Quỷ Đế Truy Thê - Chương 3: Đại tiểu thư Vân Gia 3
Chương trước- Chương 1: Đại tiểu thư Vân Gia (1)
- Chương 2: Đại tiểu thư Vân Gia
- Chương 3: Đại tiểu thư Vân Gia 3
- Chương 4: Đại tiểu thư Vân Gia 4
- Chương 5: Y học thần điển (1)
- Chương 6: Y học thần điển (2)
- Chương 7: Y học thần điển (3)
- Chương 8: Thái tử bái phỏng (1)
- Chương 9: Thái tử bái phỏng (2)
- Chương 10: Thái tử bái phỏng (3)
- Chương 11: Thái tử bái phỏng (4)
- Chương 12: Thái tử bái phỏng (5)
- Chương 13: Đệ nhất thiên tài Vân Gia, Van Thanh Nhã (1)
- Chương 14: Đệ nhất thiên tài Vân Gia, Vân Thanh Nhã (2)
- Chương 15: Dệ nhất thiên tai Vân Gia, Vân Thanh Nhã (3)
- Chương 16: Đệ nhất thiên tài Vân Gia, Vân Thanh Nhã (4)
- Chương 17: Đệ nhất thiên tài Vân Gia, Vân Thanh Nhã (5)
- Chương 18: Đệ nhất thiên tài Vân Gia, Vân Thanh Nhã (6)
- Chương 19: Ai ăn chơi trác tabs hơn ai (1)
- Chương 20: Ai ăn chơi trác tán hơn ai (2)
- Chương 21: Lần đầu gặp Mộ Vô Song
- Chương 22: Lần đầu gặp Mộ Vô Song (2)
- Chương 23: Tứ hoàng tử dịu dàng như ngọc
- Chương 24: Vinh lão khích động
- Chương 25: Lạc Vân Phong bị đè
- Chương 26: Cả nhà đều vô sỉ
- Chương 27: Từ hôn
- Chương 28: Từ hôn
- Chương 29: Từ hôn
- Chương 30: Từ hôn
- Chương 31: Vân Lạc Phong, đại lừa đảo
- Chương 32: Vân Lạc Phong, đại lừa đảo!
- Chương 33: Sơ linh giả sơ cấp
- Chương 34: Ngươi làm ấm giường cho ta
- Chương 35: Nha đầu thối, lăn ra đây cho ta
- Chương 36: Thân tàn bất lộ
- Chương 37: Tụ linh dược (1)
- Chương 38: Tụ linh dược (2)
- Chương 39: Tần thử kim (*) ăn vụng (1)
- Chương 40: Tầm thử kim ăn vụng
- Chương 41: Tầm thử kim ăn vụng
- Chương 42: Tầm thử kim ăn vụng
- Chương 43: Trấn động toàn thành
- Chương 44: Trấn động toàn thành
- Chương 45: Trấn động toàn thành
- Chương 46: Trấn động toàn thành
- Chương 47: Thân phận bị phát hiện
- Chương 48: Thận phận bị phát hiện
- Chương 49: Thân phận bị phát hiện
- Chương 50: Thân phận bị phát hiện
- Chương 51: Lão gia tử bị dọa
- Chương 52: Lão gia tử bị dọa
- Chương 53: Lạo gia tử bị dọa
- Chương 54: Lão gia tử bị dọa
- Chương 55: Chiêu binh mãi mã
- Chương 56: Chiêu binh mãi mã
- Chương 57: Chiêu binh mãi mã
- Chương 58: Chiêu binh mãi mã
- Chương 59: Mở tiệc chiêu đãi
- Chương 60: Mở tiệc chiêu đãi
- Chương 61: Mở tiệc chiêu đãi
- Chương 62: Mở tiệc chiêu đãi
- Chương 63: Càng ân ái càng chết nhanh
- Chương 64: Càng ân ái càng chết mhanh
- Chương 65: Càng ân ái càng chết nhanh
- Chương 66: Càng ân ái càng chết nhanh
- Chương 67: Điều kiện
- Chương 68: Điều kiện
- Chương 69: Trân chính vả mặt
- Chương 70: Trân chính vả mặt
- Chương 71: Trân chính vả mặt
- Chương 72: Trân chính vả mặt
- Chương 73: Trân chính vả mặt
- Chương 74: Trân chính vả mặt
- Chương 75: Kẻ làm nàng không vui đều phải chết
- Chương 76: Kẻ làm nàng không vui đều phải chết
- Chương 77: Lâm Quỳnh bất hạnh
- Chương 78: Lâm Quỳnh bất hạnh
- Chương 79: Cảnh Lâm chật vật
- Chương 80: Cảnh Lâm chật vật
- Chương 81: Cảnh Lâm chật vật
- Chương 82: Cảnh Lâm chật vật
- Chương 83: Vinh lão tưk giận
- Chương 84: Vinh lão tưk giận
- Chương 85: Vinh lão tưk giận
- Chương 86: Vinh lão tức giận
- Chương 87: Nội gián trọng cung
- Chương 88: Nội gián trong cung
- Chương 89: Nội gián trong cung
- Chương 90: Nội gián trong cung
- Chương 91: Lập uy
- Chương 92: Lập uy
- Chương 93: Lập uy
- Chương 94: Thành lập quân đoàn cương thiết
- Chương 95: Thành lập quân đoàn cương thiết
- Chương 96: Thành lập quân đoàn cương thiết
- Chương 97: Thành lập quân đoàn cương thiết
- Chương 98: Mộ gia đến cửa
- Chương 99: Mộ gia đến cửa
- Chương 100: Mộ gia đến cửa
- Chương 101: Mộ gia đến cửa
- Chương 102: Quỳ Xuống Tiếp Chỉ
- Chương 103: Quỳ xuống tiếp chỉ
- Chương 104: Hai lão khiếp sợ
- Chương 105: Hai lão khiếp sợ
- Chương 106: HAI LÃO KHIẾP SỢ
- Chương 107: Hai lão khiếp sợ
- Chương 108: HAI LÃO KHIẾP SỢ
- Chương 109: Nhị thúc kích động
- Chương 110: NHỊ THÚC KÍCH ĐỘNG
- Chương 111: Nhị khúc thụ động
- Chương 112: Nửa năm
- Chương 113: Nửa năm (2)
- Chương 114: Ninh Hân tức giận
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Quỷ Đế Truy Thê
Chương 3: Đại tiểu thư Vân Gia 3
“Đây là thái độ ngươi đối xử với gia gia sao?”
“Gia gia?”
Vân Lạc Phong cười nhạo một tiếng, nhếch môi nói: “Ngài trấn thủ biên quan mười năm, có từng quan tâm tới người cháu gái là ta không? Lúc ta bị ức hiếp, từng có người nào vì ta ra mặt sao? Lúc ta bị người khác hãm hại, lúc ta hy vọng thân nhân có thể đứng ra bảo vệ ta, ngài đang ở nơi nào?”
Nếu không phải tướng quân Vân Lạc đi trấn thủ biên quan mười năm, trước kia làm sao Vân Lạc Phong lại sống thê thảm như vậy?Thậm chí còn bị người khác hãm hại, thân bại danh liệt.
Cho nên đối với người gia gia rời nhà lúc nàng bốn tuổi này, từ đó về sau chưa từng trở về, trong lòng nàng có oán giận.
Chính vì oán giận của nguyên chủ cơ thể này mới khiến nàng nói ra những lời như vậy ở trước mặt lão gia hoả.
Nhưng sau khi Vân Lạc Phong nói xong những lời này, toàn bộ thân thể đều thoải mái, nàng biết, đây là bởi vì nàng nói ra những lời nguyên chủ của cơ thể này muốn nói, bởi vậy một chút tàn niệm cuối cùng lưu lại trong thân thể cũng biến mất.
Giọng nói mang theo lên án của thiếu nữ khiến cõi lòng đầy lửa giận của Vân Lạc bình tĩnh lại, thân thể già nua ngồi sững trên ghế gỗ, trên mặt mang theo một nụ cười khổ.
Ông biết, mấy năm nay thiếu nợ người cháu gái này quá nhiều.
Đặc biệt những lời nàng mới nói giống như một cái gậy nặng hung hăng đập vào trong lòng ông, làm trong lòng ông đau xót khó chịu, nhịn không được thở dài một hơi mạnh.
Từ xưa trung hiếu khó lưỡng toàn, trung nghĩa và thân tình cũng như thế, năm ấy ông vì trung thành với bệ hạ lại bỏ rơi cháu gái bốn tuổi đi biên quan, một đi chính là mười năm. Nàng không hề có thiên phú tu luyện ở trong mười năm này đã trôi qua như thế nào?
Vậy mà ông vừa trở về chưa hỏi phải trái đúng sai đã vì những câu chuyện đồn đãi đó mà trách cứ cháu gái.
“Phong nhi……” Vân Lạc giơ bàn tay đầy vết chai lên, run rẩy duỗi về phía Vân Lạc Phong, nhưng cuối cùng ông vẫn vô lực thả tay xuống, “Gia gia có lỗi với cháu, cũng có lỗi với toàn bộ Vân gia, cha mẹ của cháu vì quốc gia mà hy sinh, gia gia lại không thể chiếu cố cháu cho tốt.”
Trong nháy mắt, tướng quân Vân Lạc vốn đang khí phách rõ ràng già thêm vài tuổi.
Lúc nãy sở dĩ ông tức giận như thế cũng chỉ tiếc hận sắt không thành thép! Nhưng dường như ông quên mất, nha đầu này ba tuổi đã không có cha mẹ, chính mình lại rời khỏi Vân gia khi nàng bốn tuổi, từ nhỏ không ai quản giáo nàng, lại có thể cho ông bao nhiêu kỳ vọng?.
||||| Truyện đề cử: [Ngôn Tình] Sống Chung |||||
(*): Ví với việc yêu cầu nghiêm khắc đối với người khác, mong muốn họ được tốt hơn.
Ông nhớ mang máng năm đó lúc chính mình sắp sửa ra cửa, tiểu Lạc Phong bốn tuổi lôi kéo quần áo của ông khóc la mong ông đừng rời khỏi.
Cuối cùng, vì an nguy của muôn vàn bá tánh Long Nguyên Quốc, ông vẫn nhẫn tâm rời khỏi nàng!
“Nếu ngài không có việc gì nói ta liền đi về nghỉ ngơi trước.”
Vân Lạc Phong mệt mỏi nhắm mắt lại, lười biếng nói: Trông thấy vẻ mặt lạnh nhạt của thiếu nữ, đáy mắt Vân Lạc hiện ra một chút áy náy, ông há miệng thở dốc muốn nói gì đó, nhưng tất cả lời nói tới cổ họng dường như lại bị ngăn chặn, không thể phát ra một chút thanh âm nào.
“Đi đi.”
Cuối cùng, ông than nhẹ một tiếng, vô lực khoát tay, mà hai chữ này tựa như dùng hết toàn bộ sức mạnh của ông khiến ông có chút hư nhược nhắm hai mắt lại.
Lúc này Đại tướng quân Vân Lạc không còn khí phách hăng hái trên chiến trường, mà tựa như là một lão nhân gần đất xa trời khiến trong lòng Vân Lạc Phong có chút không đành lòng. Nhưng cuối cùng nàng vẫn không nói gì thêm, xoay người rời khỏi thư phòng.
Sau khi bóng dáng một thân màu trắng biến mất, Vân Lạc mới mở mắt ra, khóe môi vương một chút chua xót, nói với thư phòng không một bóng người: “Thanh Nhã, ta thật sự sai rồi sao?”
“Gia gia?”
Vân Lạc Phong cười nhạo một tiếng, nhếch môi nói: “Ngài trấn thủ biên quan mười năm, có từng quan tâm tới người cháu gái là ta không? Lúc ta bị ức hiếp, từng có người nào vì ta ra mặt sao? Lúc ta bị người khác hãm hại, lúc ta hy vọng thân nhân có thể đứng ra bảo vệ ta, ngài đang ở nơi nào?”
Nếu không phải tướng quân Vân Lạc đi trấn thủ biên quan mười năm, trước kia làm sao Vân Lạc Phong lại sống thê thảm như vậy?Thậm chí còn bị người khác hãm hại, thân bại danh liệt.
Cho nên đối với người gia gia rời nhà lúc nàng bốn tuổi này, từ đó về sau chưa từng trở về, trong lòng nàng có oán giận.
Chính vì oán giận của nguyên chủ cơ thể này mới khiến nàng nói ra những lời như vậy ở trước mặt lão gia hoả.
Nhưng sau khi Vân Lạc Phong nói xong những lời này, toàn bộ thân thể đều thoải mái, nàng biết, đây là bởi vì nàng nói ra những lời nguyên chủ của cơ thể này muốn nói, bởi vậy một chút tàn niệm cuối cùng lưu lại trong thân thể cũng biến mất.
Giọng nói mang theo lên án của thiếu nữ khiến cõi lòng đầy lửa giận của Vân Lạc bình tĩnh lại, thân thể già nua ngồi sững trên ghế gỗ, trên mặt mang theo một nụ cười khổ.
Ông biết, mấy năm nay thiếu nợ người cháu gái này quá nhiều.
Đặc biệt những lời nàng mới nói giống như một cái gậy nặng hung hăng đập vào trong lòng ông, làm trong lòng ông đau xót khó chịu, nhịn không được thở dài một hơi mạnh.
Từ xưa trung hiếu khó lưỡng toàn, trung nghĩa và thân tình cũng như thế, năm ấy ông vì trung thành với bệ hạ lại bỏ rơi cháu gái bốn tuổi đi biên quan, một đi chính là mười năm. Nàng không hề có thiên phú tu luyện ở trong mười năm này đã trôi qua như thế nào?
Vậy mà ông vừa trở về chưa hỏi phải trái đúng sai đã vì những câu chuyện đồn đãi đó mà trách cứ cháu gái.
“Phong nhi……” Vân Lạc giơ bàn tay đầy vết chai lên, run rẩy duỗi về phía Vân Lạc Phong, nhưng cuối cùng ông vẫn vô lực thả tay xuống, “Gia gia có lỗi với cháu, cũng có lỗi với toàn bộ Vân gia, cha mẹ của cháu vì quốc gia mà hy sinh, gia gia lại không thể chiếu cố cháu cho tốt.”
Trong nháy mắt, tướng quân Vân Lạc vốn đang khí phách rõ ràng già thêm vài tuổi.
Lúc nãy sở dĩ ông tức giận như thế cũng chỉ tiếc hận sắt không thành thép! Nhưng dường như ông quên mất, nha đầu này ba tuổi đã không có cha mẹ, chính mình lại rời khỏi Vân gia khi nàng bốn tuổi, từ nhỏ không ai quản giáo nàng, lại có thể cho ông bao nhiêu kỳ vọng?.
||||| Truyện đề cử: [Ngôn Tình] Sống Chung |||||
(*): Ví với việc yêu cầu nghiêm khắc đối với người khác, mong muốn họ được tốt hơn.
Ông nhớ mang máng năm đó lúc chính mình sắp sửa ra cửa, tiểu Lạc Phong bốn tuổi lôi kéo quần áo của ông khóc la mong ông đừng rời khỏi.
Cuối cùng, vì an nguy của muôn vàn bá tánh Long Nguyên Quốc, ông vẫn nhẫn tâm rời khỏi nàng!
“Nếu ngài không có việc gì nói ta liền đi về nghỉ ngơi trước.”
Vân Lạc Phong mệt mỏi nhắm mắt lại, lười biếng nói: Trông thấy vẻ mặt lạnh nhạt của thiếu nữ, đáy mắt Vân Lạc hiện ra một chút áy náy, ông há miệng thở dốc muốn nói gì đó, nhưng tất cả lời nói tới cổ họng dường như lại bị ngăn chặn, không thể phát ra một chút thanh âm nào.
“Đi đi.”
Cuối cùng, ông than nhẹ một tiếng, vô lực khoát tay, mà hai chữ này tựa như dùng hết toàn bộ sức mạnh của ông khiến ông có chút hư nhược nhắm hai mắt lại.
Lúc này Đại tướng quân Vân Lạc không còn khí phách hăng hái trên chiến trường, mà tựa như là một lão nhân gần đất xa trời khiến trong lòng Vân Lạc Phong có chút không đành lòng. Nhưng cuối cùng nàng vẫn không nói gì thêm, xoay người rời khỏi thư phòng.
Sau khi bóng dáng một thân màu trắng biến mất, Vân Lạc mới mở mắt ra, khóe môi vương một chút chua xót, nói với thư phòng không một bóng người: “Thanh Nhã, ta thật sự sai rồi sao?”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Đại tiểu thư Vân Gia (1)
- Chương 2: Đại tiểu thư Vân Gia
- Chương 3: Đại tiểu thư Vân Gia 3
- Chương 4: Đại tiểu thư Vân Gia 4
- Chương 5: Y học thần điển (1)
- Chương 6: Y học thần điển (2)
- Chương 7: Y học thần điển (3)
- Chương 8: Thái tử bái phỏng (1)
- Chương 9: Thái tử bái phỏng (2)
- Chương 10: Thái tử bái phỏng (3)
- Chương 11: Thái tử bái phỏng (4)
- Chương 12: Thái tử bái phỏng (5)
- Chương 13: Đệ nhất thiên tài Vân Gia, Van Thanh Nhã (1)
- Chương 14: Đệ nhất thiên tài Vân Gia, Vân Thanh Nhã (2)
- Chương 15: Dệ nhất thiên tai Vân Gia, Vân Thanh Nhã (3)
- Chương 16: Đệ nhất thiên tài Vân Gia, Vân Thanh Nhã (4)
- Chương 17: Đệ nhất thiên tài Vân Gia, Vân Thanh Nhã (5)
- Chương 18: Đệ nhất thiên tài Vân Gia, Vân Thanh Nhã (6)
- Chương 19: Ai ăn chơi trác tabs hơn ai (1)
- Chương 20: Ai ăn chơi trác tán hơn ai (2)
- Chương 21: Lần đầu gặp Mộ Vô Song
- Chương 22: Lần đầu gặp Mộ Vô Song (2)
- Chương 23: Tứ hoàng tử dịu dàng như ngọc
- Chương 24: Vinh lão khích động
- Chương 25: Lạc Vân Phong bị đè
- Chương 26: Cả nhà đều vô sỉ
- Chương 27: Từ hôn
- Chương 28: Từ hôn
- Chương 29: Từ hôn
- Chương 30: Từ hôn
- Chương 31: Vân Lạc Phong, đại lừa đảo
- Chương 32: Vân Lạc Phong, đại lừa đảo!
- Chương 33: Sơ linh giả sơ cấp
- Chương 34: Ngươi làm ấm giường cho ta
- Chương 35: Nha đầu thối, lăn ra đây cho ta
- Chương 36: Thân tàn bất lộ
- Chương 37: Tụ linh dược (1)
- Chương 38: Tụ linh dược (2)
- Chương 39: Tần thử kim (*) ăn vụng (1)
- Chương 40: Tầm thử kim ăn vụng
- Chương 41: Tầm thử kim ăn vụng
- Chương 42: Tầm thử kim ăn vụng
- Chương 43: Trấn động toàn thành
- Chương 44: Trấn động toàn thành
- Chương 45: Trấn động toàn thành
- Chương 46: Trấn động toàn thành
- Chương 47: Thân phận bị phát hiện
- Chương 48: Thận phận bị phát hiện
- Chương 49: Thân phận bị phát hiện
- Chương 50: Thân phận bị phát hiện
- Chương 51: Lão gia tử bị dọa
- Chương 52: Lão gia tử bị dọa
- Chương 53: Lạo gia tử bị dọa
- Chương 54: Lão gia tử bị dọa
- Chương 55: Chiêu binh mãi mã
- Chương 56: Chiêu binh mãi mã
- Chương 57: Chiêu binh mãi mã
- Chương 58: Chiêu binh mãi mã
- Chương 59: Mở tiệc chiêu đãi
- Chương 60: Mở tiệc chiêu đãi
- Chương 61: Mở tiệc chiêu đãi
- Chương 62: Mở tiệc chiêu đãi
- Chương 63: Càng ân ái càng chết nhanh
- Chương 64: Càng ân ái càng chết mhanh
- Chương 65: Càng ân ái càng chết nhanh
- Chương 66: Càng ân ái càng chết nhanh
- Chương 67: Điều kiện
- Chương 68: Điều kiện
- Chương 69: Trân chính vả mặt
- Chương 70: Trân chính vả mặt
- Chương 71: Trân chính vả mặt
- Chương 72: Trân chính vả mặt
- Chương 73: Trân chính vả mặt
- Chương 74: Trân chính vả mặt
- Chương 75: Kẻ làm nàng không vui đều phải chết
- Chương 76: Kẻ làm nàng không vui đều phải chết
- Chương 77: Lâm Quỳnh bất hạnh
- Chương 78: Lâm Quỳnh bất hạnh
- Chương 79: Cảnh Lâm chật vật
- Chương 80: Cảnh Lâm chật vật
- Chương 81: Cảnh Lâm chật vật
- Chương 82: Cảnh Lâm chật vật
- Chương 83: Vinh lão tưk giận
- Chương 84: Vinh lão tưk giận
- Chương 85: Vinh lão tưk giận
- Chương 86: Vinh lão tức giận
- Chương 87: Nội gián trọng cung
- Chương 88: Nội gián trong cung
- Chương 89: Nội gián trong cung
- Chương 90: Nội gián trong cung
- Chương 91: Lập uy
- Chương 92: Lập uy
- Chương 93: Lập uy
- Chương 94: Thành lập quân đoàn cương thiết
- Chương 95: Thành lập quân đoàn cương thiết
- Chương 96: Thành lập quân đoàn cương thiết
- Chương 97: Thành lập quân đoàn cương thiết
- Chương 98: Mộ gia đến cửa
- Chương 99: Mộ gia đến cửa
- Chương 100: Mộ gia đến cửa
- Chương 101: Mộ gia đến cửa
- Chương 102: Quỳ Xuống Tiếp Chỉ
- Chương 103: Quỳ xuống tiếp chỉ
- Chương 104: Hai lão khiếp sợ
- Chương 105: Hai lão khiếp sợ
- Chương 106: HAI LÃO KHIẾP SỢ
- Chương 107: Hai lão khiếp sợ
- Chương 108: HAI LÃO KHIẾP SỢ
- Chương 109: Nhị thúc kích động
- Chương 110: NHỊ THÚC KÍCH ĐỘNG
- Chương 111: Nhị khúc thụ động
- Chương 112: Nửa năm
- Chương 113: Nửa năm (2)
- Chương 114: Ninh Hân tức giận
- bình luận