[Mau Xuyên] Tuyệt Đại Phản Công: Ký Chủ Thần Bí Xuất Kích! - Chương 29:chương 29:
Chương trước[Mau Xuyên] Tuyệt Đại Phản Công: Ký Chủ Thần Bí Xuất Kích!
Chương 29:chương 29:
Chỉ có một cách tin hay không, chính là chút nữa đoàn tang thi xuất hiện thì họ sẽ tin.
Đội trưởng trong lòng có chút không tin nhưng không thể lơ là nên cho người thăm dò xung quanh.
Nếu cô gái nói thật mà họ không tin nên chưa chuẩn bị gì cả chỉ sợ tổn thất nặng hoặc chết hết.
Quả nhiên...
Một lúc sau, có một người hoảng sợ chạy tới, hét lớn, "không hay, tang thi đoàn đang chạy tới đây!"
Lời vừa dứt, một đoàn tang thi đang về hướng bọn họ mà đi, đoàn người hoảng loạn sợ hãi.
Tang thi...
Là thứ mà con người sợ hãi, nó không đau đớn, không sợ hãi, chỉ có mục tiêu là thịt người.
Đội trưởng nhanh chóng chỉnh sửa đội ngũ, dị năng giả, người của quân đội và các thanh niên tráng hán cùng nhau bảo vệ lấy người già, phụ nữ và trẻ con.
Tang thi cùng con người đấu với nhau, từng người ngã xuống, máu tươi nhuốc đỏ.
Tang thi hung mãnh không biết đâu chỉ biết gào thét nhào lên.
Con người phản kháng không chịu nổi chỉ có thể ngã xuống mà chết.
Vân Dao cùng Lâm Điềm điên bên ngoài đám quân đội bảo vệ nên tang thi cũng tán công không ít.
Bất quá không bị Lâm Điềm dùng băng đánh chết thì cũng bị Vân Dao cho một phất một đám mất mạng.
Đám người chống trả quyết liệt, khi nhìn bên Vân Dao cũng bị bao vây giống mình thì có chút khinh thường hai người ngu xuẩn.
Nhưng khi thấy hai người ra tay thì há hốc mồm, một chiêu miểu sát một đám, đây là dị năng gì?
Thực lực này...
Nửa ngày sau, con cuối cùng tang thi cũng ngã xuống, không kịp nghỉ ngơi thì đội trưởng ra lệnh lập tức rời khỏi nơi máu tanh này.
Khứu giác tang thi linh mẫn, nếu ngửi thấy mùi máu sẽ đến đây.
Đoàn người nhanh chóng rời đi, tìm nơi khác cách nơi địa chiến lúc nãy rất xa.
Cho người kiểm tra lại đội ngũ, thì phát hiện dị năng giả chết phân nửa, người bình thường có số lượng người chết nhiều hơn dị năng giả mấy chục người! Phụ nữ và trẻ em chết không ít.
Chốc lát, trong đội ngũ một hồi thương tâm.
Đột nhiên, mọt giọng cay nghiệt cảu một người đàn bà vang lên.
"Tại cô lại không giúp chúng tôi?"
Tiếng nói làm cho người ta chú ý, là một trung niên phụ nữ chỉ tay vào hai cô gái.
Hai người này mặc đồng phục học sinh, sạch sẽ quần áo không giống như đây là mạt thế.
Họ phát hiện hai người này là hai người có dị năng mạnh mẽ kia, một chiêu là giết được tang thi.
Nếu như lúc cô ta giúp họ đánh tang thi thì có lẽ không có chuyện nhân thương thảm trọng như vậy.
Có lẽ người thân họ không chết...
"Nếu lúc đó cô ra tay thì con tôi không phải chết rồi!"
"Đều là con người sao cô lại không giúp chứ!"
"Lúc tang thi sắp đến sao cô không nói chứ!"
"Đồ ác độc!"
"...."
Nhiều lời chửi rủa vang lên khắp nơi.
Nếu các cô ra tay thì sẽ không có chuyện này.
Nếu cô giải thích với bọn họ có tang thi đến thì sẽ không có chuyện này.
Tại cô...
Vân Dao trong lòng tĩnh lặng, nói : "Các người là cái gì mà tôi phải giúp? Tôi hảo ý nhắc nhở mấy người, mấy người không nghe bây giờ lại trách tôi?"
"Tại sao cô lại không giải thích kĩ chứ? Như vậy chúng tôi mới tin được!"
"Các người coi mình là thần sao? Cho dù là thần thì tôi vẫn không giải thích! Coi mình là kẻ yếu để kẻ khác thương tâm, đây là mạt thế!"
Nói xong, Vân Dao cầm tay Lâm Điềm kéo đi.
Mặc kệ lời nói xung quanh.
Đội trưởng nhìn bóng dáng đã biến mất của hai người mà thở dài.