Trọng Sinh Để Yêu Lần Nữa (Quyển 2) - Chương 32:Đòi Em Cả Vỗn Lẫn Lãi
Chương trước- Chương 1:Tử Thiên Trở Lại
- Chương 2:Đoàn Viên
- Chương 3:Lần Đầu Gặp Lại
- Chương 4:Không Ai Nợ Ai
- Chương 5:Lún Sâu Vào Nguy Hiểm
- Chương 6:Nụ Cười Trong Lửa
- Chương 7:Trọng Sinh Rồi
- Chương 8:Kiếp Này, Con Chỉ Kết Hôn Với Anh Ấy
- Chương 9:Đệ Nhất Mĩ Nhân
- Chương 10:Tra Nam, Tiện Nữ, Thật Xứng Đôi
- Chương 11:Diễn Kịch Giả Lại Được Xem Kịch Thật
- Chương 12:Vị Hôn Thê Của Anh
- Chương 13:Cây Thông Giáng Sinh
- Chương 14:Dạy Dỗ Thật Tốt
- Chương 15:Hối Lộ Gia Đình Chồng
- Chương 16:Công Chúa Tuyết
- Chương 17:Thâu Tóm Lâm Thị
- Chương 18:Làm Bà Mối
- Chương 19:Đừng Thấy Sang Mà Bắt Quàng Làm Họ
- Chương 20:Lời Cảnh Cáo Đầy Khiêm Nhã
- Chương 21:Công Chúa Tuyết, Anh Về Rồi
- Chương 22:Quà Giáng Sinh Cho Em
- Chương 23:Cuối Cùng Em Cũng Đợi Được Anh
- Chương 24:Bất Ngờ Lại Nối Tiếp Bất Ngờ
- Chương 25:Kết Hôn (1)
- Chương 26:Kết Hôn (2)
- Chương 27:Ghen (1)
- Chương 28:Ghen (2)
- Chương 29:Không Xứng
- Chương 30:Đông Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình
- Chương 31:Đóng Gói Anh Lại, Giấu Đi
- Chương 32:Đòi Em Cả Vỗn Lẫn Lãi
- Chương 33:Cầu Được Ước Thấy
- Chương 34:Không Thể So Sánh
- Chương 35:Tôi Nhớ Mặt Em Rồi
- Chương 36:Hôn Lễ (1)
- Chương 37:Hôn Lễ (2)
- Chương 38:Hôn Lễ (3)
- Chương 39:Tai Nạn Trong Hôn Lễ
- Chương 40:Đã Không Sao Rồi
- Chương 41:Không Phải Dạng Vừa
- Chương 42:Xem Tình Thú Miễn Phí
- Chương 43:Không Còn Liên Quan
- Chương 44:Em Chỉ Cần Anh
- Chương 45:Liền Hôn Cho Em Nín Khóc
- Chương 46:Trái Tim Thắng Lí Trí.
- Chương 47:Ai Thắt Nút Dây, Thì Tự Mình Tháo
- Chương 48:Anh Muốn Theo Đuổi Em
- Chương 49:Vợ Ơi..Anh Đau..!!
- Chương 50:Sinh Con Cho Anh
- Chương 51:" Chỗ Nào Anh Cũng Thấy Rồi "
- Chương 52:Thư Kí Lâm An
- Chương 53:Lục Tổng, Tha Cho Tôi
- Chương 54:Chàng Rể Quý
- Chương 55:Tiết Phong
- Chương 56:Chỉ Muốn Ôm Em Ngủ
- Chương 57:Đã Có Một Tiểu Lưu Manh Rồi
- Chương 58:Ốm Nghén
- Chương 59:Là Song Thai !
- Chương 60:Âm Mưu Thâm Hiểm
- Chương 61:Gặp Lại Tiết Phong
- Chương 62:Biệt Ly (1)
- Chương 63:Biệt Ly (2)
- Chương 64:Biệt Ly (3)
- Chương 65:Bắt Cóc Trong Lễ Pháo Hoa
- Chương 66:Thiêu Sống Nó Đi !
- Chương 67:Sinh Ly Tử Biệt (1)
- Chương 68:Sinh Ly Tử Biệt (2)
- Chương 69:Sinh Ly Tử Biệt (3)
- Chương 70:Nỗi Đau Quá Lớn
- Chương 71:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (1)
- Chương 72:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (2)
- Chương 73:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (3)
- Chương 74:Mẹ Góa, Con Côi
- Chương 75:Nước Mắt Của Lục Minh Tử Thiên
- Chương 76:Bài Học Đáng Giá.
- Chương 77:Chẳng Là Cái Thá Gì !
- Chương 78:Tôi Muốn Săm Hình Cô Ấy Lên Lưng Tôi !
- Chương 79:Lục Thiên Bảo, Lục Thiên Trình
- Chương 80:Tôi Muốn Thử Lòng Cô Ấy !
- Chương 81:Ông Chủ Mới Của Phong-Hà
- Chương 82:Người Đó Là Anh Có Phải Không?
- Chương 83:Sự Thật Được Tiết Lộ
- Chương 84:Chỉ Vì Em Là Vợ Anh !
- Chương 85:Say Rượu, Say Cả Tình
- Chương 86:Vợ Chồng Đoàn Tụ
- Chương 87:Anh Không Hứa, Nhưng Anh Sẽ Dùng Hành Động Để Chứng Minh
- Chương 88:Chúng Ta Là Một Gia Đình
- Chương 89:Chân Tình
- Chương 90:Đánh Cược
- Chương 91:Ân Oán Lại Tiếp Ân Oán
- Chương 92:Trọn Đời Yêu Em
- Chương 93:Quả Báo
- Chương 94:Linh Cảm Xấu
- Chương 95:Trình Trình Bị Bắt Đi Rồi !
- Chương 96:Kết Thúc (1)
- Chương 97:Kết Thúc (2)
- Chương 98:Kết Thúc (3)
- Chương 99:Kết Thúc (4)
- Chương 100:Yêu Thêm Lần Nữa, Lần Nữa, Và Một Lần Nữa
- Chương 101:Thiên - Hân Phiên Ngoại (1)
- Chương 102:Thiên - Hân Phiên Ngoại (2)
- Chương 103:Thiên - Hân Phiên Ngoại (3)
- Chương 104:Thiên - Hân Phiên Ngoại (4)
- Chương 105:Thiên - Hân Phiên Ngoại (5)
- Chương 106:Thiên - Hân Phiên Ngoại (6)
- Chương 107:Thiên - Hân Phiên Ngoại ( 7)
- Chương 108:Thiên - Hân Phiên Ngoại (End)
- Chương 109: Tiết Phong-Triển Hà (1)
- Chương 110:Tiết Phong-Triển Hà (2)
- Chương 111:Tiết Phong-Triển Hà (3)
- Chương 112:Tiết Phong-Triển Hà (4)
- Chương 113:Tiết Phong-Triển Hà (5)
- Chương 114:Tiết Phong-Triển Hà (6)
- Chương 115:Tiết Phong-Triển Hà (7)
- Chương 116:Tiết Phong-Triển Hà (8)
- Chương 117:Tiết Phong-Triển Hà (9)
- Chương 118:Tiết Phong-Triển Hà (10)
- Chương 119:Tiết Phong-Triển Hà (End)
- Chương 120:Kết Thúc Viên Mãn
- Chương 121:Thông Báo Từ Tác Giả
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Trọng Sinh Để Yêu Lần Nữa (Quyển 2)
Chương 32:Đòi Em Cả Vỗn Lẫn Lãi
Nhà Hàng Đông Du vốn là một nơi sang trọng, những thực khách có thể vào dùng bữa ở đây tuyệt không phải tầm thường.
Hách Mạc Hân lại nhìn đến Lý Tiểu Niên, cô thầm đánh giá, Lý Tiểu Niên này chắc chắn là một thiên kim nhà giàu, chỉ nhìn cách ăn mặc thôi là đủ để khẳng định rồi.
Nhìn kĩ, cô ấy có lẽ bằng tuổi cô, lại có vẻ hiền lành, hơi nhút nhát, nhưng sao lại đi kết bạn với loại người như Lâm Tuyết Liên, có uẩn khúc gì chăng.
Thấy Lý Tiểu Niên cứ đứng hoài, Hách Liên Mạc Hân cũng thấy tội, người cô không ưa là cô ả Lâm Tuyết Liên kia thôi, chứ cô gái này vốn không liên quan. Hách Liên Mạc Hân Cô là như vậy, ân oán luôn rõ ràng.
"Niên Tiểu Thư, cô ngồi xuống đây đi, đứng hoài không thấy mỏi chân sao? " Hách Liên Mạc Hân vừa nói vừa đưa tay ra hiệu cho Lý Tiểu Niên.
"Hả? Tôi...tôi có thể ngồi sao?" Lý Tiểu Niên ấp úng, e sợ nhìn Hách Liên Mạc Hân mà hỏi.
Hách Liên Mạc Hân buông thìa xuống, cô nhìn Lý Tiểu Niên, châm chọc mà nói :
"Niên Tiểu Thư, cô ngại gì, cô xem, bạn của cô da mặt đúng đủ dày nha, lại có thể tự nhiên ngồi gần chồng của tôi mà không hỏi xem anh ấy có thích hay không?"
"Vậy nên cô cứ ngồi cạnh tôi đi.. Nào nhanh đi."
Lý Tiểu Niên nhìn Hách Liên Mạc Hân, ánh mắt đầy áy náy, con Lâm Tuyết Liên thì không những không biết xấu hổ mà còn ra vẻ đắc ý. Cô ta nghĩ Hách Liên Mạc Hân có lẽ sợ cô ta nên mới không dám làm gì, chỉ dám châm chọc mà thôi.
Ngay khi Lý Tiểu Niên đang định ngồi xuống, thì tiếng quát của Lục Minh Tử Thiên làm cô rụt người lại, lui hẳn ra xa.
"Cút...Lâm Tuyết Liên, cô điếc sao?" Lục Minh Tử Thiên ánh mắt rét lạnh nhìn cô ta mà nói.
"Anh Tử Thiên, em chỉ muốn ngồi ăn chung với anh thôi, cũng không được nữa sao? Hai chúng ta vốn quen thân kia mà. " Lâm Tuyết Liên vẫn cố nài nỉ.
Lục Minh Tử Thiên lúc này điên thật sự, anh nhìn cô ta cười khẩy, rồi nói :
"Haa..muốn ăn chung sao? Được, tôi cho cô toại nguyện."
Dứt lời, Lục Minh Tử Thiên liền đứng lên, không chút do dự, anh cầm luôn nửa tô cháo còn lại dội thẳng lên đầu Lâm Tuyết Liên. Một lần đổ sạch sẽ.
"Ăn đi, cháo của tôi đó, ăn ngon không?" Anh vừa cười lạnh vừa hỏi.
"Aaa...Lục Minh Tử Thiên, anh bị điên sao?" Lâm Tuyết Liên hét rầm lên, cô ta không ngờ anh vậy mà lại không xót xa, thẳng tay dội cháo lên người cô ta. Từ đầu đến cổ, khắp người đều là cháo.
Lý Tiểu Niên khiếp đảm nhìn Lâm Tuyết Liên, cô cúi đầu lia lịa trước mặt Lục Minh Tử Thiên,
Lục Thiếu, tôi xin lỗi, xin lỗi, xin anh bỏ qua cho tôi, tôi đi trước..
Nói xong, Lý Tiểu Niên chạy mất dạng, không thấy bóng dáng. "Mẹ ơi, chỉ có người ngu mới ở lại đó mà chịu trận thôi."
Hách Liên Mạc Hân nhìn đến một màn kia, cô vẫn dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra, chỉ tiếc Lý Tiểu Niên kia lại bị anh chồng của cô dọa chạy rồi. Bằng không kết bạn với cô ấy cũng được đó chứ.
Lâm Tuyết Liên một thân nhớp nháp toàn cháo, cô ta đứng không được mà ngồi cũng không xong, vừa xấu hổ vừa căm phẫn, ánh mắt đáng thương nhìn Lục Minh Tử Thiên.
"Anh Tử Thiên, em đáng ghét đến vậy sao? Tại sao chứ? Cô ta có gì tốt hơn em."
Lục Minh Tử Thiên đi vòng qua bên chỗ Hách Liên Mạc Hân, anh quay sang lạnh lùng nhìn Lâm Tuyết Liên rồi hời hợt nói :
"Lâm Tuyết Liên, cô đúng thật khiến tôi chán ghét đến buồn nôn, vợ tôi, cô có thể so sao?"
Nói xong, anh xoa đầu Hách Liên Mạc Hân, giọng đây cưng chiều mà nói,
"Mạc Hân đi thôi, chúng ta đến cô nhi viện, ở đây thật chướng mắt."
"Vâng! " Cô gật đầu rồi đứng lên cùng anh rời đi. Hai người xách theo những phần đồ ăn, đi khỏi nhà hàng, để lại Lâm Tuyết Liên đứng ở đó, bao nhiêu thực khách đều đổ dồn ánh mắt vào cô ta.
Thật đủ mất mặt, không biết giấu mặt vào đâu.
Đám nhân viên của cửa hàng được một phen cười no, cậu chủ của bọn họ đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc mà, dù gì người ta cũng là con gái nha, vậy mà lại chẳng cho cô ta một chút thể diện nào.
"Haizz...cậu chủ nhà họ, đúng là độc đoán quá rồi."
Trên xe. Không khí trầm mặc.
Hách Liên Mạc Hân ngồi suy nghĩ lại chuyện khi nãy, cô không ngờ anh lại làm như vậy, dù sao Lâm Tuyết Liên kia cũng không đáng bị như vậy.
"Tử Thiên à, khi nãy anh sao lại đổ cháo lên người Lâm Tuyết Liên, cô ta cũng không có ý gì mà." Hách Liên Mạc Hân vừa nhìn lén anh vừa hỏi.
Lục Minh Tử Thiên hai tai vẫn nắm vô lăng, anh không nhìn cô, anh chỉ nói ngắn gọn. "Cô ta đáng bị như vậy."
"Ồ, là vậy sao? Sao anh lại vô tình thế, Lâm Tuyết Liên kia cũng chưa làm gì đến anh và em kia mà." Hách Liên Mạc Hân nói tiếp.
Lục Minh Tử Thiên nhìn cô vợ sắp cưới của mình, anh có chút bất lực, "sao cô lại hỏi nhiều thế, không chỉ vậy cô lại còn nói thay cho ả Lâm Tuyết Liên kia. "
Bình sinh anh chúa ghét loại phụ nữ không có tiết tháo như thế, đã vậy, lại còn lợi dụng người khác để đạt được mục đích của mình.
Ban nãy, khi nhìn thấy phản ứng có chút ngốc nghếch của Lý Tiểu Niên, anh liền biết Lâm Tuyết Liên kia chắc chắn đã lợi dụng Lý Tiểu Niên đó không ít.
Vài hôm trước, anh từng nghe Mạc Hân nhà anh nói, Lâm Gia đã phá sản từ trước rồi. Vậy nên, Lâm Tuyết Liên kia thân cận với Thiên kim nhà Lý Gia, mục đích là vì tiền mà thôi.
Mà loại con gái hám tiền như vậy, anh lại càng khinh bỉ căm ghét.
"Tử Thiên, anh sao thế? Anh giận em? " Hách Liên Mạc Hân hua hua tay trước mắt anh.
"Đừng quậy, anh đang lái xe. " Lục Minh Tử Thiên nghiêm túc nhắc nhở.
Nhưng mà Hách Liên Mạc Hân là ai cơ chứ? Bản tính của cô trước giờ luôn ngang ngược. Thích gì thì làm nấy, kể cả việc trêu chọc anh cũng không ngoại lệ.
Cô lay lay tay anh, tiếp tục trêu anh.
Lục Minh Tử Thiên cau mày, anh lái xe tắp vào lề. "Cô vợ này của anh, không trừng phạt là không được mà."
"Nhóc con, em muốn anh trừng phạt em đúng không? " Lục Minh Tử Thiên quay sang nhìn Hách Liên Mạc Hân, giọng đầy mờ ám.
Nhìn vào đôi mắt của anh, Hách Liên Mạc Hân liền giật mình, không ổn, cô hình như đã chọc anh thật rồi..
"Anh Tử Thiên...em...."chưa dứt lời, cô liền bị anh đè ra ghế lái, hôn đến mềm người, không thở nổi nữa, anh mới buông cô ra, anh thì thầm...
"Hách Liên Mạc Hân, em vẫn còn nợ anh đấy? em muốn trả nợ ở đây, hửm?"
A...Hách Liên Mạc Hân lúc này mới bừng tỉnh, xong rồi, đúng là cái chuyện kia, hai người đã bị Âu Dương Phàm phá hỏng, khi đó anh nói buổi tối cô phải trả cho anh..
Cô căn bản tưởng anh quên rồi, vậy mà vẫn chưa quên, "Tử Thiên...đây là trên xe nha..anh tính làm thật luôn sao?" Hách Liên Mạc Hân thầm than trong lòng. Khuôn mặt cô ngây ra, đỏ ửng...
Haha...Lục Minh Tử Thiên nhìn biểu cảm của cô, anh bật cười. Đưa tay khẽ búng trán cô một cái, anh nói :
"Nhóc con, nghĩ cái gì đó...Anh còn chưa đến mức như em nghĩ đâu. Lần này tha cho em, đợi đến tân hôn, anh đòi em cả vốn lẫn lãi luôn..."
Dứt lời, anh ngồi ngay ngắn lại ghế lái, khởi động xe, mặc cho cô gái ngồi cạnh, khuôn mặt hết đỏ lại hồng...."xấu hổ quá, sao anh lại đoán được cái ý nghĩ đen tối kia của cô chứ...?"
"Aaa...Tử Thiên đáng ghét..."cô thầm mắng trong lòng, quay mặt ra cửa kính xe, không dám nhìn anh.
Xe lướt qua từng dãy phố, hướng Cô Nhi Viện An Phước chạy thẳng...rồi mất hút trong dòng xe qua lại trong ngày vọng giáng sinh...
Hách Mạc Hân lại nhìn đến Lý Tiểu Niên, cô thầm đánh giá, Lý Tiểu Niên này chắc chắn là một thiên kim nhà giàu, chỉ nhìn cách ăn mặc thôi là đủ để khẳng định rồi.
Nhìn kĩ, cô ấy có lẽ bằng tuổi cô, lại có vẻ hiền lành, hơi nhút nhát, nhưng sao lại đi kết bạn với loại người như Lâm Tuyết Liên, có uẩn khúc gì chăng.
Thấy Lý Tiểu Niên cứ đứng hoài, Hách Liên Mạc Hân cũng thấy tội, người cô không ưa là cô ả Lâm Tuyết Liên kia thôi, chứ cô gái này vốn không liên quan. Hách Liên Mạc Hân Cô là như vậy, ân oán luôn rõ ràng.
"Niên Tiểu Thư, cô ngồi xuống đây đi, đứng hoài không thấy mỏi chân sao? " Hách Liên Mạc Hân vừa nói vừa đưa tay ra hiệu cho Lý Tiểu Niên.
"Hả? Tôi...tôi có thể ngồi sao?" Lý Tiểu Niên ấp úng, e sợ nhìn Hách Liên Mạc Hân mà hỏi.
Hách Liên Mạc Hân buông thìa xuống, cô nhìn Lý Tiểu Niên, châm chọc mà nói :
"Niên Tiểu Thư, cô ngại gì, cô xem, bạn của cô da mặt đúng đủ dày nha, lại có thể tự nhiên ngồi gần chồng của tôi mà không hỏi xem anh ấy có thích hay không?"
"Vậy nên cô cứ ngồi cạnh tôi đi.. Nào nhanh đi."
Lý Tiểu Niên nhìn Hách Liên Mạc Hân, ánh mắt đầy áy náy, con Lâm Tuyết Liên thì không những không biết xấu hổ mà còn ra vẻ đắc ý. Cô ta nghĩ Hách Liên Mạc Hân có lẽ sợ cô ta nên mới không dám làm gì, chỉ dám châm chọc mà thôi.
Ngay khi Lý Tiểu Niên đang định ngồi xuống, thì tiếng quát của Lục Minh Tử Thiên làm cô rụt người lại, lui hẳn ra xa.
"Cút...Lâm Tuyết Liên, cô điếc sao?" Lục Minh Tử Thiên ánh mắt rét lạnh nhìn cô ta mà nói.
"Anh Tử Thiên, em chỉ muốn ngồi ăn chung với anh thôi, cũng không được nữa sao? Hai chúng ta vốn quen thân kia mà. " Lâm Tuyết Liên vẫn cố nài nỉ.
Lục Minh Tử Thiên lúc này điên thật sự, anh nhìn cô ta cười khẩy, rồi nói :
"Haa..muốn ăn chung sao? Được, tôi cho cô toại nguyện."
Dứt lời, Lục Minh Tử Thiên liền đứng lên, không chút do dự, anh cầm luôn nửa tô cháo còn lại dội thẳng lên đầu Lâm Tuyết Liên. Một lần đổ sạch sẽ.
"Ăn đi, cháo của tôi đó, ăn ngon không?" Anh vừa cười lạnh vừa hỏi.
"Aaa...Lục Minh Tử Thiên, anh bị điên sao?" Lâm Tuyết Liên hét rầm lên, cô ta không ngờ anh vậy mà lại không xót xa, thẳng tay dội cháo lên người cô ta. Từ đầu đến cổ, khắp người đều là cháo.
Lý Tiểu Niên khiếp đảm nhìn Lâm Tuyết Liên, cô cúi đầu lia lịa trước mặt Lục Minh Tử Thiên,
Lục Thiếu, tôi xin lỗi, xin lỗi, xin anh bỏ qua cho tôi, tôi đi trước..
Nói xong, Lý Tiểu Niên chạy mất dạng, không thấy bóng dáng. "Mẹ ơi, chỉ có người ngu mới ở lại đó mà chịu trận thôi."
Hách Liên Mạc Hân nhìn đến một màn kia, cô vẫn dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra, chỉ tiếc Lý Tiểu Niên kia lại bị anh chồng của cô dọa chạy rồi. Bằng không kết bạn với cô ấy cũng được đó chứ.
Lâm Tuyết Liên một thân nhớp nháp toàn cháo, cô ta đứng không được mà ngồi cũng không xong, vừa xấu hổ vừa căm phẫn, ánh mắt đáng thương nhìn Lục Minh Tử Thiên.
"Anh Tử Thiên, em đáng ghét đến vậy sao? Tại sao chứ? Cô ta có gì tốt hơn em."
Lục Minh Tử Thiên đi vòng qua bên chỗ Hách Liên Mạc Hân, anh quay sang lạnh lùng nhìn Lâm Tuyết Liên rồi hời hợt nói :
"Lâm Tuyết Liên, cô đúng thật khiến tôi chán ghét đến buồn nôn, vợ tôi, cô có thể so sao?"
Nói xong, anh xoa đầu Hách Liên Mạc Hân, giọng đây cưng chiều mà nói,
"Mạc Hân đi thôi, chúng ta đến cô nhi viện, ở đây thật chướng mắt."
"Vâng! " Cô gật đầu rồi đứng lên cùng anh rời đi. Hai người xách theo những phần đồ ăn, đi khỏi nhà hàng, để lại Lâm Tuyết Liên đứng ở đó, bao nhiêu thực khách đều đổ dồn ánh mắt vào cô ta.
Thật đủ mất mặt, không biết giấu mặt vào đâu.
Đám nhân viên của cửa hàng được một phen cười no, cậu chủ của bọn họ đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc mà, dù gì người ta cũng là con gái nha, vậy mà lại chẳng cho cô ta một chút thể diện nào.
"Haizz...cậu chủ nhà họ, đúng là độc đoán quá rồi."
Trên xe. Không khí trầm mặc.
Hách Liên Mạc Hân ngồi suy nghĩ lại chuyện khi nãy, cô không ngờ anh lại làm như vậy, dù sao Lâm Tuyết Liên kia cũng không đáng bị như vậy.
"Tử Thiên à, khi nãy anh sao lại đổ cháo lên người Lâm Tuyết Liên, cô ta cũng không có ý gì mà." Hách Liên Mạc Hân vừa nhìn lén anh vừa hỏi.
Lục Minh Tử Thiên hai tai vẫn nắm vô lăng, anh không nhìn cô, anh chỉ nói ngắn gọn. "Cô ta đáng bị như vậy."
"Ồ, là vậy sao? Sao anh lại vô tình thế, Lâm Tuyết Liên kia cũng chưa làm gì đến anh và em kia mà." Hách Liên Mạc Hân nói tiếp.
Lục Minh Tử Thiên nhìn cô vợ sắp cưới của mình, anh có chút bất lực, "sao cô lại hỏi nhiều thế, không chỉ vậy cô lại còn nói thay cho ả Lâm Tuyết Liên kia. "
Bình sinh anh chúa ghét loại phụ nữ không có tiết tháo như thế, đã vậy, lại còn lợi dụng người khác để đạt được mục đích của mình.
Ban nãy, khi nhìn thấy phản ứng có chút ngốc nghếch của Lý Tiểu Niên, anh liền biết Lâm Tuyết Liên kia chắc chắn đã lợi dụng Lý Tiểu Niên đó không ít.
Vài hôm trước, anh từng nghe Mạc Hân nhà anh nói, Lâm Gia đã phá sản từ trước rồi. Vậy nên, Lâm Tuyết Liên kia thân cận với Thiên kim nhà Lý Gia, mục đích là vì tiền mà thôi.
Mà loại con gái hám tiền như vậy, anh lại càng khinh bỉ căm ghét.
"Tử Thiên, anh sao thế? Anh giận em? " Hách Liên Mạc Hân hua hua tay trước mắt anh.
"Đừng quậy, anh đang lái xe. " Lục Minh Tử Thiên nghiêm túc nhắc nhở.
Nhưng mà Hách Liên Mạc Hân là ai cơ chứ? Bản tính của cô trước giờ luôn ngang ngược. Thích gì thì làm nấy, kể cả việc trêu chọc anh cũng không ngoại lệ.
Cô lay lay tay anh, tiếp tục trêu anh.
Lục Minh Tử Thiên cau mày, anh lái xe tắp vào lề. "Cô vợ này của anh, không trừng phạt là không được mà."
"Nhóc con, em muốn anh trừng phạt em đúng không? " Lục Minh Tử Thiên quay sang nhìn Hách Liên Mạc Hân, giọng đầy mờ ám.
Nhìn vào đôi mắt của anh, Hách Liên Mạc Hân liền giật mình, không ổn, cô hình như đã chọc anh thật rồi..
"Anh Tử Thiên...em...."chưa dứt lời, cô liền bị anh đè ra ghế lái, hôn đến mềm người, không thở nổi nữa, anh mới buông cô ra, anh thì thầm...
"Hách Liên Mạc Hân, em vẫn còn nợ anh đấy? em muốn trả nợ ở đây, hửm?"
A...Hách Liên Mạc Hân lúc này mới bừng tỉnh, xong rồi, đúng là cái chuyện kia, hai người đã bị Âu Dương Phàm phá hỏng, khi đó anh nói buổi tối cô phải trả cho anh..
Cô căn bản tưởng anh quên rồi, vậy mà vẫn chưa quên, "Tử Thiên...đây là trên xe nha..anh tính làm thật luôn sao?" Hách Liên Mạc Hân thầm than trong lòng. Khuôn mặt cô ngây ra, đỏ ửng...
Haha...Lục Minh Tử Thiên nhìn biểu cảm của cô, anh bật cười. Đưa tay khẽ búng trán cô một cái, anh nói :
"Nhóc con, nghĩ cái gì đó...Anh còn chưa đến mức như em nghĩ đâu. Lần này tha cho em, đợi đến tân hôn, anh đòi em cả vốn lẫn lãi luôn..."
Dứt lời, anh ngồi ngay ngắn lại ghế lái, khởi động xe, mặc cho cô gái ngồi cạnh, khuôn mặt hết đỏ lại hồng...."xấu hổ quá, sao anh lại đoán được cái ý nghĩ đen tối kia của cô chứ...?"
"Aaa...Tử Thiên đáng ghét..."cô thầm mắng trong lòng, quay mặt ra cửa kính xe, không dám nhìn anh.
Xe lướt qua từng dãy phố, hướng Cô Nhi Viện An Phước chạy thẳng...rồi mất hút trong dòng xe qua lại trong ngày vọng giáng sinh...
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Tử Thiên Trở Lại
- Chương 2:Đoàn Viên
- Chương 3:Lần Đầu Gặp Lại
- Chương 4:Không Ai Nợ Ai
- Chương 5:Lún Sâu Vào Nguy Hiểm
- Chương 6:Nụ Cười Trong Lửa
- Chương 7:Trọng Sinh Rồi
- Chương 8:Kiếp Này, Con Chỉ Kết Hôn Với Anh Ấy
- Chương 9:Đệ Nhất Mĩ Nhân
- Chương 10:Tra Nam, Tiện Nữ, Thật Xứng Đôi
- Chương 11:Diễn Kịch Giả Lại Được Xem Kịch Thật
- Chương 12:Vị Hôn Thê Của Anh
- Chương 13:Cây Thông Giáng Sinh
- Chương 14:Dạy Dỗ Thật Tốt
- Chương 15:Hối Lộ Gia Đình Chồng
- Chương 16:Công Chúa Tuyết
- Chương 17:Thâu Tóm Lâm Thị
- Chương 18:Làm Bà Mối
- Chương 19:Đừng Thấy Sang Mà Bắt Quàng Làm Họ
- Chương 20:Lời Cảnh Cáo Đầy Khiêm Nhã
- Chương 21:Công Chúa Tuyết, Anh Về Rồi
- Chương 22:Quà Giáng Sinh Cho Em
- Chương 23:Cuối Cùng Em Cũng Đợi Được Anh
- Chương 24:Bất Ngờ Lại Nối Tiếp Bất Ngờ
- Chương 25:Kết Hôn (1)
- Chương 26:Kết Hôn (2)
- Chương 27:Ghen (1)
- Chương 28:Ghen (2)
- Chương 29:Không Xứng
- Chương 30:Đông Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình
- Chương 31:Đóng Gói Anh Lại, Giấu Đi
- Chương 32:Đòi Em Cả Vỗn Lẫn Lãi
- Chương 33:Cầu Được Ước Thấy
- Chương 34:Không Thể So Sánh
- Chương 35:Tôi Nhớ Mặt Em Rồi
- Chương 36:Hôn Lễ (1)
- Chương 37:Hôn Lễ (2)
- Chương 38:Hôn Lễ (3)
- Chương 39:Tai Nạn Trong Hôn Lễ
- Chương 40:Đã Không Sao Rồi
- Chương 41:Không Phải Dạng Vừa
- Chương 42:Xem Tình Thú Miễn Phí
- Chương 43:Không Còn Liên Quan
- Chương 44:Em Chỉ Cần Anh
- Chương 45:Liền Hôn Cho Em Nín Khóc
- Chương 46:Trái Tim Thắng Lí Trí.
- Chương 47:Ai Thắt Nút Dây, Thì Tự Mình Tháo
- Chương 48:Anh Muốn Theo Đuổi Em
- Chương 49:Vợ Ơi..Anh Đau..!!
- Chương 50:Sinh Con Cho Anh
- Chương 51:" Chỗ Nào Anh Cũng Thấy Rồi "
- Chương 52:Thư Kí Lâm An
- Chương 53:Lục Tổng, Tha Cho Tôi
- Chương 54:Chàng Rể Quý
- Chương 55:Tiết Phong
- Chương 56:Chỉ Muốn Ôm Em Ngủ
- Chương 57:Đã Có Một Tiểu Lưu Manh Rồi
- Chương 58:Ốm Nghén
- Chương 59:Là Song Thai !
- Chương 60:Âm Mưu Thâm Hiểm
- Chương 61:Gặp Lại Tiết Phong
- Chương 62:Biệt Ly (1)
- Chương 63:Biệt Ly (2)
- Chương 64:Biệt Ly (3)
- Chương 65:Bắt Cóc Trong Lễ Pháo Hoa
- Chương 66:Thiêu Sống Nó Đi !
- Chương 67:Sinh Ly Tử Biệt (1)
- Chương 68:Sinh Ly Tử Biệt (2)
- Chương 69:Sinh Ly Tử Biệt (3)
- Chương 70:Nỗi Đau Quá Lớn
- Chương 71:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (1)
- Chương 72:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (2)
- Chương 73:Tang Lễ Đẫm Nước Mắt (3)
- Chương 74:Mẹ Góa, Con Côi
- Chương 75:Nước Mắt Của Lục Minh Tử Thiên
- Chương 76:Bài Học Đáng Giá.
- Chương 77:Chẳng Là Cái Thá Gì !
- Chương 78:Tôi Muốn Săm Hình Cô Ấy Lên Lưng Tôi !
- Chương 79:Lục Thiên Bảo, Lục Thiên Trình
- Chương 80:Tôi Muốn Thử Lòng Cô Ấy !
- Chương 81:Ông Chủ Mới Của Phong-Hà
- Chương 82:Người Đó Là Anh Có Phải Không?
- Chương 83:Sự Thật Được Tiết Lộ
- Chương 84:Chỉ Vì Em Là Vợ Anh !
- Chương 85:Say Rượu, Say Cả Tình
- Chương 86:Vợ Chồng Đoàn Tụ
- Chương 87:Anh Không Hứa, Nhưng Anh Sẽ Dùng Hành Động Để Chứng Minh
- Chương 88:Chúng Ta Là Một Gia Đình
- Chương 89:Chân Tình
- Chương 90:Đánh Cược
- Chương 91:Ân Oán Lại Tiếp Ân Oán
- Chương 92:Trọn Đời Yêu Em
- Chương 93:Quả Báo
- Chương 94:Linh Cảm Xấu
- Chương 95:Trình Trình Bị Bắt Đi Rồi !
- Chương 96:Kết Thúc (1)
- Chương 97:Kết Thúc (2)
- Chương 98:Kết Thúc (3)
- Chương 99:Kết Thúc (4)
- Chương 100:Yêu Thêm Lần Nữa, Lần Nữa, Và Một Lần Nữa
- Chương 101:Thiên - Hân Phiên Ngoại (1)
- Chương 102:Thiên - Hân Phiên Ngoại (2)
- Chương 103:Thiên - Hân Phiên Ngoại (3)
- Chương 104:Thiên - Hân Phiên Ngoại (4)
- Chương 105:Thiên - Hân Phiên Ngoại (5)
- Chương 106:Thiên - Hân Phiên Ngoại (6)
- Chương 107:Thiên - Hân Phiên Ngoại ( 7)
- Chương 108:Thiên - Hân Phiên Ngoại (End)
- Chương 109: Tiết Phong-Triển Hà (1)
- Chương 110:Tiết Phong-Triển Hà (2)
- Chương 111:Tiết Phong-Triển Hà (3)
- Chương 112:Tiết Phong-Triển Hà (4)
- Chương 113:Tiết Phong-Triển Hà (5)
- Chương 114:Tiết Phong-Triển Hà (6)
- Chương 115:Tiết Phong-Triển Hà (7)
- Chương 116:Tiết Phong-Triển Hà (8)
- Chương 117:Tiết Phong-Triển Hà (9)
- Chương 118:Tiết Phong-Triển Hà (10)
- Chương 119:Tiết Phong-Triển Hà (End)
- Chương 120:Kết Thúc Viên Mãn
- Chương 121:Thông Báo Từ Tác Giả