Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời - Chương 54: Jam
Chương trước- Chương 1: Một đêm hoan lạc (H+)
- Chương 2: Thất thần
- Chương 3: Tiramisu
- Chương 4: Quá khứ:Địa ngục trần gian
- Chương 5: Rửa mắt mà nhìn
- Chương 6: Hệt như một trái bom
- Chương 7: Hoa trà đỏ:624 ngày yêu em
- Chương 8: Người đó trở về rồi
- Chương 9: Bắn súng
- Chương 10: Mèo vờn chuột
- Chương 11: Sicily:Gặp lại nhau
- Chương 12: Không cần nói vẫn có thể hiểu
- Chương 13: Tâm tư riêng của Mĩ Lệ
- Chương 14: Cướp súng, lật ngược tình thế
- Chương 15: Từ bạn gái biến thành trợ lý
- Chương 16: Vách ngăn vô hình
- Chương 17: Người đàn ông này đến tột cùng có bao nhiêu điên cuồng
- Chương 18: Không ngại nước bọt có vi khuẩn
- Chương 19: Hư tình giả ý
- Chương 20: Hai vị lão đại đánh nhau
- Chương 21: Tôi có thể cho em tất cả
- Chương 22: Ngoan
- Chương 23: Dã tâm của Địch Lung
- Chương 24: Phòng giam
- Chương 25: Anh là ánh sao lòng em
- Chương 26: Ninh Diệp bị chơi
- Chương 27: Lời mời của Sami
- Chương 28: Gian tình
- Chương 29: Hắc bạch quy tụ
- Chương 30: Tôi đã để ý em
- Chương 31: Hoa đã có chủ, không muốn phản bội phu nhân
- Chương 32: Trì Ngưng bị thương
- Chương 33: Lồng son
- Chương 34: Thoát hiểm trong gang tấc
- Chương 35: Thương xót
- Chương 36: Bón thuốc bằng miệng
- Chương 37: Hôn
- Chương 38: Diệp là bạn trai tôi!
- Chương 39: Cầu may mắn trong nguy hiểm
- Chương 40: Người của tôi khiến em bị thương, tôi sẽ chịu trách nhiệm
- Chương 41: Chuyển nhượng
- Chương 42: Casino
- Chương 43: Chịu thua
- Chương 44: Con nuôi
- Chương 45: Tắm uyên ương (H+)
- Chương 46: Liều chết trầm mê (H+)
- Chương 47: USB
- Chương 48: Nước mắt nàng tiên cá
- Chương 49: Thật lòng
- Chương 50: Giam giữ em bên cạnh!
- Chương 51: Gamba tìm đến
- Chương 52: Cảnh tượng đẫm máu
- Chương 53: Nghĩ cũng đừng nghĩ
- Chương 54: Jam
- Chương 55: Mị lực của anh có đủ đánh gục em
- Chương 56: Sửa soạn đi tiệc
- Chương 57: Dạy dỗ tình cũ (1)
- Chương 58: Dạy dỗ tình cũ (2)
- Chương 59: Dạy dỗ tình cũ (3)
- Chương 60: Chúng ta đều không thích đồ ngọt!
- Chương 61: Jam là nữ
- Chương 62: Đô Linh trao thân
- Chương 63: Vu oan giá họa
- Chương 64: Đối địch
- Chương 65: Trận đấu quyết liệt, Mĩ Lệ không cam tâm
- Chương 66: Miệng lưỡi của Trì Ngưng
- Chương 67: Mặt dày mày dạn
- Chương 68: Công nghệ vũ khí mới
- Chương 69: Quẹt, quẹt, quẹt!
- Chương 70: Bị đánh ngất
- Chương 71: Kéo dài thời gian
- Chương 72: Chạm mặt
- Chương 73: Ninh Diệp ghen
- Chương 74: Chiến tranh lạnh
- Chương 75: Làm lành. Công phu vuốt lông mức thượng thừa
- Chương 76: Hợp tác
- Chương 77: Thăm mộ
- Chương 78: Vì sao trở nên lạnh lùng?
- Chương 79: Ám sát trong đêm
- Chương 80: Phu xướng phụ tùy, đánh lui kẻ thù
- Chương 81: Âm mưu
- Chương 82: Thu mua công ty
- Chương 83: Ra dáng cô vợ nhỏ
- Chương 84: Sóng gió nổi lên
- Chương 85: Lộ tẩy. Đô Kiệt ghé thăm
- Chương 86: Xung quanh em có quá nhiều ong bướm đấy!
- Chương 87: Gặp nguy
- Chương 88: Bẫy
- Chương 89: Tìm đường sống
- Chương 90: Giết sói
- Chương 91: Lằn ranh sinh tử (1)
- Chương 92: Lằn ranh sinh tử (2)
- Chương 93: Hôn mê sâu, vô sinh
- Chương 94: Con trai từ trên trời rơi xuống?
- Chương 95: Hạnh phúc
- Chương 96: Hôn lễ dành cho em
- Chương 97: Ngoại truyện 1: Cuộc sống sau hôn nhân
- Chương 98: Ngoại truyện 2: Con trai bảo bối Ninh Thiếu Tường
- Chương 99: Ngoại truyện 3: Tiểu biệt thắng tân hôn
- Chương 100: Ngoại truyện 4: Địch Lung:Đô Linh
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời
Chương 54: Jam
Chùa Wat Arun, ngôi chùa có vị trí đẹp nhất thủ đô Bangkok, nằm cạnh bờ sông Chao Phraya thơ mộng và gần như đối diện với chùa Wat Pho.
Mới sáng sớm mà bên ngoài đã rất đông, mùi hương khói thơm ngát lan tỏa xung quanh. Theo những bậc thang bằng đá đi lên, Trì Ngưng cùng Ninh Diệp sánh vai bước vào trong đại điện, cùng nhau dâng hương bái phật, sau đó bỏ tiền vào hòm công đức.
Xong xuôi, cô lại dẫn Ninh Diệp leo lên ngọn tháp trung tâm. Phóng tầm mắt ra xa, cô thỏa thích ngắm nhìn những tia nắng bình minh đang nhảy nhót trên những mái chùa và cung điện rực rỡ. Hiếm khi có cảm giác bình yên như vậy, cho nên Ninh Diệp cũng rất hưởng thụ, hắn im lặng nhắm mắt trong giây lát...
Đột nhiên, cổ tay bất chợt bị nắm lấy, Ninh Diệp mở mắt ra, hắn thấy Trì Ngưng đang đeo vòng tay cho mình. Sợi dây màu đỏ được cô buộc chặt lại, trông cực kì đáng yêu.
"Anh không được làm mất nó, lúc nãy em đã xin sư thầy đấy!"
Trì Ngưng vừa nói vừa vỗ vào tay hắn, hai mắt cong tít lên, tám cái răng phô ra đều đặn.
"Ừm, anh sẽ giữ cẩn thận." Ninh Diệp gật đầu, hỏi, "Chỉ dẫn anh lên chùa thôi hả?"
"Không phải em không muốn, mà là điều kiện không cho phép. Anh nhiều việc như vậy, nếu đi với em, có khi đám Đường Tiêu lại nghĩ em là yêu nữ cũng nên..." Cô nhún vai, "Từ ấy quân vương không còn lên triều."
"Một hôm không lên triều thì sao chứ? Ai bảo yêu nữ quá xinh đẹp."
Ninh Diệp gõ nhẹ vào chóp mũi cô, Trì Ngưng lười nói chuyện với hắn, cô xoay người nhấc chân xuống bậc thang. "Về thôi, mấy thuộc hạ của anh đang ngóng dài cổ rồi kìa!"
...
Trở lại du thuyền, Trì Ngưng đứng trên boong tàu đón gió, cô mở điện thoại ra xem lịch.
"Thôi chết, ngày mai là tiệc rượu..."
Lầm bầm trong miệng, cô đắn đo không biết nên nói thế nào với Ninh Diệp. Nên lấy lí do gì thì tốt đây? Đi chơi, đi dạo hay đi đâu?
"Vẫn là nên nói thật!"
Đợi đến chiều Ninh Diệp mới thừa ra một chút thời gian, Trì Ngưng không bỏ lỡ, cô tức tốc kéo hắn vào phòng, trịnh trọng nói: "Diệp, thực ra... em có chuyện muốn nói với anh!"
"Chuyện gì?" Ninh Diệp nhướn mày.
"Ừm, có hơi khó nói."
"Vậy để anh nói trước! Em và ông Thanh có quan hệ gì?"
Trì Ngưng nghe thấy tiếng nổ đùng đoàng trong đầu, thấy hắn không nhắc đến chuyện này cô tưởng hắn đã quên, thế mà hắn vẫn nhớ...
Tránh được mùng 1 không tránh được mùng 2, sớm muộn gì cô cũng phải nói. Vậy chi bằng mượn cơ hội này nói hết tất cả ra...
Hai tay Trì Ngưng xoắn vào nhau, cô im lặng một lúc, giống như đang sắp xếp từ ngữ:
"Chuyện này kể ra thì dài dòng, trước khi quen biết ông Thanh, em có làm việc cho một công ty nước ngoài... có tên là Iris Napo. Em được bên đó mời về với lợi nhuận vô cùng hấp dẫn, cũng do một phút mủi lòng nên em đã đồng ý. Nhưng rất nhanh em liền phát hiện công ty đó chuyên dùng để rửa tiền, và thật không may, em đã vô tình tiếp tay cho bọn chúng..."
Nói đến đây Trì Ngưng không khỏi cảm thấy buồn phiền, dù vô tình hay cố ý, cuối cùng cô vẫn là tội phạm liên quan tới hoạt động rửa tiền...
Mặc dù cô đã làm qua khá nhiều vụ, nhưng phải nói lần đó đối phương quá mức tinh vi, cho nên cô mới bị đánh lừa như vậy.
Đáy mắt Ninh Diệp có chút lạnh, công ty của Địch Lung cũng tên là Iris Napo... "Em dùng tên gì để hoạt động?"
"Jam!"
"Đối phương mời em về từ một diễn đàn chứng khoán?"
"Ừm... Đó là một diễn đàn nổi tiếng thế giới, nơi hội tụ những thiên tài chứng khoán, và em là một trong số đó."
Ánh mắt Trì Ngưng hiện lên vẻ xa xăm, để được gọi với cái tên như vậy, cô đã phải đánh đổi rất nhiều. Vì quá khứ nghèo khó và bươn chải, gia đình lúc nào cũng trong tình trạng túng thiếu nên chấp niệm của cô với tiền là rất lớn, gọi là liều mạng cũng không quá. Miễn việc gì có thể kiếm ra tiền mà không vi phạm đạo đức và pháp luật thì cô đều làm hết. Lên đại học cô tự chọn cho mình ngành tài chính, sau đó mày mò học chứng khoán, qua các thầy cô trong trường móc nối được một ít quan hệ với những tiền bối trong nghề...
Nhờ đầu óc nhanh nhạy cộng với sự chăm chỉ, cô dễ dàng tiếp cận bộ môn này. Trong suốt 4 năm đại học, thứ cô nghiên cứu nhiều nhất chính là chứng khoán. Ăn với chứng khoán, ngủ với chứng khoán, đi vệ sinh cũng chứng khoán. Suốt quá trình ấy, Trì Ngưng đã không ít lần thất bại, nhưng cô như một con ngựa bất kham không gì cản nổi, sống chết đâm đầu vào nó mặc kệ lời khuyên nhủ của những người bên cạnh...
Trời không phụ lòng người, chẳng phải cuối cùng cô vẫn thành công sao?
Hai năm trước, những kênh tài chính của Hoa Hạ không ngày nào là không đưa tin về Jam, bởi khi ấy cô đã giúp cho một công ty sắp phá sản trong nước thu mua được số lượng cổ phiếu giá trị với con số rất rẻ mặt, thành công cải tử hồi sinh công ty này.
Đáng lẽ không ai biết tới Jam, nhưng công ty cô hợp tác lại không chịu giữ lời mà công khai thân phận của cô ra, từ đó rất nhiều người đã đổ xô tìm tới cô trên diễn đàn chứng khoán, đều đặn làm phiền cô mỗi ngày...
Có chút mệt tim! Nhưng cũng may khi làm việc cô rất cẩn thận, không để lại điểm yếu nào... Tất nhiên, trừ vụ rửa tiền ra.
"Có phải... công ty em từng làm là của Địch Lung?"
Thấy vẻ trầm mặc của Ninh Diệp, cô rụt rè cất tiếng, giọng lí nhí như muỗi kêu.
Thực ra, sau buổi họp mà Mĩ Lệ nhắc tới Iris Napo, cô cũng có đi điều tra một chút. Tuy nhiên, do khả năng có hạn nên cũng không tra được nhiều, sau cùng, cô đành cắn răng đi tìm Mĩ Lệ, từ miệng cô ta biết được cái người Địch Lung mời về kia có bí danh là Jam, giới tính không xác định...
Cô lúc ấy còn có thể nói sao? Chẳng lẽ nói xin chào, tôi chính là Jam đây?
Ninh Diệp thoáng trầm ngâm: "Rất có thể, nhưng không loại trừ khả năng trùng tên!"
Trì Ngưng: "Nhưng..."
"Anh sẽ bảo Đường Tiêu điều tra thêm..."
"Không cần điều tra nữa, bởi vì có dính dáng đến rửa tiền nên rất lâu rồi em không hoạt động lại, tính đến nay cũng đã gần một năm. Thời điểm này hoàn toàn trùng khớp với thời điểm mà em bỏ việc bên Iris Napo."
Ninh Diệp không biết phải làm sao, hắn tưởng rằng mình đã hiểu cô rất rõ, nhưng cuối cùng lại phát hiện ra, rất nhiều thứ về cô hắn không biết. Ví như thân phận này của cô... Cao thủ chứng khoán, tài năng này có bao kẻ khao khát chứ?
Trong mắt người đàn ông lộ ra chút tự trách, là hắn không đủ quan tâm cô, để cô phải khổ như vậy!
Hơn nữa, chuyện này cũng không hề đơn giản. Nó còn liên quan tới bên chính phủ và quân đội, liên quan tới Địch gia...
-----
Mới sáng sớm mà bên ngoài đã rất đông, mùi hương khói thơm ngát lan tỏa xung quanh. Theo những bậc thang bằng đá đi lên, Trì Ngưng cùng Ninh Diệp sánh vai bước vào trong đại điện, cùng nhau dâng hương bái phật, sau đó bỏ tiền vào hòm công đức.
Xong xuôi, cô lại dẫn Ninh Diệp leo lên ngọn tháp trung tâm. Phóng tầm mắt ra xa, cô thỏa thích ngắm nhìn những tia nắng bình minh đang nhảy nhót trên những mái chùa và cung điện rực rỡ. Hiếm khi có cảm giác bình yên như vậy, cho nên Ninh Diệp cũng rất hưởng thụ, hắn im lặng nhắm mắt trong giây lát...
Đột nhiên, cổ tay bất chợt bị nắm lấy, Ninh Diệp mở mắt ra, hắn thấy Trì Ngưng đang đeo vòng tay cho mình. Sợi dây màu đỏ được cô buộc chặt lại, trông cực kì đáng yêu.
"Anh không được làm mất nó, lúc nãy em đã xin sư thầy đấy!"
Trì Ngưng vừa nói vừa vỗ vào tay hắn, hai mắt cong tít lên, tám cái răng phô ra đều đặn.
"Ừm, anh sẽ giữ cẩn thận." Ninh Diệp gật đầu, hỏi, "Chỉ dẫn anh lên chùa thôi hả?"
"Không phải em không muốn, mà là điều kiện không cho phép. Anh nhiều việc như vậy, nếu đi với em, có khi đám Đường Tiêu lại nghĩ em là yêu nữ cũng nên..." Cô nhún vai, "Từ ấy quân vương không còn lên triều."
"Một hôm không lên triều thì sao chứ? Ai bảo yêu nữ quá xinh đẹp."
Ninh Diệp gõ nhẹ vào chóp mũi cô, Trì Ngưng lười nói chuyện với hắn, cô xoay người nhấc chân xuống bậc thang. "Về thôi, mấy thuộc hạ của anh đang ngóng dài cổ rồi kìa!"
...
Trở lại du thuyền, Trì Ngưng đứng trên boong tàu đón gió, cô mở điện thoại ra xem lịch.
"Thôi chết, ngày mai là tiệc rượu..."
Lầm bầm trong miệng, cô đắn đo không biết nên nói thế nào với Ninh Diệp. Nên lấy lí do gì thì tốt đây? Đi chơi, đi dạo hay đi đâu?
"Vẫn là nên nói thật!"
Đợi đến chiều Ninh Diệp mới thừa ra một chút thời gian, Trì Ngưng không bỏ lỡ, cô tức tốc kéo hắn vào phòng, trịnh trọng nói: "Diệp, thực ra... em có chuyện muốn nói với anh!"
"Chuyện gì?" Ninh Diệp nhướn mày.
"Ừm, có hơi khó nói."
"Vậy để anh nói trước! Em và ông Thanh có quan hệ gì?"
Trì Ngưng nghe thấy tiếng nổ đùng đoàng trong đầu, thấy hắn không nhắc đến chuyện này cô tưởng hắn đã quên, thế mà hắn vẫn nhớ...
Tránh được mùng 1 không tránh được mùng 2, sớm muộn gì cô cũng phải nói. Vậy chi bằng mượn cơ hội này nói hết tất cả ra...
Hai tay Trì Ngưng xoắn vào nhau, cô im lặng một lúc, giống như đang sắp xếp từ ngữ:
"Chuyện này kể ra thì dài dòng, trước khi quen biết ông Thanh, em có làm việc cho một công ty nước ngoài... có tên là Iris Napo. Em được bên đó mời về với lợi nhuận vô cùng hấp dẫn, cũng do một phút mủi lòng nên em đã đồng ý. Nhưng rất nhanh em liền phát hiện công ty đó chuyên dùng để rửa tiền, và thật không may, em đã vô tình tiếp tay cho bọn chúng..."
Nói đến đây Trì Ngưng không khỏi cảm thấy buồn phiền, dù vô tình hay cố ý, cuối cùng cô vẫn là tội phạm liên quan tới hoạt động rửa tiền...
Mặc dù cô đã làm qua khá nhiều vụ, nhưng phải nói lần đó đối phương quá mức tinh vi, cho nên cô mới bị đánh lừa như vậy.
Đáy mắt Ninh Diệp có chút lạnh, công ty của Địch Lung cũng tên là Iris Napo... "Em dùng tên gì để hoạt động?"
"Jam!"
"Đối phương mời em về từ một diễn đàn chứng khoán?"
"Ừm... Đó là một diễn đàn nổi tiếng thế giới, nơi hội tụ những thiên tài chứng khoán, và em là một trong số đó."
Ánh mắt Trì Ngưng hiện lên vẻ xa xăm, để được gọi với cái tên như vậy, cô đã phải đánh đổi rất nhiều. Vì quá khứ nghèo khó và bươn chải, gia đình lúc nào cũng trong tình trạng túng thiếu nên chấp niệm của cô với tiền là rất lớn, gọi là liều mạng cũng không quá. Miễn việc gì có thể kiếm ra tiền mà không vi phạm đạo đức và pháp luật thì cô đều làm hết. Lên đại học cô tự chọn cho mình ngành tài chính, sau đó mày mò học chứng khoán, qua các thầy cô trong trường móc nối được một ít quan hệ với những tiền bối trong nghề...
Nhờ đầu óc nhanh nhạy cộng với sự chăm chỉ, cô dễ dàng tiếp cận bộ môn này. Trong suốt 4 năm đại học, thứ cô nghiên cứu nhiều nhất chính là chứng khoán. Ăn với chứng khoán, ngủ với chứng khoán, đi vệ sinh cũng chứng khoán. Suốt quá trình ấy, Trì Ngưng đã không ít lần thất bại, nhưng cô như một con ngựa bất kham không gì cản nổi, sống chết đâm đầu vào nó mặc kệ lời khuyên nhủ của những người bên cạnh...
Trời không phụ lòng người, chẳng phải cuối cùng cô vẫn thành công sao?
Hai năm trước, những kênh tài chính của Hoa Hạ không ngày nào là không đưa tin về Jam, bởi khi ấy cô đã giúp cho một công ty sắp phá sản trong nước thu mua được số lượng cổ phiếu giá trị với con số rất rẻ mặt, thành công cải tử hồi sinh công ty này.
Đáng lẽ không ai biết tới Jam, nhưng công ty cô hợp tác lại không chịu giữ lời mà công khai thân phận của cô ra, từ đó rất nhiều người đã đổ xô tìm tới cô trên diễn đàn chứng khoán, đều đặn làm phiền cô mỗi ngày...
Có chút mệt tim! Nhưng cũng may khi làm việc cô rất cẩn thận, không để lại điểm yếu nào... Tất nhiên, trừ vụ rửa tiền ra.
"Có phải... công ty em từng làm là của Địch Lung?"
Thấy vẻ trầm mặc của Ninh Diệp, cô rụt rè cất tiếng, giọng lí nhí như muỗi kêu.
Thực ra, sau buổi họp mà Mĩ Lệ nhắc tới Iris Napo, cô cũng có đi điều tra một chút. Tuy nhiên, do khả năng có hạn nên cũng không tra được nhiều, sau cùng, cô đành cắn răng đi tìm Mĩ Lệ, từ miệng cô ta biết được cái người Địch Lung mời về kia có bí danh là Jam, giới tính không xác định...
Cô lúc ấy còn có thể nói sao? Chẳng lẽ nói xin chào, tôi chính là Jam đây?
Ninh Diệp thoáng trầm ngâm: "Rất có thể, nhưng không loại trừ khả năng trùng tên!"
Trì Ngưng: "Nhưng..."
"Anh sẽ bảo Đường Tiêu điều tra thêm..."
"Không cần điều tra nữa, bởi vì có dính dáng đến rửa tiền nên rất lâu rồi em không hoạt động lại, tính đến nay cũng đã gần một năm. Thời điểm này hoàn toàn trùng khớp với thời điểm mà em bỏ việc bên Iris Napo."
Ninh Diệp không biết phải làm sao, hắn tưởng rằng mình đã hiểu cô rất rõ, nhưng cuối cùng lại phát hiện ra, rất nhiều thứ về cô hắn không biết. Ví như thân phận này của cô... Cao thủ chứng khoán, tài năng này có bao kẻ khao khát chứ?
Trong mắt người đàn ông lộ ra chút tự trách, là hắn không đủ quan tâm cô, để cô phải khổ như vậy!
Hơn nữa, chuyện này cũng không hề đơn giản. Nó còn liên quan tới bên chính phủ và quân đội, liên quan tới Địch gia...
-----
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Một đêm hoan lạc (H+)
- Chương 2: Thất thần
- Chương 3: Tiramisu
- Chương 4: Quá khứ:Địa ngục trần gian
- Chương 5: Rửa mắt mà nhìn
- Chương 6: Hệt như một trái bom
- Chương 7: Hoa trà đỏ:624 ngày yêu em
- Chương 8: Người đó trở về rồi
- Chương 9: Bắn súng
- Chương 10: Mèo vờn chuột
- Chương 11: Sicily:Gặp lại nhau
- Chương 12: Không cần nói vẫn có thể hiểu
- Chương 13: Tâm tư riêng của Mĩ Lệ
- Chương 14: Cướp súng, lật ngược tình thế
- Chương 15: Từ bạn gái biến thành trợ lý
- Chương 16: Vách ngăn vô hình
- Chương 17: Người đàn ông này đến tột cùng có bao nhiêu điên cuồng
- Chương 18: Không ngại nước bọt có vi khuẩn
- Chương 19: Hư tình giả ý
- Chương 20: Hai vị lão đại đánh nhau
- Chương 21: Tôi có thể cho em tất cả
- Chương 22: Ngoan
- Chương 23: Dã tâm của Địch Lung
- Chương 24: Phòng giam
- Chương 25: Anh là ánh sao lòng em
- Chương 26: Ninh Diệp bị chơi
- Chương 27: Lời mời của Sami
- Chương 28: Gian tình
- Chương 29: Hắc bạch quy tụ
- Chương 30: Tôi đã để ý em
- Chương 31: Hoa đã có chủ, không muốn phản bội phu nhân
- Chương 32: Trì Ngưng bị thương
- Chương 33: Lồng son
- Chương 34: Thoát hiểm trong gang tấc
- Chương 35: Thương xót
- Chương 36: Bón thuốc bằng miệng
- Chương 37: Hôn
- Chương 38: Diệp là bạn trai tôi!
- Chương 39: Cầu may mắn trong nguy hiểm
- Chương 40: Người của tôi khiến em bị thương, tôi sẽ chịu trách nhiệm
- Chương 41: Chuyển nhượng
- Chương 42: Casino
- Chương 43: Chịu thua
- Chương 44: Con nuôi
- Chương 45: Tắm uyên ương (H+)
- Chương 46: Liều chết trầm mê (H+)
- Chương 47: USB
- Chương 48: Nước mắt nàng tiên cá
- Chương 49: Thật lòng
- Chương 50: Giam giữ em bên cạnh!
- Chương 51: Gamba tìm đến
- Chương 52: Cảnh tượng đẫm máu
- Chương 53: Nghĩ cũng đừng nghĩ
- Chương 54: Jam
- Chương 55: Mị lực của anh có đủ đánh gục em
- Chương 56: Sửa soạn đi tiệc
- Chương 57: Dạy dỗ tình cũ (1)
- Chương 58: Dạy dỗ tình cũ (2)
- Chương 59: Dạy dỗ tình cũ (3)
- Chương 60: Chúng ta đều không thích đồ ngọt!
- Chương 61: Jam là nữ
- Chương 62: Đô Linh trao thân
- Chương 63: Vu oan giá họa
- Chương 64: Đối địch
- Chương 65: Trận đấu quyết liệt, Mĩ Lệ không cam tâm
- Chương 66: Miệng lưỡi của Trì Ngưng
- Chương 67: Mặt dày mày dạn
- Chương 68: Công nghệ vũ khí mới
- Chương 69: Quẹt, quẹt, quẹt!
- Chương 70: Bị đánh ngất
- Chương 71: Kéo dài thời gian
- Chương 72: Chạm mặt
- Chương 73: Ninh Diệp ghen
- Chương 74: Chiến tranh lạnh
- Chương 75: Làm lành. Công phu vuốt lông mức thượng thừa
- Chương 76: Hợp tác
- Chương 77: Thăm mộ
- Chương 78: Vì sao trở nên lạnh lùng?
- Chương 79: Ám sát trong đêm
- Chương 80: Phu xướng phụ tùy, đánh lui kẻ thù
- Chương 81: Âm mưu
- Chương 82: Thu mua công ty
- Chương 83: Ra dáng cô vợ nhỏ
- Chương 84: Sóng gió nổi lên
- Chương 85: Lộ tẩy. Đô Kiệt ghé thăm
- Chương 86: Xung quanh em có quá nhiều ong bướm đấy!
- Chương 87: Gặp nguy
- Chương 88: Bẫy
- Chương 89: Tìm đường sống
- Chương 90: Giết sói
- Chương 91: Lằn ranh sinh tử (1)
- Chương 92: Lằn ranh sinh tử (2)
- Chương 93: Hôn mê sâu, vô sinh
- Chương 94: Con trai từ trên trời rơi xuống?
- Chương 95: Hạnh phúc
- Chương 96: Hôn lễ dành cho em
- Chương 97: Ngoại truyện 1: Cuộc sống sau hôn nhân
- Chương 98: Ngoại truyện 2: Con trai bảo bối Ninh Thiếu Tường
- Chương 99: Ngoại truyện 3: Tiểu biệt thắng tân hôn
- Chương 100: Ngoại truyện 4: Địch Lung:Đô Linh
- bình luận