Đừng Trông Hổ Mà Bắt Hình Dong - Chương 5: Bị cắm sừng

Đừng Trông Hổ Mà Bắt Hình Dong Chương 5: Bị cắm sừng
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Lưu ý đầu chương: Vì Hổ Yến Yến là dòng Hổ tinh từ lâu đời, hơn nữa lại là trùm của các con vật, nên khi xưng hô, mình sẽ để Yến Yến xưng "ta-ngươi" với các con vật khác nhé.

Edit: Gà Nướng Muối Ớt

Truyện chỉ được đăng tải tại wa.t.tp.ad/@ganuongmuoiot, mọi nơi khác đều là reup!

- ------------------

Buổi tối, Salmon Nord mặc bộ quần áo ngủ màu xanh đen bằng tơ lụa, sau khi uống thuốc, anh click mở Tinh Não xem một lát, lại cố ý tìm giáo sư Hoắc Tư nói về tư liệu của dị thú cấp 9, sau đó liền đi ngủ.

Hổ Yến Yến nằm trong cái ổ làm bằng trúc do Hoàng Thái Hậu cố ý làm cho mình, nhắm mắt dựng thẳng tai, cho đến khi tiếng hít thở của Salmon Nord dần trở nên đều đặn, cậu mới trộm hé một mắt, trong đôi mắt to tròn hiện lên một tia ranh mãnh sáng lấp lánh, hừ, còn không phải chỉ là báo thù thôi sao, ngươi không giúp thì bổn hổ cũng tự mình báo thù được.

Hổ Yến Yến duỗi móng vuốt trên đệm lót trong giỏ trúc, dưới bóng đêm, móng vuốt lóe lên tia sắc bén, cậu hơi nheo hai mắt, tên Salin Shalley kia, bổn hổ tới đây!

Hổ Yến Yến nhảy cái vèo từ trong ổ nhảy ra, cậu dựng thẳng hai chân sau dán vào trong góc tường tối đen, đệm thịt mềm mại đi trên mặt đất không hề phát ra âm thanh, nhất định Salmon Nord không phát hiện được.

Cho đên khi "kẽo kẹt" một tiếng, lập tức dọa cho Hổ Yến Yến quay đầu lại nhìn Salmon Nord nằm trên giường, may mà không đánh thức anh, cậu hú hồn vỗ lông trước ngực mình, cũng không biết Hoàng Thái Hậu có sở thích đặc thù gì, bây giờ tới Hổ tộc bọn họ còn không thèm dùng cửa gỗ nữa đâu, vậy mà lại lắp cửa gỗ trong phòng Salmon Nord.

Mở cửa một cái liền kẽo cà kẽo kẹt, may mà Salmon Nord ngủ say.

Hiện tại cậu không muốn để Salmon Nord biết mình là Hổ Yến Yến, mặc dù nếu nói với anh tin tức chủ nhân của mình, anh sẽ lập tức giúp cậu báo thù, nhưng cậu vẫn có phần do dự, đành giả vờ nghe không hiểu mà lừa cho qua.

Đợi đến khi Hổ Yến Yến chuồn đi, Salmon Nord chậm rãi mở mắt, đôi đông tử sâu thẳm lướt qua một tia ngờ vực.

Trong sân nhà Salmon Nord có một cái đình, cũng vì Hoàng Thái Hậu Nạp Lan Minh Khấu rất thích xem phim cung đấu Trung Quốc tại địa cầu cổ, bà còn hận không thể đem nhà mình từ trong ra ngoài biến thành phiên bản tam đình lục viện (1).

(1) Tam đình lục viện: Kiểu nhà cổ ngày xưa như Tứ hợp viện, Tam hợp viện ý. Tui không tìm ra được ảnh kiểu này, các bồ biết thì góp ý giúp tui nha.

Trong sân có núi giả rừng trúc, cùng với một hồ cẩm lý đang tung tăng bơi lội, lấp lánh trong bóng đêm, bên cạnh ao có một cục màu vàng vô cùng nổi bật.

Hổ Yến Yến nghiêng đầu nhỏ nhìn, đó là chiến sủng của Hạ Nùng – Vịt vàng nhỏ.

Sau đó, ánh mắt cậu lướt qua căn phòng sau lưng Vịt vàng nhỏ, lờ mờ thấy có rất nhiều người.

Đêm nay Hạ Nùng không về, tuy số liệu về cơ thể của em họ nhỏ nhà mình đã ổn định, nhưng hai chân lại thành một vấn đề lớn, hơn nữa cảm xúc của dì còn chưa ổn định, cô cần phải ở lại an ủi bà một chút.

Mà bên kia, trước mặt Salmon Đế Khôn là chiếc Tinh Não đang liên hệ với chuyên gia chỉnh hình có thẩm quyền lớn nhất Đế Quốc, cùng với nhóm chuyên gia thương lượng về đợt trị liệu tiếp theo cho hai chân của Salmon Nord.

Hổ Yến Yến từ khe hở cửa sổ nhìn vào, trừ mấy người không quen biết kia, cậu cũng nhận ra một vài người, Hùng Ám với Đại Nham, vậy mà còn có cả ông chủ nóng tính bán trái cây kia nữa.

Trong đó có một người mặc áo blouse trắng, dáng người cao ngất, thẳng tắp như cây tùng, đeo một cặp mắt kính gọng vàng cấm dục, liếc mắt một cái liền hấp dẫn ánh mắt Hổ Yến Yến, hai tay y nhét túi quần, rũ đầu dựa bên cửa, lặng yên lắng nghe.

Ánh mắt Hổ Yến Yến dừng trên người y một chút liền dời đi, xem ra bây giờ những người trong phòng này mới là người có quan hệ thân thiết hoặc là tâm phúc của Salmon Nord.

Vậy mới nói, mấy người lúc sáng kia nói chuyện toàn kiểu âm dương quái khí.

Hổ Yến Yến nhảy khỏi cửa sổ, lẻn đến bên cạnh Vịt vàng nhỏ, khiến nó giật mình suýt chút ngã xuống nước, vội đập đập cánh mới đứng vững bên cạnh ao, nó hung dữ thở phì phò quay đầu muốn tính sổ với đứa tồi nào vừa dọa nó, nào ngờ lọt vào tầm mắt chính là vẻ mặt ghét bỏ của Hổ Yến Yến.

Vịt vàng nhỏ: "..."

Hai chân vịt của Vịt vàng nhỏ lập tức đứng nghiêm, cực kỳ không có cốt khí mà dùng cánh nhọn hướng cậu làm một tư thế chào ngay ngắn trong quân đội (2), "Quác!"

(2) Ảnh minh họa nó thế này::))

chapter content



Hổ Yến Yến ôm hai móng vuốt nhỏ, ngồi xổm bên cạnh ao, thưởng cho nó một ánh mắt ý bảo ngồi xuống đi, hỏi "Mi ở chỗ này làm gì thế?"

"Quác!"

Vịt vàng nhỏ không nói tiếng người được, lại sợ Hổ Yến Yến nghe không hiểu tiếng mình quang quác, liền dùng cái cánh đầy lông xù chỉ vào đàn cẩm lý trong nước, sau đó há mỏ cạc cạc, ý bảo mình muốn ăn.

Vốn dĩ Salmon Nord còn đang ngồi nửa người dựa vào đầu giường, vẫn luôn theo dõi mèo trắng nhỏ thông qua camera, xem thử có phải nó trộm chạy ra ngoài tìm chủ nhân hay không.

Nhưng vào giờ phút này, đập vào mắt anh là bóng dáng hai cục lông xù bé tẹo một trắng một vàng, đưa lưng về phía anh chỉ vào hồ cẩm lý suốt hơn một tiếng.

Salmon Nord: "......"

Anh cực kỳ không ngờ bản thân mình hơn nửa đêm không ngủ được, lại tới quan sát đám thú cưng giao lưu tình cảm, tới khi anh định đóng camera quay lại nằm trên giường, lại thấy hai tên nhóc một trắng một vàng này cử động.

Mèo trắng nhỏ ngẩng đầu ưỡn ngực đi phía trước, hệt như một quân vương không ai so được, cách cậu một bước là Vịt vàng nhỏ cứ như tùy tùng, trên lưng nhóc tùy tùng còn khiêng một cái Tinh Não đang livestream...

Salmon Nord hơi híp mắt, quỷ keo kiệt Hạ Nùng vậy mà dám bỏ tinh tệ ra chỉ để chiều chuộng một con vịt béo, lại còn là loại Tinh Não đặc biệt giá một vạn tinh tệ, nghĩ đến vẻ mặt đau xót khi bỏ tiền ra mua của Hạ Nùng, khiến anh không khỏi cong khóe miệng.

Thấy hai nhóc con này cứ như vậy mà nghênh ngang đi ra khỏi phủ nguyên soái, Salmon Nord click trên Tinh Não, không lâu sau một người đàn ông trung niên đầu tóc bạc phơ mặc trang phục đen trắng xuất hiện.

"Quản gia Ông Địch, phiền ông đi theo trông chừng con vịt béo của Hạ Nùng, với cả bé mèo trắng nhỏ của tôi."

Từ trước đến nay, con vịt mập ú kia vẫn đầy mưu ma quỷ chước, học theo chủ nhân của nó giống đến 99%, anh sợ nó sẽ dạy hư mèo trắng nhỏ ngây thơ thuần khiết nhà mình.

Mà bên kia, mèo trắng nhỏ ngây thơ thuần khiết, lúc này lại không hề ngây thơ thuần khiết mà đánh cướp món đồ chơi cơ giáp của anh em nhóc vịt.

Anh em của Vịt vàng nhỏ là Heo sữa nhỏ (3) đang vô cùng tức giận, nó đứng dậy khỏi cơ giáp, muốn bảo vệ bảo bối cơ giáp của mình, ai ngờ lại lộ ra một con thỏ tai cụp đang giấu trong lớp lông phía dưới bụng.

(3) Gốc là Tiểu Hương Trư (小香猪): Là một giống heo cảnh mini dùng để nuôi trong nhà. Tui sẽ gọi ẻm là Heo sữa nhỏ, vì heo cảnh cũng be bé như dạng heo sữa, thay vì gọi là Tiểu Hương Trư.

Hổ Yến Yến: "......"

Các ngươi đang làm gì đấy?

Thỏ tai cụp xấu hổ đến mức cả người đỏ bừng, hai tai không rũ xuống, một bên chỉa phía Đông, một bên chỉa phía Tây, lung lay lộn xộn trong gió, quả thực làm nhục cái đẹp, thấy có đôi mắt đang nhìn nàng chằm chằm, nàng liền "A" một tiếng, dùng hai lỗ tai che kín hai mắt mình.

Hổ Yến Yến: "......"

Này là bịt tai trộm chuông hả?

"Quác!"

Vịt vàng nhỏ kêu "Quác" một tiếng với Heo sữa nhỏ, sau đó liền thấy Heo sữa nhỏ lấy từ trong cơ giáp ra một cây thuốc, giọng nói tức giận vang lên "Hoàng lão đệ, cậu thật không có đạo nghĩa, không thấy tôi đang vội hả? Lỡ đâu bị dọa bất lực thì sao?"

Vịt vàng nhỏ giật lấy điếu thuốc trong miệng Heo sữa nhỏ, làm ra vẻ từng trải, giữa sương khói mờ ảo, nó quác quác hai tiếng, sau đó nói tiếp, "Tìm cậu giúp một việc, làm xong sẽ tìm cho cậu một cô vợ."

Hổ Yến Yến: "......"

"Bây giờ bọn mi đều xằng bậy như thế hả? Thật là làm mất hết mặt mũi chúng yêu tinh bọn ta."

Đột nhiên có giọng nói vang lên liền dọa sợ Heo sữa nhỏ, nó trừng đôi mắt đen tròn kêu, "Uây, Hoàng lão đệ, cậu tu luyện đổi giọng hồi nào vậy?"

Hổ Yến Yến nghe vậy liền trợn mắt, từ trong bóng tối đi ra, lúc nãy cậu không muốn làm kinh động đến mấy thú cưng khác trên đường nên vẫn luôn che giấu hơi thở mang điềm lành của Bạch Hổ, lúc này cái con heo ú na ú nần kia thật không ra làm sao cả, cậu lập tức đem uy áp trên người phóng ra ngoài.

Quả nhiên, uy áp xuất hiện, lập tức vang lên hai tiếng "bùm", có kẻ quỳ xuống đất.

Có hai tiếng bùm này rồi, mọi chuyện sau đó đều dễ nói hơn.

Hổ Yến Yến cực kỳ vui vẻ, vì lúc mới đến nên cậu không quen thuộc nơi này lắm, thẳng thắn đem chuyện hôm nay Salin Shelley ức hiếp cậu ra sao, lại thêm mắm dặm muối một miếng, sau đó quăng chuyện phiền phức như làm thế nào để tìm được nơi ở của hắn giao cho Vịt vàng nhỏ và Heo sữa nhỏ giải quyết.

Cũng may, chuyện khác thì chưa chắc chứ về phương diện xã giao của Vịt vàng nhỏ thì không thể chê được, nó quen biết không ít động vật hoang dã cùng với mấy con chuột dưới cống, có bọn nó giúp đỡ, Heo sữa nhỏ mở cơ giáp chở bọn chúng nhanh chóng đến trước cửa nhà Salin Shelley.

Nhà của Salin Shelley không giống với phong cách cổ điển của Salmon Nord, ngược lại nhà của hắn đều dùng vật liệu làm từ mạch khoáng tốt nhất tinh tế để xây thành, muốn dùng cơ giáp đi vào mà không khiến cho một ai phát hiện cũng khó.

Hổ Yến Yến nhìn tòa nhà cao 30 thước trước mặt, cậu suy nghĩ một chút, liền bỏ qua cơ giáp sau đó để những con vật chồng lên nhau cạnh bờ tường thành hình cái thang, đệm thịt mềm mại của cậu đạp lên người chúng nó, mượn lực trèo lên trên, dựa vào cửa sổ nhìn trái ngó phải, thấy không có ai liền vươn móng vuốt chỉ huy Vịt vàng nhỏ và Heo sữa nhỏ ở dưới.

Rốt cuộc Vịt vàng nhỏ, Heo sữa nhỏ cùng với Thỏ tai cụp đều trèo lên, còn những con vật khác ở phía dưới để bất cứ lúc nào cũng có thể tiếp ứng.

Để thuận tiện cho việc gọi chúng, Hổ Yến Yến lần lượt đặt tên cho ba con này là Đại Hoàng, A Hương, Thỏ Nhỏ (4).

(4) Bản raw chỉ để là 兔兔 (Tùtù – Thỏ), nhưng tui để là Thỏ Nhỏ vì bé này cưng lắm, là thỏ cái lại hay ngại ngùng nữa.

A Hương là một con heo đực thô lỗ, nó không hề thích cái tên này chút nào, cứ như mấy cô gái líu ra líu ríu, trừng mắt phản kháng ba lần nhưng lần nào cũng phải khuất phục dưới uy áp của Hổ Yến Yến.

Trong phòng đều tối om không bật đèn, hơn nữa hình dáng của Đại Hoàng lại nhỏ, nên Hổ Yến Yến để nó đi thăm dò trước, vậy mà lại chẳng có ai.

Bốn đứa đi xung quanh phòng một vòng, cách bày trí căn phòng vô cùng xa hoa, nguy nga lộng lẫy, Hổ Yến Yến còn thấy khung ảnh đính hôn của Salmon Nord với hắn ở trên tủ đầu giường, cậu tức giận úp khung ảnh lại.

Lúc này chợt nghe thấy tiếng nói chuyện ngoài cửa, Hổ Yến Yến nhìn xung quanh, nhanh chóng quyết định chui xuống gầm giường để trốn, Vịt vàng nhỏ với Heo sữa nhỏ cũng nhanh chóng chạy đến, chỉ còn lại thỏ cụp tai vẫn đang ngồi xổm tại chỗ, kéo hai cái tai lớn che hai mắt mình lại, sau đó lầm bầm "Không nhìn thấy tui, không nhìn thấy tui, không nhìn thấy tui."

Hổ Yến Yến: "......"

Trong nháy mắt, Hổ Yến Yến vươn móng, đá thỏ tai cụp vào lòng Heo sữa nhỏ.

Hai chân A Hương ôm lấy thỏ tai cụp, nhìn về phía Hổ Yến Yến thở phì phì cảm ơn.

Hổ Yến Yến: "......"

Hay là ngươi vẫn nên ngậm miệng lại đi, ta không thích nghe heo kêu đâu.

Lúc này, hai người ngoài cửa đã đi vào.

"Ôi, Khang Duy Tư, anh đừng gấp vậy chứ, nhẹ một chút, hai chúng ta lên giường làm đi..."

Cơ thể nhỏ bé của Hổ Yến Yến lập tức cứng ngắc, cậu chắc chắn không hề nghe lầm, âm thanh đang hổn hà hổn hển kia là Salin, nếu vậy thì...

Đây là Salin đang cắm sừng Salmon Nord hả!?
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận