Để Em Thay Chồng Chăm Sóc Chị - Chương 243: Uyên đã trở lại
Chương trước- Chương 1: Nạp thϊếp.
- Chương 2: Cứu em (H)
- Chương 3: Bữa cơm đầu. (H)
- Chương 4: Việc trong nhà.
- Chương 5: Em sẽ không để chị cô đơn nữa đâu.
- Chương 6: Để em thay cậu chăm sóc chị.
- Chương 7: Đêm hoan ái. (H)
- Chương 8: Hoàn thành nhiệm vụ.
- Chương 9: Nhiều chuyện.
- Chương 10: Tâm sự.
- Chương 11: Dùng cuộc đời để bảo vệ chị.
- Chương 12: Các mợ tám chuyện.
- Chương 13: Nhiệm vụ của mỗi người.
- Chương 14: Vắt hết sức (h).
- Chương 15: Hiểu ý.
- Chương 16: Cảm giác mới lạ của cô vợ nhỏ.
- Chương 17: Lâm bồn.
- Chương 18: Trao chị cơ hội.
- Chương 19: Hồi hộp.
- Chương 20: Một công đôi việc.
- Chương 21: Hoạt động về đêm.
- Chương 22: Hên.
- Chương 23: Phạt.
- Chương 24: Giận.
- Chương 25: Chờ đợi.
- Chương 26: Mợ Cả, mợ Hai.
- Chương 27: Còn tình cảm không?
- Chương 28: Mợ Ba.
- Chương 29: Kể chuyện.
- Chương 30: Thất tình.
- Chương 31: Cậu Tư về.
- Chương 32: Băn khoăn.
- Chương 33: Ghen.
- Chương 34: Mợ Sáu. ( P1)
- Chương 35: Mợ Sáu. (P2)
- Chương 36: Mợ Sáu. (P3)
- Chương 37: Bàn bạc.
- Chương 38: Cậu Tư.
- Chương 39: Phải làm sao?
- Chương 40: Mợ Cả ra tay.
- Chương 41: Hiện trường giả.
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44: Làm... Làm gì? (H nhẹ)
- Chương 45: Muốn. (H)
- Chương 46
- Chương 47: Tiếp tục giả bệnh.
- Chương 48: Lựa chọn.
- Chương 49: Moi tin.
- Chương 50: Quyến rũ. (H nhẹ)
- Chương 51: Em kể chị nghe.
- Chương 52: Chưa quen thôi (h).
- Chương 53: Giữ cho em.
- Chương 54: Thủ đoạn.
- Chương 55: Mợ Năm.
- Chương 56: Thăm dò.
- Chương 57: Anh Ba.
- Chương 58: Con Bưởi.
- Chương 59: Người tạo nghiệp.
- Chương 60: Ra đi.
- Chương 61: Lòng dạ nham hiểm.
- Chương 62: Mợ Sáu nổi giận
- Chương 63: Đoàn kết.
- Chương 64: Đoàn tụ.
- Chương 65: Phân xử.
- Chương 66: Sống cho hiện tại đã.
- Chương 67: Đóng vai ác.
- Chương 68: Trong đầu em là cái gì.
- Chương 69: Một chút trước lúc lên đường. (H)
- Chương 70: Tranh thủ (h)
- Chương 71: Em tin mình.
- Chương 72: Cảm ơn em, người con gái chị yêu nhất trên đời.
- Chương 74: Giúp em giải thoát.
- Chương 75: Si tình.
- Chương 76: Quyết tâm.
- Chương 77: Đứa em gái hiểu chuyện.
- Chương 78: Buổi tối hạnh phúc.
- Chương 79: Kế hoạch trả thù.
- Chương 80: Một chút hạnh phúc.
- Chương 81: Nhu cầu tình cảm.
- Chương 82: Tình thân.
- Chương 83: Trêu chọc.
- Chương 84: Giận hờn.
- Chương 85: Ân ái (h)
- Chương 86: Gác lại dục vọng (h)
- Chương 87: Yên phận
- Chương 88: Vu oan.
- Chương 89: Cậu Tư về.
- Chương 90: hoa Xuyến Chi.
- Chương 91: Trò trẻ ranh.
- Chương 92: Cú sốc.
- Chương 93: Hôn mê.
- Chương 94: Tỉnh lại.
- Chương 95: Hãy chia sẻ với chị.
- Chương 96: Giải thích.
- Chương 97: Tin tưởng hay oán hận.
- Chương 98: Bỏ chốn.
- Chương 99: Đi chơi.
- Chương 100: Lễ cưới.
- Chương 101: Chị tin ở em.
- Chương 102: Hội chợ.
- Chương 103: Yêu là yêu.
- Chương 104: Chúc phúc.
- Chương 105: Bàn cân.
- Chương 106: Ngày hạnh phúc.
- Chương 107: Hứa với chị.
- Chương 108: Chia ly.
- Chương 109: Bênh vực.
- Chương 110: Về phủ.
- Chương 111: Thủ đoạn của mợ Hai.
- Chương 112: Giận
- Chương 113: Vạch trần (1).
- Chương 114: Vạch trần (2).
- Chương 115: Ân tình.
- Chương 116: Tâm phục khẩu phục.
- Chương 117: Ngọt ngào.
- Chương 118: Cơn giận.
- Chương 119: Cắm sừng.
- Chương 120: Kể chuyện.
- Chương 121: Hơi thở cuối cùng.
- Chương 122: Thăm dò.
- Chương 123: Tranh thủ.
- Chương 124: Thứ tình cảm đặc biệt.
- Chương 125: Xám hối.
- Chương 126: Xong xuôi.
- Chương 128: Động phòng 2 (h)
- Chương 129: Tiệc mừng.
- Chương 130: Buông bỏ.
- Chương 131: Xin lỗi.
- Chương 132: Tâm trạng người mẹ.
- Chương 133: Chưa chuẩn bị.
- Chương 134: Em sẽ đi.
- Chương 135: Bỏ trốn.
- Chương 136: Thuyết phục.
- Chương 137: Mười năm sau.
- Chương 138: Hối cải
- Chương 139: Về rồi
- Chương 140: Mười năm của Uyên (1)
- Chương 141: Mười năm của Uyên (2)
- Chương 142: Mười năm của Uyên (3)
- Chương 143: Mười năm của Uyên (4)
- Chương 144: Mười năm của Uyên (5)
- Chương 145: Uyên đã trở lại
- Chương 146: Đám cưới đặc biệt
- Chương 147: Ngoại truyện 1: Nỗi lòng Quý Phi (1)
- Chương 148: Ngoại truyện 1: Nỗi lòng Quý Phi (2)
- Chương 149: Em kể chị nghe.
- Chương 150: Chưa quen thôi (h).
- Chương 151: Giữ cho em.
- Chương 152: Thủ đoạn.
- Chương 153: Mợ Năm.
- Chương 154: Thăm dò.
- Chương 155: Anh Ba.
- Chương 156: Con Bưởi.
- Chương 157: Người tạo nghiệp.
- Chương 158: Ra đi.
- Chương 159: Lòng dạ nham hiểm.
- Chương 160: Mợ Sáu nổi giận
- Chương 161: Đoàn kết.
- Chương 162: Đoàn tụ.
- Chương 163: Phân xử.
- Chương 164: Sống cho hiện tại đã.
- Chương 165: Đóng vai ác.
- Chương 166: Trong đầu em là cái gì.
- Chương 167: Một chút trước lúc lên đường. (H)
- Chương 168: Tranh thủ (h)
- Chương 169: Em tin mình.
- Chương 170: Cảm ơn em, người con gái chị yêu nhất trên đời.
- Chương 171: Không kìm được (h).
- Chương 172: Giúp em giải thoát.
- Chương 173: Si tình.
- Chương 174: Quyết tâm.
- Chương 175: Đứa em gái hiểu chuyện.
- Chương 176: Buổi tối hạnh phúc.
- Chương 177: Kế hoạch trả thù.
- Chương 178: Một chút hạnh phúc.
- Chương 179: Nhu cầu tình cảm.
- Chương 180: Tình thân.
- Chương 181: Trêu chọc.
- Chương 182: Giận hờn.
- Chương 183: Ân ái (h)
- Chương 184: Gác lại du͙ƈ vọиɠ (h)
- Chương 185: Yên phận
- Chương 186: Vu oan.
- Chương 187: Cậu Tư về.
- Chương 188: hoa Xuyến Chi.
- Chương 189: Trò trẻ ranh.
- Chương 190: Cú sốc.
- Chương 191: Hôn mê.
- Chương 192: Tỉnh lại.
- Chương 193: Hãy chia sẻ với chị.
- Chương 194: Giải thích.
- Chương 195: Tin tưởng hay oán hận.
- Chương 196: Bỏ chốn.
- Chương 197: Đi chơi.
- Chương 198: Lễ cưới.
- Chương 199: Chị tin ở em.
- Chương 200: Hội chợ.
- Chương 201: Yêu là yêu.
- Chương 202: Chúc phúc.
- Chương 203: Bàn cân.
- Chương 204: Ngày hạnh phúc.
- Chương 205: Hứa với chị.
- Chương 206: Chia ly.
- Chương 207: Bênh vực.
- Chương 208: Về phủ.
- Chương 209: Thủ đoạn của mợ Hai.
- Chương 210: Giận
- Chương 211: Vạch trần (1).
- Chương 212: Vạch trần (2).
- Chương 213: Ân tình.
- Chương 214: Tâm phục khẩu phục.
- Chương 215: Ngọt ngào.
- Chương 216: Cơn giận.
- Chương 217: Cắm sừng.
- Chương 218
- Chương 219: Hơi thở cuối cùng.
- Chương 220: Thăm dò.
- Chương 221: Tranh thủ.
- Chương 222: Thứ tình cảm đặc biệt.
- Chương 223: Xám hối.
- Chương 224: Xong xuôi.
- Chương 225: Động phòng (h)
- Chương 226: Động phòng 2 (h)
- Chương 227: Tiệc mừng.
- Chương 228: Buông bỏ.
- Chương 229: Xin lỗi.
- Chương 230: Tâm trạng người mẹ.
- Chương 231: Chưa chuẩn bị.
- Chương 232: Em sẽ đi.
- Chương 233: Bỏ trốn.
- Chương 234: Thuyết phục.
- Chương 235: Mười năm sau.
- Chương 236: Hối cải
- Chương 237: Về rồi
- Chương 238: Mười năm của Uyên (1)
- Chương 239: Mười năm của Uyên (2)
- Chương 240: Mười năm của Uyên (3)
- Chương 241: Mười năm của Uyên (4)
- Chương 242: Mười năm của Uyên (5)
- Chương 243: Uyên đã trở lại
- Chương 244: Đám cưới đặc biệt
- Chương 245: Nỗi lòng Quý Phi (1)
- Chương 246: Nỗi lòng Quý Phi (2)
- Chương 247: Lão bà và Quý Phi
- Chương 248: Uyên xứng đáng
- Chương 249: Những cặp đôi
- Chương 250: Cậu Tư
- Chương 251: Chúc hạnh phúc
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Để Em Thay Chồng Chăm Sóc Chị
Chương 243: Uyên đã trở lại
Cha của Uyên đã được cứu, ông cũng lựa chọn con đường bế quan để về sống an nhàn. Cả đời tranh đấu chốn quan trường mệt mỏi rồi. Đã đến lúc ông hưởng thụ tuổi già.
Hoàng Thượng biết Uyên còn cha ở bên ngoài, liền cho cô một ân điểm có thể tùy ý ra vào cung để thăm hỏi người thân bên ngoài của mình. Đó là điều hiếm thấy trong hoàng cung này.
Uyên luôn nghe ngóng về Như. Đối với cô mà nói, cô yêu tất cả mọi thứ của nàng. Bởi vậy, dù cha Như đối xử tàn nhẫn với cô như vậy, cô cũng không nỡ lên kế hoạch trả thù. Với một người thông minh, lanh lợi như Uyên, cậu Tư không phải đối thủ thì cha Như không đáng để nhắc đến. Uyên lại ở trong bóng tối, ông ta ở ngoài sáng. Mọi lỗi lầm của ông, Uyên nằm trong lòng bàn tay. Ông ấy phải kiếm tiền để nịnh bợ quan trên. Còn Uyên thì chả cần nịnh bợ vẫn được Hoàng Thượng, Quý Phi che chở.
Cô cảm thấy yên tâm khi Như vẫn có thể sống tiếp. Tự đáy lòng cô có thể hiểu Như vẫn còn những đứa con làm động lực sống, cho nên có thể nàng rất đau khổ, nhưng nàng không thể buông bỏ cuộc sống này. Nàng chắc cũng như cô. Đang ngày đêm nhung nhớ người yêu.
Ngày nhận được tin cha Như bị bắt. Uyên đã rất bất ngờ khi người đẩy ông ấy vào chốn lao tù lại chính là Như. Như đã vì nàng mà quay lưng với cha mẹ. Lẽ ra cô phải mừng vì nàng đã coi trọng cô hơn tất cả mọi thứ nhưng cô lại cảm thấy đau đớn đến cùng cực. Cô hiểu nàng đưa ra lựa chọn như vậy chắc chắn đã phải dằn vặt rất nhiều. Mười năm qua chắc chắn nàng đã sống trong sự dằn vặt đó nhưng lại chả thể xuống tay. Chỉ khi sự đau lòng đã đạt đến cực điểm, nó như những con sâu đang gặm nhấm nàng mỗi ngày, nàng phải ám ảnh cái ngày hôm ấy, không thể vượt qua được nên mới làm vậy. Bởi vì, câu chuyện đó đã xảy ra cách đây mười năm. Nhưng nàng không trả thù ngay lúc đó, mà đợi đến bây giờ. Chừng tỏ, nàng đã cố gắng bỏ qua, cố gắng quên đi nhưng không thể.
Uyên không thể đợi thêm được nữa. Cô phải xuất hiện để dắt nàng ra khỏi con đường này. Bởi vì, con đường mà Như đang đi, dù có hay không đạt được mục đích của mình. Thì nàng cũng phải chịu đau khổ. Cho dù ba nàng có phải trả giá thì người đau lòng nhất cũng chỉ là nàng, mẹ nàng và các con của nàng. Khi đó, dù cô có trở lại thì có lẽ nàng sẽ lại có thêm nỗi ám ảnh về cái chết của ba mình.
Vuốt ve mái tóc dài của Như. Theo thời gian đã có vài sợi bạc. Có lẽ vì nàng đã suy nghĩ quá nhiều nên gương mặt cũng có thêm vài nếp nhăn.
- Chúng ta cùng đi cứu ba chị nha. Ân ân oán oán cần phải có một người dừng lại, nếu không ai chịu thua ai, thì bao giờ mới hết. Các con của chị cũng không muốn nhìn thấy mẹ mình với ông bà chiến tranh với nhau đâu. Thù hận, hờn dỗi mười năm qua là đủ rồi. Chúng ta chịu cho đi thì ắt sẽ nhận lại được thôi.
Như ngắm nhìn người trước mặt, khác với nàng, nhan sắc của cô ngày càng mặn mà hơn theo thời gian. Vết sẹo kia chẳng làm vơi đi nhan sắc của cô. Cô bao dung với tất cả mọi người, Như thấy cảm kích vì điều đó. Những sóng gió Uyên đã trải qua cũng không làm thay đổi đi sự vị tha, tốt bụng của cô ấy.
- Cảm ơn em. Em đã cho chị thấy, cuộc đời này vẫn còn những tấm lòng bao dung và tốt đẹp như em. Cảm ơn vì đã tha thứ cho họ.
Uyên ghé sát lại gần Uyên, mỗi lúc lại gần hơn một chút, khoảng cách giữa hai bờ môi không còn. Cánh môi vẫn mềm mại, sự uyển chuyển quen thuộc ấy sau mười năm vẫn không hề thay đổi. Họ nhẹ nhàng nhấm nháp cánh môi hồng của đối phương, không vội vã mà từ từ, chậm rãi để hưởng trọn sự nhớ nhung của một quãng thanh xuân dài xa nhau.
P/s. Có lẽ sắp phải chia tay họ rồi. Dù vẫn còn rất nhiều ý tưởng, nhưng tác giả nghĩ là tới đây được rồi. Đào hố thêm cho họ thật sự là không nỡ.
Hoàng Thượng biết Uyên còn cha ở bên ngoài, liền cho cô một ân điểm có thể tùy ý ra vào cung để thăm hỏi người thân bên ngoài của mình. Đó là điều hiếm thấy trong hoàng cung này.
Uyên luôn nghe ngóng về Như. Đối với cô mà nói, cô yêu tất cả mọi thứ của nàng. Bởi vậy, dù cha Như đối xử tàn nhẫn với cô như vậy, cô cũng không nỡ lên kế hoạch trả thù. Với một người thông minh, lanh lợi như Uyên, cậu Tư không phải đối thủ thì cha Như không đáng để nhắc đến. Uyên lại ở trong bóng tối, ông ta ở ngoài sáng. Mọi lỗi lầm của ông, Uyên nằm trong lòng bàn tay. Ông ấy phải kiếm tiền để nịnh bợ quan trên. Còn Uyên thì chả cần nịnh bợ vẫn được Hoàng Thượng, Quý Phi che chở.
Cô cảm thấy yên tâm khi Như vẫn có thể sống tiếp. Tự đáy lòng cô có thể hiểu Như vẫn còn những đứa con làm động lực sống, cho nên có thể nàng rất đau khổ, nhưng nàng không thể buông bỏ cuộc sống này. Nàng chắc cũng như cô. Đang ngày đêm nhung nhớ người yêu.
Ngày nhận được tin cha Như bị bắt. Uyên đã rất bất ngờ khi người đẩy ông ấy vào chốn lao tù lại chính là Như. Như đã vì nàng mà quay lưng với cha mẹ. Lẽ ra cô phải mừng vì nàng đã coi trọng cô hơn tất cả mọi thứ nhưng cô lại cảm thấy đau đớn đến cùng cực. Cô hiểu nàng đưa ra lựa chọn như vậy chắc chắn đã phải dằn vặt rất nhiều. Mười năm qua chắc chắn nàng đã sống trong sự dằn vặt đó nhưng lại chả thể xuống tay. Chỉ khi sự đau lòng đã đạt đến cực điểm, nó như những con sâu đang gặm nhấm nàng mỗi ngày, nàng phải ám ảnh cái ngày hôm ấy, không thể vượt qua được nên mới làm vậy. Bởi vì, câu chuyện đó đã xảy ra cách đây mười năm. Nhưng nàng không trả thù ngay lúc đó, mà đợi đến bây giờ. Chừng tỏ, nàng đã cố gắng bỏ qua, cố gắng quên đi nhưng không thể.
Uyên không thể đợi thêm được nữa. Cô phải xuất hiện để dắt nàng ra khỏi con đường này. Bởi vì, con đường mà Như đang đi, dù có hay không đạt được mục đích của mình. Thì nàng cũng phải chịu đau khổ. Cho dù ba nàng có phải trả giá thì người đau lòng nhất cũng chỉ là nàng, mẹ nàng và các con của nàng. Khi đó, dù cô có trở lại thì có lẽ nàng sẽ lại có thêm nỗi ám ảnh về cái chết của ba mình.
Vuốt ve mái tóc dài của Như. Theo thời gian đã có vài sợi bạc. Có lẽ vì nàng đã suy nghĩ quá nhiều nên gương mặt cũng có thêm vài nếp nhăn.
- Chúng ta cùng đi cứu ba chị nha. Ân ân oán oán cần phải có một người dừng lại, nếu không ai chịu thua ai, thì bao giờ mới hết. Các con của chị cũng không muốn nhìn thấy mẹ mình với ông bà chiến tranh với nhau đâu. Thù hận, hờn dỗi mười năm qua là đủ rồi. Chúng ta chịu cho đi thì ắt sẽ nhận lại được thôi.
Như ngắm nhìn người trước mặt, khác với nàng, nhan sắc của cô ngày càng mặn mà hơn theo thời gian. Vết sẹo kia chẳng làm vơi đi nhan sắc của cô. Cô bao dung với tất cả mọi người, Như thấy cảm kích vì điều đó. Những sóng gió Uyên đã trải qua cũng không làm thay đổi đi sự vị tha, tốt bụng của cô ấy.
- Cảm ơn em. Em đã cho chị thấy, cuộc đời này vẫn còn những tấm lòng bao dung và tốt đẹp như em. Cảm ơn vì đã tha thứ cho họ.
Uyên ghé sát lại gần Uyên, mỗi lúc lại gần hơn một chút, khoảng cách giữa hai bờ môi không còn. Cánh môi vẫn mềm mại, sự uyển chuyển quen thuộc ấy sau mười năm vẫn không hề thay đổi. Họ nhẹ nhàng nhấm nháp cánh môi hồng của đối phương, không vội vã mà từ từ, chậm rãi để hưởng trọn sự nhớ nhung của một quãng thanh xuân dài xa nhau.
P/s. Có lẽ sắp phải chia tay họ rồi. Dù vẫn còn rất nhiều ý tưởng, nhưng tác giả nghĩ là tới đây được rồi. Đào hố thêm cho họ thật sự là không nỡ.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nạp thϊếp.
- Chương 2: Cứu em (H)
- Chương 3: Bữa cơm đầu. (H)
- Chương 4: Việc trong nhà.
- Chương 5: Em sẽ không để chị cô đơn nữa đâu.
- Chương 6: Để em thay cậu chăm sóc chị.
- Chương 7: Đêm hoan ái. (H)
- Chương 8: Hoàn thành nhiệm vụ.
- Chương 9: Nhiều chuyện.
- Chương 10: Tâm sự.
- Chương 11: Dùng cuộc đời để bảo vệ chị.
- Chương 12: Các mợ tám chuyện.
- Chương 13: Nhiệm vụ của mỗi người.
- Chương 14: Vắt hết sức (h).
- Chương 15: Hiểu ý.
- Chương 16: Cảm giác mới lạ của cô vợ nhỏ.
- Chương 17: Lâm bồn.
- Chương 18: Trao chị cơ hội.
- Chương 19: Hồi hộp.
- Chương 20: Một công đôi việc.
- Chương 21: Hoạt động về đêm.
- Chương 22: Hên.
- Chương 23: Phạt.
- Chương 24: Giận.
- Chương 25: Chờ đợi.
- Chương 26: Mợ Cả, mợ Hai.
- Chương 27: Còn tình cảm không?
- Chương 28: Mợ Ba.
- Chương 29: Kể chuyện.
- Chương 30: Thất tình.
- Chương 31: Cậu Tư về.
- Chương 32: Băn khoăn.
- Chương 33: Ghen.
- Chương 34: Mợ Sáu. ( P1)
- Chương 35: Mợ Sáu. (P2)
- Chương 36: Mợ Sáu. (P3)
- Chương 37: Bàn bạc.
- Chương 38: Cậu Tư.
- Chương 39: Phải làm sao?
- Chương 40: Mợ Cả ra tay.
- Chương 41: Hiện trường giả.
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44: Làm... Làm gì? (H nhẹ)
- Chương 45: Muốn. (H)
- Chương 46
- Chương 47: Tiếp tục giả bệnh.
- Chương 48: Lựa chọn.
- Chương 49: Moi tin.
- Chương 50: Quyến rũ. (H nhẹ)
- Chương 51: Em kể chị nghe.
- Chương 52: Chưa quen thôi (h).
- Chương 53: Giữ cho em.
- Chương 54: Thủ đoạn.
- Chương 55: Mợ Năm.
- Chương 56: Thăm dò.
- Chương 57: Anh Ba.
- Chương 58: Con Bưởi.
- Chương 59: Người tạo nghiệp.
- Chương 60: Ra đi.
- Chương 61: Lòng dạ nham hiểm.
- Chương 62: Mợ Sáu nổi giận
- Chương 63: Đoàn kết.
- Chương 64: Đoàn tụ.
- Chương 65: Phân xử.
- Chương 66: Sống cho hiện tại đã.
- Chương 67: Đóng vai ác.
- Chương 68: Trong đầu em là cái gì.
- Chương 69: Một chút trước lúc lên đường. (H)
- Chương 70: Tranh thủ (h)
- Chương 71: Em tin mình.
- Chương 72: Cảm ơn em, người con gái chị yêu nhất trên đời.
- Chương 74: Giúp em giải thoát.
- Chương 75: Si tình.
- Chương 76: Quyết tâm.
- Chương 77: Đứa em gái hiểu chuyện.
- Chương 78: Buổi tối hạnh phúc.
- Chương 79: Kế hoạch trả thù.
- Chương 80: Một chút hạnh phúc.
- Chương 81: Nhu cầu tình cảm.
- Chương 82: Tình thân.
- Chương 83: Trêu chọc.
- Chương 84: Giận hờn.
- Chương 85: Ân ái (h)
- Chương 86: Gác lại dục vọng (h)
- Chương 87: Yên phận
- Chương 88: Vu oan.
- Chương 89: Cậu Tư về.
- Chương 90: hoa Xuyến Chi.
- Chương 91: Trò trẻ ranh.
- Chương 92: Cú sốc.
- Chương 93: Hôn mê.
- Chương 94: Tỉnh lại.
- Chương 95: Hãy chia sẻ với chị.
- Chương 96: Giải thích.
- Chương 97: Tin tưởng hay oán hận.
- Chương 98: Bỏ chốn.
- Chương 99: Đi chơi.
- Chương 100: Lễ cưới.
- Chương 101: Chị tin ở em.
- Chương 102: Hội chợ.
- Chương 103: Yêu là yêu.
- Chương 104: Chúc phúc.
- Chương 105: Bàn cân.
- Chương 106: Ngày hạnh phúc.
- Chương 107: Hứa với chị.
- Chương 108: Chia ly.
- Chương 109: Bênh vực.
- Chương 110: Về phủ.
- Chương 111: Thủ đoạn của mợ Hai.
- Chương 112: Giận
- Chương 113: Vạch trần (1).
- Chương 114: Vạch trần (2).
- Chương 115: Ân tình.
- Chương 116: Tâm phục khẩu phục.
- Chương 117: Ngọt ngào.
- Chương 118: Cơn giận.
- Chương 119: Cắm sừng.
- Chương 120: Kể chuyện.
- Chương 121: Hơi thở cuối cùng.
- Chương 122: Thăm dò.
- Chương 123: Tranh thủ.
- Chương 124: Thứ tình cảm đặc biệt.
- Chương 125: Xám hối.
- Chương 126: Xong xuôi.
- Chương 128: Động phòng 2 (h)
- Chương 129: Tiệc mừng.
- Chương 130: Buông bỏ.
- Chương 131: Xin lỗi.
- Chương 132: Tâm trạng người mẹ.
- Chương 133: Chưa chuẩn bị.
- Chương 134: Em sẽ đi.
- Chương 135: Bỏ trốn.
- Chương 136: Thuyết phục.
- Chương 137: Mười năm sau.
- Chương 138: Hối cải
- Chương 139: Về rồi
- Chương 140: Mười năm của Uyên (1)
- Chương 141: Mười năm của Uyên (2)
- Chương 142: Mười năm của Uyên (3)
- Chương 143: Mười năm của Uyên (4)
- Chương 144: Mười năm của Uyên (5)
- Chương 145: Uyên đã trở lại
- Chương 146: Đám cưới đặc biệt
- Chương 147: Ngoại truyện 1: Nỗi lòng Quý Phi (1)
- Chương 148: Ngoại truyện 1: Nỗi lòng Quý Phi (2)
- Chương 149: Em kể chị nghe.
- Chương 150: Chưa quen thôi (h).
- Chương 151: Giữ cho em.
- Chương 152: Thủ đoạn.
- Chương 153: Mợ Năm.
- Chương 154: Thăm dò.
- Chương 155: Anh Ba.
- Chương 156: Con Bưởi.
- Chương 157: Người tạo nghiệp.
- Chương 158: Ra đi.
- Chương 159: Lòng dạ nham hiểm.
- Chương 160: Mợ Sáu nổi giận
- Chương 161: Đoàn kết.
- Chương 162: Đoàn tụ.
- Chương 163: Phân xử.
- Chương 164: Sống cho hiện tại đã.
- Chương 165: Đóng vai ác.
- Chương 166: Trong đầu em là cái gì.
- Chương 167: Một chút trước lúc lên đường. (H)
- Chương 168: Tranh thủ (h)
- Chương 169: Em tin mình.
- Chương 170: Cảm ơn em, người con gái chị yêu nhất trên đời.
- Chương 171: Không kìm được (h).
- Chương 172: Giúp em giải thoát.
- Chương 173: Si tình.
- Chương 174: Quyết tâm.
- Chương 175: Đứa em gái hiểu chuyện.
- Chương 176: Buổi tối hạnh phúc.
- Chương 177: Kế hoạch trả thù.
- Chương 178: Một chút hạnh phúc.
- Chương 179: Nhu cầu tình cảm.
- Chương 180: Tình thân.
- Chương 181: Trêu chọc.
- Chương 182: Giận hờn.
- Chương 183: Ân ái (h)
- Chương 184: Gác lại du͙ƈ vọиɠ (h)
- Chương 185: Yên phận
- Chương 186: Vu oan.
- Chương 187: Cậu Tư về.
- Chương 188: hoa Xuyến Chi.
- Chương 189: Trò trẻ ranh.
- Chương 190: Cú sốc.
- Chương 191: Hôn mê.
- Chương 192: Tỉnh lại.
- Chương 193: Hãy chia sẻ với chị.
- Chương 194: Giải thích.
- Chương 195: Tin tưởng hay oán hận.
- Chương 196: Bỏ chốn.
- Chương 197: Đi chơi.
- Chương 198: Lễ cưới.
- Chương 199: Chị tin ở em.
- Chương 200: Hội chợ.
- Chương 201: Yêu là yêu.
- Chương 202: Chúc phúc.
- Chương 203: Bàn cân.
- Chương 204: Ngày hạnh phúc.
- Chương 205: Hứa với chị.
- Chương 206: Chia ly.
- Chương 207: Bênh vực.
- Chương 208: Về phủ.
- Chương 209: Thủ đoạn của mợ Hai.
- Chương 210: Giận
- Chương 211: Vạch trần (1).
- Chương 212: Vạch trần (2).
- Chương 213: Ân tình.
- Chương 214: Tâm phục khẩu phục.
- Chương 215: Ngọt ngào.
- Chương 216: Cơn giận.
- Chương 217: Cắm sừng.
- Chương 218
- Chương 219: Hơi thở cuối cùng.
- Chương 220: Thăm dò.
- Chương 221: Tranh thủ.
- Chương 222: Thứ tình cảm đặc biệt.
- Chương 223: Xám hối.
- Chương 224: Xong xuôi.
- Chương 225: Động phòng (h)
- Chương 226: Động phòng 2 (h)
- Chương 227: Tiệc mừng.
- Chương 228: Buông bỏ.
- Chương 229: Xin lỗi.
- Chương 230: Tâm trạng người mẹ.
- Chương 231: Chưa chuẩn bị.
- Chương 232: Em sẽ đi.
- Chương 233: Bỏ trốn.
- Chương 234: Thuyết phục.
- Chương 235: Mười năm sau.
- Chương 236: Hối cải
- Chương 237: Về rồi
- Chương 238: Mười năm của Uyên (1)
- Chương 239: Mười năm của Uyên (2)
- Chương 240: Mười năm của Uyên (3)
- Chương 241: Mười năm của Uyên (4)
- Chương 242: Mười năm của Uyên (5)
- Chương 243: Uyên đã trở lại
- Chương 244: Đám cưới đặc biệt
- Chương 245: Nỗi lòng Quý Phi (1)
- Chương 246: Nỗi lòng Quý Phi (2)
- Chương 247: Lão bà và Quý Phi
- Chương 248: Uyên xứng đáng
- Chương 249: Những cặp đôi
- Chương 250: Cậu Tư
- Chương 251: Chúc hạnh phúc
- bình luận