"Này, anh bạn." Ngồi xuống bên cạnh "Thổ Oa", Tiểu Lý vừa muốn lại gần người đàn ông này, thì bị mùi cá muối khô trên người của người đàn ông làm cho ngạt thở, dịch sang một bên. Sau đó mới nhỏ giọng hỏi, "Cậu và ngài Cố có quan hệ gì thế? Hai người từng quen biết nhau à?"
Mặc dù mới nghe thấy Lương Đại Dũng nói rằng người đàn ông này là kẻ ngốc nhưng Tiểu Lý đã nhìn thấy tốc độ của người này, cũng tận mắt chứng kiến cách cậu ngoan ngoãn đi theo sau khi ngài Cố nói, nhìn thế nào cũng không giống người có vấn đề về IQ.
Có điều kể từ khi họ nhìn thấy thằng nhóc này, người này dường như chưa từng nói chuyện.
Vì vậy có khả năng là thằng nhóc này bị câm?
Nghĩ đến chuỗi hoạt động đột xuất của ngài Cố ngày hôm nay, lại nghĩ đến hình ảnh anh dường như không quan tâm đến sự bẩn thỉu của người đàn ông này, tự mình đè anh lên giường, một ý tưởng vô cùng táo bạo và ngớ ngẩn chợt nảy ra trong đầu Tiểu Lý, khuôn mặt anh ấy ngay lập tức tái nhợt----
Này này này, cái thằng nhóc này, chắc không phải là "bạn cũ" của ngài Cố mà đúng không?!
Trong lòng có tiếng "lộp bộp", Tiểu Lý nhanh chóng lấy điện thoại ra, tìm số của Lão Lý, đội trưởng đội an ninh đang đi công tác xa.
[Là Tiểu Lý không phải Lão Lý: Sếp, sếp, anh quen ngài Cố lâu rồi, trước đây anh ấy đã từng có quan hệ tình cảm với ai đó chưa?]
[Lão Lý:???]
[Lão Lý: Đến tối là phát điên à?]
[Là Tiểu Lý không phải lão Lý: Haiz, không phải, hôm nay...]
Anh ấy như cây đậu bùm bùm kể cho Lão Lý nghe những gì đã xảy ra ngày hôm nay, cuối cùng còn lén chụp một bức ảnh của "Thổ Oa" và gửi cho Lão Lý.
[Lão Lý:..............]
Nhìn thấy chuỗi dài hình dấu chấm này, Tiểu Lý lập tức vui mừng, biết Lão Lý cũng sửng sốt như mình, anh ấy lập tức hài lòng, không khỏi liếc nhìn người đàn ông kia.
Tuy nhiên, phần tóc phía trước của "Thổ Oa" dài đến mức che gần hết khuôn mặt của cậu, Tiểu Lý không thể nhìn thấy người này trông như thế nào.
Nếu là người khác, Tiểu Lý có lẽ chỉ cần vén tóc lên nhìn mặt cậu, nhưng bởi vì vừa rồi bổ não, Tiểu Lý hiện tại thậm chí còn không dám tới gần người đàn ông này.
Tất nhiên, cũng có những lý do khiến người này có mùi khó chịu như vậy.
Anh ấy không nhịn được lại chọc Lão Lý.
[Là Tiểu Lý không phải Lão Lý: Sếp, sếp, anh nói xem có chuyện gì đây? Thật sự không phải là cái gì cậu chủ độc tài nhà họ Cố và Beta nhỏ bỏ trốn của anh ta chứ?]
Một lúc lâu sau Lão Lý mới trả lời.
[Cậu có gan thì đến trước mặt ngài Cố mà hỏi đi.]
[Là Tiểu Lý không phải Lão Lý:... Tôi chưa muốn chết đâu! Nhưng tôi thực sự rất tò mò! ]
[Lão Lý:... ]
Không giống như Tiểu Lý đang vò đầu bứt tai, người đàn ông ngồi bên cửa sổ rất yên tĩnh, lặng lẽ nhìn thế giới xa lạ này, nơi đèn đường đang chiếu sáng khắp nơi và đâu đâu cũng đều là những tòa nhà cao tầng.
Bởi vì bổ não có thể tạo nên những điều khó tin, nên sau đó Tiểu Lý yên lặng đi như gà, không còn dám quấy rầy "Thổ Oa" nữa, anh ấy chỉ cúi đầu, điên cuồng bấm điện thoại nói chuyện với Lão Lý.
Trong chiếc xe phía trước, bầu không khí lúc này cũng không bình thường.
"Mấy người chắc chắn là không nhầm người đấy chứ?"
Bên trong chiếc xe kín mít, Cố Đình Thâm nhướn mày nhìn hàng chữ vàng kim trong bức thư kia.
"Đối với loại chuyện này, phải đi tìm Lệ Hành mới đúng chứ."
Dù sao Lệ Hành kiểm soát một nửa ngành giải trí, loại chuyện bồi dưỡng ảnh đế này thì vẫn tốt hơn cái người không để ý đến ngành giải trí như hắn.
Mặc dù mới chỉ nhìn thấy bức thư vàng kim này hai lần trong ngày hôm nay, nhưng Cố Đình Thâm đoán rằng kẻ đứng đằng sau thứ này có thể nghe thấy những gì anh nói.
Tuy nhiên, sau khi anh nói xong vẫn không có ai trả lời anh, ngay cả dòng chữ trên bức thư cũng không thay đổi.
- Cảnh giác tâm còn rất vững.
Anh cụp mắt xuống, xoa xoa chiếc nhẫn xanh ngọc trên tay. Nếu chuyện này không có kết quả, Cố Đình Thâm tạm thời không có ý định tiếp tục lãng phí thời gian cho việc này, thay vào đó anh bắt đầu nghiên cứu yêu cầu mới được đưa ra.
Bồi dưỡng "Ảnh Nhất" thành một diễn viên.
Cho nên, đây là phiên bản live-action của trò chơi phát triển ngôi sao điện ảnh?
Mặc dù có chút bất ngờ, câu cuối cùng của "lời đe dọa" sẽ định dạng Ảnh Nhất nếu không hoàn thành khiến anh có chút không vui, nhưng vẫn là câu nói đó, những điều này không hề giẫm lên điểm yếu của Cố Đình Thâm.
Nếu đã vậy, cứ thử "chơi" một chút thì cũng không phải không thể.
Sau khi nhấn x trên bức thư vàng kim, Cố Đình Thâm bắt đầu kiểm tra giao diện của "Đại Diễn" đã có những thay đổi rõ ràng.
Có lẽ bởi vì Cố Đình Thâm đã nhận được người, "Ảnh Nhất" đã biến mất gần như cả ngày trong [Lưu Ảnh Cư] cuối cùng cũng "về nhà".
Tuy nhiên, khác với các nhân vật game có thân hình cửu đầu thân trước đây, lần này lại là phiên bản "Ảnh Nhất" tam đầu thân chibi xuất hiện.
(cửu đầu thân (九头身): tỉ lệ đầu so với thân là 1:9 đây là dáng người hoàn hảo theo chuẩn tỉ lệ vàng.)
Nhìn cục than đen chibi kia, Cố Đình Thâm nhíu mày, nhấn vào giao diện [Diện mạo].
Là một khắc kim đại lão nổi tiếng trong "Đại Diễn", Cố Đình Thâm chưa bao giờ bỏ lỡ bất kỳ hoạt động nạp tiền nào kể từ khi chơi trò chơi này. Anh không bao giờ ngần ngại chi tiền cho "Ảnh Nhất", vì vậy tủ đồ của "Ảnh Nhất" luôn đầy ắp.
(khắc kim đại lão(氪金大佬): đề cập đến những người chơi nạp nhiều tiền trong trò chơi điện tử)
Nhưng hiện tại, trong giao diện trang phục chỉ có-
[Áo phông không bằng tấm vải rác rưởi buộc chân bà già × 1]
[Quần rằn ri rách lỗ chỗ × 1]
[Giày cao su mà ăn mày còn chê không thèm đi × 1]
[Mảnh vải cầm máu mùi cá ướp muối × 2]
Cố Đình Thâm:...
Mặc dù không quan tâm đến số vàng lắm, nhưng bầu không khí châm biếm ập vào mặt này là có ý gì đây?
Rõ ràng, phiên bản chibi này của "Ảnh Nhất" được đặt theo người mà anh vừa nhận được hôm nay.
Cố Đình Thâm lại nhấp vào giao diện [Thông tin], nơi hiển thị phần giới thiệu nhân vật và các thuộc tính cơ bản.
[Tên: Thổ Oa, Ảnh Nhất(có thể thay đổi tên)
Giới tính: nam- Beta
Tuổi: 20
Chiều cao: 180cm
Cân nặng: 56kg (dưới mức trung bình mong chủ nhân chú ý)
Sinh nhật: 07/07
Nhóm máu: B
...
Thể chất: 90( -50)/ 100
Tài năng: 90/100
Sức bền: 99/100
Khả năng phục hồi: 80(-30)/ 100
Trung thành: 100/100
...
Sức khỏe: 30/100(dưới giá trị trung bình, cực kỳ yếu xin chủ nhân chú ý)
Mức độ nô: 0/100 (có nguy cơ ngất xỉu bất cứ lúc nào, mong chủ nhân lưu ý)
Độ yêu thích: 90/100
...]
Lông mày của anh bất giác nhăn lại, Cố Đình Thâm vội vàng lướt qua chúng một lúc mà không nhìn kỹ, nhưng những cái phía trước đã khiến anh khó chịu.
Liếc nhìn cục than đen chibi đang đứng giữa màn hình, Cố Đình Thâm vươn tay ra và chọc vào cái bụng nhỏ.
Bị anh chọc mạnh đến mức ngồi bệt trên mặt đất nhưng cục than đen không có phản kháng, trên đỉnh đầu chỉ xuất hiện một cái bong bóng chat, ngoan ngoãn gọi anh là "Chủ nhân."
Cố Đình Thâm:...
Vào lúc này, Cố Đình Thâm thực sự cảm thấy tâm lý người cha già lại nhói lên rất giống với buổi sáng.
(Truyện chỉ up trên wattpad:Zhang1314)
Khi đoàn người quay trở lại Cảnh Viên, vầng trăng sáng đã lên cao trên bầu trời đêm.
Sau khi chạy ngoài trời một ngày, cơ thể Cố Đình Thâm vốn đã không khỏe này càng tệ hơn.
Lão Ngô đang đợi ở cổng, nhìn thấy điều này, ông ấy cũng rất đau lòng, vội vàng giục Cố Đình Thâm đi ăn tối.
Nhưng Cố Đình Thâm không di chuyển mà đứng đó, quay lại nhìn chiếc xe của đội bảo vệ.
Tiểu Lý vừa xuống xe thấy vậy đã nghĩ Cố Đình Thâm định dặn dò gì đó nên vội vàng tung tăng chạy đến chỗ Cố Đình Thâm.
Nhưng Cố Đình Thâm phớt lờ anh ấy, nói với người đàn ông đứng cạnh xe của đội bảo vệ, "Lại đây."
Người đàn ông đó nhanh chóng lại gần anh, đứng cách ba bước chân trước mặt Cố Đình Thâm.
Khi đến gần, quản gia Lão Ngô mới nhìn rõ tướng mạo của người đàn ông này, ngửi thấy mùi hôi thối nồng nặc trên người cậu, tim ông ấy nhảy dựng lên, ông ấy không thể không nhìn Cố Đình Thâm.
Những ai quen Cố Đình Thâm đều biết vị này rất mẫn cảm với mùi hôi, cũng mắc chứng nghiện sạch sẽ nghiêm trọng.
Nhưng bây giờ, Cố Đình Thâm lại cho phép một người trông luộm thuộm hơn một tên ăn mày và có "mùi" kinh người đứng trước mặt anh...
Không biết Lão Ngô và Tiểu Lý đang bổ não suy diễn những gì, Cố Đình Thâm nói với Lão Ngô, "Đưa cậu ấy đi tắm rửa sạch sẽ rồi dẫn đến gặp tôi."
Lão Ngô: "Vâng."
Cố Đình Thâm lại liếc nhìn "Ảnh Nhất", trong bóng đêm, dáng vẻ im lặng của người đàn ông giống như cục than nhỏ dễ thương mà anh nhìn thấy trên màn hình lúc nãy.
Nghĩ đến độ no 0 chói lọi trên màn hình, Cố Đình Thâm dừng một lúc, rồi nhanh chóng nói: "Đưa cậu ấy đi ăn tối đã, ăn no rồi làm sau."
Tuy Lão Ngô hơi ngạc nhiên, nhưng ông ấy vẫn thực thi.
Có điều Cố Đình Thâm vẫn chưa rời đi.
Một lúc sau, anh lại nói: "Đầu cậu ấy bị thương, tìm người chữa cho cậu ấy, khi tắm đừng để nước dính vào."
"Nếu trên người bị thương nhớ xử lý một chút."
"Không cần vội đi tìm tôi"
Lão Ngô:...
Tuy trong lòng đã nổi sóng to gió lớn, nhưng trên mặt Lão Ngũ vẫn cung kính đáp "Vâng." Khi nhìn người đàn ông lầm lì kia ánh mắt của ông ấy đã hoàn toàn thay đổi
Cố Đình Thâm chưa bao giờ săn sóc một người như vậy, vậy mà người này lại nhận được nhiều ưu đãi như vậy. Rốt cuộc người này là thần thánh phương nào?
Nhìn về phía Tiểu Lý cũng đang sững sờ. Lúc này, cả Lão Ngô Tiểu Lý đều nhìn thấy ánh mắt của đối phương cũng khiếp sợ giống mình.
- ----------------------------------------------------------------------------------------------------