Bỗng Nhiên Biến Thành Loli, Phải Làm Sao Để Trở Lại Bình Thường Đây - Chương 9: Thịt chính tông

Bỗng Nhiên Biến Thành Loli, Phải Làm Sao Để Trở Lại Bình Thường Đây Chương 9: Thịt chính tông
Trong căn phòng tối tăm, ánh sáng từ thấu kính máy chiếu chiếu vào tấm rèm, qua sự khúc xạ của tấm rèm, người ta có thể nhìn thấy những quả cherry rải rác trên tấm thảm. Chúng đầy đặn và tròn trịa, trông rất giống với bầu vú của người phụ nữ vừa được yêu thương.

Bộ phim đã kết thúc, dàn loa phát ra những khúc âm hưởng du dương kéo dài. Trong bản nhạc đó, người ta mơ hồ có thể nghe thấy những tiếng thở gấp gáp nóng bỏng không thuộc về nó.

Trên tấm rèm có hai bóng người đang quấn lấy nhau hôn môi, không gian chật hẹp vang lên rõ ràng tiếng nước miếng tấm tắc, càng làm cho người ta thấy xấu hổ. Thời An ngưởng mặt động tình, thừa nhận dục vọng nóng bỏng của Lục Thời Gia.

Cô không chút ngại ngùng, thậm chí còn chủ động luồn tay vào trong áo Lục Thời Gia, đầu ngón tay mềm mại từng chút từng chút lướt dọc theo đường cong cơ bắp hoàn mỹ.

Để đổi lấy những nụ hôn nóng bỏng và cái vuốt ve của Lục Thời Gia, hắn mặc bộ quần áo kiểu ở nhà, vải mềm màu xám, tay áo ngắn, lộ ra cánh tay thon chắc cường tráng, cơ bắp căng phồng vừa phải, hiện lên một loại cám dỗ không nói nên lời, nhìn đi xuống, đồng hồ trên tay hắn còn chưa tháo ra, kim giây nhúc nhích hoạt động, mà đôi bàn tay kia, gân xanh đang nổi lên dữ tợn, khớp xương tay rõ rệt, đôi tay ấy giờ đây đang lướt xuống vòng eo của cô gái, cách một cái váy ngủ, say sưa nhào nặn cặp mông căng tròn của thiếu nữ.

Thời An bị Lục Thời Gia xoa nắn đến thở hổn hển, cô không cam lòng chỉ có bản thân yếu thế, nên hai tay nắm lấy góc quần áo của Lục Thời Gia vén lên, nóng lòng muốn làm cho hắn lộ ra vòng eo săn chắc.

Lục Thời Gia cười nhẹ, khàn đặc như mất tiếng, hai tay hắn xen lẫn vào nhau, lưu loát cởi áo ném qua một bên, toàn bộ động tác như nước chảy mây trôi, gợi cảm vô cùng.

“Đừng …” Lục Thời Gia chưa kịp cử động, đã bị Thời An dùng sức đẩy đến ngồi trên ghế sô pha, cô ngồi vào trong lòng hắn, hai tay đặt lên lồng ngực cường tráng của hắn, há miệng ngậm lấy yếu hầu đang lên xuống của hắn.

Đã muốn làm điều này từ rất lâu, khi thấy anh trai uống nước, chất lỏng chảy xuống cổ họng, yết hầu kia nhấp nhô lên xuống, nhìn một bên thì hơi nhọn, nhưng đường cong ấy nhấp nhô như một ngọn núi duyên dáng.

Lúc đó cô nghĩ, nếu mình ngậm lấy nó, liếm cho nó ướt đẫm, nghe tiếng thở hổn hển khản đặc của anh trai, chắc chắn sẽ rất thoải mái.

Thực tế cũng như vậy, giờ đây hai bàn tay to của Lục Thời Gia đang nắm chặt lấy eo Thời An, ngửa đầu dựa vào lưng ghế sô pha, thở hổn hển dưới sự liếm láp của cô.

Ngay khi cô chạm vào hắn, hắn gần như ngay lập tức bại trận.

Nụ hôn di chuyển xuống phía dưới, Thời An cắn lấy xương quai xanh của Lục Thời Gia, cho đến khi để lại dấu vết rất nhỏ trên đó mới nhả ra. Nghe thấy hắn rên rỉ khó nhịn, bàn tay cô dọc theo bụng dưới của hắn sờ soạng, xoa nắn nó một chút, cuối cùng dừng lại trên ngực hắn, như cố tình chọc ghẹo, cô xấu xa sờ loạn một phen.

Lục Thời Gia suýt nữa bị cô gái nhỏ này dày vò đến quân lính tan rã, hắn ngẩng đầu nhìn vào nụ cười quỷ quyệt của cô, cuối cùng không nhịn được nữa, bóp eo cô đè cô xuống ghế sô pha, giơ tay lên hành động, váy ngủ đã bị hắn xé rách.

Cơ thể thiếu nữ trắng nõn như tuyết, đôi gò như trái đào mơn mởn, tuy không lớn nhưng lại khá căng tròn đứng thẳng, hơi thở thanh xuân phả vào trong mặt, đi xuống một chút là cái eo bé nhỏ đáng yêu, nhỏ đến mức như là chỉ cần dùng ít sức là có thể bẻ gãy, đó là nơi yếu ớt nhất của thiếu nữ, đi xuống thêm nữa, là chiếc quần lót trắng đang che lấy bộ phận sinh dục non nớt, và một đôi chân thon mảnh, gợi cho người thương tiếc.

Rõ ràng không phải lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng Lục Thời Gia vẫn bị hình ảnh xinh đẹp này kích thích đến mức xuýt tắt thở.

“Anh trai …” Thời An sốt ruột gọi hắn, đưa tay ra tự xoa bóp vú mình, bầu vú bị xoa nắn dần biến thành màu đỏ hấp dẫn, cô nhõng nhẽo nỉ non, “Ở đây, ở đây rất ngứa…”

Lục Thời Gia bị kích thích, đến nỗi trong nháy mắt hắn cảm giác được bản thân có thể sẽ chết ở chỗ này, hô hấp hồn dập run rẩy, đuôi mắt đỏ bừng, giọng hắn khàn khàn dỗ cô, “Bé ngoan, anh trai giúp em.”

Hắn cúi người, há mồm nhanh chóng ngậm lấy một bên vú, dùng sự ấm áp và ẩm ướt trong khoang miệng bao bọc lấy cô, sau đó bú mút từng chút, tay phải cũng không rảnh rỗi mà nắm lấy bên còn lại của cô an ủi, dùng ngón cái và ngón trỏ vân vê nhào nặn qua lại, cho cô kích thích dữ dội nhất.

Cảm giác tê rần từ đầu v* truyền đến toàn thân, Thời An cảm thấy da đầu mình dần trở nên tê dại, hai chân vô thức kẹp chặt, huyệt nhỏ co rút lại, mảnh vải lập tức thấm đẫm chất lỏng, cô mất kiểm soát kêu lên: “A…”

Như thể cảm nhận được những thay đổi trong cơ thể cô, bàn tay của Lục Thời Gia dần dần đi xuống, quả nhiên, trong tiếng rên rỉ hoảng loạn của Thời An, hắn sờ ra mảnh vải thấm đẫm chất lỏng, hai ngón tay hắn linh hoạt móc mảnh vải ra, chuẩn xác chạm vào thịt non mềm mại. Ngón tay giữa dễ dàng xoa nắn hai mảnh môi âm hộ của cô, sau đó xâm nhập vào trong lỗ nhỏ ngập nước mà không ngừng moi móc.

Cảm giác bị dị vật xâm nhập quá kích thích và kỳ lạ, Thời An không kiểm soát được nắm lấy cổ tay của Lục Thời Gia, nhưng căn bản không thể lay động được hắn, ngược lại theo động tác chuyển động qua lại, cô cảm nhận rõ ràng rằng ngón tay hắn hết lần này đến lần khác không ngừng cắm vào lỗ nhỏ của mình.

Khoái cảm ngứa ngáy tập trung tại một điểm, mọi cảm giác lạ lùng đều biến mất, tay Thời An từ từ buông lỏng, cô vô thức nắm chặt lấy ghế sô pha, theo động tác của Lục Thời Gia mà khó chịu lắc lư mông qua lại, khao khát xa lạ tích lũy càng ngày càng lớn hơn, hiển nhiên đã bị ngón tay đang thọc vào rút ra kịch liệt của người đàn ông làm cho mê mẩn, nhưng không biết tại sao lại không ngừng khát vọng, nhưng khát vọng điều gì thì bản thân lại không biết.

Tê dại nửa vời không thể thỏa mãn được Thời An, nên cô nhanh chóng bị bức đến khóc nức nở, cho đến khi Lục Thời Gia cúi xuống, há miệng ngậm lấy hạt châu đang sưng tấy của cô.

Khoái cảm lên tận não, Thời An rùng mình hét lên, hai mắt đẫm lệ mông lưng cúi xuống nhìn Lục Thời Gia đang dùng lười từng chút từng chút mút lấy hạt châu nhỏ đáng thương.

Quá thoải mái, Thời An rốt cuộc không chịu nổi nữa, cơ thể co quắp lại vì luồn khoái cảm không ngừng truyền đến, động tác môi lưỡi và ngón tay của Lục Thời Gia liên tục tăng tốc, thẳng cho đến khi Thời An chảy ra một chất lỏng nhớp nháp và mềm nhũn nằm trên ghế sofa thì hắn mới dừng lại.

Vuốt ve thân thể còn đang run rẩy của cô, Lục Thời Gia cúi xuống hôn từ dưới lên trên, Thời An vẫn chưa định thần lại sau cao trào, cô mềm nhũn mặc cho Lục Thời Gia nhào nặn vuốt ve.

Sau cơn cực khoái, cơ thể của thiếu nữ xinh đẹp không gì sánh bằng, Lục Thời Gia cũng đã chịu đựng đủ rồi, hắn một tay vuốt ve đầu v* của cô, tay kia thì nhanh chóng cởi quần mình ra, kéo cả quần lót xuống vứt qua một bên, côn th*t đã sớm cương cứng đến đau đớn, quy đầu đột nhiên rỉ nước như muốn bắn, căng tức khó chịu, Lục Thời Gia nhíu mày vuốt ve thằng em mình, lúc này mới nhận ra đồng hồ vẫn chưa được tháo ra, nhưng hắn không nỡ rời khỏi cơ thể của thiếu nữ, nên cúi đầu hôn lấy môi cô, câu lấy cái lưỡi của cô ra để liếm mút, còn tay thì vòng ra sau lưng mình, lưu loát tháo chiếc đồng hồ rồi thuận tay ném nó xuống đất, chiếc đồng hồ rớt xuống đất, phát ra tiếng động trầm vang.

Sau khi làm xong mọi thứ, hai tay hắn nắm lấy chân Thời An kéo ra hai bên, phần đầu thô cứng của dương v*t ngay lập tức dính vào huyệt nhỏ của Thời An.

“Anh trai!” Sự đụng chạm xa lạ khiến Thời An hơi sợ hãi.

Lục Thời Gia vừa cầm dương v*t của mình cọ qua cọ lại vào huyệt nhỏ Thời An, vừa dỗ dành cô, “Bé cưng, anh trai yêu thương em nhé?”

Cảm giác ngứa râm ran quen thuộc lại nổi lên, sự sợ hãi từ từ biến mất, Thời An khẽ ậm ừ, tóc trên trán thấm ướt vào da, Lục Thời Gia vừa hôn vừa kiên nhẫn vuốt ve, khẽ nhích eo đâm về phía trước, nhưng chỉ vừa vào một nửa, Thời An đã bất giác co rụt lại, không biết là đau thật hay đau giả, chỉ thấy cô nhăn khuôn mặt nhỏ xinh đẹp lại kêu đau.

Nhưng lúc này Lục Thời Gia đã nhịn đến cực hạn, mã mắt đã cảm nhận được huyệt nhỏ ướt át đang co rút liếm mút, hắn bóp chặt lấy cô không cho cô di chuyển, trán hắn đã đẫm mồ hôi, từng giọt mồ hôi nhỏ giọt xuống, giọng hắn khản đặc như mất tiếng, đuôi mắt đỏ đến đáng sợ, thở hổn hển cầu xin cô: “Bé cưng, bé cưng, cho anh trai cắm vào đi, được không?”

Dáng vẻ hiện tại này của hắn quá mức gợi cảm, khiến Thời An vốn dĩ đang ôm lấy cánh tay đang căng cứng của hắn, vậy mà trong nháy mắt cũng sững sờ nhìn vẻ đẹp này, chớp lấy thời cơ, Lục Thời Gia bỗng nắm chặt lấy eo cô đâm mạnh nguyên cây vào.

So với đau đớn thì thoải mái còn nhiều hơn, chỉ là chưa từng cảm nhận được cảm giác bị lấp đầy, nên Thời An mới cảm thấy hơi sợ hãi, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt thoải mái của Lục Thời Gia, thì cả người cô lại mềm nhũn ra.

Trong căn phòng tối tăm, dưới ánh đèn yếu ớt, hắn hơi ngẩng mặt lên, trên trán ướt đẫm mồ hôi, mồ hôi dọc theo gương mặt chảy dài xuống dưới, lông mày hơi nhíu lại vì sung sướng, đôi mắt khép hờ như là dòng nước suối, lông mi phủ bóng dưới mắt như bóng ma đi lạc, đôi môi đỏ mọng, và cả tiếng thở dốc thô nặng phát ra từ cổ họng.

Xinh đẹp đến mức khiến người ta run sợ.

Lục Thời Gia thật sự rất thoải mái, lúc này đây khoái cảm tràn ngập không chỉ xuất phát từ thể xác, mà còn từ tinh thần, loại cảm giác nao lòng người này là do cô truyền cho hắn, cuối cùng ước mơ chiếm hữu được cô của hắn cũng thành hiện thực, khoái cảm nhân đôi như là muốn chôn vùi hắn đi, huyệt nhỏ của cô gái chặt chẽ nóng bỏng, chặt muốn chết, giống như một cái bọc thịt đang liều mạng mút lấy dương v*t của hắn, sâu trong huyệt nhỏ, có một thịt non đang từng chút từng chút liếm lấy mã mắt của hắn, như là muốn ép hắn bắn ra ngay lập tức.

Không thể kiềm chế được nữa, Lục Thời Gia không chút thương tiếc nhanh chóng thọc vào rút ra, mông thịt va vào nhau, nơi dương v*t va chạm phát ra tiếng nước chảy róc rách, bộ ngực của Thời An theo động tác ấy mà gợn sóng không ngừng, như muốn mê hoặc ánh mắt của Lục Thời Gia.

Một lúc sau, Thời An đã không chịu đựng nổi nữa, hai chân đang vòng qua eo Lục Thời Gia đã không còn chút sức lực, chỉ có thể mặc cho hắn ép thành hình chữ M mà mạnh mẽ đưa đẩy.

Cơn cực khoái của cô kết thúc chưa bao lâu, cơ thể nhạy cảm nào chịu được những thao tác thô bạo như vậy, vì thế cô vừa khóc thút thít vừa van xin thương xót: “Anh trai … Anh trai… Anh chậm một chút …”

Nhưng Lục Thời Gia sao có thể chậm lại được, bởi vì đang bị chơi liên tục nên giọng nói của cô ngày càng mềm mại, càng thêm kích thích việc hắn muốn dduj chết cô, cúi xuống hôn lấy môi cô, rồi thở hổn hển dỗ dành: “Ngoan, em ngoan, anh trai làm một lát…”

Cả thế giới dường như chìm vào tĩnh lặng, Lục Thời Gia hoàn toàn không nghe thấy những âm thanh khác, giờ đây hắn chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ khe khẽ của cô gái đang bị hắn làm dưới thân.

Dduj chết cô, bắn hết tinh dịch vào trong thân thể cô.

Khiến cô đạt cực khoái, khiến cô tiết ra, khiến cho cơ thể của cô nếu không bị hắn chơi đùa thì sẽ ngứa ngáy chảy nước không ngừng.

Trong thế giới của hắn chỉ còn lại những suy nghĩ đáng xấu hổ thế này.

Nếu có thể, hắn thậm chí còn muốn giam cầm cô ở nơi đây, không cho phép cô trong chốc lát lại muốn rời xa hắn, muốn cô mỗi lần bị hắn đụng vào sẽ không biết xấu hổ mà cầu xin yêu thương.

“Ưm … A …” Thời An sắp lên cao trào phát ra tiếng rên rỉ đánh thức Lục Thời Gia, phía dưới của cô run lên liên hồi, huyệt nhỏ co rút lại càng lúc càng chặt.

Lục Thời Gia đột ngột cúi đầu xuống hôn cô, dương vậy vẫn ở trong thân thể cô mà cắm rút đến trời xoay đất chuyển, “Ư… bé cưng ngoan, kẹp anh trai sướng quá, sắp bắn… Chờ anh trai cùng... A … “

Nhất thời, trong phòng không còn nghe thấy tiếng thở dốc của hai người họ nữa, chỉ có tiếng nước chảy đầm đìa từ bộ phận đang va chạm liên tục, hai thân thể gần như đồng thời co rút, dính chặt lấy nhau, tinh dịch trắng đục và chất lỏng trong suốt song song bắn ra, cuốn lấy nhau, hoà làm một.

Một lúc lâu sau, khi đôi mắt của Thời An vẫn còn đang vô hồn, thì Lục Thời Gia đã ôm cô vào lòng, yêu thương hôn khắp mặt cô, chờ đợi cô gái nhỏ lấy lại tinh thần sau cơn cực khoái.

Từng chút từng chút vỗ về tấm lưng trần của Thời An, vừa vỗ vừa hôn vào nhĩ tiêm của cô.

“Anh trai.” Giọng cô mềm mại như nước, khẽ gọi.

“Hửm?”

“Em đã từng nói chưa, em từ lâu, cũng đã thích anh.”

*Nhĩ tiêm là huyệt nằm ngay trên đỉnh vành tai.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận