Bác Sĩ Bảo Cưới - Chương 100: Pd. zzx
Chương trước- Chương 1: Anh sẽ bắt được em!
- Chương 2
- Chương 3: Bố vợ, con rể đại chiến
- Chương 4: Mối thù đã được trả và thêm một nỗi hận
- Chương 5
- Chương 6: Anh là chồng em, bố của con em
- Chương 7: Em có coi anh như một người chồng?
- Chương 8: Em không chắc sao?
- Chương 9: Khi tâm lí đã sắn sàng
- Chương 10: Con người thật của anh
- Chương 11: Anh không thể chịu đựng "bố vợ" được nữa
- Chương 12: Ok, anh đã nói dối!
- Chương 13: Anh bị sao vậy?
- Chương 14: Anh sẽ ổn mà!
- Chương 15: Em trong mắt anh và anh trong mắt em!
- Chương 16: Không giống các cặp vợ chồng khác
- Chương 17: Đêm lạnh!(khóc thầm)
- Chương 18: 0em0 Khi vợ còn là học sinh
- Chương 19: Anh sẽ đi cùng em đến hết con đường!
- Chương 20: Tiết học của hai tình địch
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29: Em đã có “bụng” chưa?
- Chương 30: Em. Anh thật kì lạ, và em nghĩ không nên tin anh
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34: “Gạo rớt từ trên trời xuống”- Hàng tồn, hàng ế không ai mua
- Chương 35: Cứ cho là vậy đi
- Chương 36: Cái thai, cần phải làm gì đó, thật nhanh
- Chương 37: Em. Buổi khám thai định kì
- Chương 38: Ổn và không ổn
- Chương 39: Trông anh giống côn đồ lắm sao
- Chương 40: Sự giận dữ
- Chương 41: Thừa nhận
- Chương 42: “Anh ấy là chồng em”
- Chương 43: Kiss
- Chương 44: Kế hoạch bắt đầu
- Chương 45: Hạo Thiên
- Chương 46: Anh đã từng nhưng chưa thế
- Chương 47: Em. Kì lạ
- Chương 48: Anh tưởng mình thắng rồi chứ!
- Chương 49: Em. Khó hơn em nghĩ
- Chương 50: Em. Món quá tuyệt nhất
- Chương 51: Chương đặc biệt : Happy birthday
- Chương 52: Thế giới nhỏ - Một người lạ mặt
- Chương 53: Lại đẩy nhanh tiến độ nữa rồi
- Chương 54: Hoàn hảo
- Chương 55: Em. Hạo Thiên Lạ Quá
- Chương 56: Kế hoạch đã kết thúc
- Chương 57: Em. Nỗi đau mà em phải nhận
- Chương 58: Anh sẽ thấy mình thật tồi tệ
- Chương 59: Thằng khốn là anh
- Chương 60: Một buổi sáng của cô
- Chương 61: Câu chuyện của Kim Ngân
- Chương 62: Đặc biệt Chương 1: Đứa con H của tiểu thư họ Lâm
- Chương 63: Em. Người duy nhất
- Chương 64: Em. Chết lặng
- Chương 65: Em. Vị khách lạ
- Chương 66: Không vui
- Chương 67: Đừng đụng vào
- Chương 68: Trò chơi mới
- Chương 69: Chốt súng
- Chương 70: Siêu phẩm
- Chương 71: Anh là một ông hoàng
- Chương 72: Kế hoạch ngắn ngày
- Chương 73: Em. bị giam
- Chương 74: Seme. đêm lạnh
- Chương 75: Seme. đôi mắt
- Chương 76: Bố mẹ vợ về
- Chương 78: Seme. khách sạn tình yêu – miễn phí
- Chương 79: Seme. Khách Sạn Tình Yêu – Miễn Phí
- Chương 80: Uke. Kế Hoạch Của Triệu Tử Lâm
- Chương 81: Uke. buổi đấu giá
- Chương 82: Em. biến động
- Chương 83: Seme. buổi đấu giá – cô vợ nhỏ của triệu tử lâm
- Chương 84: Cái giá phải trả cho những chiêu trò
- Chương 85: Món đấu giá cuối cùng
- Chương 86: Seme. khốn nạn
- Chương 87: Chưa hề có đoạn kết
- Chương 88: Seme. món quà nhỏ
- Chương 89: Hod. sâu lại càng sâu
- Chương 90: Em. đồng minh
- Chương 91: Hoa nở giữa mùa xuân
- Chương 92: Seme. tao không nhịn nữa
- Chương 93: Em làm sao thế?
- Chương 94: Kế hoạch cua vợ! yêu yêu nhiều lắm
- Chương 95: Ngủ chung
- Chương 96: Giường đôi
- Chương 97: Mua sắm
- Chương 98: Cô gái 4 năm trước
- Chương 99: Pd. cái tát
- Chương 100: Pd. zzx
- Chương 101: Pd.con trai của triệu tử lâm
- Chương 102: Pd. chia tay
- Chương 103: Pd. kẻ trộm
- Chương 104: Pd. người lạ
- Chương 105: Chia tay là rất thật
- Chương 106: Pd
- Chương 107: Chương 107.pd
- Chương 108: Chương 108.pd
- Chương 109: End
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Bác Sĩ Bảo Cưới
Chương 100: Pd. zzx
>>> Quá đỉnh! Mình đã viết được những 100 chương tồi tệ rồi đấy, công bố kết quả khảo sát thất thường luôn. Hôm qua, hay hôm nào đó ta mới xem và chắc chắn rằng người đạt giải là con người máu lạnh Triệu Tử Lâm với 100% phiếu bầu. Thực ra là chỉ có 10 phiếu, chàng đã áp đảo một cách vinh quang!!! Chúng mừng!!!
Bệnh viện “ Thiên thần áo trắng”.
Phòng hồi sức.
Bác sĩ Lam Lam cầm trên tay hồ sơ bệnh án với khuôn mặt chẳng mấy vui vẻ thông bảo với mọi người. Trong đó bệnh nhân trong phòng là Triệu Tử Lâm. Vu Chính ở phòng kế bên. Tất cả đều hôn mê sâu.
-Thế nào rồi bác sĩ? – Minh Ngọc lo lắng hỏi.
Bác sĩ nhìn các số liệu trên máy đo nhịp tim và trả lời :
-Viên đạn đã được lấy ra nhưng tình hình cơ thể lại rất lạ.
Thường thì Đản sẽ rất quý cô dâu của đại ca mình vì cậu ta quý bất cứ ai mà đại ca yêu. Vậy nên Đản cũng ghét mẹ Tử Lâm vì hắn cũng ghét mẹ mình.
Lần này thì Đản không thể quý Minh Ngọc được nữa, cậu ta thở dài vả giải thích về cơ thể không khỏe của Tử Lâm.
-Bởi vì viên đạn đó có độc, vỏ ngoài của mỗi viên đạn trong khẩu ZZx đều được tẩm một lượng không nhỏ loại độc có tên “ Thiên thần trở về từ địa ngục”. Sở dĩ đạn được tẩm độc như vậy là vì đại ca muốn chắc chắn một khi ra tay là phải chết.
Minh Ngọc cảm thấy hơi sợ con người này, Triệu Tử Lâm, nhưng lại không thể ghét hắn được.
-Vậy… thuốc giải? – Minh Ngọc hồi hộp chờ đợi câu trả lời.
Đản thở dài :
-Theo tôi được biết thì chỉ có 1 viên thôi, và nó nằm trong tay cô!
-Tôi sao? – Minh Ngọc ngạc nhiên.
-Phải, anh ấy nói là đưa cho cô!
-Nhưng tôi không có! – Cô phủ nhận, bởi Tử Lâm chưa bao giờ đưa cho cô cái gì liên quan đến súng hay thuốc.
-Sao lại chỉ có một viên! Còn Vu Chính thì sao? – Hạo Thiên chạy vào.
Minh Ngọc ngạc nhiên nhìn Hạo Thiên rồi lại lắc đầu, nước mắt bắt đầu chảy từng dòng.
-Vậy loại độc đó có tác dụng gì? – Minh Ngọc hỏi trong nước mắt.
Đản một lần nữa thở dài :
-Theo tôi biết, chất độc này sẽ ngấm ngầm hủy hoại cơ thể người nhiễm độc trong vòng 64 tiếng, sau 64 tiếng, người nhiễm độc sẽ tự phân hủy. Quá trình phân hủy chỉ kéo dài 24 phút và người nhiễm độc sẽ bốc hơi hoàn toàn.
Thật kinh khủng. Không ngờ cũng có loại độc như thế này. Đầu óc của tên Tử Lâm này cũng không phải dạng vừa đâu nhỉ, ghê gớm ra phết.
Hạo Thiên bỗng nhiên phát hoảng, quỳ gối cầu xin Minh Ngọc :
-Minh Ngọc, cầu xin cậu, xin cậu hãy cứu anh Vu Chính!
Minh Ngọc cố kéo Hạo Thiên dậy, nhưng không được :
-Nhưng… còn… còn anh Lâm!
-Đúng, còn đại ca ta nữa! – Đản xen vào và thấy Hạo Thiên thật trơ trẽn.
Minh Ngọc chợt lấy lại tinh thần.
-Phải tìm thuốc giải thôi!
Nói rồi tất cả lấy lại được tinh thần, cùng nhau đi tìm thuốc giải tại nhà Minh Ngọc ( căn nhà mà Tử Lâm đã mua để sống chung với cô trong mấy tuần hay mấy tháng).
Nhà Minh Ngọc.
-Không thấy! – Đản nhăn nhó nói.
Minh Ngọc cũng đi từ trong phòng sách ra, buồn bã lắc đầu.
Hạo Thiên cùng lúc đó cũng bước ra từ phòng ngủ của Tử Lâm. Cậu ta chỉ trả lời một câu xáo rỗng :
-Xin lỗi!
-Không còn sớm nữa, mau trở về bệnh viện! – Đản nhấn mạnh.
Họ lại vội lên xe trở về bệnh viện.
Trên xe trở về bệnh viện.
-À! Đống đồ đạc của đại ca ở căn biệt thự Sa Pa!!! – Đản phá lên khi nhớ ra điều tuyệt đối quan trọng.
Đản quay đầu xe, tiến thẳng đến căn biệt thự. Nhưng đây cũng là một vấn đề, đến Sa Pa là một quãng được rất xa và tốn thời gian. Đến Tử Lâm trước đây khi đi Hà Nội từ sáng mà đến tối mịt với về đến nơi. Còn trưa kể thời gian cả đi lẫn về. Còn chưa biết có tìm thấy thuốc giải không.
Nhưng họ vẫn muốn thử.
Quả thật là không thấy.
Khi họ trở về bệnh viện thì cũng chỉ còn hơn 14 giờ nữa.
Minh Ngọc ngồi cạnh Tử Lâm trên giường bệnh. Cô thấy hối hận vô cùng, hối hận vì đã bắn Tử Lâm. Nhưng cô cũng thấy hắn thật quá đáng. Rất quá đáng. Tử Lâm bây giờ trước mặt cô rất khác, xanh xao và yêu đuối vô cùng.
Chẳng hiểu sao mắt cô lại mờ đi, không nhìn rõ thứ gì. Rồi những gọi nước mặt lăng lăn dài. Cô cũng chẳng buồn lau chúng đi.
Ngay lúc ấy, Đản chạy vào, vẻ mặt vô cùng giận dữ :
-Chết tiệt! Chắc chắn là có kẻ trộm mất viên thuốc giải!
Cô lau nước mắt, quay lại nhìn Đản :
-Sao cậu lại nói vậy?
-Thì thằng Vu Chính đấy! Nó tỉnh lại rồi!
Cô ngạc nhiên, đứng phắt dậy, ngay khi nghe thấy tên Vu Chính cô lại nhớ về những chuyện trước đây, cô đã vô thức yêu hắn ta. Và làm những điều đáng xấu hổ. Mặt cô bỗng đỏ lên :
-Sao lại thế! Vu Chính cũng trúng độc như anh Lâm mà!
Đản tức tối, nắm chặt tay :
-Thì đấy! Rõ ràng là có kẻ cho hắn thuốc giải.
Không nói thì cũng biết là ai rồi nhỉ. Nhưng lại có nhiều không biết đấy chứ.
-Vậy nếu mất rồi thì anh Lâm sẽ ra sao?
Đản thở dài ngồi phích xuống ghế cạnh đó.
-Chắc chỉ có trời.
Thế rồi không khí u ám lại bám víu lấy nơi đây. Không ai nói lấy một lời.
Bỗng, cô công chúa nhỏ Lâm Minh Ngọc lên tiếng khi đôi mắt đỏ vẫn hướng về Tử Lâm:
-Vậy, liệu cô gái 4 năm trước có không?!
Đản nghe thế liền đứng phắt dậy, thốt lên :
-Cô đúng là thiên tài! Chắc chắn! Chắc chắn cô gái 4 năm trước phải có chứ!!!
-Vậy cậu đã gặp cô gái ấy bao giờ chưa?
-Chưa! – Đản trả lời rất thành thức.
Còn 4 tiếng.
Đản cố lục tìm chiếc điện thoại Tử Lâm. Khi tìm ra thì đã có hơn 114 cuộc gọi nhỡ. Người gọi có tên là “ Mụ phù thủy già”.
Điện thoại là reo.
Đản biết là không được phép nghe điện thoại của đại ca mình, đây là cấm nhưng vì cái tên người gọi ngộ quá nên hắn đã cả gan nghe.
-Alo!
“ Tử Lâm, cám ơn cậu nhé!”
-À… tôi không phải là đại ca Lâm, tôi là đàn em của anh ấy. Hiện anh ấy…
Đản đang đề phòng, đây có thể là kẻ thù của Tử Lâm.
“ Đang bệnh sao? Kẻ đó mà biết bệnh!”
-Cô là ai vậy! – Đản biết đây là phụ nữ.
“Ha ha! Tôi là ai không quan trọng, nhưng hình như Lâm toàn gọi tôi là “cô gái 4 năm trước” thì phải!”
-Là cô gái 4 năm trước sao? Vậy thì tốt quá!!! – Đản mừng rỡ. Bên cạnh còn có Minh Ngọc, cô cũng có vẻ mừng nhưng lại thấy không vui vì cô gái 4 năm trước này.
“ Chuyện tốt sao? Tử Lâm chưa bao giờ thấy tôi là chuyện tốt cả! Ha ha!”
-Xin phép vào chủ đề chính! Cô có thuốc giải độc “Thiên thần trở về từ địa ngục” không ạ!?
“ Có!”
-Vậy! Vậy! Cô có thể đem đến bệnh viện Thiên thần áo trắng ngay được không ạ! – Đản hồi hộp.
“ Thật là ngại quá, Tử Lâm không thích nhìn mặt tôi đâu”
-Nhưng chuyện này liên quan đến tính mạng!!! – Minh Ngọc nói xen vào vì quá sốt ruột.
“ Được rồi, nhưng hiện tại tôi không đến được, hay là để mẹ Tử Lâm đến đưa thay nhé!”
Mẹ của Tử Lâm ư? Điên rồ!
Bệnh viện “ Thiên thần áo trắng”.
Phòng hồi sức.
Bác sĩ Lam Lam cầm trên tay hồ sơ bệnh án với khuôn mặt chẳng mấy vui vẻ thông bảo với mọi người. Trong đó bệnh nhân trong phòng là Triệu Tử Lâm. Vu Chính ở phòng kế bên. Tất cả đều hôn mê sâu.
-Thế nào rồi bác sĩ? – Minh Ngọc lo lắng hỏi.
Bác sĩ nhìn các số liệu trên máy đo nhịp tim và trả lời :
-Viên đạn đã được lấy ra nhưng tình hình cơ thể lại rất lạ.
Thường thì Đản sẽ rất quý cô dâu của đại ca mình vì cậu ta quý bất cứ ai mà đại ca yêu. Vậy nên Đản cũng ghét mẹ Tử Lâm vì hắn cũng ghét mẹ mình.
Lần này thì Đản không thể quý Minh Ngọc được nữa, cậu ta thở dài vả giải thích về cơ thể không khỏe của Tử Lâm.
-Bởi vì viên đạn đó có độc, vỏ ngoài của mỗi viên đạn trong khẩu ZZx đều được tẩm một lượng không nhỏ loại độc có tên “ Thiên thần trở về từ địa ngục”. Sở dĩ đạn được tẩm độc như vậy là vì đại ca muốn chắc chắn một khi ra tay là phải chết.
Minh Ngọc cảm thấy hơi sợ con người này, Triệu Tử Lâm, nhưng lại không thể ghét hắn được.
-Vậy… thuốc giải? – Minh Ngọc hồi hộp chờ đợi câu trả lời.
Đản thở dài :
-Theo tôi được biết thì chỉ có 1 viên thôi, và nó nằm trong tay cô!
-Tôi sao? – Minh Ngọc ngạc nhiên.
-Phải, anh ấy nói là đưa cho cô!
-Nhưng tôi không có! – Cô phủ nhận, bởi Tử Lâm chưa bao giờ đưa cho cô cái gì liên quan đến súng hay thuốc.
-Sao lại chỉ có một viên! Còn Vu Chính thì sao? – Hạo Thiên chạy vào.
Minh Ngọc ngạc nhiên nhìn Hạo Thiên rồi lại lắc đầu, nước mắt bắt đầu chảy từng dòng.
-Vậy loại độc đó có tác dụng gì? – Minh Ngọc hỏi trong nước mắt.
Đản một lần nữa thở dài :
-Theo tôi biết, chất độc này sẽ ngấm ngầm hủy hoại cơ thể người nhiễm độc trong vòng 64 tiếng, sau 64 tiếng, người nhiễm độc sẽ tự phân hủy. Quá trình phân hủy chỉ kéo dài 24 phút và người nhiễm độc sẽ bốc hơi hoàn toàn.
Thật kinh khủng. Không ngờ cũng có loại độc như thế này. Đầu óc của tên Tử Lâm này cũng không phải dạng vừa đâu nhỉ, ghê gớm ra phết.
Hạo Thiên bỗng nhiên phát hoảng, quỳ gối cầu xin Minh Ngọc :
-Minh Ngọc, cầu xin cậu, xin cậu hãy cứu anh Vu Chính!
Minh Ngọc cố kéo Hạo Thiên dậy, nhưng không được :
-Nhưng… còn… còn anh Lâm!
-Đúng, còn đại ca ta nữa! – Đản xen vào và thấy Hạo Thiên thật trơ trẽn.
Minh Ngọc chợt lấy lại tinh thần.
-Phải tìm thuốc giải thôi!
Nói rồi tất cả lấy lại được tinh thần, cùng nhau đi tìm thuốc giải tại nhà Minh Ngọc ( căn nhà mà Tử Lâm đã mua để sống chung với cô trong mấy tuần hay mấy tháng).
Nhà Minh Ngọc.
-Không thấy! – Đản nhăn nhó nói.
Minh Ngọc cũng đi từ trong phòng sách ra, buồn bã lắc đầu.
Hạo Thiên cùng lúc đó cũng bước ra từ phòng ngủ của Tử Lâm. Cậu ta chỉ trả lời một câu xáo rỗng :
-Xin lỗi!
-Không còn sớm nữa, mau trở về bệnh viện! – Đản nhấn mạnh.
Họ lại vội lên xe trở về bệnh viện.
Trên xe trở về bệnh viện.
-À! Đống đồ đạc của đại ca ở căn biệt thự Sa Pa!!! – Đản phá lên khi nhớ ra điều tuyệt đối quan trọng.
Đản quay đầu xe, tiến thẳng đến căn biệt thự. Nhưng đây cũng là một vấn đề, đến Sa Pa là một quãng được rất xa và tốn thời gian. Đến Tử Lâm trước đây khi đi Hà Nội từ sáng mà đến tối mịt với về đến nơi. Còn trưa kể thời gian cả đi lẫn về. Còn chưa biết có tìm thấy thuốc giải không.
Nhưng họ vẫn muốn thử.
Quả thật là không thấy.
Khi họ trở về bệnh viện thì cũng chỉ còn hơn 14 giờ nữa.
Minh Ngọc ngồi cạnh Tử Lâm trên giường bệnh. Cô thấy hối hận vô cùng, hối hận vì đã bắn Tử Lâm. Nhưng cô cũng thấy hắn thật quá đáng. Rất quá đáng. Tử Lâm bây giờ trước mặt cô rất khác, xanh xao và yêu đuối vô cùng.
Chẳng hiểu sao mắt cô lại mờ đi, không nhìn rõ thứ gì. Rồi những gọi nước mặt lăng lăn dài. Cô cũng chẳng buồn lau chúng đi.
Ngay lúc ấy, Đản chạy vào, vẻ mặt vô cùng giận dữ :
-Chết tiệt! Chắc chắn là có kẻ trộm mất viên thuốc giải!
Cô lau nước mắt, quay lại nhìn Đản :
-Sao cậu lại nói vậy?
-Thì thằng Vu Chính đấy! Nó tỉnh lại rồi!
Cô ngạc nhiên, đứng phắt dậy, ngay khi nghe thấy tên Vu Chính cô lại nhớ về những chuyện trước đây, cô đã vô thức yêu hắn ta. Và làm những điều đáng xấu hổ. Mặt cô bỗng đỏ lên :
-Sao lại thế! Vu Chính cũng trúng độc như anh Lâm mà!
Đản tức tối, nắm chặt tay :
-Thì đấy! Rõ ràng là có kẻ cho hắn thuốc giải.
Không nói thì cũng biết là ai rồi nhỉ. Nhưng lại có nhiều không biết đấy chứ.
-Vậy nếu mất rồi thì anh Lâm sẽ ra sao?
Đản thở dài ngồi phích xuống ghế cạnh đó.
-Chắc chỉ có trời.
Thế rồi không khí u ám lại bám víu lấy nơi đây. Không ai nói lấy một lời.
Bỗng, cô công chúa nhỏ Lâm Minh Ngọc lên tiếng khi đôi mắt đỏ vẫn hướng về Tử Lâm:
-Vậy, liệu cô gái 4 năm trước có không?!
Đản nghe thế liền đứng phắt dậy, thốt lên :
-Cô đúng là thiên tài! Chắc chắn! Chắc chắn cô gái 4 năm trước phải có chứ!!!
-Vậy cậu đã gặp cô gái ấy bao giờ chưa?
-Chưa! – Đản trả lời rất thành thức.
Còn 4 tiếng.
Đản cố lục tìm chiếc điện thoại Tử Lâm. Khi tìm ra thì đã có hơn 114 cuộc gọi nhỡ. Người gọi có tên là “ Mụ phù thủy già”.
Điện thoại là reo.
Đản biết là không được phép nghe điện thoại của đại ca mình, đây là cấm nhưng vì cái tên người gọi ngộ quá nên hắn đã cả gan nghe.
-Alo!
“ Tử Lâm, cám ơn cậu nhé!”
-À… tôi không phải là đại ca Lâm, tôi là đàn em của anh ấy. Hiện anh ấy…
Đản đang đề phòng, đây có thể là kẻ thù của Tử Lâm.
“ Đang bệnh sao? Kẻ đó mà biết bệnh!”
-Cô là ai vậy! – Đản biết đây là phụ nữ.
“Ha ha! Tôi là ai không quan trọng, nhưng hình như Lâm toàn gọi tôi là “cô gái 4 năm trước” thì phải!”
-Là cô gái 4 năm trước sao? Vậy thì tốt quá!!! – Đản mừng rỡ. Bên cạnh còn có Minh Ngọc, cô cũng có vẻ mừng nhưng lại thấy không vui vì cô gái 4 năm trước này.
“ Chuyện tốt sao? Tử Lâm chưa bao giờ thấy tôi là chuyện tốt cả! Ha ha!”
-Xin phép vào chủ đề chính! Cô có thuốc giải độc “Thiên thần trở về từ địa ngục” không ạ!?
“ Có!”
-Vậy! Vậy! Cô có thể đem đến bệnh viện Thiên thần áo trắng ngay được không ạ! – Đản hồi hộp.
“ Thật là ngại quá, Tử Lâm không thích nhìn mặt tôi đâu”
-Nhưng chuyện này liên quan đến tính mạng!!! – Minh Ngọc nói xen vào vì quá sốt ruột.
“ Được rồi, nhưng hiện tại tôi không đến được, hay là để mẹ Tử Lâm đến đưa thay nhé!”
Mẹ của Tử Lâm ư? Điên rồ!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Anh sẽ bắt được em!
- Chương 2
- Chương 3: Bố vợ, con rể đại chiến
- Chương 4: Mối thù đã được trả và thêm một nỗi hận
- Chương 5
- Chương 6: Anh là chồng em, bố của con em
- Chương 7: Em có coi anh như một người chồng?
- Chương 8: Em không chắc sao?
- Chương 9: Khi tâm lí đã sắn sàng
- Chương 10: Con người thật của anh
- Chương 11: Anh không thể chịu đựng "bố vợ" được nữa
- Chương 12: Ok, anh đã nói dối!
- Chương 13: Anh bị sao vậy?
- Chương 14: Anh sẽ ổn mà!
- Chương 15: Em trong mắt anh và anh trong mắt em!
- Chương 16: Không giống các cặp vợ chồng khác
- Chương 17: Đêm lạnh!(khóc thầm)
- Chương 18: 0em0 Khi vợ còn là học sinh
- Chương 19: Anh sẽ đi cùng em đến hết con đường!
- Chương 20: Tiết học của hai tình địch
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29: Em đã có “bụng” chưa?
- Chương 30: Em. Anh thật kì lạ, và em nghĩ không nên tin anh
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34: “Gạo rớt từ trên trời xuống”- Hàng tồn, hàng ế không ai mua
- Chương 35: Cứ cho là vậy đi
- Chương 36: Cái thai, cần phải làm gì đó, thật nhanh
- Chương 37: Em. Buổi khám thai định kì
- Chương 38: Ổn và không ổn
- Chương 39: Trông anh giống côn đồ lắm sao
- Chương 40: Sự giận dữ
- Chương 41: Thừa nhận
- Chương 42: “Anh ấy là chồng em”
- Chương 43: Kiss
- Chương 44: Kế hoạch bắt đầu
- Chương 45: Hạo Thiên
- Chương 46: Anh đã từng nhưng chưa thế
- Chương 47: Em. Kì lạ
- Chương 48: Anh tưởng mình thắng rồi chứ!
- Chương 49: Em. Khó hơn em nghĩ
- Chương 50: Em. Món quá tuyệt nhất
- Chương 51: Chương đặc biệt : Happy birthday
- Chương 52: Thế giới nhỏ - Một người lạ mặt
- Chương 53: Lại đẩy nhanh tiến độ nữa rồi
- Chương 54: Hoàn hảo
- Chương 55: Em. Hạo Thiên Lạ Quá
- Chương 56: Kế hoạch đã kết thúc
- Chương 57: Em. Nỗi đau mà em phải nhận
- Chương 58: Anh sẽ thấy mình thật tồi tệ
- Chương 59: Thằng khốn là anh
- Chương 60: Một buổi sáng của cô
- Chương 61: Câu chuyện của Kim Ngân
- Chương 62: Đặc biệt Chương 1: Đứa con H của tiểu thư họ Lâm
- Chương 63: Em. Người duy nhất
- Chương 64: Em. Chết lặng
- Chương 65: Em. Vị khách lạ
- Chương 66: Không vui
- Chương 67: Đừng đụng vào
- Chương 68: Trò chơi mới
- Chương 69: Chốt súng
- Chương 70: Siêu phẩm
- Chương 71: Anh là một ông hoàng
- Chương 72: Kế hoạch ngắn ngày
- Chương 73: Em. bị giam
- Chương 74: Seme. đêm lạnh
- Chương 75: Seme. đôi mắt
- Chương 76: Bố mẹ vợ về
- Chương 78: Seme. khách sạn tình yêu – miễn phí
- Chương 79: Seme. Khách Sạn Tình Yêu – Miễn Phí
- Chương 80: Uke. Kế Hoạch Của Triệu Tử Lâm
- Chương 81: Uke. buổi đấu giá
- Chương 82: Em. biến động
- Chương 83: Seme. buổi đấu giá – cô vợ nhỏ của triệu tử lâm
- Chương 84: Cái giá phải trả cho những chiêu trò
- Chương 85: Món đấu giá cuối cùng
- Chương 86: Seme. khốn nạn
- Chương 87: Chưa hề có đoạn kết
- Chương 88: Seme. món quà nhỏ
- Chương 89: Hod. sâu lại càng sâu
- Chương 90: Em. đồng minh
- Chương 91: Hoa nở giữa mùa xuân
- Chương 92: Seme. tao không nhịn nữa
- Chương 93: Em làm sao thế?
- Chương 94: Kế hoạch cua vợ! yêu yêu nhiều lắm
- Chương 95: Ngủ chung
- Chương 96: Giường đôi
- Chương 97: Mua sắm
- Chương 98: Cô gái 4 năm trước
- Chương 99: Pd. cái tát
- Chương 100: Pd. zzx
- Chương 101: Pd.con trai của triệu tử lâm
- Chương 102: Pd. chia tay
- Chương 103: Pd. kẻ trộm
- Chương 104: Pd. người lạ
- Chương 105: Chia tay là rất thật
- Chương 106: Pd
- Chương 107: Chương 107.pd
- Chương 108: Chương 108.pd
- Chương 109: End