Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4 - Chương 3: Minh tinh gặp nạn
Chương trước- Chương 1: Đó là cái gì?
- Chương 2: Tuyết tan sống lại
- Chương 3: Minh tinh gặp nạn
- Chương 4: Trứng sinh hài tử
- Chương 5: Đây chỉ là một đứa trẻ bình thường?
- Chương 6: Biến mất không còn một dấu vết ?
- Chương 7: Lam Hiên Vũ
- Chương 8: Sáu năm sau
- Chương 9: Thức tỉnh võ hồn
- Chương 10: Chỉ cần con
- Chương 11: Kiểm tra hồn lực
- Chương 12: Hồn hoàn thần bí
- Chương 13: Hai hồn hoàn xuất hiện cùng lúc ?
- Chương 14: Lam Tiêu bối rối
- Chương 15: Diệp Linh Đồng
- Chương 16: Bóp nhẹ một chút
- Chương 17: Học tập
- Chương 18: Diệp Linh Đồng bị tổn thương?
- Chương 19: Cuộc thi cuối kỳ
- Chương 20: Hồn kỹ mất hiệu lực?
- Chương 21: Diệp Phong tới nhà
- Chương 22: Lam Ngân phản quyển - Ngưng thủy thành băng
- Chương 23: Sức ăn bạo tăng
- Chương 24: Kiểm tra tinh thần lực
- Chương 25: Phi thuyền vũ trụ
- Chương 26: Bay vào vũ trụ
- Chương 27: Đường Nhạc xuất đạo
- Chương 28: Đường Nhạc cùng Hiên Vũ
- Chương 29: Na Na cùng Hiên Vũ
- Chương 30: Có cảm giác đã từng quen biết
- Chương 31: Mô hình đấu khải
- Chương 32: Gặp lại Na Na
- Chương 33: Ta có thể làm lão sư của hắn
- Chương 34: Cửu long hí châu
- Chương 35: Mất tích
- Chương 36: Trò chơi
- Chương 37: Lão sư tới
- Chương 38: Na Na lão sư
- Chương 39: Nguy cơ
- Chương 40: Hai loại năng lượng
- Chương 41: Chiếc nhẫn hóa kích
- Chương 42: Dẫn dắt
- Chương 43: Lam Hiên Vũ cận chiến
- Chương 44: Tái chiến với Diệp Linh Đồng
- Chương 45: Kim văn Lam Ngân Thảo
- Chương 46: Phát triển
- Chương 47: Kim Long Kinh Thiên
- Chương 48: Nhạc công tử ca hát
- Chương 49: Xâm lấn sàn nhún nhảy
- Chương 50: Cái bẫy
- Chương 51: Vĩnh Dạ Quân Vương
- Chương 52: Mẹ, con sợ
- Chương 53: Tội ác đắc thủ
- Chương 54: Đừng sợ
- Chương 55: Hẳn là phảo hoa đi
- Chương 56: Nếu ta không đi với các ngươi thì sao?
- Chương 57: Điều kiện của Na Na
- Chương 58: Na Na lão sư rời đi
- Chương 59: Lớp thiếu niên năng động
- Chương 60: Ba đã trở về!
- Chương 61: Hai thượng tá
- Chương 62: Thu lão sư, Diệp Linh Đồng bắt ta
- Chương 63: Bắt đầu khảo thí
- Chương 64: Đống Thiên Thu
- Chương 65: Mô phỏng khoang thuyền
- Chương 66: Trận chiến mở màn
- Chương 67: Ưu tú
- Chương 68: Tam Nhãn Ma Viên
- Chương 69: Nguy hiểm của Lam Hiên Vũ
- Chương 70: Hôn mê sâu
- Chương 71: Nhạc công tử đột nhiên rời đi
- Chương 72: Đường Nhạc cùng Lam Hiên Vũ
- Chương 73: Ca khúc mới 《Thủ hộ thời gian thủ hộ ngươi》
- Chương 74: Thức tỉnh
- Chương 75: Vé vào cửa buổi hòa nhạc
- Chương 76: Kinh hỉ trên buổi hòa nhạc
- Chương 77: Biểu diễn cùng ta
- Chương 78: Thúc thúc, ta thích ngươi
- Chương 79: Ký túc xá số 333
- Chương 80: Nhập học
- Chương 81: Lưu Phong
- Chương 82: Liệt Kim Điểu
- Chương 83: Triệu Hoán Chi Môn
- Chương 84: Chọn lựa chức nghiệp phụ
- Chương 85: Tinh Thần Lực đệ nhất, Tiền Lỗi
- Chương 86: Thế giới Đấu La
- Chương 87: Đấu Thú Tràng
- Chương 88: Đồng đội không đáng tin cậy!
- Chương 89: Ngân văn Lam Ngân Thảo phụ trợ triệu hoán
- Chương 90: Triệu hoán đến một thiếu nữ đẹp tuyệt sắc
- Chương 91: Kim Long Thăng Thiên
- Chương 92: Suy đoán của Na Na
- Chương 93: Giọng nói của Na Na
- Chương 94: Thí nghiệm triệu hoán
- Chương 95: Tăng phúc
- Chương 96: Đại Ma Vương giảng bài
- Chương 97: Sớm tan học
- Chương 98: Khảo thí sức chiến đấu
- Chương 99: Thất thải
- Chương 100: Tự Thể Võ Hồn Dung Hợp Kỹ
- Chương 101: Khảo thí lực lượng
- Chương 102: Tiểu tổ có nhiều điểm cộng nhất
- Chương 103: Mê cung
- Chương 104: Dĩ dật đãi lao
- Chương 105: Phó viện trưởng
- Chương 106: Hoàng Kim Sư Tử hống
- Chương 107: Long ngâm
- Chương 108: Cảm giác quen thuộc của Đống Thiên Thu
- Chương 109: Thu đồ Đệ
- Chương 110: Chiến Cơ không gian
- Chương 111: Ăn hết tất cả
- Chương 112: Lo lắng của Quý Hồng Bân
- Chương 113: Tiến bộ
- Chương 114: Kiểm tra lần nữa!
- Chương 115: Linh Thông Cảnh trung giai
- Chương 116: Lôi đài
- Chương 117: Ngạc Long
- Chương 118: Tái chiến
- Chương 119: Khủng bố Thúy Ma Điểu
- Chương 120: Thắng liên tiếp
- Chương 121: Nhận thua
- Chương 122: Thử áp bách một lát xem
- Chương 123: Võ Hồn dung hợp
- Chương 124: Vấn đề hồn lực
- Chương 125: Nỗi buồn của Quý Hồng Bân
- Chương 126: Nhạc công tử cũng muốn đi Thiên Đấu Tinh
- Chương 127: Cùng thuyền
- Chương 128: Hải tặc vũ trụ
- Chương 129: Nghé con không sợ cọp
- Chương 130: Mở màn trận chiến vũ trụ
- Chương 131: Tinh Tế Bộ Sát Võng
- Chương 132: Tay không diệt chiến hạm
- Chương 133: Nội tâm Lam Hiên Vũ bị phá vỡ
- Chương 134: Giao thoa
- Chương 135: Sát qua đôi môi
- Chương 136: Thơm quá a!
- Chương 137: Đuổi giết
- Chương 138: Không đánh mặt ngươi
- Chương 139: Đống Thiên Thu muốn khảo thí vào Sử Lai Khắc Học Viện
- Chương 140: Na Na đề nghị
- Chương 141: Đột phá
- Chương 142: Song hoàn! Tiến hóa!
- Chương 143: Hỏa nguyên tố
- Chương 144: Thủy hỏa chi đạo
- Chương 145: Quay về Thiên La tinh
- Chương 146: Quà của Na Na
- Chương 147: Quý Hồng Bân hưng phấn
- Chương 148: Lão sư tranh chấp
- Chương 149: Tâm tính biến hóa
- Chương 150: Khảo sát ban đầu
- Chương 151: Trần Nghệ Lỗi rất hiếu kỳ
- Chương 152: Động viên trước khi thi
- Chương 153: Lăng Y Y nói
- Chương 154: Hải tuyển bắt đầu
- Chương 155: Địa Hỏa Xích Long
- Chương 156: Áp lực cực lớn của hải tuyển
- Chương 157: Trên dưới giáp công
- Chương 158: Bạch Long Phản
- Chương 159: Hải tuyển giai đoạn thứ hai
- Chương 160: Cơ hội
- Chương 161: Nhặt tiện nghi
- Chương 162: Sớm trúng tuyển
- Chương 163: Đây là khảo nghiệm
- Chương 164: Lựa chọn của Tiền Lỗi
- Chương 165: Lữ Thiên Tầm muốn lấy lòng
- Chương 166: Minh tưởng sâu
- Chương 167: Quán quân
- Chương 168: Muốn đột phá đến Linh Hải Cảnh
- Chương 169: Câu chuyện của Ngân Thiên Phàm
- Chương 170: Đều là giả dối
- Chương 171: Rút thưởng đĩa quay may mắn
- Chương 172: Phần thưởng
- Chương 173: Dung hợp Hồn Cốt
- Chương 174: Tuyển chọn bắt đầu
- Chương 175: Xâm nhập
- Chương 176: Hung ác với chính mình một chút!
- Chương 177: Nghìn năm Tử Chi
- Chương 178: Hợp tác
- Chương 179: Liên hợp sơ bộ
- Chương 180: Kẻ địch của Kim Ti Ma Viên!
- Chương 181: Đầu hồn cốt Kim Nhãn Báo
- Chương 182: Ta muốn khóc, làm sao bây giờ
- Chương 183: Tiểu tổ của Lăng Thiên học viện!
- Chương 184: Động thủ
- Chương 185: Quang Minh thần phụ thể
- Chương 186: Phản bội
- Chương 187: Lựa chọn của Lam Hiên Vũ
- Chương 188: Kế hoạch
- Chương 189: Băng Thiên Lương
- Chương 190: Tứ hoàn
- Chương 191: Cúc Áo Tạc Đạn
- Chương 192: Thực lực tuyệt đối
- Chương 193: Đại kích màu ám lam
- Chương 194: Ba điều kiện
- Chương 195: Điện Thần Ma Khôi
- Chương 196: Mạch Đao
- Chương 197: Chính diện đối kháng
- Chương 198: Chào cảm ơn
- Chương 199: Sĩ diện cãi láo
- Chương 200: Đệ nhất
- Chương 201: Sống sót hai mươi tư tiếng đồng hồ
- Chương 202: Cứu viện
- Chương 203: Hợp lực đối phó Ám Hắc Ma Hổ
- Chương 204: Thiện Ác Bán Nhân Mã
- Chương 205: Gặp lại ở Sử Lai Khắc !
- Chương 206: Thực lực của Quý lão sư
- Chương 207: Phát triển dưới áp bách
- Chương 208: Thăng Linh Đài
- Chương 209: Hợp tác
- Chương 210: Ngốc đại đao
- Chương 211: Nghe hắn chỉ huy
- Chương 212: Sự tăng phúc cường hãn
- Chương 213: Đoàn đội hoàn chỉnh
- Chương 214: Có thứ tốt ta lại nghĩ tới ngươi
- Chương 215: Có chút không đúng
- Chương 216: Vạn năm Thụ Yêu
- Chương 217: Khổ chiến
- Chương 218: Đánh chết Vạn Niên Thụ Yêu
- Chương 219: Thành công
- Chương 220: Kim sắc tiểu hầu
- Chương 221: Hồn Linh
- Chương 222: Hành tinh mẹ! Ta đến rồi !
- Chương 223: Đứa con của Hồn Thú
- Chương 224: Đại thụ biến hóa
- Chương 225: Cùng cố gắng
- Chương 226: Sử Lai Khắc thành
- Chương 227: Đi ngang qua Đường Môn
- Chương 228: Tu luyện đi, thiếu niên
- Chương 229: Thất thải tái hiện, huyết mạch tiến hóa
- Chương 230: Lân phiến
- Chương 231: Biến dị tốt
- Chương 232: Hai mươi ba cấp
- Chương 233: Cảnh báo
- Chương 234: Vĩnh Hằng Chi Thụ tiến hóa
- Chương 235: Huyết dịch kỳ dị
- Chương 236: Kiểm tra sức khoẻ hoàn tất
- Chương 237: Lam Mộng Cầm
- Chương 238: Tổ hai người
- Chương 239: Hôm nay sẽ đào thải một nửa số người
- Chương 240: Gặp cường địch
- Chương 241: Võ Hồn mất tác dụng
- Chương 242: Ta không có làm gì cả!
- Chương 243: Lam Mộng Cầm cường đại!
- Chương 244: Thí sinh ngũ hoàn
- Chương 245: Thần Linh Ngưng Thần
- Chương 246: Lam Hiên Vũ bị chú ý
- Chương 247: Huy chương Sử Lai Khắc
- Chương 248: Thí nghiệm
- Chương 249: Chế tạo Võ Hồn dung hợp kỹ
- Chương 250: Chọn hệ
- Chương 251: Trung tâm không gian
- Chương 252: Lam Hiên Vũ sát hạch
- Chương 253: Chiến cơ yểm trợ vô trách nhiệm!
- Chương 254: Cơ hội trong tuyệt cảnh
- Chương 255: Ta là chiến cơ khiêu khích
- Chương 256: Lưu Phong đẫm máu
- Chương 257: Ta không thể thất bại
- Chương 258: Cuộc sát hạch tổng hợp thần bí
- Chương 259: Tổ đội
- Chương 260: Màu xanh vàng
- Chương 261: Đừng để ta gặp lại ngươi !
- Chương 262: Xuất phát
- Chương 263: Đến !
- Chương 264: Chiến trường
- Chương 265: Sát hạch bắt đầu
- Chương 266: Ngược điểm xuất phát
- Chương 267: Bám theo
- Chương 268: Nguyên Ân Huy Huy Cường hãn
- Chương 269: Lam Dương phụ trợ
- Chương 270: Tác chiến hình tam giác
- Chương 271: Ra tay!
- Chương 272: Võ Hồn thứ hai của Lam Mộng Cầm
- Chương 273: Trợ giúp
- Chương 274: Ta có bí mật
- Chương 275: Ta được bảo đảm từ bên trong
- Chương 276: Tiến sâu
- Chương 277: Lựa chọn
- Chương 278: Sáu con quái thú thủ lĩnh
- Chương 279: Thúy Ma điểu đại hiển thần uy
- Chương 280: Kẻ địch khủng bố hơn!
- Chương 281: Song Đầu Viên Hầu Vương
- Chương 282: Bùng nổ chồng chất
- Chương 283: Đối thủ cường đại
- Chương 284: Băng Hoàng Chi Vũ
- Chương 285: Tiền Lỗi biến thân
- Chương 286: Võ hồn dung hợp kỹ mới
- Chương 287: Bí mật của Nguyên Ân Huy Huy
- Chương 288: Kết thúc!
- Chương 289: Tuyên bố thành tích
- Chương 290: Đổi huy chương
- Chương 291: Trở về
- Chương 292: Kiêu ngạo vì ngươi
- Chương 293: Tuyển chọn
- Chương 294: Anh Lạc Hồng
- Chương 295: Vào ở
- Chương 296: Đường Chấn Hoa
- Chương 297: Hiểu rõ
- Chương 298: Lợi ích của việc có lão sư
- Chương 299: Lưu Phong bái sư
- Chương 300: Có tất cả cơ duyên
- Chương 301: Mối nguy
- Chương 302: Tự sáng tạo phương pháp tu luyện
- Chương 303: Đây là Sử Lai Khắc
- Chương 304: Bắt đầu lên lớp
- Chương 305: Trung tâm trao đổi
- Chương 306: Hệ biểu diễn
- Chương 307: Tuyên bố nhiệm vụ
- Chương 308: Trao đổi
- Chương 309: Tu luyện trong Hải Thần hồ
- Chương 310: Tự chui đầu vào lưới
- Chương 311: Uông Thiên Vũ
- Chương 312: Quỷ a!
- Chương 313: Mập mạp lại xin nghỉ
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4
Chương 3: Minh tinh gặp nạn
Sóng biển xô vào bờ truyền đến thanh âm rào rào cuồn cuộn mà xa xăm, gió biển mang theo vị mặn nhàn nhạt thổi nhẹ vào đất liền.
Nhạc Khanh Linh trên tay mang theo một cái giỏ bằng trúc, một đôi chân trần trắng trắng xinh xinh vui vẻ tiêu sái trên bờ cát.
Mỗi ngày khi thủy triều xuống nàng đều đến bờ biển này bắt hải sản, bắt một vài con cua và nhạt vỏ sò. Từ sau khi quá trình di dân bắt đầu, hệ sinh thái Đấu La tinh không ngừng được cải thiện, điều kiện sinh sống của các loài sinh vật cơ bản là vô cùng tốt, lại càng ít ô nhiễm môi trường.
Cả nhà nàng đặc biệt không muốn di dân, tổ tông có lưu truyền lại "sống là người của Đấu La, chết làm quỷ của Đấu La". Bất kể Đấu La Đại Lục biến thành cái dạng gì thì Nhạc gia cũng không rời đi.
Nhạc Khanh Linh năm nay mười chín tuổi chính là cái tuổi mới biết yêu (con gái người ta là thế, con gái trong group mình thế nào, hãy để comment bên dưới nào), gần đây nàng được nghỉ hè ở nhà nên mới đi ra biển bắt cua bắt ốc.
Nam Hải của Đấu La Đại Lục có sinh vật biển vô cùng phong phú, nàng rất thích ăn sò biển phối hợp với một ít rượu nho trắng, không cần quá cầu kỳ mỹ vị. Thực tế là nàng rất thích món tôm hùm hấp rượu nho trắng do phụ thần nàng làm, trong suy nghĩ của nàng đó là món ăn ngon nhất thiên hạ.
Lúc này trong giỏ trúc đã có một ít vỏ sò cùng với vào con cua khá lớn rồi, mặc dù bọn chúng ngọ nguậy kiểu gì cũng không thể thoát ra khỏi giỏ trúc vì có một tầng kim quang ngăn trở.
Nhạc Khanh Linh chạy thật nhanh vài bước rồi nhảy lên cao khoảng ba, bốn mét, giang rộng hai tay vung vẩy giỏ trúc, giống như là muốn lướt đi trên trời vậy.
- Ài, khi nào ta mới bay được đây? Vì sao khi ta thức tỉnh vũ hồn lại không có năng lực thiên phú? Thật sự là quá đáng ghét! Ta muốn bay, muốn bay, muốn bay quá đi mất!
- Hả?
Lúc cả người nàng đang rơi xuống đất thì nàng đột nhiên nhìn thấy ở xa xa bên bờ biển hình như có một thứ gì đó vừa mới xuất hiện.
"Đó là cái gì?"
Nhạc Khanh Linh đối với vật lạ mới xuất hiện luôn có lòng hiếu kì mãnh liệt nên lập tức chạy tới xem. Khi nàng tới gần thì lại đi chậm dần bởi vì nàng giật mình phát hiện thứ đó hình như là một người. Người này có một nửa ngập trong nước biển còn nửa kia thì ở trên bờ cát nhưng hình như hắn nặng lắm hay sao ấy mà sóng biển có mạnh cỡ nào thì cả người hắn cũng không xê dịch chút nào, cứ như kiểu là hắn bị chôn trên bờ cát vậy.
"Đó là...thỉ thể?"
Nhạc Khanh Linh rùng mình một cái rồi lập tức ngừng lại, "sao lại có thi thể nằm ở bờ biển này?"
Nàng thở sâu để lấy lại bình tĩnh, một vần sáng trắng nhàn nhạt phóng ra từ trên người nàng rồi từ dưới chân bay lên ba hồn hoàn hai vàng một tím.
- Sợ cái gì? Ta là một Hồn Tôn* cơ mà. Cho dù hắn là oán linh hay cương thi gì gì đó thì ta cũng có thể tịnh hóa hắn mà. Xem đây, Thánh Quang, chiếu rọi!"
Hồn hoàn thứ nhất màu vàng trên người nàng sáng lên, một tia sáng trắng bắn ra từ trên tay nàng chiếu về phía cái "thi thể" kia.
Nhìn thấy tia sáng chiếu lên trên người kia, lần này nàng rất hài lòng với bản thân mình. Thánh Quang này của nàng đối với người thường mà nói thì hiệu quả trị liệu và tịnh hóa. Đối với những thứ không tốt kia thì tịnh hóa sẽ trở thành công kích có hiệu quả vô cùng tốt.
Ánh sáng chiếu lên người kia thì Nhạc Khanh Linh cũng thấy rõ rồi, người đó chỉ lộ ra đôi chân ở trên cát còn nửa người phía trên lại ngập trong nước biển. Thấy vậy nàng càng chắc chắn đây là một thi thể, ngập cái kiểu đó không chết đuối mới lạ!
Chẳng qua là khi được thánh quang chiếu rọi thì người kia chỉ lộ ra đôi chân bóng láng, thẳng tắp mà thon dài trên mặt biển. Mãi cho đến chỗ qua đầu gối nửa bắp chân mới ngập trong nước biển.
- Hààà....
Nhạc Khanh Linh thở dài một hơi, trong lòng thầm nghĩ đây chỉ là một cỗ thi thể, chỉ cần thông báo cho bên chuyên ngành đến nhặt xác là xong.
Thu hồi thánh quang, khi Nhạc Khanh Linh đang chuẩn bị dùng thiết bị truyền tin để liên lạc đến bộ phận chuyên ngành thì xuất hiện một tình cảnh mà nàng không bao giờ ngờ tới.
Chỉ nghe tiếng nước chảy "rào rào", người kia đột nhiên ngồi dậy, không ngờ lại là nam nhân. Trừ cái mông và cái bộ phận nào đó của nam nhân vẫn còn ngập trong nước thì toàn bộ các phần còn lại đều lộ ra trên mặt nước.
- A ——.
Nhạc Khanh Linh hét toáng lên, đủ loại dũng khí khi nãy đều bị nàng ném ra sau đầu, nhảy lùi về phía sau rồi quay đầu bỏ chạy.
Dù sao nàng cũng là Hồn Tôn, một khi bỏ chạy chắc chắn là rất nhanh, chỉ chốc lát đã chạy ra hơn trăm mét.
Đến lúc này nàng mới dám quay đầu nhìn lại, chỉ thấy người nọ vẫn ngồi trong nước, hình như đang lắc đầu nhè nhẹ, cũng không có ý định đuổi theo.
Trước ngực phập phồng không yên, Nhạc Khanh Linh một bên vỗ ngực ổn định lại tâm tình, một bên đi chậm lại rồi ngừng hắn.
- Ta là Hồn Tôn, là Hồn Tôn cơ mà! Ta sợ cái gì chứ! Không sợ, không sợ, không có gì phải sợ!
Nàng quay người lại nhưng không dám đến gần mà chỉ quan sát người kia từ xa.
Bởi vì ở khá xa nên không nhìn rõ tướng mạo nhưng có thể nhìn thấy loáng thoáng dáng người của hắn khá là tốt, mặc dù ngồi ở trong nước biển nhưng vẫn thấy được hắn lưng dài vai rộng, tay dài eo thon. Một mái tóc dài màu lam rũ xuống bả vai che đi gần như toàn bộ khuôn mặt.
Lòng hiếu kì của Nhạc Khanh Linh lại bắt đầu nổi lên rồi, đã áp chế luôn nỗi sợ khi nãy. Đang lúc này chuẩn bị đi đến thì tên kia đột nhiên đứng lên.
- A ——.
Nhạc Khanh Linh lại thét lên một lần nữa. Không thể trách nàng được, dù sao cũng chỉ là một thiếu nữ mười chín tuổi chưa thấy qua sự đời.
Nàng vội vàng quay mặt sang chỗ khác rồi chỉ về phía nam tử kia mà nói:
- Đồ lưu manh, ngươi không biết xấu hổ!
Nam tử kia hình như nghe được lời nói của nàng rồi cúi đầu nhìn lại bản thân, ngần người ra.
- Thực xin lỗi, ta...
Thanh âm của hắn có chút gượng gạo nhưng lại rất dễ nghe, Nhạc Khanh Linh giật mình nhận ra khoảng cách giữa hai người cũng gần đến hai trăm mét nhưng sao giọng nói của hắn lại giống như vang lên ngay bên tai của mình vậy.
Còn biết xin lỗi?
- Ngươi...ngươi mặc đi.
Nàng lấy áo khoác dang quấn ở bên hông ném xuống đất rồi lại quay người chạy ra xa thêm một chút.
- À, được.
Thanh âm của người nọ lại xuất hiện, sự gượng gạo khi nãy đã giảm đi rất nhiều.
Không biết vì sao mà Nhạc Khanh Linh lại có một loại cảm giác muốn quay đầu lại nhìn xem. Hình như vừa nãy ta thấy cơ bụng tám múi nha! Dáng người quá tuyệt đi mà.
- Ta ổn rồi.
Thanh âm lại truyền đến.
Nhạc Khanh Linh lúc này mới xoay người lại, nàng phát hiện lúc này hắn đang ở chỗ nàng đứng khi nãy, hắn đang mặc áo khoác của nàng trên người, mặc dù che được các bộ phận nhạy cảm nhưng những chỗ khác thì gần như trần trụi, lộ ra dáng người hoàn mỹ.
Lần này Nhạc Khanh Linh đã nhìn thấy khuôn mặt của hắn, lập tức nàng nhìn đăm đăm vào hắn, hận chỉ có một đôi mắt không đủ dùng. "Quá đẹp trai, hắn thật là đẹp trai quá mà!"
Mũi thẳng, môi không quá dày, đặc biệt còn có đôi mắt to xinh đẹp, rõ ràng có màu đen nhưng tại sao bên trong lại giống như có một vầng sáng màu vàng nhàn nhạt. Một mái tóc dài màu lam để xõa ở sau lưng, mềm mại mà tươi sáng, nhìn qua cũng chỉ hơn hai mươi tuổi so với mình hình như cũng không lớn hơn bao nhiêu. Nhìn bề ngoài như thế này chẳng lẽ là một đại minh tinh gặp nạn?
Nam tử kia mở miệng nói, trong thanh âm của hắn mang theo vài phần mờ mịt.
- Xin chào, ngươi có thể nói cho ta biết đây là đâu không? Còn nữa...,ta...ta là ai?
Nhạc Khanh Linh trên tay mang theo một cái giỏ bằng trúc, một đôi chân trần trắng trắng xinh xinh vui vẻ tiêu sái trên bờ cát.
Mỗi ngày khi thủy triều xuống nàng đều đến bờ biển này bắt hải sản, bắt một vài con cua và nhạt vỏ sò. Từ sau khi quá trình di dân bắt đầu, hệ sinh thái Đấu La tinh không ngừng được cải thiện, điều kiện sinh sống của các loài sinh vật cơ bản là vô cùng tốt, lại càng ít ô nhiễm môi trường.
Cả nhà nàng đặc biệt không muốn di dân, tổ tông có lưu truyền lại "sống là người của Đấu La, chết làm quỷ của Đấu La". Bất kể Đấu La Đại Lục biến thành cái dạng gì thì Nhạc gia cũng không rời đi.
Nhạc Khanh Linh năm nay mười chín tuổi chính là cái tuổi mới biết yêu (con gái người ta là thế, con gái trong group mình thế nào, hãy để comment bên dưới nào), gần đây nàng được nghỉ hè ở nhà nên mới đi ra biển bắt cua bắt ốc.
Nam Hải của Đấu La Đại Lục có sinh vật biển vô cùng phong phú, nàng rất thích ăn sò biển phối hợp với một ít rượu nho trắng, không cần quá cầu kỳ mỹ vị. Thực tế là nàng rất thích món tôm hùm hấp rượu nho trắng do phụ thần nàng làm, trong suy nghĩ của nàng đó là món ăn ngon nhất thiên hạ.
Lúc này trong giỏ trúc đã có một ít vỏ sò cùng với vào con cua khá lớn rồi, mặc dù bọn chúng ngọ nguậy kiểu gì cũng không thể thoát ra khỏi giỏ trúc vì có một tầng kim quang ngăn trở.
Nhạc Khanh Linh chạy thật nhanh vài bước rồi nhảy lên cao khoảng ba, bốn mét, giang rộng hai tay vung vẩy giỏ trúc, giống như là muốn lướt đi trên trời vậy.
- Ài, khi nào ta mới bay được đây? Vì sao khi ta thức tỉnh vũ hồn lại không có năng lực thiên phú? Thật sự là quá đáng ghét! Ta muốn bay, muốn bay, muốn bay quá đi mất!
- Hả?
Lúc cả người nàng đang rơi xuống đất thì nàng đột nhiên nhìn thấy ở xa xa bên bờ biển hình như có một thứ gì đó vừa mới xuất hiện.
"Đó là cái gì?"
Nhạc Khanh Linh đối với vật lạ mới xuất hiện luôn có lòng hiếu kì mãnh liệt nên lập tức chạy tới xem. Khi nàng tới gần thì lại đi chậm dần bởi vì nàng giật mình phát hiện thứ đó hình như là một người. Người này có một nửa ngập trong nước biển còn nửa kia thì ở trên bờ cát nhưng hình như hắn nặng lắm hay sao ấy mà sóng biển có mạnh cỡ nào thì cả người hắn cũng không xê dịch chút nào, cứ như kiểu là hắn bị chôn trên bờ cát vậy.
"Đó là...thỉ thể?"
Nhạc Khanh Linh rùng mình một cái rồi lập tức ngừng lại, "sao lại có thi thể nằm ở bờ biển này?"
Nàng thở sâu để lấy lại bình tĩnh, một vần sáng trắng nhàn nhạt phóng ra từ trên người nàng rồi từ dưới chân bay lên ba hồn hoàn hai vàng một tím.
- Sợ cái gì? Ta là một Hồn Tôn* cơ mà. Cho dù hắn là oán linh hay cương thi gì gì đó thì ta cũng có thể tịnh hóa hắn mà. Xem đây, Thánh Quang, chiếu rọi!"
Hồn hoàn thứ nhất màu vàng trên người nàng sáng lên, một tia sáng trắng bắn ra từ trên tay nàng chiếu về phía cái "thi thể" kia.
Nhìn thấy tia sáng chiếu lên trên người kia, lần này nàng rất hài lòng với bản thân mình. Thánh Quang này của nàng đối với người thường mà nói thì hiệu quả trị liệu và tịnh hóa. Đối với những thứ không tốt kia thì tịnh hóa sẽ trở thành công kích có hiệu quả vô cùng tốt.
Ánh sáng chiếu lên người kia thì Nhạc Khanh Linh cũng thấy rõ rồi, người đó chỉ lộ ra đôi chân ở trên cát còn nửa người phía trên lại ngập trong nước biển. Thấy vậy nàng càng chắc chắn đây là một thi thể, ngập cái kiểu đó không chết đuối mới lạ!
Chẳng qua là khi được thánh quang chiếu rọi thì người kia chỉ lộ ra đôi chân bóng láng, thẳng tắp mà thon dài trên mặt biển. Mãi cho đến chỗ qua đầu gối nửa bắp chân mới ngập trong nước biển.
- Hààà....
Nhạc Khanh Linh thở dài một hơi, trong lòng thầm nghĩ đây chỉ là một cỗ thi thể, chỉ cần thông báo cho bên chuyên ngành đến nhặt xác là xong.
Thu hồi thánh quang, khi Nhạc Khanh Linh đang chuẩn bị dùng thiết bị truyền tin để liên lạc đến bộ phận chuyên ngành thì xuất hiện một tình cảnh mà nàng không bao giờ ngờ tới.
Chỉ nghe tiếng nước chảy "rào rào", người kia đột nhiên ngồi dậy, không ngờ lại là nam nhân. Trừ cái mông và cái bộ phận nào đó của nam nhân vẫn còn ngập trong nước thì toàn bộ các phần còn lại đều lộ ra trên mặt nước.
- A ——.
Nhạc Khanh Linh hét toáng lên, đủ loại dũng khí khi nãy đều bị nàng ném ra sau đầu, nhảy lùi về phía sau rồi quay đầu bỏ chạy.
Dù sao nàng cũng là Hồn Tôn, một khi bỏ chạy chắc chắn là rất nhanh, chỉ chốc lát đã chạy ra hơn trăm mét.
Đến lúc này nàng mới dám quay đầu nhìn lại, chỉ thấy người nọ vẫn ngồi trong nước, hình như đang lắc đầu nhè nhẹ, cũng không có ý định đuổi theo.
Trước ngực phập phồng không yên, Nhạc Khanh Linh một bên vỗ ngực ổn định lại tâm tình, một bên đi chậm lại rồi ngừng hắn.
- Ta là Hồn Tôn, là Hồn Tôn cơ mà! Ta sợ cái gì chứ! Không sợ, không sợ, không có gì phải sợ!
Nàng quay người lại nhưng không dám đến gần mà chỉ quan sát người kia từ xa.
Bởi vì ở khá xa nên không nhìn rõ tướng mạo nhưng có thể nhìn thấy loáng thoáng dáng người của hắn khá là tốt, mặc dù ngồi ở trong nước biển nhưng vẫn thấy được hắn lưng dài vai rộng, tay dài eo thon. Một mái tóc dài màu lam rũ xuống bả vai che đi gần như toàn bộ khuôn mặt.
Lòng hiếu kì của Nhạc Khanh Linh lại bắt đầu nổi lên rồi, đã áp chế luôn nỗi sợ khi nãy. Đang lúc này chuẩn bị đi đến thì tên kia đột nhiên đứng lên.
- A ——.
Nhạc Khanh Linh lại thét lên một lần nữa. Không thể trách nàng được, dù sao cũng chỉ là một thiếu nữ mười chín tuổi chưa thấy qua sự đời.
Nàng vội vàng quay mặt sang chỗ khác rồi chỉ về phía nam tử kia mà nói:
- Đồ lưu manh, ngươi không biết xấu hổ!
Nam tử kia hình như nghe được lời nói của nàng rồi cúi đầu nhìn lại bản thân, ngần người ra.
- Thực xin lỗi, ta...
Thanh âm của hắn có chút gượng gạo nhưng lại rất dễ nghe, Nhạc Khanh Linh giật mình nhận ra khoảng cách giữa hai người cũng gần đến hai trăm mét nhưng sao giọng nói của hắn lại giống như vang lên ngay bên tai của mình vậy.
Còn biết xin lỗi?
- Ngươi...ngươi mặc đi.
Nàng lấy áo khoác dang quấn ở bên hông ném xuống đất rồi lại quay người chạy ra xa thêm một chút.
- À, được.
Thanh âm của người nọ lại xuất hiện, sự gượng gạo khi nãy đã giảm đi rất nhiều.
Không biết vì sao mà Nhạc Khanh Linh lại có một loại cảm giác muốn quay đầu lại nhìn xem. Hình như vừa nãy ta thấy cơ bụng tám múi nha! Dáng người quá tuyệt đi mà.
- Ta ổn rồi.
Thanh âm lại truyền đến.
Nhạc Khanh Linh lúc này mới xoay người lại, nàng phát hiện lúc này hắn đang ở chỗ nàng đứng khi nãy, hắn đang mặc áo khoác của nàng trên người, mặc dù che được các bộ phận nhạy cảm nhưng những chỗ khác thì gần như trần trụi, lộ ra dáng người hoàn mỹ.
Lần này Nhạc Khanh Linh đã nhìn thấy khuôn mặt của hắn, lập tức nàng nhìn đăm đăm vào hắn, hận chỉ có một đôi mắt không đủ dùng. "Quá đẹp trai, hắn thật là đẹp trai quá mà!"
Mũi thẳng, môi không quá dày, đặc biệt còn có đôi mắt to xinh đẹp, rõ ràng có màu đen nhưng tại sao bên trong lại giống như có một vầng sáng màu vàng nhàn nhạt. Một mái tóc dài màu lam để xõa ở sau lưng, mềm mại mà tươi sáng, nhìn qua cũng chỉ hơn hai mươi tuổi so với mình hình như cũng không lớn hơn bao nhiêu. Nhìn bề ngoài như thế này chẳng lẽ là một đại minh tinh gặp nạn?
Nam tử kia mở miệng nói, trong thanh âm của hắn mang theo vài phần mờ mịt.
- Xin chào, ngươi có thể nói cho ta biết đây là đâu không? Còn nữa...,ta...ta là ai?
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Đó là cái gì?
- Chương 2: Tuyết tan sống lại
- Chương 3: Minh tinh gặp nạn
- Chương 4: Trứng sinh hài tử
- Chương 5: Đây chỉ là một đứa trẻ bình thường?
- Chương 6: Biến mất không còn một dấu vết ?
- Chương 7: Lam Hiên Vũ
- Chương 8: Sáu năm sau
- Chương 9: Thức tỉnh võ hồn
- Chương 10: Chỉ cần con
- Chương 11: Kiểm tra hồn lực
- Chương 12: Hồn hoàn thần bí
- Chương 13: Hai hồn hoàn xuất hiện cùng lúc ?
- Chương 14: Lam Tiêu bối rối
- Chương 15: Diệp Linh Đồng
- Chương 16: Bóp nhẹ một chút
- Chương 17: Học tập
- Chương 18: Diệp Linh Đồng bị tổn thương?
- Chương 19: Cuộc thi cuối kỳ
- Chương 20: Hồn kỹ mất hiệu lực?
- Chương 21: Diệp Phong tới nhà
- Chương 22: Lam Ngân phản quyển - Ngưng thủy thành băng
- Chương 23: Sức ăn bạo tăng
- Chương 24: Kiểm tra tinh thần lực
- Chương 25: Phi thuyền vũ trụ
- Chương 26: Bay vào vũ trụ
- Chương 27: Đường Nhạc xuất đạo
- Chương 28: Đường Nhạc cùng Hiên Vũ
- Chương 29: Na Na cùng Hiên Vũ
- Chương 30: Có cảm giác đã từng quen biết
- Chương 31: Mô hình đấu khải
- Chương 32: Gặp lại Na Na
- Chương 33: Ta có thể làm lão sư của hắn
- Chương 34: Cửu long hí châu
- Chương 35: Mất tích
- Chương 36: Trò chơi
- Chương 37: Lão sư tới
- Chương 38: Na Na lão sư
- Chương 39: Nguy cơ
- Chương 40: Hai loại năng lượng
- Chương 41: Chiếc nhẫn hóa kích
- Chương 42: Dẫn dắt
- Chương 43: Lam Hiên Vũ cận chiến
- Chương 44: Tái chiến với Diệp Linh Đồng
- Chương 45: Kim văn Lam Ngân Thảo
- Chương 46: Phát triển
- Chương 47: Kim Long Kinh Thiên
- Chương 48: Nhạc công tử ca hát
- Chương 49: Xâm lấn sàn nhún nhảy
- Chương 50: Cái bẫy
- Chương 51: Vĩnh Dạ Quân Vương
- Chương 52: Mẹ, con sợ
- Chương 53: Tội ác đắc thủ
- Chương 54: Đừng sợ
- Chương 55: Hẳn là phảo hoa đi
- Chương 56: Nếu ta không đi với các ngươi thì sao?
- Chương 57: Điều kiện của Na Na
- Chương 58: Na Na lão sư rời đi
- Chương 59: Lớp thiếu niên năng động
- Chương 60: Ba đã trở về!
- Chương 61: Hai thượng tá
- Chương 62: Thu lão sư, Diệp Linh Đồng bắt ta
- Chương 63: Bắt đầu khảo thí
- Chương 64: Đống Thiên Thu
- Chương 65: Mô phỏng khoang thuyền
- Chương 66: Trận chiến mở màn
- Chương 67: Ưu tú
- Chương 68: Tam Nhãn Ma Viên
- Chương 69: Nguy hiểm của Lam Hiên Vũ
- Chương 70: Hôn mê sâu
- Chương 71: Nhạc công tử đột nhiên rời đi
- Chương 72: Đường Nhạc cùng Lam Hiên Vũ
- Chương 73: Ca khúc mới 《Thủ hộ thời gian thủ hộ ngươi》
- Chương 74: Thức tỉnh
- Chương 75: Vé vào cửa buổi hòa nhạc
- Chương 76: Kinh hỉ trên buổi hòa nhạc
- Chương 77: Biểu diễn cùng ta
- Chương 78: Thúc thúc, ta thích ngươi
- Chương 79: Ký túc xá số 333
- Chương 80: Nhập học
- Chương 81: Lưu Phong
- Chương 82: Liệt Kim Điểu
- Chương 83: Triệu Hoán Chi Môn
- Chương 84: Chọn lựa chức nghiệp phụ
- Chương 85: Tinh Thần Lực đệ nhất, Tiền Lỗi
- Chương 86: Thế giới Đấu La
- Chương 87: Đấu Thú Tràng
- Chương 88: Đồng đội không đáng tin cậy!
- Chương 89: Ngân văn Lam Ngân Thảo phụ trợ triệu hoán
- Chương 90: Triệu hoán đến một thiếu nữ đẹp tuyệt sắc
- Chương 91: Kim Long Thăng Thiên
- Chương 92: Suy đoán của Na Na
- Chương 93: Giọng nói của Na Na
- Chương 94: Thí nghiệm triệu hoán
- Chương 95: Tăng phúc
- Chương 96: Đại Ma Vương giảng bài
- Chương 97: Sớm tan học
- Chương 98: Khảo thí sức chiến đấu
- Chương 99: Thất thải
- Chương 100: Tự Thể Võ Hồn Dung Hợp Kỹ
- Chương 101: Khảo thí lực lượng
- Chương 102: Tiểu tổ có nhiều điểm cộng nhất
- Chương 103: Mê cung
- Chương 104: Dĩ dật đãi lao
- Chương 105: Phó viện trưởng
- Chương 106: Hoàng Kim Sư Tử hống
- Chương 107: Long ngâm
- Chương 108: Cảm giác quen thuộc của Đống Thiên Thu
- Chương 109: Thu đồ Đệ
- Chương 110: Chiến Cơ không gian
- Chương 111: Ăn hết tất cả
- Chương 112: Lo lắng của Quý Hồng Bân
- Chương 113: Tiến bộ
- Chương 114: Kiểm tra lần nữa!
- Chương 115: Linh Thông Cảnh trung giai
- Chương 116: Lôi đài
- Chương 117: Ngạc Long
- Chương 118: Tái chiến
- Chương 119: Khủng bố Thúy Ma Điểu
- Chương 120: Thắng liên tiếp
- Chương 121: Nhận thua
- Chương 122: Thử áp bách một lát xem
- Chương 123: Võ Hồn dung hợp
- Chương 124: Vấn đề hồn lực
- Chương 125: Nỗi buồn của Quý Hồng Bân
- Chương 126: Nhạc công tử cũng muốn đi Thiên Đấu Tinh
- Chương 127: Cùng thuyền
- Chương 128: Hải tặc vũ trụ
- Chương 129: Nghé con không sợ cọp
- Chương 130: Mở màn trận chiến vũ trụ
- Chương 131: Tinh Tế Bộ Sát Võng
- Chương 132: Tay không diệt chiến hạm
- Chương 133: Nội tâm Lam Hiên Vũ bị phá vỡ
- Chương 134: Giao thoa
- Chương 135: Sát qua đôi môi
- Chương 136: Thơm quá a!
- Chương 137: Đuổi giết
- Chương 138: Không đánh mặt ngươi
- Chương 139: Đống Thiên Thu muốn khảo thí vào Sử Lai Khắc Học Viện
- Chương 140: Na Na đề nghị
- Chương 141: Đột phá
- Chương 142: Song hoàn! Tiến hóa!
- Chương 143: Hỏa nguyên tố
- Chương 144: Thủy hỏa chi đạo
- Chương 145: Quay về Thiên La tinh
- Chương 146: Quà của Na Na
- Chương 147: Quý Hồng Bân hưng phấn
- Chương 148: Lão sư tranh chấp
- Chương 149: Tâm tính biến hóa
- Chương 150: Khảo sát ban đầu
- Chương 151: Trần Nghệ Lỗi rất hiếu kỳ
- Chương 152: Động viên trước khi thi
- Chương 153: Lăng Y Y nói
- Chương 154: Hải tuyển bắt đầu
- Chương 155: Địa Hỏa Xích Long
- Chương 156: Áp lực cực lớn của hải tuyển
- Chương 157: Trên dưới giáp công
- Chương 158: Bạch Long Phản
- Chương 159: Hải tuyển giai đoạn thứ hai
- Chương 160: Cơ hội
- Chương 161: Nhặt tiện nghi
- Chương 162: Sớm trúng tuyển
- Chương 163: Đây là khảo nghiệm
- Chương 164: Lựa chọn của Tiền Lỗi
- Chương 165: Lữ Thiên Tầm muốn lấy lòng
- Chương 166: Minh tưởng sâu
- Chương 167: Quán quân
- Chương 168: Muốn đột phá đến Linh Hải Cảnh
- Chương 169: Câu chuyện của Ngân Thiên Phàm
- Chương 170: Đều là giả dối
- Chương 171: Rút thưởng đĩa quay may mắn
- Chương 172: Phần thưởng
- Chương 173: Dung hợp Hồn Cốt
- Chương 174: Tuyển chọn bắt đầu
- Chương 175: Xâm nhập
- Chương 176: Hung ác với chính mình một chút!
- Chương 177: Nghìn năm Tử Chi
- Chương 178: Hợp tác
- Chương 179: Liên hợp sơ bộ
- Chương 180: Kẻ địch của Kim Ti Ma Viên!
- Chương 181: Đầu hồn cốt Kim Nhãn Báo
- Chương 182: Ta muốn khóc, làm sao bây giờ
- Chương 183: Tiểu tổ của Lăng Thiên học viện!
- Chương 184: Động thủ
- Chương 185: Quang Minh thần phụ thể
- Chương 186: Phản bội
- Chương 187: Lựa chọn của Lam Hiên Vũ
- Chương 188: Kế hoạch
- Chương 189: Băng Thiên Lương
- Chương 190: Tứ hoàn
- Chương 191: Cúc Áo Tạc Đạn
- Chương 192: Thực lực tuyệt đối
- Chương 193: Đại kích màu ám lam
- Chương 194: Ba điều kiện
- Chương 195: Điện Thần Ma Khôi
- Chương 196: Mạch Đao
- Chương 197: Chính diện đối kháng
- Chương 198: Chào cảm ơn
- Chương 199: Sĩ diện cãi láo
- Chương 200: Đệ nhất
- Chương 201: Sống sót hai mươi tư tiếng đồng hồ
- Chương 202: Cứu viện
- Chương 203: Hợp lực đối phó Ám Hắc Ma Hổ
- Chương 204: Thiện Ác Bán Nhân Mã
- Chương 205: Gặp lại ở Sử Lai Khắc !
- Chương 206: Thực lực của Quý lão sư
- Chương 207: Phát triển dưới áp bách
- Chương 208: Thăng Linh Đài
- Chương 209: Hợp tác
- Chương 210: Ngốc đại đao
- Chương 211: Nghe hắn chỉ huy
- Chương 212: Sự tăng phúc cường hãn
- Chương 213: Đoàn đội hoàn chỉnh
- Chương 214: Có thứ tốt ta lại nghĩ tới ngươi
- Chương 215: Có chút không đúng
- Chương 216: Vạn năm Thụ Yêu
- Chương 217: Khổ chiến
- Chương 218: Đánh chết Vạn Niên Thụ Yêu
- Chương 219: Thành công
- Chương 220: Kim sắc tiểu hầu
- Chương 221: Hồn Linh
- Chương 222: Hành tinh mẹ! Ta đến rồi !
- Chương 223: Đứa con của Hồn Thú
- Chương 224: Đại thụ biến hóa
- Chương 225: Cùng cố gắng
- Chương 226: Sử Lai Khắc thành
- Chương 227: Đi ngang qua Đường Môn
- Chương 228: Tu luyện đi, thiếu niên
- Chương 229: Thất thải tái hiện, huyết mạch tiến hóa
- Chương 230: Lân phiến
- Chương 231: Biến dị tốt
- Chương 232: Hai mươi ba cấp
- Chương 233: Cảnh báo
- Chương 234: Vĩnh Hằng Chi Thụ tiến hóa
- Chương 235: Huyết dịch kỳ dị
- Chương 236: Kiểm tra sức khoẻ hoàn tất
- Chương 237: Lam Mộng Cầm
- Chương 238: Tổ hai người
- Chương 239: Hôm nay sẽ đào thải một nửa số người
- Chương 240: Gặp cường địch
- Chương 241: Võ Hồn mất tác dụng
- Chương 242: Ta không có làm gì cả!
- Chương 243: Lam Mộng Cầm cường đại!
- Chương 244: Thí sinh ngũ hoàn
- Chương 245: Thần Linh Ngưng Thần
- Chương 246: Lam Hiên Vũ bị chú ý
- Chương 247: Huy chương Sử Lai Khắc
- Chương 248: Thí nghiệm
- Chương 249: Chế tạo Võ Hồn dung hợp kỹ
- Chương 250: Chọn hệ
- Chương 251: Trung tâm không gian
- Chương 252: Lam Hiên Vũ sát hạch
- Chương 253: Chiến cơ yểm trợ vô trách nhiệm!
- Chương 254: Cơ hội trong tuyệt cảnh
- Chương 255: Ta là chiến cơ khiêu khích
- Chương 256: Lưu Phong đẫm máu
- Chương 257: Ta không thể thất bại
- Chương 258: Cuộc sát hạch tổng hợp thần bí
- Chương 259: Tổ đội
- Chương 260: Màu xanh vàng
- Chương 261: Đừng để ta gặp lại ngươi !
- Chương 262: Xuất phát
- Chương 263: Đến !
- Chương 264: Chiến trường
- Chương 265: Sát hạch bắt đầu
- Chương 266: Ngược điểm xuất phát
- Chương 267: Bám theo
- Chương 268: Nguyên Ân Huy Huy Cường hãn
- Chương 269: Lam Dương phụ trợ
- Chương 270: Tác chiến hình tam giác
- Chương 271: Ra tay!
- Chương 272: Võ Hồn thứ hai của Lam Mộng Cầm
- Chương 273: Trợ giúp
- Chương 274: Ta có bí mật
- Chương 275: Ta được bảo đảm từ bên trong
- Chương 276: Tiến sâu
- Chương 277: Lựa chọn
- Chương 278: Sáu con quái thú thủ lĩnh
- Chương 279: Thúy Ma điểu đại hiển thần uy
- Chương 280: Kẻ địch khủng bố hơn!
- Chương 281: Song Đầu Viên Hầu Vương
- Chương 282: Bùng nổ chồng chất
- Chương 283: Đối thủ cường đại
- Chương 284: Băng Hoàng Chi Vũ
- Chương 285: Tiền Lỗi biến thân
- Chương 286: Võ hồn dung hợp kỹ mới
- Chương 287: Bí mật của Nguyên Ân Huy Huy
- Chương 288: Kết thúc!
- Chương 289: Tuyên bố thành tích
- Chương 290: Đổi huy chương
- Chương 291: Trở về
- Chương 292: Kiêu ngạo vì ngươi
- Chương 293: Tuyển chọn
- Chương 294: Anh Lạc Hồng
- Chương 295: Vào ở
- Chương 296: Đường Chấn Hoa
- Chương 297: Hiểu rõ
- Chương 298: Lợi ích của việc có lão sư
- Chương 299: Lưu Phong bái sư
- Chương 300: Có tất cả cơ duyên
- Chương 301: Mối nguy
- Chương 302: Tự sáng tạo phương pháp tu luyện
- Chương 303: Đây là Sử Lai Khắc
- Chương 304: Bắt đầu lên lớp
- Chương 305: Trung tâm trao đổi
- Chương 306: Hệ biểu diễn
- Chương 307: Tuyên bố nhiệm vụ
- Chương 308: Trao đổi
- Chương 309: Tu luyện trong Hải Thần hồ
- Chương 310: Tự chui đầu vào lưới
- Chương 311: Uông Thiên Vũ
- Chương 312: Quỷ a!
- Chương 313: Mập mạp lại xin nghỉ