Sau Khi Xuyên Sách Ta Lui Vòng Giải Trí Làm Cá Mặn - Chương 3
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Sau Khi Xuyên Sách Ta Lui Vòng Giải Trí Làm Cá Mặn
Chương 3
Thái độ của Lâm Nhất Niệm giống như một chậu nước đá đổ vào đầu trợ lý. Trợ lý còn đang nhiệt huyết sôi trào, chờ xem sự nghiệp Lâm Nhất Niệm cất cánh, liền bị đổ ngay vào đầu.
Tiểu trợ lý Nhiều Nhiều nhấp nhấp khoé miệng, nhỏ giọng nói: “Chị Niệm Niệm, chị không mong chờ sao?”
Lâm Nhất Niệm cũng không ngẩng đầu lên, chỉ có lệ mà trả lời một câu: “Chị rất mong chờ a”.
Nhiều Nhiều trong lòng nói thầm, chị ấy đã ngồi ở đây xem di động rất lâu rồi, vẫn luôn không ngẩng đầu, thao tác tay cũng không giống như đang chơi trò chơi. Vậy trong di động đang ẩn giấu yêu tinh câu người nào vây?
Nhiều Nhiều liền đem đầu ngó qua, sau đó liền nhìn thấy trên màn hình là ảnh chụp của một cô gái.
Cô nàng đang muốn nhìn rõ hơn một chút, thì màn hình di động liền bị tắt, tối đen.
“Lòng hiếu kỳ đừng quá lớn.” Lâm Nhất Niệm đẩy đầu của cô nàng ra, thu lại di động của mình rồi đứng dậy bước đi.
Nhiều Nhiều bị bỏ lại, đứng ngốc tại chỗ. Tuy rằng cô nàng không nhìn thấy rõ người trên màn hình, nhưng cô nàng khẳng định, bản thân đã nhìn thấy bức ảnh này rồi.
Đến tột cùng là ảnh chụp của ai? Vì cái gì chị Niệm Niệm lại nhìn cô gái đó lâu như vậy?
Suy nghĩ một hồi, Nhiều Nhiều cũng không nghĩ ra được.
Tính tính một chút, cô nàng liền không nghĩ nữa. Chỉ cần trong bức ảnh đó không phải là một người đàn ông là được. Sự nghiệp của chị Niệm Niệm mắt thấy sắp đi lên, là thời điểm cần phải nỗ lực làm việc, ngàn vạn lần không thể bị đàn ông câu đi mất, yêu đương sẽ làm chậm trễ sự nghiệp.
Mười phút sau, Lâm Nhất Niệm đã được cột chắc dây thép vào người, cảnh quay cuối cùng sắp được bắt đầu.
Máy quay chính thức bắt đầu quay, đạo diễn cùng biên kịch ngồi ở phía sau máy theo dõi, trong mắt tràn đầy thưởng thức.
Lâm Nhất Niệm trên dây thép diễn quá đẹp, đầy cảm xúc. Cô đã uyển chuyển còn nhẹ nhàng lại phiêu dật. Người khác bị treo trên dây thép, diễn chính là cố gắng bay, còn Lâm Nhất Niệm lại giống như đang bồng bềnh bay, dây thép bị buộc quanh người giống như để buộc cô lại, không cho cô bay mất.
Lúc sau trên không trung diễn ra đánh nhau, tất cả các chiêu thức Lâm Nhất Niệm diễn đều rất tự nhiên, lưu loát. Những pha hành động của cô còn rất đẹp, giống như làm sống lại nhân vật nữ hai trong nguyên tác truyện.
Nhưng cảnh quay lớn, có quá nhiều người tham gia diễn, vì vậy mà phạm lỗi cũng nhiều. Cảnh này phải quay lặp đi lặp lại tám lần mới hoàn hảo kết thúc.
Bộ phim 《 hỏi 》 chính thức đóng máy, dây thép trên người diễn viên còn chưa được bỏ ra, mọi người vẫn đang bay trên không trung thì ở phía dưới, một đám người đã bộc phát hoan hô một trận.
“Đóng máy!”
“Đạo diễn Giang, tiệc đóng máy có phải nên được sắp xếp chỗ tốt hay không?”
“Chúng tôi ở trong núi ngây người một tuần rồi, hai mắt đã mờ đi rồi, tôi muốn được ăn một bữa thịt lớn!”
“Đạo diễn Giang ……”
Tiểu trợ lý Nhiều Nhiều nhấp nhấp khoé miệng, nhỏ giọng nói: “Chị Niệm Niệm, chị không mong chờ sao?”
Lâm Nhất Niệm cũng không ngẩng đầu lên, chỉ có lệ mà trả lời một câu: “Chị rất mong chờ a”.
Nhiều Nhiều trong lòng nói thầm, chị ấy đã ngồi ở đây xem di động rất lâu rồi, vẫn luôn không ngẩng đầu, thao tác tay cũng không giống như đang chơi trò chơi. Vậy trong di động đang ẩn giấu yêu tinh câu người nào vây?
Nhiều Nhiều liền đem đầu ngó qua, sau đó liền nhìn thấy trên màn hình là ảnh chụp của một cô gái.
Cô nàng đang muốn nhìn rõ hơn một chút, thì màn hình di động liền bị tắt, tối đen.
“Lòng hiếu kỳ đừng quá lớn.” Lâm Nhất Niệm đẩy đầu của cô nàng ra, thu lại di động của mình rồi đứng dậy bước đi.
Nhiều Nhiều bị bỏ lại, đứng ngốc tại chỗ. Tuy rằng cô nàng không nhìn thấy rõ người trên màn hình, nhưng cô nàng khẳng định, bản thân đã nhìn thấy bức ảnh này rồi.
Đến tột cùng là ảnh chụp của ai? Vì cái gì chị Niệm Niệm lại nhìn cô gái đó lâu như vậy?
Suy nghĩ một hồi, Nhiều Nhiều cũng không nghĩ ra được.
Tính tính một chút, cô nàng liền không nghĩ nữa. Chỉ cần trong bức ảnh đó không phải là một người đàn ông là được. Sự nghiệp của chị Niệm Niệm mắt thấy sắp đi lên, là thời điểm cần phải nỗ lực làm việc, ngàn vạn lần không thể bị đàn ông câu đi mất, yêu đương sẽ làm chậm trễ sự nghiệp.
Mười phút sau, Lâm Nhất Niệm đã được cột chắc dây thép vào người, cảnh quay cuối cùng sắp được bắt đầu.
Máy quay chính thức bắt đầu quay, đạo diễn cùng biên kịch ngồi ở phía sau máy theo dõi, trong mắt tràn đầy thưởng thức.
Lâm Nhất Niệm trên dây thép diễn quá đẹp, đầy cảm xúc. Cô đã uyển chuyển còn nhẹ nhàng lại phiêu dật. Người khác bị treo trên dây thép, diễn chính là cố gắng bay, còn Lâm Nhất Niệm lại giống như đang bồng bềnh bay, dây thép bị buộc quanh người giống như để buộc cô lại, không cho cô bay mất.
Lúc sau trên không trung diễn ra đánh nhau, tất cả các chiêu thức Lâm Nhất Niệm diễn đều rất tự nhiên, lưu loát. Những pha hành động của cô còn rất đẹp, giống như làm sống lại nhân vật nữ hai trong nguyên tác truyện.
Nhưng cảnh quay lớn, có quá nhiều người tham gia diễn, vì vậy mà phạm lỗi cũng nhiều. Cảnh này phải quay lặp đi lặp lại tám lần mới hoàn hảo kết thúc.
Bộ phim 《 hỏi 》 chính thức đóng máy, dây thép trên người diễn viên còn chưa được bỏ ra, mọi người vẫn đang bay trên không trung thì ở phía dưới, một đám người đã bộc phát hoan hô một trận.
“Đóng máy!”
“Đạo diễn Giang, tiệc đóng máy có phải nên được sắp xếp chỗ tốt hay không?”
“Chúng tôi ở trong núi ngây người một tuần rồi, hai mắt đã mờ đi rồi, tôi muốn được ăn một bữa thịt lớn!”
“Đạo diễn Giang ……”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51