Fans Bạch Dao cực kỳ bực bội, thấy Bạch Dao đã đi bẻ bắp, bọn họ vội vàng trèo sang live stream của Tang Tửu, chuẩn bị xem cô đi về sẽ hãm lờ thế nào, nói không chừng còn đang tìm cách ác độc để đối phó Dao Dao!
Trong khi chờ đợi, bọn họ liên tục mắng chửi Tang Tửu ra vẻ, muốn đội ngũ chương trình biết là cô bị ghét cỡ nào rồi nhanh chóng đuổi Tang Tửu đi!
Mấy năm nay, do sự cải tiến ứng dụng của kỹ thuật quay phim và flycam nên có vô số những show tạp kỹ ra đời.
"Dear Holiday" đều được gắn camera ở những địa điểm quay, dù trang chính của live stream đang phát sóng cảnh hoạt động nhóm nhưng dân mạng có thể nhảy sáng góc nhìn cá nhân, live stream từ 8 giờ sáng đến 8 giờ tối, camera sẽ tắt khi nghệ sĩ ở phòng ngủ, nhà vệ sinh hoặc liên quan tới việc riêng tư.
Fans Bạch Dao nhìn A Tửu chạy chậm về, nhìn A Tửu đặt chai nước suối lên bàn, lại nhìn A Tửu vào phòng ngủ, rồi nhìn thấy màn hình live stream đen đi.
"..."
Cái đệt! Cô chơi tụi tui á hả?!
Đù.
Trước khi chơi tụi tui lại còn nhớ tới việc chuẩn bị cho Dao Dao chai nước?
A Tửu về phòng, trực tiếp nằm lên giường rồi chôn mặt vào gối, cô không thể kiềm chế tâm trạng, giọng nói nhỏ xíu vừa buồn bã vừa tủi thân: "Sư huynh, sư tỷ, mọi người đang ở đâu QAQ."
Bản thân cùi bắp như gì.
Rút kiếm chậm chạp, bói toán không chuẩn, năm nào thi cử cũng đội sổ, cô có thể tự lực cánh sinh trong thế giới không quen biết ai sao?!
"Họ ở đây, duyên tới thì sẽ gặp lại."
Một âm thanh điện tử chợt truyền đến.
A Tửu bỗng ngẩng đầu, tuy trong lòng hận không thể lập tức hỏi chuyện liên quan tới sư huynh sư tỷ nhưng cô vẫn cố gắng kìm nén, quan tâm hệ thống trước: "Hệ thống, bà chưa đi hả?"
"Chờ bà đọc xong cốt truyện của Tang Tửu, tui phải tiếp tục làm việc." Nó bề bồn nhiều việc, bận bảo vệ từng thế giới nhỏ, cơ bản không thể bên cạnh một ký chủ.
Còn chương trình tính toán giá trị hãm lờ là hệ thống con của nó.
"Trước khi chết bà có thể gặp được hệ thống cũng coi như có duyên phận, chờ bà tích lũy xong giá trị hãm lờ thì không cần duy trì thiết lập nhân vật của thế giới này nữa."
Ở không gian song song, được Tang Tửu đồng ý, hệ thống đã dùng thủ đoạn nào đó để A Tửu chiếm lấy cơ thể của Tang Tửu mà sống lại, có lẽ bản thể của A Tửu bắt nguồn từ số liệu vô tận nên trừ không thể tu luyện thì những khả năng khác đều ở đây, thậm chí là tối ưu hóa cơ thể của Tang Tửu một cách vô hình.
Nhưng dù nói thế nào, rốt cuộc A Tửu cũng là người thuộc về thế giới khác, một khi thiết lập nhân vật sụp đổ rồi bị thế giới trong sách phát hiện và loại trừ, nó cũng không thể ngăn cản kết cục A Tửu bị xóa sổ.
Ôi, ai bảo đạo trời lười trông coi thế giới nhỏ trong sách, nếu không phải nhân quả báo ứng đều tuần hoàn thì nó cũng chả cần bận rộn như vậy.
"Ừ! Cảm ơn bà nha A Thống." A Tửu nói cảm ơn xong thì xấu hổ sờ mũi, đôi mắt hạnh trong veo như nai con tràn đầy sự mong đợi và có chút cẩn thận: "Tui thật sự có thể gặp lại sư huynh sư tỷ sao?"
"Được chứ, nhưng vẻ ngoài với thân phận của bọn họ cũng thay đổi, bà thấy cũng chưa chắc nhận ra."
Aaaaaaaaa!!!!!!!
A Tửu vui vẻ tới độ gò má ửng đỏ cả lên, một lát sau vội vàng lấy tay che miệng lại, cô sợ mình hét lớn quá sẽ ảnh hưởng tới người khác, nhưng hai mắt lộ bên ngoài vẫn ngập tràn ý cười, lấp lánh như vì sao.
Có thể gặp là được rồi!
"Còn tiểu sư thúc thì sao?"
"Không tra được số liệu, xin lỗi."
A Tửu rũ mắt, thoạt trông rất mất mác, trong chốc lát cô lại lắc đầu, vô cùng nghiêm túc đáp: "A Thống, đừng xin lỗi, bà có thể nói chuyện sư huynh sư tỷ cho tui là đã tốt lắm luôn, cảm ơn bà!" Dù sao cô chỉ mới gặp tiểu sư thúc một lần, hệ thống không tra được cũng hết sức bình thường.
"Khụ."
"Không cần cảm ơn."
"Truyền đạt cốt truyện..."
A Tửu vội vàng nhắm mắt, hồi lâu sau cái tay xoa xoa bụng đổi thành xoa thái dương, cô hơi hiểu tại sao Tang Tửu trong sách vừa ra sân là kiếm chuyện với Bạch Dao.
Lúc Tang Tửu 10 tuổi, mẹ Tang qua đời vì bệnh nặng, năm sau ba Tang cưới Lâm Tình, đồng thời Lâm Tình cũng dẫn con gái ruột Bạch Dao sắp 11 tuổi tới nhà họ Tang.
Trước khi Tang Tửu bỏ nhà đi, hai người từng cùng nhau ở dưới một mái hiên suốt tám năm, trong tám năm đó, dù Tang Tửu và Bạch Dao có xích mích gì, ba ruột, anh em, bạn bè, ngay cả trúc mã mà cô ấy thích lúc nhỏ đều thiên vị Bạch Dao, cũng không chơi đùa với Tang Tửu nữa, ở trong mắt bọn họ, trên người Tang Tửu chỉ có hai cái nhãn là không hiểu chuyện và kiêu căng.
Sau đó Tang Tửu lại nhận ra, mặc cho mình thích ai thì không tới một tháng, người kia sẽ thích Bạch Dao, cùng lúc sẽ xa lánh cô, đủ thứ như thế khiến Tang Tửu càng không ưa Bạch Dao, cô cảm thấy trời sinh bọn họ đã khắc nhau!
Tháng trước, vì bị người đại diện chơi nên Tang Tửu không đọc kỹ hợp đồng mà ký "Dear Holiday", sau khi tới đây cô ấy mới phát hiện suốt hành trình đều live stream, hơn nữa trong dàn khách mời còn có Bạch Dao!
Một người mà cô cực kỳ ghét, hận không bao giờ gặp mặt nữa, Bạch Dao!
Trong chương trình, Tang Tửu bị Bạch Dao kích động, sự chán ghét tích lũy ở những năm qua bùng nổ trong nháy mắt, Tang Tửu vốn ghét ai là trực tiếp thể hiện, cũng không quan tâm những khách mời khác, cô ấy ôm tâm lý sau này mình không làm nghệ sĩ nên lập tức chửi rủa Bạch Dao, từ đầu đến cuối cô đều cố gắng ra vẻ, mỉa mai Bạch Dao, thế mà nhiều lần bị hành ngược lại cũng không nói, còn giúp Bạch Dao xây dựng hình tượng nữa.
Tình hình trước mắt và cốt truyện đã bị lệch, sau buổi trưa bị ba Tang chửi một trận vào mặt thì Tang Tửu tỉnh ra, sau đó hệ thống tìm tới tận nơi hỏi cô ấy có muốn đến thế giới song song làm lại từ đầu không.
Tang Tửu nhận ra mình đã làm cho tình hình rất khó kết thúc, vả lại kết cục trong tương lai cực kỳ xấu nên không hề do dự đồng ý với hệ thống đến thế giới song song bắt đầu lại, dù sao thế giới này cũng không có người khiến cô lưu luyến, dứt khoát để lại thân phận cho A Tửu trong game mobile suýt chết kia.
Hệ thống thấy A Tửu im lặng nằm trên gối, hơi lo lắng trí nhớ của cô sẽ bị ảnh hưởng hoặc bị kết cục trong tương lai hù dọa: "A Tửu, bà có sao không?"
"A Thống, bà đang quan tâm tui hả?" A Tửu hỏi xong thì nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cô khẽ chớp mắt, nhỏ giọng trả lời: "Tui không sao đâu."
Ý thức linh hồn của A Tửu mạnh mẽ đến mức không tưởng tượng nổi, đối với cốt truyện, A Tửu như kiểu cưỡi ngựa xem hoa, cơ bản là chả để lại chút dấu vết gì, nói về ảnh hưởng thì muốn A Tửu có thể nhận ra một số người và mấy cái vụ bôi đen trên mạng thôi.
Ban nãy cô yên lặng chỉ vì thấy khát vọng được người khác chú ý của Tang Tửu đã từng rất giống mình, song cô lại hạnh phúc hơn Tang Tửu khi gặp được sư huynh sư tỷ.
"Vậy thôi, nếu bà không sao thì tui đi đây, không có gì thì đừng có kêu tui đó."
Nghe thế, A Tửu hơi cong mắt: "Tui biết rồi, bà rất bận." Ngừng lại một chút, A Tửu còn nói: "Người bạn đầu tiên ở thế giới mới, bái bai."
"Tạm biệt."
Được trả lời nên đôi mắt của A Tửu tràn ngập vui vẻ, trong chốc lát cô xoay người xuống người, nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, cô chắp hai tay rồi nhắm mắt lại: "Tang Tửu, cảm ơn bà đã cho tui cơ hội có thể gặp lại sư huynh sư tỷ ở một thế giới khác sau khi chết, tui cũng chúc bà sẽ hạnh phúc hơn ở một thế giới song song, vả lại cũng xin lỗi bà, bây giờ tui phải lấy thân phận của bà để làm một đứa hãm lờ, nhưng tui hứa là đợi giá trị hãm lờ đủ rồi thì chắc chắn tui sẽ làm người tốt, hơn nữa cũng sẽ tích cực làm việc thiện!"
Nói xong A Tửu thở hắt, sau đó cô chuẩn bị ra khỏi phòng, vừa đến trước cửa thì cô nhìn chăn nệm hơi lộn xộn, trong mắt lộ vẻ đấu tranh. Một người vừa lười vừa nhõng nhẽo sống mình ên thì không nên có cái giường ngăn nắp ha? Cơ mà nếu không gọn gàng thì trông rất kỳ cục nhỉ?
A Tửu xoắn xuýt đến mức gương mặt nhíu chặt lại thành một đống, hồi lâu cô do dự sờ lên giường, nhắm mắt xốc đống chăn ga hơi bừa bộn kia lên.
Giá trị hãm lờ: 3/9999.
Yeeeee!
Thần chú 7 chữ, lười, em lại làm được rồi!
A Tửu ye xong cũng không dám nhìn chăn ga trên giường nữa, sợ một giây sau bản thân sẽ nhào tới sắp xếp cho gọn gàng, cô vội vàng chạy ra ngoài.
Lúc A Tửu bước ra thì trong nháy mắt, ở khung live stream chính và của những nghệ sĩ khác đều xuất hiện một làn bình luận có nội dung khá giống nhau.
"Tang Tửu hãm lờ ra rồi kìa!!! Mau tới coi mẻ chuẩn bị làm gì nữa!!!"
"Aaa, tao đoán chắc bả nhận ra không thể để lộ cái nết thật sự của mình trước ống kính nên muốn ra ngoài xoay chuyển tình hình đó."
"Xoay chuyển cái quần! Dao Dao bẻ bắp xong mất tiêu, còn cần cô ta tới xoay chuyển à?"
Mọi người ngoài miệng mắng Tang Tửu nhưng lại không ảnh hưởng tới việc bọn họ chạy đến phòng live stream của Tang Tửu, bọn họ muốn xem Tang Tửu định diễn thế nào, xoay chuyển thế nào!
"Mệt quá luôn." A Tửu nhìn người quay phim và flycam trước mặt, cô giả vờ buồn ngủ, ánh mắt liếc sang ghế salon trong phòng khách, không nói câu nào mà nhào tới.
Vừa bảo là sợ cháy nắng nên cô chắc chắn phải đợi trời mát mới đi, phải chịu trách nhiệm với lời nói của mình.
Một phút sau, toàn bộ người xem đều tận mắt thấy A Tửu cuộn tròn trên ghế, điều chỉnh thành tư thế cá mặn rồi hài lòng nhắm mắt.
Giá trị hãm lờ: 4/9999.
A Tửu nghe hệ thống con tính toán thì hơi tung tăng, sau đó ngọt ngào thiếp đi, thì ra làm một bé hãm lờ cũng không khó lắm.
Ánh mặt trời rọi qua cửa sổ, chiếu một tầng ánh sáng vàng lên người A Tửu làm tôn lên làn da trắng như tuyết và một bên gương mặt xinh đẹp, sống động của cô, hệt như tinh linh ngủ say nơi rừng rậm vậy.
Làn bình luận: Kí lùm mé!!!
"Tang Tửu, cô ngủ cái quần! Dậy liền! Đi ra ngoài mà diễn, đi ra ngoài mà ra vẻ!"
"Bò dậy! Cô bò dậy lẹ coi!!!"
"Ngủ ở phòng ngủ được mà, sao cô lại phải tới phòng khách ngủ trước mặt người xem thế, đúng là giết người không cần dao."
"Aaaa! Tui phải đánh thức chị! Dm chị thật sự ngủ luôn á!!!"
Không thể không nói, việc A Tửu nằm xuống rồi ngủ ngay lập tức khiến dân mạng đều hoang mang, chẳng ai ngờ Tang Tửu bất chấp tất cả, diễn cũng không thèm diễn.
Ba ngày trước, Tang Tửu gặp Bạch Dao là gây sự và mỉa mai nhưng hai người cứ gặp nhau miết, mà Tang Tửu vẫn mãi nằm kèo dưới, dân mạng, nhất là fans Bạch Dao luôn thể hiện sự tức giận trong phần bình luận, cũng thầm vui vẻ.
Ở trong mắt bọn họ, Tang Tửu như con hề vậy, vừa giải trí cho mọi người, vừa có thể hút fans cho Bạch Dao, thật sự dùng cô như đồ bỏ đi vậy.
Nhưng bây giờ...
Fans Bạch Dao thấy Bạch Dao vất vả cực nhọc bẻ bắp ở ruộng rồi nhìn Tang Tửu ngủ ngon trên ghế salon hệt một con heo trắng trắng hồng trồng thì thầm bực bội, chỉ có thể gào thét bình luận: "Cô ngồi dậy cho tôiiiiii!"
Trong khi live stream, A Tửu ngủ rất ngon, chắc là nằm mơ nên ngủ cũng có thể cười ngọt ngào, đôi khi cái đầu xù xù sẽ vùi vào ghế, dù sao thì... Ngủ cực ngon!
Giang cư mận kiểu: Tức giận mà chả biết làm gì!
Sáu giờ chiều, khi năm người còn lại bưng mâm thức ăn từ bếp đặt lên bàn ở phòng khách thì người xem live stream ở chỗ A Tửu bỗng chốc sững sờ.
Đù!
Bọn họ thực sự xem Tang Tửu ngủ suốt 3,4 tiếng trong phòng live stream của cô!
Nhà của hộ nông dân trong chương trình có ba tầng, ba khách mời nữ ở lầu 3, dùng chung một phòng tắm, ba khách mời nam thì ở lầu 2, dùng chung một phòng tắm, mà lầu 1 thì được trang bị phòng khách, bếp và mấy thứ lặt vặt.
Đồ trong phòng khách không nhiều, bàn ăn dài nằm giữa, bên trái bày mấy chậu cây xanh, bên phải là chỗ để nghỉ, dùng để chơi trò chơi.
A Tửu nằm trên ghế salon, vừa khéo đưa lưng về phía bàn ăn nên năm người không ai nhìn thấy cô.
Bạch Dao cởi tạp dề ra, cô ta nhìn Quý Lâm Xuyên ngồi đối diện với vẻ mặt lạnh lùng, thầm thấy đáng tiếc, quay hình đã bốn ngày, cô ta vẫn chưa thể quen thân với anh.
Tiếc rẻ xong, Bạch Dao liếc sang ba người khác, dịu dàng mở miệng: "Tôi đi gọi Tửu Tửu nhé, em ấy chưa ăn cơm trưa, buổi chiều lại đau dạ dày, buổi tối cũng không thể không ăn." Cô ta đi gọi, chắc chắn Tang Tửu sẽ nổi giận.
Nghe vậy, Giang Tuấn định cột tóc lại hừ lạnh một tiếng: "Không ăn một ngày chả có chết đói đâu, chúng ta làm việc, cô ta lại lười biếng, tới đây ba ngày thì đủ ba ngày đau dạ dày, không phải thấy em cơm sao? Anh đoán là ăn vặt trong phòng rồi."
Giang Tuấn là đạo diễn, anh ta là bạn thời Đại học của Lương Dư, vẫn luôn mong có thể làm mai Bạch Dao với Lương Dư, nhưng vẫn luôn có Tang Tửu tới quấy rối, sau khi đến "Dear Holiday", anh ta càng coi thường Tang Tửu, kiểu cách, xấu tính, cơ bản là chả xứng với anh em của anh ta chút nào.
"Anh đừng có bêu xấu tôi."
Vì một câu nói của Giang Tuấn mà phòng khách hệt bị đóng băng, bỗng dưng một âm thanh như ngủ mớ truyền tới, trừ ca sỉ đỉnh lưu Quý Lâm Xuyên lạnh mặt cả buổi chiều, y như ai thiếu anh tám trăm ngàn thì những người khác đều nương theo tiếng nhìn về phía salon.
Đầu tiên là cái đầu xù xù, vì ngủ nên trên đầu có mấy cọng tóc dựng thẳng lên, giây kế tiếp lộ ra gương mặt mềm mại trắng trẻo của A Tửu sau ghế salon, trong mắt vẫn còn hơi nhập nhèm.
A Tửu vừa giơ tay đè mấy sợi tóc dựng đứng trên đầu xuống vừa nhìn Giang Tuấn, cô xụ mặt, nghiêm túc lặp lại: "Tôi không ăn vặt trong phòng ngủ, anh đừng có bêu xấu tôi."
Giọng nói mềm mại nhỏ nhẹ khiến trái tim người nghe cũng mềm nhũn theo, hoàn toàn không thấy sự ngang ngược trước đây.
Không đợi những người khác phản ứng, Quý Lâm Xuyên chợt quay đầu nhìn về phía A Tửu, khóa chặt ánh nhìn trên mặt A Tửu rồi cau mày.
Anh không nhớ ban đầu Tang Tửu nói chuyện có dáng vẻ thế nào nhưng câu nói vừa rồi, âm thanh và ngữ điệu y hệt tiểu sư muội A Tửu trong game mobile!
Hơn nữa chắc vì tâm lý mà anh lại cảm thấy mặt mũi Tang Tửu cực giống với mô hình của tiểu sư muội trong game!
A Tửu bắt gặp gương mặt của Quý Lâm Xuyên, quả nhiên cô không nhận ra anh, cô dụi mắt, ngáp một cái rồi đi về phía bàn dài, đồng thời nghiêm túc giải thích với mọi người: "Xin lỗi, vừa nãy tôi đang ngủ nên không để ý mọi người quay về, khiến mọi người đợi tôi ăn cơm."
Những người khác:...
"Dmmmm! Tang Tửu đáng gờm thiệt, mọi người mồ hôi mồ kê, còng lưng bẻ bắp ở ruộng, cô ngủ trên ghế salon đã không nói rồi, giờ cô còn mặt mũi nói ra nữa hả?"
"Tang Tửu giỏi ghê, sợ người ta không ghét bả hay gì?"
Như phần bình luận đã nói, một câu nói của A Tửu thật sự có hiệu quả chết người.
Giá trị hãm lờ: 5/9999.
"?"
A Tửu kinh ngạc ngẩng đầu, vừa rồi mình làm được chữ gì trong thần chú 7 chữ vậy?
Vài giây sau, A Tửu chọn người có dáng vẻ hợp mắt mình nhất trong cả đám, cô mím môi, chân thành đặt câu hỏi: "Cho em hỏi, vừa rồi em mới gây sự đúng không ạ?" Một khi cô học được thì chẳng phải sự nghiệp hãm lờ sẽ lên một tầng cao mới sao?
Người được chọn là Quý Lâm Xuyên:...
Cô hỏi câu này mới là gây sự đấy.