[Sinh Tử] Sau Khi Mang Thai, Chồng Cũ Muốn Phục Hôn - Chương 4: Khoảng cách giữa hai người.......
Chương trước[ Ôi ôi, cái này là có sẵn cho khán giả vip hả?]
[ Vip chính là được hưởng đặc quyền, ảnh đế cơ bụng thật sự quá hoàn mỹ, liếm liếm.]
[ Ui ui, một lần hai lần đều như vậy, An Ngô là cố ý muốn khiến cho ảnh đế chú ý sao?]
[ Tuy rằng là cố ý, nhưng cố ý loại này thỉnh làm nhiều vài lần.]
An Ngôn đã không biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào, đôi tay ở trong nước đong đưa, ánh mắt nhìn Úc Linh nhiều ít mang theo chút đồng tình.
“Cái kia, áo sơ mi anh chất lượng không tốt lắm.”
Trên tay còn mang theo bao tay, vừa rồi khiên thùng cá, nhiều ít dính lên chút vết bẩn, Úc Linh không thể chịu đựng được việc dùng tay bẩn ấy đụng vào áo sơ mi mình.
Nhưng cứ luôn để áo bị bung hở ngực ra thế khác nào có bệnh.
Không thể không lớn tiếng kêu An Ngôn, “Đi lên, giúp tôi cởi bao tay ra.”
An Ngôn thốt lên một tiếng, đôi tay chống thành, từ trong nước nhảy lên.
“Chậm đã!”
Thời điểm An Ngôn đi đến trước mặt Úc Linh, Úc Linh sinh ra ý định ngăn trở cậu tiếp tục tới gần, “Đem bao tay cậu cũng cởi.”
An Ngôn cúi đầu nhìn thoáng qua bao tay, ướt dầm dề nhỏ nước, trên sàn nhà đã chồng chất vệt nước.
“Không thì kêu nhân viên hậu cần tới giúp anh?” An Ngôn dò hỏi một câu.
[ An Ngôn quả nhiên không hiểu rõ ảnh đế, ảnh đế có thói quen sạch sẽ, chán ghét người xa lạ tiếp xúc! ]
[ Nhưng là ảnh đế lại kêu An Ngôn đến hỗ trợ, có phải hay không có điểm……]
[ Sao lại có cơm chó thế này? Tỷ muội, tui lặn đây.]
Úc Linh ánh mắt thanh lãnh, ngữ điệu cũng cùng ánh mắt giống nhau, “Cậu cảm thấy nhân viên hậu cần sẽ xuất hiện sao?”
Nhân viên hậu cần đều trên bờ, hồ cá heo hình tròn và hồ bơi được bao quanh bởi một vòng tròn lan can, và chỉ có một lối đi đến sân giữa.
Đài cùng nhân viên công tác tuy rằng khoảng cách rất gần, nhưng là muốn lại đây, cần thiết đi tới lối đi bên cạnh, nhiều người qua lại, ít nhất cũng mất một vài phút.
Phu phu tranh luận một hồi, An Ngôn tuy rằng không tình nguyện, bất quá vẫn là bĩu môi đi lên trước, nắm bàn tay Úc Linh.
Tuy rằng đều là nam sinh, tay Úc Linh lại so với An Ngôn bàn tay lớn hơn một vòng, bao tay cao su hoàn toàn dán sát hắn bàn tay, lòng bàn tay ấm áp, cùng hắn làm người một chút đều không giống.
An Ngôn kéo bao tay khỏi cổ tay, dùng sức cởi bao tay cao su ra, lộ ra những ngón tay mảnh khảnh với những khớp xương rõ ràng.
Lúc này, nhân viên hậu cần cũng chạy tới, vội vàng đưa lên khăn lông, Úc Linh tiếp nhận khăn lông tỉ mỉ lau một lần, mới đem áo sơmi cài nút cẩn thận.
Đây là một nhạc đệm nhỏ làm chậm trễ một chút tiến độ, sau đó huấn luyện cá heo, không thể không tăng tóc.
Chỉ có mấy cái động tác đơn giản, hôn lòng bàn tay, xoay vòng vòng cùng nhảy.
[ Cá heo cũng quá đáng yêu, hận không thể chính mình ở hiện trường.]
[ Xin lỗi các tỷ muội, tui đang ở hiện trường hahahahaha.]
[ Tui khinh, huhuhuhu, cầu xin tỷ muội khoan hồng độ lượng nói một chút.]
Tiến triển rất thuận lợi, Úc Linh còn rất phối hợp. Cái này làm cho An Ngôn thực kinh ngạc.
Lúc chạng vạng, du khách sôi nổi vào ghế.
Có tuổi trẻ tình lữ, có cha mẹ mang theo con nhỏ, còn có học sinh đi theo từng nhóm.
Nhân viên hậu cần luôn mãi nhắc nhở một chút quy trình, đưa cho An Ngôn cùng Úc Linh mặc vào quần áo nhân viên chăm sóc động vật.
Tuy rằng đều đã thông báo cho khán giả, nhưng thời điểm Úc Linh xuất hiện, thính phòng vẫn nhiệt liệt vỗ tay cùng thét chói tai.
[ Cấp báo, hiện trường khán giả rất nhiều, đều là ảnh đế fans, thanh âm lớn đến nổi lỗ tai tui đều sắp điếc.]
Có người phát hiện vị này chính là tỷ muộivừa rồi nói ở hiện trường, đều nhịn không được truy vấn các loại chi tiết.
[ Tui có dư data, cầu nói chi tiết.]
[ Ảnh đế cùng An Ngô quan hệ thật giống trên mạng nói như vậy sao?]
[An Ngô có phải hay không thực lùn?]
Nhưng mà vị kia tỷ muội lại không có lên tiếng, bởi vì lúc này nàng đang đắm chìm trong bầu không khí nhiệt huyết ở hiện trường.
Ông trời của tui ơi, thật sự rất đẹp trai, hai người đứng chung một chỗ là tuyệt phối, đỉnh xứng, thiên tiên xứng!
Nàng muốn chèo cái CP này!
Hai người ăn mặc cùng loại trang phục nhân viên chăm sóc động vật, An Ngôn lặng lẽ nhìn thoáng qua Úc Linh, đứng chắp tay sau lưng, dáng người thon dài, giống như một thanh lợi kiếm, cái gì đều không làm, đơn thuần đứng ở kia, liền lấp lánh sáng lên.
An Ngôn thu hồi tầm mắt, cúi đầu nhìn xem chính mình, đều là giống nhau quần áo, vì cái gì Úc Linh so với cậu mặc vào càng khí chất?
Cậu là người phương nam, thân cao 1m78, ở bạn cùng lứa tuổi thì cũng không tính là thấp, nhưng là cùng Úc Linh đứng chung một chỗ, luôn có một loại cảm giác ca ca mang theo đệ đệ.
Nhân viên đem cái còi đưa cho An Ngôn, An Ngôn tiếp nhận rồi đối với khán giả vẫy vẫy tay, “Đây là cá heo An An, có phải hay không thực đáng yêu? An An không chỉ có đáng yêu còn thực thông minh, còn sẽ làm trò chơi nhỏ.”
An Ngôn vừa nói một bên vẫy tay kêu Úc Linh lại đây, “Hôm nay chúng ta là cộng sự, cùng An An cùng nhau vì mọi người biểu diễn vận động trong nước.”
Úc Linh thanh âm thanh lãnh ở phía sau An Ngôn vang lên, “Lần đầu tiên biểu diễn, xin chỉ giáo.”
Vận động đầu tiên là hôn lòng bàn tay.
An Ngôn đứng cạnh hồ, vươn một bàn tay, lòng bàn tay hạ xuống, Úc Linh đảm đương chỉ huy cá heo, theo một tiếng huýt gió, An An từ mặt nước nhảy lên, da thịt mềm mại nhẹ nhàng đụng một chút vào lòng bàn tay An Ngôn.
Rầm tiếng nước vang lên, cẳng chân An Ngôn bị nước bắn lên làm ước, trên tóc cũng mang lên bọt nước.
Thính phòng bỗng phát ra nhiệt liệt vỗ tay cùng hoan hô.
Có lẽ mọi người càng thích chính là Úc Linh cùng An Ngôn.
Đệ nhị hạng vận động là xoay vòng vòng cũng hoàn thành viên mãn, chỉ còn lại có cuối cùng vận động đặc biệt, nhảy vòng.
Loại vận động này cần một người ở dưới nước trong bể bơi, nâng cao chiếc vòng cho cá heo lên, sau đó thổi còi dẫn đường cho cá heo vào vòng và rơi xuống nước là thành công.
Dựa theo tập luyện, An Ngôn thuần thục nhảy xuống nước, bơi tới trung tâm hồ, nhấc tay ý bảo nhân viên công tác chuẩn bị ổn thoả.
Thời gian một ngày ở chung, An An quen thuộc hương vị An Ngôn, ở bên người cậu chơi đùa, thỉnh thoảng dùng thân thể đi cọ An Ngôn.
An Ngôn sợ ngứa, bị An An động tác tác động, trên mặt vẫn luôn treo tươi cười.
Úc Linh đứng ở trên bờ, nhìn An Ngôn xán lạn tươi cười, nội tâm chứa đầy nghi hoặc.
An Ngôn dường như khác với những gì hắn biết.
Bất quá, loại cảm giác này chỉ có trong một cái chớp mắt.
Úc Linh thu hồi tầm mắt, thổi lên cái còi, An An thuần thục nhảy vào vòng tròn.
Phía sau An Ngôn vang lên tiếng nước ầm ầm, thính phòng vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
[ Tuy rằng chỉ có mấy cái động tác đơn giản, nhưng ca ca hoàn thành thực xuất sắc!]
[ Tui đã chụp lại màn hình vô số lần, liền tính ở trong nước, ca ca vẫn là xinh đẹp thuộc hàng top.]
[ Nghe nói ca ca không có hoá trang á.]
[ Làn da thật sự rất tuyệt.]
[ Fan não tàn, có thể hay không suy nghĩ không cần não? Ảnh hưởng tâm tình của tôi.]
[ Ảnh hưởng hay không thì mặc kệ các người! Một số người cứ nhất định **]
Biểu diễn kết thúc, An Ngôn khen ngợi sờ sờ An An, rồi sau đó bơi tới thành hồ.
Đôi tay chống lên đài, eo cơ dùng sức, mông mới ra mặt nước, đỉnh đầu liền vang lên thanh âm lãnh đạm quen.
“Tôi giúp cậu.”
Trong tầm mắt xuất hiện đôi tay mảnh khảnh, An Ngôn trong đầu hiện ra bộ điện ảnh Úc Linh đã diễn.
Bản thân An Ngôn cũng không phải fan cuồng của hắn, mà là nguyên chủ quá mức chú ý Úc Linh, hắn biểu diễn mỗi một bộ điện ảnh, mỗi một câu lời kịch còn có mỗi một động tác, đều thật sâu sắc khắc sâu vào đầu y.
Đó là khi Úc Linh diễn một buổi mưa, hắn ăn mặc trường bào và cầm một chiếc ô màu đen, đồng thời hôm ấy rét lạnh, các đốt ngón tay đều đỏ và trắng như hành lá mới bóc, trên lưng còn mang theo nước mưa, chậm rãi đi vào giữa màn ảnh.
An Ngôn cảm thấy yết hầu có chút ngứa, ùng ục nuốt một ngụm nước miếng, ách giọng đáp, “Cảm ơn.”
Úc Linh ừ một tiếng, tay ra sức, đem An Ngôn từ trong nước kéo ra.
[Ông trời của tui ơi! Tui mới nhìn thấy cái gì dị???]
[ Nhất định là tui mắt mờ! ]
[ Aaaaaaaaa, nhi tử thực sự có tiền đồ, rốt cuộc cũng nắm tay.]
[ Ê Ê, các người có phải hay không đã quên đây là gameshow ly hôn?]
Nhưng mà những comment này nhanh chóng trôi đi, chỉ còn lại những comment bất bình “Buông tay ra mau!”
Sau khi lên bờ, nhân viên hậu cần vội vàng đưa lên khăn lông, An Ngôn cả người đều ướt dầm dề, ướt từ đầu tóc tới khuôn mặt, cả người có vẻ phi thường non mềm, “Cảm ơn mọi người cổ vũ, hôm nay biểu diễn viên mãn kết thúc, lần sau gặp lại.”
Mọi người tới xem cá heo biểu diễn lục tục ra về, cuối cùng trong quán còn dư lại hai người fans, trông mòn con mắt.
“Thời gian đều không còn sớm, mọi người nhanh về nhà, tiểu tỷ tỷ buổi tối đi đêm không an toàn.” An Ngôn lại thúc giục một câu.
Thời điểm ánh mắt Úc Linh đảo qua tới, Úc Linh fans đoàn vội vàng đứng lên.
Trưởng đoàn đại diện toàn bộ fans hướng Úc Linh nói, “Ca ca hảo hảo nghỉ ngơi, chú ý thân thể nhiều hơn, chúng em đi trước.”
An Ngôn kinh ngạc một hồi, vì cái gì Úc Linh fans đều nghe lời như vậy?
Úc Linh là có công năng đặc biệt sao?
Nhận thấy được tầm mắt An Ngôn, Úc Linh nhìn lại đây, trong con ngươi đen nhánh có ảnh ngược ánh đèn lộng lẫy, “Có cái gì không ổn?”
“Không không không.” An Ngôn liên tục xua tay.
An Ngôn fans vừa thấy Úc Linh fans đều đi rồi, các nàng nếu lưu lại chẳng phải là đánh zô mặt ca ca nhà mình?
Nhưng liền đi như vậy có điểm mất mát……
“Có thể chụp cho ca ca một tấm hình không?”
Không biết từ chỗ nào truyền đến âm thanh thanh thúy.
An Ngôn các fan đôi mắt đều sáng, sôi nổi giơ lên di động.
“Có thể cùng ảnh đế dựa gần một chút không?”
An Ngôn fans:???
Đây là anti-fan đi!
An Ngôn không suy nghĩ nhiều như vậy, vui vẻ đồng ý, “Được nha.”
Vừa nói vừa đứng bên người Úc Linh, hai người một trước một sau, cách không đến nửa thước.
“Gần một chút chút nữa ……” Người nọ nói chuyện hiển nhiên không đủ tự tin.
An Ngôn fans đã nghiến răng nghiến lợi.
Nhất định phải đem cái phản đồ này nghiền xương thành tro!
Nhân viên hậu cần ở lại sửa sang đồ vật, không chú ý dưới lòng bàn chân có vệt nước, một cái không cẩn thận liền té ngã ra, chân trước nhào tới phía trước An Ngôn.
An Ngôn đang đi phía trước lảo đảo hai bước, may mắn Úc Linh bên cạnh kéo một chút.
Bởi vì quán tính, An Ngôn nhào lên ngực Úc Linh.
Khoảng cách hai người gần trong gang tấc.
Mặt đối mặt, một vị kinh ngạc khó hiểu, một vị bình tĩnh tự nhiên.