Đem Tử Địch Trở Thành Thuốc Ức Chế Của Bản Thân - Chương 10: Biểu diễn phi hành

Đem Tử Địch Trở Thành Thuốc Ức Chế Của Bản Thân Chương 10: Biểu diễn phi hành
Đến tận bây giờ, tất cả tư liệu của Nguyệt Chiếu cũng chưa thấy, nhưng tiêu chí của các chiến hạm khác xác thật có thể điều tra ra.

Trực giác của Giang Mạt nói cho bản thân, biệt thự nhà cậu cùng Nguyệt Chiếu có quan hệ.

Cậu từng hỏi qua rất nhiều lần người giám hộ của cậu, cha mẹ của cậu cùng Nguyệt Chiếu có cái gì quan hệ, nhưng đối phương tỏ vẻ không biết gì, còn nói, có lẽ là không quan hệ.

Hiện tại không có người nào cùng Nguyệt Chiếu có quan hệ, thứ đồ kia đã sớm ở mười tám năm trước liền biến mất.

Người giám hộ theo pháp luật của Giang Mạt còn nói, cha mẹ của Giang đã từng là một đôi thương nhân giàu có, nhưng bởi vì sự cố, tuổi trẻ chết sớm, hai người tuy đi sớm, nhưng vì cậu để lại vô số kể tài sản.

Cùng với một người giám hộ đáng tin cậy.

Người giám hộ là luật sư lớn nổi tiếng trong giới, công việc bận rộn, cũng không thể thường xuyên tới chăm sóc Giang Mạt, nhưng ở trước khi Giang Mạt vào cấp 3, đã dành cho cậu rất nhiều thời gian tới làm bạn với cậu.

Cũng thỉnh rất nhiều bảo mẫu chăm sóc cậu giống như người nhà giống nhau.

Vẫn luôn vậy đến sau khi Giang Mạt vào cấp 3 mới bắt đầu sống một mình.

Người giám hộ nói, cha mẹ cậu lo lắng Giang Mạt sau này phân hoá thành quần thể nhỏ yếu, lại bị người biết được gia tài bạc triệu, liền vẫn luôn giáo dục cậu muốn điệu thấp, làm bộ nghèo khó.

Một đứa trẻ tiếp nhận phúc lợi xã hội là sẽ không khiến cho quá nhiều người chú ý.

Giang Mạt mấy năm nay vẫn luôn làm theo, bởi vì từ nhỏ đã bị "Người giám hộ" bảo muốn điệu thấp, cậu theo bản năng cảm thấy, đây là cậu nên làm.

Cậu cũng cho rằng, cha mẹ cậu chính là nhà giàu bình thường.

Nhưng trên thế giới này, Nguyệt Chiếu đã biến mất ở bên trong ảnh chụp, vì cái gì sẽ xuất hiện ở trong nhà mình.

Này thuộc về bí mật...... Không ai có thể giải đáp cho Giang Mạt.

Người giám hộ thậm chí cười nói, "Có lẽ cha mẹ cậu khi tuổi trẻ, rất thích chiến hạm, mấy thứ này, chính là tiêu tiền là có thể mua được."

Giang Mạt:...... Tiền thật là vạn năng sao.

Có lẽ đi.

Nhưng từ biết đó là ảnh chụp chiến hạm sau, Giang Mạt liền đối với phi công có khát vọng từ đáy lòng phát ra.

Đó là từ sâu trong nội tâm, lĩnh vực không biết mà cậu muốn dọ thám nhất.

Người giám hộ nhìn như không để chuyện này ở trong lòng chút nào, lại có ý thức phòng bị Giang Mạt đối việc này sinh ra hứng thú.

Cũng lần nữa nói cho cậu, cha mẹ cậu là phú ông bình thường.

Thậm chí tìm cho Giang Mạt tin tức năm đó cha mẹ cậu gặp tai nạn xe cộ bỏ mình, xác thật là hai người rất có tiền.

Bên ngoài đều nói đôi vợ chồng kia không có con, di sản sung công, rất là đáng tiếc.

Giang Mạt nói, tôi biết, đây là vì bảo hộ tôi...... Sợ tôi bị người làm khó.

Nhưng trong lòng cậu nghĩ, có lẽ, chỉ có trở thành phi công ưu tú nhất, có cơ hội đi điều khiển những chiến hạm đó, mới có thể hiểu rõ, sự tồn tại của tấm ảnh chụp chiến hạm kia, rốt cuộc có hay không ý nghĩa.

Hạt giống muốn trở thành phi công, nhanh chóng mọc rễ nảy mầm, đã sớm trở thành cây đại thụ che trời, không thể nhổ tận gốc.

Hiện tại Truy Thiên, Nguyệt Chiếu, Giang Mạt luôn muốn tìm tòi nó đến tột cùng.

Giang Mạt hỏi Tư Thịnh, "Xem lễ mừng yêu cầu vé vào cửa sao?"

Tư Thịnh: "Tôi cũng không biết."

Lễ mừng long trọng như vậy, nhiều nhân vật trọng yếu tham gia như vậy, rốt cuộc có thể có bao nhiêu người có thể đi xem, đều là điều động nội bộ, vé vào cửa đều là hình thức.

Tư Thịnh nghĩ nghĩ lại nói, "Cậu muốn đi xem sao? Tôi cùng Cố Diễn đều là có thể mang người nhà."

Thật tốt a, muốn đi là có thể đi, Giang Mạt vò đầu, "Nhưng tôi cũng không phải người nhà các cậu......"

"Nói là người nhà mà thôi, tôi cùng Cố Diễn dẫn người đi, bọn họ có thể nói cái gì." Tư Thịnh không để bụng.

Đối bọn họ mà nói, đây là chuyện rất nhỏ.

Cố Diễn lần đầu tiên biết, Giang Mạt thế nhưng đối mấy cái này cảm thấy hứng thú.

Tư Thịnh nhìn Nhạc Tân nói, "cậu cùng tôi đi chứ?"

Nhạc Tân trừng lớn tròn tròn đôi mắt, "Tôi á?"

"Đương nhiên, nếu cậu muốn." Tư Thịnh làm người thực nhiệt tình, Omega tiếp xúc với anh đều không phải là chỉ có một Nhạc Tân là có độ phân hoá thấp.

Cũng tiếp xúc quá rất nhiều bạn học có gia cảnh nghèo khó, anh đều có thể ở chung rất tốt.

Nhạc Tân nhìn xem Giang Mạt, "cậu cũng đến xem sao?"

Tư Thịnh quay đầu lại nhìn Cố Diễn nói, "này, trước nói tốt, Giang Mạt là mày mang đi vào, Nhạc Tân là tao mang đi vào, hai ta một người mang một cái."

Cố Diễn: "......"

Giang Mạt cảm thấy Cố Diễn không phải rất muốn mang chính mình đi, cậu ngày thường không mẫn cảm như vậy, nhưng cậu có thể cảm giác được Cố Diễn kháng cự.

Cơ hội ngàn năm một thuở, cậu lại không nghĩ bỏ lỡ, da mặt dày hỏi Cố Diễn, "Có được hay không? Tôi mời cậu ăn cơm."

"Không cần." Cố Diễn trả lời thực mau.

Giang Mạt: "......"

"Không cần mời tôi ăn cơm, chuyện nhỏ." Cố Diễn thở dốc thật lớn nói.

Giang Mạt: "......" nắm tay chính là đang mạnh mẽ siết lại, nghe xong liền thả xuống.

Giang Mạt miễn cưỡng lộ ra một cái mỉm cười hiền lành, "Cảm ơn, ăn cơm, tôi là nhất định phải mời."

Cố Diễn: "Không nghĩ cười, không cần miễn cưỡng."

Giang Mạt thật sự thực không thích hợp lá mặt lá trái.

Giang Mạt biểu tình lập tức liền rất nghiêm túc.

Đối với Cố Diễn, cậu thật đúng là cười không nổi, nhưng từ đáy lòng cảm ơn Cố Diễn nguyện ý dẫn hắn đi.

Rõ ràng hai người quan hệ cũng không tốt như vậy.

Giang Mạt tự xuất tiền túi ở trên quán trái cây cầm túi cam, đưa cho Cố Diễn, "Đưa cho cậu"coi như cảm ơn cậu.

Cố Diễn nhận cũng không phải, không nhận cũng không phải, Tư Thịnh dở khóc dở cười, "Cố Diễn đại khái là lần đầu tiên thu được...... phải, quà thuần phác như vậy."

Những người tặng quà cho cố gia đó, cái nào không phải sơn trân hải vị, kỳ trân dị bảo, ngay cả học sinh như Cố Diễn này, bị người thông qua quan hệ tặng quà, cũng đều không phải người thường có thể nghĩ.

Giang Mạt nhìn Cố Diễn do dự, mới nhận ra, "A, thực xin lỗi, có phải hay không quá đơn giản."

Nói xong, Giang Mạt tay đưa ra liền bắt đầu thu trở về, biểu tình có một tia ảo não.

Bị Cố Diễn ghét bỏ.

||||| Truyện đề cử: Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời |||||

Nhưng giây tiếp theo, Cố Diễn thực mau liền đem kia một túi quả cam tiếp nhận đi, "Cảm ơn, quả cam rất hông tồi."

Giang Mạt: "......"

Thay đổi sắc mặt thật mau.

Cố Diễn lại nói, "ý tôi không phải như vậy, bởi vì chưa...... từng nhận đồ người khác cho."

Người muốn tặng quà cho anh rất nhiều, đưa thư tình cũng nhiều, nhưng Cố Diễn chưa bao giờ đáp lại lần nào.

Có lẽ là tấm lòng chân thành của Giang Mạt, cảm động anh.

Tư Thịnh một mặt muốn cười không cười, một bụng ý nghĩ xấu đều viết ở trên mặt, "Ai da, trong cuộc đời lần đầu tiên nhận quà a, Cố Diễn."

Giang Mạt nghe không ra chỗ nào không đúng, nhưng luôn cảm thấy lời nói kỳ kỳ quái quái, "cậu có thể hay không đừng hình dung giống như ta tôi theo đuổi cậu ta?"

Tư Thịnh: "A, chẳng lẽ không phải sao?"

Giang Mạt lửa giận một chút liền dậy, "Tại sao lại nghĩ như vậy?"

"Tôi còn tưởng rằng cậu muốn đi xem biểu diễn phi hành, là vì cùng Cố Diễn tiếp xúc nhiều trong chốc lát đâu."

Giang Mạt đầu đều lớn, "Nhưng đừng tưởng bở như vậy, loại người như Cố Diễn là loại hình tôi ghét nhất, a không phải nói chán ghét cậu a."

Sợ Cố Diễn nghĩ nhiều, Giang Mạt nghiêm túc mà giải thích nói: "Tôi đối bản thân Cố Diễn là không có gì ý kiến, chỉ là nói, muốn kén vợ kén chồng nói tôi không thích loại hình này, Tư Thịnh, cậu đây chính là trần trụi bôi nhọ ha."

Cố Diễn nghe xong cả người mười phần bình tĩnh, chỉ là cảm thấy trong tay túi cam có nặng ngàn cân, "Mọi người đều không cần suy nghĩ nhiều, tôi đối Giang Mạt như vậy cũng không có hứng thú."

Nhạc Tân: "...... Ai nha, như thế nào mà nghe thấy mùi khói thuốc súng đâu, cái gì hứng với không thú, các cậu đều là Alpha, cho dù có hứng thú cũng không có biện pháp ở bên nhau."

Giang Mạt một chút liền tìm tới rồi điểm khác để nói, "Ai dà, cậu ta còn không phân hoá đâu, cũng không nhất định là A, liền tính là Omega, cũng không phải loại hình tôi thích."

Nhạc Tân mắt thấy biểu tình Cố Diễn đã cùng bình thường có chút không giống nhau, vội vàng nói: "Được rồi Giang Mạt, cậu cũng đừng tự luyến, mặc kệ người ta phân hoá giới tính gì, cậu liền chưa tới cửa cùng người ta làm đối tượng."

Nhạc Tân nhắc nhở Giang Mạt để ý thân phân, làm cậu điệu thấp.

Giang Mạt phản ứng lại đây gật gật đầu, "Đúng đúng đúng, Tư Thịnh cậu cũng không nên lại nói loại này vui đùa."

Tư Thịnh: "......" Lại nghiêm trọng như vậy sao?

Rõ ràng hai người lớn lên đều không tồi, liền như vậy không tới tia lửa điện?

Thật sự sẽ có chuyện như vậy sao?

Xem ra lời đồn bất hòa là thật sự, hơi chút cùng đối phương có một chút tai tiếng, hai người đều cả người không thích hợp.

Tư Thịnh làm chủ, đem tiệm trái cây mới mở đóng.

Vài người lên xe, hướng lễ mừng xuất phát.

Giang Mạt đặc biệt kích động, cảm giác tim đều phải nhảy ra.

Có tiền có ích lợi gì đâu? Trường hợp này không có quyền lợi, không có bối cảnh, căn bản là vào không được, đi trường quân đội học tập, là biện pháp duy nhất của cậu.

Vốn là xe Tư Thịnh, hắn vì cùng Nhạc Tân tiếp xúc, thế nào cũng phải làm Cố Diễn ngồi ở phía trước.

Tư Thịnh cùng kia hai người kia ngồi ở phía sau.

Giang Mạt vì làm Tư Thịnh cách Nhạc Tân xa một chút, ngồi ở giữa hai người, Tư Thịnh cực kỳ bất mãn, "Giang Mạt, tôi cùng Cố Diễn chính là bạn bè, hôm nay cậu nhận được ân tình lớn như vậy, có thể hay không cho tôi chút mặt mũi?"

"Tôi không phải cho cậu ta quả cam, mặt mũi đã trả trở về, trước đây cậu đều không quen biết Nhạc Tân, rất khó bảo đảm cậu có phải hay không có ý xấu."

Con nhà giàu mạnh mẽ bá chiếm Omega, đối phương thế lực lại nhỏ yếu, không đối hắn phụ trách, sau khi bỏ chồng bỏ con lại cưới người khác, loại chuyện này đã thường thấy.

Loại Omega như Nhạc Tân, là mục tiêu của bọn họ, thậm chí có Alpha lấy thu thập đánh dấu Omega làm ác thú vị, tiến hành so đấu.

Dù sao cả đời Omega chỉ có thể bị một cái A đánh dấu, chính là A lại có thể đánh dấu rất nhiều người.

Nhạc Tân rất hiểu Giang Mạt suy nghĩ vì cậu, cũng rất cảm ơn Giang Mạt một chút đều không để bụng vì mình đắc tội quyền quý.

Nhưng cậu thật sự rất muốn cùng Tư Thịnh ngồi ở cùng nhau.

Cũng may sau khi vào hội trường, biển người tấp nập, bọn họ mấy cái đột nhiên liền đi rời ra, Nhạc Tân bơ vơ, chỉ có thể gắt gao đi theo sau Tư Thịnh.

Mà Giang Mạt cũng là đầu óc choáng váng, quay đầu nhìn lại Cố Diễn thế nhưng vẫn luôn đi theo cậu.

Giang Mạt chỉ chỉ những cái đó chỗ ngồi, "Có thể tùy tiện ngồi sao?"

Cố Diễn nói, "Có khu vực phân chia, cậu cùng tôi tới đây."

Nơi này là một cái khán đài lớn lộ thiên, toàn bộ khán đài đem trung tâm hội trường toàn bộ vây lên, thành một cái hình tròn, kéo dài ra bên ngoài.

Trung tâm triển lãm trên không chính là nơi biểu diễn chiến hạm, còn lại trên đất bằng là từ quân chủng khác biểu diễn.

Giang Mạt đi theo Cố Diễn đi trái lại đi phải, ngồi ở trước nhất trong hội trường, một góc phía trong nhất.

Giang Mạt kỳ quái hỏi: "Vì cái gì tôi xem mọi người giống như đều là tùy tiện ngồi?"

Cố Diễn: "ừ."

"Vậy cậu còn làm tôi và cậu ngồi ở trong một góc nhỏ này?"

Cố Diễn chỉ nói: "đám người Địch Doãn kia cũng tới."

Giang Mạt: "......"

Ngồi ở nơi ẩn nấp như vậy. một là vì làm Giang Mạt không bị phiền toái tìm tới.

Hai chính là Cố Diễn lại không thoải mái.

Từ vừa lên xe hồi nãy, cảm giác yêu cầu tiêm ức chế tề lại tới nữa.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận