Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài - Chương 86: Quan tâm người mình thích
Chương trước- Chương 1: Thể chất cấp F
- Chương 2: Game thực tế ảo
- Chương 3: Kỳ văn riêng biệt
- Chương 4: Cần câu và xẻng
- Chương 5: Thỏ Linh Tâm
- Chương 6: Thỏ trưởng thành
- Chương 7: Triệu hoán sư
- Chương 8: Trận pháp sư và triệu hoán sư
- Chương 9: Khiêu chiến Sơn Thủy Họa
- Chương 10: Anh ta bị mù đường à? Ngay cả chạy đi đâu cũng không biết?
- Chương 11: Tự cầu phúc.
- Chương 12: Anh, em chết thật đấy.
- Chương 13: "Tôi thu phí bảo kê, dẫn cậu ta đi cày cấp."
- Chương 14: "Cậu ở đâu."
- Chương 15: "Bọn mình lại cày cấp thôi."
- Chương 16: Ngủ ngon.
- Chương 17: "Ngồi vững vào."
- Chương 18: Cung chúc các bạn mở màn thắng lợi
- Chương 19: Một trận chiến thành danh
- Chương 20: "Đừng đứng đó nữa, chạy mau!"
- Chương 21: Trận doanh và nghề sinh hoạt
- Chương 22: Thú triệu hồi mới
- Chương 23: Nhóm thích khách sợ hãi.
- Chương 24: Nhà Trọ Hoang Mạc
- Chương 25: Trứng linh sủng.
- Chương 26: Yêu Tinh Sương Mù
- Chương 27: Úc Trăn
- Chương 28: Cửa thứ hai.
- Chương 29: Cơ chế mới.
- Chương 30: Thay phiên chết hộ
- Chương 31: Cô Gái Nhu Nhược
- Chương 32: Bà chủ quán trọ
- Chương 33: Boss Tỏa Hồn
- Chương 34: Giết triệu hoán sư? Giết trận pháp sư?
- Chương 35: Khiêu chiến thành công, đánh giá chung S++
- Chương 36: Chim sẻ ở sau
- Chương 37: Đêm Thất Tịch
- Chương 38: Người chơi Momo ngã chết
- Chương 39: Hỗn loạn
- Chương 40: Chúng ta đang chơi game
- Chương 41: Đạo cụ chiếm chỗ.
- Chương 42: Thỏ nhà tôi có thể ấp trứng
- Chương 43: Hình thức đua tốc độ
- Chương 44: Đội hình toàn pháp
- Chương 45: Chỉ huy đoàn leo bảng
- Chương 46: Thời gian vượt ải
- Chương 47: Bãi săn núi Võ Khúc
- Chương 48: Ai là thợ săn?
- Chương 49: Giết Quy Chân Phản Phác.
- Chương 50: "Không giết tôi à?"
- Chương 51: Thợ săn mở màn
- Chương 52: Tôi không ra, ông không ra, bà không ra
- Chương 53: Ngựa ô chân chính
- Chương 54: Đường cùng phản kích
- Chương 55: Cậu bé ấy mới 18 tuổi.
- Chương 56: [Nhóm chat] Sớm Ngày Làm Giàu - Mo
- Chương 57: Nghỉ ngơi.
- Chương 58: Chuyến đi săn đặc biệt
- Chương 59: Top 1 kiếm sĩ pháp thuật
- Chương 60: Mạng đầu tiên
- Chương 61: Cậu chơi trận pháp sư cũng thường thôi
- Chương 62: Số thú triệu hồi trong trận
- Chương 63: Người chơi còn lại trong bãi săn 1/100
- Chương 64: Là một người bạn, anh lại sai rồi.
- Chương 65: Cậu không vui à?
- Chương 66: Cấp độ 7 sao.
- Chương 67: Danh sách cơ chế đặc thù của phó bản mới.
- Chương 68: Cảnh Xuân
- Chương 69: Sự Sống Luân Hồi
- Chương 70: 0.01%
- Chương 71: Cảnh Hạ
- Chương 72: Điểm danh
- Chương 73: Cách đánh đơn giản
- Chương 74: Đội đêm thu
- Chương 75: Nhà cổ trong núi sâu
- Chương 76: Chủ Nhân Mộng Cảnh và Người Cá Trong Hồ.
- Chương 77: 10 giờ tối
- Chương 78: Nghịch lửa.
- Chương 79: Không thể đọc giây
- Chương 80: Ai vượt đầu tiên?
- Chương 81: Ly Hồn Tứ Tượng Thần
- Chương 82: Hướng dẫn
- Chương 83: Đạo cụ thăm dò
- Chương 84: Hai kĩ năng
- Chương 85: Nhịp tim gấp rút một cách thiếu tự nhiên.
- Chương 86: Quan tâm người mình thích
- Chương 87: Hoạt động Mưa Gió Chung Đường*
- Chương 88: Bảng chiến sĩ
- Chương 89: Một sợi dây thừng
- Chương 90: Đích đến
- Chương 91: Song đại ca quá đỉnh
- Chương 92: Online cùng lúc
- Chương 93: Cửa thứ hai
- Chương 94: Cơ chế dịch chuyển
- Chương 95: Lợi dụng cơ chế
- Chương 96: Bảng xếp hạng đổi mới
- Chương 97: Ngục Tù Cơ Quan
- Chương 98: Thoát khỏi lồng giam
- Chương 99: Sự kiện cực hung.
- Chương 100: Hồi sinh tại chỗ
- Chương 101: Chặn cửa
- Chương 102: Combo gộp 2 chương
- Chương 103: Thành công đánh giết
- Chương 104: Tôi cho ăn giúp em ấy
- Chương 105: Bưu kiện tới bất ngờ
- Chương 106: Vu oan
- Chương 107: Chơi game thì phải vui vẻ
- Chương 108: Làng chài Đông Hải
- Chương 109: 2 tiếng đêm khuya
- Chương 110: Boss thế giới
- Chương 111: Chủ Nhân Biển Sâu
- Chương 112: Nhiệm vụ và chinh phạt
- Chương 113: Combo 2 chương 9k chữ
- Chương 114: Boss đói
- Chương 115: Cá Tiểu Phúc cải tử hồi sinh
- Chương 116: 2 chương gộp lại 9k chữ again
- Chương 117: Có phải tớ bị sốt không?
- Chương 118: Lại 2 chương gộp 9k chữ
- Chương 119: Chỉ huy là ai?
- Chương 120: Chu Khoa.
- Chương 121: Úc Trăn là người thế nào
- Chương 122: Combo gộp 2 chương 9k chữ again
- Chương 123: Vậy anh có thể theo đuổi em không?
- Chương 124: Xác định đội ngũ
- Chương 125: Tháp Sâm La
- Chương 126: Một tầng chẵn
- Chương 127: Tháp Sâm La tầng 6
- Chương 128: Tầng 7 chết chóc
- Chương 129: Biến cố tầng 8
- Chương 130: Gộp 2 chương 9k chữ
- Chương 131: Phổ Độ Chúng Sinh
- Chương 132: 80%
- Chương 133: Vượt trong một ngày.
- Chương 134: Báo cáo khám sức khỏe
- Chương 135: Đài Bát Hoang
- Chương 136: Đoàn streamer
- Chương 137: Tính kế và bị tính kế
- Chương 138: Bức tường hình người
- Chương 139: Đối thủ mới
- Chương 140: Gộp 2 chương 9k chữ
- Chương 141: Nghiền ép
- Chương 142: Không Tương Cô Đăng
- Chương 143: Bạn trai
- Chương 144: Tông Sư Chế Tạo
- Chương 145: Thiên Cương Tru Phạt
- Chương 146: Ngủ ghế sô pha
- Chương 147: Kỳ văn mới
- Chương 148: Gộp 2 chương 9k chữ
- Chương 149: Vẫn là 2 chương 9k chữ
- Chương 150: Hai thích khách chó điên
- Chương 151: Sốt nhẹ
- Chương 152: Chỉ huy ngoài sân
- Chương 153: Chúng ta không mang trị liệu
- Chương 154: Miễn tổn thương
- Chương 155: Hết gì thì hết chứ chưa bao giờ hết chương 9k chữ
- Chương 156: Không hẳn là tai nạn
- Chương 157: Tổ đội
- Chương 158: Tự dưng cậu cũng muốn
- Chương 159: Một đôi giày may mắn
- Chương 160: Bắt đầu tháng ngày với chương 9k chữ
- Chương 161: Cơ chế Cung Lưu Ly
- Chương 162: Tổ 3 người không có ăn ý
- Chương 163: Giết ai?
- Chương 164: Truy Hồn - Song Sinh
- Chương 165: Chương 9k chữ vẫn còn rất nhiều
- Chương 166: Vạn Thú Phẫn Nộ
- Chương 167: Cơ chế hoàn chỉnh
- Chương 168: Vĩnh viễn là tác giả chăm chỉ với chương 9k chữ
- Chương 169: Phối hợp tuyệt diệu
- Chương 170: Sau trận đấu (chứa nội dung phỏng vấn)
- Chương 171: Miếu Nguyệt Lão
- Chương 172: Ký khế ước
- Chương 173: Tin tức mới nhất
- Chương 174: Nhân viên phi thuyền có dấu hiệu sinh mệnh bình thường
- Chương 175: Chưa phải là chương 9k chữ cuối cùng
- Chương 176: Đoàn tụ
- Chương 177: Lại một ngày đau lưng với 9k chữ
- Chương 178: Không mang trận pháp sư nữa
- Chương 179: Chương bonus vì vote cao, hên không phải 9k chữ
- Chương 180: Bạn trai
- Chương 181: Trận Doanh Chiến phe U Minh
- Chương 182: Một ngày đau lưng với chương 9k chữ
- Chương 183: Hôm nay là đau tay với chương 9k chữ
- Chương 184: Sướng rồi
- Chương 185: Vẫn còn chừng 10 chương 9k chữ nữa
- Chương 186: Đoạt cờ
- Chương 187: Quá nhiều chương 9k chữ
- Chương 188: Trận tài nguyên đầy chiêu trò
- Chương 189: Bắt đầu trận cướp đoạt
- Chương 190: Chưa phải là chương 9k chữ cuối cùng
- Chương 191: Tiếp tục là chương 9k chữ
- Chương 192: Phát khóc với chương 9k chữ
- Chương 193: Pháp sư tấn công bất ngờ
- Chương 194: Chưa phải là chương 9k chữ cuối cùng
- Chương 195: Trận Doanh Chiến kết thúc
- Chương 196: Phu quân của Hành Chỉ Vô Câu
- Chương 197: Đứng đầu bảng tổng
- Chương 198: Vẫn còn mấy chương 9k chữ nữa.
- Chương 199: Cấp E
- Chương 200: Đại Ma Vương
- Chương 201: Chưa hết chương 9k chữ
- Chương 202: Chương 9k chữ cuối cùng!!!
- Chương 203: Hoàn chính truyện
- Chương 204: Sau hội gặp mặt (1)
- Chương 205: Sau hội gặp mặt (2)
- Chương 206: Sau hội gặp mặt (3)
- Chương 207: Sau hội gặp mặt (4)
- Chương 208: Đại Ma Vương và nhóm thích khách (1)
- Chương 209: Đại Ma Vương và nhóm thích khách (2)
- Chương 210: Đoàn lì xì Địa Ngục (1)
- Chương 211: Đoàn lì xì Địa Ngục (2)
- Chương 212: Đoàn lì xì Địa Ngục (3)
- Chương 213: Về sau (1)
- Chương 214: Về sau (2)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài
Chương 86: Quan tâm người mình thích
Edit: Ry
Thời gian trôi qua rất nhanh, lại như thật chậm.
Úc Trăn hơi cúi đầu, nhìn nam sinh từng ngụm từng ngụm uống hết canh gừng.
Ánh mắt anh chuyển từ phần cổ lên xoáy tóc cậu, đầu ngón tay cứ quẩn quanh sự ngứa ngáy, mãi không tan.
Muốn sờ thử.
Bát canh thấy đáy, Túc Mạc uống đầy miệng gừng, cổ họng vừa nóng vừa cay khiến cho cậu không phân biệt được đó là do nhiệt độ cơ thể hay là do gừng quá gay.
Một bát vào bụng, hơi ấm dâng lên, Túc Mạc định tháo chăn ra, bỗng có một bàn tay vươn từ đằng sau tới giúp cậu kéo chăn.
"Uống xong canh gừng vẫn phải chú ý giữ ấm." Úc Trăn kĩ lưỡng gói Túc Mạc lại: "Có buồn ngủ không?"
Túc Mạc ngây ra, một lát sau mới hoàn hồn: "Không ạ."
Uống xong canh gừng, số liệu phân tích cũng có, bác sĩ Ngô gửi đơn thuốc tới.
Nhạc Nhạc nhận được đơn lập tức đi phối thuốc, Úc Trăn nhìn cái tủ đựng thuốc trong góc, mở ra là một đống chai lọ.
Dù đã biết tình trạng cơ thể Túc Mạc, nhưng thấy cảnh này, tâm tình anh không khỏi chìm xuống.
Người máy Nhạc Nhạc thuần thục lấy từ trong đống chai lọ ra thuốc Túc Mạc cần, rót nước ấm, còn lấy thêm một viên kẹo vị quýt. Túc Mạc không chớp mắt uống hết thuốc rồi bóc kẹo ngậm trong miệng, cả người vùi vào ghế, không có mấy tinh thần.
"Sao anh lại qua đây?" Túc Mạc chợt nhớ tới chuyện mình muốn hỏi.
Úc Trăn im lặng, sau đó giải thích: "Anh tới tìm Trương Khải, đúng lúc thấy mọi người trong nhóm chat tìm em nên ghé qua xem."
"À... Em tắt máy." Túc Mạc thò tay lấy quang não bên cạnh: "Sáng nay không chơi, quên nói với mọi người."
Úc Trăn nhìn bộ dạng không mấy hăng hái của cậu, vô thức hỏi ra lời trong lòng: "Túc Mạc, sáng nay anh nói gì sai à?"
Túc Mạc giật mình, nghi hoặc nhìn Úc Trăn.
"Lúc ăn sáng, anh có để ý thấy tâm trạng em không được tốt, lúc ấy cũng không nghĩ nhiều."
Úc Trăn nhớ lại chuyện sáng nay, có lẽ là anh đã nói gì đó kích thích tới Túc Mạc: "Nếu anh nói sai, anh xin lỗi."
Túc Mạc có chút hoảng hốt, nhưng vẫn kịp trả lời: "Anh, anh không nói gì sai hết..."
Cậu bỗng đối diện với cái nhìn lo lắng của Úc Trăn, sợi dây nào đó dưới đáy lòng chợt rung động, ma xui quỷ khiến mở miệng: "... Tinh vực β2 chưa được thám hiểm, hay cái tinh vực Tuế Hàn mà anh nói, đó là nơi ba mẹ em xảy ra chuyện."
Úc Trăn sững sờ.
"Lâu rồi không có ai nhắc đến nơi này nên có thể tâm trạng em hơi có vấn đề." Túc Mạc cũng không biết mình đang nói cái gì, đến khi cậu nhận ra thì đã nói hết mọi chuyện.
Túc Mạc rất ít khi nhắc tới chuyện gia đình với người ngoài. Từ nhỏ cậu đã biết để lộ cảm xúc, làm ảnh hưởng tới người khác không phải một chuyện tốt, cũng không hi vọng mọi người nhìn mình với sự thương hại. Túc Mạc tự biết thể chất mình kém hơn người khác, cũng biết hoàn cảnh gia đình không bằng mọi người, nhưng xưa nay cậu chưa từng dùng những thứ này để kiếm sự đồng cảm từ họ, cũng không muốn nó thành đề tài bàn tán trong miệng người khác.
Vì ngoài những thứ đó ra, cậu cũng chỉ là một người bình thường đang nỗ lực sống.
Từ nhỏ ba mẹ đã dạy, làm người phải thẳng thắn tự do mà sống.
Lời ra khỏi miệng như nước đổ khó hốt, Túc Mạc quấn chăn chặt hơn: "Đây không phải là lỗi của anh Trăn, là em không khống chế được cảm xúc."
Phòng khách trở nên yên tĩnh, Úc Trăn lẳng lặng nhìn Túc Mạc, thiếu niên hơi cúi đầu.
Cuối cùng, anh giơ tay, không nhịn được xoa đầu cậu.
Túc Mạc hơi kinh ngạc ngẩng lên.
Úc Trăn đột nhiên hỏi: "Momo, anh có thể ôm em không?"
Anh gọi Momo, chứ không phải Túc Mạc.
Túc Mạc không biết trả lời như thế nào.
"Nếu em không nói gì thì anh xin phép."
Úc Trăn đột nhiên ôm cậu vào lòng, không dùng sức, cũng không quá sát gần.
Túc Mạc đặt trán lên vai anh, có thể ngửi được rất rõ mùi hương bình yên nhã nhặn từ người đàn ông, cũng cảm nhận được bàn tay to lớn đang vỗ nhẹ trên lưng mình. Cái ôm này không giống cái ôm của người lớn với con trẻ mà cậu từng được trải nghiệm, Túc Mạc không biết phải hình dung cảm giác này như thế nào. Đối phương lịch thiệp ôm cậu, không nói gì, cũng không hỏi, yên lặng đợi cậu.
"Đây là cái ôm của anh trai ạ?" Túc Mạc bỗng lên tiếng.
Úc Trăn phủ nhận: "Đây là cái ôm của một người bạn, bạn hi vọng em được vui vẻ, cũng mong em sẽ trở nên khỏe mạnh."
"Cảm lạnh sẽ lây đấy." Túc Mạc hít mũi.
Úc Trăn lại nói: "Không sao, em thấy khá hơn chưa?"
Một lát sau.
Túc Mạc không kiềm được ho một tiếng.
Úc Trăn hỏi: "Họng khó chịu à?"
Túc Mạc rầu rĩ ho mấy tiếng: "Ngứa ạ."
Úc Trăn thả cậu ra, lấy cốc nước ấm trên bàn, quay lại thì bắt gặp ánh mắt tò mò của nam sinh: "Sao thế?"
Túc Mạc hỏi: "Anh Trăn, vì sao anh tốt với em như vậy?"
Úc Trăn giơ cốc nước lên trước mặt cậu: "Không vì gì hết, cái này không cần lý do."
Túc Mạc không khỏi cười ra tiếng: "Em phát hiện mấy người quản lý các anh giỏi nói chuyện lắm nhé."
Cậu cười rồi họng lại ngứa, ho mấy cái, nhận cốc nước: "Em muốn chơi game."
"Uống nước đi." Úc Trăn thấy thế kiềm chế bản thân không xoa đầu cậu, còn tịch thu máy đăng nhập của Túc Mạc: "Đợi khỏe hơn rồi lại chơi, anh để Nhạc Nhạc giữ cho em."
Túc Mạc: "... Dạ."
Hai người cũng chỉ nói mấy câu, Túc Mạc đã dựa vào ghế ngủ mất.
Bị bệnh dễ buồn ngủ, thể chất của cậu lại kém, giấc ngủ có thể giúp tinh thần tốt hơn.
Úc Trăn đắp kín chăn cho cậu, lần này không bế Túc Mạc về phòng, anh chỉnh đèn của phòng khách tối xuống, ngả lưng ghế ra cho cậu nằm ngủ ngon hơn.
Sau đó nhắn vào nhóm Sớm Ngày Làm Giàu bảo bọn họ không cần chờ, rồi cùng Nhạc Nhạc chọn nguyên liệu nấu ăn cho bữa trưa.
"Bị sốt thì miệng sẽ khô, để sẵn cốc nước ấm ở đó, đến giờ thay nước, đừng để nước lạnh."
"Trưa nấu đồ loãng cho dễ tiêu, em ấy có thể sẽ ăn hơi kém, nếu không ăn được thì dùng tuýp dinh dưỡng phù hợp với thuốc."
"Tỳ vị yếu thì cần chú trọng điều dưỡng hơn, chỉ dinh dưỡng đạt tiêu chuẩn sẽ không đủ, tỳ vị phải nuôi, nguyên liệu nấu ăn phải chọn thật tinh tế."
Nhạc Nhạc ghi nhớ, còn vào mấy kết nối mà Úc Trăn cho để học tập: "Cảm ơn ngài Úc Trăn."
"Tôi về nhà một chuyến, trưa sẽ quay lại." Anh nhìn người đang ngủ trong phòng khách: "Chú ý nhiệt độ cơ thể em ấy, đừng để sốt quá cao."
Màn hình điện tử của Nhạc Nhạc lấp lóe: "Ngài yên tâm, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ."
Úc Trăn đột nhiên phát hiện, người máy nhà Túc Mạc có vẻ tinh nghịch.
Anh cũng không nghĩ nhiều, sau khi rời khỏi nhà họ Túc bèn liên lạc với trạm chữa bệnh trung tâm của Sao Thủ Đô, hẹn chủ nhiệm khoa thể chất. Công việc xong xuôi, anh ngồi một mình trong phòng khách, bên tai là tiếng phim thực tế ảo mà bà nội đang xem. Lòng anh không yên, cứ rảnh rỗi là trong đầu lại hiện lên ánh mắt Túc Mạc nhìn mình.
Cho dù chưa yêu đương, nhưng anh cũng không còn là thời kì lông bông quậy phá.
Tất nhiên Úc Trăn phân biệt được thế nào là quan tâm một người em... Thế nào là quan tâm người mình thích.
---
Bệnh tới dữ dội, Túc Mạc ốm cái lại nằm vài ngày, chờ đến khi hoàn toàn hạ sốt đã là ngày thứ ba.
Đang ốm không được vào game, cậu chỉ có thể nằm trong phòng khách chơi game quang não. Úc Trăn rất chịu khó tới thăm, thỉnh thoảng hai người còn đánh cờ. Anh không nhắc lại chuyện hôm đó, lúc tới nhà sẽ mang theo vài cuốn tập san mà Túc Mạc cảm thấy hứng thú, hoặc kể cho cậu nghe chuyện trong game.
Mấy ngày Túc Mạc không vào game, lại ra không ít thứ mới.
Tuần này, thứ đáng chú ý nhất vẫn là Trận Doanh Chiến. Bởi vì là lần đầu tiên mở Trận Doanh Chiến, nên dù các bang lớn đã tìm hiểu kĩ địa hình và cách chơi, thực tế lúc đánh vẫn hỗn loạn hơn họ tưởng tượng rất nhiều. Đông người tham dự, chỉ huy không đúng chỗ hoặc là phân bổ đội hình không tốt đều sẽ ảnh hưởng thế cục, đánh liên tục hai ngày, đến cuối là mỗi phe lấy hai cứ điểm buff làm chiến lợi phẩm.
Lần đầu tiên ra mắt Trận Doanh Chiến, phần thưởng phong phú đến mức người chơi hò hét, cách chơi cũng biến động khá nhiều.
Trận Doanh Chiến đầu tiên kết thúc, bên nhà phát hành có đưa ra điều chỉnh, tiến hành đào sâu và tối ưu hóa các vấn đề xuất hiện khi quy mô tham dự quá lớn. Túc Mạc nghe cảm thấy chơi rất vui, vốn dĩ cậu định thử chơi Trận Doanh Chiến một lần, nhưng bị ốm mấy ngày nên bỏ lỡ, về sau chưa chắc đã có nhiều thời gian như vậy.
Đến khi Túc Mạc có thể online đã là thứ 2 tuần sau, vừa lên game đã nhận được lời mời tổ đội, đồng đội hỏi sao Trận Doanh Chiến cậu không online kiếm chút điểm tích lũy.
"À gần đây hơi bận." Túc Mạc nhìn một lượt danh sách bạn bè, phát hiện Úc Trăn không online: "Hôm nay anh Hành không online à?"
"Anh Hành bảo hôm nay có chút việc ra ngoài, tối mới chơi." Hồng Quả Quả nói được một nửa đột nhiên tò mò: "Anh, hai người có chuyện gì à. Tuần trước anh Hành online hỏi anh, tuần này anh online lại hỏi anh Hành. Mà hôm đó nữa, tự dưng anh Hành vào nhóm bảo anh có việc nên mấy ngày tới không lên game?"
Túc Mạc nghe vậy khựng lại, mấy hôm vừa rồi cậu không xem tin nhắn, không thể làm gì khác ngoài nói: "Tôi nói với anh ấy."
Ai biết đồng đội nghe xong càng thắc mắc.
Hồng Quả Quả: "Từ từ, sao anh lại nói cho anh ấy mà không nói cho bọn em?"
Túc Mạc: "Có vấn đề gì à?"
Hồng Quả Quả: "??? Anh, vấn đề lớn luôn ấy."
Thanh Phong: "Đúng rồi, vào nhóm chat có một câu, đơn giản vậy mà anh còn nhờ anh Hành nhắn hộ? Quả nhiên hai người có nhóm riêng đúng không?"
Hồng Quả Quả: "... Mấy tháng rồi mà em vẫn chưa đi được vào lòng anh."
Túc Mạc: "..."
Hồng Quả Quả và Thanh Phong bắt đầu giảng dạy cho cậu, từ ảnh hưởng của việc có nhóm riêng, cho đến trên diễn đàn có bao nhiêu drama nhóm bạn thân tan đàn xẻ nghé vì có nhóm riêng... Túc Mạc vừa khỏi bệnh vào game nghe các đồng đội gần như là cằn nhằn mình, quá náo nhiệt, khiến cậu bỗng thấy không quen. Nhưng Túc Mạc cũng không bài xích, đợi họ lải nhải xong, cậu mới giải thích là do có việc đột xuất nên không kịp nhắn, hôm nay rảnh mới online.
Mấy ngày không vào game, cửa hàng của Hồng Quả Quả đã tích lũy một đống tiền, đều là kiếm được nhờ bán đạo cụ.
Cứ tưởng là Ly Hồn 7 sao đóng thì việc kinh doanh sẽ chững lại, không ngờ khiêu chiến Tứ Tượng Thần mới cũng có cơ chế tương tự, vậy càng tốt, người đến mua đạo cụ chẳng những không giảm mà còn tăng, khiến y lại kiếm thêm được rất nhiều tiền.
"Đại ca, chia hoa hồng nào." Hồng Quả Quả nói.
Túc Mạc lại không lấy tiền: "Tôi đưa danh sách vật liệu cho cậu, thời gian tới phần tiền của tôi cậu cứ cầm mua vật liệu."
"Ơ?" Hồng Quả Quả không hiểu lắm: "Mua hết á? Anh không cày à?"
"Tôi phải quay lại học, mấy tuần tới e là không online vào ban ngày được, thời gian online cũng khó nói."
Túc Mạc giải thích với hai người: "Làm nhiệm vụ hàng ngày không cần chờ tôi, mọi người cứ làm trước đi, ra dã ngoại thì cẩn thận một chút, đừng để bị hội đồng."
Không có thời gian kiếm vật liệu, Túc Mạc chỉ có thể để Hồng Quả Quả mua giùm. Hôm nay online chủ yếu cũng là để làm nốt mấy thứ, bao gồm nhờ đồng đội để ý thị trường, có vật liệu giá thấp thì mua giúp.
Sắp xếp xong cậu offline đi ăn, đến khi vào game lại đã là hơn 7 giờ tối.
Trong lúc đó, Túc Mạc lội về nhà kho, trước hết chất vật liệu chưa dùng tới vào kho hàng, lại lấy một ít đồ cho thú cưng ăn. Mấy ngày không thấy, Yêu Tinh Sương Mù đã lớn hơn, quả trứng linh sủng trong túi Thỏ Linh Tâm vẫn chưa có dấu hiệu sắp nở, chỉ là đường vân bên ngoài có vẻ đậm hơn, chắc là một thời gian nữa sẽ phá vỏ.
Túc Mạc giơ ngón tay chọc quả trứng, cũng không biết cậu làm xong dự án thì vật nhỏ này đã nở chưa nữa.
"Momo."
Đột nhiên có giọng nói vang lên bên tai, cách nhả chữ hơi lạ, nhưng đúng là kêu ID của mình.
Túc Mạc ẩn ID mà đối phương lại có thể chính xác biết được ID của cậu.
Cậu quay sang xác định mục tiêu, một trận pháp sư mặc đồ đen, trên đầu là ID 'Dạ Bán Chung Thanh'.
"Tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện." Dạ Bán Chung Thanh nói tiếp: "Ví dụ như cái đạo cụ thăm dò cậu bán giá cao cho Đạp Vân Trung và Mướp Đắng..."
Đúng lúc này, trong tầm mắt xuất hiện nhắc nhở.
Bạn tốt [Hành Chỉ Vô Câu] đã online.
Túc Mạc không đáp, gửi lời mời xin gia nhập đội của Úc Trăn, còn tiện tay mở thiết lập âm thanh, tắt hết tiếng của kênh phụ cận, không gian lại yên tĩnh.
Cậu không có hứng thú lãng phí thời gian giao lưu chuyện đạo cụ với người ngoài.
"Em ở đâu?" Kênh đội ngũ vang lên tiếng của Hành Chỉ Vô Câu.
"Anh qua quầy bán hàng ở thành Lạc Nhật đợi em đi, em lấy ít lương thực rồi tới." Túc Mạc xong việc dùng luôn truyền tống của Một Đường, biến mất ngay trước mặt Dạ Bán Chung Thanh, nhanh chóng tới thành Lạc Nhật.
Lần này cậu có chuẩn bị, không va vào người Úc Trăn như mấy lần trước nữa, đứng vững vàng.
Trận pháp sư mặc áo bào tuyết trắng ở trước mặt cậu, so với tên nào đó mặc đồ đen như than thì đẹp trai hơn nhiều.
Úc Trăn: "Uống thuốc chưa?"
Túc Mạc: "Tối nay không đánh phó bản, em mua ít vật liệu xong offline."
Hai người đồng thời mở miệng, Túc Mạc cười, nói tiếp: "Rồi ạ."
"Mai em phải quay lại trường."
Úc Trăn sửng sốt: "Hết kì nghỉ rồi à?"
"Ban đầu em đã nói với thầy là hôm qua quay lại, nhưng bị cảm nên lùi thời gian." Túc Mạc nói: "Phòng thí nghiệm trong trường đã sửa xong, đàn anh Chu cộng tác với em cũng đi thực tập về. Chắc sau này sẽ như Chỉ Qua, không có tiết thì chơi game, những lúc khác chắc bận làm thí nghiệm."
Úc Trăn có thể hiểu được, sinh viên nên chú tâm vào học: "Sẽ bận lắm à?"
"Cũng không hẳn, nhưng sẽ ít thời gian làm nhiệm vụ hàng ngày hơn." Túc Mạc sờ mũi: "Đợt vừa rồi ở nhà em đã tính xong hầu hết số liệu rồi, còn lại phải dùng máy móc ở phòng thí nghiệm. Em không dùng được máy nên để đàn anh về cho anh ấy chạy thôi, nhưng tiết thí nghiệm sẽ nhiều hơn. Vốn định tranh thủ đợt này cày điểm yêu ma đổi vật liệu, nhưng bị ốm nên lỡ hết."
Theo kế hoạch thì tuần này đáng lẽ cậu đã chuẩn bị xong vật liệu tinh luyện trang bị pvp vàng cấp 80, kết quả mấy ngày liên tiếp không online.
"Để anh làm cho." Úc Trăn đột nhiên nói: "Trao quyền tài khoản cho anh, anh làm nhiệm vụ hàng ngày có thể mở hai tài khoản mang theo em."
Túc Mạc nghe vậy sửng sốt: "Mở hai tài khoản."
"Chức năng đặc biệt của máy đăng nhập Thương Khung, chỉ mẫu L mới có, cộng thêm điều khiển tự động." Úc Trăn giải thích đơn giản: "Thiết lập cho tài khoản em tự động đi theo là được, em online thì bớt việc phải làm hơn."
Túc Mạc không hiểu cái này, cậu cũng mới chỉ được tiếp xúc với game thực tế ảo mấy tháng: "Nghe có vẻ phiền? Anh có hai tài khoản mà đúng không? Có nhiều quá không?"
Úc Trăn: "Không phiền, em có chơi game quang não đúng không? Nó giống kiểu tự động đi theo trên game online ấy, chỉ cần cài lệnh là được."
Anh lại bổ sung: "Anh ít khi chơi nick xạ thủ, để bạn cày thôi, không cần lo nhiệm vụ hàng ngày."
là game thực tế ảo, nhưng nó không hạn chế người chơi mở tài khoản.
Để vào game thì cần phải có thông tin sinh trắc học tương ứng với tài khoản, nếu như dùng khẩu lệnh trao quyền cho người chơi khác, vậy người kia có thể dùng khẩu lệnh được trao quyền để đăng nhập, nhưng tài khoản liên kết với thông tin sinh trắc học là không thể sửa đổi. Máy đăng nhập cao cấp còn có các chức năng phụ, ví dụ như cho phép người chơi cài đặt lệnh tự động với nhân vật, nhưng cùng một số sinh trắc học chỉ cho phép cài thêm một hệ thống điều khiển tự động. Ví dụ như tài khoản A đăng nhập, cài đặt tự động cho tài khoản B, vậy trong quá trình tài khoản A hoạt động, người chơi cũng có thể cho tài khoản B đi theo.
Để ngăn chặn các phần mềm auto và mấy phòng làm việc cày thuê hoành hành, game cũng có quy tắc đặc biệt để giới hạn. Điều khiển tự động chỉ khống chế vài chức năng cơ bản, trong quá trình chạy tự động không thể dùng các chức năng khác, trừ khi là người chơi từ tài khoản A đổi sang tài khoản B, nếu không sẽ không thể làm các hành động phức tạp.
Úc Trăn giải thích được một nửa, bỗng chú ý thấy Túc Mạc nghiêm túc nhìn mình.
Anh hơi dừng lại: "... Sao thế?"
Túc Mạc nói: "Anh Trăn, đợi em bận xong việc ở trường, em mời anh ăn cơm nhé."
Úc Trăn nhìn cậu, giọng điệu vô thức chậm lại: "Ừ."
Tác giả có lời muốn nói:
Giám đốc Úc đang trong kì nghỉ chuyển nghề cày thuê.
2 vạn 5: Tôi tức chết mất!!!
Momo: Trả anh ấy tiền cày thuê chắc chắn sẽ không nhận, thôi thì mời anh ấy đi ăn nhiều hơn vậy.
Anh Trăn: Ok (kế hoạch thành công)
__________________________
Edit xong 87 thì nhận ra chưa edit 86 =))))))))))
Thời gian trôi qua rất nhanh, lại như thật chậm.
Úc Trăn hơi cúi đầu, nhìn nam sinh từng ngụm từng ngụm uống hết canh gừng.
Ánh mắt anh chuyển từ phần cổ lên xoáy tóc cậu, đầu ngón tay cứ quẩn quanh sự ngứa ngáy, mãi không tan.
Muốn sờ thử.
Bát canh thấy đáy, Túc Mạc uống đầy miệng gừng, cổ họng vừa nóng vừa cay khiến cho cậu không phân biệt được đó là do nhiệt độ cơ thể hay là do gừng quá gay.
Một bát vào bụng, hơi ấm dâng lên, Túc Mạc định tháo chăn ra, bỗng có một bàn tay vươn từ đằng sau tới giúp cậu kéo chăn.
"Uống xong canh gừng vẫn phải chú ý giữ ấm." Úc Trăn kĩ lưỡng gói Túc Mạc lại: "Có buồn ngủ không?"
Túc Mạc ngây ra, một lát sau mới hoàn hồn: "Không ạ."
Uống xong canh gừng, số liệu phân tích cũng có, bác sĩ Ngô gửi đơn thuốc tới.
Nhạc Nhạc nhận được đơn lập tức đi phối thuốc, Úc Trăn nhìn cái tủ đựng thuốc trong góc, mở ra là một đống chai lọ.
Dù đã biết tình trạng cơ thể Túc Mạc, nhưng thấy cảnh này, tâm tình anh không khỏi chìm xuống.
Người máy Nhạc Nhạc thuần thục lấy từ trong đống chai lọ ra thuốc Túc Mạc cần, rót nước ấm, còn lấy thêm một viên kẹo vị quýt. Túc Mạc không chớp mắt uống hết thuốc rồi bóc kẹo ngậm trong miệng, cả người vùi vào ghế, không có mấy tinh thần.
"Sao anh lại qua đây?" Túc Mạc chợt nhớ tới chuyện mình muốn hỏi.
Úc Trăn im lặng, sau đó giải thích: "Anh tới tìm Trương Khải, đúng lúc thấy mọi người trong nhóm chat tìm em nên ghé qua xem."
"À... Em tắt máy." Túc Mạc thò tay lấy quang não bên cạnh: "Sáng nay không chơi, quên nói với mọi người."
Úc Trăn nhìn bộ dạng không mấy hăng hái của cậu, vô thức hỏi ra lời trong lòng: "Túc Mạc, sáng nay anh nói gì sai à?"
Túc Mạc giật mình, nghi hoặc nhìn Úc Trăn.
"Lúc ăn sáng, anh có để ý thấy tâm trạng em không được tốt, lúc ấy cũng không nghĩ nhiều."
Úc Trăn nhớ lại chuyện sáng nay, có lẽ là anh đã nói gì đó kích thích tới Túc Mạc: "Nếu anh nói sai, anh xin lỗi."
Túc Mạc có chút hoảng hốt, nhưng vẫn kịp trả lời: "Anh, anh không nói gì sai hết..."
Cậu bỗng đối diện với cái nhìn lo lắng của Úc Trăn, sợi dây nào đó dưới đáy lòng chợt rung động, ma xui quỷ khiến mở miệng: "... Tinh vực β2 chưa được thám hiểm, hay cái tinh vực Tuế Hàn mà anh nói, đó là nơi ba mẹ em xảy ra chuyện."
Úc Trăn sững sờ.
"Lâu rồi không có ai nhắc đến nơi này nên có thể tâm trạng em hơi có vấn đề." Túc Mạc cũng không biết mình đang nói cái gì, đến khi cậu nhận ra thì đã nói hết mọi chuyện.
Túc Mạc rất ít khi nhắc tới chuyện gia đình với người ngoài. Từ nhỏ cậu đã biết để lộ cảm xúc, làm ảnh hưởng tới người khác không phải một chuyện tốt, cũng không hi vọng mọi người nhìn mình với sự thương hại. Túc Mạc tự biết thể chất mình kém hơn người khác, cũng biết hoàn cảnh gia đình không bằng mọi người, nhưng xưa nay cậu chưa từng dùng những thứ này để kiếm sự đồng cảm từ họ, cũng không muốn nó thành đề tài bàn tán trong miệng người khác.
Vì ngoài những thứ đó ra, cậu cũng chỉ là một người bình thường đang nỗ lực sống.
Từ nhỏ ba mẹ đã dạy, làm người phải thẳng thắn tự do mà sống.
Lời ra khỏi miệng như nước đổ khó hốt, Túc Mạc quấn chăn chặt hơn: "Đây không phải là lỗi của anh Trăn, là em không khống chế được cảm xúc."
Phòng khách trở nên yên tĩnh, Úc Trăn lẳng lặng nhìn Túc Mạc, thiếu niên hơi cúi đầu.
Cuối cùng, anh giơ tay, không nhịn được xoa đầu cậu.
Túc Mạc hơi kinh ngạc ngẩng lên.
Úc Trăn đột nhiên hỏi: "Momo, anh có thể ôm em không?"
Anh gọi Momo, chứ không phải Túc Mạc.
Túc Mạc không biết trả lời như thế nào.
"Nếu em không nói gì thì anh xin phép."
Úc Trăn đột nhiên ôm cậu vào lòng, không dùng sức, cũng không quá sát gần.
Túc Mạc đặt trán lên vai anh, có thể ngửi được rất rõ mùi hương bình yên nhã nhặn từ người đàn ông, cũng cảm nhận được bàn tay to lớn đang vỗ nhẹ trên lưng mình. Cái ôm này không giống cái ôm của người lớn với con trẻ mà cậu từng được trải nghiệm, Túc Mạc không biết phải hình dung cảm giác này như thế nào. Đối phương lịch thiệp ôm cậu, không nói gì, cũng không hỏi, yên lặng đợi cậu.
"Đây là cái ôm của anh trai ạ?" Túc Mạc bỗng lên tiếng.
Úc Trăn phủ nhận: "Đây là cái ôm của một người bạn, bạn hi vọng em được vui vẻ, cũng mong em sẽ trở nên khỏe mạnh."
"Cảm lạnh sẽ lây đấy." Túc Mạc hít mũi.
Úc Trăn lại nói: "Không sao, em thấy khá hơn chưa?"
Một lát sau.
Túc Mạc không kiềm được ho một tiếng.
Úc Trăn hỏi: "Họng khó chịu à?"
Túc Mạc rầu rĩ ho mấy tiếng: "Ngứa ạ."
Úc Trăn thả cậu ra, lấy cốc nước ấm trên bàn, quay lại thì bắt gặp ánh mắt tò mò của nam sinh: "Sao thế?"
Túc Mạc hỏi: "Anh Trăn, vì sao anh tốt với em như vậy?"
Úc Trăn giơ cốc nước lên trước mặt cậu: "Không vì gì hết, cái này không cần lý do."
Túc Mạc không khỏi cười ra tiếng: "Em phát hiện mấy người quản lý các anh giỏi nói chuyện lắm nhé."
Cậu cười rồi họng lại ngứa, ho mấy cái, nhận cốc nước: "Em muốn chơi game."
"Uống nước đi." Úc Trăn thấy thế kiềm chế bản thân không xoa đầu cậu, còn tịch thu máy đăng nhập của Túc Mạc: "Đợi khỏe hơn rồi lại chơi, anh để Nhạc Nhạc giữ cho em."
Túc Mạc: "... Dạ."
Hai người cũng chỉ nói mấy câu, Túc Mạc đã dựa vào ghế ngủ mất.
Bị bệnh dễ buồn ngủ, thể chất của cậu lại kém, giấc ngủ có thể giúp tinh thần tốt hơn.
Úc Trăn đắp kín chăn cho cậu, lần này không bế Túc Mạc về phòng, anh chỉnh đèn của phòng khách tối xuống, ngả lưng ghế ra cho cậu nằm ngủ ngon hơn.
Sau đó nhắn vào nhóm Sớm Ngày Làm Giàu bảo bọn họ không cần chờ, rồi cùng Nhạc Nhạc chọn nguyên liệu nấu ăn cho bữa trưa.
"Bị sốt thì miệng sẽ khô, để sẵn cốc nước ấm ở đó, đến giờ thay nước, đừng để nước lạnh."
"Trưa nấu đồ loãng cho dễ tiêu, em ấy có thể sẽ ăn hơi kém, nếu không ăn được thì dùng tuýp dinh dưỡng phù hợp với thuốc."
"Tỳ vị yếu thì cần chú trọng điều dưỡng hơn, chỉ dinh dưỡng đạt tiêu chuẩn sẽ không đủ, tỳ vị phải nuôi, nguyên liệu nấu ăn phải chọn thật tinh tế."
Nhạc Nhạc ghi nhớ, còn vào mấy kết nối mà Úc Trăn cho để học tập: "Cảm ơn ngài Úc Trăn."
"Tôi về nhà một chuyến, trưa sẽ quay lại." Anh nhìn người đang ngủ trong phòng khách: "Chú ý nhiệt độ cơ thể em ấy, đừng để sốt quá cao."
Màn hình điện tử của Nhạc Nhạc lấp lóe: "Ngài yên tâm, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ."
Úc Trăn đột nhiên phát hiện, người máy nhà Túc Mạc có vẻ tinh nghịch.
Anh cũng không nghĩ nhiều, sau khi rời khỏi nhà họ Túc bèn liên lạc với trạm chữa bệnh trung tâm của Sao Thủ Đô, hẹn chủ nhiệm khoa thể chất. Công việc xong xuôi, anh ngồi một mình trong phòng khách, bên tai là tiếng phim thực tế ảo mà bà nội đang xem. Lòng anh không yên, cứ rảnh rỗi là trong đầu lại hiện lên ánh mắt Túc Mạc nhìn mình.
Cho dù chưa yêu đương, nhưng anh cũng không còn là thời kì lông bông quậy phá.
Tất nhiên Úc Trăn phân biệt được thế nào là quan tâm một người em... Thế nào là quan tâm người mình thích.
---
Bệnh tới dữ dội, Túc Mạc ốm cái lại nằm vài ngày, chờ đến khi hoàn toàn hạ sốt đã là ngày thứ ba.
Đang ốm không được vào game, cậu chỉ có thể nằm trong phòng khách chơi game quang não. Úc Trăn rất chịu khó tới thăm, thỉnh thoảng hai người còn đánh cờ. Anh không nhắc lại chuyện hôm đó, lúc tới nhà sẽ mang theo vài cuốn tập san mà Túc Mạc cảm thấy hứng thú, hoặc kể cho cậu nghe chuyện trong game.
Mấy ngày Túc Mạc không vào game, lại ra không ít thứ mới.
Tuần này, thứ đáng chú ý nhất vẫn là Trận Doanh Chiến. Bởi vì là lần đầu tiên mở Trận Doanh Chiến, nên dù các bang lớn đã tìm hiểu kĩ địa hình và cách chơi, thực tế lúc đánh vẫn hỗn loạn hơn họ tưởng tượng rất nhiều. Đông người tham dự, chỉ huy không đúng chỗ hoặc là phân bổ đội hình không tốt đều sẽ ảnh hưởng thế cục, đánh liên tục hai ngày, đến cuối là mỗi phe lấy hai cứ điểm buff làm chiến lợi phẩm.
Lần đầu tiên ra mắt Trận Doanh Chiến, phần thưởng phong phú đến mức người chơi hò hét, cách chơi cũng biến động khá nhiều.
Trận Doanh Chiến đầu tiên kết thúc, bên nhà phát hành có đưa ra điều chỉnh, tiến hành đào sâu và tối ưu hóa các vấn đề xuất hiện khi quy mô tham dự quá lớn. Túc Mạc nghe cảm thấy chơi rất vui, vốn dĩ cậu định thử chơi Trận Doanh Chiến một lần, nhưng bị ốm mấy ngày nên bỏ lỡ, về sau chưa chắc đã có nhiều thời gian như vậy.
Đến khi Túc Mạc có thể online đã là thứ 2 tuần sau, vừa lên game đã nhận được lời mời tổ đội, đồng đội hỏi sao Trận Doanh Chiến cậu không online kiếm chút điểm tích lũy.
"À gần đây hơi bận." Túc Mạc nhìn một lượt danh sách bạn bè, phát hiện Úc Trăn không online: "Hôm nay anh Hành không online à?"
"Anh Hành bảo hôm nay có chút việc ra ngoài, tối mới chơi." Hồng Quả Quả nói được một nửa đột nhiên tò mò: "Anh, hai người có chuyện gì à. Tuần trước anh Hành online hỏi anh, tuần này anh online lại hỏi anh Hành. Mà hôm đó nữa, tự dưng anh Hành vào nhóm bảo anh có việc nên mấy ngày tới không lên game?"
Túc Mạc nghe vậy khựng lại, mấy hôm vừa rồi cậu không xem tin nhắn, không thể làm gì khác ngoài nói: "Tôi nói với anh ấy."
Ai biết đồng đội nghe xong càng thắc mắc.
Hồng Quả Quả: "Từ từ, sao anh lại nói cho anh ấy mà không nói cho bọn em?"
Túc Mạc: "Có vấn đề gì à?"
Hồng Quả Quả: "??? Anh, vấn đề lớn luôn ấy."
Thanh Phong: "Đúng rồi, vào nhóm chat có một câu, đơn giản vậy mà anh còn nhờ anh Hành nhắn hộ? Quả nhiên hai người có nhóm riêng đúng không?"
Hồng Quả Quả: "... Mấy tháng rồi mà em vẫn chưa đi được vào lòng anh."
Túc Mạc: "..."
Hồng Quả Quả và Thanh Phong bắt đầu giảng dạy cho cậu, từ ảnh hưởng của việc có nhóm riêng, cho đến trên diễn đàn có bao nhiêu drama nhóm bạn thân tan đàn xẻ nghé vì có nhóm riêng... Túc Mạc vừa khỏi bệnh vào game nghe các đồng đội gần như là cằn nhằn mình, quá náo nhiệt, khiến cậu bỗng thấy không quen. Nhưng Túc Mạc cũng không bài xích, đợi họ lải nhải xong, cậu mới giải thích là do có việc đột xuất nên không kịp nhắn, hôm nay rảnh mới online.
Mấy ngày không vào game, cửa hàng của Hồng Quả Quả đã tích lũy một đống tiền, đều là kiếm được nhờ bán đạo cụ.
Cứ tưởng là Ly Hồn 7 sao đóng thì việc kinh doanh sẽ chững lại, không ngờ khiêu chiến Tứ Tượng Thần mới cũng có cơ chế tương tự, vậy càng tốt, người đến mua đạo cụ chẳng những không giảm mà còn tăng, khiến y lại kiếm thêm được rất nhiều tiền.
"Đại ca, chia hoa hồng nào." Hồng Quả Quả nói.
Túc Mạc lại không lấy tiền: "Tôi đưa danh sách vật liệu cho cậu, thời gian tới phần tiền của tôi cậu cứ cầm mua vật liệu."
"Ơ?" Hồng Quả Quả không hiểu lắm: "Mua hết á? Anh không cày à?"
"Tôi phải quay lại học, mấy tuần tới e là không online vào ban ngày được, thời gian online cũng khó nói."
Túc Mạc giải thích với hai người: "Làm nhiệm vụ hàng ngày không cần chờ tôi, mọi người cứ làm trước đi, ra dã ngoại thì cẩn thận một chút, đừng để bị hội đồng."
Không có thời gian kiếm vật liệu, Túc Mạc chỉ có thể để Hồng Quả Quả mua giùm. Hôm nay online chủ yếu cũng là để làm nốt mấy thứ, bao gồm nhờ đồng đội để ý thị trường, có vật liệu giá thấp thì mua giúp.
Sắp xếp xong cậu offline đi ăn, đến khi vào game lại đã là hơn 7 giờ tối.
Trong lúc đó, Túc Mạc lội về nhà kho, trước hết chất vật liệu chưa dùng tới vào kho hàng, lại lấy một ít đồ cho thú cưng ăn. Mấy ngày không thấy, Yêu Tinh Sương Mù đã lớn hơn, quả trứng linh sủng trong túi Thỏ Linh Tâm vẫn chưa có dấu hiệu sắp nở, chỉ là đường vân bên ngoài có vẻ đậm hơn, chắc là một thời gian nữa sẽ phá vỏ.
Túc Mạc giơ ngón tay chọc quả trứng, cũng không biết cậu làm xong dự án thì vật nhỏ này đã nở chưa nữa.
"Momo."
Đột nhiên có giọng nói vang lên bên tai, cách nhả chữ hơi lạ, nhưng đúng là kêu ID của mình.
Túc Mạc ẩn ID mà đối phương lại có thể chính xác biết được ID của cậu.
Cậu quay sang xác định mục tiêu, một trận pháp sư mặc đồ đen, trên đầu là ID 'Dạ Bán Chung Thanh'.
"Tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện." Dạ Bán Chung Thanh nói tiếp: "Ví dụ như cái đạo cụ thăm dò cậu bán giá cao cho Đạp Vân Trung và Mướp Đắng..."
Đúng lúc này, trong tầm mắt xuất hiện nhắc nhở.
Bạn tốt [Hành Chỉ Vô Câu] đã online.
Túc Mạc không đáp, gửi lời mời xin gia nhập đội của Úc Trăn, còn tiện tay mở thiết lập âm thanh, tắt hết tiếng của kênh phụ cận, không gian lại yên tĩnh.
Cậu không có hứng thú lãng phí thời gian giao lưu chuyện đạo cụ với người ngoài.
"Em ở đâu?" Kênh đội ngũ vang lên tiếng của Hành Chỉ Vô Câu.
"Anh qua quầy bán hàng ở thành Lạc Nhật đợi em đi, em lấy ít lương thực rồi tới." Túc Mạc xong việc dùng luôn truyền tống của Một Đường, biến mất ngay trước mặt Dạ Bán Chung Thanh, nhanh chóng tới thành Lạc Nhật.
Lần này cậu có chuẩn bị, không va vào người Úc Trăn như mấy lần trước nữa, đứng vững vàng.
Trận pháp sư mặc áo bào tuyết trắng ở trước mặt cậu, so với tên nào đó mặc đồ đen như than thì đẹp trai hơn nhiều.
Úc Trăn: "Uống thuốc chưa?"
Túc Mạc: "Tối nay không đánh phó bản, em mua ít vật liệu xong offline."
Hai người đồng thời mở miệng, Túc Mạc cười, nói tiếp: "Rồi ạ."
"Mai em phải quay lại trường."
Úc Trăn sửng sốt: "Hết kì nghỉ rồi à?"
"Ban đầu em đã nói với thầy là hôm qua quay lại, nhưng bị cảm nên lùi thời gian." Túc Mạc nói: "Phòng thí nghiệm trong trường đã sửa xong, đàn anh Chu cộng tác với em cũng đi thực tập về. Chắc sau này sẽ như Chỉ Qua, không có tiết thì chơi game, những lúc khác chắc bận làm thí nghiệm."
Úc Trăn có thể hiểu được, sinh viên nên chú tâm vào học: "Sẽ bận lắm à?"
"Cũng không hẳn, nhưng sẽ ít thời gian làm nhiệm vụ hàng ngày hơn." Túc Mạc sờ mũi: "Đợt vừa rồi ở nhà em đã tính xong hầu hết số liệu rồi, còn lại phải dùng máy móc ở phòng thí nghiệm. Em không dùng được máy nên để đàn anh về cho anh ấy chạy thôi, nhưng tiết thí nghiệm sẽ nhiều hơn. Vốn định tranh thủ đợt này cày điểm yêu ma đổi vật liệu, nhưng bị ốm nên lỡ hết."
Theo kế hoạch thì tuần này đáng lẽ cậu đã chuẩn bị xong vật liệu tinh luyện trang bị pvp vàng cấp 80, kết quả mấy ngày liên tiếp không online.
"Để anh làm cho." Úc Trăn đột nhiên nói: "Trao quyền tài khoản cho anh, anh làm nhiệm vụ hàng ngày có thể mở hai tài khoản mang theo em."
Túc Mạc nghe vậy sửng sốt: "Mở hai tài khoản."
"Chức năng đặc biệt của máy đăng nhập Thương Khung, chỉ mẫu L mới có, cộng thêm điều khiển tự động." Úc Trăn giải thích đơn giản: "Thiết lập cho tài khoản em tự động đi theo là được, em online thì bớt việc phải làm hơn."
Túc Mạc không hiểu cái này, cậu cũng mới chỉ được tiếp xúc với game thực tế ảo mấy tháng: "Nghe có vẻ phiền? Anh có hai tài khoản mà đúng không? Có nhiều quá không?"
Úc Trăn: "Không phiền, em có chơi game quang não đúng không? Nó giống kiểu tự động đi theo trên game online ấy, chỉ cần cài lệnh là được."
Anh lại bổ sung: "Anh ít khi chơi nick xạ thủ, để bạn cày thôi, không cần lo nhiệm vụ hàng ngày."
là game thực tế ảo, nhưng nó không hạn chế người chơi mở tài khoản.
Để vào game thì cần phải có thông tin sinh trắc học tương ứng với tài khoản, nếu như dùng khẩu lệnh trao quyền cho người chơi khác, vậy người kia có thể dùng khẩu lệnh được trao quyền để đăng nhập, nhưng tài khoản liên kết với thông tin sinh trắc học là không thể sửa đổi. Máy đăng nhập cao cấp còn có các chức năng phụ, ví dụ như cho phép người chơi cài đặt lệnh tự động với nhân vật, nhưng cùng một số sinh trắc học chỉ cho phép cài thêm một hệ thống điều khiển tự động. Ví dụ như tài khoản A đăng nhập, cài đặt tự động cho tài khoản B, vậy trong quá trình tài khoản A hoạt động, người chơi cũng có thể cho tài khoản B đi theo.
Để ngăn chặn các phần mềm auto và mấy phòng làm việc cày thuê hoành hành, game cũng có quy tắc đặc biệt để giới hạn. Điều khiển tự động chỉ khống chế vài chức năng cơ bản, trong quá trình chạy tự động không thể dùng các chức năng khác, trừ khi là người chơi từ tài khoản A đổi sang tài khoản B, nếu không sẽ không thể làm các hành động phức tạp.
Úc Trăn giải thích được một nửa, bỗng chú ý thấy Túc Mạc nghiêm túc nhìn mình.
Anh hơi dừng lại: "... Sao thế?"
Túc Mạc nói: "Anh Trăn, đợi em bận xong việc ở trường, em mời anh ăn cơm nhé."
Úc Trăn nhìn cậu, giọng điệu vô thức chậm lại: "Ừ."
Tác giả có lời muốn nói:
Giám đốc Úc đang trong kì nghỉ chuyển nghề cày thuê.
2 vạn 5: Tôi tức chết mất!!!
Momo: Trả anh ấy tiền cày thuê chắc chắn sẽ không nhận, thôi thì mời anh ấy đi ăn nhiều hơn vậy.
Anh Trăn: Ok (kế hoạch thành công)
__________________________
Edit xong 87 thì nhận ra chưa edit 86 =))))))))))
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Thể chất cấp F
- Chương 2: Game thực tế ảo
- Chương 3: Kỳ văn riêng biệt
- Chương 4: Cần câu và xẻng
- Chương 5: Thỏ Linh Tâm
- Chương 6: Thỏ trưởng thành
- Chương 7: Triệu hoán sư
- Chương 8: Trận pháp sư và triệu hoán sư
- Chương 9: Khiêu chiến Sơn Thủy Họa
- Chương 10: Anh ta bị mù đường à? Ngay cả chạy đi đâu cũng không biết?
- Chương 11: Tự cầu phúc.
- Chương 12: Anh, em chết thật đấy.
- Chương 13: "Tôi thu phí bảo kê, dẫn cậu ta đi cày cấp."
- Chương 14: "Cậu ở đâu."
- Chương 15: "Bọn mình lại cày cấp thôi."
- Chương 16: Ngủ ngon.
- Chương 17: "Ngồi vững vào."
- Chương 18: Cung chúc các bạn mở màn thắng lợi
- Chương 19: Một trận chiến thành danh
- Chương 20: "Đừng đứng đó nữa, chạy mau!"
- Chương 21: Trận doanh và nghề sinh hoạt
- Chương 22: Thú triệu hồi mới
- Chương 23: Nhóm thích khách sợ hãi.
- Chương 24: Nhà Trọ Hoang Mạc
- Chương 25: Trứng linh sủng.
- Chương 26: Yêu Tinh Sương Mù
- Chương 27: Úc Trăn
- Chương 28: Cửa thứ hai.
- Chương 29: Cơ chế mới.
- Chương 30: Thay phiên chết hộ
- Chương 31: Cô Gái Nhu Nhược
- Chương 32: Bà chủ quán trọ
- Chương 33: Boss Tỏa Hồn
- Chương 34: Giết triệu hoán sư? Giết trận pháp sư?
- Chương 35: Khiêu chiến thành công, đánh giá chung S++
- Chương 36: Chim sẻ ở sau
- Chương 37: Đêm Thất Tịch
- Chương 38: Người chơi Momo ngã chết
- Chương 39: Hỗn loạn
- Chương 40: Chúng ta đang chơi game
- Chương 41: Đạo cụ chiếm chỗ.
- Chương 42: Thỏ nhà tôi có thể ấp trứng
- Chương 43: Hình thức đua tốc độ
- Chương 44: Đội hình toàn pháp
- Chương 45: Chỉ huy đoàn leo bảng
- Chương 46: Thời gian vượt ải
- Chương 47: Bãi săn núi Võ Khúc
- Chương 48: Ai là thợ săn?
- Chương 49: Giết Quy Chân Phản Phác.
- Chương 50: "Không giết tôi à?"
- Chương 51: Thợ săn mở màn
- Chương 52: Tôi không ra, ông không ra, bà không ra
- Chương 53: Ngựa ô chân chính
- Chương 54: Đường cùng phản kích
- Chương 55: Cậu bé ấy mới 18 tuổi.
- Chương 56: [Nhóm chat] Sớm Ngày Làm Giàu - Mo
- Chương 57: Nghỉ ngơi.
- Chương 58: Chuyến đi săn đặc biệt
- Chương 59: Top 1 kiếm sĩ pháp thuật
- Chương 60: Mạng đầu tiên
- Chương 61: Cậu chơi trận pháp sư cũng thường thôi
- Chương 62: Số thú triệu hồi trong trận
- Chương 63: Người chơi còn lại trong bãi săn 1/100
- Chương 64: Là một người bạn, anh lại sai rồi.
- Chương 65: Cậu không vui à?
- Chương 66: Cấp độ 7 sao.
- Chương 67: Danh sách cơ chế đặc thù của phó bản mới.
- Chương 68: Cảnh Xuân
- Chương 69: Sự Sống Luân Hồi
- Chương 70: 0.01%
- Chương 71: Cảnh Hạ
- Chương 72: Điểm danh
- Chương 73: Cách đánh đơn giản
- Chương 74: Đội đêm thu
- Chương 75: Nhà cổ trong núi sâu
- Chương 76: Chủ Nhân Mộng Cảnh và Người Cá Trong Hồ.
- Chương 77: 10 giờ tối
- Chương 78: Nghịch lửa.
- Chương 79: Không thể đọc giây
- Chương 80: Ai vượt đầu tiên?
- Chương 81: Ly Hồn Tứ Tượng Thần
- Chương 82: Hướng dẫn
- Chương 83: Đạo cụ thăm dò
- Chương 84: Hai kĩ năng
- Chương 85: Nhịp tim gấp rút một cách thiếu tự nhiên.
- Chương 86: Quan tâm người mình thích
- Chương 87: Hoạt động Mưa Gió Chung Đường*
- Chương 88: Bảng chiến sĩ
- Chương 89: Một sợi dây thừng
- Chương 90: Đích đến
- Chương 91: Song đại ca quá đỉnh
- Chương 92: Online cùng lúc
- Chương 93: Cửa thứ hai
- Chương 94: Cơ chế dịch chuyển
- Chương 95: Lợi dụng cơ chế
- Chương 96: Bảng xếp hạng đổi mới
- Chương 97: Ngục Tù Cơ Quan
- Chương 98: Thoát khỏi lồng giam
- Chương 99: Sự kiện cực hung.
- Chương 100: Hồi sinh tại chỗ
- Chương 101: Chặn cửa
- Chương 102: Combo gộp 2 chương
- Chương 103: Thành công đánh giết
- Chương 104: Tôi cho ăn giúp em ấy
- Chương 105: Bưu kiện tới bất ngờ
- Chương 106: Vu oan
- Chương 107: Chơi game thì phải vui vẻ
- Chương 108: Làng chài Đông Hải
- Chương 109: 2 tiếng đêm khuya
- Chương 110: Boss thế giới
- Chương 111: Chủ Nhân Biển Sâu
- Chương 112: Nhiệm vụ và chinh phạt
- Chương 113: Combo 2 chương 9k chữ
- Chương 114: Boss đói
- Chương 115: Cá Tiểu Phúc cải tử hồi sinh
- Chương 116: 2 chương gộp lại 9k chữ again
- Chương 117: Có phải tớ bị sốt không?
- Chương 118: Lại 2 chương gộp 9k chữ
- Chương 119: Chỉ huy là ai?
- Chương 120: Chu Khoa.
- Chương 121: Úc Trăn là người thế nào
- Chương 122: Combo gộp 2 chương 9k chữ again
- Chương 123: Vậy anh có thể theo đuổi em không?
- Chương 124: Xác định đội ngũ
- Chương 125: Tháp Sâm La
- Chương 126: Một tầng chẵn
- Chương 127: Tháp Sâm La tầng 6
- Chương 128: Tầng 7 chết chóc
- Chương 129: Biến cố tầng 8
- Chương 130: Gộp 2 chương 9k chữ
- Chương 131: Phổ Độ Chúng Sinh
- Chương 132: 80%
- Chương 133: Vượt trong một ngày.
- Chương 134: Báo cáo khám sức khỏe
- Chương 135: Đài Bát Hoang
- Chương 136: Đoàn streamer
- Chương 137: Tính kế và bị tính kế
- Chương 138: Bức tường hình người
- Chương 139: Đối thủ mới
- Chương 140: Gộp 2 chương 9k chữ
- Chương 141: Nghiền ép
- Chương 142: Không Tương Cô Đăng
- Chương 143: Bạn trai
- Chương 144: Tông Sư Chế Tạo
- Chương 145: Thiên Cương Tru Phạt
- Chương 146: Ngủ ghế sô pha
- Chương 147: Kỳ văn mới
- Chương 148: Gộp 2 chương 9k chữ
- Chương 149: Vẫn là 2 chương 9k chữ
- Chương 150: Hai thích khách chó điên
- Chương 151: Sốt nhẹ
- Chương 152: Chỉ huy ngoài sân
- Chương 153: Chúng ta không mang trị liệu
- Chương 154: Miễn tổn thương
- Chương 155: Hết gì thì hết chứ chưa bao giờ hết chương 9k chữ
- Chương 156: Không hẳn là tai nạn
- Chương 157: Tổ đội
- Chương 158: Tự dưng cậu cũng muốn
- Chương 159: Một đôi giày may mắn
- Chương 160: Bắt đầu tháng ngày với chương 9k chữ
- Chương 161: Cơ chế Cung Lưu Ly
- Chương 162: Tổ 3 người không có ăn ý
- Chương 163: Giết ai?
- Chương 164: Truy Hồn - Song Sinh
- Chương 165: Chương 9k chữ vẫn còn rất nhiều
- Chương 166: Vạn Thú Phẫn Nộ
- Chương 167: Cơ chế hoàn chỉnh
- Chương 168: Vĩnh viễn là tác giả chăm chỉ với chương 9k chữ
- Chương 169: Phối hợp tuyệt diệu
- Chương 170: Sau trận đấu (chứa nội dung phỏng vấn)
- Chương 171: Miếu Nguyệt Lão
- Chương 172: Ký khế ước
- Chương 173: Tin tức mới nhất
- Chương 174: Nhân viên phi thuyền có dấu hiệu sinh mệnh bình thường
- Chương 175: Chưa phải là chương 9k chữ cuối cùng
- Chương 176: Đoàn tụ
- Chương 177: Lại một ngày đau lưng với 9k chữ
- Chương 178: Không mang trận pháp sư nữa
- Chương 179: Chương bonus vì vote cao, hên không phải 9k chữ
- Chương 180: Bạn trai
- Chương 181: Trận Doanh Chiến phe U Minh
- Chương 182: Một ngày đau lưng với chương 9k chữ
- Chương 183: Hôm nay là đau tay với chương 9k chữ
- Chương 184: Sướng rồi
- Chương 185: Vẫn còn chừng 10 chương 9k chữ nữa
- Chương 186: Đoạt cờ
- Chương 187: Quá nhiều chương 9k chữ
- Chương 188: Trận tài nguyên đầy chiêu trò
- Chương 189: Bắt đầu trận cướp đoạt
- Chương 190: Chưa phải là chương 9k chữ cuối cùng
- Chương 191: Tiếp tục là chương 9k chữ
- Chương 192: Phát khóc với chương 9k chữ
- Chương 193: Pháp sư tấn công bất ngờ
- Chương 194: Chưa phải là chương 9k chữ cuối cùng
- Chương 195: Trận Doanh Chiến kết thúc
- Chương 196: Phu quân của Hành Chỉ Vô Câu
- Chương 197: Đứng đầu bảng tổng
- Chương 198: Vẫn còn mấy chương 9k chữ nữa.
- Chương 199: Cấp E
- Chương 200: Đại Ma Vương
- Chương 201: Chưa hết chương 9k chữ
- Chương 202: Chương 9k chữ cuối cùng!!!
- Chương 203: Hoàn chính truyện
- Chương 204: Sau hội gặp mặt (1)
- Chương 205: Sau hội gặp mặt (2)
- Chương 206: Sau hội gặp mặt (3)
- Chương 207: Sau hội gặp mặt (4)
- Chương 208: Đại Ma Vương và nhóm thích khách (1)
- Chương 209: Đại Ma Vương và nhóm thích khách (2)
- Chương 210: Đoàn lì xì Địa Ngục (1)
- Chương 211: Đoàn lì xì Địa Ngục (2)
- Chương 212: Đoàn lì xì Địa Ngục (3)
- Chương 213: Về sau (1)
- Chương 214: Về sau (2)