Đại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang San - Quyển 5 - Chương 5: Âm thầm tập kích
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Phần 1 : Cỗ quan tài ngàn năm xuất hiện
- Quyển 1 - Chương 2: Phần 2: Cỗ quan tài ngàn năm xuất hiện
- Quyển 1 - Chương 3: Phần 1: Cái chết thần bí
- Quyển 1 - Chương 4: Phần 2: Cái chết thần bí
- Quyển 2 - Chương 1: Phần 1: Tâm cơ trùng trùng
- Quyển 2 - Chương 2: Phần 2 : Tâm cơ trùng trùng
- Quyển 2 - Chương 3: Phần 3: Tâm cơ trùng trùng
- Quyển 2 - Chương 4: Phần 4 : Tâm cơ trùng trùng
- Quyển 2 - Chương 5: Phần 1: Gặp gỡ quá sớm
- Quyển 2 - Chương 6: Phần 2: Gặp gỡ quá sớm
- Quyển 2 - Chương 7: Phần 1: Điều kiện
- Quyển 2 - Chương 8: Phần 1: Chuyện xưa như mây khói
- Quyển 2 - Chương 9: Phần 2: Chuyện xưa như mây khói
- Quyển 2 - Chương 10: Phần 1: Phụng chỉ dự yến
- Quyển 2 - Chương 11: Phần 2: Phụng chỉ dự yến
- Quyển 2 - Chương 12: Phần 1: Tả hiền vương Hách Liên Ngự Thuấn
- Quyển 2 - Chương 13: Phần 2: Tả hiền vương Hách Liên Ngự Thuấn
- Quyển 2 - Chương 14: Phần 3: Tả hiền vương Hách Liên Ngự Thuấn
- Quyển 2 - Chương 15: Phần 1: Gây khó dễ
- Quyển 2 - Chương 16: Phần 2: Gây khó dễ
- Quyển 2 - Chương 17: Phần 3: Gây khó dễ
- Quyển 2 - Chương 18: Phần 1: Bản vương chỉ muốn một người
- Quyển 2 - Chương 19: Phần 2: Bản vương chỉ muốn một người
- Quyển 2 - Chương 20: Phần 1: Hai nam nhân cường thế
- Quyển 2 - Chương 21: Phần 2 : Hai nam nhân cường thế
- Quyển 2 - Chương 22: Phần 3: Hai nam nhân cường thế
- Quyển 2 - Chương 23: Là người hay quỷ?
- Quyển 2 - Chương 24: Phần 2: Tiếng tiêu mê hồn
- Quyển 2 - Chương 25: Phần 2: Tiếng tiêu mê hồn
- Quyển 2 - Chương 26: Phần 1: Hành vi lớn mật
- Quyển 2 - Chương 27: Phần 2: Hành vi lớn mật
- Quyển 2 - Chương 28: Phần 1: Nửa chính nửa tà
- Quyển 2 - Chương 29: Phần 2: Nửa chính nửa tà
- Quyển 2 - Chương 30: Phần 3: Nửa chính nửa tà
- Quyển 2 - Chương 31: Phần 1: Toà thành trong tim mỗi người
- Quyển 2 - Chương 32: Phần 2: Toà thành trong tim mỗi người
- Quyển 2 - Chương 33: Phần 1: Một lời nói nặng tựa chín đỉnh
- Quyển 2 - Chương 34: Phần 2: Một lời nói nặng tựa chín đỉnh
- Quyển 2 - Chương 35: Phần 1: Quyết định của Đậu thái hậu
- Quyển 2 - Chương 36: Phần 2: Quyết định của Đậu thái hậu
- Quyển 2 - Chương 37: Phần 1: Ngọc bội dành tặng người trong tim
- Quyển 2 - Chương 38: Phần 2: Ngọc bội dành tặng người trong tim
- Quyển 2 - Chương 39: Phần 3: Ngọc bội dành tặng người trong tim
- Quyển 2 - Chương 40: Phần 4: Ngọc bội dành tặng người trong tim
- Quyển 2 - Chương 41: Dã tâm khó lường
- Quyển 3 - Chương 1: Phần 1: Bí ẩn của ngọc bội
- Quyển 3 - Chương 2: Phần 2: Bí ẩn của ngọc bội
- Quyển 3 - Chương 3: Phần 3: Bí ẩn của ngọc bội
- Quyển 3 - Chương 4: Phần 1: Thú vui “săn mồi”
- Quyển 3 - Chương 5: Phần 2: Thú vui “săn mồi”
- Quyển 3 - Chương 6: Phần 1: Gặp nạn
- Quyển 3 - Chương 7: Phần 2: Gặp nạn
- Quyển 3 - Chương 8: Phần 3: Gặp nạn
- Quyển 3 - Chương 9: Phần 4: Gặp nạn
- Quyển 3 - Chương 10: Dạ nhai tích
- Quyển 3 - Chương 11: Phần 1: Tình đầu ý hợp?
- Quyển 3 - Chương 12: Phần 2: Tình đầu ý hợp?
- Quyển 3 - Chương 13: Phần 1: Nghịch thiên cải mệnh
- Quyển 3 - Chương 14: Phần 2: Nghịch thiên cải mệnh
- Quyển 3 - Chương 15: Phần 1: Ai là quân cờ của ai?
- Quyển 3 - Chương 16: Phần 2: Ai là quân cờ của ai?
- Quyển 3 - Chương 17: Phần 3: Ai là quân cờ của ai?
- Quyển 3 - Chương 18: Phần 1: Đêm nghịch thiên cải mệnh
- Quyển 3 - Chương 19: Phần 2: Đêm nghịch thiên cải mệnh
- Quyển 3 - Chương 20: Phần 3: Đêm nghịch thiên cải mệnh
- Quyển 3 - Chương 21: Phần 1: Ngoài dự liệu
- Quyển 3 - Chương 22: Phần 2: Ngoài dự liệu
- Quyển 3 - Chương 23: Phần 3: Ngoài dự liệu
- Quyển 3 - Chương 24: Phần 4: Ngoài dự liệu
- Quyển 3 - Chương 25: Phần 5: Ngoài dự liệu
- Quyển 3 - Chương 26: Phần 6: Ngoài dự liệu
- Quyển 3 - Chương 27: Có thù phải báo
- Quyển 3 - Chương 28: Phần 1: Người đầu tiên trong sử sách
- Quyển 3 - Chương 29: Phần 2: Người đầu tiên trong sử sách
- Quyển 3 - Chương 30: Phần 3: Người đầu tiên trong sử sách
- Quyển 3 - Chương 31: Phần 4: Người đầu tiên trong sử sách
- Quyển 3 - Chương 32: Phần 5: Người đầu tiên trong sử sách
- Quyển 3 - Chương 33: Phần 6: Người đầu tiên trong sử sách
- Quyển 3 - Chương 34: Phần 1: Lời thỉnh cầu của hoàng hậu
- Quyển 3 - Chương 35: Phần 2: Lời thỉnh cầu của hoàng hậu
- Quyển 3 - Chương 36: Điểm binh xuất trận
- Quyển 3 - Chương 37: Phần 1: Bày binh bố trận
- Quyển 3 - Chương 38: Phần 2: Bày binh bố trận
- Quyển 3 - Chương 39: Quét sạch mười vạn đại quân Hung Nô
- Quyển 3 - Chương 40: Phần 1: Bị bắt giữ
- Quyển 3 - Chương 41: Phần 2: Bị bắt giữ
- Quyển 3 - Chương 42: Phần 1: Khuất nhục
- Quyển 3 - Chương 43: Phần 2: Khuất nhục
- Quyển 3 - Chương 44: Phần 3: Khuất nhục
- Quyển 3 - Chương 45: Phần 1: Phát hiện thân phận nữ nhi
- Quyển 3 - Chương 46: Phần 2: Phát hiện thân phận nữ nhi
- Quyển 3 - Chương 47: Phần 1: Sự sỉ nhục trá hình
- Quyển 3 - Chương 48: Phần 2: Sự sỉ nhục trá hình
- Quyển 3 - Chương 49: Phần 3: Sự sỉ nhục trá hình
- Quyển 3 - Chương 50: Phần 4: Sự sỉ nhục trá hình
- Quyển 3 - Chương 51: Phần 1: Cách “yêu thương” của Hách Liên Ngự Thuấn
- Quyển 3 - Chương 52: Phần 2: Cách “yêu thương” của Hách Liên Ngự Thuấn
- Quyển 3 - Chương 53: Phần 3: Cách “yêu thương” của Hách Liên Ngự Thuấn
- Quyển 3 - Chương 54: Phần 1: Tâm tính thất thường
- Quyển 3 - Chương 55: Phần 2: Tâm tính thất thường
- Quyển 3 - Chương 56: Phần 3: Tâm tính thất thường
- Quyển 3 - Chương 57: Chịu đựng gió sương
- Quyển 3 - Chương 58: Phần 1: Rốt cục hắn là người như thế nào?
- Quyển 3 - Chương 59: Phần 2: Rốt cục hắn là người như thế nào?
- Quyển 3 - Chương 60: Phần 3: Rốt cục hắn là người như thế nào?
- Quyển 3 - Chương 61: Phần 1: Mưu tính vì giang sơn Đại Hán
- Quyển 3 - Chương 62: Phần 2: Mưu tính vì giang sơn Đại Hán
- Quyển 3 - Chương 63: Phần 1: Quan hệ đoạn tụ?
- Quyển 3 - Chương 64: Phần 2: Quan hệ đoạn tụ?
- Quyển 3 - Chương 65: Phần 1: Nữ tử mà hắn sủng ái nhất?
- Quyển 3 - Chương 66: Phần 2: Nữ tử mà hắn sủng ái nhất?
- Quyển 4 - Chương 1: Phần 1: Cấm lâu
- Quyển 4 - Chương 2: Phần 2: Cấm lâu
- Quyển 4 - Chương 3: Phần 1: Nam nhân tính tình thất thường
- Quyển 4 - Chương 4: Phần 2: Nam nhân tính tình thất thường
- Quyển 4 - Chương 5: Phần 3: Nam nhân tính tình thất thường
- Quyển 4 - Chương 6: Lời nói đáng sợ
- Quyển 4 - Chương 7: Phần 1: Đáng sợ nhất chính là sự đố kỵ
- Quyển 4 - Chương 8: Phần 2: Đáng sợ nhất chính là sự đố kỵ
- Quyển 4 - Chương 9: Phần 1: Kinh hoàng trong dược phòng
- Quyển 4 - Chương 10: Phần 2: Kinh hoàng trong dược phòng
- Quyển 4 - Chương 11: Phần 3: Kinh hoàng trong dược phòng
- Quyển 4 - Chương 12: Dịu dàng
- Quyển 4 - Chương 13: Phần 1: Nhị vương tử bộc lộ tâm cơ
- Quyển 4 - Chương 14: Phần 2: Nhị vương tử bộc lộ tâm cơ
- Quyển 4 - Chương 15: Phần 1: Kim lân đâu phải vật trong ao
- Quyển 4 - Chương 16: Phần 2: Kim lâu đâu phải vật trong ao
- Quyển 4 - Chương 17: Phần 1: Mâu thuẫn nội bộ
- Quyển 4 - Chương 18: Phần 2: Mâu thuẫn nội bộ
- Quyển 4 - Chương 19: Quẻ bình an
- Quyển 4 - Chương 20: Ai giải sầu tương tư?
- Quyển 4 - Chương 21: Phần 1: Mỹ ngọc chi vương
- Quyển 4 - Chương 22: Phần 2: Mỹ ngọc chi vương
- Quyển 4 - Chương 23: Phần 1: Trăm hoa đua nở tại Cấm lâu?
- Quyển 4 - Chương 24: Phần 2: Trăm hoa đua nở tại Cấm lâu?
- Quyển 4 - Chương 25: Phần 1: Khó gặp được tình nhân
- Quyển 4 - Chương 26: Phần 2: Khó gặp được tình nhân
- Quyển 4 - Chương 27: Phần 1: Không kìm nén được cơn giận dữ
- Quyển 4 - Chương 28: Phần 2: Không kìm nén được cơn giận dữ
- Quyển 4 - Chương 29: Phần 1: Sự dịu dàng là thực hay giả?
- Quyển 4 - Chương 30: Phần 2: Sự dịu dàng là thực hay giả?
- Quyển 4 - Chương 31: Phần 3: Sự dịu dàng là thực hay giả?
- Quyển 4 - Chương 32: Phần 1: Buổi sớm ấm áp
- Quyển 4 - Chương 33: Phần 2: Buổi sớm ấm áp
- Quyển 4 - Chương 34: Phần 3: Buổi sớm ấm áp
- Quyển 4 - Chương 35: Đằng hoa tán
- Quyển 4 - Chương 36: Phần 1: Khó lý giải lòng dạ quân vương
- Quyển 4 - Chương 37: Phần 2: Khó lý giải lòng dạ quân vương
- Quyển 4 - Chương 38: Phần 3: Khó lý giải lòng dạ quân vương
- Quyển 4 - Chương 39: Phần 1: Lòng dạ nữ nhân thâm sâu tựa biển
- Quyển 4 - Chương 40: Phần 2: Lòng dạ nữ nhân thâm sâu tựa biển
- Quyển 4 - Chương 41: Phần 3: Lòng dạ nữ nhân thâm sâu tựa biển
- Quyển 4 - Chương 42: Phần 4: Lòng dạ nữ nhân thâm sâu tựa biển
- Quyển 4 - Chương 43: Phần 1: Trở lại thân phận nữ nhi
- Quyển 4 - Chương 44: Phần 2: Trở lại thân phận nữ nhi
- Quyển 4 - Chương 45: Phần 1: Quân vương trong thiên hạ đều giống nhau
- Quyển 4 - Chương 46: Phần 2: Quân vương trong thiên hạ đều giống nhau
- Quyển 4 - Chương 47: Phần 1: Thỉnh cầu chỉ hôn
- Quyển 4 - Chương 48: Phần 2: Thỉnh cầu chỉ hôn
- Quyển 4 - Chương 49: Phần 1: Thiên hạ đại loạn
- Quyển 4 - Chương 50: Phần 2: Thiên hạ đại loạn
- Quyển 4 - Chương 51: Phần 1: Có cơ chuyển biến
- Quyển 4 - Chương 52: Phần 2: Có cơ chuyển biến
- Quyển 5 - Chương 1: Mười dặm hoa đào
- Quyển 5 - Chương 2: Chỉ vì nụ cười hồng nhan
- Quyển 5 - Chương 3: Sắc mặt đại biến
- Quyển 5 - Chương 4: Băng phách thạch
- Quyển 5 - Chương 5: Âm thầm tập kích
- Quyển 5 - Chương 6: Lấy tĩnh chế động
- Quyển 5 - Chương 7: Rốt cục ngày đó đã nói gì?
- Quyển 5 - Chương 8: Mệnh phù quyền lực
- Quyển 5 - Chương 9: Phòng chữ Thiên
- Quyển 5 - Chương 10: Bóng đêm mị hoặc
- Quyển 5 - Chương 11: Mỉm cười quay bước
- Quyển 5 - Chương 12: Có thể tin tưởng được ai?
- Quyển 5 - Chương 13: Gần trong gang tấc, chẳng thể yêu thương
- Quyển 5 - Chương 14: Chuẩn bị đại hôn
- Quyển 5 - Chương 15: Bức hôn
- Quyển 5 - Chương 16: Dụng tâm sắp đặt
- Quyển 5 - Chương 17: Tan chảy
- Quyển 5 - Chương 18: Quyến luyến sâu đậm
- Quyển 5 - Chương 19: Nửa đêm xâm nhập hoàng thành
- Quyển 5 - Chương 20: Tìm hiểu nội tình
- Quyển 5 - Chương 21: Không ngờ tới
- Quyển 5 - Chương 22: Chết cũng không được
- Quyển 5 - Chương 23: Ma đằng xuất hiện
- Quyển 5 - Chương 24: Rắp tâm hại người
- Quyển 5 - Chương 25: Tâm tư miên man
- Quyển 5 - Chương 26: Hắn muốn giết người diệt khẩu
- Quyển 5 - Chương 27: Kinh tâm động phách
- Quyển 5 - Chương 28: Thử lòng
- Quyển 5 - Chương 29: Chui đầu vào lưới?
- Quyển 5 - Chương 30: Lời kể của Ba Thác
- Quyển 5 - Chương 31: Phần 1: Chất vấn
- Quyển 5 - Chương 32: Phần 2: Chất vấn
- Quyển 5 - Chương 33: Công cao át chủ
- Quyển 5 - Chương 34: Phần 1: Sát khí bao trùm
- Quyển 5 - Chương 35: Phần 2: Sát khí bao trùm
- Quyển 5 - Chương 36: Không thể rời xa
- Quyển 5 - Chương 37: Thót tim trong phủ
- Quyển 5 - Chương 38: Sợ thiên hạ chưa đủ loạn
- Quyển 5 - Chương 39: Kẻ nào dám, giết không tha
- Quyển 5 - Chương 40: Đánh cuộc
- Quyển 5 - Chương 41: Muốn mạng của hắn
- Quyển 5 - Chương 42: Gặp gỡ ở Bách Lý
- Quyển 5 - Chương 43: Sát khí ngút trời
- Quyển 5 - Chương 44: Mưu thâm kế độc
- Quyển 5 - Chương 45: Vũ khúc mỹ nhân
- Quyển 6 - Chương 1: Phần 1: Đêm trước ngày đại hôn
- Quyển 6 - Chương 2: Phần 2: Đêm trước ngày đại hôn
- Quyển 6 - Chương 3: Phần 3: Đêm trước ngày đại hôn
- Quyển 6 - Chương 4: Phần 1: Lòng người khó dò
- Quyển 6 - Chương 5: Phần 2: Lòng người khó dò
- Quyển 6 - Chương 6: Sát khí đằng đằng
- Quyển 6 - Chương 7: Lời nói lạnh lùng
- Quyển 6 - Chương 8: Phần 1: Máu tươi
- Quyển 6 - Chương 9: Phần 2: Máu tươi
- Quyển 6 - Chương 10: Phần 3: Máu tươi
- Quyển 6 - Chương 11: Phần 1: Ai rơi vào cạm bẫy của ai?
- Quyển 6 - Chương 12: Phần 2: Ai rơi vào cạm bẫy của ai?
- Quyển 6 - Chương 13: Cố ý khiêu khích
- Quyển 6 - Chương 14: Phát hiện mật thất
- Quyển 6 - Chương 15: Phần 1: Cạm bẫy
- Quyển 6 - Chương 16: Phần 2: Cạm bẫy
- Quyển 6 - Chương 17: Phần 3: Cạm bẫy
- Quyển 6 - Chương 18: Lời chất vấn của Dạ Nhai Tích
- Quyển 6 - Chương 19: Nguyện hoá thân vào đoá phù dung
- Quyển 6 - Chương 20: Người ở nơi nao?
- Quyển 6 - Chương 21: Hồ tình nhân
- Quyển 6 - Chương 22: Ánh trăng soi rọi rừng đào
- Quyển 6 - Chương 23: Phần 1: Thành thân
- Quyển 6 - Chương 24: Phần 2: Thành thân
- Quyển 6 - Chương 25: Đêm mị hoặc
- Quyển 6 - Chương 26: Phần 1: Tân hôn nương tử
- Quyển 6 - Chương 27: Phần 2: Tân hôn nương tử
- Quyển 6 - Chương 28: Thẳng thắn
- Quyển 7 - Chương 1: Lai lịch Cấm lâu
- Quyển 7 - Chương 2: Quân cờ để kiềm chế
- Quyển 7 - Chương 3: Trốn tránh
- Quyển 7 - Chương 4: Quyến luyến bức hoạ người xưa
- Quyển 7 - Chương 5: Nổi cơn thịnh nộ
- Quyển 7 - Chương 6: Thâm tình
- Quyển 7 - Chương 7: Dáng vẻ nữ nhân?
- Quyển 7 - Chương 8: Phần 1: Tịnh xá nơi sơn cốc
- Quyển 7 - Chương 9: Tâm tư của Yên thị
- Quyển 7 - Chương 10: Toà thành không ngủ
- Quyển 7 - Chương 11: Nam nhân không biết xấu hổ
- Quyển 7 - Chương 12: Phần 1: Sự biến đổi dị thường
- Quyển 7 - Chương 13: Phần 2: Sự biến đổi dị thường
- Quyển 7 - Chương 14: Đánh lộn
- Quyển 7 - Chương 15: Phần 1: Lưu luyến sâu đậm
- Quyển 7 - Chương 16: Phần 2: Lưu luyến sâu đậm
- Quyển 7 - Chương 17: Phần 3: Lưu luyến sâu đậm
- Quyển 7 - Chương 18: Phần 1: Nguy cơ trong tương lai
- Quyển 7 - Chương 19: Phần 2: Nguy cơ trong tương lai
- Quyển 7 - Chương 20: Suy đoán lớn mật
- Quyển 7 - Chương 21: Mỹ nhân yêu anh hùng
- Quyển 7 - Chương 22: Đời sau vẫn mãi bên nhau
- Quyển 7 - Chương 23: Mật lệnh
- Quyển 7 - Chương 24: Sinh lòng ngờ vực
- Quyển 7 - Chương 25: Đưa ta đi
- Quyển 7 - Chương 26: Chọc giận
- Quyển 7 - Chương 27: Đứt dây đàn
- Quyển 7 - Chương 28: Biến cố
- Quyển 7 - Chương 29: Hai mươi lăm trượng
- Quyển 7 - Chương 30: Một gian phòng thượng đẳng
- Quyển 7 - Chương 31: Tựa như mộng ảo
- Quyển 7 - Chương 32: Dấu hiệu rắc rối
- Quyển 8 - Chương 1: Không có ý tốt
- Quyển 8 - Chương 2: Bị phát hiện
- Quyển 8 - Chương 3: Thăng chức
- Quyển 8 - Chương 4: Phần 1: Hạnh Hoa thôn
- Quyển 8 - Chương 5: Phần 2: Hạnh Hoa thôn
- Quyển 8 - Chương 6: Tình thế bức người
- Quyển 8 - Chương 7: Chẩn bệnh
- Quyển 8 - Chương 8: Hoá giải nguy hiểm
- Quyển 8 - Chương 9: Cây trâm gãy
- Quyển 8 - Chương 10: Muốn ta ở lại sao?
- Quyển 8 - Chương 11: Giấy không gói được lửa
- Quyển 8 - Chương 12: Dược phương ở đây!
- Quyển 8 - Chương 13: Điềm xấu
- Quyển 8 - Chương 14: Nhúng tay vào chính sự
- Quyển 8 - Chương 15: Bị giải vào đại lao
- Quyển 8 - Chương 16: Muốn định tội cần gì phải nhiều lời
- Quyển 8 - Chương 17: Số kiếp khó tránh
- Quyển 8 - Chương 18: Sự dịu dàng trong đôi mắt
- Quyển 8 - Chương 19: Hoả hình
- Quyển 8 - Chương 20: Hai năm sau, tịnh xá nơi sườn núi
- Quyển 8 - Chương 21: Giang sơn mỹ lệ đến mấy cũng không sánh được với nàng
- Quyển 8 - Chương 22: Hương tiêu ngọc vẫn
- Quyển 8 - Chương 23: Vĩ thanh
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang San
Quyển 5 - Chương 5: Âm thầm tập kích
Không khí khu chợ tại thị trấn nhỏ này vô cùng náo nhiệt. Sự náo nhiệt ở nơi này hoàn toàn không giống trong cung khiến Hoa Dương công chúa vừa nhìn đã thấy hứng thú, mà Thanh Tụ còn cao hứng hơn nữa. Để tránh bị để ý, cả hai đều cải nam trang, đem mái tóc dài buộc gọn sau gáy khiến người ta nhìn vào đều lầm tưởng là hai vị công tử văn nhã. Đi theo sau họ có hai gã thị vệ. Để không làm rối loạn cuộc sống thường ngày của bách tính, bọn thị vệ cũng thay trang phục bình thường để tháp tùng.
Thanh Tụ cùng Hoa Dương công chúa đi ở phía trước, thấy cái gì cũng tốt, cái gì cũng hay. Thanh Tụ thấy món nào cũng muốn mua, mà Hoa Dương công chúa cũng hệt như vậy. Cầm lấy một cái mặt nạ quỷ, Hoa Dương hưng phấn kêu lớn, “Thanh Tụ, Thanh Tụ, nhanh chút, bản công…” Nói đến đây, cô ta vội ngưng bặt bởi nhìn thấy ánh mắt trừng lớn đầy giận dữ của Thanh Tụ nên hạ giọng, “Bản công tử muốn thứ này, mau trả tiền!
Thanh Tụ đang ngắm một đôi giày thêu rất đẹp, lại thấy Hoa Dương réo gọi như vậy liền đem giầy đặt xuống, lười biếng đi tới, đoạt lấy mặt nạ quỷ trong tay Hoa Dương, khịt mũi cười, “Còn tưởng mình là đứa trẻ ba tuổi hay sao? Muốn thì tự trả tiền đi!”
Nói xong, Thanh Tụ liền thản nhiên trở lại quầy bán giày thêu, bắt đầu hớn hở mặc cả với người bán hàng.
Hoa Dương công chúa tức giận đến phát run, cô ta chạy tới bên cạnh Thanh Tụ, trợn mắt nhìn, “Này, tiền đều ở cả chỗ ngươi, ta làm gì có?”
“Ngươi thật là nực cười! Tiền này là sư huynh cho ta, chẳng lẽ ngươi đi chợ lại không mang theo tiền sao? Không có tiền thì đừng bày đặt mua này mua nọ.” Xuất cung rồi, Thanh Tụ đương nhiên không sợ Hoa Dương nữa nên nói chuyện cũng không chút khách khí.
“Ngươi…” Hoan Dương công chúa sao có thể chịu nổi thái độ như vậy của Thanh Tụ. Cô ta thở phì phì một hồi rồi nhắm ngay túi tiền bên hông Thanh Tụ, dùng sức giật mạnh.
“A…giựt tiền!” Thanh Tụ lập tức phản ứng lại, vội vàng hét lớn.
Bọn thị vệ đi phía sau vội vã chạy tới, thấy công chúa đang vô cùng đắc ý xóc xóc túi tiền trong tay thì chỉ biết đưa mắt nhìn nhau
“Này, các người sao vậy? Hắn cướp túi tiền của ta, còn không giúp ta giành lại?” Thanh Tụ xoa xoa thắt lưng, lớn tiếng hét lên.
Một thị vệ trong đám khó xử thấp giọng nói, “Dù sao đó cũng là công chúa, chúng ta đâu dám mạo phạm!”
“Các….các người….tức chết ta mất!” Thanh Tụ thấy không thể dựa được vào bọn thị vệ liền bước lên trước, dáng vẻ như sắp đi đánh lộn tới nơi.
Hoa Dương công chúa ngẩn người mất một lúc rồi mới có lại phản ứng. Vừa muốn tránh đi thì lại cảm thấy có một đạo ánh sáng sắc bén hướng về phía mình bay tới. Cùng lúc đó, Thanh Tụ đang thi triển công phu tính dành lại túi tiền lập tức nghiêng đầu, rồi chuyển hướng, đem Hoa Dương đẩy sang một bên.
“Cẩn thận!”
Chỉ nghe keng một tiếng, thanh phi đao đập mạnh vào bức tường phía sau khiến bức tường bị xẻ một vết dài.
Hoa Dương công chúa bị Thanh Tụ đẩy ngã nhào, vừa giãy dụa đứng lên lại nghiêng đầu nhìn thấy thanh phi đao cắm trên tường liền trừng lớn hai mắt, chỉ tay vào Thanh Tụ…
“Ngươi…ngươi vì túi tiền đó mà định mưu hại ta?”
“Im đi!” Thanh Tụ cũng chẳng buồn giải thích với cô ta. Quay sang nhìn thì thấy mấy tên thị vệ đã sớm bị mấy người bịt mặt giết chết, nằm im lìm trên mặt đất thì không khỏi toát mồ hôi lạnh khắp toàn thân.
“Giết người!” Cả khu chợ vang lên những tiếng la hét đầy hoảng loạn, sau đó những người buôn bán đều chạy tán loạn, mặc cho hàng hoá đổ vỡ loạn xạ.
Hoa Dương công chúa cũng nhìn ra được tình hình lúc này nên sợ tới mức hồn lìa khỏi xác, muốn hét chói tai nhưng cũng không đủ sức, chỉ có thể túm chặt lấy Thanh Tụ.
Cô ta nhớ rằng Thanh Tụ có võ công. Thật may mắn, Thanh Tụ có võ công.
Nào ngờ, Thanh Tụ quay lại nói với Hoa Dương, “Ta nói cho cô biết, ta cùng lắm chỉ giỏi chút khinh công, quyền cước công phu đều vô cùng kém. Lát nữa đành trông chờ vào thiên mệnh thôi!”
“A?’ Hoa Dương kinh hãi kêu lên, “Thân thủ của ngươi không phải giỏi lắm sao?”
“Ay da, ngươi tự nhìn xem đám bịt mặt kia có mấy người?” Thanh Tụ nhìn về phía tên bịt mặt gần nhất khẽ quát lên, “Còn không phải ngươi trêu vào bọn chúng sao? Những kẻ này vừa nhìn đã biết là muốn tới giết ngươi. Ta không muốn làm kẻ chết thay đâu!”
Hoa Dương công chúa cơ hồ phát khóc.
Một tên bịt mặt lập tức hướng về phía Thanh Tụ, trường kiếm trong tay hắn loé lên, một luồng kiếm khí sắc lạnh cũng ào tới.
Thanh Tụ vốn muốn thi triển khinh công bỏ chạy, nhưng lại bị Hoa Dương níu chặt ống tay áo nên có muốn chạy cũng không được, chỉ đành trơ mắt nhìn trường kiếm cách mình càng lúc càng gần, gần đến mức nha đầu này có thể ngửi thấy mùi máu tanh tràn ngập trong hơi thở, chỉ nghe…
Một tiếng keng đanh gọn vang lên, trường kiếm của gã bịt mặt bị đánh bật khỏi quỹ đạo.
Còn chưa kịp có lại phản ứng, một thân ảnh đã xẹt tới, đem Thanh Tụ cùng Hoa Dương kéo sang một bên, thản nhiên lên tiếng...
“Không sao chứ?”
Thanh Tụ vừa nhìn thấy người này thì vui mừng reo lên, “Sư huynh!”
“Đứng qua một bên đi, coi chừng công chúa!” Dạ Nhai Tích cẩn thận đánh giá mấy tên bịt mặt nhưng tạm thời không nhìn ra đặc điểm nào của bọn chúng.
“Các người là ai?” Dạ Nhai Tích cảnh giác hỏi.
“Là người đến tiễn các ngươi!” Một gã bịt mặt cất tiếng cười dài đầy âm độc, thanh trường kiếm trong tay hắn cũng vung lên, dùng một thân pháp vô cùng quỷ mỵ hệt một cơn gió lao thẳng về phía Dạ Nhai Tích.
Dạ Nhai Tích không muốn đả thương người nên vung tay giả như tấn công vào phía ngực hắn, nhưng lại lập tức hấp lấy một viên đá, bắn thẳng vào vị trí Đại thôi huyệt nơi ngực hắc y nhân kia.
Gã bịt mặt sử dụng trường kiếm vô cùng sửng sốt, rõ ràng hắn không ngờ được rằng Dạ Nhai Tích không hề né tránh mà trong tình huống đó còn có thể ra tay mau lẹ như vậy. Hắn kinh sợ vội vàng thối lui mấy bước rồi vận sức phát chưởng.
Dạ Nhai Tích vẫn không buồn tránh né. Khi chưởng lực của gã bịt mặt kia tới gần thì cánh tay hắn chợt dâng lên một cảm giác bủn rủn vô lực. Chưởng này của hắn vốn muốn đánh xuống thiên linh cái của đối phương, không ngờ đến lúc này chưởng lực lại hoàn toàn bị hoá giải, không còn chút ảnh hưởng nào.
Dạ Nhai Tích nhân cơ hội xoay tay túm lấy cổ tay của gã bịt mặt, rồi chỉ nghe thấy hắn hét lên một tiếng, gân mạch đã bị đứt đoạn chỉ trong nháy mắt. Lúc này Dạ Nhai Tích mới phát chưởng, cuốn lấy thanh kiếm trong tay gã bịt mặt quăng xuống đất, còn gã thì ngã nhào xuống há miệng phun ra một búng máu tươi.
Thanh Tụ đứng xem ở một bên liền lớn tiếng hò reo, “Sư huynh thật lợi hại!”
Mấy gã bịt mặt còn lại nổi giận gầm lên, điên cuồng nhào tới, gã thì dùng quyền cước, gã dùng roi, gã tung chưởng với thế tấn công cực kỳ hiểm ác.
Dạ Nhai Tích không chút hoang mang lập tức thi triển khinh công, từ trên mặt đất tung mình lên cao, xoay người lại, tay phải tung chưởng về phía gã gần mình nhất, tay trái cũng vô cùng linh hoạt, vận kình lực siết lấy chiếc roi của gã vừa đánh tới, quấn ngược trở lại cánh tay gã rồi tung cước đá mạnh hắn văng ra xa.
Nội công của Dạ Nhai Tích cực kỳ thâm hậu, dường như đã tới mức xuất thần nhập hoá. Đem ánh mắt đảo về phía ba tên bịt mặt còn lại, trong đó còn một tên cũng dùng roi đang bị Dạ Nhai Tích kìm giữ, cười lạnh nói, “Thì ra các ngươi là người Hung Nô!” Nói xong, Dạ Nhai Tích liền tăng kình lực nơi tay, cây roi trong tay tên bịt mặt kia không hiểu bằng cách nào đã bị đoạt lấy còn cổ tay hắn thì hoàn toàn tê dại.
Chỉ có người Hung Nô mới sử dụng roi nhuần nhuyễn như vậy.
Chiếc roi đoạt được cũng được Dạ Nhai Tích sử dụng vô cùng linh hoạt. Chỉ thấy bóng cây roi vừa quật xuống, lập tức mấy tên bịt mặt vừa xông lên liền bị đánh lộn nhào trở lại.
Gã bịt mặt cuối cùng liền xông tới, tay phải tung chưởng nhằm ngay ngực Dạ Nhai Tích với nội lực vô cùng hùng hậu.
Dạ Nhai Tích cũng lập tức giơ song chưởng lên đỡ. Chỉ nghe “uỳnh” một tiếng, thân thể gã bịt mặt loạng choạng thối lui về phía sau, giận dữ trừng mắt nhìn Dạ Nhai Tích vẫn nhàn nhã đứng yên tại chỗ.
Gã bịt mặt hét lên một tiếng, hai mắt trợn lên, khí huyết trong người cũng đảo lộn. Chỉ thấy song chưởng của hắn lại lần nữa đánh tới, còn Dạ Nhai Tích ung dung dùng một tay đón đỡ. Cùng với tiếng hét của gã bịt mặt, thì thân hình hắn cũng bắn ra xa hệt một khối đá bị ném đi không một chút thương tiếc. Thân thể gã bịt mặt va vào bức tường đối diện khiến bức tường bị đánh vỡ một mảng, tạo thành một lỗ hổng lớn.
Mấy gã bị đánh ngã lúc này đều hoảng sợ thất sắc, bọn chúng tuy rằng không đến nỗi mất mạng nhưng tuyệt đối không có khí lực đánh trả.
Dạ Nhai Tích tiến lên, một bàn tay to duỗi ra đem một tên trong bọn chúng kéo lại, trên môi nở nụ cười ôn nhu vô cùng khiến không ai nghĩ rằng chính Dạ Nhai Tích vừa ra tay đánh bọn chúng tới nỗi bi thảm như vậy.
“Trở về nói với chủ nhân của các ngươi đừng cố phí sức. Công chúa nhất định sẽ bình an tới Hung Nô!”
Mấy gã bịt mặt nghe xong vội đỡ nhau lảo đảo chạy đi.
Lúc này Thanh Tụ cùng Hoa Dương mới hoàn hồn, tiến lại gần. Nhìn theo bóng dáng mấy tên đang chạy trốn, Thanh Tụ thấp giọng hỏi, “Bọn chúng rốt cuộc là ai vậy?”
Dạ Nhai Tích đem ánh mắt có chút phức tạp hoàn toàn thu lại, thản nhiên nói, “Đừng để tâm nhiều như vậy! Mau về khách điếm!”
Thanh Tụ gật đầu, kéo Hoa Dương lập tức trở về.
Thanh Tụ cùng Hoa Dương công chúa đi ở phía trước, thấy cái gì cũng tốt, cái gì cũng hay. Thanh Tụ thấy món nào cũng muốn mua, mà Hoa Dương công chúa cũng hệt như vậy. Cầm lấy một cái mặt nạ quỷ, Hoa Dương hưng phấn kêu lớn, “Thanh Tụ, Thanh Tụ, nhanh chút, bản công…” Nói đến đây, cô ta vội ngưng bặt bởi nhìn thấy ánh mắt trừng lớn đầy giận dữ của Thanh Tụ nên hạ giọng, “Bản công tử muốn thứ này, mau trả tiền!
Thanh Tụ đang ngắm một đôi giày thêu rất đẹp, lại thấy Hoa Dương réo gọi như vậy liền đem giầy đặt xuống, lười biếng đi tới, đoạt lấy mặt nạ quỷ trong tay Hoa Dương, khịt mũi cười, “Còn tưởng mình là đứa trẻ ba tuổi hay sao? Muốn thì tự trả tiền đi!”
Nói xong, Thanh Tụ liền thản nhiên trở lại quầy bán giày thêu, bắt đầu hớn hở mặc cả với người bán hàng.
Hoa Dương công chúa tức giận đến phát run, cô ta chạy tới bên cạnh Thanh Tụ, trợn mắt nhìn, “Này, tiền đều ở cả chỗ ngươi, ta làm gì có?”
“Ngươi thật là nực cười! Tiền này là sư huynh cho ta, chẳng lẽ ngươi đi chợ lại không mang theo tiền sao? Không có tiền thì đừng bày đặt mua này mua nọ.” Xuất cung rồi, Thanh Tụ đương nhiên không sợ Hoa Dương nữa nên nói chuyện cũng không chút khách khí.
“Ngươi…” Hoan Dương công chúa sao có thể chịu nổi thái độ như vậy của Thanh Tụ. Cô ta thở phì phì một hồi rồi nhắm ngay túi tiền bên hông Thanh Tụ, dùng sức giật mạnh.
“A…giựt tiền!” Thanh Tụ lập tức phản ứng lại, vội vàng hét lớn.
Bọn thị vệ đi phía sau vội vã chạy tới, thấy công chúa đang vô cùng đắc ý xóc xóc túi tiền trong tay thì chỉ biết đưa mắt nhìn nhau
“Này, các người sao vậy? Hắn cướp túi tiền của ta, còn không giúp ta giành lại?” Thanh Tụ xoa xoa thắt lưng, lớn tiếng hét lên.
Một thị vệ trong đám khó xử thấp giọng nói, “Dù sao đó cũng là công chúa, chúng ta đâu dám mạo phạm!”
“Các….các người….tức chết ta mất!” Thanh Tụ thấy không thể dựa được vào bọn thị vệ liền bước lên trước, dáng vẻ như sắp đi đánh lộn tới nơi.
Hoa Dương công chúa ngẩn người mất một lúc rồi mới có lại phản ứng. Vừa muốn tránh đi thì lại cảm thấy có một đạo ánh sáng sắc bén hướng về phía mình bay tới. Cùng lúc đó, Thanh Tụ đang thi triển công phu tính dành lại túi tiền lập tức nghiêng đầu, rồi chuyển hướng, đem Hoa Dương đẩy sang một bên.
“Cẩn thận!”
Chỉ nghe keng một tiếng, thanh phi đao đập mạnh vào bức tường phía sau khiến bức tường bị xẻ một vết dài.
Hoa Dương công chúa bị Thanh Tụ đẩy ngã nhào, vừa giãy dụa đứng lên lại nghiêng đầu nhìn thấy thanh phi đao cắm trên tường liền trừng lớn hai mắt, chỉ tay vào Thanh Tụ…
“Ngươi…ngươi vì túi tiền đó mà định mưu hại ta?”
“Im đi!” Thanh Tụ cũng chẳng buồn giải thích với cô ta. Quay sang nhìn thì thấy mấy tên thị vệ đã sớm bị mấy người bịt mặt giết chết, nằm im lìm trên mặt đất thì không khỏi toát mồ hôi lạnh khắp toàn thân.
“Giết người!” Cả khu chợ vang lên những tiếng la hét đầy hoảng loạn, sau đó những người buôn bán đều chạy tán loạn, mặc cho hàng hoá đổ vỡ loạn xạ.
Hoa Dương công chúa cũng nhìn ra được tình hình lúc này nên sợ tới mức hồn lìa khỏi xác, muốn hét chói tai nhưng cũng không đủ sức, chỉ có thể túm chặt lấy Thanh Tụ.
Cô ta nhớ rằng Thanh Tụ có võ công. Thật may mắn, Thanh Tụ có võ công.
Nào ngờ, Thanh Tụ quay lại nói với Hoa Dương, “Ta nói cho cô biết, ta cùng lắm chỉ giỏi chút khinh công, quyền cước công phu đều vô cùng kém. Lát nữa đành trông chờ vào thiên mệnh thôi!”
“A?’ Hoa Dương kinh hãi kêu lên, “Thân thủ của ngươi không phải giỏi lắm sao?”
“Ay da, ngươi tự nhìn xem đám bịt mặt kia có mấy người?” Thanh Tụ nhìn về phía tên bịt mặt gần nhất khẽ quát lên, “Còn không phải ngươi trêu vào bọn chúng sao? Những kẻ này vừa nhìn đã biết là muốn tới giết ngươi. Ta không muốn làm kẻ chết thay đâu!”
Hoa Dương công chúa cơ hồ phát khóc.
Một tên bịt mặt lập tức hướng về phía Thanh Tụ, trường kiếm trong tay hắn loé lên, một luồng kiếm khí sắc lạnh cũng ào tới.
Thanh Tụ vốn muốn thi triển khinh công bỏ chạy, nhưng lại bị Hoa Dương níu chặt ống tay áo nên có muốn chạy cũng không được, chỉ đành trơ mắt nhìn trường kiếm cách mình càng lúc càng gần, gần đến mức nha đầu này có thể ngửi thấy mùi máu tanh tràn ngập trong hơi thở, chỉ nghe…
Một tiếng keng đanh gọn vang lên, trường kiếm của gã bịt mặt bị đánh bật khỏi quỹ đạo.
Còn chưa kịp có lại phản ứng, một thân ảnh đã xẹt tới, đem Thanh Tụ cùng Hoa Dương kéo sang một bên, thản nhiên lên tiếng...
“Không sao chứ?”
Thanh Tụ vừa nhìn thấy người này thì vui mừng reo lên, “Sư huynh!”
“Đứng qua một bên đi, coi chừng công chúa!” Dạ Nhai Tích cẩn thận đánh giá mấy tên bịt mặt nhưng tạm thời không nhìn ra đặc điểm nào của bọn chúng.
“Các người là ai?” Dạ Nhai Tích cảnh giác hỏi.
“Là người đến tiễn các ngươi!” Một gã bịt mặt cất tiếng cười dài đầy âm độc, thanh trường kiếm trong tay hắn cũng vung lên, dùng một thân pháp vô cùng quỷ mỵ hệt một cơn gió lao thẳng về phía Dạ Nhai Tích.
Dạ Nhai Tích không muốn đả thương người nên vung tay giả như tấn công vào phía ngực hắn, nhưng lại lập tức hấp lấy một viên đá, bắn thẳng vào vị trí Đại thôi huyệt nơi ngực hắc y nhân kia.
Gã bịt mặt sử dụng trường kiếm vô cùng sửng sốt, rõ ràng hắn không ngờ được rằng Dạ Nhai Tích không hề né tránh mà trong tình huống đó còn có thể ra tay mau lẹ như vậy. Hắn kinh sợ vội vàng thối lui mấy bước rồi vận sức phát chưởng.
Dạ Nhai Tích vẫn không buồn tránh né. Khi chưởng lực của gã bịt mặt kia tới gần thì cánh tay hắn chợt dâng lên một cảm giác bủn rủn vô lực. Chưởng này của hắn vốn muốn đánh xuống thiên linh cái của đối phương, không ngờ đến lúc này chưởng lực lại hoàn toàn bị hoá giải, không còn chút ảnh hưởng nào.
Dạ Nhai Tích nhân cơ hội xoay tay túm lấy cổ tay của gã bịt mặt, rồi chỉ nghe thấy hắn hét lên một tiếng, gân mạch đã bị đứt đoạn chỉ trong nháy mắt. Lúc này Dạ Nhai Tích mới phát chưởng, cuốn lấy thanh kiếm trong tay gã bịt mặt quăng xuống đất, còn gã thì ngã nhào xuống há miệng phun ra một búng máu tươi.
Thanh Tụ đứng xem ở một bên liền lớn tiếng hò reo, “Sư huynh thật lợi hại!”
Mấy gã bịt mặt còn lại nổi giận gầm lên, điên cuồng nhào tới, gã thì dùng quyền cước, gã dùng roi, gã tung chưởng với thế tấn công cực kỳ hiểm ác.
Dạ Nhai Tích không chút hoang mang lập tức thi triển khinh công, từ trên mặt đất tung mình lên cao, xoay người lại, tay phải tung chưởng về phía gã gần mình nhất, tay trái cũng vô cùng linh hoạt, vận kình lực siết lấy chiếc roi của gã vừa đánh tới, quấn ngược trở lại cánh tay gã rồi tung cước đá mạnh hắn văng ra xa.
Nội công của Dạ Nhai Tích cực kỳ thâm hậu, dường như đã tới mức xuất thần nhập hoá. Đem ánh mắt đảo về phía ba tên bịt mặt còn lại, trong đó còn một tên cũng dùng roi đang bị Dạ Nhai Tích kìm giữ, cười lạnh nói, “Thì ra các ngươi là người Hung Nô!” Nói xong, Dạ Nhai Tích liền tăng kình lực nơi tay, cây roi trong tay tên bịt mặt kia không hiểu bằng cách nào đã bị đoạt lấy còn cổ tay hắn thì hoàn toàn tê dại.
Chỉ có người Hung Nô mới sử dụng roi nhuần nhuyễn như vậy.
Chiếc roi đoạt được cũng được Dạ Nhai Tích sử dụng vô cùng linh hoạt. Chỉ thấy bóng cây roi vừa quật xuống, lập tức mấy tên bịt mặt vừa xông lên liền bị đánh lộn nhào trở lại.
Gã bịt mặt cuối cùng liền xông tới, tay phải tung chưởng nhằm ngay ngực Dạ Nhai Tích với nội lực vô cùng hùng hậu.
Dạ Nhai Tích cũng lập tức giơ song chưởng lên đỡ. Chỉ nghe “uỳnh” một tiếng, thân thể gã bịt mặt loạng choạng thối lui về phía sau, giận dữ trừng mắt nhìn Dạ Nhai Tích vẫn nhàn nhã đứng yên tại chỗ.
Gã bịt mặt hét lên một tiếng, hai mắt trợn lên, khí huyết trong người cũng đảo lộn. Chỉ thấy song chưởng của hắn lại lần nữa đánh tới, còn Dạ Nhai Tích ung dung dùng một tay đón đỡ. Cùng với tiếng hét của gã bịt mặt, thì thân hình hắn cũng bắn ra xa hệt một khối đá bị ném đi không một chút thương tiếc. Thân thể gã bịt mặt va vào bức tường đối diện khiến bức tường bị đánh vỡ một mảng, tạo thành một lỗ hổng lớn.
Mấy gã bị đánh ngã lúc này đều hoảng sợ thất sắc, bọn chúng tuy rằng không đến nỗi mất mạng nhưng tuyệt đối không có khí lực đánh trả.
Dạ Nhai Tích tiến lên, một bàn tay to duỗi ra đem một tên trong bọn chúng kéo lại, trên môi nở nụ cười ôn nhu vô cùng khiến không ai nghĩ rằng chính Dạ Nhai Tích vừa ra tay đánh bọn chúng tới nỗi bi thảm như vậy.
“Trở về nói với chủ nhân của các ngươi đừng cố phí sức. Công chúa nhất định sẽ bình an tới Hung Nô!”
Mấy gã bịt mặt nghe xong vội đỡ nhau lảo đảo chạy đi.
Lúc này Thanh Tụ cùng Hoa Dương mới hoàn hồn, tiến lại gần. Nhìn theo bóng dáng mấy tên đang chạy trốn, Thanh Tụ thấp giọng hỏi, “Bọn chúng rốt cuộc là ai vậy?”
Dạ Nhai Tích đem ánh mắt có chút phức tạp hoàn toàn thu lại, thản nhiên nói, “Đừng để tâm nhiều như vậy! Mau về khách điếm!”
Thanh Tụ gật đầu, kéo Hoa Dương lập tức trở về.
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Phần 1 : Cỗ quan tài ngàn năm xuất hiện
- Quyển 1 - Chương 2: Phần 2: Cỗ quan tài ngàn năm xuất hiện
- Quyển 1 - Chương 3: Phần 1: Cái chết thần bí
- Quyển 1 - Chương 4: Phần 2: Cái chết thần bí
- Quyển 2 - Chương 1: Phần 1: Tâm cơ trùng trùng
- Quyển 2 - Chương 2: Phần 2 : Tâm cơ trùng trùng
- Quyển 2 - Chương 3: Phần 3: Tâm cơ trùng trùng
- Quyển 2 - Chương 4: Phần 4 : Tâm cơ trùng trùng
- Quyển 2 - Chương 5: Phần 1: Gặp gỡ quá sớm
- Quyển 2 - Chương 6: Phần 2: Gặp gỡ quá sớm
- Quyển 2 - Chương 7: Phần 1: Điều kiện
- Quyển 2 - Chương 8: Phần 1: Chuyện xưa như mây khói
- Quyển 2 - Chương 9: Phần 2: Chuyện xưa như mây khói
- Quyển 2 - Chương 10: Phần 1: Phụng chỉ dự yến
- Quyển 2 - Chương 11: Phần 2: Phụng chỉ dự yến
- Quyển 2 - Chương 12: Phần 1: Tả hiền vương Hách Liên Ngự Thuấn
- Quyển 2 - Chương 13: Phần 2: Tả hiền vương Hách Liên Ngự Thuấn
- Quyển 2 - Chương 14: Phần 3: Tả hiền vương Hách Liên Ngự Thuấn
- Quyển 2 - Chương 15: Phần 1: Gây khó dễ
- Quyển 2 - Chương 16: Phần 2: Gây khó dễ
- Quyển 2 - Chương 17: Phần 3: Gây khó dễ
- Quyển 2 - Chương 18: Phần 1: Bản vương chỉ muốn một người
- Quyển 2 - Chương 19: Phần 2: Bản vương chỉ muốn một người
- Quyển 2 - Chương 20: Phần 1: Hai nam nhân cường thế
- Quyển 2 - Chương 21: Phần 2 : Hai nam nhân cường thế
- Quyển 2 - Chương 22: Phần 3: Hai nam nhân cường thế
- Quyển 2 - Chương 23: Là người hay quỷ?
- Quyển 2 - Chương 24: Phần 2: Tiếng tiêu mê hồn
- Quyển 2 - Chương 25: Phần 2: Tiếng tiêu mê hồn
- Quyển 2 - Chương 26: Phần 1: Hành vi lớn mật
- Quyển 2 - Chương 27: Phần 2: Hành vi lớn mật
- Quyển 2 - Chương 28: Phần 1: Nửa chính nửa tà
- Quyển 2 - Chương 29: Phần 2: Nửa chính nửa tà
- Quyển 2 - Chương 30: Phần 3: Nửa chính nửa tà
- Quyển 2 - Chương 31: Phần 1: Toà thành trong tim mỗi người
- Quyển 2 - Chương 32: Phần 2: Toà thành trong tim mỗi người
- Quyển 2 - Chương 33: Phần 1: Một lời nói nặng tựa chín đỉnh
- Quyển 2 - Chương 34: Phần 2: Một lời nói nặng tựa chín đỉnh
- Quyển 2 - Chương 35: Phần 1: Quyết định của Đậu thái hậu
- Quyển 2 - Chương 36: Phần 2: Quyết định của Đậu thái hậu
- Quyển 2 - Chương 37: Phần 1: Ngọc bội dành tặng người trong tim
- Quyển 2 - Chương 38: Phần 2: Ngọc bội dành tặng người trong tim
- Quyển 2 - Chương 39: Phần 3: Ngọc bội dành tặng người trong tim
- Quyển 2 - Chương 40: Phần 4: Ngọc bội dành tặng người trong tim
- Quyển 2 - Chương 41: Dã tâm khó lường
- Quyển 3 - Chương 1: Phần 1: Bí ẩn của ngọc bội
- Quyển 3 - Chương 2: Phần 2: Bí ẩn của ngọc bội
- Quyển 3 - Chương 3: Phần 3: Bí ẩn của ngọc bội
- Quyển 3 - Chương 4: Phần 1: Thú vui “săn mồi”
- Quyển 3 - Chương 5: Phần 2: Thú vui “săn mồi”
- Quyển 3 - Chương 6: Phần 1: Gặp nạn
- Quyển 3 - Chương 7: Phần 2: Gặp nạn
- Quyển 3 - Chương 8: Phần 3: Gặp nạn
- Quyển 3 - Chương 9: Phần 4: Gặp nạn
- Quyển 3 - Chương 10: Dạ nhai tích
- Quyển 3 - Chương 11: Phần 1: Tình đầu ý hợp?
- Quyển 3 - Chương 12: Phần 2: Tình đầu ý hợp?
- Quyển 3 - Chương 13: Phần 1: Nghịch thiên cải mệnh
- Quyển 3 - Chương 14: Phần 2: Nghịch thiên cải mệnh
- Quyển 3 - Chương 15: Phần 1: Ai là quân cờ của ai?
- Quyển 3 - Chương 16: Phần 2: Ai là quân cờ của ai?
- Quyển 3 - Chương 17: Phần 3: Ai là quân cờ của ai?
- Quyển 3 - Chương 18: Phần 1: Đêm nghịch thiên cải mệnh
- Quyển 3 - Chương 19: Phần 2: Đêm nghịch thiên cải mệnh
- Quyển 3 - Chương 20: Phần 3: Đêm nghịch thiên cải mệnh
- Quyển 3 - Chương 21: Phần 1: Ngoài dự liệu
- Quyển 3 - Chương 22: Phần 2: Ngoài dự liệu
- Quyển 3 - Chương 23: Phần 3: Ngoài dự liệu
- Quyển 3 - Chương 24: Phần 4: Ngoài dự liệu
- Quyển 3 - Chương 25: Phần 5: Ngoài dự liệu
- Quyển 3 - Chương 26: Phần 6: Ngoài dự liệu
- Quyển 3 - Chương 27: Có thù phải báo
- Quyển 3 - Chương 28: Phần 1: Người đầu tiên trong sử sách
- Quyển 3 - Chương 29: Phần 2: Người đầu tiên trong sử sách
- Quyển 3 - Chương 30: Phần 3: Người đầu tiên trong sử sách
- Quyển 3 - Chương 31: Phần 4: Người đầu tiên trong sử sách
- Quyển 3 - Chương 32: Phần 5: Người đầu tiên trong sử sách
- Quyển 3 - Chương 33: Phần 6: Người đầu tiên trong sử sách
- Quyển 3 - Chương 34: Phần 1: Lời thỉnh cầu của hoàng hậu
- Quyển 3 - Chương 35: Phần 2: Lời thỉnh cầu của hoàng hậu
- Quyển 3 - Chương 36: Điểm binh xuất trận
- Quyển 3 - Chương 37: Phần 1: Bày binh bố trận
- Quyển 3 - Chương 38: Phần 2: Bày binh bố trận
- Quyển 3 - Chương 39: Quét sạch mười vạn đại quân Hung Nô
- Quyển 3 - Chương 40: Phần 1: Bị bắt giữ
- Quyển 3 - Chương 41: Phần 2: Bị bắt giữ
- Quyển 3 - Chương 42: Phần 1: Khuất nhục
- Quyển 3 - Chương 43: Phần 2: Khuất nhục
- Quyển 3 - Chương 44: Phần 3: Khuất nhục
- Quyển 3 - Chương 45: Phần 1: Phát hiện thân phận nữ nhi
- Quyển 3 - Chương 46: Phần 2: Phát hiện thân phận nữ nhi
- Quyển 3 - Chương 47: Phần 1: Sự sỉ nhục trá hình
- Quyển 3 - Chương 48: Phần 2: Sự sỉ nhục trá hình
- Quyển 3 - Chương 49: Phần 3: Sự sỉ nhục trá hình
- Quyển 3 - Chương 50: Phần 4: Sự sỉ nhục trá hình
- Quyển 3 - Chương 51: Phần 1: Cách “yêu thương” của Hách Liên Ngự Thuấn
- Quyển 3 - Chương 52: Phần 2: Cách “yêu thương” của Hách Liên Ngự Thuấn
- Quyển 3 - Chương 53: Phần 3: Cách “yêu thương” của Hách Liên Ngự Thuấn
- Quyển 3 - Chương 54: Phần 1: Tâm tính thất thường
- Quyển 3 - Chương 55: Phần 2: Tâm tính thất thường
- Quyển 3 - Chương 56: Phần 3: Tâm tính thất thường
- Quyển 3 - Chương 57: Chịu đựng gió sương
- Quyển 3 - Chương 58: Phần 1: Rốt cục hắn là người như thế nào?
- Quyển 3 - Chương 59: Phần 2: Rốt cục hắn là người như thế nào?
- Quyển 3 - Chương 60: Phần 3: Rốt cục hắn là người như thế nào?
- Quyển 3 - Chương 61: Phần 1: Mưu tính vì giang sơn Đại Hán
- Quyển 3 - Chương 62: Phần 2: Mưu tính vì giang sơn Đại Hán
- Quyển 3 - Chương 63: Phần 1: Quan hệ đoạn tụ?
- Quyển 3 - Chương 64: Phần 2: Quan hệ đoạn tụ?
- Quyển 3 - Chương 65: Phần 1: Nữ tử mà hắn sủng ái nhất?
- Quyển 3 - Chương 66: Phần 2: Nữ tử mà hắn sủng ái nhất?
- Quyển 4 - Chương 1: Phần 1: Cấm lâu
- Quyển 4 - Chương 2: Phần 2: Cấm lâu
- Quyển 4 - Chương 3: Phần 1: Nam nhân tính tình thất thường
- Quyển 4 - Chương 4: Phần 2: Nam nhân tính tình thất thường
- Quyển 4 - Chương 5: Phần 3: Nam nhân tính tình thất thường
- Quyển 4 - Chương 6: Lời nói đáng sợ
- Quyển 4 - Chương 7: Phần 1: Đáng sợ nhất chính là sự đố kỵ
- Quyển 4 - Chương 8: Phần 2: Đáng sợ nhất chính là sự đố kỵ
- Quyển 4 - Chương 9: Phần 1: Kinh hoàng trong dược phòng
- Quyển 4 - Chương 10: Phần 2: Kinh hoàng trong dược phòng
- Quyển 4 - Chương 11: Phần 3: Kinh hoàng trong dược phòng
- Quyển 4 - Chương 12: Dịu dàng
- Quyển 4 - Chương 13: Phần 1: Nhị vương tử bộc lộ tâm cơ
- Quyển 4 - Chương 14: Phần 2: Nhị vương tử bộc lộ tâm cơ
- Quyển 4 - Chương 15: Phần 1: Kim lân đâu phải vật trong ao
- Quyển 4 - Chương 16: Phần 2: Kim lâu đâu phải vật trong ao
- Quyển 4 - Chương 17: Phần 1: Mâu thuẫn nội bộ
- Quyển 4 - Chương 18: Phần 2: Mâu thuẫn nội bộ
- Quyển 4 - Chương 19: Quẻ bình an
- Quyển 4 - Chương 20: Ai giải sầu tương tư?
- Quyển 4 - Chương 21: Phần 1: Mỹ ngọc chi vương
- Quyển 4 - Chương 22: Phần 2: Mỹ ngọc chi vương
- Quyển 4 - Chương 23: Phần 1: Trăm hoa đua nở tại Cấm lâu?
- Quyển 4 - Chương 24: Phần 2: Trăm hoa đua nở tại Cấm lâu?
- Quyển 4 - Chương 25: Phần 1: Khó gặp được tình nhân
- Quyển 4 - Chương 26: Phần 2: Khó gặp được tình nhân
- Quyển 4 - Chương 27: Phần 1: Không kìm nén được cơn giận dữ
- Quyển 4 - Chương 28: Phần 2: Không kìm nén được cơn giận dữ
- Quyển 4 - Chương 29: Phần 1: Sự dịu dàng là thực hay giả?
- Quyển 4 - Chương 30: Phần 2: Sự dịu dàng là thực hay giả?
- Quyển 4 - Chương 31: Phần 3: Sự dịu dàng là thực hay giả?
- Quyển 4 - Chương 32: Phần 1: Buổi sớm ấm áp
- Quyển 4 - Chương 33: Phần 2: Buổi sớm ấm áp
- Quyển 4 - Chương 34: Phần 3: Buổi sớm ấm áp
- Quyển 4 - Chương 35: Đằng hoa tán
- Quyển 4 - Chương 36: Phần 1: Khó lý giải lòng dạ quân vương
- Quyển 4 - Chương 37: Phần 2: Khó lý giải lòng dạ quân vương
- Quyển 4 - Chương 38: Phần 3: Khó lý giải lòng dạ quân vương
- Quyển 4 - Chương 39: Phần 1: Lòng dạ nữ nhân thâm sâu tựa biển
- Quyển 4 - Chương 40: Phần 2: Lòng dạ nữ nhân thâm sâu tựa biển
- Quyển 4 - Chương 41: Phần 3: Lòng dạ nữ nhân thâm sâu tựa biển
- Quyển 4 - Chương 42: Phần 4: Lòng dạ nữ nhân thâm sâu tựa biển
- Quyển 4 - Chương 43: Phần 1: Trở lại thân phận nữ nhi
- Quyển 4 - Chương 44: Phần 2: Trở lại thân phận nữ nhi
- Quyển 4 - Chương 45: Phần 1: Quân vương trong thiên hạ đều giống nhau
- Quyển 4 - Chương 46: Phần 2: Quân vương trong thiên hạ đều giống nhau
- Quyển 4 - Chương 47: Phần 1: Thỉnh cầu chỉ hôn
- Quyển 4 - Chương 48: Phần 2: Thỉnh cầu chỉ hôn
- Quyển 4 - Chương 49: Phần 1: Thiên hạ đại loạn
- Quyển 4 - Chương 50: Phần 2: Thiên hạ đại loạn
- Quyển 4 - Chương 51: Phần 1: Có cơ chuyển biến
- Quyển 4 - Chương 52: Phần 2: Có cơ chuyển biến
- Quyển 5 - Chương 1: Mười dặm hoa đào
- Quyển 5 - Chương 2: Chỉ vì nụ cười hồng nhan
- Quyển 5 - Chương 3: Sắc mặt đại biến
- Quyển 5 - Chương 4: Băng phách thạch
- Quyển 5 - Chương 5: Âm thầm tập kích
- Quyển 5 - Chương 6: Lấy tĩnh chế động
- Quyển 5 - Chương 7: Rốt cục ngày đó đã nói gì?
- Quyển 5 - Chương 8: Mệnh phù quyền lực
- Quyển 5 - Chương 9: Phòng chữ Thiên
- Quyển 5 - Chương 10: Bóng đêm mị hoặc
- Quyển 5 - Chương 11: Mỉm cười quay bước
- Quyển 5 - Chương 12: Có thể tin tưởng được ai?
- Quyển 5 - Chương 13: Gần trong gang tấc, chẳng thể yêu thương
- Quyển 5 - Chương 14: Chuẩn bị đại hôn
- Quyển 5 - Chương 15: Bức hôn
- Quyển 5 - Chương 16: Dụng tâm sắp đặt
- Quyển 5 - Chương 17: Tan chảy
- Quyển 5 - Chương 18: Quyến luyến sâu đậm
- Quyển 5 - Chương 19: Nửa đêm xâm nhập hoàng thành
- Quyển 5 - Chương 20: Tìm hiểu nội tình
- Quyển 5 - Chương 21: Không ngờ tới
- Quyển 5 - Chương 22: Chết cũng không được
- Quyển 5 - Chương 23: Ma đằng xuất hiện
- Quyển 5 - Chương 24: Rắp tâm hại người
- Quyển 5 - Chương 25: Tâm tư miên man
- Quyển 5 - Chương 26: Hắn muốn giết người diệt khẩu
- Quyển 5 - Chương 27: Kinh tâm động phách
- Quyển 5 - Chương 28: Thử lòng
- Quyển 5 - Chương 29: Chui đầu vào lưới?
- Quyển 5 - Chương 30: Lời kể của Ba Thác
- Quyển 5 - Chương 31: Phần 1: Chất vấn
- Quyển 5 - Chương 32: Phần 2: Chất vấn
- Quyển 5 - Chương 33: Công cao át chủ
- Quyển 5 - Chương 34: Phần 1: Sát khí bao trùm
- Quyển 5 - Chương 35: Phần 2: Sát khí bao trùm
- Quyển 5 - Chương 36: Không thể rời xa
- Quyển 5 - Chương 37: Thót tim trong phủ
- Quyển 5 - Chương 38: Sợ thiên hạ chưa đủ loạn
- Quyển 5 - Chương 39: Kẻ nào dám, giết không tha
- Quyển 5 - Chương 40: Đánh cuộc
- Quyển 5 - Chương 41: Muốn mạng của hắn
- Quyển 5 - Chương 42: Gặp gỡ ở Bách Lý
- Quyển 5 - Chương 43: Sát khí ngút trời
- Quyển 5 - Chương 44: Mưu thâm kế độc
- Quyển 5 - Chương 45: Vũ khúc mỹ nhân
- Quyển 6 - Chương 1: Phần 1: Đêm trước ngày đại hôn
- Quyển 6 - Chương 2: Phần 2: Đêm trước ngày đại hôn
- Quyển 6 - Chương 3: Phần 3: Đêm trước ngày đại hôn
- Quyển 6 - Chương 4: Phần 1: Lòng người khó dò
- Quyển 6 - Chương 5: Phần 2: Lòng người khó dò
- Quyển 6 - Chương 6: Sát khí đằng đằng
- Quyển 6 - Chương 7: Lời nói lạnh lùng
- Quyển 6 - Chương 8: Phần 1: Máu tươi
- Quyển 6 - Chương 9: Phần 2: Máu tươi
- Quyển 6 - Chương 10: Phần 3: Máu tươi
- Quyển 6 - Chương 11: Phần 1: Ai rơi vào cạm bẫy của ai?
- Quyển 6 - Chương 12: Phần 2: Ai rơi vào cạm bẫy của ai?
- Quyển 6 - Chương 13: Cố ý khiêu khích
- Quyển 6 - Chương 14: Phát hiện mật thất
- Quyển 6 - Chương 15: Phần 1: Cạm bẫy
- Quyển 6 - Chương 16: Phần 2: Cạm bẫy
- Quyển 6 - Chương 17: Phần 3: Cạm bẫy
- Quyển 6 - Chương 18: Lời chất vấn của Dạ Nhai Tích
- Quyển 6 - Chương 19: Nguyện hoá thân vào đoá phù dung
- Quyển 6 - Chương 20: Người ở nơi nao?
- Quyển 6 - Chương 21: Hồ tình nhân
- Quyển 6 - Chương 22: Ánh trăng soi rọi rừng đào
- Quyển 6 - Chương 23: Phần 1: Thành thân
- Quyển 6 - Chương 24: Phần 2: Thành thân
- Quyển 6 - Chương 25: Đêm mị hoặc
- Quyển 6 - Chương 26: Phần 1: Tân hôn nương tử
- Quyển 6 - Chương 27: Phần 2: Tân hôn nương tử
- Quyển 6 - Chương 28: Thẳng thắn
- Quyển 7 - Chương 1: Lai lịch Cấm lâu
- Quyển 7 - Chương 2: Quân cờ để kiềm chế
- Quyển 7 - Chương 3: Trốn tránh
- Quyển 7 - Chương 4: Quyến luyến bức hoạ người xưa
- Quyển 7 - Chương 5: Nổi cơn thịnh nộ
- Quyển 7 - Chương 6: Thâm tình
- Quyển 7 - Chương 7: Dáng vẻ nữ nhân?
- Quyển 7 - Chương 8: Phần 1: Tịnh xá nơi sơn cốc
- Quyển 7 - Chương 9: Tâm tư của Yên thị
- Quyển 7 - Chương 10: Toà thành không ngủ
- Quyển 7 - Chương 11: Nam nhân không biết xấu hổ
- Quyển 7 - Chương 12: Phần 1: Sự biến đổi dị thường
- Quyển 7 - Chương 13: Phần 2: Sự biến đổi dị thường
- Quyển 7 - Chương 14: Đánh lộn
- Quyển 7 - Chương 15: Phần 1: Lưu luyến sâu đậm
- Quyển 7 - Chương 16: Phần 2: Lưu luyến sâu đậm
- Quyển 7 - Chương 17: Phần 3: Lưu luyến sâu đậm
- Quyển 7 - Chương 18: Phần 1: Nguy cơ trong tương lai
- Quyển 7 - Chương 19: Phần 2: Nguy cơ trong tương lai
- Quyển 7 - Chương 20: Suy đoán lớn mật
- Quyển 7 - Chương 21: Mỹ nhân yêu anh hùng
- Quyển 7 - Chương 22: Đời sau vẫn mãi bên nhau
- Quyển 7 - Chương 23: Mật lệnh
- Quyển 7 - Chương 24: Sinh lòng ngờ vực
- Quyển 7 - Chương 25: Đưa ta đi
- Quyển 7 - Chương 26: Chọc giận
- Quyển 7 - Chương 27: Đứt dây đàn
- Quyển 7 - Chương 28: Biến cố
- Quyển 7 - Chương 29: Hai mươi lăm trượng
- Quyển 7 - Chương 30: Một gian phòng thượng đẳng
- Quyển 7 - Chương 31: Tựa như mộng ảo
- Quyển 7 - Chương 32: Dấu hiệu rắc rối
- Quyển 8 - Chương 1: Không có ý tốt
- Quyển 8 - Chương 2: Bị phát hiện
- Quyển 8 - Chương 3: Thăng chức
- Quyển 8 - Chương 4: Phần 1: Hạnh Hoa thôn
- Quyển 8 - Chương 5: Phần 2: Hạnh Hoa thôn
- Quyển 8 - Chương 6: Tình thế bức người
- Quyển 8 - Chương 7: Chẩn bệnh
- Quyển 8 - Chương 8: Hoá giải nguy hiểm
- Quyển 8 - Chương 9: Cây trâm gãy
- Quyển 8 - Chương 10: Muốn ta ở lại sao?
- Quyển 8 - Chương 11: Giấy không gói được lửa
- Quyển 8 - Chương 12: Dược phương ở đây!
- Quyển 8 - Chương 13: Điềm xấu
- Quyển 8 - Chương 14: Nhúng tay vào chính sự
- Quyển 8 - Chương 15: Bị giải vào đại lao
- Quyển 8 - Chương 16: Muốn định tội cần gì phải nhiều lời
- Quyển 8 - Chương 17: Số kiếp khó tránh
- Quyển 8 - Chương 18: Sự dịu dàng trong đôi mắt
- Quyển 8 - Chương 19: Hoả hình
- Quyển 8 - Chương 20: Hai năm sau, tịnh xá nơi sườn núi
- Quyển 8 - Chương 21: Giang sơn mỹ lệ đến mấy cũng không sánh được với nàng
- Quyển 8 - Chương 22: Hương tiêu ngọc vẫn
- Quyển 8 - Chương 23: Vĩ thanh
- bình luận