Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta - Chương 57: Cô đang dần dần khoẻ lại
Chương trước- Chương 1: Tình Đơn Phương Của Anh Dành Cho Cô Gái
- Chương 2: Tình Cảm Của Anh Vẫn Vậy
- Chương 3: Anh Đơn Phương Em Cũng Được Nhiều Năm
- Chương 4: Đơn Phương Em Liệu Có Phải Là Sai
- Chương 5: Cảm Ơn Em
- Chương 6: Anh Muốn Nói Cảm Ơn Em Rất Nhiều Nhưng Liệu Anh Có Nên Rút Lại Không
- Chương 7: Có Lẽ Anh Nên Rút Lại Lời Cảm Ơn
- Chương 8: Anh Yêu Em Nhưng Em Yêu Ai
- Chương 9: Có Phải Em Chưa Từng Yêu Anh
- Chương 10: Nếu Em Không Còn Yêu Anh Đừng Cho Anh Hi Vọng Rồi Em Dập Tắt Nó
- Chương 11: Anh Đã Khóc Vì Em
- Chương 12: Sự Thật Kinh Hoàng
- Chương 13: Cuộc Gọi Đến Bất Ngờ Từ Anh
- Chương 14: Cứ Ngỡ Là Anh
- Chương 15: Buổi Đầu Tiên Đi Học
- Chương 16: Tình Huống Bất Ngờ
- Chương 17: Những Ngày Tháng Kinh Hoàng
- Chương 18: Cô Hận Hoàng Anh Rồi Nhưng Đã Được Hóa Giải
- Chương 19: Sự Thật Bất Ngờ
- Chương 20: Sự Hi Vọng Của Anh Dành Cho Cô
- Chương 21: Hi Vọng Anh Dành Cho Cô Chưa Bao Giờ Mất Đi
- Chương 22: Kì Thi Đã Đến
- Chương 23: Kì Thi Sắp Đến Lúc Kết Thúc
- Chương 24: Kì Thi Sắp Hết
- Chương 25: Sắp Hết Kì Thi, Đến Những Ngày Nghỉ Hè
- Chương 26: Tuần Lễ Được Nghỉ
- Chương 27: Sau Một Tuần Được Nghỉ
- Chương 28: Bắt Đầu Vào Học
- Chương 29: Sự Xuất Hiện Bất Ngờ Của Anh Tại Trường
- Chương 30: Giáo Viên Và Học Sinh Bị Mất Tích
- Chương 31: Tinh thần của giáo viên và học sinh sau những tháng ngày bị mất tích
- Chương 32: Tình hình học tập của anh và anh hết hi vọng với cô rồi
- Chương 33: Nên vui hay buồn đây
- Chương 34: Hai anh quay lại trường để học
- Chương 35: Các môn thi chuyển cấp, chia tay học sinh 12, đón các em học sinh mới
- Chương 36: Hai mối tình của Hoàng Anh và anh
- Chương 37: Mối tình của anh và Trang, và quá khứ đầy bi thương của Phương
- Chương 38: Lá thư của cô dành cho Hoàng Anh và lời hứa của Hoàng Anh
- Chương 39: Thi cử và khoảng thời gian nghỉ hè trước khi lên 12
- Chương 40: Phương, em coi anh là gì?
- Chương 41: Phương, em coi anh là gì? (Phần 2)
- Chương 42: Mối tình của anh và Trang, kì thi sắp đến
- Chương 43: Những ngày tháng ôn thi của trường
- Chương 44: Những ngày tháng ôn thi của trường (P2)
- Chương 45: Những ngày tháng ôn thi trên trường(p3)
- Chương 46: Những ngày tháng ôn thi trên trường (p4)
- Chương 47: Kì thi trung học phổ thông quốc gia đã tới
- Chương 48: Kì thi trung học phổ thông quốc gia đã tới(p2)
- Chương 49: Kỳ thi trung học phổ thông Quốc gia sắp hết, và kì nghỉ để chờ điểm
- Chương 50: Kì nghỉ chờ điểm của anh
- Chương 51: Từng bước kế hoạch của việc trả thù, tiếp tục chờ điểm thi
- Chương 52: Thời gian chờ điểm thật là lâu
- Chương 53: Thời gian chờ điểm thật là lâu (Phần 2)
- Chương 54: Thời gian chờ điểm thật là lâu ( Phần 3)
- Chương 55: Thời gian có điểm đã tới
- Chương 56: Tâm trạng bất ổn của anh
- Chương 57: Cô đang dần dần khoẻ lại
- Chương 58: Anh đang cố gắng sắp xếp công việc
- Chương 59: Anh ấy từ chối lời xem phim của cô
- Chương 60: Cô sắp được xuất viện rồi
- Chương 61: Sau một tuần học tập của anh và Hoàng Anh
- Chương 62: Buổi đầu tiên đi học của hai anh và Trang
- Chương 63: Buổi học đầu tiên của hai anh
- Chương 64: Những cạm bẫy đầy rẫy nguy hiểm
- Chương 65: Giúp anh em có thể làm được tất cả
- Chương 66: Chúng ta ở bên nhau được không?
- Chương 67: Cô vui, anh đến tìm và chăm sóc Hoàng Anh cùng Phương
- Chương 68: Những ngày tháng cùng Phương chăm sóc Hoàng Anh
- Chương 69: Buổi học thứ hai ở Đại học thật vui
- Chương 70: Liên tưởng về quá khứ mối nợ ơn tình của giang hồ với ông Lương
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta
Chương 57: Cô đang dần dần khoẻ lại
Cô nghe được tiếng bước chân quen thuộc của anh. Cô nghe được tiếng nói trong lòng của anh. Cô vui lắm cuối cùng anh đã đến.
Cô còn nghe thấy tiếng của anh họ cô nữa.Cô cảm thấy mình dường như đang dần hồi phục. Cô nhờ sự chăm sóc tận tình của Khôi và Hoàng Anh cô dần hồi sức.
Qua việc này cô mới biết cô quan
Như thế nào bản thân cô đều biết rõ trọng với anh thế nào. Anh quan tâm cô rất nhiều. Nhiều hơn cô nghĩ, anh có thể bỏ cả một buổi học chỉ để chăm sóc cho cô.
Thực ra những điều anh dành cho cô, như thế nào bản thân cô đều biết rõ, thực ra kể từ lúc cô tỏ tình với anh, anh đã quyết định từ bỏ Phương rồi.
Khôi theo đuổi Phương bao nhiêu năm cô biết hết. Cô theo đuổi anh chỉ bằng nửa năm anh theo đuổi Phương. Những năm đầu thì anh đồng ý quen cô, cô cảm nhận được anh chưa quên được Phương.
Nhưng cô thấy anh có cách để quên đi Phương cô rất vui. Cô từ khi được anh yêu chưa bao giờ anh làm cô khóc. Những giọt nước mắt của cô chỉ là khi cô quá vui, xúc động. Cô dần dần hồi phục.
Bỗng nhiên chuông điện thoại của Khôi reo lên. Đàn em của Khôi gọi tới: " Alo, đại ca có người đến phá nhưng bọn em can rồi mà nó không biết sợ anh ạ". Khôi tức tối anh đang chăm Trang, anh thật sự không muốn bỏ Trang lại, vì anh mà đi thì Hoàng Anh cũng cần đi theo.
Anh lại gọi điện cho bà tác giả, anh nói: " Alo, chị à, bọn đàn em vừa gọi cho em, có chuyện gấp nên chị chăm người yêu của em giúp em được không? "Bà tác giả:" Sao em không từ chối đi, việc quan trọng nhất vẫn là chăm người yêu em mà đúng không? ".
Anh mới bảo:" Em từ chối rồi nhưng không được chị ạ, chị giúp em đi, em tin tưởng mỗi chị nhất". Bà tác giả nghe vậy thì nói:" Thôi được rồi, xong việc nhớ về chăm người yêu em nghe chưa? Chị sẽ cố gắng chăm đến khi em xong việc".
Khôi nghe bà tác giả nói vậy vui lắm, cô nghe anh có chuyện gấp phải đi cô lại buồn, nhưng cô thấy anh vẫn bồn chồn lo lắng, hoá ra anh lo cho cô. Anh sắp đi anh vẫn lo cho cô.
Đúng Mười lăm phút sau bà tác giả đến. Anh nói cho bà tác giả nên làm như thế nào, chăm sóc cô ra sao. Nói chuyện với cô ấy như thế nào. Bà tác giả trêu anh:" Nếu chị chỉ dân hủ thôi là chị cho anh em em đến với nhau rồi đấy, nhưng chị lại còn là dân ngôn nên em yên tâm chị sẽ chăm cho bé nó cẩn thận".
Bà tác giả vừa mới chuẩn bị vào công giúp cho Khôi thì vợ của bà tác giả gọi điện:" Alo, chồng à, anh đang ở đâu đấy". Ran mới bảo:" Anh đang trên bệnh viện, giúp một người bạn của anh, em cứ yên tâm đi, về nhà anh sẽ hậu tạ cho cục cưng của anh".
Xong bà tác giả tắt máy. Đầu tiên chị lấy khăn mặt trườm lên mặt, xong dần dần là đợi cô tỉnh lại. Sau nhiều ngày chăm sóc tận tình của chị thì cuối cùng cô đã tỉnh lại.
Sau khi cô tỉnh lại, cô cảm thấy nhớ Khôi. Cô mới hỏi bà chị bên cạnh:" Chị ơi Khôi của em đâu rồi? ". Bà tác giả thừa biết cô không hề thích cái nghề của anh nên chị mới nói:" Cậu ấy có việc gấp liên quan đến Hoàng Anh nên đã ra ngoài giải quyết". Cô nghe cũng hiểu một phần.
Cô biết anh họ cô với người yêu anh là anh em vào sinh ra tử. Bà tác giả mới bảo:" Chị báo với Khôi tiếng, sau đó chị mua đồ ăn sáng cho em". Cô bảo :" Chị mua em cháo loãng thôi, hoặc nước cháo thôi nha chị".
Cô còn nghe thấy tiếng của anh họ cô nữa.Cô cảm thấy mình dường như đang dần hồi phục. Cô nhờ sự chăm sóc tận tình của Khôi và Hoàng Anh cô dần hồi sức.
Qua việc này cô mới biết cô quan
Như thế nào bản thân cô đều biết rõ trọng với anh thế nào. Anh quan tâm cô rất nhiều. Nhiều hơn cô nghĩ, anh có thể bỏ cả một buổi học chỉ để chăm sóc cho cô.
Thực ra những điều anh dành cho cô, như thế nào bản thân cô đều biết rõ, thực ra kể từ lúc cô tỏ tình với anh, anh đã quyết định từ bỏ Phương rồi.
Khôi theo đuổi Phương bao nhiêu năm cô biết hết. Cô theo đuổi anh chỉ bằng nửa năm anh theo đuổi Phương. Những năm đầu thì anh đồng ý quen cô, cô cảm nhận được anh chưa quên được Phương.
Nhưng cô thấy anh có cách để quên đi Phương cô rất vui. Cô từ khi được anh yêu chưa bao giờ anh làm cô khóc. Những giọt nước mắt của cô chỉ là khi cô quá vui, xúc động. Cô dần dần hồi phục.
Bỗng nhiên chuông điện thoại của Khôi reo lên. Đàn em của Khôi gọi tới: " Alo, đại ca có người đến phá nhưng bọn em can rồi mà nó không biết sợ anh ạ". Khôi tức tối anh đang chăm Trang, anh thật sự không muốn bỏ Trang lại, vì anh mà đi thì Hoàng Anh cũng cần đi theo.
Anh lại gọi điện cho bà tác giả, anh nói: " Alo, chị à, bọn đàn em vừa gọi cho em, có chuyện gấp nên chị chăm người yêu của em giúp em được không? "Bà tác giả:" Sao em không từ chối đi, việc quan trọng nhất vẫn là chăm người yêu em mà đúng không? ".
Anh mới bảo:" Em từ chối rồi nhưng không được chị ạ, chị giúp em đi, em tin tưởng mỗi chị nhất". Bà tác giả nghe vậy thì nói:" Thôi được rồi, xong việc nhớ về chăm người yêu em nghe chưa? Chị sẽ cố gắng chăm đến khi em xong việc".
Khôi nghe bà tác giả nói vậy vui lắm, cô nghe anh có chuyện gấp phải đi cô lại buồn, nhưng cô thấy anh vẫn bồn chồn lo lắng, hoá ra anh lo cho cô. Anh sắp đi anh vẫn lo cho cô.
Đúng Mười lăm phút sau bà tác giả đến. Anh nói cho bà tác giả nên làm như thế nào, chăm sóc cô ra sao. Nói chuyện với cô ấy như thế nào. Bà tác giả trêu anh:" Nếu chị chỉ dân hủ thôi là chị cho anh em em đến với nhau rồi đấy, nhưng chị lại còn là dân ngôn nên em yên tâm chị sẽ chăm cho bé nó cẩn thận".
Bà tác giả vừa mới chuẩn bị vào công giúp cho Khôi thì vợ của bà tác giả gọi điện:" Alo, chồng à, anh đang ở đâu đấy". Ran mới bảo:" Anh đang trên bệnh viện, giúp một người bạn của anh, em cứ yên tâm đi, về nhà anh sẽ hậu tạ cho cục cưng của anh".
Xong bà tác giả tắt máy. Đầu tiên chị lấy khăn mặt trườm lên mặt, xong dần dần là đợi cô tỉnh lại. Sau nhiều ngày chăm sóc tận tình của chị thì cuối cùng cô đã tỉnh lại.
Sau khi cô tỉnh lại, cô cảm thấy nhớ Khôi. Cô mới hỏi bà chị bên cạnh:" Chị ơi Khôi của em đâu rồi? ". Bà tác giả thừa biết cô không hề thích cái nghề của anh nên chị mới nói:" Cậu ấy có việc gấp liên quan đến Hoàng Anh nên đã ra ngoài giải quyết". Cô nghe cũng hiểu một phần.
Cô biết anh họ cô với người yêu anh là anh em vào sinh ra tử. Bà tác giả mới bảo:" Chị báo với Khôi tiếng, sau đó chị mua đồ ăn sáng cho em". Cô bảo :" Chị mua em cháo loãng thôi, hoặc nước cháo thôi nha chị".
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Tình Đơn Phương Của Anh Dành Cho Cô Gái
- Chương 2: Tình Cảm Của Anh Vẫn Vậy
- Chương 3: Anh Đơn Phương Em Cũng Được Nhiều Năm
- Chương 4: Đơn Phương Em Liệu Có Phải Là Sai
- Chương 5: Cảm Ơn Em
- Chương 6: Anh Muốn Nói Cảm Ơn Em Rất Nhiều Nhưng Liệu Anh Có Nên Rút Lại Không
- Chương 7: Có Lẽ Anh Nên Rút Lại Lời Cảm Ơn
- Chương 8: Anh Yêu Em Nhưng Em Yêu Ai
- Chương 9: Có Phải Em Chưa Từng Yêu Anh
- Chương 10: Nếu Em Không Còn Yêu Anh Đừng Cho Anh Hi Vọng Rồi Em Dập Tắt Nó
- Chương 11: Anh Đã Khóc Vì Em
- Chương 12: Sự Thật Kinh Hoàng
- Chương 13: Cuộc Gọi Đến Bất Ngờ Từ Anh
- Chương 14: Cứ Ngỡ Là Anh
- Chương 15: Buổi Đầu Tiên Đi Học
- Chương 16: Tình Huống Bất Ngờ
- Chương 17: Những Ngày Tháng Kinh Hoàng
- Chương 18: Cô Hận Hoàng Anh Rồi Nhưng Đã Được Hóa Giải
- Chương 19: Sự Thật Bất Ngờ
- Chương 20: Sự Hi Vọng Của Anh Dành Cho Cô
- Chương 21: Hi Vọng Anh Dành Cho Cô Chưa Bao Giờ Mất Đi
- Chương 22: Kì Thi Đã Đến
- Chương 23: Kì Thi Sắp Đến Lúc Kết Thúc
- Chương 24: Kì Thi Sắp Hết
- Chương 25: Sắp Hết Kì Thi, Đến Những Ngày Nghỉ Hè
- Chương 26: Tuần Lễ Được Nghỉ
- Chương 27: Sau Một Tuần Được Nghỉ
- Chương 28: Bắt Đầu Vào Học
- Chương 29: Sự Xuất Hiện Bất Ngờ Của Anh Tại Trường
- Chương 30: Giáo Viên Và Học Sinh Bị Mất Tích
- Chương 31: Tinh thần của giáo viên và học sinh sau những tháng ngày bị mất tích
- Chương 32: Tình hình học tập của anh và anh hết hi vọng với cô rồi
- Chương 33: Nên vui hay buồn đây
- Chương 34: Hai anh quay lại trường để học
- Chương 35: Các môn thi chuyển cấp, chia tay học sinh 12, đón các em học sinh mới
- Chương 36: Hai mối tình của Hoàng Anh và anh
- Chương 37: Mối tình của anh và Trang, và quá khứ đầy bi thương của Phương
- Chương 38: Lá thư của cô dành cho Hoàng Anh và lời hứa của Hoàng Anh
- Chương 39: Thi cử và khoảng thời gian nghỉ hè trước khi lên 12
- Chương 40: Phương, em coi anh là gì?
- Chương 41: Phương, em coi anh là gì? (Phần 2)
- Chương 42: Mối tình của anh và Trang, kì thi sắp đến
- Chương 43: Những ngày tháng ôn thi của trường
- Chương 44: Những ngày tháng ôn thi của trường (P2)
- Chương 45: Những ngày tháng ôn thi trên trường(p3)
- Chương 46: Những ngày tháng ôn thi trên trường (p4)
- Chương 47: Kì thi trung học phổ thông quốc gia đã tới
- Chương 48: Kì thi trung học phổ thông quốc gia đã tới(p2)
- Chương 49: Kỳ thi trung học phổ thông Quốc gia sắp hết, và kì nghỉ để chờ điểm
- Chương 50: Kì nghỉ chờ điểm của anh
- Chương 51: Từng bước kế hoạch của việc trả thù, tiếp tục chờ điểm thi
- Chương 52: Thời gian chờ điểm thật là lâu
- Chương 53: Thời gian chờ điểm thật là lâu (Phần 2)
- Chương 54: Thời gian chờ điểm thật là lâu ( Phần 3)
- Chương 55: Thời gian có điểm đã tới
- Chương 56: Tâm trạng bất ổn của anh
- Chương 57: Cô đang dần dần khoẻ lại
- Chương 58: Anh đang cố gắng sắp xếp công việc
- Chương 59: Anh ấy từ chối lời xem phim của cô
- Chương 60: Cô sắp được xuất viện rồi
- Chương 61: Sau một tuần học tập của anh và Hoàng Anh
- Chương 62: Buổi đầu tiên đi học của hai anh và Trang
- Chương 63: Buổi học đầu tiên của hai anh
- Chương 64: Những cạm bẫy đầy rẫy nguy hiểm
- Chương 65: Giúp anh em có thể làm được tất cả
- Chương 66: Chúng ta ở bên nhau được không?
- Chương 67: Cô vui, anh đến tìm và chăm sóc Hoàng Anh cùng Phương
- Chương 68: Những ngày tháng cùng Phương chăm sóc Hoàng Anh
- Chương 69: Buổi học thứ hai ở Đại học thật vui
- Chương 70: Liên tưởng về quá khứ mối nợ ơn tình của giang hồ với ông Lương
- bình luận