Cưới Rồi Yêu - Chương 184: Ít nhất con còn có thể nói chuyện được, còn cô ấy thì chưa tỉnh lại
Chương trước- Chương 1: Sao hả? Có phải cô cảm thấy phê không?
- Chương 2: Tối hôm qua không phải cô rất cuồng nhiệt sao?
- Chương 3: Đây là em dâu sao?
- Chương 4: Vậy thì cô làm cho tôi cảm thấy hứng thú đi
- Chương 5: Chaoter 5: Cô đúng là biết phát ra âm thanh thật khiến người ta kích thích
- Chương 6: Người của cô rất thơm đó, mùi thơm quyến rũ
- Chương 7: Vợ cháu tất nhiên là xinh rồi ạ
- Chương 8: Tối nay anh ngủ trên giường, tôi ở sofa
- Chương 9: Cô muốn ngủ ở đây hay là muốn tôi nằm trên người cô?
- Chương 10: Sao hả? Có phải rất kích thích không?
- Chương 11: Cô đúng là tài giỏi thật đó. Có thể khiến anh tôi mê cô đến vậy?
- Chương 12: Tôi muốn cô
- Chương 13: Vậy thì bỏ tôi ra, tôi không cho phép anh động vào người tôi
- Chương 14: Vậy anh tôi có làm cho cô sướng như tôi được không?
- Chương 15: Vợ của tôi đúng là rất biết làm người ta kích thích mà
- Chương 16: Có phải cô đang cảm thấy tôi rất tuyệt vời không?
- Chương 17: Sắp được đoàn tụ với anh tôi vui lắm đúng không?
- Chương 18: Tôm của anh. Cho em
- Chương 19: Huỳnh Thiên Minh là anh sao? Sao anh lại ở đây được?
- Chương 20: Nói đi. Nói rằng cô cảm thấy rất tuyệt
- Chương 21: Mở rộng chân cô ra
- Chương 22: Bây giờ cô chà lau cơ thể của tôi bằng ngực của cô
- Chương 23: Muốn chọc tôi tức giận để tôi chơi cô nữa đúng không?
- Chương 24: Tôi không yêu cô. Nhưng mà chơi cô rất sướng, rất kích thích đó
- Chương 25: Tôi muốn giết chết cô để chúng ta không làm vợ chồng với nhau nữa
- Chương 26: Huỳnh Thiên Minh anh cho tôi xuống xe đi
- Chương 27: Hôm nay tôi sẽ dạy cho cô biết. Như thế nào là lý lẽ
- Chương 28: Cô nên cảm thấy vui vẻ vì tôi đã chọn cô cho đêm nay
- Chương 29: Giúp tôi...nhưng mà tôi không muốn, không muốn
- Chương 30: Nói đi...em muốn sinh con cho tôi
- Chương 31: Vậy sao em nói tôi không có bản lĩnh? Bây giờ lại bảo rất đau?
- Chương 32: Anh có thấy chúng ta nên làm gì không?
- Chương 33: Lần đầu tiên em thấy thứ to như vậy
- Chương 34: Tôi tệ lắm sao? Tệ ở chỗ nào cô thử nói xem
- Chương 35: Vậy tôi hỏi anh một câu nhé. Anh có chút tình cảm nào với tôi không?
- Chương 36: Cô em đúng là rất cuốn hút. Tụi này đâu có cho em đi dễ dàng như vậy
- Chương 37: Chồng cô không làm được. Thì hãy để chúng tôi làm
- Chương 38: Tôi xin lỗi đã không bảo vệ tốt cho em
- Chương 39: Ngủ ngon. Tôi sẽ ở đây với em. Không phải sợ
- Chương 40: Ý của tôi là nụ hôn ngọt ngào của tôi giúp em bớt đau đúng không?
- Chương 41: Huỳnh Thiên Minh anh tức giận với ai xong lại đổ hết lên đầu tôi vậy
- Chương 42: Tôi không cho phép người khác động vào người con gái của tôi
- Chương 43: Cô có biết mình xuống sâu quá rồi không?"
- Chương 44: Trịnh Tiểu Thư. Cô dám làm bị thương người của tôi. Cô chán sống rồi
- Chương 45: Câm miệng. Nói nữa tôi sẽ giết chết cô
- Chương 46: Về nhà cô chết với tôi
- Chương 47: Cô dám uống thuốc tránh thai? Cô là sợ có thai với tôi?
- Chương 48: Cô nên cảm thấy tự hào, vì tôi muốn có con với cô
- Chương 49: Haa tôi không mặc mấy bộ như này đâu
- Chương 50: Đúng. Đổi cách xưng hô cho đến khi về nhà
- Chương 51: Nói là em yêu tôi. Không muốn rời xa tôi. Muốn sinh con cho tôi
- Chương 52: Em còn yêu anh tôi không? Giữa tôi và anh ta, ai với em quan trọng
- Chương 53: Tôi rất muốn đối tốt với em. Nhưng mà tôi không thể phụ lòng cô ấy
- Chương 54: Sự xinh đẹp
- Chương 55: Tôi còn đưa đối tốt với em, em không được bỏ đi
- Chương 56: Vết thương của anh, có nặng lắm không?
- Chương 57: Vậy nếu để lại sẹo anh có chê không?
- Chương 58: Chính con là đang tự làm khổ 2 cô gái của con
- Chương 59: Vậy sao? Vậy anh yêu ai hơn trong 2 cô gái đó?
- Chương 60: Từ bây giờ chúng ta đổi cách xưng hô được không?
- Chương 61: Lời say là lời thật lòng...
- Chương 62: Nếu anh không gặp em. Em sẽ tự vẫn
- Chương 63: Nào, bỏ con dao xuống. Như vậy rất nguy hiểm
- Chương 64: Em có nguyện ý ở bên cạnh tôi không?
- Chương 65: Vậy anh có tự nhìn lại, mức độ sai lầm của mình chưa?
- Chương 66: Huỳnh Thiên Minh ra phòng khách ngủ đi
- Chương 67: Từ hôm nay, tôi tuyên bố chính thức theo đuổi em
- Chương 68: Muốn chết à. Vợ của Huỳnh Thiên Minh mà cũng dám động vào?
- Chương 69: Anh ta muốn em phụ trách dự án lần này với anh ta
- Chương 70: Em sợ cái gì chứ? Sợ sẽ động lòng à?
- Chương 71: Đã lâu rồi chúng ta không vận động trước khi ngủ nhỉ?
- Chương 72: Tim của em đập nhanh quá vậy?
- Chương 73: Em ghen à?
- Chương 74: Tôi hôn em một cái có được không?
- Chương 75: Cảm giác ôm vợ của mình. Thật sự rất tuyệt
- Chương 76: Sức lực của cháu dư sức sinh cho bà hẳn 10 đứa
- Chương 77: Huỳnh Thiên Minh. Em yêu anh...rất rất yêu
- Chương 78: Anh sẽ giúp em không còn thấy khó chịu nữa
- Chương 79: Em nói rất rất yêu anh
- Chương 80: Em chính là nguồn điện. Hôm nay xa em cả ngày nên mới mất sức sống
- Chương 81: Anh có cảm giác như...em chưa yêu anh nhiều như là em đã nói
- Chương 82: Vợ của anh vừa xinh đẹp lại nấu ăn ngon nữa
- Chương 83: Chúng ta bàn công việc chứ không phải đến để uống rượu
- Chương 84: Vậy tôi uống một ly. Anh sẽ không làm khó tôi nữa đúng không?
- Chương 85: Không phải là không ngon. Mà là vì...anh thay đổi rồi
- Chương 86: Thật kì lạ. Cô ấy có bao giờ ra ngoài khuya như vậy
- Chương 87: Người em còn sạch sẽ để nói chuyện với tôi không?
- Chương 88: Nơi đó còn là nhà của tôi nữa không? Anh ấy không tin tôi
- Chương 89: Huỳnh Thiên Minh. Anh nói mấy lời như vậy không sợ em tổn thương sao
- Chương 90: Anh là ai sao lại cầm điện thoại của chồng tôi?
- Chương 91: Theo em về nhà đi. Đừng uống nữa, anh đã say lắm rồi
- Chương 92: Là tôi sẽ không để tâm những chuyện đã xảy ra nữa
- Chương 93: Không chấp nhận được, sắp xếp một ngày gặp họ xin lỗi đi
- Chương 94: Hay là để em ra mặt xin lỗi anh ta được không?
- Chương 95: Vậy em sinh cho anh một đứa chịu không?
- Chương 96: Mấy hôm nay con hay bị buồn nôn. Chắc do dạ dày không được tốt ạ
- Chương 97: Ý mẹ là cô ấy có thể là đang có thai sao?
- Chương 98: Tôi không ngờ Phó Tổng đây lại thích dùng chung đồ Với người khác "
- Chương 99: Thôi nào. Bây giờ em muốn trừng phạt anh thế nào?
- Chương 100: Tớ đẩy cậu xuống thuyền rồi. Việc còn lại cậu tự mà chèo đi nhé
- Chương 101: Em ăn đi. Như vậy mới có sức sinh con cho anh
- Chương 102: Anh chăm em quá, không sợ em sẽ hư sao?
- Chương 103: Chúc mừng cô. Cô có thai rồi
- Chương 104: Anh không cố tình làm Kim Nguyên có thai
- Chương 105: Nếu anh muốn em tác hợp cho hai người, em sẽ làm
- Chương 106: Nhưng mà cô ta mang thai con của anh
- Chương 107: Cô mãi mãi cũng không thắng được tôi. Mãi mãi quỳ dưới chân tôi
- Chương 108: Huỳnh Thiên Minh, chúng ta ly hôn đi
- Chương 109: Nếu anh không làm được thì buông tha cho em đi
- Chương 110: Có vẻ như mẹ đã biết chuyện Kim Nguyên mang thai
- Chương 111: Vậy con tạm thời sẽ không nói đến chuyện ly hôn nữa
- Chương 112: Làm chuyện mà chúng ta nên làm
- Chương 113: Ý anh là muốn xét nghiệm ADN sao?
- Chương 114: Vậy nếu nó là con của anh. Anh phải hứa chăm sóc mẹ con em cả đời
- Chương 115: Tôi sẽ khuyên nó bỏ cái thai này đi, không nên giữ lại
- Chương 116: Có phải giữa cô và Huỳnh Thiên Minh đang không ổn?
- Chương 117: Tốt nhất là đừng để cho tôi có cơ hội. Tôi đặc biệt thích cô ấy
- Chương 118: Phó Tổng, xét nghiệm của anh đã có kết quả
- Chương 119: Thiên Minh, nếu anh còn nói nữa. Em sẽ chết ở đây cho anh xem
- Chương 120: Tiện mà. tiện để anh cởi
- Chương 121: Em qua phòng bên cạnh. Em muốn yên tĩnh
- Chương 122: Chúng tôi đã cố gắng nhưng chỉ giữ được mẹ của đứa bé
- Chương 123: Em sắp xếp một ngày theo anh đến bệnh viện xin lỗi cô ấy đi
- Chương 124: Phu nhân. Cô có thai sao không nói cho Phó Tổng biết
- Chương 125: Mau lên xe đi. Nếu không Huỳnh Thiên Minh sẽ tìm được cô đó
- Chương 126: Cảm ơn anh. Ân tình này nhất định sau này tôi sẽ đền đáp
- Chương 127: Kim tởm. Tôi cảm thấy cô thật kinh tởm, thủ đoạn vô biên
- Chương 128: Hóa ra đây là quá khứ của kẻ phản diện mà người ta hay nói sao?
- Chương 129: Nếu lần này trở về e rằng cô sẽ gặp lại anh ta
- Chương 130: Những năm qua cô không liên lạc với Tiểu Thư sao?
- Chương 131: Tôi đợi cô ấy hơn 4 năm rồi, tôi không muốn đợi nữa
- Chương 132: Em vẫn còn quan tâm anh đúng không?
- Chương 133: Con sẽ gặp cô ấy lần nữa để nói chuyện nghiêm túc
- Chương 134: Tôi gặp bà, không có nghĩa là chúng ta còn cơ hội
- Chương 135: Nếu chúng ta có con trai anh sẽ đặt tên cho nó là Thiên Thành
- Chương 136: Buông ra đi Huỳnh Thiên Minh, anh làm tôi khó chịu đó.
- Chương 137: Để tôi xem hôm nay em qua đêm với tôi thì anh ta có xuất hiện không
- Chương 138: Không sao. Có được thân xác em cũng không tệ.
- Chương 139: Anh không những vậy mà còn là một kẻ biến thái, vô liêm sĩ.
- Chương 140: Sức khỏe không được tốt thì nên hạn chế quan hệ vợ chồng.
- Chương 141: Nên nhớ đây là vợ của tôi. Tôi vẫn chưa ly hôn với cô ấy.
- Chương 142: Đưa mẹ xem. Nhìn giống con lúc nhỏ quá vậy?
- Chương 143: Anh làm tôi bắt đầu suy nghĩ rồi.
- Chương 144: Chú thích mẹ cháu à?
- Chương 145: Thiên Minh hôm đấy có nhiều người, con có thể thử cầu hôn lại.
- Chương 146: Vậy cậu có điều tra được giữa hai người họ có tình cảm gì không?
- Chương 147: Vậy anh làm gì thì em mới tha thứ cho anh đây?
- Chương 148: Tôi sẽ ở đây đến khi nào cô ấy chịu tha thứ cho tôi.
- Chương 149: Chẳng trách sao Kim Nguyên lại mê mệt anh đến vậy.
- Chương 150: Bởi vì anh không muốn mất em.
- Chương 151: Em ngủ ở giường đi, là đàn ông ai lại giành giường với phụ nữ chứ.
- Chương 152: Anh...thật có lỗi, không bên cạnh em lúc e cần anh nhất.
- Chương 153: Ngon lắm. Em vẫn nấu ăn ngon như ngày nào.
- Chương 154: Vậy ý cậu là cậu đã tha thứ, nhưng muốn thử thách anh ta?
- Chương 155: Chết tiệt mình nhát gái từ bao giờ vậy chứ. Thật là...
- Chương 156: Tôi không sao. Chỉ là bất cẩn bị gai hoa đâm trúng.
- Chương 157: Nếu anh nhớ phu nhân thì hãy đi gặp cô ấy.
- Chương 158: Em còn nhớ anh thích gì sao?
- Chương 159: Chẳng lẽ anh nên đứng nhìn người khác tán tỉnh vợ mình?
- Chương 160: Nhưng mà.....anh không thể ở phòng ngủ của em sao?
- Chương 161: Tống Kim Nguyên có phải là cô yêu quá hoá điên không?
- Chương 162: Tôi không muốn chết, cô cũng không thể giết tôi được
- Chương 163: Vậy thì em hãy mau trở về nhà chăm sóc cho anh có được không?
- Chương 164: Tối nay anh muốn đưa em ra ngoài đi dạo có được không?
- Chương 165: Anh yêu em
- Chương 166: Vốn dĩ anh cũng nên hiểu rõ là giữa chúng ta không thể mà...
- Chương 167: Là em có tật nên muốn vội giải thích sao?
- Chương 168: Hay là phạt em sinh thêm cho Thiên Thành một cô em gái?
- Chương 169: Vậy tại sao anh không có niềm tin với em?
- Chương 170: Rốt cuộc là anh căng thẳng hay là em?
- Chương 171: Anh có thể bớt dẻo mồm lại được không?
- Chương 172: Qua đây...bé con của ba
- Chương 173: Hôm nay em đẹp lắm
- Chương 174: Con trai của cô lấy cắp đồ của con trai tôi đẩy
- Chương 175: Tôi muốn các người trực tiếp xin lỗi con trai của tôi
- Chương 176: Cảm ơn...ba
- Chương 177: Cho nó cầm cái mồm đi
- Chương 178: Chào...chúng ta lại không hẹn mà gặp rôi.
- Chương 179: Ân oán giữa người lớn chúng ta, đừng lỗi trẻ con vào.
- Chương 180: Đồng hồ
- Chương 181: Anh đến rồi, anh đến cứu mẹ con em.
- Chương 182: Làm sao em có thể giết anh được? Em yêu anh còn không hết.
- Chương 183: Tôi muốn khi cô ấy tỉnh lại, người đầu tiên trông thấy là tôi
- Chương 184: Ít nhất con còn có thể nói chuyện được, còn cô ấy thì chưa tỉnh lại
- Chương 185: Mau chóng tỉnh lại, em có thể làm được mà.
- Chương 186: Cho dù em có tàn phế, cả đời này anh vẫn lo cho em được
- Chương 187: Anh ngủ cùng em, như vậy anh mới an tâm và em cũng an tâm
- Chương 188: Cậu ta nói anh sến quá đấy
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cưới Rồi Yêu
Chương 184: Ít nhất con còn có thể nói chuyện được, còn cô ấy thì chưa tỉnh lại
Cô Trịnh được đưa về phòng hồi sức rồi. Anh có thể yên tâm.
Huỳnh Thiên Minh liền thở phào nhẹ nhõm, không sao là tốt rồi, chỉ cần cô tỉnh lại, cái gì anh cũng có thể cho cô được. Lần này nhất định anh sẽ đối đãi với cô bằng tất cả chân tình.
Huỳnh Thiên Minh nằng nặc đòi Tông Trạch đưa anh sang phòng cô, mặc dù rất lo lắng cho Huỳnh Thiên Minh nhưng Tông Trạch lại không thể khuyên nỗi, nên đành đưa anh sang đó cho yên tâm.
Vừa bước vào phòng anh đã thấy ba mẹ ngồi sẵn ở đó, hai người họ đang trau đổi với bác sĩ về tình hình của cô.
Huỳnh Thiên Minh đến bên giường, anh nắm tay cô, nhưng cả tay và chân, kể cả đầu của cô đều được băng bó lại. Anh chỉ biết là cô đã an toàn, nhưng không biết vết thương có nặng lắm không?
“ Bác sĩ...vợ tôi, cô ấy có ổn không?”_anh hấp tấp mà hỏi.
“ Thiên Minh, con bị thương cũng rất nặng. Sao không chịu nghĩ ngơi đi. Ở đây đã có mẹ lo rồi.”_phu nhân cũng vô cùng lo lắng cho anh.
'Cô Trịnh đây là bị chấn thương cũng khá nặng, xương tay và chân của cô ấy còn bị nứt, tạm thời sẽ không thể cử động cũng như sinh hoạt được bình thường trong thời gian 1-2 tháng sắp tới.”_vị bác sĩ đó nói.
Huỳnh Thiên Minh nghe xong, không giấu được gương mặt khó chịu. Anh càng câm phẫn người đàn bà kia hơn, khiến cô gái mà anh yêu thương ra nông nỗi này, nhất định lần này anh sẽ không nhân nhượng cho cô ta nữa.
Phu nhân lo lắng cho con trai liền đẩy ghế qua cho anh ngồi xuống, chân anh bị trúng đạn, nhưng vẫn luôn có chịu đau để chạy qua xem tình hình của cô. Mặc dù đã được băng bó, nhưng hết thuốc tê thì vẫn rất đau, vậy mà anh lại chịu được.
Thiên Minh. Nghe lời mẹ, nghe lời bác sĩ tịnh dưỡng đi. Con như vậy mẹ rất đau lòng đó.”
‘Bà ấy nói đúng đó. Ở đây đã có ba mẹ trông chừng vợ con rồi. Vết thương của con vừa mới mổ, tốt nhất là không nên cử động nhiều.”_chủ tịch lên tiếng.
Nhưng mấy lời này lại không lọt được tai anh. Dù gì anh cũng là đàn ông sức dài vai rộng, mấy vết thương này làm sao mà sánh bằng nỗi đau cô bị Kim Nguyên hành hạ chứ? Anh thương cô đến nỗi, chỉ muốn lắp một chiếc giường bên cạnh để ở gần cô.
“ Con sẽ không đi đâu hết. Ít nhất con còn có thể nói chuyện được, còn cô ấy thì chưa tỉnh lại.”
"
‘Cạch._tiếng mở cửa phòng.
Từ bên ngoài, Thiên Ân cùng với Nhã Vy hối hã bước vào, lúc này còn có cả Thiên Thành, thằng bé được đưa về nhà ông bà, nhưng nó không chịu ở đấy, nó muốn xem tình hình của mẹ, nên Thiên Ân đành đưa nó theo.
‘Mẹ ơi..”_Thiên Thành chạy ngay đến bên giường mẹ nó.
“ Hai đứa sao rồi?”_Huỳnh Thiên Ân hỏi.
Sắp xếp xong hết mọi chuyện ở nhà, Thiên Ân mới có thời gian đến bệnh viện gấp, vì anh vừa mới tổ chức tiệc cưới..nên vẫn lu bu rất nhiều thứ.
“ Tiểu Thư..”_Nhã Vy thấy em dâu nằm bất động trên giường không khỏi lo lång.
“ Chắc là cô Trịnh sẽ sớm tỉnh dậy thôi. Tôi xin phép ra ngoài trước._vị bác sĩ rời đi.
‘Mọi người có việc thì cứ về nhà đi. Con ở lại với cô ấy là được rồi.”_Huỳnh Thiên Minh nói.
Tất cả mọi người đều nhìn nhau, ai cũng lo lắng cho anh hết, thấy anh bị thương như vậy, còn muốn tự mình chăm sóc cho cô, cả nhà không khỏi lo lắng, nhưng lại chẳng thể làm gì hơn, vốn anh đã cứng đầu từ bé, có khuyên thì cũng như vậy.
“ Tông Trạch, cậu ở lại với Thiên Minh, coi nó cần gì thì làm giúp nó.”
“ Vâng thưa phu nhân”_cậu ta gật đầu.
“ Được rồi. Vậy ba với mẹ về trước, nhiều người tập trung ở đây quá cũng không tốt. Dù gì đây cũng là bệnh viện”
“ Ba với mẹ chăm sóc Thiên Thành giúp con nhé.”_Huỳnh Thiên Minh đề nghị.
“ Con muốn ở lại đây với mẹ cơ. Tiểu Thành nhớ mẹ” _nó không chịu đi.
Nó cũng vừa mới nhận lại ông bà, chưa thân thiết mấy, nên bảo nó đi cùng ông bà tất nhiên nó sẽ không hài lòng, nhưng trẻ con thì chỉ cần nói vài lời ngọt ngào dỗ dành thì nó liền tin tưởng.
“ Con phải ngoan ngoãn, nghe lời của ba. Con quên mất lời mẹ dặn rồi sao? Nếu con cứ như vậy, không ngoan thì mẹ sẽ không chịu tỉnh lại.”_anh hâm doạ nó.
Một mình anh ở đây không thể tiện chăm sóc cho cả hai người cùng lúc được, chỉ có thể để Thiên Thành cho ông bà xem chừng.
Thiên Thành nghe xong có chút hoảng sợ, nó đấu tranh tâm lý một hồi mới chịu về nhà cùng ông bà.
...
" Thiên Minh. Em định xử lý chuyện này như thế nào?”_Huỳnh Thiên Ân hỏi.
Để pháp luật trừng trị cô ta. Những gì mà cô ta làm, thì cô ta phải gánh chịu toàn bộ hậu quả.
' Người đàn bà đó thật là độc ác mà...lại còn dám làm những chuyện như này.”_Nhã Vy cảm thấy tức giận giùm cô.
Nhìn thấy cô nằm ở đó, khắp người đều được băng bó nhiều chỗ, mặc dù trong lòng thì rất bão giông nhưng bên ngoài anh chỉ thể hiện một mặt là rất điềm tĩnh. Thật ra anh muốn tự tay giết chết cô ta, người phụ nữ đã tổn thương cô.
Huỳnh Thiên Minh liền thở phào nhẹ nhõm, không sao là tốt rồi, chỉ cần cô tỉnh lại, cái gì anh cũng có thể cho cô được. Lần này nhất định anh sẽ đối đãi với cô bằng tất cả chân tình.
Huỳnh Thiên Minh nằng nặc đòi Tông Trạch đưa anh sang phòng cô, mặc dù rất lo lắng cho Huỳnh Thiên Minh nhưng Tông Trạch lại không thể khuyên nỗi, nên đành đưa anh sang đó cho yên tâm.
Vừa bước vào phòng anh đã thấy ba mẹ ngồi sẵn ở đó, hai người họ đang trau đổi với bác sĩ về tình hình của cô.
Huỳnh Thiên Minh đến bên giường, anh nắm tay cô, nhưng cả tay và chân, kể cả đầu của cô đều được băng bó lại. Anh chỉ biết là cô đã an toàn, nhưng không biết vết thương có nặng lắm không?
“ Bác sĩ...vợ tôi, cô ấy có ổn không?”_anh hấp tấp mà hỏi.
“ Thiên Minh, con bị thương cũng rất nặng. Sao không chịu nghĩ ngơi đi. Ở đây đã có mẹ lo rồi.”_phu nhân cũng vô cùng lo lắng cho anh.
'Cô Trịnh đây là bị chấn thương cũng khá nặng, xương tay và chân của cô ấy còn bị nứt, tạm thời sẽ không thể cử động cũng như sinh hoạt được bình thường trong thời gian 1-2 tháng sắp tới.”_vị bác sĩ đó nói.
Huỳnh Thiên Minh nghe xong, không giấu được gương mặt khó chịu. Anh càng câm phẫn người đàn bà kia hơn, khiến cô gái mà anh yêu thương ra nông nỗi này, nhất định lần này anh sẽ không nhân nhượng cho cô ta nữa.
Phu nhân lo lắng cho con trai liền đẩy ghế qua cho anh ngồi xuống, chân anh bị trúng đạn, nhưng vẫn luôn có chịu đau để chạy qua xem tình hình của cô. Mặc dù đã được băng bó, nhưng hết thuốc tê thì vẫn rất đau, vậy mà anh lại chịu được.
Thiên Minh. Nghe lời mẹ, nghe lời bác sĩ tịnh dưỡng đi. Con như vậy mẹ rất đau lòng đó.”
‘Bà ấy nói đúng đó. Ở đây đã có ba mẹ trông chừng vợ con rồi. Vết thương của con vừa mới mổ, tốt nhất là không nên cử động nhiều.”_chủ tịch lên tiếng.
Nhưng mấy lời này lại không lọt được tai anh. Dù gì anh cũng là đàn ông sức dài vai rộng, mấy vết thương này làm sao mà sánh bằng nỗi đau cô bị Kim Nguyên hành hạ chứ? Anh thương cô đến nỗi, chỉ muốn lắp một chiếc giường bên cạnh để ở gần cô.
“ Con sẽ không đi đâu hết. Ít nhất con còn có thể nói chuyện được, còn cô ấy thì chưa tỉnh lại.”
"
‘Cạch._tiếng mở cửa phòng.
Từ bên ngoài, Thiên Ân cùng với Nhã Vy hối hã bước vào, lúc này còn có cả Thiên Thành, thằng bé được đưa về nhà ông bà, nhưng nó không chịu ở đấy, nó muốn xem tình hình của mẹ, nên Thiên Ân đành đưa nó theo.
‘Mẹ ơi..”_Thiên Thành chạy ngay đến bên giường mẹ nó.
“ Hai đứa sao rồi?”_Huỳnh Thiên Ân hỏi.
Sắp xếp xong hết mọi chuyện ở nhà, Thiên Ân mới có thời gian đến bệnh viện gấp, vì anh vừa mới tổ chức tiệc cưới..nên vẫn lu bu rất nhiều thứ.
“ Tiểu Thư..”_Nhã Vy thấy em dâu nằm bất động trên giường không khỏi lo lång.
“ Chắc là cô Trịnh sẽ sớm tỉnh dậy thôi. Tôi xin phép ra ngoài trước._vị bác sĩ rời đi.
‘Mọi người có việc thì cứ về nhà đi. Con ở lại với cô ấy là được rồi.”_Huỳnh Thiên Minh nói.
Tất cả mọi người đều nhìn nhau, ai cũng lo lắng cho anh hết, thấy anh bị thương như vậy, còn muốn tự mình chăm sóc cho cô, cả nhà không khỏi lo lắng, nhưng lại chẳng thể làm gì hơn, vốn anh đã cứng đầu từ bé, có khuyên thì cũng như vậy.
“ Tông Trạch, cậu ở lại với Thiên Minh, coi nó cần gì thì làm giúp nó.”
“ Vâng thưa phu nhân”_cậu ta gật đầu.
“ Được rồi. Vậy ba với mẹ về trước, nhiều người tập trung ở đây quá cũng không tốt. Dù gì đây cũng là bệnh viện”
“ Ba với mẹ chăm sóc Thiên Thành giúp con nhé.”_Huỳnh Thiên Minh đề nghị.
“ Con muốn ở lại đây với mẹ cơ. Tiểu Thành nhớ mẹ” _nó không chịu đi.
Nó cũng vừa mới nhận lại ông bà, chưa thân thiết mấy, nên bảo nó đi cùng ông bà tất nhiên nó sẽ không hài lòng, nhưng trẻ con thì chỉ cần nói vài lời ngọt ngào dỗ dành thì nó liền tin tưởng.
“ Con phải ngoan ngoãn, nghe lời của ba. Con quên mất lời mẹ dặn rồi sao? Nếu con cứ như vậy, không ngoan thì mẹ sẽ không chịu tỉnh lại.”_anh hâm doạ nó.
Một mình anh ở đây không thể tiện chăm sóc cho cả hai người cùng lúc được, chỉ có thể để Thiên Thành cho ông bà xem chừng.
Thiên Thành nghe xong có chút hoảng sợ, nó đấu tranh tâm lý một hồi mới chịu về nhà cùng ông bà.
...
" Thiên Minh. Em định xử lý chuyện này như thế nào?”_Huỳnh Thiên Ân hỏi.
Để pháp luật trừng trị cô ta. Những gì mà cô ta làm, thì cô ta phải gánh chịu toàn bộ hậu quả.
' Người đàn bà đó thật là độc ác mà...lại còn dám làm những chuyện như này.”_Nhã Vy cảm thấy tức giận giùm cô.
Nhìn thấy cô nằm ở đó, khắp người đều được băng bó nhiều chỗ, mặc dù trong lòng thì rất bão giông nhưng bên ngoài anh chỉ thể hiện một mặt là rất điềm tĩnh. Thật ra anh muốn tự tay giết chết cô ta, người phụ nữ đã tổn thương cô.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Sao hả? Có phải cô cảm thấy phê không?
- Chương 2: Tối hôm qua không phải cô rất cuồng nhiệt sao?
- Chương 3: Đây là em dâu sao?
- Chương 4: Vậy thì cô làm cho tôi cảm thấy hứng thú đi
- Chương 5: Chaoter 5: Cô đúng là biết phát ra âm thanh thật khiến người ta kích thích
- Chương 6: Người của cô rất thơm đó, mùi thơm quyến rũ
- Chương 7: Vợ cháu tất nhiên là xinh rồi ạ
- Chương 8: Tối nay anh ngủ trên giường, tôi ở sofa
- Chương 9: Cô muốn ngủ ở đây hay là muốn tôi nằm trên người cô?
- Chương 10: Sao hả? Có phải rất kích thích không?
- Chương 11: Cô đúng là tài giỏi thật đó. Có thể khiến anh tôi mê cô đến vậy?
- Chương 12: Tôi muốn cô
- Chương 13: Vậy thì bỏ tôi ra, tôi không cho phép anh động vào người tôi
- Chương 14: Vậy anh tôi có làm cho cô sướng như tôi được không?
- Chương 15: Vợ của tôi đúng là rất biết làm người ta kích thích mà
- Chương 16: Có phải cô đang cảm thấy tôi rất tuyệt vời không?
- Chương 17: Sắp được đoàn tụ với anh tôi vui lắm đúng không?
- Chương 18: Tôm của anh. Cho em
- Chương 19: Huỳnh Thiên Minh là anh sao? Sao anh lại ở đây được?
- Chương 20: Nói đi. Nói rằng cô cảm thấy rất tuyệt
- Chương 21: Mở rộng chân cô ra
- Chương 22: Bây giờ cô chà lau cơ thể của tôi bằng ngực của cô
- Chương 23: Muốn chọc tôi tức giận để tôi chơi cô nữa đúng không?
- Chương 24: Tôi không yêu cô. Nhưng mà chơi cô rất sướng, rất kích thích đó
- Chương 25: Tôi muốn giết chết cô để chúng ta không làm vợ chồng với nhau nữa
- Chương 26: Huỳnh Thiên Minh anh cho tôi xuống xe đi
- Chương 27: Hôm nay tôi sẽ dạy cho cô biết. Như thế nào là lý lẽ
- Chương 28: Cô nên cảm thấy vui vẻ vì tôi đã chọn cô cho đêm nay
- Chương 29: Giúp tôi...nhưng mà tôi không muốn, không muốn
- Chương 30: Nói đi...em muốn sinh con cho tôi
- Chương 31: Vậy sao em nói tôi không có bản lĩnh? Bây giờ lại bảo rất đau?
- Chương 32: Anh có thấy chúng ta nên làm gì không?
- Chương 33: Lần đầu tiên em thấy thứ to như vậy
- Chương 34: Tôi tệ lắm sao? Tệ ở chỗ nào cô thử nói xem
- Chương 35: Vậy tôi hỏi anh một câu nhé. Anh có chút tình cảm nào với tôi không?
- Chương 36: Cô em đúng là rất cuốn hút. Tụi này đâu có cho em đi dễ dàng như vậy
- Chương 37: Chồng cô không làm được. Thì hãy để chúng tôi làm
- Chương 38: Tôi xin lỗi đã không bảo vệ tốt cho em
- Chương 39: Ngủ ngon. Tôi sẽ ở đây với em. Không phải sợ
- Chương 40: Ý của tôi là nụ hôn ngọt ngào của tôi giúp em bớt đau đúng không?
- Chương 41: Huỳnh Thiên Minh anh tức giận với ai xong lại đổ hết lên đầu tôi vậy
- Chương 42: Tôi không cho phép người khác động vào người con gái của tôi
- Chương 43: Cô có biết mình xuống sâu quá rồi không?"
- Chương 44: Trịnh Tiểu Thư. Cô dám làm bị thương người của tôi. Cô chán sống rồi
- Chương 45: Câm miệng. Nói nữa tôi sẽ giết chết cô
- Chương 46: Về nhà cô chết với tôi
- Chương 47: Cô dám uống thuốc tránh thai? Cô là sợ có thai với tôi?
- Chương 48: Cô nên cảm thấy tự hào, vì tôi muốn có con với cô
- Chương 49: Haa tôi không mặc mấy bộ như này đâu
- Chương 50: Đúng. Đổi cách xưng hô cho đến khi về nhà
- Chương 51: Nói là em yêu tôi. Không muốn rời xa tôi. Muốn sinh con cho tôi
- Chương 52: Em còn yêu anh tôi không? Giữa tôi và anh ta, ai với em quan trọng
- Chương 53: Tôi rất muốn đối tốt với em. Nhưng mà tôi không thể phụ lòng cô ấy
- Chương 54: Sự xinh đẹp
- Chương 55: Tôi còn đưa đối tốt với em, em không được bỏ đi
- Chương 56: Vết thương của anh, có nặng lắm không?
- Chương 57: Vậy nếu để lại sẹo anh có chê không?
- Chương 58: Chính con là đang tự làm khổ 2 cô gái của con
- Chương 59: Vậy sao? Vậy anh yêu ai hơn trong 2 cô gái đó?
- Chương 60: Từ bây giờ chúng ta đổi cách xưng hô được không?
- Chương 61: Lời say là lời thật lòng...
- Chương 62: Nếu anh không gặp em. Em sẽ tự vẫn
- Chương 63: Nào, bỏ con dao xuống. Như vậy rất nguy hiểm
- Chương 64: Em có nguyện ý ở bên cạnh tôi không?
- Chương 65: Vậy anh có tự nhìn lại, mức độ sai lầm của mình chưa?
- Chương 66: Huỳnh Thiên Minh ra phòng khách ngủ đi
- Chương 67: Từ hôm nay, tôi tuyên bố chính thức theo đuổi em
- Chương 68: Muốn chết à. Vợ của Huỳnh Thiên Minh mà cũng dám động vào?
- Chương 69: Anh ta muốn em phụ trách dự án lần này với anh ta
- Chương 70: Em sợ cái gì chứ? Sợ sẽ động lòng à?
- Chương 71: Đã lâu rồi chúng ta không vận động trước khi ngủ nhỉ?
- Chương 72: Tim của em đập nhanh quá vậy?
- Chương 73: Em ghen à?
- Chương 74: Tôi hôn em một cái có được không?
- Chương 75: Cảm giác ôm vợ của mình. Thật sự rất tuyệt
- Chương 76: Sức lực của cháu dư sức sinh cho bà hẳn 10 đứa
- Chương 77: Huỳnh Thiên Minh. Em yêu anh...rất rất yêu
- Chương 78: Anh sẽ giúp em không còn thấy khó chịu nữa
- Chương 79: Em nói rất rất yêu anh
- Chương 80: Em chính là nguồn điện. Hôm nay xa em cả ngày nên mới mất sức sống
- Chương 81: Anh có cảm giác như...em chưa yêu anh nhiều như là em đã nói
- Chương 82: Vợ của anh vừa xinh đẹp lại nấu ăn ngon nữa
- Chương 83: Chúng ta bàn công việc chứ không phải đến để uống rượu
- Chương 84: Vậy tôi uống một ly. Anh sẽ không làm khó tôi nữa đúng không?
- Chương 85: Không phải là không ngon. Mà là vì...anh thay đổi rồi
- Chương 86: Thật kì lạ. Cô ấy có bao giờ ra ngoài khuya như vậy
- Chương 87: Người em còn sạch sẽ để nói chuyện với tôi không?
- Chương 88: Nơi đó còn là nhà của tôi nữa không? Anh ấy không tin tôi
- Chương 89: Huỳnh Thiên Minh. Anh nói mấy lời như vậy không sợ em tổn thương sao
- Chương 90: Anh là ai sao lại cầm điện thoại của chồng tôi?
- Chương 91: Theo em về nhà đi. Đừng uống nữa, anh đã say lắm rồi
- Chương 92: Là tôi sẽ không để tâm những chuyện đã xảy ra nữa
- Chương 93: Không chấp nhận được, sắp xếp một ngày gặp họ xin lỗi đi
- Chương 94: Hay là để em ra mặt xin lỗi anh ta được không?
- Chương 95: Vậy em sinh cho anh một đứa chịu không?
- Chương 96: Mấy hôm nay con hay bị buồn nôn. Chắc do dạ dày không được tốt ạ
- Chương 97: Ý mẹ là cô ấy có thể là đang có thai sao?
- Chương 98: Tôi không ngờ Phó Tổng đây lại thích dùng chung đồ Với người khác "
- Chương 99: Thôi nào. Bây giờ em muốn trừng phạt anh thế nào?
- Chương 100: Tớ đẩy cậu xuống thuyền rồi. Việc còn lại cậu tự mà chèo đi nhé
- Chương 101: Em ăn đi. Như vậy mới có sức sinh con cho anh
- Chương 102: Anh chăm em quá, không sợ em sẽ hư sao?
- Chương 103: Chúc mừng cô. Cô có thai rồi
- Chương 104: Anh không cố tình làm Kim Nguyên có thai
- Chương 105: Nếu anh muốn em tác hợp cho hai người, em sẽ làm
- Chương 106: Nhưng mà cô ta mang thai con của anh
- Chương 107: Cô mãi mãi cũng không thắng được tôi. Mãi mãi quỳ dưới chân tôi
- Chương 108: Huỳnh Thiên Minh, chúng ta ly hôn đi
- Chương 109: Nếu anh không làm được thì buông tha cho em đi
- Chương 110: Có vẻ như mẹ đã biết chuyện Kim Nguyên mang thai
- Chương 111: Vậy con tạm thời sẽ không nói đến chuyện ly hôn nữa
- Chương 112: Làm chuyện mà chúng ta nên làm
- Chương 113: Ý anh là muốn xét nghiệm ADN sao?
- Chương 114: Vậy nếu nó là con của anh. Anh phải hứa chăm sóc mẹ con em cả đời
- Chương 115: Tôi sẽ khuyên nó bỏ cái thai này đi, không nên giữ lại
- Chương 116: Có phải giữa cô và Huỳnh Thiên Minh đang không ổn?
- Chương 117: Tốt nhất là đừng để cho tôi có cơ hội. Tôi đặc biệt thích cô ấy
- Chương 118: Phó Tổng, xét nghiệm của anh đã có kết quả
- Chương 119: Thiên Minh, nếu anh còn nói nữa. Em sẽ chết ở đây cho anh xem
- Chương 120: Tiện mà. tiện để anh cởi
- Chương 121: Em qua phòng bên cạnh. Em muốn yên tĩnh
- Chương 122: Chúng tôi đã cố gắng nhưng chỉ giữ được mẹ của đứa bé
- Chương 123: Em sắp xếp một ngày theo anh đến bệnh viện xin lỗi cô ấy đi
- Chương 124: Phu nhân. Cô có thai sao không nói cho Phó Tổng biết
- Chương 125: Mau lên xe đi. Nếu không Huỳnh Thiên Minh sẽ tìm được cô đó
- Chương 126: Cảm ơn anh. Ân tình này nhất định sau này tôi sẽ đền đáp
- Chương 127: Kim tởm. Tôi cảm thấy cô thật kinh tởm, thủ đoạn vô biên
- Chương 128: Hóa ra đây là quá khứ của kẻ phản diện mà người ta hay nói sao?
- Chương 129: Nếu lần này trở về e rằng cô sẽ gặp lại anh ta
- Chương 130: Những năm qua cô không liên lạc với Tiểu Thư sao?
- Chương 131: Tôi đợi cô ấy hơn 4 năm rồi, tôi không muốn đợi nữa
- Chương 132: Em vẫn còn quan tâm anh đúng không?
- Chương 133: Con sẽ gặp cô ấy lần nữa để nói chuyện nghiêm túc
- Chương 134: Tôi gặp bà, không có nghĩa là chúng ta còn cơ hội
- Chương 135: Nếu chúng ta có con trai anh sẽ đặt tên cho nó là Thiên Thành
- Chương 136: Buông ra đi Huỳnh Thiên Minh, anh làm tôi khó chịu đó.
- Chương 137: Để tôi xem hôm nay em qua đêm với tôi thì anh ta có xuất hiện không
- Chương 138: Không sao. Có được thân xác em cũng không tệ.
- Chương 139: Anh không những vậy mà còn là một kẻ biến thái, vô liêm sĩ.
- Chương 140: Sức khỏe không được tốt thì nên hạn chế quan hệ vợ chồng.
- Chương 141: Nên nhớ đây là vợ của tôi. Tôi vẫn chưa ly hôn với cô ấy.
- Chương 142: Đưa mẹ xem. Nhìn giống con lúc nhỏ quá vậy?
- Chương 143: Anh làm tôi bắt đầu suy nghĩ rồi.
- Chương 144: Chú thích mẹ cháu à?
- Chương 145: Thiên Minh hôm đấy có nhiều người, con có thể thử cầu hôn lại.
- Chương 146: Vậy cậu có điều tra được giữa hai người họ có tình cảm gì không?
- Chương 147: Vậy anh làm gì thì em mới tha thứ cho anh đây?
- Chương 148: Tôi sẽ ở đây đến khi nào cô ấy chịu tha thứ cho tôi.
- Chương 149: Chẳng trách sao Kim Nguyên lại mê mệt anh đến vậy.
- Chương 150: Bởi vì anh không muốn mất em.
- Chương 151: Em ngủ ở giường đi, là đàn ông ai lại giành giường với phụ nữ chứ.
- Chương 152: Anh...thật có lỗi, không bên cạnh em lúc e cần anh nhất.
- Chương 153: Ngon lắm. Em vẫn nấu ăn ngon như ngày nào.
- Chương 154: Vậy ý cậu là cậu đã tha thứ, nhưng muốn thử thách anh ta?
- Chương 155: Chết tiệt mình nhát gái từ bao giờ vậy chứ. Thật là...
- Chương 156: Tôi không sao. Chỉ là bất cẩn bị gai hoa đâm trúng.
- Chương 157: Nếu anh nhớ phu nhân thì hãy đi gặp cô ấy.
- Chương 158: Em còn nhớ anh thích gì sao?
- Chương 159: Chẳng lẽ anh nên đứng nhìn người khác tán tỉnh vợ mình?
- Chương 160: Nhưng mà.....anh không thể ở phòng ngủ của em sao?
- Chương 161: Tống Kim Nguyên có phải là cô yêu quá hoá điên không?
- Chương 162: Tôi không muốn chết, cô cũng không thể giết tôi được
- Chương 163: Vậy thì em hãy mau trở về nhà chăm sóc cho anh có được không?
- Chương 164: Tối nay anh muốn đưa em ra ngoài đi dạo có được không?
- Chương 165: Anh yêu em
- Chương 166: Vốn dĩ anh cũng nên hiểu rõ là giữa chúng ta không thể mà...
- Chương 167: Là em có tật nên muốn vội giải thích sao?
- Chương 168: Hay là phạt em sinh thêm cho Thiên Thành một cô em gái?
- Chương 169: Vậy tại sao anh không có niềm tin với em?
- Chương 170: Rốt cuộc là anh căng thẳng hay là em?
- Chương 171: Anh có thể bớt dẻo mồm lại được không?
- Chương 172: Qua đây...bé con của ba
- Chương 173: Hôm nay em đẹp lắm
- Chương 174: Con trai của cô lấy cắp đồ của con trai tôi đẩy
- Chương 175: Tôi muốn các người trực tiếp xin lỗi con trai của tôi
- Chương 176: Cảm ơn...ba
- Chương 177: Cho nó cầm cái mồm đi
- Chương 178: Chào...chúng ta lại không hẹn mà gặp rôi.
- Chương 179: Ân oán giữa người lớn chúng ta, đừng lỗi trẻ con vào.
- Chương 180: Đồng hồ
- Chương 181: Anh đến rồi, anh đến cứu mẹ con em.
- Chương 182: Làm sao em có thể giết anh được? Em yêu anh còn không hết.
- Chương 183: Tôi muốn khi cô ấy tỉnh lại, người đầu tiên trông thấy là tôi
- Chương 184: Ít nhất con còn có thể nói chuyện được, còn cô ấy thì chưa tỉnh lại
- Chương 185: Mau chóng tỉnh lại, em có thể làm được mà.
- Chương 186: Cho dù em có tàn phế, cả đời này anh vẫn lo cho em được
- Chương 187: Anh ngủ cùng em, như vậy anh mới an tâm và em cũng an tâm
- Chương 188: Cậu ta nói anh sến quá đấy
- bình luận