Anh Trai Trúc Mã Quá Hung Hãn - Chương 152: Khu ổ chuột
Chương trước- Chương 1: Làm cho anh xem một chút
- Chương 2: Giúp Hoàn ca an ủi..
- Chương 3: Ngồi ở ca ca trên đùi làm bài tập
- Chương 4: Dùng miệng cũng cao trào(H)
- Chương 5: Nghi Thường cáu kỉnh
- Chương 6: Đầu ngón tay trêu đùa
- Chương 7: Play xe chấn(H)
- Chương 8: Trêu chọc cùng kích thích (H)
- Chương 9: Du lịch
- Chương 10: Bật đèn xanh
- Chương 11: Chơi 69 (H)
- Chương 12: Chỉ giao trên xe lửa
- Chương 13: Dự nhiệt
- Chương 14: Đầu đêm (H)
- Chương 15: Play trước kính& Triều xuy (H)
- Chương 16: Vi H
- Chương 17: Quãng đời còn lại đều là em (H)
- Chương 18: Kích thích buổi sáng (H)
- Chương 19: Kích tình buổi sáng (H)
- Chương 20: " Ân cần quan tâm "
- Chương 21: Bôi thuốc (H)
- Chương 22: Ước vọng tương lai
- Chương 23: Khúc dạo đầu... (H)
- Chương 24: Khẩu giao (h)
- Chương 25: Bị bỏ rơi
- Chương 26: Sáng tỏ
- Chương 27: Phát tiết (H+)
- Chương 28: Phát tiết (H)
- Chương 29: Tư thế mới (H)
- Chương 26-2: Dã ngoại
- Chương 27-2: Ngọt ngào
- Chương 28-2: Dạo biển
- Chương 29-2: Kích thích dưới biển xanh (H)
- Chương 30: Sự cố phát sinh
- Chương 31: Ghen
- Chương 32: Ân ái (H+)
- Chương 33: Học sinh mới
- Chương 34: Vụng trộm trong thư viện
- Chương 35: Nhìn trộm (H)
- Chương 36: Cuộc gọi đến
- Chương 37: Chạm mặt
- Chương 38: Tin tưởng
- Chương 39: Tự an ủi (H)
- Chương 40: Uy hiếp
- Chương 41: Kết bạn
- Chương 42: Hôm nay em chủ động
- Chương 43: Kích tình tuyệt sắc (H)
- Chương 44: Kích tình tuyệt sắc (tt)
- Chương 45: "Ông xã" (H)
- Chương 46: Mật ngọt sương mai
- Chương 47: Đổi trắng thay đen!!
- Chương 48: Tâm kế Hạ Mỹ Kỳ
- Chương 49: Ngây thơ thanh thuần!!
- Chương 50: Trước giờ khởi hành
- Chương 51: Trước giờ khởi hành (H)
- Chương 52: Trước giờ khởi hành (H
- Chương 53: Dư Hàn Dực
- Chương 54: Khổ nhục kế
- Chương 55: Làm khách
- Chương 56: Ai xứng đáng?!
- Chương 57: Đêm muộn (H)
- Chương 58: Yêu & yêu ❤❤
- Chương 59: Tiếp tục hay dừng lại (H)
- Chương 60: Cơ hội (H)
- Chương 61: Thiết lập quan hệ
- Chương 62: Gặp gỡ nhân vật hàng tỷ
- Chương 63: Call video
- Chương 64: Cùng đạt cao trào
- Chương 65: Cha nào con nấy
- Chương 66: " Yêu em " (H)
- Chương 67: Lòng tin trước tâm kế
- Chương 68: Đố kỵ
- Chương 69: Tình địch chạm trán
- Chương 70: Ai mới là người quyết định?!
- Chương 71: " Trộm"
- Chương 72: Chủ động hôn môi
- Chương 73: Ngọt ngào hương vị tình yêu ?
- Chương 74: Dạo đầu cùng trêu chọc (H)
- Chương 75: Sẽ khiến em thoải mái (H +)
- Chương 75-2: Em thật chặt (H)
- Chương 76: Làm từ phía sau (H +)
- Chương 77: Liên hôn Cố - Hạ
- Chương 78: Hạ phu nhân
- Chương 79: Chuyện ngày xưa
- Chương 80: Đều tại anh (H)
- Chương 81: Anh sẽ dịu dàng
- Chương 82: Cố gia
- Chương 83: Tâm tư Tần Mỹ Hoa
- Chương 84: Chia phòng?!!
- Chương 85: Cố Hoàn chất vấn
- Chương 86: Lật bài
- Chương 87: Vụng trộm kích thích
- Chương 88: Chùng bước
- Chương 89: Chuyện kết hôn
- Chương 90: Ước hẹn tình yêu
- Chương 91: Người thừa kế danh giá
- Chương 92: Bí mật đã bị mất
- Chương 93: Khoảng trời riêng của anh & em (H)
- Chương 94: Bồi dưỡng kỹ năng
- Chương 95: Sợi dây chuyền định mệnh (H)
- Chương 96: Chống lưng (H)
- Chương 97: Quan hệ đối tác
- Chương 98: Lời cảnh cáo ám muội (H)
- Chương 99: Nhắn gửi yêu thương
- Chương 100: Phòng làm việc ám muội (H)
- Chương 101: Lạt mềm buộc chặt
- Chương 102: Vòng xoay luân chuyển
- Chương 103: Hạ Mỹ Kỳ mưu tính
- Chương 104: Nghi Thường bị bắt cóc
- Chương 105: Nghi Thường bị bắt cóc (tt)
- Chương 106: Lật mặt
- Chương 107: Ác mộng
- Chương 108: Xác định kẻ thù
- Chương 109: Đắc ý!!
- Chương 116: Phòng tắm (H-)
- Chương 117: Phòng tắm (H)
- Chương 118: Em thật chặt (H)
- Chương 119: Thợ săn & con mồi
- Chương 120: Ăn tối
- Chương 121: Người cùng chiến tuyến
- Chương 122: Đếm thăm (H)
- Chương 123: Quấn quýt (H)
- Chương 124: Nhiệt tình như lửa (H)
- Chương 125: Giày vò ngọt ngào (H)
- Chương 126: Giúp em lấy ra (H)
- Chương 127: "Vật trong tay"
- Chương 129: Lòng người thay đổi
- Chương 130: Người lạ từng quen
- Chương 131: Cấu kết?
- Chương 132: Bước tiến " hạnh phúc "
- Chương 133: Tin Tức Truyền Thông
- Chương 136: Ký Ức Hạnh Phúc
- Chương 137: Chủ động tìm đến
- Chương 138: Việc đại sự
- Chương 139: Hoài nghi
- Chương 140
- Chương 141: Xin một lần ngoại lệ
- Chương 142: Uy hiếp
- Chương 143: Át chủ bài
- Chương 144: An ủi
- Chương 145: Chúng ta sinh em bé đi!
- Chương 146: Án mạng khu bến cảng
- Chương 147: Manh mối
- Chương 148: Xác suất " trúng số" (H -)
- Chương 149: Cùng nhau " cố gắng" (H)
- Chương 150: Cuộc điện thoại buổi sáng (H)
- Chương 151: Loại bỏ ảnh hưởng
- Chương 152: Khu ổ chuột
- Chương 153: Suối nước nóng
- Chương 154: Tính kế
- Chương 155: Scandal
- Chương 156: Nghi Thường nhập viện
- Chương 157: Nghi Thường mang thai
- Chương 158: Người tháo chuông là người buộc chuông
- Chương 159: Hạ Mỹ Kỳ dây dưa
- Chương 160: Nghi Thường chất vấn
- Chương 161: Em có hiểu lòng anh?
- Chương 162: Tiệc xã giao
- Chương 163: Tình dược...
- Chương 164: Liều thuốc cho trái tim
- Chương 165: Giải dược (H)
- Chương 166: Khiêu khích lý trí (H)
- Chương 167: Np (h)
- Chương 168: An ủi (H)
- Chương 169: Buổi sáng đáng xấu hổ
- Chương 170: Scandal
- Chương 171: Hậu quả khó lường
- Chương 172: Cuồng phong trinh bão tố
- Chương 173: Bản chất của sự thật
- Chương 174: Ôm ấp yêu thương ( H)
- Chương 175: Trầm luân (H)
- Chương 176: Tai bay họa gió
- Chương 177: Hồi tưởng!
- Chương 178: Đại kết cục
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Anh Trai Trúc Mã Quá Hung Hãn
Chương 152: Khu ổ chuột
[ Đã mấy ngày mình vẫn chưa tìm được nơi ở của Lý Gia Hựu. Những người trốn án truy nã như ông ta chỉ có thể lưu trú trong các khu ổ chuột cách xa nội thành, nhưng nếu là như vậy thì tại sao những nơi mình tìm qua lại không hề có chút manh mối nào? Là do cảm nhận của mình sai hay là vẫn chưa tìm đúng chỗ? ]
Bước đi thất thểu trên con hẻm nhỏ dẫn vào một góc của khu ổ chuột được xem là hẻo lánh nhất từ trước tới nay mình đặt chân đến, Tần Hạo vừa đi vừa nghĩ ngợi. Theo kinh nghiệm một điều tra viên hắn chắc chắn Lý Gia Hựu chỉ có thể tìm tới những khu nhà ổ chuột nương nhờ, nên gần một tuần qua hắn cố tình giả dạng làm kẻ lang thang thăm dò những khu ổ chuột với hy vọng tìm được manh mối. Nhưng ngày qua ngày, hết nơi này đến nơi khác Tần Hạo vẫn chưa thu về chút kết quả khả quan nào, hôm nay cũng không ngoại lệ, thật khiến người ta nản chí.
Tìm kiếm một băng ghế cũ kỹ, Tần Hạo mệt mỏi ngồi lên đó nghỉ ngơi, trên tay còn túi đồ ăn đang ăn dở, cả một ngày bỏ công sức lại chẳng thu được gì khiến tâm tình hắn thêm uể oải, bất lực ngã lưng vào ghế. Đương lúc hắn nhắm mắt nghỉ ngơi thì chẳng biết từ đâu lao tới một bóng người, tốc độ đúng là rất nhanh, lướt qua như một cơn gió cuốn theo túi đồ ăn trên tay Tần Hạo. Với quán tính của một điều tra viên, tính cảnh giác và sự nhanh nhẹn của hắn rất cao, nên mặc dù đang mệt mỏi nhưng khi bị tấn công hắn rất nhanh khôi phục tinh thần, vụt dậy đuổi theo kẻ vừa cướp đồ ăn của mình.
" Đứng lại... Đừng chaỵ"
Trong con đường vắng quanh co, hai con người một lớn một nhỏ như chơi trò rượt đuổi, sau khi tiếp cận mục tiêu, Tần Hạo xác định thủ phạm chỉ là một tên nhóc con, tâm thế hơi hơi nới lỏng -vốn tưởng rằng gặp cướp, ai ngờ dâu chỉ là tên trộm vặt. Xem như là tham gia một trò chơi nhỏ sau cả ngày ức chế, Tần Hạo cảm thấy hơi hơi thú vị tiếp tục đuổi theo kẻ trộm, nhưng mà tên nhóc nảy tốc độ cũng khá thật, ngay cả người có sức khỏe dẻo dai như Tần Hạo cũng cảm thấy khá khó khăn khi truy đuổi, khi đuổi đến cuối đường chia hai ngã rẽ, hắn hơi bối rối chẳng biết tên nhải kia đã rẽ vào hướng nào?
Trái ngược với vẻ mặt khó coi của Tần Hạo, ở một góc nhỏ khó phát hiện một cậu bé với thân hình nhỏ thó đang hí hửng cười đắc ý với chiến lợi phẩm trên tay.
" Muốn bắt tôi sao? Còn khuya..."
Thằng nhóc cười khoái trá, vẻ mặt đầy tự mãn nhia nhồm nhàm đồ ăn trong túi vừa cướp được, có vẻ rất lâu rồi nó chưa được ăn những món ăn ngon và lạ miệng như thế, thằng bé ăn thật ngon lành, chẳng bận tâm thứ nó đang ăn chính là đồ ăn người ta ăn dở.
" Đồ ăn ngon thật"
Nuốt vội miếng bánh trong miệng, nó như nghiệm ra điều gì, vừa đi vừa tự nhủ:
" Không đúng, phải nói là đồ cướp trên tay người khác lúc nào cũng ngon hơn! Mình đúng là quá giỏi..."
Nói trong sự đắc ý tột cùng, bước chân nhỏ bé thành thạo tung tăng trong con hẻm nhỏ, nhưng chưa đi được mấy bước thì bất ngờ một bàn tay to lớn vung lên chụp lấy vai nó khiến nó không khỏi giật mình, chưa kịp định thần thì phía sau đã vang lên giọng nói đầy giễu cợt.
" Giỏi cướp đồ của người khác không phải là hành động của quân tử!"
Thằng bé giật bắn người xoay mặt lại, nhanh chóng nhận ra người vừa nói chuyện chính là ' nạn nhân' bị mình cướp đồ lúc nãy. Nó như nhìn thấu hậu quả, thở dài đưa tay gãi gãi mái đầu cháy nắng, nhìn Tần Hạo với vẻ mặt vô tội.
....
Trong một căn nhà ọp ẹp, lụp sụp trông có vẻ còn hẻo lánh khó tìm hơn những căn nhà cùng khu ổ chuột, hai bóng người một lớn một nhỏ dây dưa, trong thanh âm còn nghe rõ giọng trẻ con nài nỉ.
" Chú đẹp trai, chú tha cho tôi được không? Xin chú đấy!". ngôn tình hay
Thằng bé vẻ mặt đáng thương không ngừng hướng nhìn người đang ung dung ngồi trên ghế sofa cũ nát nhai nhồm nhàm túi đồ ăn lúc nãy, vẻ mặt cực kì ưu nhã cùng trêu đùa, cảm giác như chẳng mấy bận tâm đến lời năn nỉ lượn lờ chẳn khác gì ong vò vẽ bên tai. Hazzz!! hôm nay đúng là xui rủi, chẳng qua chỉ là ăn trộm túi đồ ăn thừa thôi mà có cần truy cùng đuổi tận đến tận hang ổ như thế này không? Vừa cầu xin, thằng bé vừa nghĩ; tất nhiên không để cho người đàn ông có đôi mắt tinh tường kia nhìn thấu.
" Chú cũng thấy đấy, nơi ở của tôi tồi tàn, lại chỉ có một thân một mình, mới đi trộm đồ của chú, coi như là chú bố thí cho đứa trẻ đáng thương nghèo khổ đi, có được không?"
Tần Hạo nghe thằng bé than vãn cảm thấy vừa thương vừa buồn cười, vốn dĩ mục đích muốn nó dẫn về tận nhà là muốn tìm hiểu về gia cảnh nó, gặp ba mẹ nó khuyên nhủ vài lời đừng để trẻ con làm điều sai trái. Nhưng không nghĩ tới lại gặp cảnh này; thằng bé đúng là không hề nói dối, cuộc sống lưu lạc chỉ có một mình trong khu ổ chuột hẻo lánh này.
" Một mình sống ở nơi này, nhóc không sợ sao?" - Tần Hạo thấp giọng hỏi.
" Có gì mà phải sợ, những người nơi đây rất tốt. Còn nửa, ai nói tôi sống ở đây một mình chứ?" - thằng bé đánh giá thái độ trên người Tần Hạo, cảm thấy không có gì đe dọa nên cũng tự nhiên hơn.
" Sao lúc nãy nhóc nói nhóc sống một mình? Lại nói dối đúng không?"
Tần Hạo cảm thấy không đáng tin, cao giọng chất vấn.
" Tôi không lừa chú, hiện tại tôi chỉ sống một mình. Chỉ là trước đây, còn có một ông chú sống cùng..." - thằng bé thở dài, giọng có vẻ trầm xuống.
" Vậy ông chú đó đâu rồi?" - Tần Hạo thuận miệng hỏi.
" Chú ấy chết rồi!"
Bước đi thất thểu trên con hẻm nhỏ dẫn vào một góc của khu ổ chuột được xem là hẻo lánh nhất từ trước tới nay mình đặt chân đến, Tần Hạo vừa đi vừa nghĩ ngợi. Theo kinh nghiệm một điều tra viên hắn chắc chắn Lý Gia Hựu chỉ có thể tìm tới những khu nhà ổ chuột nương nhờ, nên gần một tuần qua hắn cố tình giả dạng làm kẻ lang thang thăm dò những khu ổ chuột với hy vọng tìm được manh mối. Nhưng ngày qua ngày, hết nơi này đến nơi khác Tần Hạo vẫn chưa thu về chút kết quả khả quan nào, hôm nay cũng không ngoại lệ, thật khiến người ta nản chí.
Tìm kiếm một băng ghế cũ kỹ, Tần Hạo mệt mỏi ngồi lên đó nghỉ ngơi, trên tay còn túi đồ ăn đang ăn dở, cả một ngày bỏ công sức lại chẳng thu được gì khiến tâm tình hắn thêm uể oải, bất lực ngã lưng vào ghế. Đương lúc hắn nhắm mắt nghỉ ngơi thì chẳng biết từ đâu lao tới một bóng người, tốc độ đúng là rất nhanh, lướt qua như một cơn gió cuốn theo túi đồ ăn trên tay Tần Hạo. Với quán tính của một điều tra viên, tính cảnh giác và sự nhanh nhẹn của hắn rất cao, nên mặc dù đang mệt mỏi nhưng khi bị tấn công hắn rất nhanh khôi phục tinh thần, vụt dậy đuổi theo kẻ vừa cướp đồ ăn của mình.
" Đứng lại... Đừng chaỵ"
Trong con đường vắng quanh co, hai con người một lớn một nhỏ như chơi trò rượt đuổi, sau khi tiếp cận mục tiêu, Tần Hạo xác định thủ phạm chỉ là một tên nhóc con, tâm thế hơi hơi nới lỏng -vốn tưởng rằng gặp cướp, ai ngờ dâu chỉ là tên trộm vặt. Xem như là tham gia một trò chơi nhỏ sau cả ngày ức chế, Tần Hạo cảm thấy hơi hơi thú vị tiếp tục đuổi theo kẻ trộm, nhưng mà tên nhóc nảy tốc độ cũng khá thật, ngay cả người có sức khỏe dẻo dai như Tần Hạo cũng cảm thấy khá khó khăn khi truy đuổi, khi đuổi đến cuối đường chia hai ngã rẽ, hắn hơi bối rối chẳng biết tên nhải kia đã rẽ vào hướng nào?
Trái ngược với vẻ mặt khó coi của Tần Hạo, ở một góc nhỏ khó phát hiện một cậu bé với thân hình nhỏ thó đang hí hửng cười đắc ý với chiến lợi phẩm trên tay.
" Muốn bắt tôi sao? Còn khuya..."
Thằng nhóc cười khoái trá, vẻ mặt đầy tự mãn nhia nhồm nhàm đồ ăn trong túi vừa cướp được, có vẻ rất lâu rồi nó chưa được ăn những món ăn ngon và lạ miệng như thế, thằng bé ăn thật ngon lành, chẳng bận tâm thứ nó đang ăn chính là đồ ăn người ta ăn dở.
" Đồ ăn ngon thật"
Nuốt vội miếng bánh trong miệng, nó như nghiệm ra điều gì, vừa đi vừa tự nhủ:
" Không đúng, phải nói là đồ cướp trên tay người khác lúc nào cũng ngon hơn! Mình đúng là quá giỏi..."
Nói trong sự đắc ý tột cùng, bước chân nhỏ bé thành thạo tung tăng trong con hẻm nhỏ, nhưng chưa đi được mấy bước thì bất ngờ một bàn tay to lớn vung lên chụp lấy vai nó khiến nó không khỏi giật mình, chưa kịp định thần thì phía sau đã vang lên giọng nói đầy giễu cợt.
" Giỏi cướp đồ của người khác không phải là hành động của quân tử!"
Thằng bé giật bắn người xoay mặt lại, nhanh chóng nhận ra người vừa nói chuyện chính là ' nạn nhân' bị mình cướp đồ lúc nãy. Nó như nhìn thấu hậu quả, thở dài đưa tay gãi gãi mái đầu cháy nắng, nhìn Tần Hạo với vẻ mặt vô tội.
....
Trong một căn nhà ọp ẹp, lụp sụp trông có vẻ còn hẻo lánh khó tìm hơn những căn nhà cùng khu ổ chuột, hai bóng người một lớn một nhỏ dây dưa, trong thanh âm còn nghe rõ giọng trẻ con nài nỉ.
" Chú đẹp trai, chú tha cho tôi được không? Xin chú đấy!". ngôn tình hay
Thằng bé vẻ mặt đáng thương không ngừng hướng nhìn người đang ung dung ngồi trên ghế sofa cũ nát nhai nhồm nhàm túi đồ ăn lúc nãy, vẻ mặt cực kì ưu nhã cùng trêu đùa, cảm giác như chẳng mấy bận tâm đến lời năn nỉ lượn lờ chẳn khác gì ong vò vẽ bên tai. Hazzz!! hôm nay đúng là xui rủi, chẳng qua chỉ là ăn trộm túi đồ ăn thừa thôi mà có cần truy cùng đuổi tận đến tận hang ổ như thế này không? Vừa cầu xin, thằng bé vừa nghĩ; tất nhiên không để cho người đàn ông có đôi mắt tinh tường kia nhìn thấu.
" Chú cũng thấy đấy, nơi ở của tôi tồi tàn, lại chỉ có một thân một mình, mới đi trộm đồ của chú, coi như là chú bố thí cho đứa trẻ đáng thương nghèo khổ đi, có được không?"
Tần Hạo nghe thằng bé than vãn cảm thấy vừa thương vừa buồn cười, vốn dĩ mục đích muốn nó dẫn về tận nhà là muốn tìm hiểu về gia cảnh nó, gặp ba mẹ nó khuyên nhủ vài lời đừng để trẻ con làm điều sai trái. Nhưng không nghĩ tới lại gặp cảnh này; thằng bé đúng là không hề nói dối, cuộc sống lưu lạc chỉ có một mình trong khu ổ chuột hẻo lánh này.
" Một mình sống ở nơi này, nhóc không sợ sao?" - Tần Hạo thấp giọng hỏi.
" Có gì mà phải sợ, những người nơi đây rất tốt. Còn nửa, ai nói tôi sống ở đây một mình chứ?" - thằng bé đánh giá thái độ trên người Tần Hạo, cảm thấy không có gì đe dọa nên cũng tự nhiên hơn.
" Sao lúc nãy nhóc nói nhóc sống một mình? Lại nói dối đúng không?"
Tần Hạo cảm thấy không đáng tin, cao giọng chất vấn.
" Tôi không lừa chú, hiện tại tôi chỉ sống một mình. Chỉ là trước đây, còn có một ông chú sống cùng..." - thằng bé thở dài, giọng có vẻ trầm xuống.
" Vậy ông chú đó đâu rồi?" - Tần Hạo thuận miệng hỏi.
" Chú ấy chết rồi!"
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Làm cho anh xem một chút
- Chương 2: Giúp Hoàn ca an ủi..
- Chương 3: Ngồi ở ca ca trên đùi làm bài tập
- Chương 4: Dùng miệng cũng cao trào(H)
- Chương 5: Nghi Thường cáu kỉnh
- Chương 6: Đầu ngón tay trêu đùa
- Chương 7: Play xe chấn(H)
- Chương 8: Trêu chọc cùng kích thích (H)
- Chương 9: Du lịch
- Chương 10: Bật đèn xanh
- Chương 11: Chơi 69 (H)
- Chương 12: Chỉ giao trên xe lửa
- Chương 13: Dự nhiệt
- Chương 14: Đầu đêm (H)
- Chương 15: Play trước kính& Triều xuy (H)
- Chương 16: Vi H
- Chương 17: Quãng đời còn lại đều là em (H)
- Chương 18: Kích thích buổi sáng (H)
- Chương 19: Kích tình buổi sáng (H)
- Chương 20: " Ân cần quan tâm "
- Chương 21: Bôi thuốc (H)
- Chương 22: Ước vọng tương lai
- Chương 23: Khúc dạo đầu... (H)
- Chương 24: Khẩu giao (h)
- Chương 25: Bị bỏ rơi
- Chương 26: Sáng tỏ
- Chương 27: Phát tiết (H+)
- Chương 28: Phát tiết (H)
- Chương 29: Tư thế mới (H)
- Chương 26-2: Dã ngoại
- Chương 27-2: Ngọt ngào
- Chương 28-2: Dạo biển
- Chương 29-2: Kích thích dưới biển xanh (H)
- Chương 30: Sự cố phát sinh
- Chương 31: Ghen
- Chương 32: Ân ái (H+)
- Chương 33: Học sinh mới
- Chương 34: Vụng trộm trong thư viện
- Chương 35: Nhìn trộm (H)
- Chương 36: Cuộc gọi đến
- Chương 37: Chạm mặt
- Chương 38: Tin tưởng
- Chương 39: Tự an ủi (H)
- Chương 40: Uy hiếp
- Chương 41: Kết bạn
- Chương 42: Hôm nay em chủ động
- Chương 43: Kích tình tuyệt sắc (H)
- Chương 44: Kích tình tuyệt sắc (tt)
- Chương 45: "Ông xã" (H)
- Chương 46: Mật ngọt sương mai
- Chương 47: Đổi trắng thay đen!!
- Chương 48: Tâm kế Hạ Mỹ Kỳ
- Chương 49: Ngây thơ thanh thuần!!
- Chương 50: Trước giờ khởi hành
- Chương 51: Trước giờ khởi hành (H)
- Chương 52: Trước giờ khởi hành (H
- Chương 53: Dư Hàn Dực
- Chương 54: Khổ nhục kế
- Chương 55: Làm khách
- Chương 56: Ai xứng đáng?!
- Chương 57: Đêm muộn (H)
- Chương 58: Yêu & yêu ❤❤
- Chương 59: Tiếp tục hay dừng lại (H)
- Chương 60: Cơ hội (H)
- Chương 61: Thiết lập quan hệ
- Chương 62: Gặp gỡ nhân vật hàng tỷ
- Chương 63: Call video
- Chương 64: Cùng đạt cao trào
- Chương 65: Cha nào con nấy
- Chương 66: " Yêu em " (H)
- Chương 67: Lòng tin trước tâm kế
- Chương 68: Đố kỵ
- Chương 69: Tình địch chạm trán
- Chương 70: Ai mới là người quyết định?!
- Chương 71: " Trộm"
- Chương 72: Chủ động hôn môi
- Chương 73: Ngọt ngào hương vị tình yêu ?
- Chương 74: Dạo đầu cùng trêu chọc (H)
- Chương 75: Sẽ khiến em thoải mái (H +)
- Chương 75-2: Em thật chặt (H)
- Chương 76: Làm từ phía sau (H +)
- Chương 77: Liên hôn Cố - Hạ
- Chương 78: Hạ phu nhân
- Chương 79: Chuyện ngày xưa
- Chương 80: Đều tại anh (H)
- Chương 81: Anh sẽ dịu dàng
- Chương 82: Cố gia
- Chương 83: Tâm tư Tần Mỹ Hoa
- Chương 84: Chia phòng?!!
- Chương 85: Cố Hoàn chất vấn
- Chương 86: Lật bài
- Chương 87: Vụng trộm kích thích
- Chương 88: Chùng bước
- Chương 89: Chuyện kết hôn
- Chương 90: Ước hẹn tình yêu
- Chương 91: Người thừa kế danh giá
- Chương 92: Bí mật đã bị mất
- Chương 93: Khoảng trời riêng của anh & em (H)
- Chương 94: Bồi dưỡng kỹ năng
- Chương 95: Sợi dây chuyền định mệnh (H)
- Chương 96: Chống lưng (H)
- Chương 97: Quan hệ đối tác
- Chương 98: Lời cảnh cáo ám muội (H)
- Chương 99: Nhắn gửi yêu thương
- Chương 100: Phòng làm việc ám muội (H)
- Chương 101: Lạt mềm buộc chặt
- Chương 102: Vòng xoay luân chuyển
- Chương 103: Hạ Mỹ Kỳ mưu tính
- Chương 104: Nghi Thường bị bắt cóc
- Chương 105: Nghi Thường bị bắt cóc (tt)
- Chương 106: Lật mặt
- Chương 107: Ác mộng
- Chương 108: Xác định kẻ thù
- Chương 109: Đắc ý!!
- Chương 116: Phòng tắm (H-)
- Chương 117: Phòng tắm (H)
- Chương 118: Em thật chặt (H)
- Chương 119: Thợ săn & con mồi
- Chương 120: Ăn tối
- Chương 121: Người cùng chiến tuyến
- Chương 122: Đếm thăm (H)
- Chương 123: Quấn quýt (H)
- Chương 124: Nhiệt tình như lửa (H)
- Chương 125: Giày vò ngọt ngào (H)
- Chương 126: Giúp em lấy ra (H)
- Chương 127: "Vật trong tay"
- Chương 129: Lòng người thay đổi
- Chương 130: Người lạ từng quen
- Chương 131: Cấu kết?
- Chương 132: Bước tiến " hạnh phúc "
- Chương 133: Tin Tức Truyền Thông
- Chương 136: Ký Ức Hạnh Phúc
- Chương 137: Chủ động tìm đến
- Chương 138: Việc đại sự
- Chương 139: Hoài nghi
- Chương 140
- Chương 141: Xin một lần ngoại lệ
- Chương 142: Uy hiếp
- Chương 143: Át chủ bài
- Chương 144: An ủi
- Chương 145: Chúng ta sinh em bé đi!
- Chương 146: Án mạng khu bến cảng
- Chương 147: Manh mối
- Chương 148: Xác suất " trúng số" (H -)
- Chương 149: Cùng nhau " cố gắng" (H)
- Chương 150: Cuộc điện thoại buổi sáng (H)
- Chương 151: Loại bỏ ảnh hưởng
- Chương 152: Khu ổ chuột
- Chương 153: Suối nước nóng
- Chương 154: Tính kế
- Chương 155: Scandal
- Chương 156: Nghi Thường nhập viện
- Chương 157: Nghi Thường mang thai
- Chương 158: Người tháo chuông là người buộc chuông
- Chương 159: Hạ Mỹ Kỳ dây dưa
- Chương 160: Nghi Thường chất vấn
- Chương 161: Em có hiểu lòng anh?
- Chương 162: Tiệc xã giao
- Chương 163: Tình dược...
- Chương 164: Liều thuốc cho trái tim
- Chương 165: Giải dược (H)
- Chương 166: Khiêu khích lý trí (H)
- Chương 167: Np (h)
- Chương 168: An ủi (H)
- Chương 169: Buổi sáng đáng xấu hổ
- Chương 170: Scandal
- Chương 171: Hậu quả khó lường
- Chương 172: Cuồng phong trinh bão tố
- Chương 173: Bản chất của sự thật
- Chương 174: Ôm ấp yêu thương ( H)
- Chương 175: Trầm luân (H)
- Chương 176: Tai bay họa gió
- Chương 177: Hồi tưởng!
- Chương 178: Đại kết cục
- bình luận