Tuy Tiêu Lâu thích tiểu thuyết trinh thám nhưng gặp phải cảnh gϊếŧ người tàn nhẫn như thế này, anh vẫn cảm thấy rét lạnh toàn thân.
Trâu Tiểu Hồng nɠɵạı ŧìиɦ với Hạ Vĩnh Cường... đúng là sai thật, nhưng thủ đoạn của Triệu Sâm có phải quá biếи ŧɦái rồi không?! Móc tim em họ, đâm chết vợ bằng một dao rồi còn mang xác em trai đi nữa... Đã vậy anh ta còn cố tình để lại dấu vân tay của Hạ Vĩnh Cường trên con dao gọt hoa quả và lưu lại vết máu của Hạ Vĩnh Cường trên xác chết, chính là vì muốn vu oan giá họa phải không?
Nếu vụ án này còn có tình tiết phía sau thì khi thi thể Trâu Tiểu Hồng được phát hiện, cảnh sát điều tra tìm ra hung khí tại hiện trường, trên con dao hoa quả có dấu vân tay của Hạ Vĩnh Cường, phân tích máu trên người của nạn nhân sẽ phát hiện đó là máu của Hạ Vĩnh Cường, cứ thế kẻ tình nghi số một sẽ trở thành Hạ Vĩnh Cường!
Nhưng Hạ Vĩnh Cường đã chết, thi thể thì không biết Triệu Sâm đã giấu đi đâu rồi.
Chết không còn đối chứng, vụ án này cứ thế sẽ bỏ ngỏ.
Chưa biết chừng Triệu Sâm đã chuẩn bị xong chứng cứ ngoại phạm cho việc đi công tác, cứ thế Trâu Tiểu Hồng sẽ chết ngoài ý muốn, anh ta nghiễm nhiên sẽ nhận được 200 vạn tiền bồi thường...
Triệu Sâm này tâm lý vặn vẹo, mưu đồ sâu xa, quả thực khiến người ta lạnh cả sống lưng.
Tiêu Lâu cố ổn định lại nhịp tim của mình, mở miệng hỏi: "Tinh linh hệ thống có đó không?"
Trả lời anh lần này không còn là cái giọng nam máy móc lạnh lẽo trước đó nữa mà là giọng nữ dịu dàng – một cô gái xinh đẹp trưởng thành với mái tóc xoăn đến thắt lưng, dáng người thướt tha mặc chiếc váy dài màu đỏ đột nhiên xuất hiện trước mắt.
Cô gái đẹp cười khanh khách khi nhìn thấy anh, nói: "Xin chào Tiêu Lâu, tôi là người gác cửa của ải bài Cơ, có chuyện gì anh có thể hỏi tôi."
Người gác cửa của ải bài Cơ?
Tiêu Lâu nhìn dãy bài chất Cơ từ 2 đến K được xếp chỉnh tề trên tường, nghi hoặc hỏi: "Tại sao trên bức tường thẻ bài lại không có Át Cơ?"
Cô gái váy đỏ tủm tỉm nói: "Tôi chính là Át Cơ đây."
Tiêu Lâu giật mình: "Có thể giải thích rõ hơn không?"
"Tất nhiên rồi." Cô gái nở một nụ cười thân thiện, "Hẳn anh cũng biết một bộ bài tây có tổng cộng 54 lá, trong thế giới thẻ bài này, Át Cơ, Át Rô, Át Bích và Át Nhép là bốn người gác cửa của bốn loại phòng, những quân bài khác đều là những thế giới khác nhau được thu nhỏ trong mật thất chờ anh đến khiêu chiến."
Tiêu Lâu gật đầu: "Vậy nếu Át Cơ là người gác cửa, tôi bắt đầu vượt ải từ 2 Cơ vậy thì K Cơ là phòng khó nhất đúng không? Trên mặt lá K Cơ còn có hai cây phăng teo, đây chính là phòng cấp SS cuối cùng... mà hệ thống từng nói cho tôi?"
Cô gái tán thưởng nhìn anh: "Đúng vậy."
Tiêu Lâu cũng không hiểu biết quá nhiều về bài tây, nhưng anh biết trong bộ bài thì quân J là Jack (tướng), Q là Queen (Hoàng hậu), K là King (Vua) và A là Ace (Bậc cao nhất), ngoài ra còn có cây phăng teo màu và phăng teo đen trắng, cũng chính là đại vương và tiểu vương như người ta vẫn thường nói, ngoài ra có nơi thì gọi là đại quỷ và tiểu quỷ.
Trong thế giới thẻ bài này, Át là người gác cửa, từ 2 đến K là các loại phòng, độ khó tăng dần lên từ cấp D, C, B, A, S. Bốn phòng quân K hẳn là loại mật thất cấp S khó nhất, và cuối cùng là phòng cấp SS do hai cây phăng teo tọa trấn.
Anh vừa mới vượt qua phòng 2 Cơ, là căn phòng cấp D đơn giản nhất.
Phòng cho một người chơi, trực tiếp kéo người ta vào nơi có một cái xác đã đủ kinh khủng rồi, đã vậy còn giới hạn phá án trong 30 phút, phần lớn người đều sẽ bị cái xác phụ nữ trên giường dọa cho sợ chết khiếp, dù gan to bình tĩnh lại mà tìm kiếm manh mối thì cuối cùng cũng vẫn có đến 90% người không giải được mật khẩu điện thoại, chỉ có thể đoán hung thủ, xác xuất vượt ải hoàn hảo chưa đến 1%.
Chẳng trách số điểm anh có khi vượt ải cao hơn 99% người khiêu chiến.
Phòng cấp D đã căng vậy rồi, đủ hiểu những phòng sau còn đáng sợ đến thế nào.
Tiêu Lâu hơi nhíu mày, tiếp tục hỏi: "Thẻ tình tiết chỉ có được khi vượt ải một cách hoàn hảo phải không? Vậy nếu không sưu tầm đủ manh mối, ví dụ không giải được pass điện thoại nhưng vẫn chỉ ra đúng hung thủ và vượt ải thành công thì phần thưởng sẽ ít hơn?"
Át Cơ gật đầu: "Đúng vậy. Sưu tầm được 50% manh mối là có thể xác nhận hung thủ rồi, tìm được chính xác thì tính là vượt qua được phòng. Mức độ sưu tầm lên 100% mới được đánh giá là vượt ải hoàn hảo, có thể lấy được thẻ tình tiết, hơn nữa còn có cơ hội rút thưởng ngẫu nhiên. Có thẻ nội dung thì anh sẽ hiểu được một cách toàn diện hơn về căn phòng này. Nhỡ đâu về sau vào phòng nào gặp lại mấy nhân vật này thì thẻ nội dung vụ án sẽ có thể giúp ích cho anh."
Trong vụ án ở phòng 2 Cơ, Trâu Tiểu Hồng, Hạ Vĩnh Cường đều bị gϊếŧ chết, bạn thân Lưu Vân chưa xuất hiện, còn một người nữa, chính là hung thủ Triệu Sâm đã nhét xác em họ vào vali mang đi – chẳng nhẽ sau này còn phải gặp tên hung thủ biếи ŧɦái này nữa?!
Nhớ lại nụ cười quái gở của Triệu Sâm với camera lúc cuối, Tiêu Lâu thấy da đầu tê dại, anh hít một hơi thật sâu để bản thân bình tĩnh, sau đó nói sang chuyện khác: "Lĩnh thưởng ở đâu?"
Át Cơ dịu dàng nói: "Anh có thể xem bao đựng thẻ của mình trong túi tiền.
Tiêu Lâu thò tay vào túi áo, quả nhiên lấy ra được một chiếc bao đựng thẻ loại phổ biến thường gặp trong cuộc sống.
Bao đựng thẻ màu đen chỉ lớn tầm nửa bàn tay, bên ngoài có bốn chữ "Thẻ bài mật thất", sau khi mở ra, bao đựng thẻ liền trải rộng như trang sách, bên trong có mười mấy ô vuông đựng thẻ.
Lúc này, ba thẻ bài mới đạt được đang nằm gọn trong ba ô đầu tiên.
[Thẻ tình tiết: Tang lễ hoa hồng]
Độ hiếm: S
Mô tả: Nhận được khi vượt qua phòng 2 Cơ Tang lễ hoa hồng một cách hoàn hảo, số người biết được tình tiết chưa đến 1% nên thẻ tình tiết rất hiếm, xin hãy giữ gìn cẩn thận. Bạn có thể xem lại bất cứ lúc nào, thưởng thức vở kịch phấn khích bác sĩ Triệu Sâm gϊếŧ người.
[Thẻ công cụ: Dao gọt hoa quả]
Độ hiếm: C
Mô tả: Hung khí sát hại Trâu Tiểu Hồng. Dài 20cm, rộng 5cm, vô cùng sắc bén. Là phần thưởng cố định khi vượt qua phòng 2 Cơ, là dao cho một người, đáng giá hơn dao gọt hoa quả mua ngoài chợ.
Ghi chú: Dao này là của bạn, tùy bạn sử dụng. Nếu lá gan bạn đủ lớn thì dùng nó để gϊếŧ người cũng được.
[Thẻ công cụ: Nước hoa mùi hoa hồng]
Độ hiếm: C
Mô tả: Quà sinh nhật Lưu Vân tặng Trâu Tiểu Hồng, sau khi mở ra sẽ ngửi thấy mùi hoa hồng đậm đặc.
Ghi chú: Trong những thời điểm quan trọng, bạn có thể tự xịt lên người, hấp dẫn tất cả mục tiêu trong phạm vi 30m đều ngửi thấy mà tới gần bạn – để bạn chết rõ ràng hơn một chút.
Dung tích còn lại: 100ml
Tiêu Lâu: "..."
Đọc miêu tả trên thẻ bài xong, sắc mặt của Tiêu Lâu cũng cứng lại.
Mở đầu là một cái phòng độ khó cấp D đã hút anh vào một hiện trường án mạng, vất vả vượt ải thì đống thẻ bài phần thưởng còn mỉa mai anh... Gì mà để bạn chết được rõ ràng hơn một chút? Sao cái thế giới thẻ bài này đi đâu cũng thấy ác ý vậy.
Tiêu Lâu lại nhìn về phía cô gái váy đỏ trước mặt, hạ giọng hỏi: "Rốt cuộc thế giới thẻ bài này có bao nhiêu người khiêu chiến? Có bao nhiêu người thất bại bị nhốt vào phòng ác mộng mà còn sống sót ?"
Át Cơ đáp: "Trước mắt số người tiến vào thế giới thẻ bài đã lên tới hơn 80 triệu, hơn nữa còn gia tăng theo từng phút, những người còn sống sau khi vào mật thất ác mộng chưa đến 1%. Vì vậy cố gắng đừng để bản thân thất bại, mật thất ác mộng chắc chắn là nơi anh không muốn trải nghiệm đâu."
Cô dừng một chút lại cười tà mị, nói: "Anh là loài người bình tĩnh nhất mà tôi từng gặp, phần lớn người chơi vào phòng 2 Cơ nhìn thấy xác chết đều sợ đến phát run, anh không bài xích xác chết à? Vậy mà có thể bình tĩnh cầm điện thoại dí vào mặt cái xác nữa."
Tiêu Lâu: "..."
Xem ra toàn bộ hành động của anh bên trong mật thất đều bị người gác cửa này giám sát.
Anh là pháp y, đừng nói là một cái xác, dù độ khó của phòng Cơ biến thành án gϊếŧ người liên hoàn, bày ra trước mắt anh nguyên một cái nhà xác toàn thi thể thì anh cũng sẽ không sợ.
Nhưng mà không sợ không có nghĩa là sẽ thích.
Anh là người bình thường, không phải biếи ŧɦái, không muốn ngày nào cũng phải nhìn xác chết như vậy.
Tiêu Lâu cau mày, tiếp tục bình tĩnh hỏi: "Tôi nhớ tinh linh hệ thống kia từng nói nếu vượt qua phòng cấp SS thì có thể trở về thế giới loài người, vậy đã có bao nhiêu người thành công rồi?"
Át Cơ tiếc nuối nhún vai: "Trước mắt chưa có ai hết."
Đáp án này khiến Tiêu Lâu rất bất ngờ – hơn 80 triệu người khiêu chiến, kiểu gì chẳng phải có cao thủ trinh thám, nhưng không ai đi được đến cuối thì quá quái đản. Hoặc là thế giới này cố tình gây khó dễ cho loài người, vốn không muốn để người ta thành công quay về. Hoặc là những căn phòng tiếp theo rất đáng sợ, ngay cả cao thủ suy luận cũng không giải được.
Nếu là vế đầu thì có hỏi cũng vô dụng, chắc chắn Át Cơ sẽ không nói với anh là "Bọn này cố tình gây khó dễ đấy". Còn nếu là vế sau thì vẫn còn hi vọng. Mật thất dù có khó nhưng chỉ cần không phải loại không thể phá giải thì sẽ luôn có cách tìm ra đáp án.
Tiêu Lâu nhớ tới một việc, hỏi: "Người chết và hung thủ trong phòng là con người đến từ địa cầu như tôi hay là... sinh vật trí tuệ cao do các người chế tạo ra?"
Át Cơ cười hỏi lại: "Câu hỏi này vượt quá quyền hạn trả lời của tôi, tự anh cảm thấy thế nào?"
Tiêu Lâu bỗng có một phỏng đoán to gan – hệ thống lạnh băng ban đầu đã từng nói với anh "Bạn không nhìn thấy tôi nhưng tôi có thể thấy bạn", nó có thể nhìn thấy tình trạng của tất cả những người tiến vào thế giới này, vậy hẳn nó là sự tồn tại có địa vị rất cao ở đây.
Cô gái xinh đẹp váy đỏ tự xưng là Át Cơ trước mặt anh chỉ phụ trách kiểm soát ải bài Cơ, những cửa ải khác tự khắc cũng có người chịu trách nhiệm.
Có lẽ có thể hiểu thế giới này là một game online nhiều người chơi khổng lồ.
Những người tham gia là loài người chết ngoài ý muốn, bị cưỡng chế tiến vào thế giới thẻ bài này. Mà những người trong mật thất ví dụ như Trâu Tiểu Hồng, Triệu Sâm cùng với cả Át Cơ không ở trong mật thất, tinh linh hệ thống mới nghe tiếng chưa thấy mặt v.v. thì không cần phải vượt ải, bọn họ là những cư dân thuộc về thế giới thẻ bài này – cùng loại với NPC trong game.
Nhưng khác với trong game là, NPC ở thế giới này trâu hơn người chơi nhiều.
Người chơi vượt ải thất bại thì bọn họ có thể loại bỏ luôn cả người chơi. Bọn họ có cảm tính, có IQ, còn có thể gϊếŧ người, đã vậy thủ đoạn còn hung ác. Nhỡ đâu vào những phòng khác mà gặp phải loại sát thủ biếи ŧɦái như Triệu Sâm, một câu không hợp là móc tim người chơi ra thì hỏng rồi.
Những game khác chỉ là trò chơi, game này thì là liều mạng!
Át Cơ không trả lời câu hỏi của anh chứng tỏ câu hỏi vừa rồi của anh đã dính đến quy tắc của thế giới này. "Con người" nhìn rất chân thật trong mật thất này không phải "con người" giống như anh.
Tiêu Lâu tạm thời áp chế dòng suy nghĩ đang cuồn cuộn trong đầu, nói sang chuyện khác: "Chẳng phải tôi còn một cơ hội bốc thăm sao?"
Vừa rồi khi dịch chuyển từ mật thất ra ngoài đã nghe là mình có cơ hội rút thêm phần thưởng khi có thành tích vượt ải hoàn hảo, xin mời trở về không gian cá nhân nhận thưởng – nơi này hẳn là không gian cá nhân của anh, sương trắng dày đặc, một mặt phòng là bức tường thẻ bài cùng với người gác cửa tương ứng với chất bài.
Quả nhiên Át Cơ mỉm cười nói: "Đúng vậy. Lúc rút thưởng sau khi vượt ải hoàn hảo thì phần thưởng rút ngẫu nhiên sẽ có liên quan tới [Thành tích qua cửa] của anh, được đánh giá S thì sẽ rút được thẻ S. Sau đây xin mời rút thưởng, để xem vận may của anh thế nào."
Một chiếc rương màu vàng kim sáng lấp lánh hiện ra trước mắt Tiêu Lâu.
Từ khi bước vào thế giới thẻ bài kỳ lạ này, có lẽ đây là tin tốt nhất mà Tiêu Lâu được nghe.
Phần thưởng cố định như "Dao gọt hoa quả" hay "Nước hoa mùi hoa hồng" đều là loại đại trà cấp C, số lần sử dụng hữu hạn, dao hoa quả hạn chế số lần sử dụng, nước hoa mùi hoa hồng thì cũng chỉ có dung tích 100ml chẳng biết sẽ hết lúc nào. Hi vọng phần thưởng thẻ cấp S tặng thêm sẽ là trang bị gì đó mạnh một chút, có thể giúp anh sống sót trong mật thất bài Bích.
Đáng tiếc, từ bé đến lớn mua vé số thì trúng nhiều nhất cũng chỉ năm đồng, vận may khi bốc thăm của anh luôn là số âm.
Tiêu Lâu tiến về phía trước, vươn tay mò vào trong rương.
Trong rương có rất nhiều thẻ bài, thẻ bài mới coóng sờ rất thích tay, hẳn là được chế tạo từ vật liệu rất cao cấp. Tiêu Lâu cầm thử thì thấy mỗi lần mình chỉ cầm được một tấm, nếu lấy nhiều hơn thì chúng đều tự động quay về trong rương.
Anh không có lòng tham, quyết định bốc bừa một thẻ.
– chúc mừng người chơi đạt được thẻ bài độ hiếm cấp S [Thẻ triệu hồi: Đào Uyên Minh]*
*Đào Tiềm (? – 427), biểu tự Nguyên Lượng, hiệu Uyên Minh, lại có biệt hiệu là Ngũ liễu tiên sinh, là một trong những nhà thơ lớn của Trung Quốc thời nhà Tấn và Lưu Tống.
Tiêu Lâu: "???"
Chẳng phải nên là một thanh đao chém chết người trong nháy mắt hay là một khẩu súng bắn trên diện rộng sao?
Đào Uyên Minh là cái quần gì vậy?