Mạt Thế Trọng Sinh Chi Phản Kích Đi, Thiếu Niên! - Chương 53
Chương trước- Chương 1: Mẹ kế để cậu chết đi
- Chương 2: Mẹ ruột cho cậu sống lại
- Chương 3: Không biết là người mẹ nào đưa tới bàn tay vàng
- Chương 4: Cùng lúc đó ở bên kia
- Chương 5: Sốt ruột gặp mặt
- Chương 6: Cho nên, đây là thu hở?!
- Chương 7: Đùi bự, ôm chặt nào!
- Chương 8: Thực vật biến dị
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22: Ba tầng? Ăn luôn?!
- Chương 23: Bí mật trong tấm ảnh
- Chương 24: Mang theo nữ nhân kia!
- Chương 25: ‘Tập kích’ ban đêm
- Chương 26: Cứ như vậy liền hi sinh
- Chương 27: An Thần đã chết?!
- Chương 28: Thời khắc hung hiểm
- Chương 29: Nói không rõ phương pháp cứu chữa
- Chương 30: Mãi đến khi, không bao giờ rời đi nữa
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70: (Ngoại truyện quân): Hằng ngày – 1
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79: (Ngoại truyện quân): Thiếu nữ bí ẩn
- Chương 80: (Ngoại truyện quân): Khởi nguồn
- Chương 81: (Ngoại truyện quân): Hằng ngày – 2
- Chương 82: (Ngoại truyện quân): Hằng ngày – 3
- Chương 83: (Ngoại truyện quân): Hằng ngày – 4
- Chương 84: (Ngoại truyện quân): Hận ý
- Chương 85: (Ngoại truyện quân): Cá mè một lứa (playboy x và thiếu niên trung nhị)
- Chương 86: (Ngoại truyện quân): Kế hoạch của mama – san
- Chương 87: (Ngoại truyện quân): Hằng ngày – 5
- Chương 88: (Ngoại truyện quân): Cổ tích nơi rừng sâu
- Chương 89: (Ngoại truyện quân): Căn cứ Mạch Thành
- Chương 90: (Ngoại truyện quân): Ảo ảnh ký ức
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Mạt Thế Trọng Sinh Chi Phản Kích Đi, Thiếu Niên!
Chương 53
Dịch Hạo Thiên hôn mê, cũng may trong cơ thể anh có Mục Huyền Bí Quyết, theo sự thăng cấp của Dịch Hạo Thiên mà đẳng cấp tu luyện cũng được đề cao, công hiệu trị liệu được tăng tiến một cách rõ rệt, chỉ cần không có ngoại lực can thiệp, hẳn là không bao lâu nữa sẽ tỉnh lại thôi.
Bởi vì An Thần tiêu hao tinh thần lực quá độ nên đã sớm mệt lã, sau khi được biết Dịch Hạo Thiên không có chuyện gì, thoáng cái cậu liền quỳ rạp trên mặt đất, đến cả đầu ngón tay cũng lười nhúc nhích. Chó Bắc Kinh nhỏ bước bước bước cái chân cụt lủn của mình qua cọ lên gương mặt của An Thần, xúc cảm mao nhung nhung không khỏi khiến cho An Thần híp mắt lại.
________________________________________
"Ê nè, đừng có ngủ chứ, cậu cũng vào dược tuyền ngâm một hồi đi, nhớ là phải cởi quần áo ra đó, như vậy mới có thể giúp cho nước suối dễ thấm vào da, thuận lợi cho việc chữa thương."
"Hửm?" An Thần mở mắt ra, chợt nhớ tới đại ca cũng chưa có cởi quần áo nha, lập tức dốc ra một chút khí lực cuối cùng bò vào trong suối, hai ba cái liền lột sạch quần áo của Dịch Hạo Thiên, lồng ngực tiểu mạch sắc, tinh tế mà lại đàn hồi, độ cong duyên dáng khiến cho An Thần cực kỳ hâm mộ. Mặc dù cậu đã rèn luyện từ nhỏ cùng với đại ca nhưng vẫn không thể nào luyện ra được vóc người hoàn mỹ như vậy.
Cởi quần áo của Dịch Hạo Thiên xong cậu ngồi ở một bên, không hay không biết liền dựa vào vai Dịch Hạo Thiên ngủ mất.
Đợi đến khi Mục Huyền Bí Quyết trong cơ thể tuần hoàn xong một vòng, vết thương trên người đã được trị hết 7 – 8 phần, Dịch Hạo Thiên phát hiện dị năng cấp 4 của mình lại bước lên một bậc thang mới, gần như đã đạt tới cấp 4 đỉnh phong, chỉ còn thiếu một cơ hội đột phá nữa mà thôi.
Khi anh từ từ mở mắt ra, liền cảm nhận được bả vai bị một vật cứng quen thuộc đè nặng, anh mỉm cười, đang chuẩn bị giúp An Thần điều chỉnh tư thế ngủ một chút, hai tay đang vươn ra chợt dừng lại.
Dưới ánh trăng làn da tinh xảo của thiếu niên tựa như hiện lên một tầng ánh sáng bạc, gương mặt vừa mới nảy nở, ngây ngô xen lẫn với thành thục đặc biệt ý nhị, lông mi đen nhánh hơi rung động, đặt trên gương mặt ôn hòa phá lệ mê hoặc người khác.
Tầm mắt của Dịch Hạo Thiên chậm rãi dời xuống đôi môi đang khép hờ của thiếu niên, dọc theo chóp mũi hô hấp khe khẽ của cậu phả lên đầu vai anh, khiêu khích bụng dưới của anh dâng lên một trận lửa nóng.
Tiểu Thần... Lại trưởng thành thêm rồi!
Anh vươn tay ra, thận trọng ôm lấy thiếu niên vào trong ngực, mơn trớn đầu tóc mềm mượt, nắm lấy đầu vai cậu, tay kia thì vòng qua eo của An Thần, ôm lấy cả người cậu đặt lên trên đùi mình, hai người không ai mặc quần áo, da thịt nhẵn bóng không ngừng ma sát vào nhau, hệt như có một chú mèo con dùng móng vuốt cào vào tim anh khiến cho nơi đó có hơi ngứa ngáy.
Tiểu Thần, dường như đã lớn đến 18 tuổi.
Dịch Hạo Thiên khẽ rũ đầu xuống, mang theo dục vọng hôn lên cặp môi mình ngày nhớ đêm mong, không có quá nhiều tiền hí, giống như bị cấm dục rất lâu đến hiện tại mới được giải phóng, anh không kiềm chế nổi mà nổi dùng đầu lưỡi tấn công vào trong, đầu lưỡi linh hoạt trêu chọc mỗi một bộ phận trong khoang miệng của đối phương, dường như giữa lúc mơ mơ màng màng An Thần ý thức được cái gì đó, cậu ngẩng đầu lên nghênh hợp theo bản năng, rất nhanh liền bị đối phương quyến rũ, tiến hành quấn quít càng thêm sâu sắc.
Sau khi nụ hôn kết thúc, Dịch Hạo Thiên phát ra một tiếng hừ nhẹ sung sướng, An Thần lại mờ mịt mở to hai mắt, lúc thấy rõ người đang đối diện với mình là Dịch Hạo Thiên, mắt của cậu hiện lên một tia bừng tỉnh.
"Tiểu Thần..." Đáy mắt Dịch Hạo Thiên thâm trầm, thanh âm mang theo một tia đè nén khàn khàn, cánh tay không khỏi gia tăng lực đạo, đương nhiên An Thần hiểu rõ ý tứ của Dịch Hạo Thiên, theo bản năng thân thể cậu có hơi cứng đờ lại.
Một đôi tay mang theo vết chai mỏng chậm rãi xoa lên phía sau lưng cậu, từ cổ đến xương cùng, khẽ ma sát tựa như đang vuốt ve một tấm tơ lụa thượng đẳng.
"Anh sẽ không làm đến cuối cùng, Tiểu Thần..." Dịch Hạo Thiên âm thầm thở dài dưới đáy lòng, anh không muốn ép buộc em ấy, không muốn để cho Tiểu Thần cảm thấy chuyện làm tình với mình là rất miễn cưỡng, điều anh hi vọng chính là niềm vui sướng cùng thuộc về hai người.
Tuy rằng vẻ mặt An Thần không biểu hiện gì nhưng đúng là đã âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Phát sinh quan hệ vượt qua ý nghĩa bình thường với đại ca của mình, mặc dù cậu không chán ghét cũng không phản cảm, nhưng nếu cứ tiếp tục làm như không có chuyện gì xảy ra thế này thì trong nhất thời cậu vẫn còn có chút khó có thể tiếp thu.
Dục vọng ở phần bụng dưới trướng đau khiến cho hô hấp của Dịch Hạo Thiên ngày càng nặng nề hơn, anh vùi đầu vào trong cổ An Thần hít một hơi thật sâu.
"Tiểu Thần, giúp anh một chút..."
An Thần có hơi sửng sốt, Dịch Hạo Thiên nắm lấy cổ tay của cậu, từ từ dời xuống phía dưới, hình như cậu cũng cảm nhận được, nhất thời tim bắt đầu đập liên hồi, bỗng nhiên ngón tay chạm vào cự vật nóng cháy gần như càng khiến cho An Thần hoảng sợ hơn, rụt tay trở về theo bản năng, bất quá rất nhanh liền bị Dịch Hạo Thiên bắt lấy.
"Giúp anh chút thôi, nha? Tiểu Thần..." Thanh âm kiềm nén đầy nhẫn nại truyền đến từ phần cổ của An Thần, tiếng thở dốc trầm thấp cứ như đang vang lên ở bên tai cậu, An Thần khẩn trương nuốt một ngụm nước miếng, lần thứ hai ngón tay thận trọng chạm vào cự vật nóng cháy, hình như nó lại trướng lớn thêm một vòng ở trong lòng bàn tay của cậu rồi.
An Thần chưa từng giúp người khác thẩm du bao giờ, nhưng cậu cũng đã tự làm qua, An Thần cố gắng không quan tâm đến mấy cái suy nghĩ miên man trong đầu mình, cố hết sức thả lỏng tâm tình, giúp Dịch Hạo Thiên phát tiết ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Mẹ kế để cậu chết đi
- Chương 2: Mẹ ruột cho cậu sống lại
- Chương 3: Không biết là người mẹ nào đưa tới bàn tay vàng
- Chương 4: Cùng lúc đó ở bên kia
- Chương 5: Sốt ruột gặp mặt
- Chương 6: Cho nên, đây là thu hở?!
- Chương 7: Đùi bự, ôm chặt nào!
- Chương 8: Thực vật biến dị
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22: Ba tầng? Ăn luôn?!
- Chương 23: Bí mật trong tấm ảnh
- Chương 24: Mang theo nữ nhân kia!
- Chương 25: ‘Tập kích’ ban đêm
- Chương 26: Cứ như vậy liền hi sinh
- Chương 27: An Thần đã chết?!
- Chương 28: Thời khắc hung hiểm
- Chương 29: Nói không rõ phương pháp cứu chữa
- Chương 30: Mãi đến khi, không bao giờ rời đi nữa
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70: (Ngoại truyện quân): Hằng ngày – 1
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79: (Ngoại truyện quân): Thiếu nữ bí ẩn
- Chương 80: (Ngoại truyện quân): Khởi nguồn
- Chương 81: (Ngoại truyện quân): Hằng ngày – 2
- Chương 82: (Ngoại truyện quân): Hằng ngày – 3
- Chương 83: (Ngoại truyện quân): Hằng ngày – 4
- Chương 84: (Ngoại truyện quân): Hận ý
- Chương 85: (Ngoại truyện quân): Cá mè một lứa (playboy x và thiếu niên trung nhị)
- Chương 86: (Ngoại truyện quân): Kế hoạch của mama – san
- Chương 87: (Ngoại truyện quân): Hằng ngày – 5
- Chương 88: (Ngoại truyện quân): Cổ tích nơi rừng sâu
- Chương 89: (Ngoại truyện quân): Căn cứ Mạch Thành
- Chương 90: (Ngoại truyện quân): Ảo ảnh ký ức
- bình luận