Sau Khi Giả Trang A, Bị Đối Thủ Một Mất Một Còn Đánh Dấu! - Chương 3: Khác thường

Sau Khi Giả Trang A, Bị Đối Thủ Một Mất Một Còn Đánh Dấu! Chương 3: Khác thường
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mèo

===================================

Hai người trong lúc nói chuyện, đều ăn ý hạ giọng.

Chu Nhiên tuy rằng nghe không rõ bọn họ đang nói cái gì, nhưng cái tư thế quá mập mờ trước mắt, khiến bản năng bảo vệ con trẻ phát tác, tiến lên một bước, "Cậu ——"

Trang Vi tay mắt lanh lẹ ngăn cản hắn, âm thầm trừng mắt với Tư Cẩn, liếc xéo hắn một cái, thần sắc không thay đổi nói: "Người nhà Tư gia vừa gặp người như thân quen đã lâu, sẽ dùng hình thức truyền thống là kề mặt, biểu đặt sự tôn trọng."

Chu Nhiên phản ứng có chút ngượng ngùng, "Đúng, phải không."

An Tri Mĩ vừa mới lấy lại tinh thần: "......" Chó má kề mặt!

Người ta lừa mình, ai mà tin chứ?

Lông mày lạnh lùng của An Tri Mĩ thoáng qua một tia ảo não, cậu bất động thanh sắc mà đem chính mình ra khỏi lãnh vực tràn ngập tin tức tố của Alpha, đối diện người trước mắt nói: "Giao dịch đình chỉ, coi như chúng ta ai cũng chưa thấy."

Tư Cẩn nhìn cậu, tựa hồ có chút khó hiểu.

An Tri Mĩ cũng không quản, lôi kéo người đại diện mặt đầy khinh ngạc của mình.

Vừa bước ra ngoài, Chu Nhiên liền đỏ mắt, "An An, em có biết đây chính là cơ hội tốt hay không? Em rốt cuộc bị sao vậy?"

Đối với Chu Nhiên hoàn toàn không biết gì cả, An Tri Mĩ tức giận trên mặt dần dần rút đi, suy nghĩ một chút rồi nói: "Anh có thể coi đó là cảm xúc thôi thúc do khoảng cách quá lớn mang lại......"

Cậu hạ miệng, "Dù sao em không cũng có thích hắn."

Hai kẻ lừa đảo cùng tụ một chỗ, có cái gì là mối quan hệ hợp tác tốt?

Ed: tướng phu phu nha quý zị:))

Chu Nhiên căn bản nghe không hiểu cậu đang nói cái gì, nhưng thời gian đã không còn sớm, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ dặn dò: "Vì lý do này, chương trình tạp kỹ chắc chắn sẽ không bị đẩy xuống. Dù em không thích hắn cũng không sao, em ngàn vạn lần tuyệt đối không được khiêu khích hắn."

"Tư Cẩn là một Alpha cấp S hiếm có!" Giọng điệu hắn càng phi thường trịnh trọng.

An Tri Mĩ ngoài mặt đáp qua loa, trong lòng lại cười lạnh.

—— Cậu cũng không phải là O bình thường!

*

An Tri Mĩ vừa đi vừa cằn nhằn không thôi Chu lão mụ tử*, chính mình một người ngây người một lát, tiêu hóa sự thật rằng Tư Cẩn có phẩm cách quý tộc trong lời đồn, thực tế chính là một tên cặn bã bại hoại, mới thay đổi sắc mặt đi tìm phòng nghỉ của tổ tiết mục.

*Ý bé An là xem Chu Nhiên giống với bà mẹ già:)) Chu mama =))

Vô tình, ở cửa lại gặp được người không muốn nhìn thấy nhất.

Trước mắt là đôi chân ài cùng vòng eo nhỏ, áo sơmi quần tây, một lọn tóc ngắn khẽ xõa trước trán, chiếc nơ tinh xảo phía trước, cái bao tay trắng noãn, thay đổi loại tâm tình đến xem, liền cảm thấy thực thần kinh.

An Tri Mĩ: Có ai ra ngoài mà đeo găng tay với thắt nơ a?!

Tư Cẩn như là xem không hiểu An Tri Mĩ trong mắt chính là phun tào, vẻ mặt tự phụ, lễ phép lui về phía sau từng bước, "Tiên sinh."

A, đều là lão yêu tinh ngàn năm, còn giả bộ theo cậu ——

An Tri Mĩ một tiếng cười lạnh nghẹn trong yết hầu, dư quang chợt thấy cửa phòng nghỉ vừa mới mở ra, người ngồi bên trong còn đang chăm chú bên này xem.

An Tri Mĩ: "......" Chết tiệt, thảo nào!

Trước mặt Tư Cẩn bày ra một bộ, biểu tình lạnh lùng của An Tri Mĩ dần dần nổi lên biến hóa, lộ ra ý cười ôn nhu nhu thuận, "Tư tiên sinh thực khách khí, tôi trước hết nên đi vào."

Thanh âm không lớn không nhỏ, vừa vặn đủ để bên trong nghe thấy.

Hai kẻ am hiểu ngụy trang làm động tác dối trá, An Tri Mĩ khẽ nâng cằm, đi trước.

Tư Cẩn dừng phía sau, đôi môi mỏng mím ra một đường thẳng khẽ giật.

Thời điểm An Tri Mĩ đi vào, chiếc áo len ấm được khoác hờ trên đôi vai gầy, mắt cá chân trắng lạnh lẽo lộ ra trong lúc đi bộ được che bởi chiếc quần tây mỏng màu xám nhạt,toàn thân đều là khí chất trong trẻo nhưng gắn thêm chữ lạnh lùng.

Loại khí chất lạnh lùng này chỉ duy trì vài giây, bởi vì An Tri Mĩ lộ ra một loại tươi cười sạch sẽ vô hại với cả người lẫn vật, nốt lệ chí dưới mắt càng làm tăng thêm vài phần trong sáng.

"Thật ngại quá, tôi tới chậm."

Thời gian còn sớm, phòng nghỉ chỉ có một vị khách thường trú và nàng Omega tên là Ngải Dao.

"Nha, tiểu thiên sứ của chúng ta đây rồi." Ngải Dao nổi lên ý trêu dùa, nàng có mái tóc dài gợn sóng như rong biển, cùng An Tri Mĩ có hợp tác qua hai lần, đôi bên coi như quen thuộc.

Cùng An Tri Mĩ chào hỏi đôi câu, tầm mắt lướt qua cậu, dừng trên người Tư Cẩn, Ngải Dao có chút kinh ngạc, "Hai Người thật sự quen biết nha."

An Tri Mĩ không chút nghĩ ngợi: "Không ——"

"Quen biết." Một giọng dễ nghe thong thả nói.

An Tri Mĩ: "......"

An Tri Mĩ trong lòng hộc máu, mỉm cười cứng nhắc như người máy vô cảm: "...... Không thể không biết."

Tay trái lại lặng yên không một tiếng động vòng ra sau, làm ra cử chỉ khinh thường.

Tư Cẩn cúi đầu liền thấy, khóe môi dâng lên một nụ cười không rõ.

"Đừng đứng nữa, mọi người còn chưa đến đủ mà." Ngải Dao không phát hiện hành động của bọn họ, tùy tay vén tóc dài ra sau tai, sảng khoái nói: "Tôi đã nói An An tính tình tốt như vậy,Tư tiên sinh cũng là người trầm ổn hào phóng, không hiểu sao trên mạng lại bảo hai người bọn họ không hợp nhau."

An Tri Mĩ nghĩ thầm,rằng, trước kia không phải sự thật, hiện thì chưa chắc.

" Đồn đại trên mạng đa số đều là giả, chúng tôi quan hệ rất tốt." Tư Cẩn vuốt cằm, ngồi bên cạnh xuống An Tri Mĩ, ngồi thẳng lưng rồi buông lỏng, giống như quan hệ hai người sự thực thân cận.

Ngải Dao bỗng nhiên lộ ra vẻ tươi cười hứng thú, "Mạo muội hỏi một câu, điều gì của đối phương khiến hai người các cậu bị hấp dẫn?"

Tên Tư Cẩn này, thoạt nhìn tựa hồ hữu vấn tất đáp*, có vẻ rất giỏi ăn nói, kỳ thật, mọi người đều thấy phong thái của hắn chính là một tầng ngăn cách ngoại giới ngoài da lạnh như băng, xa lánh lại đạm mạc.

*Hữu vấn tất đáp: Trả lời tất cả các câu hỏi ( theo Baidu, còn tui nghĩ cái câu này có thể là hỏi gì đáp nấy, thấy thay vào cũng ok, nhưng mà vẫn để như này thì đọc có vẻ hay hơn á)

Vẫn là lần đầu tiên nghe nói, hắn cư nhiên có một người bạn tốt.

An Tri Mĩ trầm mặc thật lâu, thứ cho cậu nói thẳng ra, cậu hoàn toàn không có lời gì để nói.

Nhưng mà da mặt Tư Cẩn so với cậu dày hơn nhiều lắm, khuôn mặt một bộ không vui, không cũng không giận, con ngươi nâu sâu thăm thẳm hướng về phía An Tri Mĩ, "Ngải tiểu thư đã nghe qua kê trà*chưa?"

*Kê trà /荼靡/[tú mí]: Coronarius (Sims) Focke (tên khoa học: Rubus rosifolius var. Coronarius (Sims) Focke): (phát âm: tú mi), còn được gọi là 酴醾, Phật nụ cười, bong bóng rỗng đôi, là một biến thể của bong bóng rỗng của chi Rệp sáp ( Rubus rosifolius). theo Baidu

An Tri Mĩ: "???" Anh hỏi nàng thì nhìn tôi làm cái gì?

Ngải Dao cười nói: "Nghe qua."

Từ góc dộ của An Tri Mĩ, bề ngoài Tư Cẩn so với núi mùa đông còn lạnh hơn, nháy mắt dột nhiên trở nên nhu hòa. Hắn nói: "Kê trà tranh xuân, đều sẽ cô độc nở hoa."

Ánh mắt Tư Cẩn thâm thúy nhìn chăm chú vào An Tri Mĩ: "Người cũng như tên, An An."

"......" An Tri Mĩ nháy mắt cấm ngôn, tim đập lỡ nhịp.

—— dùng gương mặt tuấn tú tiêu đông lạnh khí kia mà gọi cậu, căn bản là phạm quy!

Nhưng cậu rất nhanh chóng từ cỗ mê hoặc sắc đẹp tỉnh lại, cân nhắc xem Tư Cẩn đến tột cùng có phải đang châm chọc mình hay không?

"Là nói An An không tranh không thưởng không màng danh lợi phải không?" Ánh mắt Ngải Dao xuyên thấu hai người, đột nhiên che miệng nở nụ cười: "Tư tiên sinh nói lời ngay cả tôi nghe cũng tâm động nha, An An đối với tên của Tư tiên sinh có gì để giải thích không?"

Căn phòng đột nhiên trở nên im lặng.

An Tri Mĩ thình lình bị hỏi: "Giải thích?"

Phân tích tên gọi đúng không? Đề Ngữ Văn, thôi thì bốc phét cũng được nha!

Bất quá tên Tư Cẩn rốt cuộc được viết như thế nào?

Jin? Jing? Cẩm? Vẫn là Cẩn?!

Ngải Dao tò mò mở to mắt nhìn cậu, không có thời gian để tự hỏi nữa, lửa sém lông mày* trả lời!

*Lửa sém lông mày: Vô cùng cấp bách

An Tri Mĩ ngẩng đầu chống lại tầm mắt Tư Cẩn, tươi cười đầy hàm súc lại ý vị thâm trường.

"Tư tiên sinh là người không hút thuốc không uống rượu không nói dối, quân tử cẩn lễ, mới chính là người cũng như tên a."

Tư Cẩn: "......"

Ngải Dao: "......"

An Tri Mĩ: "???" Làm sao vậy? Cậu chẳng lẽ nói không tốt sao? Trào phúng thực đúng chỗ a!

"An An thực sẽ nói cười." Chỉ thấy Tư Cẩn đôi môi mỏng hơi mím, thong thả mở miệng: "Tôi là Cẩn trong ngọc quý."

Không khí tràn ngập xấu hổ khiến không một ai có thể thở thông.

......

WC bên ngoài phòng nghỉ.

An Tri Mĩ chống hai tay vào bồn rửa mặt, nhìn vẻ ửng dỏ của mình trong gương, quả thực xấu hổ đến cùng cực. Cậu đứng đực ra một lúc, đột nhiên mạc danh kỳ diệu nở nụ cười.

Không biết vì cái gì, nhớ tới bộ dáng Tư Cẩn quai hàm căng cứng, cậu liền cảm thấy buồn cười.

Gọi sai tên thì làm sao? Còn không phải người nào đó lôi kéo cậu đi làm quen!

An Tri Mĩ càng nghĩ càng cảm thấy chính mình không sao nữa, yên tâm thoải mái rửa tay, xoay người liền nhìn người bị mình vu oan trong lòng.

Người vừa rồi trước mặt Ngải Dao bày ra bộ dáng lạnh lùng, giờ phút này tựa vào tường, đôi mắt nâu nhạt thanh thúy mang theo ý buồn trào ra, "Không nghĩ tới, cậu ngay cả tên của tôi cũng không biết."

An Tri Mĩ không nghĩ ra lời giải thích hợp lí liền bao biện: "Tôi nói anh quấn quýt phiền tôi làm gì?"

"An An, cùng tôi hợp tác đi, song thắng nha." Tư Cẩn cười rộ lên, gương mặt vài giây trước thoạt nhìn còn thập phần cấm dục, giờ phút này theo đôi mắt phượng đẹp, bày ra mị lực tràn ngập tính công kích sắc nhọn.

"Cậu không cảm thấy là rất thú vị sao?"

"Không cảm thấy." An Tri Mĩ luôn vô tình nhìn thấy thần, lực hấp đẫn của Alpha cao cấp đối với sinh lí Omega là vô cùng lớn.

Cậu luôn không thích loại cảm giác này, lau khô tay, đi qua Tư Cẩn cao hơn cậu phân nửa cái đầu, chuẩn bị rời đi.

Một vũng nước rò rỉ từ bồn rửa mặt nào đó lênh láng trên sàn, An Tri Mĩ không chú ý, trượt chân, cả người quăng mạnh xuống.

Mất đi trọng tâm, lại bị một đôi tay hữu lực vững vàng đỡ lấy, "Cẩn thận."

Không khí ngưng trệ, dòng thời gian thong thả kéo dài, cỗ hương thơm nhàn nhạt chui vào trong mũi.

Cùng lúc đó, một loại âm thanh bối rối khác chậm rãi phóng đại.

Đông ——

Thùng thùng ——

An Tri Mĩ dựa vào người Tư cẩn, cằm khoát lên áo sơmi trắng, ánh mắt ma xui quỷ khiến dừng lại trên cái gáy mà Tư Cẩn lơ đãng lộ ra.

Khoảng trên phần nhô nơi gáy là vị trí của tuyến thể.

An Tri Mĩ vẫn chưa hết kinh sợ, tinh thần lực phòng ngự khổng lồ xuất hiện một vết nứt, cậu không thể khống chế mà liếm liếm đôi môi hồng nhuận của mình, chậm rãi hướng gần nơi đó.

Tư Cẩn ôm vòng eo nhỏ hẹp của Alpha trong tay, hơi hơi nghi hoặc, "Làm sao vậy?"

An Tri Mĩ vẻ mặt hoảng hốt mái tóc khẽ xẹt qua tai Tư Cẩn, trong đầu chỉ có một câu nói hấp dẫn,.

[ Ngươi xem bộ dáng thật đẹp. ]

"An Tri Mĩ?" Vẻ mặt ngả ngớn của Tư Cẩn dần dần nghiêm túc, hắn gọi tên đầy đủ của An Tri Mĩ—— trạng thái của người trong lòng ngực hắn cứ sai sai.

Tiếng nói trầm thấp ở bên tai An Tri Mĩ vang lên, cậu như ở trong mộng mới tỉnh: "A, đúng rồi."

An Tri Mĩ cố gắng xoa dịu biển bão trong lòng, bỗng nhiên mỉm cười một chút, "Cẩn thận nghĩ nghĩ, lời anh nói cũng thật thú vị."

Cậu cười đến thực ngọt, lần đầu tiên đối phát ra tín hiệu hữu hảo, "Chúng ta hợp tác đi, cùng phá bỏ những lời đồn kia."

Tư Cẩn nhướng mày, có chút ngoài ý muốn, "Tôi đương nhiên sẽ không cự tuyệt."

Thời điểm An Tri Mĩ đứng dậy, "Không cẩn thận" lại ngả một chút, tay "vô tình" sượt qua gáy của Tư Cẩn, xúc cảm như điện giật nơi cậu chạm vào, hắn cảm giác được rất rõ, tuyết thể phía sau đột nhiên nóng lên đôi chút.

—— quả nhiên có trá!

Tư Cẩn lúc này lại nói, "Hợp tác vui vẻ."

_______________________________

_______________________________

Tác giả có lời muốn nói:

An An: Ngươi xem bộ dáng thật đẹp......

Tư Cẩn: Cắn một cái không?

=========================

Ed: Riết rồi không biết ai công ai thụ, ai A, ai O luôn á trời ~UwU~

chapter content



* Hình ảnh hoa kê trà*
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận