Ông Xã Thần Bí Không Thấy Mặt - Chương 135: Quá khứ
Chương trước- Chương 1: Hôn lễ không có chú rể
- Chương 2: Nhà họ Lãnh
- Chương 3: Đêm tân hôn (1)
- Chương 4: Đêm tân hôn (2)
- Chương 5: Đêm tân hôn (3)
- Chương 6: Ác mộng
- Chương 7: Chuyện cười về quần áo ngủ
- Chương 8: Chuyện cười về quần áo ngủ (2)
- Chương 9: Hiệp ước
- Chương 10: Người đàn ông này
- Chương 11: Vì mẹ
- Chương 12: Tối thứ hai (1)
- Chương 13: Tối thứ hai (2)
- Chương 14: Tối thứ hai (3)
- Chương 15: Đi làm
- Chương 16: Khắc tinh ~!
- Chương 17: Doãn Tử Nhiên
- Chương 18: Doãn Tử Nhiên (2)
- Chương 19: Thiếu phu nhân, mời về nhà
- Chương 20: Rình coi
- Chương 21: Điện thoại
- Chương 22: Không nên yêu thiếu gia
- Chương 23: Tai nạn xe cộ
- Chương 24: Anh là ai
- Chương 25: Khóc đi
- Chương 26: Điện thoại cực lâu
- Chương 27: Cãi vã
- Chương 28: Yêu anh không
- Chương 29: Hộp cơm tình yêu
- Chương 30: Anh ở đâu
- Chương 31: Lời nói đúng vô cùng
- Chương 32: Bị bắt nạt
- Chương 33: Giải vây
- Chương 34: Mất mát
- Chương 35: Muốn gặp anh
- Chương 36: Không nên làm tổn thương cậu ta
- Chương 37: Yêu anh?
- Chương 38: Anh là ai?
- Chương 39: Gặp gỡ ở thang máy
- Chương 40: Bá đạo
- Chương 41: Làm thế nào?
- Chương 42: Lãnh dực, lãnh ngạn
- Chương 43: Cô gái bay ngoài cửa sổ
- Chương 44: Lãnh Dực, em muốn
- Chương 45: Duy nhất, duy nhất
- Chương 46: Thuận tiện?
- Chương 47: Lại là anh ta!
- Chương 48: Thiếu chút nữa bị…
- Chương 49: Khắc tinh?
- Chương 50: Xin lỗi
- Chương 51: Tôi sai rồi?
- Chương 52: Gặp mặt?
- Chương 53: Ly hôn?
- Chương 54: Mèo
- Chương 55: Sợ
- Chương 56: Không rơi lệ
- Chương 57: Em muốn trở về
- Chương 58: Quên
- Chương 59: Đi?
- Chương 60: Hiểu lầm
- Chương 61: Trách nhiệm?
- Chương 62: Trách nhiệm (2)
- Chương 63: Tai nạn xe cộ
- Chương 64: Cô yêu anh ấy không
- Chương 65: Rốt cuộc gặp mặt
- Chương 66: Lãnh Dực ở đâu
- Chương 67: Quá khứ của Lãnh Ngạn
- Chương 68: Ông xã, em tới đây
- Chương 69: Hiệp nghị bất thường
- Chương 70: Đừng nhìn lén
- Chương 71: Ngủ cùng giường mới có thể sinh em bé
- Chương 72: Đàn ông sáng sớm
- Chương 73: Thực xin lỗi, quấy rầy …
- Chương 74: Thực xin lỗi, quấy rầy 2
- Chương 75: Gặp chuyện không may
- Chương 76: Đáp ứng tôi
- Chương 77: Lời nói dối thiện ý
- Chương 78: Đàn ông chính là đê tiện như vậy sao?
- Chương 79: Tắm rửa?
- Chương 80: Tôi còn muốn lập gia đình!
- Chương 81: Cảm giác yêu
- Chương 82: Anh ta không phải là người tốt
- Chương 83: Hòa hợp tuyệt vời nhất
- Chương 84: Chờ em ăn cơm
- Chương 85: Đứt dây điện
- Chương 86: Đứt dây điện (2)
- Chương 87: Chú không được bắt nạt đứa bé
- Chương 88: Chú không được bắt nạt đứa bé (2)
- Chương 89: Tiếng đàn lúc nửa đêm
- Chương 90: Làm việc có trật tự
- Chương 91: Áo sơ mi khó xử
- Chương 92: Áo sơ mi khó xử 2
- Chương 93: Một đêm không để cho em ngủ
- Chương 94: Người phụ nữ của anh
- Chương 95: Người phụ nữ của anh 2
- Chương 96: Mỹ nam ngư
- Chương 97
- Chương 98: Thất hứa
- Chương 99: Đêm không về ngủ
- Chương 100: Bị bắt
- Chương 101: Không có tư cách quản lý tôi
- Chương 102: Sáng tỏ
- Chương 103: Hoa hồng thần bí
- Chương 104: Sợ
- Chương 105: Thì ra là như vậy
- Chương 106: Để cho em báo thù một lần?
- Chương 107: Theo đuổi em lần nữa
- Chương 108: Làm thế nào để theo đuổi em
- Chương 109: Thì ra đúng là nhiều năm trước
- Chương 110: Tối nay có thể không…
- Chương 111: Oán phụ…
- Chương 112: Bà xã, anh muốn…
- Chương 113: Chuyện ngạc nhiên
- Chương 114: Du thuyền lãng mạn
- Chương 115: Du thuyền lãng mạn 2
- Chương 116: Xuân ấm hoa nở
- Chương 117: Phát hiện khác thường…
- Chương 118: Điện thoại lúc sáng sớm
- Chương 119: Có gặp ở ngoài?
- Chương 120: Ngọn lửa thầm mến
- Chương 121: Buông cô ấy ra
- Chương 122: Giải thoát lẫn nhau
- Chương 123: Mang thai
- Chương 124: Chiến tranh lạnh
- Chương 125: Con cóc…
- Chương 126: Đứa bé…
- Chương 127: Đứa bé 2
- Chương 128: Nhẫn tâm
- Chương 129: Chúc phúc…
- Chương 130: Mới bắt đầu
- Chương 131: Trời sập
- Chương 132: Tết trung thu
- Chương 133: Tết trung thu 2
- Chương 134: Về nhà
- Chương 135: Quá khứ
- Chương 136: Ngọt ngào
- Chương 137: Hạnh phúc
- Chương 138: Điềm báo ngoài ý muốn
- Chương 139: Bóng ma ảnh cưới
- Chương 140: Dùng áo mưa nhỏ?
- Chương 141: Tiệc đính hôn của Tiêu
- Chương 142: Bí mật trong tủ bảo hiểm
- Chương 143: Nhìn thấy má Tằng
- Chương 144: Người phụ nữ áo tím
- Chương 145: Cô ta là gì của anh?
- Chương 146: Em không cần anh nữa sao
- Chương 147: Ông xã, theo em
- Chương 148
- Chương 149: Quá khứ của Lãnh Ngạn 1
- Chương 150: Quá khứ của Lãnh Ngạn 2
- Chương 151: Quá khứ của Lãnh Ngạn 3
- Chương 152: Tôi nên làm như thế nào?
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155: Đã quên rồi sao
- Chương 156
- Chương 157: Trong đám người mất đi em
- Chương 158: Phẫu thuật thẩm mỹ?
- Chương 159: Đau lòng
- Chương 160: Sống lại
- Chương 161
- Chương 162: Anh nhớ em
- Chương 163
- Chương 164: Anh rất ngoan, Only không ngoan
- Chương 165: Hạnh phúc chính là…
- Chương 166: Anh muốn bé cưng
- Chương 167: Từ khi nào
- Chương 168
- Chương 169: Giải thoát
- Chương 170: Tĩnh Lam
- Chương 171: Tĩnh Lam 2
- Chương 172: Nhà cũ nhà họ Lãnh
- Chương 173
- Chương 174: Ngọt ngào
- Chương 175: Điện thoại đêm khuya
- Chương 176: Mọi lúc mọi nơi
- Chương 177: Bộ mặt thật của Tĩnh Lam
- Chương 178: Nhân vật dư thừa
- Chương 179: Thì ra là vậy, Lãnh Ngạn trứng thối
- Chương 180: Dòng nước ấm hạnh phúc
- Chương 181: Hình ảnh đẹp đẽ
- Chương 182: Trí nhớ tuyệt vời
- Chương 183
- Chương 184: Ly hôn
- Chương 185: Lãnh Ngạn VS Dịch Hàn
- Chương 186: Lãnh Ngạn VS Dịch Hàn 2
- Chương 187: Anh không thương em
- Chương 188: Thầy giáo Lãnh kém chất lượng?
- Chương 189: Ban đêm anh thua bởi vì em…
- Chương 190: Một đêm cuối cùng
- Chương 191: Hiểu thấu Tĩnh Lam
- Chương 192: Hiểu thấu Tĩnh Lam 2
- Chương 193: Lại là kỳ sinh lý?
- Chương 194: Đại sứ hình tượng
- Chương 195: Cãi nhau…
- Chương 196: Khổ nhục kế
- Chương 197: Bùng nổ
- Chương 198: Bẩn
- Chương 199: Vĩnh viễn ở chung một chỗ
- Chương 200: Nên tới không nên tới
- Chương 201: Nên tới không nên tới 2
- Chương 202: Sự cố ngoài ý muốn trong bữa tiệc
- Chương 203: Ly hôn
- Chương 204: Bóng ma
- Chương 205: Bắt giữ
- Chương 206: Bí ẩn?
- Chương 207: Rốt cuộc còn che giấu cái gì?
- Chương 208: Vu oan
- Chương 209: Phán quyết
- Chương 210: Kết quả
- Chương 211: Cuối cùng ly hôn
- Chương 212: Hiềm khích lúc trước
- Chương 213: Hôn nhân với Lãnh Dực
- Chương 214: Hân phận của Dịch Hàn
- Chương 215: Vụ án của mẹ Cầu Chí Dương?
- Chương 216: Tuần trăng mật ở biển Aegean
- Chương 217: Hoa cát…
- Chương 218: Truyền thuyết về biển Aegean
- Chương 219: Vụ án tai nạn xe cộ của mẹ Duy Nhất
- Chương 220: Duy Nhất…
- Chương 221: Tổng giám đốc núi băng
- Chương 222: Gặp lại 1
- Chương 223: Gặp lại 2
- Chương 224: Giữa yêu và hận
- Chương 225: Đứa bé
- Chương 226: Cha đứa bé
- Chương 227: Phá thai?
- Chương 228: Chân tướng (1)
- Chương 229: Chân tướng (2) – Người không muốn gặp
- Chương 230: Vĩnh viễn là em (1)
- Chương 231: Vĩnh viễn là em (2)
- Chương 232: Vĩnh viễn là em (3)
- Chương 233: Vĩnh viễn là em (4)
- Chương 234: Nghi ngờ
- Chương 235: Only
- Chương 236: Thân thế của Duy Nhất (1)
- Chương 237: Thân thế của Duy Nhất (2)
- Chương 238: Bác sỹ Trần lại xuất hiện
- Chương 239: Tai nạn
- Chương 240: Đầu mối ban đầu
- Chương 241: Vết sẹo của Lãnh Ngạn
- Chương 242: Má tằng
- Chương 243: Nguy cơ
- Chương 244: Lửa
- Chương 245: Đầu mối
- Chương 246: Thù hận của Dịch Hàn
- Chương 247: Thù hận của Dịch Hàn (2)
- Chương 248: Một chút bí mật (1)
- Chương 249: Một chút bí mật (2)
- Chương 250: Một chút bí mật (3)
- Chương 251: Một chút bí mật (4)
- Chương 252: Cái chết mê hoặc của má Tằng
- Chương 253: Nhớ
- Chương 254: Tạm xa nhau
- Chương 255: Ác cảm
- Chương 256: Thay đổi bất ngờ
- Chương 257: Chân chính phía sau màn
- Chương 258: Sự thật phía sau tấm màn (2)
- Chương 259: Kết thúc sao
- Chương 260: Phát hiện Tĩnh Lam
- Chương 261: Tĩnh Lam xảy ra ngoài ý muốn
- Chương 262: Đọ sức (1)
- Chương 263: Đọ sức (2)
- Chương 264: Đọ sức (3)
- Chương 265: Đọ sức (4)
- Chương 266: Đọ sức (5)
- Chương 267: Đọ sức (6)
- Chương 268: Đọ sức (7)
- Chương 269: Cơn ác mộng (1)
- Chương 270: Cơn ác mộng (2)
- Chương 271: Lưới rách cá chết
- Chương 272: Phản bội
- Chương 273: Mê mang
- Chương 274: Mãi mãi là bạn bè
- Chương 275: Cưng chiều thành thương
- Chương 276: Kiếp sau
- Chương 277: Bắn chết
- Chương 278: Hôm nay là kết cục sao?
- Chương 279: Lựa chọn
- Chương 280: Vĩnh viễn không đủ
- Chương 281: Sụp đổ
- Chương 282: Không cam lòng
- Chương 283: Xa lạ
- Chương 284: Thăm dò
- Chương 285: Không quay đầu lại
- Chương 286: Tàn nhẫn
- Chương 287: Hận
- Chương 288: Anh yêu em
- Chương 289: Mỹ Mỹ xuất hiện
- Chương 290: Bí mật
- Chương 291: Thì ra là
- Chương 292: Làm sao bây giờ
- Chương 293: Kết cục 1
- Chương 294: Kết thúc (2)
- Chương 295: Kết thúc (3)
- Chương 296: Kết thúc (4)
- Chương 297: Kết thúc (5)
- Chương 298: Kết thúc (6)
- Chương 299: Kết thúc (7)
- Chương 300: Kết thúc (8)
- Chương 301: Kết thúc (9)
- Chương 302: Kết thúc (10)
- Chương 303: Ngoại truyện 1
- Chương 304: Ngoại truyện 2
- Chương 305: Ngoại truyện 3
- Chương 306: Ngoại truyện 4: Hành trình hạnh phúc!
- Chương 307: Ngoại truyện 5
- Chương 308: Ngoại truyện 6
- Chương 309: Ngoại truyện 7
- Chương 310: Ngoại truyện 8
- Chương 311: Ngoại truyện 9
- Chương 312: Ngoại truyện 10
- Chương 313: Ngoại truyện 11
- Chương 314: Ngoại truyện 12
- Chương 315: Ngoại truyện 13
- Chương 316: Ngoại truyện 14
- Chương 317: Ngoại truyện 15
- Chương 318: Ngoại truyện 16
- Chương 319: Ngoại truyện 17
- Chương 320: Ngoại truyện 18
- Chương 321: Ngoại truyện 19
- Chương 322: Ngoại truyện 20
- Chương 323: Ngoại truyện 21
- Chương 324: Ngoại truyện 22
- Chương 325: Ngoại truyện 23
- Chương 326: Ngoại truyện 24
- Chương 327: Ngoại truyện 25
- Chương 328: Ngoại truyện 26
- Chương 329: Ngoại truyện 27
- Chương 330: Ngoại truyện 28
- Chương 331: Ngoại truyện 29
- Chương 332: Ngoại truyện 30
- Chương 333: Ngoại truyện 31
- Chương 334: Ngoại truyện 32
- Chương 335: Ngoại truyện 33
- Chương 336: Ngoại truyện 34
- Chương 337: Ngoại truyện 35
- Chương 338: Ngoại truyện 36
- Chương 339: Ngoại truyện 37
- Chương 340: Ngoại truyện 38
- Chương 341: Ngoại truyện 39
- Chương 342: Ngoại truyện 40
- Chương 343: Ngoại truyện 41
- Chương 344: Ngoại truyện 42
- Chương 345: Ngoại truyện 43
- Chương 346: Ngoại truyện 44
- Chương 347: Ngoại truyện 45
- Chương 348: Ngoại truyện 46
- Chương 349: Ngoại truyện 47
- Chương 350: Ngoại truyện 48
- Chương 351: Ngoại truyện 49: Lễ Noel vui vẻ
- Chương 352: Ngoại truyện 50
- Chương 353: Ngoại truyện về Lôi Đình Ân: 50% trộm tâm tình người - Ngoại truyện 1
- Chương 354: Ngoại truyện 2
- Chương 355: Ngoại truyện 3
- Chương 356: Ngoại truyện 4
- Chương 357: Ngoại truyện 5
- Chương 358: Ngoại truyện 6
- Chương 359: Ngoại truyện 7
- Chương 360: Ngoại truyện 8
- Chương 361: Ngoại truyện 9
- Chương 362: Ngoại truyện 10
- Chương 363: Ngoại truyện 11
- Chương 364: Ngoại truyện 12
- Chương 365: Ngoại truyện 13
- Chương 366: Ngoại truyện 14
- Chương 367: Ngoại truyện 15
- Chương 368: Ngoại truyện 16
- Chương 369: Ngoại truyện 17
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ông Xã Thần Bí Không Thấy Mặt
Chương 135: Quá khứ
Mùi sữa tắm thơm ngát vây quanh cô, trên người ấm áp, là kết quả Lãnh Ngạn ôm cô từ phía sau.
Duy Nhất nhắm mắt lại hít sâu, chính là cảm giác này, cảm giác được anh ôm lấy, cảm giác lưu luyến quên về trong mộng ngoài mộng…
“Bảo bối, đang làm gì ngon vậy?” Lãnh Ngạn cắn vành tai cô, muốn ôm lấy cô.
Duy Nhất mở mắt ra, quay đầu nhìn thấy Lãnh Ngạn gần như chỉ quấn khăn tắm bên hông, “Mau tới làm sủi cảo, không gói không có ăn!”
“Tết trung thu không làm bánh trung thu ăn, ăn sủi cảo cái gì!” Lãnh Ngạn ngồi xuống ghế dài bên cạnh cô.
“Em thích!” Duy Nhất đã hòa d1end4nl3quuyd0n bột mì, nhân thịt cũng băm xong, “Sủi cảo khiến cho em nghĩ đến mẹ, nhớ tới nhà, có cảm giác đoàn viên!” Cô nghiêm túc cán kỹ một miếng vỏ đưa cho anh, “Anh tới gói! Có thể không?”
“Sẽ không!” Lãnh Ngạn rất bất đắc dĩ nhìn miếng da sủi cảo này, “Bà xã, bây giờ sắp rạng sáng rồi, tết trung thu đã sớm qua, chúng ta vẫn nên đi ngủ sớm một chút! Nhé?” Trong mắt của anh lóe tia lửa mong đợi.
“Ông xã, anh thật sự rất mệt sao?” Duy Nhất rất quan tâm nhìn anh.
“Đúng vậy!” Anh kiên định gật đầu.
“Vậy… Uống ly sữa tươi rồi ngủ, cái gì cũng không làm!” Cô nghiêng đầu, rất thuần khiết nhìn anh.
Anh không nói gì, trong mắt tỏ ý cầu xin, “Một lần cũng không được?”
“Một lần của anh mất bao lâu đây?” Duy Nhất tiếp tục cán kỹ vỏ sủi cảo.
“Một tiếng?” Anh thử nói ngắn thời gian lại một chút.
Duy Nhất trầm mặt không nói lời nào.
“Vậy… Bốn mươi phút?” Rất không tình nguyện mà rút ngắn.
Duy Nhất vẫn không nói lời nào.
“Nửa tiếng đi? Nếu không ông xã em quá vô dụng!” Đã là cực hạn…
“Anh yêu! Nửa giờ đã đủ để em cho dạ dày của anh ăn no, chỉ vì anh mạnh khỏe, em thà nguyện ý tiêu thời gian vào sủi cảo…” Duy Nhất nhặt một miếng vỏ sủi cảo lên, “Đến đây học với em.”
Duy Nhất bày một khay mứt táo lớn, gói mứt táo vào trong sủi cảo, hơn nữa lặng lẽ làm một dấu hiệu, nói với Lãnh Ngạn, “Khi còn bé, lúc mẹ em làm sủi cảo, trong sủi cảo có một viên bọc mứt táo, còn nói nếu như người nào ăn sủi cảo có mứt táo bên trong, năm sau sẽ hạnh phúc giống như mật, chỉ có điều, hàng năm em đều ăn được sủi cảo có mứt táo.”
“Đó là mẹ thương em, chắc chắn làm dấu hiệu trong sủi cảo!” Lãnh Ngạn học dáng vẻ của cô, gói cũng có dáng có vẻ, rất vui vẻ đưa cho Duy Nhất như hiến vật quý, “Như thế nào? Giống không?”
“Không tệ! Rất có thiên phú! Đại tổng giám đốc Lãnh quả nhiên làm gì cũng xuất sắc!” Duy Nhất rất tán thưởng.
“Vậy anh tới gói, em chuyên tâm cán bột mì đi, nhanh nhanh! Gói bao nhiêu? Hai mươi cái đủ chưa?” Lãnh Ngạn vừa gói vừa hỏi.
“Anh là con lợn tham ăn, có thể ăn bao nhiêu gói bấy nhiêu!” Duy Nhất chú ý tới thân thể trần truồng của anh, rửa tay đi lên gác lấy một chiếc áo ngủ khoác thêm cho anh.
Lãnh Ngạn ngây ngốc nhìn cô, đột nhiên nói, “Dáng vẻ này của em, giống mẹ anh.”
“Vậy sau này anh gọi em là mẹ!” Duy Nhất nói giỡn.
“Nhóc heo! Nói càn!” Tuy trách mắng, nhưng trong mắt lại tràn đầy cưng chiều.
Cho tới bây giờ Duy Nhất vẫn chưa từng nghe anh nói chuyện cụ thể về mẹ anh, chỉ biết khi Lãnh Ngạn còn rất nhỏ bà đã bệnh mà chết, vì vậy hỏi cẩn thận từng ly từng tí, “Lãnh Ngạn, khi anh còn bé mẹ anh nhất định rất thương anh hả?”
Lãnh Ngạn hơi trầm ngâm, “Cuộc đời anh không biết là may mắn hay không may mắn, anh là con riêng, ông cụ nhà họ Lãnh cũng chính là cha anh đã qua đời chỉ cần con trai không cần mẹ, khi anh được năm tuổi đã đoạt anh từ trong tay mẹ, sự xuất hiện của anh khiến người nhà họ Lãnh không thích, mẹ cả, cũng chính là mẹ Lãnh Dực coi anh như cái đinh trong mắt, lúc nào cũng đề phòng anh nuốt tài sản nhà họ Lãnh, cũng dùng cách này giáo dục Lãnh Dực, cuối cùng Lãnh Dực lạnh nhạt thờ ơ với anh, chỉ có má Tằng rất tốt với anh.”
Duy Nhất không ngờ tuổi thơ Lãnh Ngạn như vậy, khó trách anh học đến cấp ba thì phải chạy sang Nhật Bản học, không nhịn được đưa tay đặt lên tay anh đang dính đầy bột, “Lãnh Ngạn…”
Lãnh Ngạn cười cười, “Không sao, anh còn chưa đến nỗi cần một cô nhóc an ủi!”
“Cái gì! Em là bà xã của anh, không phải cô nhóc! Em muốn chia sẻ tất cả với anh!” Duy Nhất không vui chu miệng lên.
“Còn không phải cô nhóc! Động một chút là chu mỏ!” Lãnh Ngạn quét qua môi cô, toàn bộ bột mì trên tay dính ngoài miệng Duy Nhất.
“Vậy sau đó thì sao?” Duy Nhất hồn nhiên không biết trên môi mình trắng xóa một mảnh.
“Sau đó…” Trong mắt Lãnh Ngạn hơi xám xịt, “Thật ra cho tới bây giờ anh vẫn chưa từng nghĩ nhà họ Lãnh có điểm tốt nào, anh chỉ muốn trở lại bên cạnh mẹ, anh khóc xin cha muốn cha đưa anh về, nhưng nói gì cha cũng không đồng ý. Sau đó, có một lần người cả nhà đi du hồ, anh vốn không muốn đi, nhưng cha bắt anh phải đi, kết quả, ở bên hồ, mẹ cả vô ý rơi vào trong hồ, lúc ấy anh ở bên cạnh nhìn thấy, anh mới sáu tuổi nhảy xuống nước, làm thế nào cũng không có cách cứu bà, chờ cha và Lãnh Dực chạy đến, mẹ cả đã chìm vào trong nước rồi, anh cũng thoi thóp, từ đó Lãnh Dực hận anh, nói anh đẩy mẹ cả vào trong hồ chết chìm, cũng may cha không cho là như thế, nhưng ý hận của Lãnh Dực với anh không cách nào xóa bỏ.
“A?” Duy Nhất nhẹ giọng thét chói tai, nhà họ Lãnh này, người chết cũng quá nhiều!
“Về sau nữa, mẹ anh bị bệnh, bệnh rất nghiêm trọng, bác sỹ nói loại bệnh này không có thuốc chữa, cuối cùng cha anh còn chút lương tri, nhận mẹ vào nhà lớn họ Lãnh, mời bác sỹ giỏi nhất trị bệnh cho bà. Lãnh Dực càng thêm hận hai mẹ con anh, còn nói mẹ anh là hồ ly tinh, hại chết mẹ anh ấy. Anh rất tức giận, thường vì chuyện này mà đánh nhau với anh ấy, anh có thể tha thứ người nhà họ Lãnh miệt thị anh, nhưng không thể tha thứ cho việc bọn họ ức hiếp mẹ.”
Nói đến đây, Lãnh Ngạn khẽ dừng lại, điều chỉnh tâm tình rồi nói tiếp: “Nhưng cho dù thế nào, mẹ anh vẫn đi, trong một đêm gió rét mưa lạnh, cầm tay anh, giao cho má Tằng, muốn má Tằng chăm sóc anh thật tốt. Đáng tiếc chính là, mẹ anh lại không hề oán hận cha, chỉ mong cha dưỡng dục anh thành người, nhưng anh thương mẹ, mặc dù cuối cùng bà vẫn tiến vào nhà lớn họ Lãnh, nhưng vẫn không được danh phận phu nhân nhà họ Lãnh, cứ danh bất chính, ngôn bất luận như vậy mà thẳng bước đi, ngay cả tư cách vào từ đường nhà họ Lãnh cũng không có.”
Duy Nhất nhắm mắt lại hít sâu, chính là cảm giác này, cảm giác được anh ôm lấy, cảm giác lưu luyến quên về trong mộng ngoài mộng…
“Bảo bối, đang làm gì ngon vậy?” Lãnh Ngạn cắn vành tai cô, muốn ôm lấy cô.
Duy Nhất mở mắt ra, quay đầu nhìn thấy Lãnh Ngạn gần như chỉ quấn khăn tắm bên hông, “Mau tới làm sủi cảo, không gói không có ăn!”
“Tết trung thu không làm bánh trung thu ăn, ăn sủi cảo cái gì!” Lãnh Ngạn ngồi xuống ghế dài bên cạnh cô.
“Em thích!” Duy Nhất đã hòa d1end4nl3quuyd0n bột mì, nhân thịt cũng băm xong, “Sủi cảo khiến cho em nghĩ đến mẹ, nhớ tới nhà, có cảm giác đoàn viên!” Cô nghiêm túc cán kỹ một miếng vỏ đưa cho anh, “Anh tới gói! Có thể không?”
“Sẽ không!” Lãnh Ngạn rất bất đắc dĩ nhìn miếng da sủi cảo này, “Bà xã, bây giờ sắp rạng sáng rồi, tết trung thu đã sớm qua, chúng ta vẫn nên đi ngủ sớm một chút! Nhé?” Trong mắt của anh lóe tia lửa mong đợi.
“Ông xã, anh thật sự rất mệt sao?” Duy Nhất rất quan tâm nhìn anh.
“Đúng vậy!” Anh kiên định gật đầu.
“Vậy… Uống ly sữa tươi rồi ngủ, cái gì cũng không làm!” Cô nghiêng đầu, rất thuần khiết nhìn anh.
Anh không nói gì, trong mắt tỏ ý cầu xin, “Một lần cũng không được?”
“Một lần của anh mất bao lâu đây?” Duy Nhất tiếp tục cán kỹ vỏ sủi cảo.
“Một tiếng?” Anh thử nói ngắn thời gian lại một chút.
Duy Nhất trầm mặt không nói lời nào.
“Vậy… Bốn mươi phút?” Rất không tình nguyện mà rút ngắn.
Duy Nhất vẫn không nói lời nào.
“Nửa tiếng đi? Nếu không ông xã em quá vô dụng!” Đã là cực hạn…
“Anh yêu! Nửa giờ đã đủ để em cho dạ dày của anh ăn no, chỉ vì anh mạnh khỏe, em thà nguyện ý tiêu thời gian vào sủi cảo…” Duy Nhất nhặt một miếng vỏ sủi cảo lên, “Đến đây học với em.”
Duy Nhất bày một khay mứt táo lớn, gói mứt táo vào trong sủi cảo, hơn nữa lặng lẽ làm một dấu hiệu, nói với Lãnh Ngạn, “Khi còn bé, lúc mẹ em làm sủi cảo, trong sủi cảo có một viên bọc mứt táo, còn nói nếu như người nào ăn sủi cảo có mứt táo bên trong, năm sau sẽ hạnh phúc giống như mật, chỉ có điều, hàng năm em đều ăn được sủi cảo có mứt táo.”
“Đó là mẹ thương em, chắc chắn làm dấu hiệu trong sủi cảo!” Lãnh Ngạn học dáng vẻ của cô, gói cũng có dáng có vẻ, rất vui vẻ đưa cho Duy Nhất như hiến vật quý, “Như thế nào? Giống không?”
“Không tệ! Rất có thiên phú! Đại tổng giám đốc Lãnh quả nhiên làm gì cũng xuất sắc!” Duy Nhất rất tán thưởng.
“Vậy anh tới gói, em chuyên tâm cán bột mì đi, nhanh nhanh! Gói bao nhiêu? Hai mươi cái đủ chưa?” Lãnh Ngạn vừa gói vừa hỏi.
“Anh là con lợn tham ăn, có thể ăn bao nhiêu gói bấy nhiêu!” Duy Nhất chú ý tới thân thể trần truồng của anh, rửa tay đi lên gác lấy một chiếc áo ngủ khoác thêm cho anh.
Lãnh Ngạn ngây ngốc nhìn cô, đột nhiên nói, “Dáng vẻ này của em, giống mẹ anh.”
“Vậy sau này anh gọi em là mẹ!” Duy Nhất nói giỡn.
“Nhóc heo! Nói càn!” Tuy trách mắng, nhưng trong mắt lại tràn đầy cưng chiều.
Cho tới bây giờ Duy Nhất vẫn chưa từng nghe anh nói chuyện cụ thể về mẹ anh, chỉ biết khi Lãnh Ngạn còn rất nhỏ bà đã bệnh mà chết, vì vậy hỏi cẩn thận từng ly từng tí, “Lãnh Ngạn, khi anh còn bé mẹ anh nhất định rất thương anh hả?”
Lãnh Ngạn hơi trầm ngâm, “Cuộc đời anh không biết là may mắn hay không may mắn, anh là con riêng, ông cụ nhà họ Lãnh cũng chính là cha anh đã qua đời chỉ cần con trai không cần mẹ, khi anh được năm tuổi đã đoạt anh từ trong tay mẹ, sự xuất hiện của anh khiến người nhà họ Lãnh không thích, mẹ cả, cũng chính là mẹ Lãnh Dực coi anh như cái đinh trong mắt, lúc nào cũng đề phòng anh nuốt tài sản nhà họ Lãnh, cũng dùng cách này giáo dục Lãnh Dực, cuối cùng Lãnh Dực lạnh nhạt thờ ơ với anh, chỉ có má Tằng rất tốt với anh.”
Duy Nhất không ngờ tuổi thơ Lãnh Ngạn như vậy, khó trách anh học đến cấp ba thì phải chạy sang Nhật Bản học, không nhịn được đưa tay đặt lên tay anh đang dính đầy bột, “Lãnh Ngạn…”
Lãnh Ngạn cười cười, “Không sao, anh còn chưa đến nỗi cần một cô nhóc an ủi!”
“Cái gì! Em là bà xã của anh, không phải cô nhóc! Em muốn chia sẻ tất cả với anh!” Duy Nhất không vui chu miệng lên.
“Còn không phải cô nhóc! Động một chút là chu mỏ!” Lãnh Ngạn quét qua môi cô, toàn bộ bột mì trên tay dính ngoài miệng Duy Nhất.
“Vậy sau đó thì sao?” Duy Nhất hồn nhiên không biết trên môi mình trắng xóa một mảnh.
“Sau đó…” Trong mắt Lãnh Ngạn hơi xám xịt, “Thật ra cho tới bây giờ anh vẫn chưa từng nghĩ nhà họ Lãnh có điểm tốt nào, anh chỉ muốn trở lại bên cạnh mẹ, anh khóc xin cha muốn cha đưa anh về, nhưng nói gì cha cũng không đồng ý. Sau đó, có một lần người cả nhà đi du hồ, anh vốn không muốn đi, nhưng cha bắt anh phải đi, kết quả, ở bên hồ, mẹ cả vô ý rơi vào trong hồ, lúc ấy anh ở bên cạnh nhìn thấy, anh mới sáu tuổi nhảy xuống nước, làm thế nào cũng không có cách cứu bà, chờ cha và Lãnh Dực chạy đến, mẹ cả đã chìm vào trong nước rồi, anh cũng thoi thóp, từ đó Lãnh Dực hận anh, nói anh đẩy mẹ cả vào trong hồ chết chìm, cũng may cha không cho là như thế, nhưng ý hận của Lãnh Dực với anh không cách nào xóa bỏ.
“A?” Duy Nhất nhẹ giọng thét chói tai, nhà họ Lãnh này, người chết cũng quá nhiều!
“Về sau nữa, mẹ anh bị bệnh, bệnh rất nghiêm trọng, bác sỹ nói loại bệnh này không có thuốc chữa, cuối cùng cha anh còn chút lương tri, nhận mẹ vào nhà lớn họ Lãnh, mời bác sỹ giỏi nhất trị bệnh cho bà. Lãnh Dực càng thêm hận hai mẹ con anh, còn nói mẹ anh là hồ ly tinh, hại chết mẹ anh ấy. Anh rất tức giận, thường vì chuyện này mà đánh nhau với anh ấy, anh có thể tha thứ người nhà họ Lãnh miệt thị anh, nhưng không thể tha thứ cho việc bọn họ ức hiếp mẹ.”
Nói đến đây, Lãnh Ngạn khẽ dừng lại, điều chỉnh tâm tình rồi nói tiếp: “Nhưng cho dù thế nào, mẹ anh vẫn đi, trong một đêm gió rét mưa lạnh, cầm tay anh, giao cho má Tằng, muốn má Tằng chăm sóc anh thật tốt. Đáng tiếc chính là, mẹ anh lại không hề oán hận cha, chỉ mong cha dưỡng dục anh thành người, nhưng anh thương mẹ, mặc dù cuối cùng bà vẫn tiến vào nhà lớn họ Lãnh, nhưng vẫn không được danh phận phu nhân nhà họ Lãnh, cứ danh bất chính, ngôn bất luận như vậy mà thẳng bước đi, ngay cả tư cách vào từ đường nhà họ Lãnh cũng không có.”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Hôn lễ không có chú rể
- Chương 2: Nhà họ Lãnh
- Chương 3: Đêm tân hôn (1)
- Chương 4: Đêm tân hôn (2)
- Chương 5: Đêm tân hôn (3)
- Chương 6: Ác mộng
- Chương 7: Chuyện cười về quần áo ngủ
- Chương 8: Chuyện cười về quần áo ngủ (2)
- Chương 9: Hiệp ước
- Chương 10: Người đàn ông này
- Chương 11: Vì mẹ
- Chương 12: Tối thứ hai (1)
- Chương 13: Tối thứ hai (2)
- Chương 14: Tối thứ hai (3)
- Chương 15: Đi làm
- Chương 16: Khắc tinh ~!
- Chương 17: Doãn Tử Nhiên
- Chương 18: Doãn Tử Nhiên (2)
- Chương 19: Thiếu phu nhân, mời về nhà
- Chương 20: Rình coi
- Chương 21: Điện thoại
- Chương 22: Không nên yêu thiếu gia
- Chương 23: Tai nạn xe cộ
- Chương 24: Anh là ai
- Chương 25: Khóc đi
- Chương 26: Điện thoại cực lâu
- Chương 27: Cãi vã
- Chương 28: Yêu anh không
- Chương 29: Hộp cơm tình yêu
- Chương 30: Anh ở đâu
- Chương 31: Lời nói đúng vô cùng
- Chương 32: Bị bắt nạt
- Chương 33: Giải vây
- Chương 34: Mất mát
- Chương 35: Muốn gặp anh
- Chương 36: Không nên làm tổn thương cậu ta
- Chương 37: Yêu anh?
- Chương 38: Anh là ai?
- Chương 39: Gặp gỡ ở thang máy
- Chương 40: Bá đạo
- Chương 41: Làm thế nào?
- Chương 42: Lãnh dực, lãnh ngạn
- Chương 43: Cô gái bay ngoài cửa sổ
- Chương 44: Lãnh Dực, em muốn
- Chương 45: Duy nhất, duy nhất
- Chương 46: Thuận tiện?
- Chương 47: Lại là anh ta!
- Chương 48: Thiếu chút nữa bị…
- Chương 49: Khắc tinh?
- Chương 50: Xin lỗi
- Chương 51: Tôi sai rồi?
- Chương 52: Gặp mặt?
- Chương 53: Ly hôn?
- Chương 54: Mèo
- Chương 55: Sợ
- Chương 56: Không rơi lệ
- Chương 57: Em muốn trở về
- Chương 58: Quên
- Chương 59: Đi?
- Chương 60: Hiểu lầm
- Chương 61: Trách nhiệm?
- Chương 62: Trách nhiệm (2)
- Chương 63: Tai nạn xe cộ
- Chương 64: Cô yêu anh ấy không
- Chương 65: Rốt cuộc gặp mặt
- Chương 66: Lãnh Dực ở đâu
- Chương 67: Quá khứ của Lãnh Ngạn
- Chương 68: Ông xã, em tới đây
- Chương 69: Hiệp nghị bất thường
- Chương 70: Đừng nhìn lén
- Chương 71: Ngủ cùng giường mới có thể sinh em bé
- Chương 72: Đàn ông sáng sớm
- Chương 73: Thực xin lỗi, quấy rầy …
- Chương 74: Thực xin lỗi, quấy rầy 2
- Chương 75: Gặp chuyện không may
- Chương 76: Đáp ứng tôi
- Chương 77: Lời nói dối thiện ý
- Chương 78: Đàn ông chính là đê tiện như vậy sao?
- Chương 79: Tắm rửa?
- Chương 80: Tôi còn muốn lập gia đình!
- Chương 81: Cảm giác yêu
- Chương 82: Anh ta không phải là người tốt
- Chương 83: Hòa hợp tuyệt vời nhất
- Chương 84: Chờ em ăn cơm
- Chương 85: Đứt dây điện
- Chương 86: Đứt dây điện (2)
- Chương 87: Chú không được bắt nạt đứa bé
- Chương 88: Chú không được bắt nạt đứa bé (2)
- Chương 89: Tiếng đàn lúc nửa đêm
- Chương 90: Làm việc có trật tự
- Chương 91: Áo sơ mi khó xử
- Chương 92: Áo sơ mi khó xử 2
- Chương 93: Một đêm không để cho em ngủ
- Chương 94: Người phụ nữ của anh
- Chương 95: Người phụ nữ của anh 2
- Chương 96: Mỹ nam ngư
- Chương 97
- Chương 98: Thất hứa
- Chương 99: Đêm không về ngủ
- Chương 100: Bị bắt
- Chương 101: Không có tư cách quản lý tôi
- Chương 102: Sáng tỏ
- Chương 103: Hoa hồng thần bí
- Chương 104: Sợ
- Chương 105: Thì ra là như vậy
- Chương 106: Để cho em báo thù một lần?
- Chương 107: Theo đuổi em lần nữa
- Chương 108: Làm thế nào để theo đuổi em
- Chương 109: Thì ra đúng là nhiều năm trước
- Chương 110: Tối nay có thể không…
- Chương 111: Oán phụ…
- Chương 112: Bà xã, anh muốn…
- Chương 113: Chuyện ngạc nhiên
- Chương 114: Du thuyền lãng mạn
- Chương 115: Du thuyền lãng mạn 2
- Chương 116: Xuân ấm hoa nở
- Chương 117: Phát hiện khác thường…
- Chương 118: Điện thoại lúc sáng sớm
- Chương 119: Có gặp ở ngoài?
- Chương 120: Ngọn lửa thầm mến
- Chương 121: Buông cô ấy ra
- Chương 122: Giải thoát lẫn nhau
- Chương 123: Mang thai
- Chương 124: Chiến tranh lạnh
- Chương 125: Con cóc…
- Chương 126: Đứa bé…
- Chương 127: Đứa bé 2
- Chương 128: Nhẫn tâm
- Chương 129: Chúc phúc…
- Chương 130: Mới bắt đầu
- Chương 131: Trời sập
- Chương 132: Tết trung thu
- Chương 133: Tết trung thu 2
- Chương 134: Về nhà
- Chương 135: Quá khứ
- Chương 136: Ngọt ngào
- Chương 137: Hạnh phúc
- Chương 138: Điềm báo ngoài ý muốn
- Chương 139: Bóng ma ảnh cưới
- Chương 140: Dùng áo mưa nhỏ?
- Chương 141: Tiệc đính hôn của Tiêu
- Chương 142: Bí mật trong tủ bảo hiểm
- Chương 143: Nhìn thấy má Tằng
- Chương 144: Người phụ nữ áo tím
- Chương 145: Cô ta là gì của anh?
- Chương 146: Em không cần anh nữa sao
- Chương 147: Ông xã, theo em
- Chương 148
- Chương 149: Quá khứ của Lãnh Ngạn 1
- Chương 150: Quá khứ của Lãnh Ngạn 2
- Chương 151: Quá khứ của Lãnh Ngạn 3
- Chương 152: Tôi nên làm như thế nào?
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155: Đã quên rồi sao
- Chương 156
- Chương 157: Trong đám người mất đi em
- Chương 158: Phẫu thuật thẩm mỹ?
- Chương 159: Đau lòng
- Chương 160: Sống lại
- Chương 161
- Chương 162: Anh nhớ em
- Chương 163
- Chương 164: Anh rất ngoan, Only không ngoan
- Chương 165: Hạnh phúc chính là…
- Chương 166: Anh muốn bé cưng
- Chương 167: Từ khi nào
- Chương 168
- Chương 169: Giải thoát
- Chương 170: Tĩnh Lam
- Chương 171: Tĩnh Lam 2
- Chương 172: Nhà cũ nhà họ Lãnh
- Chương 173
- Chương 174: Ngọt ngào
- Chương 175: Điện thoại đêm khuya
- Chương 176: Mọi lúc mọi nơi
- Chương 177: Bộ mặt thật của Tĩnh Lam
- Chương 178: Nhân vật dư thừa
- Chương 179: Thì ra là vậy, Lãnh Ngạn trứng thối
- Chương 180: Dòng nước ấm hạnh phúc
- Chương 181: Hình ảnh đẹp đẽ
- Chương 182: Trí nhớ tuyệt vời
- Chương 183
- Chương 184: Ly hôn
- Chương 185: Lãnh Ngạn VS Dịch Hàn
- Chương 186: Lãnh Ngạn VS Dịch Hàn 2
- Chương 187: Anh không thương em
- Chương 188: Thầy giáo Lãnh kém chất lượng?
- Chương 189: Ban đêm anh thua bởi vì em…
- Chương 190: Một đêm cuối cùng
- Chương 191: Hiểu thấu Tĩnh Lam
- Chương 192: Hiểu thấu Tĩnh Lam 2
- Chương 193: Lại là kỳ sinh lý?
- Chương 194: Đại sứ hình tượng
- Chương 195: Cãi nhau…
- Chương 196: Khổ nhục kế
- Chương 197: Bùng nổ
- Chương 198: Bẩn
- Chương 199: Vĩnh viễn ở chung một chỗ
- Chương 200: Nên tới không nên tới
- Chương 201: Nên tới không nên tới 2
- Chương 202: Sự cố ngoài ý muốn trong bữa tiệc
- Chương 203: Ly hôn
- Chương 204: Bóng ma
- Chương 205: Bắt giữ
- Chương 206: Bí ẩn?
- Chương 207: Rốt cuộc còn che giấu cái gì?
- Chương 208: Vu oan
- Chương 209: Phán quyết
- Chương 210: Kết quả
- Chương 211: Cuối cùng ly hôn
- Chương 212: Hiềm khích lúc trước
- Chương 213: Hôn nhân với Lãnh Dực
- Chương 214: Hân phận của Dịch Hàn
- Chương 215: Vụ án của mẹ Cầu Chí Dương?
- Chương 216: Tuần trăng mật ở biển Aegean
- Chương 217: Hoa cát…
- Chương 218: Truyền thuyết về biển Aegean
- Chương 219: Vụ án tai nạn xe cộ của mẹ Duy Nhất
- Chương 220: Duy Nhất…
- Chương 221: Tổng giám đốc núi băng
- Chương 222: Gặp lại 1
- Chương 223: Gặp lại 2
- Chương 224: Giữa yêu và hận
- Chương 225: Đứa bé
- Chương 226: Cha đứa bé
- Chương 227: Phá thai?
- Chương 228: Chân tướng (1)
- Chương 229: Chân tướng (2) – Người không muốn gặp
- Chương 230: Vĩnh viễn là em (1)
- Chương 231: Vĩnh viễn là em (2)
- Chương 232: Vĩnh viễn là em (3)
- Chương 233: Vĩnh viễn là em (4)
- Chương 234: Nghi ngờ
- Chương 235: Only
- Chương 236: Thân thế của Duy Nhất (1)
- Chương 237: Thân thế của Duy Nhất (2)
- Chương 238: Bác sỹ Trần lại xuất hiện
- Chương 239: Tai nạn
- Chương 240: Đầu mối ban đầu
- Chương 241: Vết sẹo của Lãnh Ngạn
- Chương 242: Má tằng
- Chương 243: Nguy cơ
- Chương 244: Lửa
- Chương 245: Đầu mối
- Chương 246: Thù hận của Dịch Hàn
- Chương 247: Thù hận của Dịch Hàn (2)
- Chương 248: Một chút bí mật (1)
- Chương 249: Một chút bí mật (2)
- Chương 250: Một chút bí mật (3)
- Chương 251: Một chút bí mật (4)
- Chương 252: Cái chết mê hoặc của má Tằng
- Chương 253: Nhớ
- Chương 254: Tạm xa nhau
- Chương 255: Ác cảm
- Chương 256: Thay đổi bất ngờ
- Chương 257: Chân chính phía sau màn
- Chương 258: Sự thật phía sau tấm màn (2)
- Chương 259: Kết thúc sao
- Chương 260: Phát hiện Tĩnh Lam
- Chương 261: Tĩnh Lam xảy ra ngoài ý muốn
- Chương 262: Đọ sức (1)
- Chương 263: Đọ sức (2)
- Chương 264: Đọ sức (3)
- Chương 265: Đọ sức (4)
- Chương 266: Đọ sức (5)
- Chương 267: Đọ sức (6)
- Chương 268: Đọ sức (7)
- Chương 269: Cơn ác mộng (1)
- Chương 270: Cơn ác mộng (2)
- Chương 271: Lưới rách cá chết
- Chương 272: Phản bội
- Chương 273: Mê mang
- Chương 274: Mãi mãi là bạn bè
- Chương 275: Cưng chiều thành thương
- Chương 276: Kiếp sau
- Chương 277: Bắn chết
- Chương 278: Hôm nay là kết cục sao?
- Chương 279: Lựa chọn
- Chương 280: Vĩnh viễn không đủ
- Chương 281: Sụp đổ
- Chương 282: Không cam lòng
- Chương 283: Xa lạ
- Chương 284: Thăm dò
- Chương 285: Không quay đầu lại
- Chương 286: Tàn nhẫn
- Chương 287: Hận
- Chương 288: Anh yêu em
- Chương 289: Mỹ Mỹ xuất hiện
- Chương 290: Bí mật
- Chương 291: Thì ra là
- Chương 292: Làm sao bây giờ
- Chương 293: Kết cục 1
- Chương 294: Kết thúc (2)
- Chương 295: Kết thúc (3)
- Chương 296: Kết thúc (4)
- Chương 297: Kết thúc (5)
- Chương 298: Kết thúc (6)
- Chương 299: Kết thúc (7)
- Chương 300: Kết thúc (8)
- Chương 301: Kết thúc (9)
- Chương 302: Kết thúc (10)
- Chương 303: Ngoại truyện 1
- Chương 304: Ngoại truyện 2
- Chương 305: Ngoại truyện 3
- Chương 306: Ngoại truyện 4: Hành trình hạnh phúc!
- Chương 307: Ngoại truyện 5
- Chương 308: Ngoại truyện 6
- Chương 309: Ngoại truyện 7
- Chương 310: Ngoại truyện 8
- Chương 311: Ngoại truyện 9
- Chương 312: Ngoại truyện 10
- Chương 313: Ngoại truyện 11
- Chương 314: Ngoại truyện 12
- Chương 315: Ngoại truyện 13
- Chương 316: Ngoại truyện 14
- Chương 317: Ngoại truyện 15
- Chương 318: Ngoại truyện 16
- Chương 319: Ngoại truyện 17
- Chương 320: Ngoại truyện 18
- Chương 321: Ngoại truyện 19
- Chương 322: Ngoại truyện 20
- Chương 323: Ngoại truyện 21
- Chương 324: Ngoại truyện 22
- Chương 325: Ngoại truyện 23
- Chương 326: Ngoại truyện 24
- Chương 327: Ngoại truyện 25
- Chương 328: Ngoại truyện 26
- Chương 329: Ngoại truyện 27
- Chương 330: Ngoại truyện 28
- Chương 331: Ngoại truyện 29
- Chương 332: Ngoại truyện 30
- Chương 333: Ngoại truyện 31
- Chương 334: Ngoại truyện 32
- Chương 335: Ngoại truyện 33
- Chương 336: Ngoại truyện 34
- Chương 337: Ngoại truyện 35
- Chương 338: Ngoại truyện 36
- Chương 339: Ngoại truyện 37
- Chương 340: Ngoại truyện 38
- Chương 341: Ngoại truyện 39
- Chương 342: Ngoại truyện 40
- Chương 343: Ngoại truyện 41
- Chương 344: Ngoại truyện 42
- Chương 345: Ngoại truyện 43
- Chương 346: Ngoại truyện 44
- Chương 347: Ngoại truyện 45
- Chương 348: Ngoại truyện 46
- Chương 349: Ngoại truyện 47
- Chương 350: Ngoại truyện 48
- Chương 351: Ngoại truyện 49: Lễ Noel vui vẻ
- Chương 352: Ngoại truyện 50
- Chương 353: Ngoại truyện về Lôi Đình Ân: 50% trộm tâm tình người - Ngoại truyện 1
- Chương 354: Ngoại truyện 2
- Chương 355: Ngoại truyện 3
- Chương 356: Ngoại truyện 4
- Chương 357: Ngoại truyện 5
- Chương 358: Ngoại truyện 6
- Chương 359: Ngoại truyện 7
- Chương 360: Ngoại truyện 8
- Chương 361: Ngoại truyện 9
- Chương 362: Ngoại truyện 10
- Chương 363: Ngoại truyện 11
- Chương 364: Ngoại truyện 12
- Chương 365: Ngoại truyện 13
- Chương 366: Ngoại truyện 14
- Chương 367: Ngoại truyện 15
- Chương 368: Ngoại truyện 16
- Chương 369: Ngoại truyện 17