Dục Hỏa Độc Nữ - Chương 65: Cùng bàn đại kế
Chương trước- Chương 1: Vứt bỏ xấu độc nữ nhân
- Chương 2: Sống lại
- Chương 3: Gả vào Vương phủ
- Chương 4: Động phòng chi dạ (1)
- Chương 5: Động phòng chi dạ (hai)
- Chương 6: Gặp lại
- Chương 7: Giải vây
- Chương 8: Dùng độc
- Chương 9: Gây thù hằn
- Chương 10: Vân phủ thọ yến (1)
- Chương 11: Vân phủ thọ yến (hai)
- Chương 12: Vân phủ thọ yến (ba)
- Chương 13: Hủy mắt
- Chương 14: Lại không liên quan
- Chương 15: Dự tiệc
- Chương 16: Không thể nhịn được nữa
- Chương 17: Dùng độc muốn tâm
- Chương 18: Vì hắn giải độc
- Chương 19: Trong nhà lập uy
- Chương 20: Xao sơn chấn hổ
- Chương 21: Được mời vào cung
- Chương 22: Ngoài ý muốn cứu giúp
- Chương 23: Ngự tứ kim bài
- Chương 24: Dẫn Lãnh tướng quân tới cửa
- Chương 25: Yêu nghiệt nam tử
- Chương 26: Ăn Dấm
- Chương 27: Chờ Lệnh Xuất Chinh
- Chương 28: Ngoài ý muốn trúng độc
- Chương 29: Dâng lên mưu kế
- Chương 30: Hỏa thiêu doanh trại lương thảo
- Chương 31: Thần nữ trên trời giáng xuống
- Chương 32: Ôn dịch bùng phát
- Chương 33: Lĩnh chỉ ngăn tai
- Chương 34: Phu thê nắm tay
- Chương 35: Đông Hải minh châu
- Chương 36: Nguy cơ tứ phía
- Chương 37: Đông Hải thủy quái
- Chương 38: Thua hứa hẹn
- Chương 39: Nửa đêm bị tập kích
- Chương 40: Quỷ dị thủy quái
- Chương 41: Gặp lại giai công tử
- Chương 42: Minh châu long đong
- Chương 43: Có dám theo hay không ta đi
- Chương 44: Phong Bạo đột nhiên nổi lên
- Chương 45: Thủy quái tập kích
- Chương 46: Giường đá kỳ lạ
- Chương 50: Giấu đầu hở đuôi
- Chương 51: Bất ngờ bí ẩn
- Chương 52: Vương phi gặp nạn
- Chương 53: Đấu trí cùng hắc y nhân
- Chương 54: Trời không theo ý người
- Chương 55: Thẩm vấn trong mật thất
- Chương 56: Cầu giải cổ độc
- Chương 57: Người đàn ông bí ẩn đột nhiên xuất hiện
- Chương 59: Phong hào
- Chương 60: Hoàng tử giấu mặt
- Chương 61: Ngoài ý muốn đột phát
- Chương 62: Dược quỷ dị
- Chương 63: Độc rắn phát tác
- Chương 64: Vây kín
- Chương 65: Cùng bàn đại kế
- Chương 66: Theo dõi ngoài ý muốn
- Chương 67: Thành sự không có
- Chương 68: Thuyết phục
- Chương 69: Đồ Đệ Của Mộ Bạch Tiên Sinh
- Chương 70: Các thiếu nữ hoài xuân
- Chương 71: Đồ tể hành tung bí ẩn
- Chương 72: Ly Cư Cầm
- Chương 73: So sánh khách quan
- Chương 74: Bắt đầu hành động
- Chương 75: Ngoài dự kiến
- Chương 76: Khẩu chiến
- Chương 77: Chân tướng của cổ độc
- Chương 78: Điều tra ca cơ
- Chương 79: Vạch trần chân tướng
- Chương 80: Hạ gục Lục Hoàng Tử
- Chương 81: Điệu hổ ly sơn
- Chương 82: Sự bất ngờ của bữa tiệc
- Chương 83: Một kế hoạch khác
- Chương 84: Lui bước Phật đường
- Chương 85: Người trong cung
- Chương 86: Âm mưu thất bại
- Chương 87: Cơn thịnh nộ của Thái Hậu
- Chương 88: Bảo vệ Lãnh Ly
- Chương 89: Hoàng Thái Hậu thoát nguy
- Chương 90: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 91: Đàn hương kì lạ
- Chương 92: Họa rắn
- Chương 93: Thả dây dài câu cá lớn
- Chương 94: Hình như có điềm báo trước
- Chương 95: Khác mưu đường ra
- Chương 96: Không có gì đáng ngại
- Chương 97: Tranh đoạt hoàng ân
- Chương 98: Phong ba lắng lại
- Chương 99: Thương nhân phạm pháp
- Chương 100: Dùng kế uy hiếp
- Chương 101: Bại Lộ Tại Chỗ
- Chương 102: Gặp Lại
- Chương 103: Tỷ muội tranh chấp
- Chương 104: Có thâm ý khác
- Chương 105: Người Miêu lén lút
- Chương 106: Theo dõi
- Chương 107: Mỹ nhân có độc
- Chương 108: Cứu viện
- Chương 109: Một mình một hướng
- Chương 110: Thần nữ
- Chương 111: Phản đồ quay về
- Chương 112: Tạo ra thần nữ
- Chương 113: Quan sát dân tình
- Chương 114: Cái chết của Tế Ty
- Chương 115: Trưởng thành
- Chương 116: Đại đương gia không giống thổ phỉ
- Chương 117: Giải độc
- Chương 118: Chứng cứ
- Chương 119: Huyện lệnh mới
- Chương 120: Một nửa bằng hữu
- Chương 121: Vở kịch giả mạo
- Chương 122: Dường như nữ tử nổi giận
- Chương 123: Vào cung
- Chương 124: Trắc phi
- Chương 125: Giết người lập uy
- Chương 126: Người Đông Doanh ngang ngược
- Chương 127: Hồng Loan
- Chương 128: Đấu hung ác
- Chương 129: Đưa tiễn Vân Ki
- Chương 130: Nữ tử áo đỏ dọa người
- Chương 131: Tới thanh lâu tìm hiểu
- Chương 132: Hoàng Thượng cũng bị sập cửa vào mặt
- Chương 133: Mưu hại Thái hậu
- Chương 134: Kẻ chết thay
- Chương 135: Châm ngòi
- Chương 136: Biển cả có châu báu
- Chương 137: Mỹ nữ cống phẩm
- Chương 138: Công lao của ai?
- Chương 139: Hài tử là của ai
- Chương 140: Cơn cuồng phong ập đến.
- Chương 141: Sẽ không bỏ cuộc
- Chương 145: Có chút động tâm
- Chương 146: Tâm không cam tình không nguyện
- Chương 147: Lấy độc trị độc
- Chương 148: Tàn nhẫn nghiêm túc
- Chương 149: Sẽ động thủ
- Chương 150: Tuyệt đối sẽ không vô tình vô nghĩa
- Chương 151: Đã tạo nghiệt gì
- Chương 152: Không có cách nào an tâm
- Chương 153: Không được vô lễ
- Chương 154: E ngại dã tâm của hắn
- Chương 155: Xảy ra chuyện gì?
- Chương 156: Sương trắng lượn lờ
- Chương 157: Hát đôi
- Chương 158: Nhất định phải làm cho nàng khó coi
- Chương 159: Thân thể có chuyện
- Chương 160: Hoảng loạn thất thố
- Chương 161
- Chương 162: Hung hăng cắn một cái
- Chương 163: Điều kiện mặc cho ngươi muốn
- Chương 164: Ta muốn hắn tránh xa ngươi
- Chương 165: Càng ngày càng mơ hồ
- Chương 166: Đến cùng là xảy ra chuyện gì?
- Chương 167: Sức cùng lực kiệt
- Chương 168: Tiên phong đạo cốt
- Chương 169: Học điều chế độc dược.
- Chương 170: Lễ gặp mặt
- Chương 171: Ngươi có nhớ ta hay không?
- Chương 172: Nàng đã trở về
- Chương 173: Lửa giận ngút trời
- Chương 174: Cơn đau thấu xương
- Chương 175
- Chương 176: Trừng phạt
- Chương 177: Lạm dụng tư hình
- Chương 178: Ôm nhau thật lâu
- Chương 179: Ý đồ xấu
- Chương 180: Rơi vào rắc rối
- Chương 181: Rút củi đáy nồi
- Chương 182: Đi tìm mỹ nhân thôi
- Chương 183: Hoàng tử ngoại quốc đến
- Chương 184: Nghị sự hòa thân
- Chương 185: Điều đó không thể nào xảy ra
- Chương 186: Đừng nhìn ta như vậy
- Chương 187: Cũng là muốn thu lưới
- Chương 188: Chúng ta đi bắt người
- Chương 189: Thật là khéo a
- Chương 190: Thực ra là mượn binh
- Chương 191: Cần người khác
- Chương 192: Đây là thuốc hủy hoại dung nhan.
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Dục Hỏa Độc Nữ
Chương 65: Cùng bàn đại kế
Lãnh Phong nhìn ra Lãnh Ly khó xử, kỳ thật lúc hắn nghe Lãnh Ly kể đã có rất nhiều nghi vấn, cảm giác Lãnh Ly lúc nói đã bỏ qua rất nhiều trọng điểm, nàng cùng Hách Liên Hiên đi Đông Hải phá án, lại không hề nói về quá trình phá án, chỉ nói một câu đơn giản để cho qua "Là kẻ xấu giả trang", đến cả lý do mấy kẻ đó làm vậy là ý gì nàng cũng chưa từng nhắc đến, chỉ là trong lòng của hắn biết Lãnh Ly không nói hẳn là có lý do riêng của nàng nên hắn cũng không muốn hỏi nhiều.
Lãnh Sương Linh dù sao cũng là người chưa từng ra ngoài nên đối với mấy chuyện này chính là hết sức tò mò, mà nàng từ trước đến nay không biết giữ miệng, chính là nghĩ gì hỏi nấy.
"Những người kia tất nhiên là bị quan phủ giam giữ, cái này còn phải hỏi sao." Lãnh Phong làm bộ hoà giải nói: "Chuyện hại đến tính mạng người khác tất nhiên là phải bắt về xử trảm, những chuyện máu me như vậy không nên nhắc lại thì hơn."
Lãnh Sương Linh bất mãn bĩu bĩu môi, Lãnh Ly thấy nàng như vậy thì không khỏi có chút thở dài.
Lãnh Ly trước đây đối với Lãnh Sương Linh trong lòng tràn đầy thống hận là vì nàng thường xuyên ức hϊếp mình, hiện nay nàng cũng không nghĩ đến mấy chuyện đó mà khó chịu với mình, như vậy mình cũng không nhất thiết phải để chuyện đó trong lòng.
Lãnh Sương Linh chính là tiểu thư được nuông chiều từ bé, từ khi đại tỷ cũng nhị tỷ xuất giá nàng lại càng được phụ thân cưng chiều hết mực nên mới sinh ra tật xấu, nàng như vậy tương lai hẳn là sẽ không có kết cục tốt, mà mình từ đầu lại nhận không ít cực khổ, tâm trí thanh minh, biết được bản thân muốn gì cần làm gì, từ đó điều khiển người khác theo ý muốn.
Lãnh Sương Linh sau này cũng lắm cũng chỉ có thể gả cho một nhà nào đó môn đăng hộ đối, nếu là vị hôn phu thiện lương quân tử may ra có thể để nàng sống tốt một chút, nếu là gả cho một tên phu quân nhu nhược ngu ngốc e rằng cả đời này của nàng cũng không có giây phút nào được hạnh phúc.
Lúc ấy Lãnh Sương Linh không nguyện ý gả cho Hách Liên Hiên, mà để mình đi thay, hiện tại Lãnh Ly ngược lại có chút cảm kích nàng, nếu không phải nàng tùy hứng, mình cũng không thể ở bên Hách Liên Hiên, càng không thể dễ dàng thực hiện kế hoạch của mình.
Nàng thời thời khắc khắc đều nghĩ đến tên Hách Liên Trần kia, đến cả trong mơ cũng muốn thấy hắn băm thây trăm mảnh.
Chỉ hi vọng Hách Liên Hiên có thể cùng mình đồng tâm, đem Hách Liên Trần đạp xuống dưới chân.
Lãnh Thiệu biết Hách Liên Hiên cùng Lãnh Ly còn có chính sự muốn bàn với mình, liền nghĩ cách đuổi Lãnh Phong với Lãnh Sương Linh, không nghĩ tới Lãnh Ly lại nói: "Để ca ca cũng cùng đi đi."
Lãnh Thiệu hơi sững sờ, chuyện này là chuyện cơ mật mà nàng lại muốn cho Lãnh Phong nghe cùng, đây có phải là nàng đã hoàn toàn bỏ đi thù hận trước đó?
Lãnh Ly trong lòng sớm đã có tính toán, nàng muốn lật đổ Hách Liên Trần hiện tại chỉ có thể nhờ cậy Lãnh gia, Lãnh Thiệu mặc dù thân là đại tướng quân, nắm trong tay hàng vạn tinh binh, nhưng là sẽ có một ngày hắn già đi, nếu như mình có thể đối với Lãnh Phong tốt một chút, Lãnh Thiệu tự nhiên sẽ trung thành với mình và Hách Liên Hiên.
Nàng cũng không muốn dùng phương thức như vậy tính toán phụ thân, chỉ là thế giới này vốn là mạnh được yếu thua, nếu như nàng không phòng bị, chỉ sợ sau này chuẩn bị không đầy đủ sẽ không thể đem Hách Liên Trần một kích đánh đổ.
Lãnh Phong thấy Lãnh Ly chịu để cho mình tham dự chuyện này thì có chút thụ sủng nhược kinh.
Hắn là thân nam nhi, cũng có khát vọng, hắn bởi vì lâu ngày không rèn dũa tài nghệ võ công, sợ là đối với cuộc thi Võ Trạng Nguyên đã không có phần thắng, hắn cho là mình còn phải đợi thêm ba năm mới có thể có thành tựu, bây giờ Lãnh Ly lại cố ý nói muốn mình tham gia, chẳng lẽ đã có thu xếp cho mình?
Bốn người đi vào thư phòng của Lãnh Thiệu, Hách Liên Hiên mở miệng trước: "Lần này ta cùng Ly nhi ở Đông Hải đã cùng Nguyên Tân Vương bàn bạc lúc dâng tấu bào cáo với phụ hoàng đã cố tình che giấu một số chuyện." Hách Liên Hiên nhìn Lãnh Ly, ánh mắt có chút sợ hãi, Lãnh Ly cho hắn một cái ánh mắt khích lệ, sắc mặt của hắn bỗng nhiên lại kiên định, ngẩng đầu nói "Đám người này lấy xác ngư dân là để nuôi cổ độc, mà cổ độc đã theo cống phẩm chuyển đến kinh thành."
Lãnh Thiệu cùng Lãnh Phong nghe giật nảy cả mình, Lãnh Thiệu vội vàng hỏi: "Đại sự trọng yếu như vậy ngươi vì sao giấu diếm không có báo cáo? Đây chính là tội khi quân a!"
Lãnh Ly xen vào nói: "Cổ độc trong cống phẩm nào tiến vào Duyên Quốc hiện tại chúng ta còn chưa tra rõ, sợ là bẩm báo lên sẽ thành đại cục đánh rắn động cỏ, dù sao người Hung Nô cùng Duyên Quốc quan hệ cũng không tốt lắm, nếu là tùy tiện tra chuyện này, sợ là lại dẫn đến phân tranh không ngừng, tra không được lại càng muốn dấy lên mầm tai vạ. Cho nên ta liền để Nguyên Tân Vương giấu đi chuyện này."
Nghe Lãnh Ly nói như vậy, Lãnh Thiệu cùng Lãnh Phong cũng liền minh bạch, nàng đây là muốn tự mình tra rõ sự tình rồi mới bẩm báo.
"Vương gia(ý là Hách Liên Hiên) cũng cảm thấy việc này trọng đại, nên chúng ta muốn cùng phụ thân thảo luận, xem thử có thể sử dụng biện pháp gì tra ra chân tướng sự tình." Lãnh Ly hướng Hách Liên Hiên nói, "Vương gia, Nguyên Tân Vương nói cũng sẽ giúp chúng ta điều tra, ngươi cần để lại người ở Đông Hải, Nguyên Tân Vương nếu có tin tức gì cần lập tức quay về báo lại với chúng ta."
"Đương nhiên a." Hách Liên Hiên nói, "Ta đã để lại người có thể tin được, hắn tất nhiên là sẽ thành thật đưa tin."
Lãnh Thiệu cùng Lãnh Phong kỳ thật trong lòng có chút hiếu kì, Hách Liên Hiên ngu dốt nhiều năm như vậy, hạ nhân trong phủ đều là tai mắt của các thế lực khác, thế mà còn có người hắn có thể tin tưởng, không biết là thần thánh phương nào.
"Nguyên Tân Vương sẽ điều tra từ mấy kẻ bắt được ở Đông Hải, chúng ta cũng nên bắt đầu điều tra từ những cống phẩm gần đây được đưa vào kinh thành." Lãnh Ly nhíu nhíu mày nói "Chỉ là vương gia sau khi được phong Yến vương, Tam vương gia sợ là đối với chúng ta sẽ càng theo dõi chặt chẽ hơn, nếu ta cùng vương gia tùy tiện điều tra tất nhiên sẽ để tai mắt của hắn biết được."
Nghe Lãnh Ly nói xong, Lãnh Phong lúc mới biết được nguyên nhân Lãnh Ly để hắn cùng nghe chuyện này. Hắn trước giờ không thượng triều, sẽ không khiến người ta chú ý, Lãnh Ly muốn hắn đi điều tra cũng là hợp tình lý.
Lãnh Phong nghĩ nghĩ hồi đáp: "Thành tây vùng ngoại ô có một khách trạm, người ở đó phần lớn là thương nhân Hung Nô, ta có đi tìm hiểu một chút, nói không chừng có thể có thu hoạch."
Lãnh Ly gật gật đầu: "Đi, đương nhiên phải đi, không chỉ là chỗ ở của người Hung Nô, loại cổ độc này muốn phát tác cần có người dẫn dắt, nếu có thể tìm được kẻ đó liền có thể tra ra nguồn gốc."
"Ta đã tra được, năm nay người Hung Nô tiến cống Bảo khí cùng ngựa, còn có đặc sản tuyết trà, ta cảm thấy rất có khả năng cổ độc được hạ trong tuyết trà kia." Hách Liên Hiên nói ra phân tích của mình, "Tuyết trà kia đã được ban thưởng cho rất nhiều vương công đại thần, nếu là cổ độc ở trong đó, trong triều sợ là đã có rất nhiều người trúng cổ."
Lãnh Thiệu nghe xong mặt liền biến sắc: "Ta trong phủ cũng có tuyết trà, Hung Nô mỗi năm chỉ cống lên hai cân, Hoàng Thượng hàng năm đều thưởng cho ta một chút."
Mà Lãnh Phong thì chợt nhớ tới, mình trước khi ăn cơm đã ở hậu viện uống loại tuyết trà này, sắc mặt cũng dần trở nên trắng bệch.
Lãnh Ly thấy thế, cầm lấy tay Lãnh Phong bắt mạch, lại ngẩng đầu quan sát sắc mặt của hắn, lắc đầu nói: "Ngươi không bị trúng cổ, tuyết trà trong phủ này hẳn là an toàn."
Lãnh Thiệu cùng Lãnh Phong nghe xong đều thở ra một hơi, này chính là cảm giác trở về từ quỷ môn quan.
"Không cần biết là có cổ độc hay không, những cống phẩm mà người Hung Nô dâng lên đều không nên sử dụng để phòng vạn nhất." Lãnh Ly dặn dò, lại hỏi Lãnh Thiệu, "Không biết phụ thân còn biết trong triều còn có ai được ban tuyết trà này không?"
Lãnh Thiệu suy tư nói: "Vân Tương từ trước đến nay phong nhã, nên hoàng thượng cũng ban cho một chút, còn có Liễu Quốc Công cũng được hoàng thượng ban cho, chỗ còn lại hẳn là vẫn ở nội khố trong cung."
Hách Liên Hiên nghe xong lập tức nói: "Chỗ Vân Tương cùng Liễu Quốc Công chúng ta không thể tuỳ tiện tra xét, chỗ còn lại trong nội khố có lẽ ta có thể xin phụ hoàng một chút cho Ly nhi xem thử."
" Tuyết trà trong phủ Vân Tương cùng Liễu Quốc Công ta có biện pháp tìm được." Lãnh Ly tính toán: "Vậy chúng ta liền chia ra ba đường, Lãnh Phong đi chỗ khách trạm, ta đến chỗ Vân Tương cùng Liễu Quốc Công điều tra, vương gia đến chỗ phụ hoàng a."
"Đợi có thể từ trong tuyết trà tìm ra cổ trùng, liền có thể khẳng định là có người cố tình hạ cổ vào cống phẩm." Lãnh Phong nhìn có chút kích động, dù sao đây là cơ hội tốt để mình kiến công lập nghiệp, nếu có thể giúp Hoàng Thượng tra rõ việc này, phá bỏ âm mưu của người Hung Nô, mình hẳn là sẽ được phong quan. Hắn đang hận không thể lập tức cưỡi ngựa chạy vội tới thành tây "Người Hung nô này quá đáng ghét, hạ độc trong cống phẩm không phải là muốn trọng thần Duyên Quốc đều bỏ mạng hết sao, thật là quá thâm độc rồi."
"Chớ kích động." Lãnh Ly trấn an nói " chuyện còn chưa tra rõ không nên vội kích động, chúng ta còn chưa biết cổ độc có phải do người Hung Nô hạ hay không, nếu là có kẻ mượn danh nghĩa người Hung Nô để hạ cổ cũng không phải là không có khả năng, chúng ta từ từ tra rõ chuyện này, mọi người chú ý an toàn của bản thân."
Bốn người lại thảo luận chi tiết kế hoạch một phen rồi mới từ biệt, Hách Liên Hiên cũng mang theo Lãnh Ly lên xe ngựa hồi phủ.
"Hiên, ngươi thật sự tin tưởng Khanh Nho như vậy a?" Lãnh Ly có chút hoài nghi, Hách Liên Hiên trước đó còn từng bị Khanh Nho cho ăn dấm, sau đó khi về kinh lại nói Khanh Nho nguyện ý giúp hắn điều tra chuyện cổ độc, nay lại ở lại Đông Hải cùng Nguyên Tân Vương xử lý sự vụ. Lãnh Ly cảm thấy tên Khanh Nho này có rất nhiều điểm thần bí, mà bọn hắn hoàn toàn không biết lai lịch của hắn.
"Ly nhi yên tâm, hắn có thể đem toàn bộ công lao phá được án thủy quái nhường cho ta, có thể thấy hắn là người không ham danh lợi. Ta với hắn cùng chung chí hướng, hắn nguyện ý giúp ta, ta đương nhiên tin tưởng hắn."
Thấy Hách Liên Hiên một mặt trịnh trọng, Lãnh Ly có chút ngây người, vậy mà Hách Liên Hiên cũng không phải sẽ chỉ tin tưởng mỗi mình mình, tự nhiên tên này lại có thêm một vị tri kỉ, làm cho nàng có cảm giác như bị ra rìa vậy, trong lòng cũng bất giác có chút buồn bã.
Lãnh Sương Linh dù sao cũng là người chưa từng ra ngoài nên đối với mấy chuyện này chính là hết sức tò mò, mà nàng từ trước đến nay không biết giữ miệng, chính là nghĩ gì hỏi nấy.
"Những người kia tất nhiên là bị quan phủ giam giữ, cái này còn phải hỏi sao." Lãnh Phong làm bộ hoà giải nói: "Chuyện hại đến tính mạng người khác tất nhiên là phải bắt về xử trảm, những chuyện máu me như vậy không nên nhắc lại thì hơn."
Lãnh Sương Linh bất mãn bĩu bĩu môi, Lãnh Ly thấy nàng như vậy thì không khỏi có chút thở dài.
Lãnh Ly trước đây đối với Lãnh Sương Linh trong lòng tràn đầy thống hận là vì nàng thường xuyên ức hϊếp mình, hiện nay nàng cũng không nghĩ đến mấy chuyện đó mà khó chịu với mình, như vậy mình cũng không nhất thiết phải để chuyện đó trong lòng.
Lãnh Sương Linh chính là tiểu thư được nuông chiều từ bé, từ khi đại tỷ cũng nhị tỷ xuất giá nàng lại càng được phụ thân cưng chiều hết mực nên mới sinh ra tật xấu, nàng như vậy tương lai hẳn là sẽ không có kết cục tốt, mà mình từ đầu lại nhận không ít cực khổ, tâm trí thanh minh, biết được bản thân muốn gì cần làm gì, từ đó điều khiển người khác theo ý muốn.
Lãnh Sương Linh sau này cũng lắm cũng chỉ có thể gả cho một nhà nào đó môn đăng hộ đối, nếu là vị hôn phu thiện lương quân tử may ra có thể để nàng sống tốt một chút, nếu là gả cho một tên phu quân nhu nhược ngu ngốc e rằng cả đời này của nàng cũng không có giây phút nào được hạnh phúc.
Lúc ấy Lãnh Sương Linh không nguyện ý gả cho Hách Liên Hiên, mà để mình đi thay, hiện tại Lãnh Ly ngược lại có chút cảm kích nàng, nếu không phải nàng tùy hứng, mình cũng không thể ở bên Hách Liên Hiên, càng không thể dễ dàng thực hiện kế hoạch của mình.
Nàng thời thời khắc khắc đều nghĩ đến tên Hách Liên Trần kia, đến cả trong mơ cũng muốn thấy hắn băm thây trăm mảnh.
Chỉ hi vọng Hách Liên Hiên có thể cùng mình đồng tâm, đem Hách Liên Trần đạp xuống dưới chân.
Lãnh Thiệu biết Hách Liên Hiên cùng Lãnh Ly còn có chính sự muốn bàn với mình, liền nghĩ cách đuổi Lãnh Phong với Lãnh Sương Linh, không nghĩ tới Lãnh Ly lại nói: "Để ca ca cũng cùng đi đi."
Lãnh Thiệu hơi sững sờ, chuyện này là chuyện cơ mật mà nàng lại muốn cho Lãnh Phong nghe cùng, đây có phải là nàng đã hoàn toàn bỏ đi thù hận trước đó?
Lãnh Ly trong lòng sớm đã có tính toán, nàng muốn lật đổ Hách Liên Trần hiện tại chỉ có thể nhờ cậy Lãnh gia, Lãnh Thiệu mặc dù thân là đại tướng quân, nắm trong tay hàng vạn tinh binh, nhưng là sẽ có một ngày hắn già đi, nếu như mình có thể đối với Lãnh Phong tốt một chút, Lãnh Thiệu tự nhiên sẽ trung thành với mình và Hách Liên Hiên.
Nàng cũng không muốn dùng phương thức như vậy tính toán phụ thân, chỉ là thế giới này vốn là mạnh được yếu thua, nếu như nàng không phòng bị, chỉ sợ sau này chuẩn bị không đầy đủ sẽ không thể đem Hách Liên Trần một kích đánh đổ.
Lãnh Phong thấy Lãnh Ly chịu để cho mình tham dự chuyện này thì có chút thụ sủng nhược kinh.
Hắn là thân nam nhi, cũng có khát vọng, hắn bởi vì lâu ngày không rèn dũa tài nghệ võ công, sợ là đối với cuộc thi Võ Trạng Nguyên đã không có phần thắng, hắn cho là mình còn phải đợi thêm ba năm mới có thể có thành tựu, bây giờ Lãnh Ly lại cố ý nói muốn mình tham gia, chẳng lẽ đã có thu xếp cho mình?
Bốn người đi vào thư phòng của Lãnh Thiệu, Hách Liên Hiên mở miệng trước: "Lần này ta cùng Ly nhi ở Đông Hải đã cùng Nguyên Tân Vương bàn bạc lúc dâng tấu bào cáo với phụ hoàng đã cố tình che giấu một số chuyện." Hách Liên Hiên nhìn Lãnh Ly, ánh mắt có chút sợ hãi, Lãnh Ly cho hắn một cái ánh mắt khích lệ, sắc mặt của hắn bỗng nhiên lại kiên định, ngẩng đầu nói "Đám người này lấy xác ngư dân là để nuôi cổ độc, mà cổ độc đã theo cống phẩm chuyển đến kinh thành."
Lãnh Thiệu cùng Lãnh Phong nghe giật nảy cả mình, Lãnh Thiệu vội vàng hỏi: "Đại sự trọng yếu như vậy ngươi vì sao giấu diếm không có báo cáo? Đây chính là tội khi quân a!"
Lãnh Ly xen vào nói: "Cổ độc trong cống phẩm nào tiến vào Duyên Quốc hiện tại chúng ta còn chưa tra rõ, sợ là bẩm báo lên sẽ thành đại cục đánh rắn động cỏ, dù sao người Hung Nô cùng Duyên Quốc quan hệ cũng không tốt lắm, nếu là tùy tiện tra chuyện này, sợ là lại dẫn đến phân tranh không ngừng, tra không được lại càng muốn dấy lên mầm tai vạ. Cho nên ta liền để Nguyên Tân Vương giấu đi chuyện này."
Nghe Lãnh Ly nói như vậy, Lãnh Thiệu cùng Lãnh Phong cũng liền minh bạch, nàng đây là muốn tự mình tra rõ sự tình rồi mới bẩm báo.
"Vương gia(ý là Hách Liên Hiên) cũng cảm thấy việc này trọng đại, nên chúng ta muốn cùng phụ thân thảo luận, xem thử có thể sử dụng biện pháp gì tra ra chân tướng sự tình." Lãnh Ly hướng Hách Liên Hiên nói, "Vương gia, Nguyên Tân Vương nói cũng sẽ giúp chúng ta điều tra, ngươi cần để lại người ở Đông Hải, Nguyên Tân Vương nếu có tin tức gì cần lập tức quay về báo lại với chúng ta."
"Đương nhiên a." Hách Liên Hiên nói, "Ta đã để lại người có thể tin được, hắn tất nhiên là sẽ thành thật đưa tin."
Lãnh Thiệu cùng Lãnh Phong kỳ thật trong lòng có chút hiếu kì, Hách Liên Hiên ngu dốt nhiều năm như vậy, hạ nhân trong phủ đều là tai mắt của các thế lực khác, thế mà còn có người hắn có thể tin tưởng, không biết là thần thánh phương nào.
"Nguyên Tân Vương sẽ điều tra từ mấy kẻ bắt được ở Đông Hải, chúng ta cũng nên bắt đầu điều tra từ những cống phẩm gần đây được đưa vào kinh thành." Lãnh Ly nhíu nhíu mày nói "Chỉ là vương gia sau khi được phong Yến vương, Tam vương gia sợ là đối với chúng ta sẽ càng theo dõi chặt chẽ hơn, nếu ta cùng vương gia tùy tiện điều tra tất nhiên sẽ để tai mắt của hắn biết được."
Nghe Lãnh Ly nói xong, Lãnh Phong lúc mới biết được nguyên nhân Lãnh Ly để hắn cùng nghe chuyện này. Hắn trước giờ không thượng triều, sẽ không khiến người ta chú ý, Lãnh Ly muốn hắn đi điều tra cũng là hợp tình lý.
Lãnh Phong nghĩ nghĩ hồi đáp: "Thành tây vùng ngoại ô có một khách trạm, người ở đó phần lớn là thương nhân Hung Nô, ta có đi tìm hiểu một chút, nói không chừng có thể có thu hoạch."
Lãnh Ly gật gật đầu: "Đi, đương nhiên phải đi, không chỉ là chỗ ở của người Hung Nô, loại cổ độc này muốn phát tác cần có người dẫn dắt, nếu có thể tìm được kẻ đó liền có thể tra ra nguồn gốc."
"Ta đã tra được, năm nay người Hung Nô tiến cống Bảo khí cùng ngựa, còn có đặc sản tuyết trà, ta cảm thấy rất có khả năng cổ độc được hạ trong tuyết trà kia." Hách Liên Hiên nói ra phân tích của mình, "Tuyết trà kia đã được ban thưởng cho rất nhiều vương công đại thần, nếu là cổ độc ở trong đó, trong triều sợ là đã có rất nhiều người trúng cổ."
Lãnh Thiệu nghe xong mặt liền biến sắc: "Ta trong phủ cũng có tuyết trà, Hung Nô mỗi năm chỉ cống lên hai cân, Hoàng Thượng hàng năm đều thưởng cho ta một chút."
Mà Lãnh Phong thì chợt nhớ tới, mình trước khi ăn cơm đã ở hậu viện uống loại tuyết trà này, sắc mặt cũng dần trở nên trắng bệch.
Lãnh Ly thấy thế, cầm lấy tay Lãnh Phong bắt mạch, lại ngẩng đầu quan sát sắc mặt của hắn, lắc đầu nói: "Ngươi không bị trúng cổ, tuyết trà trong phủ này hẳn là an toàn."
Lãnh Thiệu cùng Lãnh Phong nghe xong đều thở ra một hơi, này chính là cảm giác trở về từ quỷ môn quan.
"Không cần biết là có cổ độc hay không, những cống phẩm mà người Hung Nô dâng lên đều không nên sử dụng để phòng vạn nhất." Lãnh Ly dặn dò, lại hỏi Lãnh Thiệu, "Không biết phụ thân còn biết trong triều còn có ai được ban tuyết trà này không?"
Lãnh Thiệu suy tư nói: "Vân Tương từ trước đến nay phong nhã, nên hoàng thượng cũng ban cho một chút, còn có Liễu Quốc Công cũng được hoàng thượng ban cho, chỗ còn lại hẳn là vẫn ở nội khố trong cung."
Hách Liên Hiên nghe xong lập tức nói: "Chỗ Vân Tương cùng Liễu Quốc Công chúng ta không thể tuỳ tiện tra xét, chỗ còn lại trong nội khố có lẽ ta có thể xin phụ hoàng một chút cho Ly nhi xem thử."
" Tuyết trà trong phủ Vân Tương cùng Liễu Quốc Công ta có biện pháp tìm được." Lãnh Ly tính toán: "Vậy chúng ta liền chia ra ba đường, Lãnh Phong đi chỗ khách trạm, ta đến chỗ Vân Tương cùng Liễu Quốc Công điều tra, vương gia đến chỗ phụ hoàng a."
"Đợi có thể từ trong tuyết trà tìm ra cổ trùng, liền có thể khẳng định là có người cố tình hạ cổ vào cống phẩm." Lãnh Phong nhìn có chút kích động, dù sao đây là cơ hội tốt để mình kiến công lập nghiệp, nếu có thể giúp Hoàng Thượng tra rõ việc này, phá bỏ âm mưu của người Hung Nô, mình hẳn là sẽ được phong quan. Hắn đang hận không thể lập tức cưỡi ngựa chạy vội tới thành tây "Người Hung nô này quá đáng ghét, hạ độc trong cống phẩm không phải là muốn trọng thần Duyên Quốc đều bỏ mạng hết sao, thật là quá thâm độc rồi."
"Chớ kích động." Lãnh Ly trấn an nói " chuyện còn chưa tra rõ không nên vội kích động, chúng ta còn chưa biết cổ độc có phải do người Hung Nô hạ hay không, nếu là có kẻ mượn danh nghĩa người Hung Nô để hạ cổ cũng không phải là không có khả năng, chúng ta từ từ tra rõ chuyện này, mọi người chú ý an toàn của bản thân."
Bốn người lại thảo luận chi tiết kế hoạch một phen rồi mới từ biệt, Hách Liên Hiên cũng mang theo Lãnh Ly lên xe ngựa hồi phủ.
"Hiên, ngươi thật sự tin tưởng Khanh Nho như vậy a?" Lãnh Ly có chút hoài nghi, Hách Liên Hiên trước đó còn từng bị Khanh Nho cho ăn dấm, sau đó khi về kinh lại nói Khanh Nho nguyện ý giúp hắn điều tra chuyện cổ độc, nay lại ở lại Đông Hải cùng Nguyên Tân Vương xử lý sự vụ. Lãnh Ly cảm thấy tên Khanh Nho này có rất nhiều điểm thần bí, mà bọn hắn hoàn toàn không biết lai lịch của hắn.
"Ly nhi yên tâm, hắn có thể đem toàn bộ công lao phá được án thủy quái nhường cho ta, có thể thấy hắn là người không ham danh lợi. Ta với hắn cùng chung chí hướng, hắn nguyện ý giúp ta, ta đương nhiên tin tưởng hắn."
Thấy Hách Liên Hiên một mặt trịnh trọng, Lãnh Ly có chút ngây người, vậy mà Hách Liên Hiên cũng không phải sẽ chỉ tin tưởng mỗi mình mình, tự nhiên tên này lại có thêm một vị tri kỉ, làm cho nàng có cảm giác như bị ra rìa vậy, trong lòng cũng bất giác có chút buồn bã.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Vứt bỏ xấu độc nữ nhân
- Chương 2: Sống lại
- Chương 3: Gả vào Vương phủ
- Chương 4: Động phòng chi dạ (1)
- Chương 5: Động phòng chi dạ (hai)
- Chương 6: Gặp lại
- Chương 7: Giải vây
- Chương 8: Dùng độc
- Chương 9: Gây thù hằn
- Chương 10: Vân phủ thọ yến (1)
- Chương 11: Vân phủ thọ yến (hai)
- Chương 12: Vân phủ thọ yến (ba)
- Chương 13: Hủy mắt
- Chương 14: Lại không liên quan
- Chương 15: Dự tiệc
- Chương 16: Không thể nhịn được nữa
- Chương 17: Dùng độc muốn tâm
- Chương 18: Vì hắn giải độc
- Chương 19: Trong nhà lập uy
- Chương 20: Xao sơn chấn hổ
- Chương 21: Được mời vào cung
- Chương 22: Ngoài ý muốn cứu giúp
- Chương 23: Ngự tứ kim bài
- Chương 24: Dẫn Lãnh tướng quân tới cửa
- Chương 25: Yêu nghiệt nam tử
- Chương 26: Ăn Dấm
- Chương 27: Chờ Lệnh Xuất Chinh
- Chương 28: Ngoài ý muốn trúng độc
- Chương 29: Dâng lên mưu kế
- Chương 30: Hỏa thiêu doanh trại lương thảo
- Chương 31: Thần nữ trên trời giáng xuống
- Chương 32: Ôn dịch bùng phát
- Chương 33: Lĩnh chỉ ngăn tai
- Chương 34: Phu thê nắm tay
- Chương 35: Đông Hải minh châu
- Chương 36: Nguy cơ tứ phía
- Chương 37: Đông Hải thủy quái
- Chương 38: Thua hứa hẹn
- Chương 39: Nửa đêm bị tập kích
- Chương 40: Quỷ dị thủy quái
- Chương 41: Gặp lại giai công tử
- Chương 42: Minh châu long đong
- Chương 43: Có dám theo hay không ta đi
- Chương 44: Phong Bạo đột nhiên nổi lên
- Chương 45: Thủy quái tập kích
- Chương 46: Giường đá kỳ lạ
- Chương 50: Giấu đầu hở đuôi
- Chương 51: Bất ngờ bí ẩn
- Chương 52: Vương phi gặp nạn
- Chương 53: Đấu trí cùng hắc y nhân
- Chương 54: Trời không theo ý người
- Chương 55: Thẩm vấn trong mật thất
- Chương 56: Cầu giải cổ độc
- Chương 57: Người đàn ông bí ẩn đột nhiên xuất hiện
- Chương 59: Phong hào
- Chương 60: Hoàng tử giấu mặt
- Chương 61: Ngoài ý muốn đột phát
- Chương 62: Dược quỷ dị
- Chương 63: Độc rắn phát tác
- Chương 64: Vây kín
- Chương 65: Cùng bàn đại kế
- Chương 66: Theo dõi ngoài ý muốn
- Chương 67: Thành sự không có
- Chương 68: Thuyết phục
- Chương 69: Đồ Đệ Của Mộ Bạch Tiên Sinh
- Chương 70: Các thiếu nữ hoài xuân
- Chương 71: Đồ tể hành tung bí ẩn
- Chương 72: Ly Cư Cầm
- Chương 73: So sánh khách quan
- Chương 74: Bắt đầu hành động
- Chương 75: Ngoài dự kiến
- Chương 76: Khẩu chiến
- Chương 77: Chân tướng của cổ độc
- Chương 78: Điều tra ca cơ
- Chương 79: Vạch trần chân tướng
- Chương 80: Hạ gục Lục Hoàng Tử
- Chương 81: Điệu hổ ly sơn
- Chương 82: Sự bất ngờ của bữa tiệc
- Chương 83: Một kế hoạch khác
- Chương 84: Lui bước Phật đường
- Chương 85: Người trong cung
- Chương 86: Âm mưu thất bại
- Chương 87: Cơn thịnh nộ của Thái Hậu
- Chương 88: Bảo vệ Lãnh Ly
- Chương 89: Hoàng Thái Hậu thoát nguy
- Chương 90: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 91: Đàn hương kì lạ
- Chương 92: Họa rắn
- Chương 93: Thả dây dài câu cá lớn
- Chương 94: Hình như có điềm báo trước
- Chương 95: Khác mưu đường ra
- Chương 96: Không có gì đáng ngại
- Chương 97: Tranh đoạt hoàng ân
- Chương 98: Phong ba lắng lại
- Chương 99: Thương nhân phạm pháp
- Chương 100: Dùng kế uy hiếp
- Chương 101: Bại Lộ Tại Chỗ
- Chương 102: Gặp Lại
- Chương 103: Tỷ muội tranh chấp
- Chương 104: Có thâm ý khác
- Chương 105: Người Miêu lén lút
- Chương 106: Theo dõi
- Chương 107: Mỹ nhân có độc
- Chương 108: Cứu viện
- Chương 109: Một mình một hướng
- Chương 110: Thần nữ
- Chương 111: Phản đồ quay về
- Chương 112: Tạo ra thần nữ
- Chương 113: Quan sát dân tình
- Chương 114: Cái chết của Tế Ty
- Chương 115: Trưởng thành
- Chương 116: Đại đương gia không giống thổ phỉ
- Chương 117: Giải độc
- Chương 118: Chứng cứ
- Chương 119: Huyện lệnh mới
- Chương 120: Một nửa bằng hữu
- Chương 121: Vở kịch giả mạo
- Chương 122: Dường như nữ tử nổi giận
- Chương 123: Vào cung
- Chương 124: Trắc phi
- Chương 125: Giết người lập uy
- Chương 126: Người Đông Doanh ngang ngược
- Chương 127: Hồng Loan
- Chương 128: Đấu hung ác
- Chương 129: Đưa tiễn Vân Ki
- Chương 130: Nữ tử áo đỏ dọa người
- Chương 131: Tới thanh lâu tìm hiểu
- Chương 132: Hoàng Thượng cũng bị sập cửa vào mặt
- Chương 133: Mưu hại Thái hậu
- Chương 134: Kẻ chết thay
- Chương 135: Châm ngòi
- Chương 136: Biển cả có châu báu
- Chương 137: Mỹ nữ cống phẩm
- Chương 138: Công lao của ai?
- Chương 139: Hài tử là của ai
- Chương 140: Cơn cuồng phong ập đến.
- Chương 141: Sẽ không bỏ cuộc
- Chương 145: Có chút động tâm
- Chương 146: Tâm không cam tình không nguyện
- Chương 147: Lấy độc trị độc
- Chương 148: Tàn nhẫn nghiêm túc
- Chương 149: Sẽ động thủ
- Chương 150: Tuyệt đối sẽ không vô tình vô nghĩa
- Chương 151: Đã tạo nghiệt gì
- Chương 152: Không có cách nào an tâm
- Chương 153: Không được vô lễ
- Chương 154: E ngại dã tâm của hắn
- Chương 155: Xảy ra chuyện gì?
- Chương 156: Sương trắng lượn lờ
- Chương 157: Hát đôi
- Chương 158: Nhất định phải làm cho nàng khó coi
- Chương 159: Thân thể có chuyện
- Chương 160: Hoảng loạn thất thố
- Chương 161
- Chương 162: Hung hăng cắn một cái
- Chương 163: Điều kiện mặc cho ngươi muốn
- Chương 164: Ta muốn hắn tránh xa ngươi
- Chương 165: Càng ngày càng mơ hồ
- Chương 166: Đến cùng là xảy ra chuyện gì?
- Chương 167: Sức cùng lực kiệt
- Chương 168: Tiên phong đạo cốt
- Chương 169: Học điều chế độc dược.
- Chương 170: Lễ gặp mặt
- Chương 171: Ngươi có nhớ ta hay không?
- Chương 172: Nàng đã trở về
- Chương 173: Lửa giận ngút trời
- Chương 174: Cơn đau thấu xương
- Chương 175
- Chương 176: Trừng phạt
- Chương 177: Lạm dụng tư hình
- Chương 178: Ôm nhau thật lâu
- Chương 179: Ý đồ xấu
- Chương 180: Rơi vào rắc rối
- Chương 181: Rút củi đáy nồi
- Chương 182: Đi tìm mỹ nhân thôi
- Chương 183: Hoàng tử ngoại quốc đến
- Chương 184: Nghị sự hòa thân
- Chương 185: Điều đó không thể nào xảy ra
- Chương 186: Đừng nhìn ta như vậy
- Chương 187: Cũng là muốn thu lưới
- Chương 188: Chúng ta đi bắt người
- Chương 189: Thật là khéo a
- Chương 190: Thực ra là mượn binh
- Chương 191: Cần người khác
- Chương 192: Đây là thuốc hủy hoại dung nhan.
- bình luận