Bất Hủ Phàm Nhân - Chương 481: Tiên Đan Vương Thần trí không rõ

Bất Hủ Phàm Nhân Chương 481: Tiên Đan Vương Thần trí không rõ
Ôn Hầu mặt mang ngạc nhiên mừng rỡ hỏi:

- Đàm huynh, thật sự có người tinh luyện ra 100% dược dịch tinh hoa?

Đàm Lương gật đầu:

- Bên trong lò luyện đan này lưu lại dược dịch tinh hoa nhất định là 10 thành, đương nhiên bất luận là Đan Sư gì, muốn tinh luyện ra dược dịch không có mảy may tạp chất đó là tuyệt đối không thể nào. Đối với một Đan Sư mà nói, chỉ cần tinh luyện dược liệu vượt qua 99% tinh hoa dược dịch, liền có thể xem là 10 thành.

Trình độ đan đạo của ta hữu hạn, không cách nào đoán được hoàn chỉnh tinh hoa dược dịch bên trong lò luyện đan này đã từng tinh luyện đạt được bao nhiêu, từ số cặn phía trên này lưu lại ta có thể khẳng định phán đoán, cặn tinh hoa dược dịch vượt ra khỏi 99%, đây là vô hạn tiếp cận 100% tinh hoa dược dịch tinh luyện. Ta không biết đan đạo của người này làm sao, chỉ bằng mượn tạo nghệ của hắn đối với phương diện chế thuốc, có thể xưng là thầy của ta.

Ôn Hầu há to mồm, một hồi lâu mới lên tiếng:

- Đàm huynh, ngươi quá mức khiêm nhường một chút sao?, ngươi thế nhưng là một cái tứ phẩm Tiên Đan Vương.

Đàm Lương lắc đầu:

- Ôn huynh, ta không có nói mò, sở dĩ ta nói như vậy, là bởi vì người này dùng lò luyện đan chỉ là nhất phẩm tiên khí lò luyện đan, đây là thứ nhất. Thứ hai người này luyện đan dùng hỏa diễm, dĩ nhiên là hỏa diễm bình thường nhất, thậm chí ngay cả địa hỏa cũng không bằng. Không muốn nói ta, coi như là đổi thành một cái lục phẩm Đan Vương, chỉ sợ cũng không cách nào tinh luyện ra tinh hoa dược dịch có độ tinh khiết đến như vậy. Người này có thể tinh luyện ra tinh hoa dược dịch như thế, vậy luyện chế ra đan dược ít nhất là thượng đẳng đan dược, thậm chí toàn bộ còn là hạng nhất đan dược cũng không phải không có khả năng.

- Ôn Điền, nhanh, tìm xem là ai đã dùng qua lò luyện đan này, mau nói cho ta biết.

Ôn Hầu sớm đã nhịn không được, cấp thiết kêu lên.

Một người trung niên tu sĩ nghe nói như thế, nhanh chóng tiến lên khom người thi lễ nói:

- Những lò luyện đan này đều là tiểu thư giao cho Thiên Sơn mua, tiểu thư gần đây đã tích cực tìm kiếm cường giả chế thuốc cùng luyện đan.

Người trung niên nam tử này chính là quản sự quản lý phòng luyện đan của phủ thành chủ Ôn Điền.

Ôn Hầu nhãn thần nhu hòa, hắn biết mình nữ nhi vì sao làm như vậy, chắc vì thấy hắn mỗi ngày mày chau mặt ủ, muốn giúp hắn cởi bỏ ưu tư mà thôi. Thanh âm của hắn chuyển nhu hòa:

- Đi đem tiểu thư và Thiên Sơn gọi đến đây đi.

- Dạ.

Ôn Điền lên tiếng sau đó, vội vàng đi ra phòng luyện đan.

Thấy Đàm Lương còn đang kích động kiểm tra dược dịch khô cạn trong lò luyện đan lưu lại, Ôn Hầu ở một bên vẫn như cũ có chút không xác định hỏi:

- Đàm huynh, người này đối với dược liệu tinh luyện thực sự lợi hại như vậy?

Đàm Lương thở dài một tiếng:

- Có lẽ hắn còn lợi hại hơn so với ta tưởng tượng, Ôn huynh, nếu mà ngươi có thể nhờ người này đi dự thi, coi như là không có khả năng luyện chế ra cao cấp tiên đan, chỉ bằng mượn hắn tinh luyện dược dịch phân đoạn này, cũng nhất định có thể thu được một cái danh vị. Đàm huynh chưa có tiếp xúc qua đan đạo, tự nhiên không biết bên trong đan đạo tinh luyện dược dịch tinh hoa mỗi tiến lên trước là một bước gian nan.

Nói đến đây, Đàm Lương dừng một chút, mới tìm từ nói:

- Ta nói một cách khác sao?, nếu mà một người có thể đem một gốc cây linh thảo tinh luyện ra 90% tinh hoa dược dịch, vậy hắn muốn tinh luyện ra 91% dược dịch tinh hoa liền yêu cầu dùng nhiều gấp đôi tinh lực, hơn nữa hiểu biết của hắn đối với dược liệu cũng phải tăng lên chí ít gấp đôi mới được. Cứ như vậy tiếp tục tính lên, ngươi biết luyện ra 99% dược dịch tinh hoa có khó khăn dường nào sao? Huống chi dược dịch lưu lại này còn vượt ra khỏi 99%. Đây không phải là một đỉnh cấp thiên tài, chính là tuyệt thế tông sư khai sáng đan đạo mới.

Không thể không nói Đàm Lương làm một tứ phẩm Tiên Đan Vương, vẫn có bản lĩnh nhất định. Trình độ luyện đan của Mạc Vô Kỵ đến từ Vô Tự Đan Thư, thế nhưng từ sau khi hắn sáng tạo ra nghịch chuyển Bất Hủ Phàm Nhân Quyết. Đan đạo của hắn liền tạo thành hình thức ban đầu của bản thân, sớm đã không có quan hệ gì với Vô Tự Đan Thư.

Đan đạo của hắn tự thành hệ thống, phối hợp với công pháp tu luyện của hắn, theo đuổi là thật sự có thể tinh luyện ra dược dịch tinh hoa 100%, mà không phải vô hạn tiếp cận 100%.

Ôn Hầu cũng hít một hơi hơi lạnh, hắn hoàn toàn hiểu ý tứ của Đàm Lương, dùng một cái nhất phẩm tiên đan lô hỏa diễm bình thường, liền tinh luyện ra 10 thành tinh hoa dược dịch, tên gia hỏa này là nghịch thiên cỡ nào.

Lúc này hắn đã hạ quyết tâm, vô luận người kia là ai, tiêu phí bất cứ giá nào, cũng phải đưa hắn mời tới Anh Thủy Tiên Thành.

- Cha, ngươi tìm ta? Mẹ cũng ở nơi đây?

Một người nữ tử mặc quần áo màu tím nhạt đi đến, đi theo sau đít nàng là một người phụ việc trung niên.

Cô gái này chính là Ôn Liên Tịch trước đây có ý định mời Mạc Vô Kỵ hỗ trợ luyện đan, chỉ là ngày hôm nay nàng không đeo khăn che mặt, khuôn mặt mỹ lệ không kém nửa điểm so với Hàn Thanh Như, giơ tay nhấc chân lên, đều mang theo một loại cao quý và tu dưỡng.

Trong mắt Ôn Hầu phu phụ đều lộ ra vẻ ôn hòa, đây là nữ nhi của bọn họ. Tuy rằng bọn họ không có con trai, thế nhưng nữ nhi này cũng đủ để cho bọn họ tự hào. Không chỉ nói dung mạo của Ôn Liên Tịch là có một không hai toàn bộ Anh Thủy Tiên Thành, coi như là tại Vĩnh Anh Tiên Vực, cũng không tìm được mấy người nữ tử ưu tú hơn Liên Tịch. Trọng yếu hơn là, Ôn Liên Tịch là thiên tài tuyệt thế, chẳng những tu vi tiên đạo xa xa mạnh hơn tu sĩ cùng tuổi bình thường, ngay cả cầm kỳ thư họa thượng tu dưỡng, cũng không phải là người bình thường có thể so sánh.

- Liên Tịch, nghe nói con gần đây đang tìm một vài Đan Sư?

Ôn Hầu giọng nói rất là nhu hòa, hắn cũng không có mới vô đã đè đầu truy vấn nữ nhi về sự tình liên quan tới cái lò luyện đan.

Ôn Liên Tịch thấp giọng nói:

- Đúng vậy, cha. Hai năm trước ta đi Lộc Hiệt Tiên Thành tham gia một cái tụ hội, lúc đó Lộc Hiệt Tiên Thành đột nhiên xuất hiện một Đan Vương đầu óc có chút không rõ. Có người để cho hắn tại chỗ luyện đan, hắn cư nhiên luyện chế ra ngũ phẩm tiên đan, hơn nữa đều là hạng nhất đan dược. Có người phán đoán hắn ít nhất là một cái lục phẩm Đan Vương. Lúc đó tụ hội có hơn mười Thiếu thành chủ các tiên thành, còn có một vài nữ tử thân phận giống như ta.

Bởi vì đây là một lục phẩm Đan Vương, cộng thêm Vĩnh Anh Tiên Vực sắp cử hành đan dược đạo thi đấu cũng không còn xa, tất cả mọi người muốn đem tên Đan Vương hồn hồn ngạc ngạc này mang đi. Về sau Lộc Hiệt Tiên Thành Thiếu thành chủ Vạn Bình liền đề nghị, tại trước khi Vĩnh Anh Tiên Vực tổ chức đan dược đạo thi đấu, mọi người tổ chức một hồi quy mô nhỏ đan dược đạo thi đấu, ai có thể thu được đệ nhất, người đó liền có thể mang đi cái phẩm Đan Vương kia. Hơn nữa người dự thi phải là tìm người mới, chí ít mọi người cũng không nhận ra mới được. Ta vẫn không có nói cho cha chuyện này, vì biết cơ hội của ta rất xa vời.

Ôn Hầu cùng Đàm Lương cũng hít một hơi hơi lạnh, có thể luyện chế ra một lò ngũ phẩm tiên đan hạng nhất nhưng không nhất định chính là lục phẩm Tiên Đan Vương, thậm chí là một cái Đan Đế cũng có khả năng.

- Người Đan Vương kia ở nơi nào?

Ôn Hầu thậm chí quên mất mục đích hắn gọi nữ nhi tới.

Ôn Liên Tịch đáp:

- Người Đan Vương kia tại bên trong một cái động phủ Lộc Hiệt Tiên Thành, động phủ có hai mươi ba tấm trận kỳ, lúc đó người tham dự mỗi người đều có một quả trận kỳ. Đến lúc đó hai mươi ba người nhất định phải toàn bộ đến đông đủ, cùng tế xuất trận kỳ, mới có thể mở ra cái động phủ kia.

- Lại đem trận kỳ cho ta xem.

Ôn Hầu lập tức nói.

Ôn Liên Tịch lấy ra một quả trận kỳ đỏ sậm đưa cho Ôn Hầu, Ôn Hầu lại đem trận kỳ xem mấy lần sau đó, mới đúng một bên Đàm Lương nói:

- Đàm huynh, đây là một quả Huyết liên tỏa trận kỳ, đích thật là yêu cầu hết thảy trận kỳ tề tụ mới có thể mở ra. Nếu không, chỉ có thể mạnh mẽ công kích, một khi mạnh mẽ công kích, sợ rằng sẽ tạo thành không gian sụp xuống. Người bố trí cái Huyết liên tỏa trận này, là một trận đạo sư lợi hại.

Đàm Lương cũng gật đầu:

- Đúng là như thế, bất quá Lộc Hiệt Tiên Thành này là tiên thành thượng đẳng, coi như là Liên Tịch có thể đạt được thắng lợi, chỉ sợ cũng rất khó mang đi Đan Vương kia.

Đàm Lương nói bóng gió rất rõ ràng, Lộc Hiệt Tiên Thành đưa ra biện pháp này, chỉ là không muốn dùng hư chiêu, để cho người ta biết khó mà lui mà thôi.

Ôn Hầu phản ứng kịp, hắn tìm nữ nhi đến cũng không phải là hỏi Đan Vương kia, hắn lại đem trận kỳ đưa cho nữ nhi, giọng nói có chút kích động hỏi:

- Liên Tịch, nơi này có một cái lò luyện đan. Ôn Điền nói là ngươi mang tới, ngươi là từ đâu mang tới?

Đàm Lương đã đem lò luyện đan trong tay đưa cho Ôn Liên Tịch.

Ôn Liên Tịch cầm lò luyện đan, nhìn thoáng qua liền nghi ngờ nói:

- Đây là lò luyện đan ta mua tại Anh Thủy Tiên Thành chúng ta, lúc đó ta mua hai cái lò luyện đan nhất phẩm, một cái lò luyện đan nhị phẩm một cái tam phẩm. Làm sao vậy?

- Không có khả năng a, lò luyện đan này tại trước khi tiên thành bán ra, làm sao lại không rửa sạch?

Đàm Lương cau mày hỏi.

Ôn Liên Tịch hiểu được, giải thích:

- Cái lò luyện đan này ta đã cho một người luyện đan dược, lúc đó ta sốt ruột tìm kiếm Đan Sư, bị hắn lừa rồi. Sau khi trở về, cũng không có tâm tình gì, nên nhờ Thiên Sơn đem lò luyện đan để ở phòng luyện đan.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận