Đơn Xin Ly Hôn - Chương 9: Anh Muốn Ngủ Cùng Em
Chương trước- Chương 1: Nguyên Nhân Ly Hôn: Anh Ấy Không Yêu Tôi
- Chương 2: Di Chứng
- Chương 3: Em Thật Xinh Đẹp
- Chương 4: Tiểu Thiếu Gia Được Nuông Chiều
- Chương 5: Nụ Hôn Tạm Biệt
- Chương 6: Lao Động Đen
- Chương 7: Phu Nhân Reila
- Chương 8: Uống Ngon
- Chương 9: Anh Muốn Ngủ Cùng Em
- Chương 10: Khẩu Giao (H)
- Chương 11: Bao Caosu
- Chương 12: Hậu Huyệt (H)
- Chương 13: Xâm Nhập Khoang Sinh Sản
- Chương 14: Thuốc Tránh Thai
- Chương 15: Quà Thăm Hỏi
- Chương 16: Cha Vợ
- Chương 17: Vừa Dâm Đãng, Vừa Ngọt Ngào (H)
- Chương 18: Từng Bị Bắt Nạt
- Chương 19: Pha Lê Màu Xanh
- Chương 20: Tôn Nghiêm Của Anh Trai
- Chương 21: Dạ Minh Châu
- Chương 22: Sở Thích Của Anh Trai (H)
- Chương 23: Người Máy Nhỏ
- Chương 24: Kết Hôn Với Ai?
- Chương 25: Đã Từng Đính Hôn
- Chương 26: Đối Tượng Tỏ Tình
- Chương 27: Tiểu Mẫu Cẩu (Sextoy, H)
- Chương 28: Phải Nhìn Em (H)
- Chương 29: Liên Kết Tài Khoản
- Chương 30: Cùng Nhau Tham Dự Yến Hội
- Chương 31: Yến Hội Chanh Hoa
- Chương 32: Đồ Nữ Hầu
- Chương 33: Dành Giải Thưởng
- Chương 34: Thượng Tướng Phu Nhân
- Chương 35: Thi Đấu Thể Thao
- Chương 36: Mặc Đồ Nữ Hầu Bị Làm (H)
- Chương 37: Tiệm Bánh Ngọt Sunny
- Chương 38: Nhân Cách Thứ Hai
- Chương 39: Quá Khứ Và Hiện Tại
- Chương 40: Túng Dục (H)
- Chương 41: Tìm Kiếm Sự Tha Thứ
- Chương 42: Xem Mắt
- Chương 43: Xuất Hành Du Lịch
- Chương 44: Play Trên Ghế Ngồi Tình Nhân (H)
- Chương 45: Du Lịch Tinh Cầu
- Chương 46: Xăm Lên Ấn Ký (H)
- Chương 47: Bạo Loạn
- Chương 48: Thượng Tướng Lạnh Lùng
- Chương 49: Tìm Kiếm Sự Ấm Áp Từ Chồng, Khẩu Giao Nuốt Tinh (H)
- Chương 50: Ghen tị và phiền muộn (H)
- Chương 51: Ghen Tị Và Phiền Muộn
- Chương 52: Quan Hệ Quá Khứ
- Chương 53: Tìm Anh Trai
- Chương 54: Quay Phim Khiêu Dâm (Anh Trai H) - thượng
- Chương 55: Quay Phim Khiêu Dâm (Anh Trai) - Trung
- Chương 56: Quay Phim Khiêu Dâm (Anh Trai) - Hạ
- Chương 57: Tỏ Tình (Anh Trai)
- Chương 58: Hạ Thuốc (Anh Trai)
- Chương 59: Đổi Nam Chính Quay Phim, Lời Nói Lăng Mạ (Anh Trai)
- Chương 60: Lần Đầu Tiên (Anh Trai H)
- Chương 61: Hợp Đồng Mới (Anh Trai)
- Chương 62: Ái Tình Kịch Liệt (Anh Trai H)
- Chương 63: Kế Hoạch Bại Lộ (Anh Trai)
- Chương 64: Cưỡng Chế Yêu (Anh Trai)
- Chương 65: Dục Vọng (Anh Trai)
- Chương 66: Hậu Huyệt Nuốt Pha Lê (Anh Trai)
- Chương 67: Xin Chào, Trình Trình
- Chương 68: Có Địch
- Chương 69: Anh Có Phải Là Hồi Phục Trí Nhớ Rồi?
- Chương 70: Biết Sự Tồn Tại Nhân Cách Thứ Hai
- Chương 71: Xoá Bỏ Nhân Cách
- Chương 72: Vì Vậy Em Thích Anh Ta Hơn
- Chương 73: Có Giống Với Ngoại Tình H
- Chương 74: Kế Hoạch Rời Khỏi
- Chương 75: Tôi Mới Là Bạn Đời Của Em
- Chương 76: Nghĩa Vụ Của Bạn Đời
- Chương 77: Mang Hay Không Mang Bao (H)
- Chương 78: Mô Hình Tinh Cầu
- Chương 79: Quà Của Bà Nội
- Chương 80: Ly Biệt Và Đơn Ly Hôn
- Chương 81: Bị Chọn Làm Con Tin
- Chương 82: Được Cứu Rồi
- Chương 83: Thí Nghiệm Trên Con Người
- Chương 84: Tinh Cầu Đông Lãnh
- Chương 85: Danh Sách Tử Vong
- Chương 86: Con Đường Thứ Sáu
- Chương 87: Phát Hiện Mang Thai (1)
- Chương 88: Phát Hiện Mang Thai (2)
- Chương 89: Đăng Ký Kết Hôn (1)
- Chương 90: Đăng Ký Kết Hôn (2)
- Chương 91: Đăng Ký Kết Hôn (3)
- Chương 92: Đón Em Về Nhà (1)
- Chương 93: Đón Em Về Nhà (2)
- Chương 94: Thông Báo Tìm Người (1)
- Chương 95: Thông Báo Tìm Người (2)
- Chương 96: Vẫn Còn Yêu Anh (1)
- Chương 97: Vẫn Còn Yêu Anh (2)
- Chương 98: Đừng Lấy Đứa Nhỏ Ra Ép Buộc Tôi (1)
- Chương 99: Đừng Lấy Đứa Nhỏ Ra Ép Buộc Tôi (2)
- Chương 100: Chưa Từng Muốn Ly Hôn Với Em (1)
- Chương 101: Chưa Từng Muốn Ly Hôn Với Em (2)
- Chương 102: Người Chồng Chân Chính (1)
- Chương 103: Người Chồng Chân Chính (2)
- Chương 104: Yêu Thích (1)
- Chương 105: Thích 2
- Chương 106: Thiên Thần Nhỏ (1)
- Chương 107: Thiên Thiền Nhỏ (2)
- Chương 108
- Chương 109: Không Có Ngoại Tình
- Chương 110: Thật Sự Tốt Với Em
- Chương 111: Đồng hành
- Chương 112: Gọi ông xã - H nhẹ nhàng tình củm
- Chương 113: Không mang bao H+
- Chương 114: Thương tích
- Chương 115: Ngày thụ thai
- Chương 116: Dung hợp
- Chương 117: Phiên ngoại 1: Tung tích của anh (Quỳ gối)
- Chương 118: Phiên ngoại 2: Nhánh đường phát triển của tinh cầu Địa Nhiệt (Anh trai)
- Chương 119: Phiên ngoại 3: Nhà đầu tư (Anh trai)
- Chương 120: Phiên ngoại 4: Chờ anh mềm lòng (Anh trai)
- Chương 121: Phiên ngoại 5: Đồng hành trên phi thuyền (Anh trai)
- Chương 122: Phiên ngoại 6: Bộ Lạc Sear (Anh trai)
- Chương 123: Phiên ngoại 7: Gặp nguy (Anh trai)
- Chương 124: Phiên ngoại 8: Em muốn ăn anh (Anh trai) H
- Chương 125: Phiên ngoại 9: Làm tình (Anh trai) H+
- Chương 126: Phiên ngoại 10: Tai nạn (Anh trai)
- Chương 127: Phiên ngoại 11: Gặp lại anh trai
- Chương 128: Phiên ngoại 12: Chiến thắng của Ngạn Thất
- Chương 129: Phiên ngoại 13: Hút sữa non (Có thể là H?)
- Chương 130: Phiên ngoại 14: Ngủ lại
- Chương 131: Phiên ngoại 15: Kỵ Thừa (Anh Trai) H
- Chương 132: Phiên ngoại 16: Kỵ Thừa H
- Chương 133: Phiên ngoại 17: Vĩnh viễn vẫn sẽ là anh ấy
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đơn Xin Ly Hôn
Chương 9: Anh Muốn Ngủ Cùng Em
Chỉ tán gẫu một lát, sau khi trở lại xe, thượng tướng đại nhân có chút bất mãn, bày biểu cảm vợ sau lưng mình đi câu dẫn người khác. Anh lớn lên anh tuấn, khóe môi cong lên lúc này trông có chút đáng yêu, Trình Cẩn không khỏi nhìn anh thêm vài lần, thượng tướng đại nhân hung hăng hỏi: “Em nhìn cái gì?”
Trình Cẩn vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, "Em không nhìn."
Lục Đào lại trừng mắt nhìn cậu.
Xe lái tự động, Ferry cũng không có thời gian quan sát phản ứng của hai người, nhìn, nhìn thấy bây giờ, nhịn không được nói: “Tính cách của thượng tướng đại nhân thay đổi rất nhiều.”
Lục Đào hỏi: “Tính cách trước kia của tôi như thế nào?” Khi đối mặt Ferry, hắn có mùi vị quá khứ, rõ ràng không phải cố ý, nhưng trong giọng điệu lại có uy áp.
“Có vẻ như… nó không thay đổi nhiều.” Ferry nghĩ đến điều gì đó và nói thêm, “Có lẽ nó là trước mặt Trình tiên sinh thay đổi đi.”
Lục Đào vẫn tiếp tục hỏi, “Tính cách trước kia của tôi như thế nào?” Vấn đề này anh cũng hỏi qua bạn đời, nhưng Trình Cẩn luôn gượng gạo mà đổi đề tài, làm anh không dám hỏi tiếp, giờ phút này đụng tới Ferry, liền nhịn không được muốn hỏi rõ ràng.
Ferry có chút khó xử, “Cấp dưới không nên tuỳ ý đánh giá tình cách cấp trên...”
Lục Đào liền đánh gãy lời Ferry, “Vậy cậu vữa nãy đánh giá rồi, nói tính cách tôi thay đổi nhiều."
Mặc dù là mất trí nhớ, logic của thượng tướng đại nhân vẫn không có vấn đề gì. Ferry không thể phản bác, chỉ có thể nói: "So với hiện tại lạnh lùng một chút. Mọi người gắn cho anh một danh hiệu... là Sát Thần."
Lục Đào nhướng mày, “Không phải là cái Song thần hắc kim gì gì đó sao? Cái mà họ gọi tôi với Ngải Tuyết Rigel ấy."
“Đó là tôn xưng thưa thượng tướng, cũng là vinh dự.” Ferry giải đáp: “Nếu anh có hứng thú với chiến tích của mình, anh có thể tới văn phòng, nơi đó treo rất nhiều huy hiệu và huân chương của anh, còn có cả đồ dùng cá nhân.”
“Đồ dùng cá nhân?’ Lục Đào có chút nghi hoặc, quay đầu nhìn Trình Cẩn, “Đồ dùng cá nhân của anh không phải là nên ở nhà của chúng ta sao? Nếu đặt ở văn phòng thì chắc là không quan trọng đúng không?”
Trình Cẩn cũng không biết nên giải thích thế nào, cậu nghĩ đồ vật được đặt ở văn phòng của anh là đồ vật quan trọng mới đúng.
Tốc độ của chiếc xe rất nhanh và không mất nhiều thời gian để đến nơi. Nhà của họ ở trung tâm khu dân cư cao cấp này. Căn nhà này là do sau khi kết hôn được chính phủ cấp, vì là dành tặng cho Lục Đào nên tu sửa rất kĩ càng. Diện tích lớn, chỉ mỗi gara đã có thể để đến ba chiếc xe tư nhân cùng một đống phi thuyền nhỏ, vậy mà đến bây giờ nó vẫn trống không làm cho Trình Cẩn có chút chột dạ.
Ferry đem hành lý ra rồi nói: "Thượng tướng, Trình tiên sinh, tôi xin phép đi trước."
Trình Cẩn nói: “Không ngồi uống một ly trà sao?"
Ferry đẩy đẩy mắt kính, nói: “Không cần, cảm ơn ý tốt của cậu, tôi phải đến quân bộ, còn một số nhiệm vụ cần giải quyết.”
Trình Cẩn tiễn Ferry đi, sau khi đóng cửa vừa quay đầu lại đã thấy Lục Đào đã vào nhà, cậu liền vội vàng đi theo.
Lục Đào thay xong giày, cúi người xuông, nghiêm túc mà nghiên cứu tiểu người máy trí tuệ, mà người máy nhỏ đã rất lâu mới thấy người chủ nhân này, vui mừng xoay vòng vòng, đèn trên đầu không ngừng nhấp nháy.
"Chào mừng chủ nhân, rốt cuộc ngài cũng về rồi, Trình Trình rất nhớ ngài. Biết tin ngài gặp nạn, Trình Trình trộm khóc đến hai lần... nhưng chỉ khóc trong lòng thôi vì người máy không thể khóc được… Ngài thật sự có thể bình an trở về thật tốt quá."
Thượng tướng đại nhân cũng không có bị sự nhiệt tình của người máy nhỏ này doạ sợ, ngược lại trên mặt tràn ngập tò mò, anh hỏi Trình Cẩn.
“Nó tên là Trình Trình à?”
Trình Cẩn còn chưa mở miệng người đã đáp: "Đúng đúng, tên này là do chủ nhân trước của tôi đặt đó. A! Tiểu chủ nhân, hoan nghênh ngài trở về."
Trình Cẩn mỉm cười sờ sờ đầu của nó, “Ừ, tôi về rồi đây. ”
“Ân, tiểu chủ nhân thật là càng ngày càng có lễ phép.” Tiểu người máy đã nhìn đến hành lý bên cạnh cậu liền vội vàng tới thu xếp.
Lục Đào nhìn người máy, hỏi: “Chủ nhân trước? Nó là hàng second-hand hả?”
“Cũng không hẳn ..." Trình Cẩn giải thích nói: “Nó trước kia là người máy của anh trai em sau đó mới đi cùng em.”
Lúc cậu kết hôn, Trình Húc liền đem người máy nhỏ đưa cho cậu, nhưng Trình Cẩn lúc đó không có dùng đến người máy mà chọn thuê giúp việc, vì bị Lục Đào phê phán là cậu tiêu xài lãng phí nên cậu mới cho giúp việc nghỉ để chuyển qua dùng người máy.
Lục Đào dường như cảm thấy rất thú vị, “Nó vẫn luôn… hoạt ngôn như vậy?”
Trình Cẩn nhẹ nhàng cười cười, “Không phải, nó thích soái ca, nhìn thấy soái ca liền sẽ nói nhiều.”
Cậu vừa nói hết câu, Lục Đào đi đến trước mặt cậu, anh cuối đầu xuống đối mắt với cậu. Khoảng cách quá gần, chóp mũi của anh như có như không mà cọ chóp mũi cậu.Trình Cẩn không có quen với khoảng cách thân mật như này, cậu cảm thấy nhịp tim tăng nhanh không kiểm soát được, vừa muốn tránh đi nhưng lại không lỡ.Lục Đào hỏi: “Em đây là đang khen anh đẹp trai sao?”
Trình Cẩn rốt cuộc chịu không nổi gương mặt phóng đại của anh, lùi lại một bước, quay khuôn mặt đỏ bừng đi, nhỏ giọng nói: "Vốn dĩ là... rất là đẹp trai..."
Lục Đào đang muốn đưa tay ôm eo cậu, người đã vui mừng mà chạy đến, lớn tiếng nói: “Chủ nhân chủ nhân, Trình Trình đã dọn dẹp phòng ngủ, mời ngài kiểm tra, nếu chủ nhân có chỗ nào không hài lòng, Trình Trình nhất định sẽ sửa lại!"
Bị gián đoạn, bầu không khí ái muội cũng tiêu tan bớt một ít mà Lục Đào cũng đây tò mò phòng ngủ của cả hai ra sao cho nên đi theo người máy nhỏ đến phòng ngủ.
Trình Trình bắt đầu luyên thuyên: "Tiểu chủ nhân nói ngài mất trí nhớ, cho phép tôi giới thiệu lại cho ngài, bên này là bếp, đây là phòng nghỉ ngơi của Trình Trình, Trình Trình đêm nào cũng ngủ ở đây, rất thích, còn đây là chỗ Trình Trình sạc điện. Đây đương nhiên là phòng khách, bên kia thì là phòng ngủ cho khách, hồi trước tiểu chủ nhân cho giúp việc ngủ ở đó nhưng giờ tiểu chủ nhân bỏ trống phòng đó rồi hức hức..."
Lục Đào nghe cảm thấy rất thú vị vị, Trình Cẩn lại hận không thể bịp miệng nó lại.
Tiểu người máy khóc xong liền khôi phục lại bình thường: "Còn phòng này là phòng của tiểu chủ nhân, là phòng rộng nhất ở lầu một. Khi Trình Trình dọn dẹp mỗi ngày, ở đây phải mất 20 phút mới có thể làm xong… Các phòng khác chỉ cần năm phút! "
Lục Đào trên mặt mang theo ý cười, tưởng phòng mà tiểu người máy nói là phòng của vợ chồng anh. Kết quả thấy Trình Trình leo lên lầu liền cảm thấy có gì đó không đúng, ý cười trên mặt nhạt dần, giọng nói còn mang theo hơi lạnh. "Tôi không phải ở đây sao?”
“Không phải, không phải.” Người máy nhỉ vội vàng vẫy vẫy cái tay máy móc của mình chỉ lên lầu, “Phòng ngài ở trên lầu.”
“Vì sao?” Lục Đào lần này không hỏi người máy nhỏ, mà là trực tiếp hỏi Trình Cẩn.
Vẻ mặt anh có ý chất vấn, Trình Cẩn cũng không biết nên giải thích thế nào, khi đang do dự. Lục Đào lại hỏi: "Tại sao em không muốn ngủ chung với anh?"
Lời nói có vẻ như một lời than phiền khiến Trình Cẩn bất lực, và nghi vấn của anh rõ ràng cách sự thật ngàn dặm. Lý do tại sao họ được chia thành hai phòng ngủ tự nhiên không phải vì Trình Cẩn không muốn, mà bởi vì Lục Đào không muốn.
Sau khi kết hôn, sau khi được phân nhà, Trình Cẩn dùng một thời gian ngắn để trang trí nơi này, và cũng đặc biệt trang trí phòng ngủ chung của hai người. Cậu đã suy nghĩ rất nhiều, mọi thứ từ phối màu tủ quần áo đến trang trí bối cảnh đều do anh tự mình bố trí, nhưng đến lúc Lục Đào về nhà, anh thẳng thừng cự tuyệt: "Phân phòng riêng."
Trình Cẩn lúc ấy thương tâm cực kỳ, náo loạn một hồi mà Lục Đào vẫn không nhân nhượng, cuối cùng Trình Cẩn cũng thoả hiệp. Căn phòng mà Lục Đào chọn là phòng dành cho khách, trừ giường ngủ với tủ đồ ra thì không cho phép Trình Cẩn vào trang trí. không có đồ đạc gì ngoài giường và tủ quần áo, và anh đã từ chối Trình Cẩn mua thêm cho anh.
Đêm tân hôn cuối cùng lại chỉ có cậu một mình trong phòng. Ngủ dậy lại không thấy bóng dáng của Lục Đào nữa...
Trình Cẩn nhéo nhéo ngón tay, cẩn thận mà nói. "Tư thế ngủ của em rất xấu, sợ làm phiền anh nên chúng ta mới ngủ riêng..."
Thượng tướng đại nhân mặt đầy hoài nghi, “Phải không?”
Trình Cẩn căng da đầu nói: “Đúng vậy, em thích đá chăn khi ngủ, nghiến răng khịt mũi, từ nhỏ đến giờ đã ngủ một mình rồi, nên rất khó thay đổi ... "
"Anh không để ý."
Trình Cẩn ngẩn người, nhìn người đàn ông nghiêm túc trước mặt. “Cái gì?”
“Anh nói anh không để ý! Em đá chăn cũng được, nghiến răng cũng được, đấm đá đạp anh cũng được, anh không để ý!” Lục Đào nắm lấy tay cậu, “Anh muốn ngủ chung với em!”
Nếu là trước kia, Trình Cẩn nghe được anh nói vậy chắc sẽ ngất xỉu vì sung sướng nhưng hiện tại cậu cảm thấy sợ hãi.
Người trước mắt chỉ là Lục Đạo "có hạn", vài tháng nữa sẽ lại trở về như cũ, ngoảnh mặt làm ngơ, thờ ơ đến mức còn tệ hơn cả người xa lạ.
Trong trường hợp đó, sẽ tương đương với việc đẩy Cheng Jin, người đã ở dưới đáy vực xuống tận cùng, và cậu chắc chắn sẽ bị nghiền nát.
Cậu rõ ràng đã không còn hi vọng với câu chuyện tình cảm này nữa, vì sao lại gửi Lục Đào như thế này cho cậu? Cậu hưởng thụ hạnh phúc nhỏ nhoi đối phương coi trọng này, trong khi hiểu rõ ràng rằng điều này chỉ là tạm thời.
Nó thật tàn nhẫn.
Lục Đào không biết tâm lý của cậu biến hoá, chỉ lại gần cậu, truy hỏi: “ Không muốn?"
Nam nhân nheo mắt, tỏa ra sự nguy hiểm như là chỉ cần cậu từ chối sẽ không từ thủ đoạn bức ép cậu.Thừa Cẩm sững sờ, đôi mắt mở to tràn ngập hư vô không có tiêu cự, nói: “Không phải không muốn.”Cậu từ từ hít thở, tỉnh táo liền nói: "Em sao có thể không muốn..."
Cậu không nhịn được ôm Lục Đào, hai tay ôm eo nam nhân, chôn mặt vào ngực mình, cảm nhận mùi của anh, thì thào nói: "Đây rõ ràng là điều em mơ ước..."
Trình Cẩn vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, "Em không nhìn."
Lục Đào lại trừng mắt nhìn cậu.
Xe lái tự động, Ferry cũng không có thời gian quan sát phản ứng của hai người, nhìn, nhìn thấy bây giờ, nhịn không được nói: “Tính cách của thượng tướng đại nhân thay đổi rất nhiều.”
Lục Đào hỏi: “Tính cách trước kia của tôi như thế nào?” Khi đối mặt Ferry, hắn có mùi vị quá khứ, rõ ràng không phải cố ý, nhưng trong giọng điệu lại có uy áp.
“Có vẻ như… nó không thay đổi nhiều.” Ferry nghĩ đến điều gì đó và nói thêm, “Có lẽ nó là trước mặt Trình tiên sinh thay đổi đi.”
Lục Đào vẫn tiếp tục hỏi, “Tính cách trước kia của tôi như thế nào?” Vấn đề này anh cũng hỏi qua bạn đời, nhưng Trình Cẩn luôn gượng gạo mà đổi đề tài, làm anh không dám hỏi tiếp, giờ phút này đụng tới Ferry, liền nhịn không được muốn hỏi rõ ràng.
Ferry có chút khó xử, “Cấp dưới không nên tuỳ ý đánh giá tình cách cấp trên...”
Lục Đào liền đánh gãy lời Ferry, “Vậy cậu vữa nãy đánh giá rồi, nói tính cách tôi thay đổi nhiều."
Mặc dù là mất trí nhớ, logic của thượng tướng đại nhân vẫn không có vấn đề gì. Ferry không thể phản bác, chỉ có thể nói: "So với hiện tại lạnh lùng một chút. Mọi người gắn cho anh một danh hiệu... là Sát Thần."
Lục Đào nhướng mày, “Không phải là cái Song thần hắc kim gì gì đó sao? Cái mà họ gọi tôi với Ngải Tuyết Rigel ấy."
“Đó là tôn xưng thưa thượng tướng, cũng là vinh dự.” Ferry giải đáp: “Nếu anh có hứng thú với chiến tích của mình, anh có thể tới văn phòng, nơi đó treo rất nhiều huy hiệu và huân chương của anh, còn có cả đồ dùng cá nhân.”
“Đồ dùng cá nhân?’ Lục Đào có chút nghi hoặc, quay đầu nhìn Trình Cẩn, “Đồ dùng cá nhân của anh không phải là nên ở nhà của chúng ta sao? Nếu đặt ở văn phòng thì chắc là không quan trọng đúng không?”
Trình Cẩn cũng không biết nên giải thích thế nào, cậu nghĩ đồ vật được đặt ở văn phòng của anh là đồ vật quan trọng mới đúng.
Tốc độ của chiếc xe rất nhanh và không mất nhiều thời gian để đến nơi. Nhà của họ ở trung tâm khu dân cư cao cấp này. Căn nhà này là do sau khi kết hôn được chính phủ cấp, vì là dành tặng cho Lục Đào nên tu sửa rất kĩ càng. Diện tích lớn, chỉ mỗi gara đã có thể để đến ba chiếc xe tư nhân cùng một đống phi thuyền nhỏ, vậy mà đến bây giờ nó vẫn trống không làm cho Trình Cẩn có chút chột dạ.
Ferry đem hành lý ra rồi nói: "Thượng tướng, Trình tiên sinh, tôi xin phép đi trước."
Trình Cẩn nói: “Không ngồi uống một ly trà sao?"
Ferry đẩy đẩy mắt kính, nói: “Không cần, cảm ơn ý tốt của cậu, tôi phải đến quân bộ, còn một số nhiệm vụ cần giải quyết.”
Trình Cẩn tiễn Ferry đi, sau khi đóng cửa vừa quay đầu lại đã thấy Lục Đào đã vào nhà, cậu liền vội vàng đi theo.
Lục Đào thay xong giày, cúi người xuông, nghiêm túc mà nghiên cứu tiểu người máy trí tuệ, mà người máy nhỏ đã rất lâu mới thấy người chủ nhân này, vui mừng xoay vòng vòng, đèn trên đầu không ngừng nhấp nháy.
"Chào mừng chủ nhân, rốt cuộc ngài cũng về rồi, Trình Trình rất nhớ ngài. Biết tin ngài gặp nạn, Trình Trình trộm khóc đến hai lần... nhưng chỉ khóc trong lòng thôi vì người máy không thể khóc được… Ngài thật sự có thể bình an trở về thật tốt quá."
Thượng tướng đại nhân cũng không có bị sự nhiệt tình của người máy nhỏ này doạ sợ, ngược lại trên mặt tràn ngập tò mò, anh hỏi Trình Cẩn.
“Nó tên là Trình Trình à?”
Trình Cẩn còn chưa mở miệng người đã đáp: "Đúng đúng, tên này là do chủ nhân trước của tôi đặt đó. A! Tiểu chủ nhân, hoan nghênh ngài trở về."
Trình Cẩn mỉm cười sờ sờ đầu của nó, “Ừ, tôi về rồi đây. ”
“Ân, tiểu chủ nhân thật là càng ngày càng có lễ phép.” Tiểu người máy đã nhìn đến hành lý bên cạnh cậu liền vội vàng tới thu xếp.
Lục Đào nhìn người máy, hỏi: “Chủ nhân trước? Nó là hàng second-hand hả?”
“Cũng không hẳn ..." Trình Cẩn giải thích nói: “Nó trước kia là người máy của anh trai em sau đó mới đi cùng em.”
Lúc cậu kết hôn, Trình Húc liền đem người máy nhỏ đưa cho cậu, nhưng Trình Cẩn lúc đó không có dùng đến người máy mà chọn thuê giúp việc, vì bị Lục Đào phê phán là cậu tiêu xài lãng phí nên cậu mới cho giúp việc nghỉ để chuyển qua dùng người máy.
Lục Đào dường như cảm thấy rất thú vị, “Nó vẫn luôn… hoạt ngôn như vậy?”
Trình Cẩn nhẹ nhàng cười cười, “Không phải, nó thích soái ca, nhìn thấy soái ca liền sẽ nói nhiều.”
Cậu vừa nói hết câu, Lục Đào đi đến trước mặt cậu, anh cuối đầu xuống đối mắt với cậu. Khoảng cách quá gần, chóp mũi của anh như có như không mà cọ chóp mũi cậu.Trình Cẩn không có quen với khoảng cách thân mật như này, cậu cảm thấy nhịp tim tăng nhanh không kiểm soát được, vừa muốn tránh đi nhưng lại không lỡ.Lục Đào hỏi: “Em đây là đang khen anh đẹp trai sao?”
Trình Cẩn rốt cuộc chịu không nổi gương mặt phóng đại của anh, lùi lại một bước, quay khuôn mặt đỏ bừng đi, nhỏ giọng nói: "Vốn dĩ là... rất là đẹp trai..."
Lục Đào đang muốn đưa tay ôm eo cậu, người đã vui mừng mà chạy đến, lớn tiếng nói: “Chủ nhân chủ nhân, Trình Trình đã dọn dẹp phòng ngủ, mời ngài kiểm tra, nếu chủ nhân có chỗ nào không hài lòng, Trình Trình nhất định sẽ sửa lại!"
Bị gián đoạn, bầu không khí ái muội cũng tiêu tan bớt một ít mà Lục Đào cũng đây tò mò phòng ngủ của cả hai ra sao cho nên đi theo người máy nhỏ đến phòng ngủ.
Trình Trình bắt đầu luyên thuyên: "Tiểu chủ nhân nói ngài mất trí nhớ, cho phép tôi giới thiệu lại cho ngài, bên này là bếp, đây là phòng nghỉ ngơi của Trình Trình, Trình Trình đêm nào cũng ngủ ở đây, rất thích, còn đây là chỗ Trình Trình sạc điện. Đây đương nhiên là phòng khách, bên kia thì là phòng ngủ cho khách, hồi trước tiểu chủ nhân cho giúp việc ngủ ở đó nhưng giờ tiểu chủ nhân bỏ trống phòng đó rồi hức hức..."
Lục Đào nghe cảm thấy rất thú vị vị, Trình Cẩn lại hận không thể bịp miệng nó lại.
Tiểu người máy khóc xong liền khôi phục lại bình thường: "Còn phòng này là phòng của tiểu chủ nhân, là phòng rộng nhất ở lầu một. Khi Trình Trình dọn dẹp mỗi ngày, ở đây phải mất 20 phút mới có thể làm xong… Các phòng khác chỉ cần năm phút! "
Lục Đào trên mặt mang theo ý cười, tưởng phòng mà tiểu người máy nói là phòng của vợ chồng anh. Kết quả thấy Trình Trình leo lên lầu liền cảm thấy có gì đó không đúng, ý cười trên mặt nhạt dần, giọng nói còn mang theo hơi lạnh. "Tôi không phải ở đây sao?”
“Không phải, không phải.” Người máy nhỉ vội vàng vẫy vẫy cái tay máy móc của mình chỉ lên lầu, “Phòng ngài ở trên lầu.”
“Vì sao?” Lục Đào lần này không hỏi người máy nhỏ, mà là trực tiếp hỏi Trình Cẩn.
Vẻ mặt anh có ý chất vấn, Trình Cẩn cũng không biết nên giải thích thế nào, khi đang do dự. Lục Đào lại hỏi: "Tại sao em không muốn ngủ chung với anh?"
Lời nói có vẻ như một lời than phiền khiến Trình Cẩn bất lực, và nghi vấn của anh rõ ràng cách sự thật ngàn dặm. Lý do tại sao họ được chia thành hai phòng ngủ tự nhiên không phải vì Trình Cẩn không muốn, mà bởi vì Lục Đào không muốn.
Sau khi kết hôn, sau khi được phân nhà, Trình Cẩn dùng một thời gian ngắn để trang trí nơi này, và cũng đặc biệt trang trí phòng ngủ chung của hai người. Cậu đã suy nghĩ rất nhiều, mọi thứ từ phối màu tủ quần áo đến trang trí bối cảnh đều do anh tự mình bố trí, nhưng đến lúc Lục Đào về nhà, anh thẳng thừng cự tuyệt: "Phân phòng riêng."
Trình Cẩn lúc ấy thương tâm cực kỳ, náo loạn một hồi mà Lục Đào vẫn không nhân nhượng, cuối cùng Trình Cẩn cũng thoả hiệp. Căn phòng mà Lục Đào chọn là phòng dành cho khách, trừ giường ngủ với tủ đồ ra thì không cho phép Trình Cẩn vào trang trí. không có đồ đạc gì ngoài giường và tủ quần áo, và anh đã từ chối Trình Cẩn mua thêm cho anh.
Đêm tân hôn cuối cùng lại chỉ có cậu một mình trong phòng. Ngủ dậy lại không thấy bóng dáng của Lục Đào nữa...
Trình Cẩn nhéo nhéo ngón tay, cẩn thận mà nói. "Tư thế ngủ của em rất xấu, sợ làm phiền anh nên chúng ta mới ngủ riêng..."
Thượng tướng đại nhân mặt đầy hoài nghi, “Phải không?”
Trình Cẩn căng da đầu nói: “Đúng vậy, em thích đá chăn khi ngủ, nghiến răng khịt mũi, từ nhỏ đến giờ đã ngủ một mình rồi, nên rất khó thay đổi ... "
"Anh không để ý."
Trình Cẩn ngẩn người, nhìn người đàn ông nghiêm túc trước mặt. “Cái gì?”
“Anh nói anh không để ý! Em đá chăn cũng được, nghiến răng cũng được, đấm đá đạp anh cũng được, anh không để ý!” Lục Đào nắm lấy tay cậu, “Anh muốn ngủ chung với em!”
Nếu là trước kia, Trình Cẩn nghe được anh nói vậy chắc sẽ ngất xỉu vì sung sướng nhưng hiện tại cậu cảm thấy sợ hãi.
Người trước mắt chỉ là Lục Đạo "có hạn", vài tháng nữa sẽ lại trở về như cũ, ngoảnh mặt làm ngơ, thờ ơ đến mức còn tệ hơn cả người xa lạ.
Trong trường hợp đó, sẽ tương đương với việc đẩy Cheng Jin, người đã ở dưới đáy vực xuống tận cùng, và cậu chắc chắn sẽ bị nghiền nát.
Cậu rõ ràng đã không còn hi vọng với câu chuyện tình cảm này nữa, vì sao lại gửi Lục Đào như thế này cho cậu? Cậu hưởng thụ hạnh phúc nhỏ nhoi đối phương coi trọng này, trong khi hiểu rõ ràng rằng điều này chỉ là tạm thời.
Nó thật tàn nhẫn.
Lục Đào không biết tâm lý của cậu biến hoá, chỉ lại gần cậu, truy hỏi: “ Không muốn?"
Nam nhân nheo mắt, tỏa ra sự nguy hiểm như là chỉ cần cậu từ chối sẽ không từ thủ đoạn bức ép cậu.Thừa Cẩm sững sờ, đôi mắt mở to tràn ngập hư vô không có tiêu cự, nói: “Không phải không muốn.”Cậu từ từ hít thở, tỉnh táo liền nói: "Em sao có thể không muốn..."
Cậu không nhịn được ôm Lục Đào, hai tay ôm eo nam nhân, chôn mặt vào ngực mình, cảm nhận mùi của anh, thì thào nói: "Đây rõ ràng là điều em mơ ước..."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nguyên Nhân Ly Hôn: Anh Ấy Không Yêu Tôi
- Chương 2: Di Chứng
- Chương 3: Em Thật Xinh Đẹp
- Chương 4: Tiểu Thiếu Gia Được Nuông Chiều
- Chương 5: Nụ Hôn Tạm Biệt
- Chương 6: Lao Động Đen
- Chương 7: Phu Nhân Reila
- Chương 8: Uống Ngon
- Chương 9: Anh Muốn Ngủ Cùng Em
- Chương 10: Khẩu Giao (H)
- Chương 11: Bao Caosu
- Chương 12: Hậu Huyệt (H)
- Chương 13: Xâm Nhập Khoang Sinh Sản
- Chương 14: Thuốc Tránh Thai
- Chương 15: Quà Thăm Hỏi
- Chương 16: Cha Vợ
- Chương 17: Vừa Dâm Đãng, Vừa Ngọt Ngào (H)
- Chương 18: Từng Bị Bắt Nạt
- Chương 19: Pha Lê Màu Xanh
- Chương 20: Tôn Nghiêm Của Anh Trai
- Chương 21: Dạ Minh Châu
- Chương 22: Sở Thích Của Anh Trai (H)
- Chương 23: Người Máy Nhỏ
- Chương 24: Kết Hôn Với Ai?
- Chương 25: Đã Từng Đính Hôn
- Chương 26: Đối Tượng Tỏ Tình
- Chương 27: Tiểu Mẫu Cẩu (Sextoy, H)
- Chương 28: Phải Nhìn Em (H)
- Chương 29: Liên Kết Tài Khoản
- Chương 30: Cùng Nhau Tham Dự Yến Hội
- Chương 31: Yến Hội Chanh Hoa
- Chương 32: Đồ Nữ Hầu
- Chương 33: Dành Giải Thưởng
- Chương 34: Thượng Tướng Phu Nhân
- Chương 35: Thi Đấu Thể Thao
- Chương 36: Mặc Đồ Nữ Hầu Bị Làm (H)
- Chương 37: Tiệm Bánh Ngọt Sunny
- Chương 38: Nhân Cách Thứ Hai
- Chương 39: Quá Khứ Và Hiện Tại
- Chương 40: Túng Dục (H)
- Chương 41: Tìm Kiếm Sự Tha Thứ
- Chương 42: Xem Mắt
- Chương 43: Xuất Hành Du Lịch
- Chương 44: Play Trên Ghế Ngồi Tình Nhân (H)
- Chương 45: Du Lịch Tinh Cầu
- Chương 46: Xăm Lên Ấn Ký (H)
- Chương 47: Bạo Loạn
- Chương 48: Thượng Tướng Lạnh Lùng
- Chương 49: Tìm Kiếm Sự Ấm Áp Từ Chồng, Khẩu Giao Nuốt Tinh (H)
- Chương 50: Ghen tị và phiền muộn (H)
- Chương 51: Ghen Tị Và Phiền Muộn
- Chương 52: Quan Hệ Quá Khứ
- Chương 53: Tìm Anh Trai
- Chương 54: Quay Phim Khiêu Dâm (Anh Trai H) - thượng
- Chương 55: Quay Phim Khiêu Dâm (Anh Trai) - Trung
- Chương 56: Quay Phim Khiêu Dâm (Anh Trai) - Hạ
- Chương 57: Tỏ Tình (Anh Trai)
- Chương 58: Hạ Thuốc (Anh Trai)
- Chương 59: Đổi Nam Chính Quay Phim, Lời Nói Lăng Mạ (Anh Trai)
- Chương 60: Lần Đầu Tiên (Anh Trai H)
- Chương 61: Hợp Đồng Mới (Anh Trai)
- Chương 62: Ái Tình Kịch Liệt (Anh Trai H)
- Chương 63: Kế Hoạch Bại Lộ (Anh Trai)
- Chương 64: Cưỡng Chế Yêu (Anh Trai)
- Chương 65: Dục Vọng (Anh Trai)
- Chương 66: Hậu Huyệt Nuốt Pha Lê (Anh Trai)
- Chương 67: Xin Chào, Trình Trình
- Chương 68: Có Địch
- Chương 69: Anh Có Phải Là Hồi Phục Trí Nhớ Rồi?
- Chương 70: Biết Sự Tồn Tại Nhân Cách Thứ Hai
- Chương 71: Xoá Bỏ Nhân Cách
- Chương 72: Vì Vậy Em Thích Anh Ta Hơn
- Chương 73: Có Giống Với Ngoại Tình H
- Chương 74: Kế Hoạch Rời Khỏi
- Chương 75: Tôi Mới Là Bạn Đời Của Em
- Chương 76: Nghĩa Vụ Của Bạn Đời
- Chương 77: Mang Hay Không Mang Bao (H)
- Chương 78: Mô Hình Tinh Cầu
- Chương 79: Quà Của Bà Nội
- Chương 80: Ly Biệt Và Đơn Ly Hôn
- Chương 81: Bị Chọn Làm Con Tin
- Chương 82: Được Cứu Rồi
- Chương 83: Thí Nghiệm Trên Con Người
- Chương 84: Tinh Cầu Đông Lãnh
- Chương 85: Danh Sách Tử Vong
- Chương 86: Con Đường Thứ Sáu
- Chương 87: Phát Hiện Mang Thai (1)
- Chương 88: Phát Hiện Mang Thai (2)
- Chương 89: Đăng Ký Kết Hôn (1)
- Chương 90: Đăng Ký Kết Hôn (2)
- Chương 91: Đăng Ký Kết Hôn (3)
- Chương 92: Đón Em Về Nhà (1)
- Chương 93: Đón Em Về Nhà (2)
- Chương 94: Thông Báo Tìm Người (1)
- Chương 95: Thông Báo Tìm Người (2)
- Chương 96: Vẫn Còn Yêu Anh (1)
- Chương 97: Vẫn Còn Yêu Anh (2)
- Chương 98: Đừng Lấy Đứa Nhỏ Ra Ép Buộc Tôi (1)
- Chương 99: Đừng Lấy Đứa Nhỏ Ra Ép Buộc Tôi (2)
- Chương 100: Chưa Từng Muốn Ly Hôn Với Em (1)
- Chương 101: Chưa Từng Muốn Ly Hôn Với Em (2)
- Chương 102: Người Chồng Chân Chính (1)
- Chương 103: Người Chồng Chân Chính (2)
- Chương 104: Yêu Thích (1)
- Chương 105: Thích 2
- Chương 106: Thiên Thần Nhỏ (1)
- Chương 107: Thiên Thiền Nhỏ (2)
- Chương 108
- Chương 109: Không Có Ngoại Tình
- Chương 110: Thật Sự Tốt Với Em
- Chương 111: Đồng hành
- Chương 112: Gọi ông xã - H nhẹ nhàng tình củm
- Chương 113: Không mang bao H+
- Chương 114: Thương tích
- Chương 115: Ngày thụ thai
- Chương 116: Dung hợp
- Chương 117: Phiên ngoại 1: Tung tích của anh (Quỳ gối)
- Chương 118: Phiên ngoại 2: Nhánh đường phát triển của tinh cầu Địa Nhiệt (Anh trai)
- Chương 119: Phiên ngoại 3: Nhà đầu tư (Anh trai)
- Chương 120: Phiên ngoại 4: Chờ anh mềm lòng (Anh trai)
- Chương 121: Phiên ngoại 5: Đồng hành trên phi thuyền (Anh trai)
- Chương 122: Phiên ngoại 6: Bộ Lạc Sear (Anh trai)
- Chương 123: Phiên ngoại 7: Gặp nguy (Anh trai)
- Chương 124: Phiên ngoại 8: Em muốn ăn anh (Anh trai) H
- Chương 125: Phiên ngoại 9: Làm tình (Anh trai) H+
- Chương 126: Phiên ngoại 10: Tai nạn (Anh trai)
- Chương 127: Phiên ngoại 11: Gặp lại anh trai
- Chương 128: Phiên ngoại 12: Chiến thắng của Ngạn Thất
- Chương 129: Phiên ngoại 13: Hút sữa non (Có thể là H?)
- Chương 130: Phiên ngoại 14: Ngủ lại
- Chương 131: Phiên ngoại 15: Kỵ Thừa (Anh Trai) H
- Chương 132: Phiên ngoại 16: Kỵ Thừa H
- Chương 133: Phiên ngoại 17: Vĩnh viễn vẫn sẽ là anh ấy