Thần Võ Thiên Tôn - Chương 170: Máu Nhuộm Thành Môn
Chương trước- Chương 1: Khởi Đầu Mới
- Chương 2: Đụng Đầu Đại Thiếu Gia
- Chương 3: Khám Phá Chiến Kỹ
- Chương 4: Đối Mặt Hắc Ngọc Hổ
- Chương 5: Khốn Cùng
- Chương 6: Long Tiên Thảo
- Chương 7: Cạm Bẫy Từ Lạc Nhật
- Chương 8: Sự Thực Bị Che Giấu
- Chương 9: Ngọc Nữ
- Chương 10: Cuộc Đụng Độ Quyết Liệt
- Chương 11: Hồi Sinh Từ Cõi Chết
- Chương 12: Đối Đầu Kịch Tính
- Chương 13: Thời Khắc Quyết Định
- Chương 14: Biến Dị
- Chương 15: Linh Nhũ Tỏa Sáng
- Chương 16: Thử Thách Sinh Mệnh
- Chương 17: Ngày Hội Tranh Tài
- Chương 18: Cuộc Chiến Định Mệnh
- Chương 19: Trận Đấu Kinh Hoàng
- Chương 20: Cơn Sóng Ngầm
- Chương 21: Âm Mưu
- Chương 22: Âm Mưu Bại Lộ
- Chương 23: Đối Đầu Đỉnh Phong
- Chương 24: Sát Chiến
- Chương 25: Trận Đấu Cuối Cùng
- Chương 26: Khốc Liệt
- Chương 27: Thử Thách Sinh Tử
- Chương 28: Sát Thủ Từ Hoàng Gia
- Chương 29: Cửa Thành Đẫm Máu
- Chương 30: Biến Đổi
- Chương 31: Bão Tố Trong Yến Thành
- Chương 32: Cuồng Phong
- Chương 33: Giữa Lần Ranh
- Chương 34: Mục tiêu bất ngờ
- Chương 35: Cơ hội mới
- Chương 36: Bất Ngờ
- Chương 37: Không Thể Tránh Khỏi
- Chương 38: Trận Chiến Sắc Đẹp
- Chương 39: Chiến Hồn Chấn Động
- Chương 40: Quyết định quan trọng
- Chương 41: Bắt Đầu Hành Trình
- Chương 42: Hỏa Diễm Tái Sinh
- Chương 43: Thử Thách Hồn Lực
- Chương 44: Thử thách
- Chương 45: Trận Chiến Hồn Thạch
- Chương 46: Cuộc Đối Đầu Không Ngờ
- Chương 47: Đối Đầu
- Chương 48: Định Mệnh
- Chương 49: Cuộc Chiến Nảy Lửa
- Chương 50: Quy Tắc Bị Phá Vỡ
- Chương 51: Đụng Độ Tôn Gia
- Chương 52: Sát Thần Xuất Thế
- Chương 53: Bí Ẩn Của Tiêu Thần
- Chương 54: Giải Cứu
- Chương 55: Quyết Đoán
- Chương 56: Mỹ Dung Dịch
- Chương 57: Trở Về Từ Huyễn Cảnh
- Chương 58: Tuyên Chiến
- Chương 59: Màn Xuất Hiện Chấn Động
- Chương 60: Bão Tố
- Chương 61: Quyền Lực Đến Từ Thế
- Chương 62: Hoàng Gia Rất Coi Trọng
- Chương 63: Vô Tiền Khoáng Hậu
- Chương 64: Dược Dịch Tứ Phẩm
- Chương 65: Hồn Thú Sơn Mạch
- Chương 66: Dược Dịch Kỳ Diệu
- Chương 67: Đi Săn Mùa Thu
- Chương 68: Sự Thật Đằng Sau Cái Chết
- Chương 69: Khiếp Sợ
- Chương 70: Cuộc Chiến Với Độc Lang
- Chương 71: Đe Dọa Từ Độc Lang
- Chương 72: Chiến Đấu
- Chương 73: Chương 73: Gió Dữ Thổi Qua
- Chương 74: Đẫm Máu
- Chương 75: Hỏa Thiêu
- Chương 76: Cạm Bẫy Trong Sơn Mạch
- Chương 77: Đối Mặt Với Ác Quá!
- Chương 78: Khó Khăn
- Chương 79: Rừng Tĩnh Lặng
- Chương 80: Đuổi Bắt Trong Rừng
- Chương 81: Sát Khí Bùng Nổ
- Chương 82: Cuộc Chiến Không Ngừng
- Chương 83: Kế Hoạch Mạo Hiểm
- Chương 84: Đối Đầu Với Hỏa Tình Điêu
- Chương 85: Sát Địch
- Chương 86: Chương 86: Tẩu Thoát Khẩn Cấp
- Chương 87: Âm Vang Từ Hồn Thú Sơn Mạch
- Chương 88: Mưu Kế Trong Hang Động
- Chương 89: Sát Chiến Đỉnh Cao
- Chương 90: Lo Lắng
- Chương 91: Ngõ Cụt
- Chương 92: Cuộc Đua Đến Chiến Đế
- Chương 93: Hồn Lực Đột Phá
- Chương 94: Bóng Ma Chiến Binh
- Chương 95: Khám Phá và Sát Lực
- Chương 96: Cuộc Chiến Bất Ngờ
- Chương 97: Tình Thế Khó Khăn
- Chương 98: Cuộc Chiến Thối Hồn Dịch
- Chương 99: Hỗn Loạn Tại Luyện Dược Sư Công Hội
- Chương 100: Muốn Giết Người Diệt Khẩu
- Chương 101: Chương 101: Đối Đầu Trực Diện
- Chương 102: Vén Màn Bí Mật
- Chương 103: Đối Mặt Với Cơn Thịnh Nộ
- Chương 104: Mối Hận Chưa Phai
- Chương 105: Âm mưu
- Chương 106: Cạm Bẫy Từ Phần Thưởng
- Chương 107: Miểu Sát
- Chương 108: Cuộc Đối Đầu Nảy Lửa
- Chương 109: Không Khoan Nhượng
- Chương 110: Đêm Tĩnh Lặng
- Chương 111: Chiến với Tật Phong Lang
- Chương 112: Đồ Đáng Ghét
- Chương 113: Chương 113: Chúng Tới Rồi
- Chương 114: Chương 114: Biến Hình
- Chương 115: Biến Hình Kỳ Diệu
- Chương 116: Chương 116: Chiến Đế Truyền Thừa
- Chương 117: Chương 117: Vòng Xoáy Huyết Sắc
- Chương 118: Chương 118: Lệnh Bài Huyết Tinh
- Chương 119: Chương 119: Rượt Đuổi
- Chương 120: Chương 120: Huyết Tháp
- Chương 121: Huyễn Cảnh
- Chương 122: Hắc Vụ Bí Ẩn
- Chương 123: Bão Tố trên Chiến Trường
- Chương 124: Đối Đầu Tại Tầng Thứ Sáu
- Chương 125: Sát Thần Tái Xuất
- Chương 126: Huyết Quang
- Chương 127: Bí Ẩn
- Chương 128: Gánh Nặng
- Chương 129: Bão Tố
- Chương 130: Sự Thật
- Chương 131: Mưu Đồ Trong Yến Thành
- Chương 132: Bẫy Rập
- Chương 133: Kế Hoạch Âm Thầm
- Chương 134: Thắng Lợi Bất Ngờ
- Chương 135: Điểm Tích Lũy
- Chương 136: Nghĩ Đến Kết Cục Này
- Chương 137: Không Khoan Nhượng
- Chương 138: Hồn Lực Biến Dị
- Chương 139: Sức Mạnh Kinh Hoàng
- Chương 140: Sát Khí
- Chương 141: Trăn Trở
- Chương 142: Cuộc Diệt Vong
- Chương 143: Thân Phận Bất Ngờ
- Chương 144: Hồi Hương
- Chương 145: Về Tiêu Thành
- Chương 146: Mặt Nạ Đẫm Máu
- Chương 147: Hối Hận
- Chương 148: Gặp Gỡ Đại Trưởng Lão
- Chương 149: Bí Mật Chiến Hồn
- Chương 150: Biến Hóa Bất Ngờ
- Chương 151: Kiêu Hãnh Của Tiêu Gia
- Chương 152: Tiên Cảnh
- Chương 153: Khí Thế Vàng Son
- Chương 154: Sinh Tử Chiến
- Chương 155: Ta Tới Giết Ngươi
- Chương 156: Tấn Công Đồng Loạt
- Chương 157: Kiếm Thế Nhị Trọng
- Chương 158: Kiếm Trọng Không Sắc
- Chương 159: Rời Xa Cuộc Chiến
- Chương 160: Đấu Tranh Quyền Lực
- Chương 161: Ta Thấy Các Ngươi Quá Yếu
- Chương 162: Tiểu Kim Phát Hiện
- Chương 163: Trái Xà Lân Băng Hỏa
- Chương 164: Vương Thú Xích Mục
- Chương 165: Cuộc Tháo Chạy
- Chương 166: Lão Nhị Đang Yêu
- Chương 167: Thợ Săn Tuyết Nguyệt
- Chương 168: Tuyết Lâu Thần Bí
- Chương 169: Ngươi Không Đủ Tư Cách
- Chương 170: Máu Nhuộm Thành Môn
- Chương 171: Tiêu Niệm Đầy Lòng
- Chương 172: Đột Phá Trung Kỳ Chiến Tông
- Chương 173: Khảo Hạch Luyện Dược
- Chương 174: Tiêu Phàm Xuất Hiện
- Chương 175: Chưa Biết Về Luyện Dược
- Chương 176: Cuối Cùng Bạo Tạc
- Chương 177: Thành Tích Đáng Gờm
- Chương 178: Ai Nói Ta Không Thể?
- Chương 179: Liên Hoàn Sát Chiêu
- Chương 180: Ai Dám Đọ Tài
- Chương 181: Vị Khách Khanh
- Chương 182: Thuật Bạo Linh
- Chương 183: Sát Thủ Xuất Hiện
- Chương 184: Nghệ Thuật Luyện Dược
- Chương 185: Trần Hạo Gặp Xui
- Chương 186: Tu Vi Thăng Tiến
- Chương 187: Đối Đầu
- Chương 188: Sát Khí Bùng Phát
- Chương 189: Cái Tát Đinh Tai
- Chương 190: Giấc Mộng Đoạn Trường
- Chương 191: Chúng Ta Cùng Đoạt Thiên Hạ
- Chương 192: Đợt Sát Thủ Thứ Hai
- Chương 193: Chiến Ảnh Phong
- Chương 194: Điện Chủ Tu La?
- Chương 195: Hội Đấu Giá
- Chương 196: Đình Chiến
- Chương 197: Cánh Hồn Kim Thiền
- Chương 198: Châu Tử Thần
- Chương 199: Đỉnh Tàn Bí Ẩn
- Chương 200: Đao Hung Vô Danh
- Chương 201: Giá Trị Ngất Ngưởng
- Chương 202: Đao Huyết Rửa
- Chương 203: Kết Oán
- Chương 204: Truy Sát
- Chương 205: Khởi Đầu Đao Kỹ
- Chương 206: Tài Năng Kinh Hoàng
- Chương 207: Bí Mật Của Bàn Tử
- Chương 208: Khôi Phục Linh Vật
- Chương 209: Hội Tụ Kiệt Xuất
- Chương 210: Thế Lực Tiêu Thần
- Chương 211: Chiêu Đòn Dứt Khoát
- Chương 212: Ai Ngạo Nghễ Hơn
- Chương 213: Ngươi Quá Yếu Đuối
- Chương 214: Kiến Thức Về Đao
- Chương 215: Cuộc Thi Bất Ngờ
- Chương 216: Tình Thế Đảo Ngược
- Chương 217: Dự Liệu Của Tiêu Phàm
- Chương 218: Đối Đầu Kiếm Vương Triều
- Chương 219: Đại Yến Đầu Hàng?
- Chương 220: Sát Khí Đằng Đằng
- Chương 221: Quyết Hạ Chiến Vương
- Chương 222: Sát Thủ Ảnh Phong
- Chương 223: Lộ Diện Chân Tướng
- Chương 224: Trận Đánh Nảy Lửa
- Chương 225: Giết Người Chớp Nhoáng
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thần Võ Thiên Tôn
Chương 170: Máu Nhuộm Thành Môn
Chương 170
"Phía dưới trọng thưởng, tất có dũng phu" Một cái nhân tình của Trần Hạo đối với phần lớn người mà nói thì cũng không khác trọng thưởng là mấy.
Nhìn thấy đám người chuẩn bị vây công Tiêu Thần và Bàn Tử, trên mặt Trần Hạo xuất hiện nụ cười đắc ý, mặt dù nhân phẩm của hắn kém nhưng mặt mũi Trần gia lại không nhỏ.
Ở trong mắt Trần Hạo, Tiêu Thần và Bàn Tử đã là người chết.
"Đại ca ca, Niệm Niệm sợ."
Cô bé Niệm Niệm co quắp lại trong ngực Tiêu Thần, toàn thân run rẩy.
"Đừng sợ, một chút nữa sẽ tốt thôi."
Tiêu Thần sờ sờ cái đầu nhỏ của Niệm Niệm, trên mặt lộ ra nụ cười từ ái.
"Người chết rồi thì sợ cũng vô dụng! Hôm nay ta liền dạy các ngươi đạo lý làm người, rút đao tương trợ tuy đáng ngưỡng mộ, nhưng có đôi khi là phải trả bằng mạng sống, đáng tiếc, khi chết đi các ngươi mới có thể lỉnh ngộ được."
Trần Hạo cười gằn nói, sau đó chậm rãi rời khỏi đám người.
Sắc mặt Tiêu Thần không hề bận tâm, lật tay một cái liền xuất hiện một thanh Huyền Thiết Kiếm màu đen, một cỗ khí tức nặng nề tản ra.
"Ta không giết người, người muốn giết ta, vậy cũng đừng trách tại hạ vô tình."
Ánh mắt Tiêu Thần lộ ra hàn quang lạnh như băng.
"Huynh đệ, muốn trách thì trách ngươi đắc tội Trần thiếu, trên đường xuống cửu tuyền cũng đừng trách ta."
Một tên nam tử khôi ngô hét lớn một tiếng, giơ đại đao chém về hướng Tiêu Thần.
"Muốn giết Lão Tam, chỉ bằng ngươi còn chưa xứng."
Bàn Tử hoành không đứng ra, Hồn Lực cuồn cuộn ngưng tụ thành một đạo đao quang cao vài trượng.
"Nhanh giết bọn hắn!"
Nam tử khôi ngô biến sắc, thực lực Bàn Tử vượt qua hắn dự liệu, một đao kia đủ để người ta tâm sinh sợ hãi.
"Giết!"
Đám người nghe vậy liền nhao nhao đánh tới Tiêu Thần và Bàn Tử.
Tiểu Kim gầm nhẹ chuẩn bị xuất thủ, bất quá lại bị Tiêu Thần ngăn lại, nói khẽ:
"Tiểu Kim, những mặt hàng này không làm gì được chúng ta, cũng đúng lúc cho chúng ta giãn gân cốt một phen."
Vừa dứt lời, Tiêu Thần đột nhiên biến mất tại chỗ, Vô Phong quét ngang ra, không có bất kỳ Hồn Lực, cũng không có bất kỳ chiến kỹ gì, chỉ đơn giản là một kiếm phổ thông.
Răng rắc!
Mấy món Hồn Binh va chạm với Vô Phong đều răng rắc đứt gãy, biến thành một đống sắt vụn, vào thời khắc đó, mấy tên tu sĩ liền cảm thấy hổ khẩu đau nhức, một cỗ lực lượng bạo tạc đánh thẳng vào trong thân thể làm cơ thể bay ngược ra.
Ngũ tạng lục phủ bị xé rách, máu tươi trong miệng cuồng phún còn kèm theo mảnh vụn nội tạng, thân thể bay ra mười mấy mét sau đó lăn mấy vòng tên mặt đất rồi bất động.
"Nhanh, nhanh giết hắn!"
Trần Hạo gào thét, thực lực Tiêu Thần quá đáng sợ, một kiếm bình thường lại có thể tuỳ tiện chém chết Chiến Tông cảnh sơ kỳ.
Con ngươi Tiêu Thần lạnh lẽo đi từng bước hướng về Trần Hạo, sắc mặt Trần Hạo tái nhợt, lặng yên trốn khỏi đám người, len lén chạy về cửa thành.
Cũng đúng lúc này, hai đạo lợi mang từ phía sau hắn vọt tới, tốc độ nhanh chóng làm người ta muốn tránh cũng không thể tránh.
"Chết đi!"
Một tên áo đen nam tử trung niên gầm thét, trường đao trong tay rung động, khóe miệng cười đắc ý.
Phốc!
Một đạo huyết kiếm bắn về phía hư không, nụ cười trên mặt nam tử trung niên áo đen cứng đờ, ngốc trệ tại chỗ, đại đao trên tay đã rơi xuống, hai tay che cổ, trên mặt đầy sợ hãi.
Ý niệm cuối cùng của hắn chính là đáng lẽ người chết phải là tên kia mới đúng, tại sao lại là mình?
Thần sắc Tiêu Thần băng lãnh, trong con ngươi không có bất kỳ tình cảm gì, một tay ôm Niệm Niệm, đem cái đầu nhỏ của nàng áp vào ngực mình, hắn không muốn tâm linh tinh khiết của Niệm Niệm bị cảnh máu tanh này nhiễm bẩn.
Sau một khắc, Tiêu Thần lần nữa động, Vô Phong Kiếm 999 cân trong tay nhưng vẫn rất thoải mái, những nơi đi qua đều tràn ngập máu tanh, sau đó trên mặt tuyết chỉ còn lại những cỗ thi thể lạnh như băng.
Mặt đất bị huyết dịch nhuộm thành màu đỏ, màu đỏ yêu dị trên nền tuyết trắng càng lộ ra vẻ dữ tợn.
Một phương khác, Bàn Tử cũng giết người nhanh như chớp, lấy thực lực Chiến Tông cảnh trung kỳ, diệt sát một vài tên Chiến Tông cảnh sơ kỳ còn không phải dễ như giết gà?
Trần Hạo và bốn tên chó săn thấy thế liền trở nên hoảng sợ, trong lòng bọn hắn có chút bất an, hình như đã đắc tội với người không nên đắc tội rồi.
"Nhị thiếu gia, hay là chúng ta chạy trước đi, sau đó tìm người lợi hại hơn đến đối phó với hắn, hiện tại đừng làm tổn thương thân thể quý giá của ngài."
Một tên nô tài nịnh nọt nhìn Trần Hạo nói.
Trần Hạo không cam lòng nhưng cuối cùng vẫn khẽ cắn môi, quay người chạy vào Tuyết Nguyệt Hoàng Thành.
Những tên tướng sĩ thủ thành nhẹ thở phào, cũng may Trần Hạo không kêu bọn hắn xuất thủ, nếu không là tiến thối lưỡng nan rồi, bọn hắn không muốn đắc tội Trần Hạo, cũng không muốn chọc giận tên sát nhân cuồng ma Tiêu Thần này.
"Trần Hạo chạy rồi, chúng ta đi thôi."
Có người nhìn thấy Trần Hạo mất tích liền lập tức muốn trốn.
Phốc!
Vừa dứt lời, đầu của hắn đã bay lên không trung, hai mắt trợn thật lớn, hắn không thể tin mạng của hắn lại kết thúc như thế.
Thiếu niên áo đen đứng trước thi thể không đầu, con ngươi đen kịt băng lãnh khiến cho người khác sợ hãi tới cực điểm.
"Các hạ, chẳng lẽ lại muốn chém tận giết tuyệt sao?"
Lại có người mở miệng, đáng tiếc, nghênh đón hắn cũng chỉ là một kiếm vô tình.
Một kiếm ra, bông tuyết rơi, huyết hoa vũ.
Mặt đất bên ngoài cửa thành nguyên bản trắng xóa hiện tại đã bị nhuộm thành một màu đỏ, trong không khí xuất hiện một cỗ áp lực làm người ta không thở nổi.
Hoa tuyết thiên nhiên xinh đẹp như thế, nhưng cũng lạnh lẽo vô tình, trong không khí tràn ngập mùi huyết tinh, bi thương, sinh mệnh của con người cũng dần kết thức vào thời khắc này.
Tiêu Thần đứng ở đó tựa như cùng phiến thiên địa này hòa làm một thể, mặc cho bông tuyết rơi lên trên vai hắn, giờ phút này tâm hắn rất lạnh, ngay cả bông tuyết cũng không thể hòa tan ra mà ngược lại còn đông kết thành băng sương.
Toàn trường một mảnh tĩnh mịch, chỉ có thể nghe thấy tiếng xào xạc của tuyết lớn đầy trời, đối với tu sĩ ở đây thì âm thanh này đã quá quen thuộc, nhưng hiện tại lại cảm thấy ní ưu mỹ, dễ nghe như thế.
Bởi vì rất có thể đây chính là âm thanh cuối cùng mà bọn hắn có thể nghe thấy.
"Vị huynh đệ kia, là chúng ta sai, chúng ta không nên bị người khác mê hoặc!"
Rốt cục có người nhịn không được loại tràng diện ngạt thở này, phù phù một tiếng liền quỳ xuống, ngay cả dũng khí để chạy hắn đều không còn rồi.
"Huynh đệ, xin tha thứ cho chúng ta"
"Chúng ta sai, chúng ta không nên ra tay với ngài."
"Huynh đệ, ta trên có mẹ già tám mươi tuổi, dưới còn đứa con ba tuổi gào khóc đòi ăn, xin tha ta một mạng."
Một tên tu sĩ khác quỳ xuống, đáng thương nhìn Tiêu Thần, bọn họ thực sợ hãi, người trước mắt nhất định là sát tinh không có bất kỳ tình cảm gì.
"Vô tình như thế, người này quả nhiên là người của Tuyết Lâu, Chiến Tông cảnh đã có thể tu luyện Đạp Tuyết Vô Ngân, địa vị bên trong Tuyết Lâu chắc chắn không thấp. Chúng ta đắc tội không nổi!"
"Nhưng dù thế nào thì thù của đại ca cũng nhất định phải báo!"
Mấy người kia mém chút kinh hô, vội vàng che miệng lại, bọn hắn cũng không muốn lưu lại đây thêm một giây nào, thoắt cái đã biến mất.
Tiêu Thần cảm giác có người nhìn mình, hắn chậm rãi quay đầu nhìn về hướng cửa thành, vừa đúng lúc thấy mấy người biên biến mất, trong mắt lóe lên một tia lãnh quang.
"Phía dưới trọng thưởng, tất có dũng phu" Một cái nhân tình của Trần Hạo đối với phần lớn người mà nói thì cũng không khác trọng thưởng là mấy.
Nhìn thấy đám người chuẩn bị vây công Tiêu Thần và Bàn Tử, trên mặt Trần Hạo xuất hiện nụ cười đắc ý, mặt dù nhân phẩm của hắn kém nhưng mặt mũi Trần gia lại không nhỏ.
Ở trong mắt Trần Hạo, Tiêu Thần và Bàn Tử đã là người chết.
"Đại ca ca, Niệm Niệm sợ."
Cô bé Niệm Niệm co quắp lại trong ngực Tiêu Thần, toàn thân run rẩy.
"Đừng sợ, một chút nữa sẽ tốt thôi."
Tiêu Thần sờ sờ cái đầu nhỏ của Niệm Niệm, trên mặt lộ ra nụ cười từ ái.
"Người chết rồi thì sợ cũng vô dụng! Hôm nay ta liền dạy các ngươi đạo lý làm người, rút đao tương trợ tuy đáng ngưỡng mộ, nhưng có đôi khi là phải trả bằng mạng sống, đáng tiếc, khi chết đi các ngươi mới có thể lỉnh ngộ được."
Trần Hạo cười gằn nói, sau đó chậm rãi rời khỏi đám người.
Sắc mặt Tiêu Thần không hề bận tâm, lật tay một cái liền xuất hiện một thanh Huyền Thiết Kiếm màu đen, một cỗ khí tức nặng nề tản ra.
"Ta không giết người, người muốn giết ta, vậy cũng đừng trách tại hạ vô tình."
Ánh mắt Tiêu Thần lộ ra hàn quang lạnh như băng.
"Huynh đệ, muốn trách thì trách ngươi đắc tội Trần thiếu, trên đường xuống cửu tuyền cũng đừng trách ta."
Một tên nam tử khôi ngô hét lớn một tiếng, giơ đại đao chém về hướng Tiêu Thần.
"Muốn giết Lão Tam, chỉ bằng ngươi còn chưa xứng."
Bàn Tử hoành không đứng ra, Hồn Lực cuồn cuộn ngưng tụ thành một đạo đao quang cao vài trượng.
"Nhanh giết bọn hắn!"
Nam tử khôi ngô biến sắc, thực lực Bàn Tử vượt qua hắn dự liệu, một đao kia đủ để người ta tâm sinh sợ hãi.
"Giết!"
Đám người nghe vậy liền nhao nhao đánh tới Tiêu Thần và Bàn Tử.
Tiểu Kim gầm nhẹ chuẩn bị xuất thủ, bất quá lại bị Tiêu Thần ngăn lại, nói khẽ:
"Tiểu Kim, những mặt hàng này không làm gì được chúng ta, cũng đúng lúc cho chúng ta giãn gân cốt một phen."
Vừa dứt lời, Tiêu Thần đột nhiên biến mất tại chỗ, Vô Phong quét ngang ra, không có bất kỳ Hồn Lực, cũng không có bất kỳ chiến kỹ gì, chỉ đơn giản là một kiếm phổ thông.
Răng rắc!
Mấy món Hồn Binh va chạm với Vô Phong đều răng rắc đứt gãy, biến thành một đống sắt vụn, vào thời khắc đó, mấy tên tu sĩ liền cảm thấy hổ khẩu đau nhức, một cỗ lực lượng bạo tạc đánh thẳng vào trong thân thể làm cơ thể bay ngược ra.
Ngũ tạng lục phủ bị xé rách, máu tươi trong miệng cuồng phún còn kèm theo mảnh vụn nội tạng, thân thể bay ra mười mấy mét sau đó lăn mấy vòng tên mặt đất rồi bất động.
"Nhanh, nhanh giết hắn!"
Trần Hạo gào thét, thực lực Tiêu Thần quá đáng sợ, một kiếm bình thường lại có thể tuỳ tiện chém chết Chiến Tông cảnh sơ kỳ.
Con ngươi Tiêu Thần lạnh lẽo đi từng bước hướng về Trần Hạo, sắc mặt Trần Hạo tái nhợt, lặng yên trốn khỏi đám người, len lén chạy về cửa thành.
Cũng đúng lúc này, hai đạo lợi mang từ phía sau hắn vọt tới, tốc độ nhanh chóng làm người ta muốn tránh cũng không thể tránh.
"Chết đi!"
Một tên áo đen nam tử trung niên gầm thét, trường đao trong tay rung động, khóe miệng cười đắc ý.
Phốc!
Một đạo huyết kiếm bắn về phía hư không, nụ cười trên mặt nam tử trung niên áo đen cứng đờ, ngốc trệ tại chỗ, đại đao trên tay đã rơi xuống, hai tay che cổ, trên mặt đầy sợ hãi.
Ý niệm cuối cùng của hắn chính là đáng lẽ người chết phải là tên kia mới đúng, tại sao lại là mình?
Thần sắc Tiêu Thần băng lãnh, trong con ngươi không có bất kỳ tình cảm gì, một tay ôm Niệm Niệm, đem cái đầu nhỏ của nàng áp vào ngực mình, hắn không muốn tâm linh tinh khiết của Niệm Niệm bị cảnh máu tanh này nhiễm bẩn.
Sau một khắc, Tiêu Thần lần nữa động, Vô Phong Kiếm 999 cân trong tay nhưng vẫn rất thoải mái, những nơi đi qua đều tràn ngập máu tanh, sau đó trên mặt tuyết chỉ còn lại những cỗ thi thể lạnh như băng.
Mặt đất bị huyết dịch nhuộm thành màu đỏ, màu đỏ yêu dị trên nền tuyết trắng càng lộ ra vẻ dữ tợn.
Một phương khác, Bàn Tử cũng giết người nhanh như chớp, lấy thực lực Chiến Tông cảnh trung kỳ, diệt sát một vài tên Chiến Tông cảnh sơ kỳ còn không phải dễ như giết gà?
Trần Hạo và bốn tên chó săn thấy thế liền trở nên hoảng sợ, trong lòng bọn hắn có chút bất an, hình như đã đắc tội với người không nên đắc tội rồi.
"Nhị thiếu gia, hay là chúng ta chạy trước đi, sau đó tìm người lợi hại hơn đến đối phó với hắn, hiện tại đừng làm tổn thương thân thể quý giá của ngài."
Một tên nô tài nịnh nọt nhìn Trần Hạo nói.
Trần Hạo không cam lòng nhưng cuối cùng vẫn khẽ cắn môi, quay người chạy vào Tuyết Nguyệt Hoàng Thành.
Những tên tướng sĩ thủ thành nhẹ thở phào, cũng may Trần Hạo không kêu bọn hắn xuất thủ, nếu không là tiến thối lưỡng nan rồi, bọn hắn không muốn đắc tội Trần Hạo, cũng không muốn chọc giận tên sát nhân cuồng ma Tiêu Thần này.
"Trần Hạo chạy rồi, chúng ta đi thôi."
Có người nhìn thấy Trần Hạo mất tích liền lập tức muốn trốn.
Phốc!
Vừa dứt lời, đầu của hắn đã bay lên không trung, hai mắt trợn thật lớn, hắn không thể tin mạng của hắn lại kết thúc như thế.
Thiếu niên áo đen đứng trước thi thể không đầu, con ngươi đen kịt băng lãnh khiến cho người khác sợ hãi tới cực điểm.
"Các hạ, chẳng lẽ lại muốn chém tận giết tuyệt sao?"
Lại có người mở miệng, đáng tiếc, nghênh đón hắn cũng chỉ là một kiếm vô tình.
Một kiếm ra, bông tuyết rơi, huyết hoa vũ.
Mặt đất bên ngoài cửa thành nguyên bản trắng xóa hiện tại đã bị nhuộm thành một màu đỏ, trong không khí xuất hiện một cỗ áp lực làm người ta không thở nổi.
Hoa tuyết thiên nhiên xinh đẹp như thế, nhưng cũng lạnh lẽo vô tình, trong không khí tràn ngập mùi huyết tinh, bi thương, sinh mệnh của con người cũng dần kết thức vào thời khắc này.
Tiêu Thần đứng ở đó tựa như cùng phiến thiên địa này hòa làm một thể, mặc cho bông tuyết rơi lên trên vai hắn, giờ phút này tâm hắn rất lạnh, ngay cả bông tuyết cũng không thể hòa tan ra mà ngược lại còn đông kết thành băng sương.
Toàn trường một mảnh tĩnh mịch, chỉ có thể nghe thấy tiếng xào xạc của tuyết lớn đầy trời, đối với tu sĩ ở đây thì âm thanh này đã quá quen thuộc, nhưng hiện tại lại cảm thấy ní ưu mỹ, dễ nghe như thế.
Bởi vì rất có thể đây chính là âm thanh cuối cùng mà bọn hắn có thể nghe thấy.
"Vị huynh đệ kia, là chúng ta sai, chúng ta không nên bị người khác mê hoặc!"
Rốt cục có người nhịn không được loại tràng diện ngạt thở này, phù phù một tiếng liền quỳ xuống, ngay cả dũng khí để chạy hắn đều không còn rồi.
"Huynh đệ, xin tha thứ cho chúng ta"
"Chúng ta sai, chúng ta không nên ra tay với ngài."
"Huynh đệ, ta trên có mẹ già tám mươi tuổi, dưới còn đứa con ba tuổi gào khóc đòi ăn, xin tha ta một mạng."
Một tên tu sĩ khác quỳ xuống, đáng thương nhìn Tiêu Thần, bọn họ thực sợ hãi, người trước mắt nhất định là sát tinh không có bất kỳ tình cảm gì.
"Vô tình như thế, người này quả nhiên là người của Tuyết Lâu, Chiến Tông cảnh đã có thể tu luyện Đạp Tuyết Vô Ngân, địa vị bên trong Tuyết Lâu chắc chắn không thấp. Chúng ta đắc tội không nổi!"
"Nhưng dù thế nào thì thù của đại ca cũng nhất định phải báo!"
Mấy người kia mém chút kinh hô, vội vàng che miệng lại, bọn hắn cũng không muốn lưu lại đây thêm một giây nào, thoắt cái đã biến mất.
Tiêu Thần cảm giác có người nhìn mình, hắn chậm rãi quay đầu nhìn về hướng cửa thành, vừa đúng lúc thấy mấy người biên biến mất, trong mắt lóe lên một tia lãnh quang.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Khởi Đầu Mới
- Chương 2: Đụng Đầu Đại Thiếu Gia
- Chương 3: Khám Phá Chiến Kỹ
- Chương 4: Đối Mặt Hắc Ngọc Hổ
- Chương 5: Khốn Cùng
- Chương 6: Long Tiên Thảo
- Chương 7: Cạm Bẫy Từ Lạc Nhật
- Chương 8: Sự Thực Bị Che Giấu
- Chương 9: Ngọc Nữ
- Chương 10: Cuộc Đụng Độ Quyết Liệt
- Chương 11: Hồi Sinh Từ Cõi Chết
- Chương 12: Đối Đầu Kịch Tính
- Chương 13: Thời Khắc Quyết Định
- Chương 14: Biến Dị
- Chương 15: Linh Nhũ Tỏa Sáng
- Chương 16: Thử Thách Sinh Mệnh
- Chương 17: Ngày Hội Tranh Tài
- Chương 18: Cuộc Chiến Định Mệnh
- Chương 19: Trận Đấu Kinh Hoàng
- Chương 20: Cơn Sóng Ngầm
- Chương 21: Âm Mưu
- Chương 22: Âm Mưu Bại Lộ
- Chương 23: Đối Đầu Đỉnh Phong
- Chương 24: Sát Chiến
- Chương 25: Trận Đấu Cuối Cùng
- Chương 26: Khốc Liệt
- Chương 27: Thử Thách Sinh Tử
- Chương 28: Sát Thủ Từ Hoàng Gia
- Chương 29: Cửa Thành Đẫm Máu
- Chương 30: Biến Đổi
- Chương 31: Bão Tố Trong Yến Thành
- Chương 32: Cuồng Phong
- Chương 33: Giữa Lần Ranh
- Chương 34: Mục tiêu bất ngờ
- Chương 35: Cơ hội mới
- Chương 36: Bất Ngờ
- Chương 37: Không Thể Tránh Khỏi
- Chương 38: Trận Chiến Sắc Đẹp
- Chương 39: Chiến Hồn Chấn Động
- Chương 40: Quyết định quan trọng
- Chương 41: Bắt Đầu Hành Trình
- Chương 42: Hỏa Diễm Tái Sinh
- Chương 43: Thử Thách Hồn Lực
- Chương 44: Thử thách
- Chương 45: Trận Chiến Hồn Thạch
- Chương 46: Cuộc Đối Đầu Không Ngờ
- Chương 47: Đối Đầu
- Chương 48: Định Mệnh
- Chương 49: Cuộc Chiến Nảy Lửa
- Chương 50: Quy Tắc Bị Phá Vỡ
- Chương 51: Đụng Độ Tôn Gia
- Chương 52: Sát Thần Xuất Thế
- Chương 53: Bí Ẩn Của Tiêu Thần
- Chương 54: Giải Cứu
- Chương 55: Quyết Đoán
- Chương 56: Mỹ Dung Dịch
- Chương 57: Trở Về Từ Huyễn Cảnh
- Chương 58: Tuyên Chiến
- Chương 59: Màn Xuất Hiện Chấn Động
- Chương 60: Bão Tố
- Chương 61: Quyền Lực Đến Từ Thế
- Chương 62: Hoàng Gia Rất Coi Trọng
- Chương 63: Vô Tiền Khoáng Hậu
- Chương 64: Dược Dịch Tứ Phẩm
- Chương 65: Hồn Thú Sơn Mạch
- Chương 66: Dược Dịch Kỳ Diệu
- Chương 67: Đi Săn Mùa Thu
- Chương 68: Sự Thật Đằng Sau Cái Chết
- Chương 69: Khiếp Sợ
- Chương 70: Cuộc Chiến Với Độc Lang
- Chương 71: Đe Dọa Từ Độc Lang
- Chương 72: Chiến Đấu
- Chương 73: Chương 73: Gió Dữ Thổi Qua
- Chương 74: Đẫm Máu
- Chương 75: Hỏa Thiêu
- Chương 76: Cạm Bẫy Trong Sơn Mạch
- Chương 77: Đối Mặt Với Ác Quá!
- Chương 78: Khó Khăn
- Chương 79: Rừng Tĩnh Lặng
- Chương 80: Đuổi Bắt Trong Rừng
- Chương 81: Sát Khí Bùng Nổ
- Chương 82: Cuộc Chiến Không Ngừng
- Chương 83: Kế Hoạch Mạo Hiểm
- Chương 84: Đối Đầu Với Hỏa Tình Điêu
- Chương 85: Sát Địch
- Chương 86: Chương 86: Tẩu Thoát Khẩn Cấp
- Chương 87: Âm Vang Từ Hồn Thú Sơn Mạch
- Chương 88: Mưu Kế Trong Hang Động
- Chương 89: Sát Chiến Đỉnh Cao
- Chương 90: Lo Lắng
- Chương 91: Ngõ Cụt
- Chương 92: Cuộc Đua Đến Chiến Đế
- Chương 93: Hồn Lực Đột Phá
- Chương 94: Bóng Ma Chiến Binh
- Chương 95: Khám Phá và Sát Lực
- Chương 96: Cuộc Chiến Bất Ngờ
- Chương 97: Tình Thế Khó Khăn
- Chương 98: Cuộc Chiến Thối Hồn Dịch
- Chương 99: Hỗn Loạn Tại Luyện Dược Sư Công Hội
- Chương 100: Muốn Giết Người Diệt Khẩu
- Chương 101: Chương 101: Đối Đầu Trực Diện
- Chương 102: Vén Màn Bí Mật
- Chương 103: Đối Mặt Với Cơn Thịnh Nộ
- Chương 104: Mối Hận Chưa Phai
- Chương 105: Âm mưu
- Chương 106: Cạm Bẫy Từ Phần Thưởng
- Chương 107: Miểu Sát
- Chương 108: Cuộc Đối Đầu Nảy Lửa
- Chương 109: Không Khoan Nhượng
- Chương 110: Đêm Tĩnh Lặng
- Chương 111: Chiến với Tật Phong Lang
- Chương 112: Đồ Đáng Ghét
- Chương 113: Chương 113: Chúng Tới Rồi
- Chương 114: Chương 114: Biến Hình
- Chương 115: Biến Hình Kỳ Diệu
- Chương 116: Chương 116: Chiến Đế Truyền Thừa
- Chương 117: Chương 117: Vòng Xoáy Huyết Sắc
- Chương 118: Chương 118: Lệnh Bài Huyết Tinh
- Chương 119: Chương 119: Rượt Đuổi
- Chương 120: Chương 120: Huyết Tháp
- Chương 121: Huyễn Cảnh
- Chương 122: Hắc Vụ Bí Ẩn
- Chương 123: Bão Tố trên Chiến Trường
- Chương 124: Đối Đầu Tại Tầng Thứ Sáu
- Chương 125: Sát Thần Tái Xuất
- Chương 126: Huyết Quang
- Chương 127: Bí Ẩn
- Chương 128: Gánh Nặng
- Chương 129: Bão Tố
- Chương 130: Sự Thật
- Chương 131: Mưu Đồ Trong Yến Thành
- Chương 132: Bẫy Rập
- Chương 133: Kế Hoạch Âm Thầm
- Chương 134: Thắng Lợi Bất Ngờ
- Chương 135: Điểm Tích Lũy
- Chương 136: Nghĩ Đến Kết Cục Này
- Chương 137: Không Khoan Nhượng
- Chương 138: Hồn Lực Biến Dị
- Chương 139: Sức Mạnh Kinh Hoàng
- Chương 140: Sát Khí
- Chương 141: Trăn Trở
- Chương 142: Cuộc Diệt Vong
- Chương 143: Thân Phận Bất Ngờ
- Chương 144: Hồi Hương
- Chương 145: Về Tiêu Thành
- Chương 146: Mặt Nạ Đẫm Máu
- Chương 147: Hối Hận
- Chương 148: Gặp Gỡ Đại Trưởng Lão
- Chương 149: Bí Mật Chiến Hồn
- Chương 150: Biến Hóa Bất Ngờ
- Chương 151: Kiêu Hãnh Của Tiêu Gia
- Chương 152: Tiên Cảnh
- Chương 153: Khí Thế Vàng Son
- Chương 154: Sinh Tử Chiến
- Chương 155: Ta Tới Giết Ngươi
- Chương 156: Tấn Công Đồng Loạt
- Chương 157: Kiếm Thế Nhị Trọng
- Chương 158: Kiếm Trọng Không Sắc
- Chương 159: Rời Xa Cuộc Chiến
- Chương 160: Đấu Tranh Quyền Lực
- Chương 161: Ta Thấy Các Ngươi Quá Yếu
- Chương 162: Tiểu Kim Phát Hiện
- Chương 163: Trái Xà Lân Băng Hỏa
- Chương 164: Vương Thú Xích Mục
- Chương 165: Cuộc Tháo Chạy
- Chương 166: Lão Nhị Đang Yêu
- Chương 167: Thợ Săn Tuyết Nguyệt
- Chương 168: Tuyết Lâu Thần Bí
- Chương 169: Ngươi Không Đủ Tư Cách
- Chương 170: Máu Nhuộm Thành Môn
- Chương 171: Tiêu Niệm Đầy Lòng
- Chương 172: Đột Phá Trung Kỳ Chiến Tông
- Chương 173: Khảo Hạch Luyện Dược
- Chương 174: Tiêu Phàm Xuất Hiện
- Chương 175: Chưa Biết Về Luyện Dược
- Chương 176: Cuối Cùng Bạo Tạc
- Chương 177: Thành Tích Đáng Gờm
- Chương 178: Ai Nói Ta Không Thể?
- Chương 179: Liên Hoàn Sát Chiêu
- Chương 180: Ai Dám Đọ Tài
- Chương 181: Vị Khách Khanh
- Chương 182: Thuật Bạo Linh
- Chương 183: Sát Thủ Xuất Hiện
- Chương 184: Nghệ Thuật Luyện Dược
- Chương 185: Trần Hạo Gặp Xui
- Chương 186: Tu Vi Thăng Tiến
- Chương 187: Đối Đầu
- Chương 188: Sát Khí Bùng Phát
- Chương 189: Cái Tát Đinh Tai
- Chương 190: Giấc Mộng Đoạn Trường
- Chương 191: Chúng Ta Cùng Đoạt Thiên Hạ
- Chương 192: Đợt Sát Thủ Thứ Hai
- Chương 193: Chiến Ảnh Phong
- Chương 194: Điện Chủ Tu La?
- Chương 195: Hội Đấu Giá
- Chương 196: Đình Chiến
- Chương 197: Cánh Hồn Kim Thiền
- Chương 198: Châu Tử Thần
- Chương 199: Đỉnh Tàn Bí Ẩn
- Chương 200: Đao Hung Vô Danh
- Chương 201: Giá Trị Ngất Ngưởng
- Chương 202: Đao Huyết Rửa
- Chương 203: Kết Oán
- Chương 204: Truy Sát
- Chương 205: Khởi Đầu Đao Kỹ
- Chương 206: Tài Năng Kinh Hoàng
- Chương 207: Bí Mật Của Bàn Tử
- Chương 208: Khôi Phục Linh Vật
- Chương 209: Hội Tụ Kiệt Xuất
- Chương 210: Thế Lực Tiêu Thần
- Chương 211: Chiêu Đòn Dứt Khoát
- Chương 212: Ai Ngạo Nghễ Hơn
- Chương 213: Ngươi Quá Yếu Đuối
- Chương 214: Kiến Thức Về Đao
- Chương 215: Cuộc Thi Bất Ngờ
- Chương 216: Tình Thế Đảo Ngược
- Chương 217: Dự Liệu Của Tiêu Phàm
- Chương 218: Đối Đầu Kiếm Vương Triều
- Chương 219: Đại Yến Đầu Hàng?
- Chương 220: Sát Khí Đằng Đằng
- Chương 221: Quyết Hạ Chiến Vương
- Chương 222: Sát Thủ Ảnh Phong
- Chương 223: Lộ Diện Chân Tướng
- Chương 224: Trận Đánh Nảy Lửa
- Chương 225: Giết Người Chớp Nhoáng