút về nó, " Vậy thì không muốn đâu."
Tất cả mọi người đều tập trung đông đủ rồi, vài người đã mở cửa chính bước vào đại sảnh.
Một người đến sớm đã chờ đợi từ lâu, hoạt động đầu tiên của hôm nay là mọi người cùng nhau tham gia không tiến hành chia nhóm nữa.
Có tổng cộng bốn nhóm khách mời trong gameshow, trong đó có hai nhóm đều là những nhân vật có tên tuổi trong làng giải trí. Nhóm khách mời đầu tiên là Từ Dĩnh và Tống Thiên Tư. Từ Dĩnh là ngôi sao Hong Kong nổi tiếng nhất trong Thế kỷ trước, sau đó kết hôn với Tống Thiên Tư và lui về tuyến hai, nhưng cuộc hôn nhân của họ không hạnh phúc, hai người dây dưa nhau trong mười năm, và cuối cùng kết thúc bằng ly hôn.
Nhóm khách thứ hai là nữ MC chương trình giải trí cùng lão công, MC là Lam Huyên, chồng cô không phải là người trong giới, nghe nói là thế hệ phú nhị đại, lý do ly hôn của họ công chúng cũng không biết.
Sau đó là Trầm Chu và Nhâm Minh, An Ngôn và Úc Linh.
Mọi người lần lượt lên xe do tổ chương trình sắp xếp, An Ngôn muốn ngồi cùng Trầm Chu, nhưng Trầm Chu nhìn thấy sắc quên bạn, vừa nhìn thấy Nhâm Minh liền chạy tới.
Cuối cùng, chiếc xe hơi đã thuộc về An Ngôn và Úc Linh.
Như trong số trước, hai người ngồi ở bên phải và bên trái một mình, An Ngôn nhìn ra ngoài cửa sổ, Úc Linh nhắm mắt nghỉ ngơi, hai người không làm phiền nhau mà yên tĩnh đến bất ngờ.
Chương trình cần những điểm nóng và sự chú ý. Nhân viên đi cùng đã có một ý tưởng thông minh và không biết đã thay đổi kịch bản từ đâu. "Sau đây là phần vấn đáp, trả lời đúng được một điểm có thể đổi một điểm thành một đồng xu, thỉnh nghe đề. "
An Ngôn là người đầu tiên phản ứng, "Tôi có thể không cần tham gia phần vấn đáp, cũng không muốn một đồng đô la."
Nhân viên híp mắt, cười như một con hồ ly tinh ranh ma, " Anh chắc chứ?"
An Ngôn liếc xéo Úc Linh, " Anh có thể hỏi ý kiến của Úc Linh."
Úc Linh mở mắt, " Có thể.”
An Ngôn rất ngạc nhiên, vậy mà hắn đồng ý? Câu hỏi như thế nào mà được bỏ qua?
Nhân viên lại nhìn An Ngôn.
An Ngôn ngượng ngùng cười cười, " Tôi có thể từ chối không?"