Tổng Tài Bá Đạo: Để Tên Khốn Này Yêu Em Cả Đời! - Chương 9: Lệnh trừng phạt
Chương trước- Chương 1: Chuyện xảy ra trong quán bar
- Chương 2: Giải cứu
- Chương 3: Biệt thự Phong Nguyệt
- Chương 4: Ác mộng
- Chương 5: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 6: Bại lộ thân phận
- Chương 7: Đột nhập công ty
- Chương 8: Sa chân vào kẻ địch
- Chương 9: Lệnh trừng phạt
- Chương 10: Bữa tiệc thượng lưu
- Chương 11: Hoàng tử xuất hiện?
- Chương 12: Hoàng tử thật sự
- Chương 13: Nơi gọi là nhà
- Chương 14: Lễ thất tịch
- Chương 15: Không lãng mạn chút nào, thót tim thì có
- Chương 16: Tôi sợ anh chết, được chưa
- Chương 17: Lên voi xuống chó
- Chương 18: Lần đầu làm chuyện đó
- Chương 19: Tiễn khách
- Chương 20: Em làm tôi đau lòng đấy
- Chương 21: Xóa nợ?
- Chương 22: Tôi trả tự do cho em
- Chương 23: Em nghĩ tôi dễ dãi đến vậy sao? Vậy thì em đã đúng rồi
- Chương 24: Đăng kí kết hôn
- Chương 25: Cuối cùng cũng tìm được rồi!
- Chương 26: Ngày hạnh phúc
- Chương 27: Thân thế của Tịnh Hương
- Chương 28: Trợ lý của thư kí Sử
- Chương 29: Em gái trở về
- Chương 30: Đoàn viên
- Chương 31: Tuyên bố quan trọng
- Chương 32: Hiểu lầm tai hại
- Chương 33: Chuyện ác để anh lo
- Chương 34: Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến
- Chương 35: Nghe lén điện thoại
- Chương 36: Âu Dương Uyển Dư
- Chương 37: Âm mưu đen tối
- Chương 38: Thiên Phong bị mắc bẫy(H+)
- Chương 39: Làm lành là như vậy hả?
- Chương 40: Huấn luyện
- Chương 41: Bước đường cùng
- Chương 42: Anh ấy có thể hôn mê rất sâu
- Chương 43: Thử thách của anh và em
- Chương 44: Mất tích
- Chương 45: Đợi anh, sẽ nhanh thôi
- Chương 46: Sự yên bình trước cơn bão
- Chương 47: Cơn bão xuất hiện
- Chương 48: Trừng trị Uyển Dư
- Chương 49: Thiên Phong trở về
- Chương 50: Vợ à, em ở đâu?
- Chương 51: Em ở đây
- Chương 52: Hiện thực phũ phàng
- Chương 53: Tiểu Phong và Bảo Bảo
- Chương 54: Tin chấn động
- Chương 55: Thư kí bất đắc dĩ
- Chương 56: Em không say (H)
- Chương 57: Vạch mặt kẻ mạo danh
- Chương 58: Giá đắt phải trả
- Chương 59: Xin lỗi, em gái. Anh đã đến trễ
- Chương 60: Xác nhận chủ quyền
- Chương 61: Đám cưới của ai?
- Chương 62: Ai bảo không có khách mời?
- Chương 63: Anh cho em vay tiền cả đời
- Chương 64: Tìm người ở sân bay
- Chương 65: Thủ lĩnh của tổ chức Hắc Miêu
- Chương 66: Sự hối lỗi muộn màng
- Chương 67: Phượng Hoàng rực lửa
- Chương 68: Nếu anh không tỉnh dậy, em sẽ ly hôn
- Chương 69: Em cứ khóc đi, nhưng sau này không được khóc nữa
- Chương 70: Vẫn chưa qua 12 giờ đêm mà
- Chương 71: 9 tháng 10 ngày
- Chương 72: 3 tháng cuối cùng- Con gái của chúng ta đã chào đời
- Chương 73: Ngoại truyện: Tình yêu của Uông Mạc Lâm
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tổng Tài Bá Đạo: Để Tên Khốn Này Yêu Em Cả Đời!
Chương 9: Lệnh trừng phạt
Ngày hôm sau
Thiên Phong mặt đầy sát khí đi vào phòng làm việc, hôm nay anh đi sớm hơn mọi ngày, ngồi vào chiếc ghế chủ tịch nhưng lại làm anh không được thoải mái. Anh nhấc điện thoại bàn gọi cho thư kí Sử:
- Đến phòng làm việc của tôi ngay lập tức.
- Nhưng mà tôi... chưa đến giờ đi làm mà sếp.
- Tôi cho anh 10 phút, đi trễ coi như anh đã nộp xin nghỉ việc.
" Tút...tút"
Thư kí Sử cuống cuồng đi chuẩn bị áo sơ mi, cavat, mọi thứ hỗn loạn vô cùng, vừa mang giày vừa rủa đại boss:
" Tôi trù cậu không có ai yêu, tôi hận cậu."
Sử Thanh Di khóc không ra nước mắt, anh ta chạy xe máy với vận tốc 60 km/h.
- Lạy trời giờ này không có mấy tên cảnh sát, ông đây không có tiền chuộc xe nữa đâu.
Chiếc xe cứ lao băng băng trên đường, trời vẫn còn thương anh ta, để anh ta thuận lợi chạy đến trung tâm thương mại mà không bị thổi còi.
Tiếng mở cửa phòng " cạch.. cạch" làm phá tan bầu không khí đằng đằng sát khí bên trong.
- Hộc...hộc
- May cho anh còn 1 phút nữa.
- Vâng...khụ khụ...hộc hộc
- 15 phút nữa mở cuộc họp triệu tập tất cả nhân viên bao gồm chính thức lẫn hợp đồng.
Anh nói với thái độ băng lãnh, cương quyết nhưng lạnh đến rùng mình.
Tại cuộc họp của trung tâm thương mại
- Thư kí Sử, chuyện gì xảy ra vậy?
- Tôi cũng không biết, sáng sớm tôi đã bị Vưu tổng giật ngược giật xuôi đến sớm cho bằng được.
Mạc Lâm khó hiểu hỏi Sử Thanh Di.
- Này, sáng sớm cậu làm loạn gì nữa vậy?
Thiên Phong không trả lời Mạc Lâm mà chỉ đen mặt liếc cậu ta một cái.
Những nhân viên khác bàn tán xì xào, điều họ ngạc nhiên nhất hôm nay được tận mắt biết mặt của Vưu tổng.
- Này cậu có thấy Vưu tổng của chúng ta thần thái ngời ngời không?
- Anh ta đẹp trai thật đấy, nhưng tôi nghe nói anh ta bị gay...
- Thật hả?
- Không đâu.
- Nếu anh ta là thẳng thì tôi cũng muốn làm Vưu phu nhân. Hahahaha
- Cô mơ mộng vừa thôi!
Một giọng nói ở đằng sau những cô gái tằng hắng giọng: "E hèm, có tin là các cô bị đuổi không?"
Một trong số đó xoay lưng thấy thư kí Sử liền giật mình ra hiệu cho những người còn lại im lặng.
Cuộc họp bắt đầu
- Những ngày tôi vắng mặt dường như mọi người cảm thấy dễ thở quá nhỉ?
Tất cả im lặng, nhìn nhau không dám hó hé một lời.
- Vậy thì hôm nay, tôi sẽ làm cho mọi người khó thở trở lại.
Anh nói với giọng điệu đáng sợ, y như một tên ác ma.
- Là sao vậy chủ tịch?
Thư kí Sử dè chừng hỏi nhỏ, mồ hôi mẹ mồ hôi con thay nhau tuôn như lũ.
Thiên Phong nở một nụ cười tà ác, một bên chân mày xếch lên đáng sợ vô cùng.
- Bắt đầu từ hôm nay, ai đi trễ bị phạt trừ tiền lương kể cả tôi.
- À, còn nữa. Công ty này cũng vừa mới ban hành lệnh cấm yêu, ai vi phạm cũng trừ phân nửa tiền lương. Ngược lại ai làm tốt sẽ được ban thưởng. Ai không đồng ý có thể thôi việc.
- Cuộc họp kết thúc tại đây.
Mọi người đồng loạt thở dài, họ không dám xin nghỉ vì lương ở đây quả thực rất tốt, lại còn ở trung tâm thành phố thuận lợi đủ điều.
Tuy trước mặt anh, nhân viên không dám thở nhưng sau lưng lại nói xấu biết bao điều.
- Đúng là tên ác ma, giàu có nên khinh người.
- Đúng đó, anh ta sinh ra đã ngậm thìa càng làm gì biết được người nghèo ở dưới sống như thế nào.
Một hơi thở bạc hà mát lạnh phà vào gáy của một cô nhân viên đến lạnh sống lưng.
- Cô nói ai là tên ác ma, hửm?
- Giọng nói này....
Cô nhân viên lỡ mồm xoay người lại thì thấy bóng dáng cao lớn đứng sừng sững như núi sau lưng mình, anh ta còn đưa gương mặt lạnh cúi xuống thấp, gần đến không còn cự ly nào.
- A...AAAA
Cô kinh hãi, đưa tay tự bịt miệng lại, cứng đờ không nói nên lời.
Người còn lại không biết đã chạy từ lúc nào, cơ mà giống như đã nhìn thấy quỷ.
Thiên Phong đứng thẳng người, chỉnh sửa lại bộ vest cho ngay ngắn rồi quay phắt, sải đôi chân dài bước đi bỏ lại cô nhân viên ngơ ngác đứng im như một con ma- nơ- canh.
Mạc Lâm đứng từ xa nhìn thấy, cậu ta chỉ biết thở dài: " Một kỉ nguyên khó khăn của ta lại bắt đầu.... haiz".
Thiên Phong mặt đầy sát khí đi vào phòng làm việc, hôm nay anh đi sớm hơn mọi ngày, ngồi vào chiếc ghế chủ tịch nhưng lại làm anh không được thoải mái. Anh nhấc điện thoại bàn gọi cho thư kí Sử:
- Đến phòng làm việc của tôi ngay lập tức.
- Nhưng mà tôi... chưa đến giờ đi làm mà sếp.
- Tôi cho anh 10 phút, đi trễ coi như anh đã nộp xin nghỉ việc.
" Tút...tút"
Thư kí Sử cuống cuồng đi chuẩn bị áo sơ mi, cavat, mọi thứ hỗn loạn vô cùng, vừa mang giày vừa rủa đại boss:
" Tôi trù cậu không có ai yêu, tôi hận cậu."
Sử Thanh Di khóc không ra nước mắt, anh ta chạy xe máy với vận tốc 60 km/h.
- Lạy trời giờ này không có mấy tên cảnh sát, ông đây không có tiền chuộc xe nữa đâu.
Chiếc xe cứ lao băng băng trên đường, trời vẫn còn thương anh ta, để anh ta thuận lợi chạy đến trung tâm thương mại mà không bị thổi còi.
Tiếng mở cửa phòng " cạch.. cạch" làm phá tan bầu không khí đằng đằng sát khí bên trong.
- Hộc...hộc
- May cho anh còn 1 phút nữa.
- Vâng...khụ khụ...hộc hộc
- 15 phút nữa mở cuộc họp triệu tập tất cả nhân viên bao gồm chính thức lẫn hợp đồng.
Anh nói với thái độ băng lãnh, cương quyết nhưng lạnh đến rùng mình.
Tại cuộc họp của trung tâm thương mại
- Thư kí Sử, chuyện gì xảy ra vậy?
- Tôi cũng không biết, sáng sớm tôi đã bị Vưu tổng giật ngược giật xuôi đến sớm cho bằng được.
Mạc Lâm khó hiểu hỏi Sử Thanh Di.
- Này, sáng sớm cậu làm loạn gì nữa vậy?
Thiên Phong không trả lời Mạc Lâm mà chỉ đen mặt liếc cậu ta một cái.
Những nhân viên khác bàn tán xì xào, điều họ ngạc nhiên nhất hôm nay được tận mắt biết mặt của Vưu tổng.
- Này cậu có thấy Vưu tổng của chúng ta thần thái ngời ngời không?
- Anh ta đẹp trai thật đấy, nhưng tôi nghe nói anh ta bị gay...
- Thật hả?
- Không đâu.
- Nếu anh ta là thẳng thì tôi cũng muốn làm Vưu phu nhân. Hahahaha
- Cô mơ mộng vừa thôi!
Một giọng nói ở đằng sau những cô gái tằng hắng giọng: "E hèm, có tin là các cô bị đuổi không?"
Một trong số đó xoay lưng thấy thư kí Sử liền giật mình ra hiệu cho những người còn lại im lặng.
Cuộc họp bắt đầu
- Những ngày tôi vắng mặt dường như mọi người cảm thấy dễ thở quá nhỉ?
Tất cả im lặng, nhìn nhau không dám hó hé một lời.
- Vậy thì hôm nay, tôi sẽ làm cho mọi người khó thở trở lại.
Anh nói với giọng điệu đáng sợ, y như một tên ác ma.
- Là sao vậy chủ tịch?
Thư kí Sử dè chừng hỏi nhỏ, mồ hôi mẹ mồ hôi con thay nhau tuôn như lũ.
Thiên Phong nở một nụ cười tà ác, một bên chân mày xếch lên đáng sợ vô cùng.
- Bắt đầu từ hôm nay, ai đi trễ bị phạt trừ tiền lương kể cả tôi.
- À, còn nữa. Công ty này cũng vừa mới ban hành lệnh cấm yêu, ai vi phạm cũng trừ phân nửa tiền lương. Ngược lại ai làm tốt sẽ được ban thưởng. Ai không đồng ý có thể thôi việc.
- Cuộc họp kết thúc tại đây.
Mọi người đồng loạt thở dài, họ không dám xin nghỉ vì lương ở đây quả thực rất tốt, lại còn ở trung tâm thành phố thuận lợi đủ điều.
Tuy trước mặt anh, nhân viên không dám thở nhưng sau lưng lại nói xấu biết bao điều.
- Đúng là tên ác ma, giàu có nên khinh người.
- Đúng đó, anh ta sinh ra đã ngậm thìa càng làm gì biết được người nghèo ở dưới sống như thế nào.
Một hơi thở bạc hà mát lạnh phà vào gáy của một cô nhân viên đến lạnh sống lưng.
- Cô nói ai là tên ác ma, hửm?
- Giọng nói này....
Cô nhân viên lỡ mồm xoay người lại thì thấy bóng dáng cao lớn đứng sừng sững như núi sau lưng mình, anh ta còn đưa gương mặt lạnh cúi xuống thấp, gần đến không còn cự ly nào.
- A...AAAA
Cô kinh hãi, đưa tay tự bịt miệng lại, cứng đờ không nói nên lời.
Người còn lại không biết đã chạy từ lúc nào, cơ mà giống như đã nhìn thấy quỷ.
Thiên Phong đứng thẳng người, chỉnh sửa lại bộ vest cho ngay ngắn rồi quay phắt, sải đôi chân dài bước đi bỏ lại cô nhân viên ngơ ngác đứng im như một con ma- nơ- canh.
Mạc Lâm đứng từ xa nhìn thấy, cậu ta chỉ biết thở dài: " Một kỉ nguyên khó khăn của ta lại bắt đầu.... haiz".
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Chuyện xảy ra trong quán bar
- Chương 2: Giải cứu
- Chương 3: Biệt thự Phong Nguyệt
- Chương 4: Ác mộng
- Chương 5: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 6: Bại lộ thân phận
- Chương 7: Đột nhập công ty
- Chương 8: Sa chân vào kẻ địch
- Chương 9: Lệnh trừng phạt
- Chương 10: Bữa tiệc thượng lưu
- Chương 11: Hoàng tử xuất hiện?
- Chương 12: Hoàng tử thật sự
- Chương 13: Nơi gọi là nhà
- Chương 14: Lễ thất tịch
- Chương 15: Không lãng mạn chút nào, thót tim thì có
- Chương 16: Tôi sợ anh chết, được chưa
- Chương 17: Lên voi xuống chó
- Chương 18: Lần đầu làm chuyện đó
- Chương 19: Tiễn khách
- Chương 20: Em làm tôi đau lòng đấy
- Chương 21: Xóa nợ?
- Chương 22: Tôi trả tự do cho em
- Chương 23: Em nghĩ tôi dễ dãi đến vậy sao? Vậy thì em đã đúng rồi
- Chương 24: Đăng kí kết hôn
- Chương 25: Cuối cùng cũng tìm được rồi!
- Chương 26: Ngày hạnh phúc
- Chương 27: Thân thế của Tịnh Hương
- Chương 28: Trợ lý của thư kí Sử
- Chương 29: Em gái trở về
- Chương 30: Đoàn viên
- Chương 31: Tuyên bố quan trọng
- Chương 32: Hiểu lầm tai hại
- Chương 33: Chuyện ác để anh lo
- Chương 34: Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến
- Chương 35: Nghe lén điện thoại
- Chương 36: Âu Dương Uyển Dư
- Chương 37: Âm mưu đen tối
- Chương 38: Thiên Phong bị mắc bẫy(H+)
- Chương 39: Làm lành là như vậy hả?
- Chương 40: Huấn luyện
- Chương 41: Bước đường cùng
- Chương 42: Anh ấy có thể hôn mê rất sâu
- Chương 43: Thử thách của anh và em
- Chương 44: Mất tích
- Chương 45: Đợi anh, sẽ nhanh thôi
- Chương 46: Sự yên bình trước cơn bão
- Chương 47: Cơn bão xuất hiện
- Chương 48: Trừng trị Uyển Dư
- Chương 49: Thiên Phong trở về
- Chương 50: Vợ à, em ở đâu?
- Chương 51: Em ở đây
- Chương 52: Hiện thực phũ phàng
- Chương 53: Tiểu Phong và Bảo Bảo
- Chương 54: Tin chấn động
- Chương 55: Thư kí bất đắc dĩ
- Chương 56: Em không say (H)
- Chương 57: Vạch mặt kẻ mạo danh
- Chương 58: Giá đắt phải trả
- Chương 59: Xin lỗi, em gái. Anh đã đến trễ
- Chương 60: Xác nhận chủ quyền
- Chương 61: Đám cưới của ai?
- Chương 62: Ai bảo không có khách mời?
- Chương 63: Anh cho em vay tiền cả đời
- Chương 64: Tìm người ở sân bay
- Chương 65: Thủ lĩnh của tổ chức Hắc Miêu
- Chương 66: Sự hối lỗi muộn màng
- Chương 67: Phượng Hoàng rực lửa
- Chương 68: Nếu anh không tỉnh dậy, em sẽ ly hôn
- Chương 69: Em cứ khóc đi, nhưng sau này không được khóc nữa
- Chương 70: Vẫn chưa qua 12 giờ đêm mà
- Chương 71: 9 tháng 10 ngày
- Chương 72: 3 tháng cuối cùng- Con gái của chúng ta đã chào đời
- Chương 73: Ngoại truyện: Tình yêu của Uông Mạc Lâm
- bình luận