Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel - Chương 170: Warlock cũng là con người
Chương trước- Chương 1: Xung Quanh Không Có Warlock Chứ? Tôi Xuyên Không Đây
- Chương 2: Ba Món Thần Khí Nhảm Nhí
- Chương 3: Giấc Mơ Ngạo Thiên Đã Tàn
- Chương 4: Melinda Và Coulson
- Chương 5: Người Đột Biến?
- Chương 6: Tiệm Bách Bảo Richter
- Chương 7: Ác Ma Vô Dụng
- Chương 8: Lạt Ma Đại Thần Phụ Vương Thuộc Văn Phòng Đại Diện Thiếu Lâm Tự Đặt Ở Núi Võ Đang
- Chương 9: Tiếp Xúc
- Chương 10: Tôi Là Một Warlock
- Chương 11: Chuyện Này Phải Dựa Vào Năng Khiếu
- Chương 12: Cuối Cùng Cũng Bịa Xong
- Chương 13: Nhìn Thấy? Không Nhìn Thấy?
- Chương 14: Tự Kiểm Soát Chính Là Công Lý
- Chương 15: Một Ngày Kì Diệu
- Chương 16: Hydra?
- Chương 17: Chuyện Quan Trọng
- Chương 18: Báo Cáo
- Chương 19: Ngày Tàn Của Băng Tử Cục
- Chương 20: Phục Kích Và Tử Vong
- Chương 21: Thật Sự Đã Quay Lại Rồi
- Chương 22: Bên Trong Có Nội Gián
- Chương 23: Đám Oắt Con Thật Không Biết Xấu Hổ
- Chương 24: Lời Nói Của Pierce
- Chương 25: Âm Thầm Tiến Hành
- Chương 26: Oan Có Đầu Nợ Có Chủ
- Chương 27: Mục Đích Đã Đạt Được Rồi
- Chương 28: Việc Đáng Ăn Mừng
- Chương 29: Người Vui Kẻ Buồn
- Chương 30: Dự Đoán Tương Lai?
- Chương 31: Sợ Ư? Không, Đây Là Trách Nhiệm
- Chương 32: Ta Đớp Một Phát Là Cắn Đứt Đầu Ngươi Đấy
- Chương 33: Đội Quân Đặc Biệt
- Chương 34: Thật Sự Là Trí Tuệ Của Một Con Chó Thường
- Chương 35: Giao Dịch Tại Nether
- Chương 36: Bắt Đầu Gây Chuyện
- Chương 37: Sự Giúp Đỡ Từ Công Ty Umbrella
- Chương 38: Bạo Chúa
- Chương 39: Con Người Chính Là Vũ Khí
- Chương 40: Thế Thì Cái Giá Là Gì?
- Chương 41: Ông Định Cầm Khiên Sao?
- Chương 42: Cách Sử Dụng Chính Xác Của Người Tăng Cường
- Chương 43: Thăm Dò Và Phản Hồi
- Chương 44: Ăn Mặc Mong Manh
- Chương 45: Cuộc Tập Kích Bí Ẩn
- Chương 46: Vừa Cất Tiếng Đã Khiến Các Người Sợ Chết Khiếp
- Chương 47: Nhóm Năm Kẻ Tà Năng
- Chương 48: Thoát Khỏi Tai Ương
- Chương 49: Tìm Được Tổ Chức Rồi
- Chương 50: Lại Tập Kích
- Chương 51: Đợt Sóng Này Chưa Tan
- Chương 52: Bị Chó Đánh
- Chương 53: Là Người Đột Biến?
- Chương 54: Đợt Sóng Khác Lại Đến
- Chương 55: Tiểu Đội Tyrant
- Chương 56: Căn Cứ Bị Tấn Công
- Chương 57: Gián Điệp
- Chương 58: Thất Bại
- Chương 59: Kết Thúc
- Chương 60: Tôi Không Muốn Gặp Nó
- Chương 61: Những Kẻ Giống Nhau
- Chương 62: Ân Oán
- Chương 63: Ăn Một Mình
- Chương 64: Thanh Toán Khoản Cuối
- Chương 65: Trên Mặt Trăng
- Chương 66: Giám Sát
- Chương 67: Chị Cần Sức Mạnh
- Chương 68: Đừng Quên Vấn Đề Đóng Băng
- Chương 69: Tôi Muốn Đập Cậu Ta Một Trận
- Chương 70: Phong Tỏa Kỹ Thuật
- Chương 71: Ủng Hộ Khủng Bố?
- Chương 72: Chẳng Ai Ngốc Cả
- Chương 73: Kẻ Địch Nguy Hiểm Nhất
- Chương 74: Tu Nghiệp
- Chương 75: Đợt Sóng Trào
- Chương 76: Hydra Schmidt
- Chương 77: Thiên Giáng Chính Nghĩa
- Chương 78: Đợt Sóng Tan
- Chương 79: Tôi Chỉ Chơi Chiêu Thôi
- Chương 80: Ngồi Lên Xe Hai Mươi Đô
- Chương 81: Vớt Ra
- Chương 82: Tù Trưởng Có Lời Mời
- Chương 83: Tôi Biết Rất Nhiều
- Chương 84: Tân Nazi?
- Chương 85: Tung Tích Umbrella
- Chương 86: Vấn Đề Của Tony
- Chương 87: Tiến Cử
- Chương 88: Tôi Không Sợ Phiền Phức
- Chương 89: Sự Kiêu Căng Của Tony
- Chương 90: Rác Rưởi Cũng Mang Lại Phiền Phức
- Chương 91: Cần Nhiều Anh Hùng Hơn
- Chương 92: Nhà Giàu Mới Nổi
- Chương 93: Đền Xe Đạp Cho Tôi
- Chương 94: Trao Cho Anh Ta Một Cơ Hội
- Chương 95: Tổ Trưởng An Ninh
- Chương 96: Chất Dịch Mô Kẽ
- Chương 97: Chém Cái Tên Không Mặc Quần Ấy
- Chương 98: Anh Là Ai?
- Chương 99: Abomination Tà Năng
- Chương 100: Warlock Chiến Đấu
- Chương 101: Huyết Cuồng Bạo
- Chương 102: Kết thúc mọi chuyện thôi
- Chương 103: Kinh nghiệm không đủ
- Chương 104: Dư âm sau biến cố
- Chương 105: Khiếm khuyết linh hồn
- Chương 106: Abomination được luyện thành như thế nào?
- Chương 107: Phép thuật cực kì nguy hiểm
- Chương 108: Bị người ta mắng một trận
- Chương 109: Chúng ta thật sự siêu phàm đến thế sao?
- Chương 110: Sự kiêu ngạo thật sự
- Chương 111: Tan chảy
- Chương 112: Ở đó trống trơn
- Chương 113: Tôi muốn sửa xe
- Chương 114: Không dùng xăng, không thải độc, không ô nhiễm
- Chương 115: Là lỗi của ngươi hết!
- Chương 116: Thỏa thuận
- Chương 117: Khoa học gia không dễ động vào
- Chương 118: Động cơ ngừng hoạt động
- Chương 119: Học thức tốt không bằng nhân phẩm tốt
- Chương 120: Tiên phong liềm đen và lãnh chúa liềm đen
- Chương 121: Giấy tờ đầy đủ
- Chương 122: Triệu hồi
- Chương 133: Chuyện này là sao?
- Chương 134: Cuộc điều tra sai lầm
- Chương 135: Đầu gối trúng tên
- Chương 136: Cậu nên làm việc rồi
- Chương 137: Phía sau phiên điều trần
- Chương 138: Đảm bảo... sức khỏe?
- Chương 139: Việc ấy chuẩn bị sao rồi?
- Chương 140: Thiếu
- Chương 141: Không được từ chối ý tốt của tôi
- Chương 142: Có chút nguy hiểm
- Chương 143: Nhân viên nghiên cứu giỏi nhất? chưa chắc đâu
- Chương 144: Legacy Of The Void
- Chương 145: Bóng tối ẩn nấp trong ngọn lửa, ngọn lửa thiêu đốt trong bóng tối
- Chương 146: Thế giới đau khổ
- Chương 147: Không cần combat
- Chương 148: Ngâm một con habbs
- Chương 149: Sản phẩm không đạt tiêu chuẩn
- Chương 150: Chênh lệch
- Chương 151: Ba điều kiện
- Chương 152: Kế hoạch bù đắp nhân loại
- Chương 153: Đáp ứng nguyện vọng
- Chương 154: Con muốn nói với cha
- Chương 155: Tuyên chiến
- Chương 156: Chỗ trống
- Chương 157: Cuộc chiến căng thẳng
- Chương 158: Anh đã bị sa thải
- Chương 159: Người sắt không phù hợp
- Chương 160: Kẻ hốt hoảng lo sợ
- Chương 161: Chủ tịch công ty umbrella (1)
- Chương 162: Đàm phán (2)
- Chương 163: Kế hoạch phúc âm
- Chương 164: Khích bác ly gián
- Chương 165: Con lớn rồi không nghe lời mẹ
- Chương 166: Quan trọng là tấm lòng
- Chương 167: Bộ giáp xương bên ngoài
- Chương 168: Bát đại kim cang
- Chương 169: Hàng xóm
- Chương 170: Warlock cũng là con người
- Chương 171: Tôi nghe nói anh đang yêu?
- Chương 172: Sự việc bí ẩn
- Chương 173: Anh có các ghi chép chứ?
- Chương 174: Cái búa đó
- Chương 175: Ngài có biết sự kiện sarajevo không?
- Chương 176: Có liên quan đến anh
- Chương 177: Đặc sản mới của mexico
- Chương 178: Ghost rider (ma tốc độ)
- Chương 179: Tôi rất muốn trở thành một warlock naruto
- Chương 180: Phát hiện điểm yếu
- Chương 181: Chiến đấu trên lưng ngựa
- Chương 182: Cảm nhận năng lượng demon trong cơ thể tôi
- Chương 183: Vị khách đến từ địa ngục
- Chương 184: Chúng ta cùng thỏa thuận nhé
- Chương 185: Những điều kiện của cocytus
- Chương 186: Phương pháp đặc biệt
- Chương 187: Blackheart
- Chương 188: Tôi không cần những thứ này
- Chương 189: Thỏa thuận xong
- Chương 190: Khu mộ hoang vắng
- Chương 191: Quy trình bảo vệ cao cấp
- Chương 192: Khuynh hướng giới tính
- Chương 193: Thần chú
- Chương 194: Coulson khác thường
- Chương 195: Thần sấm đã thay đổi
- Chương 196: Ba câu hỏi
- Chương 197: Dẫn bọn họ về đi
- Chương 198: Người thân cận đáng tin hơn
- Chương 199: Đã đến giữa trưa
- Chương 200: Khế ước đến tay
- Chương 201: Sự phấn đấu của blackheart (1)
- Chương 202: Sự phấn đấu của blackheart (2)
- Chương 203: Xác suất
- Chương 204: Viện trợ
- Chương 205: Vợ cả tìm tới cửa?
- Chương 206: Bắt đầu tác chiến
- Chương 207: Cuộc chiến quân đội
- Chương 209: Viên thiên thạch màu xanh
- Chương 210: Thời gian đến rồi
- Chương 211: Thần sấm trở lại
- Chương 212: Cậu đã phá hủy sân khấu của tôi rồi!
- Chương 213: Trước khi trời tối mời rút lui
- Chương 214: Tâm sự của sif
- Chương 215: Thám tử lừng danh johnny blaze
- Chương 216: Giao bản khế ước ra đây
- Chương 217: Kẻ hủy diệt trở lại
- Chương 218: Sức mạnh được đánh giá cao
- Chương 219: Ma pháp ăn mòn
- Chương 220: Suy đoán về kẻ bất tử
- Chương 221: Đá giả kim
- Chương 222: Một ghost rider khác (1)
- Chương 223: Một ghost rider khác (2)
- Chương 224: Kết thúc ân oán
- Chương 225: Thư từ trái đất
- Chương 226: Xa cách có khi là chuyện tốt
- Chương 227: Tình huống tốt nhất
- Chương 228: Nghiên cứu kẻ hủy diệt
- Chương 229: Chuyên gia về asgard
- Chương 230: Cho lời khuyên
- Chương 231: Giai đoạn thứ hai
- Chương 232: Chìa khóa của mọi thế giới
- Chương 233: Về nhà
- Chương 234: Biểu diễn đập đá trên ngực
- Chương 235: Những gì tôi làm có ý nghĩa không?
- Chương 236: Anh ta hơi giống...
- Chương 237: Cặp song sinh hành động
- Chương 238: Lừa phỉnh thất bại
- Chương 239: Kết thúc quá nhanh
- Chương 240: Tu Viện Eternal Night
- Chương 241: Claire rời đi
- Chương 242: Tạm dừng kế hoạch
- Chương 243: Chấm dứt ân oán
- Chương 244: Tràn đầy thành kính
- Chương 245: Lần đầu đi máy bay
- Chương 246: Cậu ta không được
- Chương 247: Cosmic cube bị cướp
- Chương 248: Anh ta vẫn còn sống
- Chương 249: Phục hưng
- Chương 250: Chiến đấu
- Chương 251: Cái giá phải trả
- Chương 252: Dottie
- Chương 253: Đối với tôi bà ấy là duy nhất
- Chương 254: Đồng ý hoặc trở thành tế phẩm
- Chương 255: Bóng đêm trung gian?
- Chương 256: Chọn người hy sinh
- Chương 257: Tim của ác ma
- Chương 258: Hình như… hơi sâu
- Chương 259: Bước cuối cùng
- Chương 260: Evanson kẻ phản bội
- Chương 261: Tiếp khách
- Chương 262: Trời sinh một cặp
- Chương 263: Hợp lực chiến đấu
- Chương 264: Máy nhiễu sóng
- Chương 265: Taylor thất bại
- Chương 266: Kẻ săn ác ma
- Chương 267: Tiền bạc không thành vấn đề
- Chương 268: Trang bị vũ khí
- Chương 269: Kẻ bị quản chế
- Chương 270: Trái đất cần nhiều anh hùng hơn
- Chương 271: Tôi là người tốt
- Chương 272: Tìm thấy loki
- Chương 273: Lời nguyễn vẫn hữu hiệu
- Chương 274: Anh hùng cứu mỹ nam
- Chương 275: Chúng ta là đồng minh
- Chương 276: Ai chịu trách nhiệm?
- Chương 277: Ma pháp hắc ám
- Chương 278: Cách Đơn Giản Nhất
- Chương 279: Tấn công
- Chương 280: Săn mồi
- Chương 281: Bóng đêm nở rộ như hoa bách hợp đen
- Chương 282: Bà không cần tôi đúng không?
- Chương 283: Nhất trí đối ngoại
- Chương 284: Trống không
- Chương 285: Công danh bổng lộc sắp tới
- Chương 286
- Chương 287: In lên trên
- Chương 288: Bắt đầu
- Chương 289: Hành Động Của Tu Viện Kín Sion
- Chương 290: Thức Tỉnh Đi, Usalus
- Chương 291: Đây không phải là giả đúng không
- Chương 292
- Chương 293: Ta chính là khởi nguồn của ngày tận thế
- Chương 294: Cánh cứng cáp rồi
- Chương 295: Tranh thủ thời gian cho tôi
- Chương 296: Thay đổi tình thế
- Chương 297: Bị lạc
- Chương 298
- Chương 299: Thoát ra
- Chương 300: Phát hiện phản ứng nhiệt hạch đang khởi động
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303: Con đường làm archmage tan thành mây khói
- Chương 304: Quả bom kỳ lạ
- Chương 305: Có lẽ họ muốn một trận chiến
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309: Họ là nữ chủ nhân của ta
- Chương 310: Để ta dọa hắn trước
- Chương 311: Để ta chỉ cho ngươi con đường sáng
- Chương 312: Sao các cô lại biết được
- Chương 313: Làm rõ
- Chương 314: Chất lượng của linh hồn
- Chương 315: Thiếu
- Chương 316: Cô ta đá anh đi rồi à
- Chương 317: Thượng cổ tôn gỉa sắp tới rồi
- Chương 318
- Chương 319: Đấu sĩ chí tôn
- Chương 320: Tôi đã từng nói những lời này
- Chương 321: Cũng không quá khác so với những gì tôi nghĩ
- Chương 322: Tôi cũng nên xuất hiện rồi
- Chương 323: Thượng cổ tôn giả, bà đã thắng rồi
- Chương 324: Evanson - con người trong ngoài không đồng nhất
- Chương 325: Bóng tối vùng lên
- Chương 326: Kính sợ sức mạnh của vì sao
- Chương 327: Chỉ có chúng ta tự cứu lấy chính mình
- Chương 328: Có thể giải thích về bọn họ không?
- Chương 329: Tôi không dám tiêu một đồng nào
- Chương 330: Bà phải giám sát tôi
- Chương 331
- Chương 332: Chị đây chỉ có thể giúp chú tới đây thôi
- Chương 333: Melinda, đây là số mệnh của cô
- Chương 334: Cô muốn bí kíp võ công không
- Chương 335
- Chương 335-2: Rider tay không bất tử
- Chương 336: Kỵ sĩ hỗn độn, chaos knight
- Chương 337: Coulson xảy ra chuyện rồi
- Chương 338: Có chút giống phiên hiệu
- Chương 339: Thi thể màu xanh
- Chương 340: Người cory
- Chương 341: Thằng khốn chết tiệt!
- Chương 342: Hash
- Chương 343: Mục đích thật sự
- Chương 344: Đứa con của ác ma
- Chương 345: Tìm người hỗ trợ
- Chương 346: Nhóm mới trong tương lai
- Chương 347: Tại sao phải xuống địa ngục
- Chương 348: Những việc mà chúng tôi đang làm là chính nghĩa
- Chương 349: Bộc lộ tài năng
- Chương 350: Giáo hội "bên ngoài"
- Chương 351: Sự sỉ nhục của lính đánh thuê
- Chương 352: Chỉ có chúng ta có thể giải quyết
- Chương 353: Che lấp hết thảy
- Chương 354: Nơi an toàn hơn
- Chương 355: Cùng nhau thực hiện
- Chương 356: Bước đầu tiên giao dịch với ghost rider
- Chương 357: Giúp ông nội mày
- Chương 358: Giải trừ lời nguyền
- Chương 359: Không giống như trong tưởng tượng
- Chương 360: Chấp hành mệnh lệnh
- Chương 361: Melinda tiến công
- Chương 362: Vật cưỡi của đại thần
- Chương 363: Bảo vệ kẻ thù của tôi, tấn công đồng đội của tôi
- Chương 364: Đã đắc tội với melinda rồi còn muốn đi
- Chương 365: Tín hiệu bị che giấu
- Chương 366: Chịu thiệt lớn
- Chương 367: Nghiên cứu huyết dịch
- Chương 368: Sức chịu đựng
- Chương 369: Người buôn bán súng ống đạn dược
- Chương 370: Tôi đến dạy anh cách khống chế nó
- Chương 371: Loại năng lực này, sớm muộn gì ta cũng sẽ có được
- Chương 372: Nhân sinh như một trò đùa
- Chương 373: Voldemort
- Chương 374: Tôi thấy có chút không thoải mái
- Chương 375: Đây là nhân gian
- Chương 376: Thiên sứ là…
- Chương 377: Điểm đáng ngờ
- Chương 378: Lựa chọn chính xác?
- Chương 379: Ma thuật thay đổi carrigan
- Chương 380: Tôi muốn nói chuyện với ông
- Chương 381: Tôi có thể trì hoãn phán quyết dành cho ông
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel
Chương 170: Warlock cũng là con người
Claire đặt chiếc bánh xuống, sau khi tán gẫu được vài câu thì cô liền rời đi. Xét cho cùng, người ta cũng chỉ muốn thể hiện phép lịch sự, đến chào hỏi với hàng xóm mới một chút nên cũng sẽ không nói gì quá dài dòng.
Tuy nhiên trong lúc trò chuyện, Evanson đã phát hiện ra rằng cô gái khiến tim anh đập nhanh ban nãy có mở một cửa hàng bên cạnh cửa hàng anh, hơn nữa cửa hàng đó cũng bán những đồ dùng thần bí.
Theo lí mà nói, bán cùng một mặt hàng thì đều là đối thủ, huống hồ đây còn là một người kinh doanh món đồ tương tự mở tiệm ngay sát vách. Nhưng Evanson căn bản không hề suy xét gì về việc liệu cô ả này có cướp mất công việc kinh doanh này không?
Thay vào đó, anh ta lại nghĩ rằng cô gái này không sợ buôn bán ế ẩm à?
Cô không nhìn thấy cả cái con phố này thì cửa hàng của tôi là ế ẩm nhất à. Bây giờ cô lại dám bán cùng một mặt hàng với tôi, chắc nhà cô có nhiều tiền quá muốn đem một ít ra đốt hả?
“Nhất định không được có bộ dạng của kẻ háo sắc, sàm sỡ con nhà người ta, như vậy sẽ dọa người ta chạy mất đó. Chả biết vừa nãy ai đã nói câu tương tự như vậy nhỉ?”
Sarah chế giễu Evanson: “Kết quả là nhìn thấy gái đẹp thì chỉ biết nhìn chằm chằm vào ngực của người ta?”
“Đâu có.” Evanson dùng ngón trỏ quệt một cái lên chiếc bánh kem rồi đưa lên miếng nếm thử:
“Mùi vị cũng được đấy, lúc nãy tôi chỉ là quan sát cẩn thận chiếc bánh kem này thôi, nếu có thời gian tôi cũng muốn làm một cái.”
Sarah: “Để làm quà đáp lễ à?”
Evanson: “Đúng vậy.”
“Xinh thì xinh thật đấy, chỉ tiếc là ngực quá bé, chắc cũng chỉ cỡ B thôi nhỉ?”
Sarah híp híp mắt, hỏi Evanson.
“Vô lý.” Evanson lỡ mồm cãi lại: “Của người ta rõ ràng là cỡ 36E.”
“Oái...”
Evanson vừa nói xong liền hối hận luôn, câu vừa rồi có khác gì tự vả mình một phát đâu.
“36E á? Ha ha.”
Quả nhiên, Sarah mang theo bộ dạng đắc ý khi vạch mặt được Evanson, cô nói:
“Không phải ngài bảo rằng là chỉ chăm chú nhìn chiếc bánh kem thôi sao? Thế nào mà lại biết rõ vòng ngực của người ta thế?”
“Thì... thì là...” Trong nháy mắt, mặt Evanson cứng ngắc luôn, hoảng hốt lấp liếm:
“Tôi cũng chỉ chẳng may liếc nhìn có một cái mà thôi, hơn nữa cái liếc đấy tôi cũng nhìn bằng ánh mắt thuần túy chỉ là thưởng thức thôi.”
Cuối cùng anh chỉ vào Sarah và nói:
“Hiểu rồi chứ? Tôi là thưởng thức, đừng có đánh đồng với cái ánh mắt háo sắc của cô.”
Mới liếc mắt có một cái mà đã biết rõ số đo vòng ngực của người ta rồi? Ngài từ bao giờ lại có kĩ năng lợi hại vậy? Sarah đâu tin lời nói dối này, cô nhìn nhìn bộ dạng đỏ mặt tía tai của Evanson rồi hỏi:
“Sao nào? Ngài động lòng rồi hả? Nếu không thì sao ngài lại lúng túng thế kia.”
“Rung động?" Sao có chuyện đó được.” Evanson phủ nhận theo phản xạ.
“Tôi là một Succubus đấy.” Sarah nói:
“Ngài không cảm thấy muốn giấu tôi về chuyện tình cảm là một chuyện rất khó sao?”
Trong thế giới của các loài Demon thì Succubus là loài có giác quan nhạy cảm nhất về vấn đề tình yêu, trong số những phép thuật của Warlock lúc mới bắt đầu thì việc môi giới triệu hồi Succubus không thể thiếu một vật phẩm tràn đầy tình ái được.
“Haizz, được rồi, tôi thừa nhận.”
Evanson thấy mình không thể giấu được nữa, chỉ còn nước bất đắc dĩ nói:
“Tôi đúng là có chút rung động thật, nhưng thế thì đã làm sao?”
Mặc dù Evanson là một Warlock nhưng Warlock cũng là con người mà, đúng là phải khống chế dục vọng thật nhưng cũng không đến nỗi khép kín xung quanh, đi làm hòa thượng chứ. Anh là một người thanh niên chuẩn men mới 21 tuổi, mong muốn được yêu đương thì có gì quá đáng sao? Huống hồ...
“Ngay cả Sarah cô cũng có mục tiêu rồi, dựa vào cái gì mà tôi còn phải chịu kiếp độc thân chứ?”
Evanson oán than: “Mấy năm nay, cả ngày cứ phải nhìn những đôi trai gái âu yếm nắm tay nhau trên đường phố, ân ân ái ái, cô có biết tôi phải ăn bao nhiêu “thức ăn cho chó” (1) rồi không?”
Evanson vừa nói xong, Sarah còn chưa kịp phát biểu câu gì thì Habbs đang nằm nhoài phơi nắng ngoài cửa đột nhiên ngẩng cái đầu lâu của nó lên nhìn Evanson một lúc lâu rồi hú lên một cái, sau đó thì lao thẳng ra bên ngoài.
“Hử, Habbs nó có vấn đề à?” Evanson hỏi.
“Đi xem Hachimi bảo bối của nó.” Sarah nói:
“Ai bảo ngài đang yên đang lành lại nhắc đến thức ăn cho chó làm gì. Lần trước đống thức ăn ngon lành của nó bị cướp đi nên mới khiến nó sinh ra sợ hãi, cảnh giác. Nó lại tưởng là ngài định đem hết số thức ăn mà nó đã giấu đi cơ.”
“Thức ăn cho chó mà tôi nhắc đến không phải với ý đó đâu!” Evanson sau khi đã hiểu ra thì muốn phát điên luôn, giật giật tóc của mình rồi than.
Ba hôm sau.
“Tại sao lại như vậy chứ? Không thể như thế được.”
Evanson lẩm bẩm phủ nhận. Bởi vì mấy hôm nay việc buôn bán bên tiệm nhà Claire lại thực sự khá tốt.
Bạn thấy đấy, đều là cùng bán các đồ dùng thần bí cả, vị trí cửa hàng lại còn sát cạnh nhau, dựa vào đâu mà cửa hàng của người ta thì làm ăn phát đạt còn tiệm của mình thì từ khi khai trương đến nay thỉnh thoảng mới có một, hai khách? Vừa mới so sánh hai bên với nhau mà đã khiến Evanson suýt nữa thì khóc ngất trong nhà vệ sinh.
“Không được, mình phải sang xem thử.” Evanson quyết định sẽ đi thăm dò nguyên nhân.
“Xùy, muốn đi thăm người ta thì thì cứ đi thôi, lại còn giả vờ giả vịt làm gì?”
Làm như là ngài rất quan tâm đến tình hình buôn bán của bên đó lắm vậy. Sarah nhìn bộ dáng vội vội vàng vàng muốn đi khỏi của Evanson, bĩu môi nói.
“À, Evanson đó hả, anh đến đây có việc gì sao?” Lúc này đã là đêm muộn rồi, khách hàng trong tiệm đều đã về hết, còn Claire đang ngồi... đếm tiền ở sau quầy.
Evanson nhìn vào số tiền đó, trời ạ, còn nhiều hơn doanh thu bán hàng của mình trong hai tuần, đau lòng quá người đẹp à.
“À, thực ra cũng không có chuyện gì. Tôi chỉ muốn hỏi một chút...” Evanson đột nhiên thấy hơi ngại vì dù sao vấn đề mà anh muốn hỏi nó khá là nhạy cảm.
“À, ừm, cô có thể nói cho tôi biết vì sao cửa hàng của cô lại tốt hơn bên tôi được không?”
Claire cất số tiền vừa đếm vào ngăn kéo rồi nói: “Trước tiên anh hãy nhìn cho kĩ những thứ mà tôi bán là gì?”
“Bán những gì sao? Ừm? mấy thứ này đều là...”
Bởi vì không hiểu nên Evanson đi quan sát xung quanh. Kết quả là bị những đồ đạc xung quanh làm cho kinh ngạc.
Đồ dùng thần bí mà, không gì khác hơn là các vị thần, phép thuật và những thứ tương tự. Nhưng những điều này trong cửa hàng của Claire lại không hề có.
Trên kệ có một con dao được trang trí đẹp mắt. Chiếc liềm có khả năng tiêu diệt ma quỷ.
Một sợi dây màu đen có treo lơ lửng một hòn đá xanh. Vòng cổ nghìn tay, một báu vật quý giúp trấn áp sức mạnh của yêu ma.
Một kính mắt màu đen rất phổ biến hoặc thậm chí đã lỗi thời. Đó là cặp kính của những học sinh đã chết có thể nhìn thấu tất cả sự thật.
Một loại quả đầy gai nhọn hoắt. Quả của Demon có thể tăng thêm thể lực cho những kẻ xâm chiếm. Nhưng rốt cuộc lại chỉ là một quả sầu riêng.
“Mấy thứ này... đều là những đồ dùng bí ẩn sao?” Evanson khó nhọc nặn ra câu hỏi. Mẹ ơi, ai không biết lại tưởng rằng chỗ của cô đang làm triển lãm về hoạt hình chứ.
“Thưa ngài Richter, tôi nghĩ rằng ngay từ đầu anh đã hiểu sai một việc.” Sắc mặt của Claire bỗng trở nên nghiêm túc.
“Cái gì cơ?” Evanson không dám hỏi thẳng.
“Người mà được gọi là một thương nhân rốt cuộc là gì? Tác dụng của những thứ được gọi là đồ dùng thần bí là như thế nào?” Claire khoanh hai tay trước ngực, ánh mắt cũng trở nên vô cùng sắc bén, cả người toát ra khí thế lấn át.
Evanson lùi lại một cách vô thức và anh thậm chí còn nghe thấy tiếng thở dài như có như không của Đức thánh.
“Doanh nhân chỉ đơn thuần là những người bán hàng hóa và hàng hóa bí ẩn chỉ là những mặt hàng cung cấp cho mọi người sự thoải mái về mặt tâm lý.”
“Không phải như vậy.” Khí thế của Claire lại lớn hơn thêm một bậc, cái tiếng thở dài của thần thánh cũng nghe rõ hơn:
“Thương nhân không chỉ đơn giản là một người bán hàng hóa mà còn phải mang đến những sản phẩm khiến khách hàng hài lòng. Còn những đồ dùng thần bí sớm đã không còn mang lại cho người ta cảm giác xoa dịu tâm lý rồi.”
“Với sự phổ biến của khoa học, từ lâu người ta đã không còn tin những câu chuyện về các vị thần và bóng ma từ lâu rồi. Hiện tại, tác dụng duy nhất mà những thứ bí ẩn mang lại cho họ chính là, phải chất!”
“Chất?” Evanson mở to mắt, không dám nói gì thêm.
“Không sai, chính là phải chất, phải ngầu.” Claire mở rộng tay, nói như đang giảng bài cho Evanson:
“Có thể bộc lộ được cá tính, thể hiện được gu của khác hàng hơn nữa còn có biểu đạt được rằng họ đồng ý tin tưởng vào sản phẩm, đây chính là nguyên nhân mà mọi người yêu thích cửa hàng của chúng tôi.”
“Vậy sao? Tôi lại hoàn toàn chưa từng nghĩ đến điều này.” Evanson cúi đầu, nói như kiểu nhận là mình đã thua vậy.
“Vậy anh còn vấn đề gì nữa không? Thưa ngài Richter?” Claire hỏi anh.
“À...” Evanson ngẩng đầu lên: “Tôi muốn hỏi một chút là những âm thanh kèm theo khi cô nói vừa mới bắt đầu ban nãy là thế nào vậy?”
Đây cũng đâu phải là đang quay phim đâu, các nhân vật đối thoại lại còn có cả nhạc đi kèm.
“Cái này, ha ha.” Claire mỉm cười và lấy điện thoại của mình ra và tiếng thở dài thánh thiện liền dừng lại.
“Cô là fan của manga Nhật Bản phải không?” Evanson hỏi.
“Đúng vậy, tôi rất thích đọc tiểu thuyết truyện tranh”. Claire bối rối nói.
“Tôi vừa vào chế độ miệng. Ha ha... ha ha.”
Miệng của Evenson co rút lại, nói thầm trong lòng, chị gái à, như chị người ta không gọi là fan manga nữa rồi mà phải gọi là trúng độc manga mới đúng. Cũng may người ban nãy là tôi chứ là người khác, nhìn thấy cô vừa bày Boss vừa phối âm như vậy, người ta không coi cô bị thần kinh mới là lạ đấy."
“Vừa nãy cảm ơn rất nhiều vì sự phối hợp của anh.” Claire nở một nụ cười rạng rỡ rồi nói với anh: “Trước đây không có ai cùng chơi với tôi như vậy cả.”
“Có gì đâu, đây đều là những việc nên làm cả. Chúng ta là bạn bè mà.”
Evanson mỉm cười đáp lại, đồng thời trong lời nói cũng đã biến mối quan hệ của họ từ hàng xóm sang bạn bè rồi.
“Bạn bè?” Claire nghiêng nghiêng đầu, trả lời: “Được thôi, xem xét biểu hiện vừa nãy của anh, đồng ý thành bạn bè với anh.”
“Cứ thế nhé, nếu như không có gì nữa thì tôi về đây.” Đúng là tốt quá lại hóa dở, mối quan hệ của hai người lúc này đã tiến thêm một bước rồi, để Claire cảm thấy không quá phản cảm, Evanson vẫn quyết định tìm cách xin phép ra về.
“Vâng.” Claire mỉm cười đáp.
Sau khi Evanson rời đi, Claire lấy ra một chiếc điện thoại di động và gọi vào một số.
“Thưa thầy, em là Claire, xin lỗi vì gọi cho thầy hơi muộn, khiến thầy phải lo lắng rồi ạ.”
“Không có chuyện gì ạ. Chỉ là vừa mới kết bạn được với một người rất thú vị.”
“Là một người đàn ông, có vấn đề gì sao ạ?”
Lúc này, giọng nói trong điện thoại đột nhiên trở nên nghiêm túc:
“Claire, thầy hi vọng em hiểu rõ là thời gian em ở bên ngoài trải nghiệm và rèn luyện là có hạn, em nên tranh thủ quay lại thánh điện sớm nhất có thể đi. Nếu như hai người chỉ là bạn bè bình thường thì thầy không phản đối, nhưng nếu... thầy hi vọng em có thể tỉnh táo, bởi vì điều đó sẽ không có kết quả gì đâu, chỉ làm mình thêm đau lòng hơn thôi.”
“Em hiểu rồi thưa thầy, hiện tại em và anh ta chỉ là bạn bè.”
***
(1): Ý ám chỉ là phải ăn “gato” quá nhiều hay phải chứng kiến mấy cảnh yêu đương của các cặp tình nhân. Vì ở Trung Quốc, dân FA được gọi là cẩu đơn thân, còn các cặp tình nhân hay thể hiện tình yêu với nhau thì được gọi là “thức ăn cho chó”.
Tuy nhiên trong lúc trò chuyện, Evanson đã phát hiện ra rằng cô gái khiến tim anh đập nhanh ban nãy có mở một cửa hàng bên cạnh cửa hàng anh, hơn nữa cửa hàng đó cũng bán những đồ dùng thần bí.
Theo lí mà nói, bán cùng một mặt hàng thì đều là đối thủ, huống hồ đây còn là một người kinh doanh món đồ tương tự mở tiệm ngay sát vách. Nhưng Evanson căn bản không hề suy xét gì về việc liệu cô ả này có cướp mất công việc kinh doanh này không?
Thay vào đó, anh ta lại nghĩ rằng cô gái này không sợ buôn bán ế ẩm à?
Cô không nhìn thấy cả cái con phố này thì cửa hàng của tôi là ế ẩm nhất à. Bây giờ cô lại dám bán cùng một mặt hàng với tôi, chắc nhà cô có nhiều tiền quá muốn đem một ít ra đốt hả?
“Nhất định không được có bộ dạng của kẻ háo sắc, sàm sỡ con nhà người ta, như vậy sẽ dọa người ta chạy mất đó. Chả biết vừa nãy ai đã nói câu tương tự như vậy nhỉ?”
Sarah chế giễu Evanson: “Kết quả là nhìn thấy gái đẹp thì chỉ biết nhìn chằm chằm vào ngực của người ta?”
“Đâu có.” Evanson dùng ngón trỏ quệt một cái lên chiếc bánh kem rồi đưa lên miếng nếm thử:
“Mùi vị cũng được đấy, lúc nãy tôi chỉ là quan sát cẩn thận chiếc bánh kem này thôi, nếu có thời gian tôi cũng muốn làm một cái.”
Sarah: “Để làm quà đáp lễ à?”
Evanson: “Đúng vậy.”
“Xinh thì xinh thật đấy, chỉ tiếc là ngực quá bé, chắc cũng chỉ cỡ B thôi nhỉ?”
Sarah híp híp mắt, hỏi Evanson.
“Vô lý.” Evanson lỡ mồm cãi lại: “Của người ta rõ ràng là cỡ 36E.”
“Oái...”
Evanson vừa nói xong liền hối hận luôn, câu vừa rồi có khác gì tự vả mình một phát đâu.
“36E á? Ha ha.”
Quả nhiên, Sarah mang theo bộ dạng đắc ý khi vạch mặt được Evanson, cô nói:
“Không phải ngài bảo rằng là chỉ chăm chú nhìn chiếc bánh kem thôi sao? Thế nào mà lại biết rõ vòng ngực của người ta thế?”
“Thì... thì là...” Trong nháy mắt, mặt Evanson cứng ngắc luôn, hoảng hốt lấp liếm:
“Tôi cũng chỉ chẳng may liếc nhìn có một cái mà thôi, hơn nữa cái liếc đấy tôi cũng nhìn bằng ánh mắt thuần túy chỉ là thưởng thức thôi.”
Cuối cùng anh chỉ vào Sarah và nói:
“Hiểu rồi chứ? Tôi là thưởng thức, đừng có đánh đồng với cái ánh mắt háo sắc của cô.”
Mới liếc mắt có một cái mà đã biết rõ số đo vòng ngực của người ta rồi? Ngài từ bao giờ lại có kĩ năng lợi hại vậy? Sarah đâu tin lời nói dối này, cô nhìn nhìn bộ dạng đỏ mặt tía tai của Evanson rồi hỏi:
“Sao nào? Ngài động lòng rồi hả? Nếu không thì sao ngài lại lúng túng thế kia.”
“Rung động?" Sao có chuyện đó được.” Evanson phủ nhận theo phản xạ.
“Tôi là một Succubus đấy.” Sarah nói:
“Ngài không cảm thấy muốn giấu tôi về chuyện tình cảm là một chuyện rất khó sao?”
Trong thế giới của các loài Demon thì Succubus là loài có giác quan nhạy cảm nhất về vấn đề tình yêu, trong số những phép thuật của Warlock lúc mới bắt đầu thì việc môi giới triệu hồi Succubus không thể thiếu một vật phẩm tràn đầy tình ái được.
“Haizz, được rồi, tôi thừa nhận.”
Evanson thấy mình không thể giấu được nữa, chỉ còn nước bất đắc dĩ nói:
“Tôi đúng là có chút rung động thật, nhưng thế thì đã làm sao?”
Mặc dù Evanson là một Warlock nhưng Warlock cũng là con người mà, đúng là phải khống chế dục vọng thật nhưng cũng không đến nỗi khép kín xung quanh, đi làm hòa thượng chứ. Anh là một người thanh niên chuẩn men mới 21 tuổi, mong muốn được yêu đương thì có gì quá đáng sao? Huống hồ...
“Ngay cả Sarah cô cũng có mục tiêu rồi, dựa vào cái gì mà tôi còn phải chịu kiếp độc thân chứ?”
Evanson oán than: “Mấy năm nay, cả ngày cứ phải nhìn những đôi trai gái âu yếm nắm tay nhau trên đường phố, ân ân ái ái, cô có biết tôi phải ăn bao nhiêu “thức ăn cho chó” (1) rồi không?”
Evanson vừa nói xong, Sarah còn chưa kịp phát biểu câu gì thì Habbs đang nằm nhoài phơi nắng ngoài cửa đột nhiên ngẩng cái đầu lâu của nó lên nhìn Evanson một lúc lâu rồi hú lên một cái, sau đó thì lao thẳng ra bên ngoài.
“Hử, Habbs nó có vấn đề à?” Evanson hỏi.
“Đi xem Hachimi bảo bối của nó.” Sarah nói:
“Ai bảo ngài đang yên đang lành lại nhắc đến thức ăn cho chó làm gì. Lần trước đống thức ăn ngon lành của nó bị cướp đi nên mới khiến nó sinh ra sợ hãi, cảnh giác. Nó lại tưởng là ngài định đem hết số thức ăn mà nó đã giấu đi cơ.”
“Thức ăn cho chó mà tôi nhắc đến không phải với ý đó đâu!” Evanson sau khi đã hiểu ra thì muốn phát điên luôn, giật giật tóc của mình rồi than.
Ba hôm sau.
“Tại sao lại như vậy chứ? Không thể như thế được.”
Evanson lẩm bẩm phủ nhận. Bởi vì mấy hôm nay việc buôn bán bên tiệm nhà Claire lại thực sự khá tốt.
Bạn thấy đấy, đều là cùng bán các đồ dùng thần bí cả, vị trí cửa hàng lại còn sát cạnh nhau, dựa vào đâu mà cửa hàng của người ta thì làm ăn phát đạt còn tiệm của mình thì từ khi khai trương đến nay thỉnh thoảng mới có một, hai khách? Vừa mới so sánh hai bên với nhau mà đã khiến Evanson suýt nữa thì khóc ngất trong nhà vệ sinh.
“Không được, mình phải sang xem thử.” Evanson quyết định sẽ đi thăm dò nguyên nhân.
“Xùy, muốn đi thăm người ta thì thì cứ đi thôi, lại còn giả vờ giả vịt làm gì?”
Làm như là ngài rất quan tâm đến tình hình buôn bán của bên đó lắm vậy. Sarah nhìn bộ dáng vội vội vàng vàng muốn đi khỏi của Evanson, bĩu môi nói.
“À, Evanson đó hả, anh đến đây có việc gì sao?” Lúc này đã là đêm muộn rồi, khách hàng trong tiệm đều đã về hết, còn Claire đang ngồi... đếm tiền ở sau quầy.
Evanson nhìn vào số tiền đó, trời ạ, còn nhiều hơn doanh thu bán hàng của mình trong hai tuần, đau lòng quá người đẹp à.
“À, thực ra cũng không có chuyện gì. Tôi chỉ muốn hỏi một chút...” Evanson đột nhiên thấy hơi ngại vì dù sao vấn đề mà anh muốn hỏi nó khá là nhạy cảm.
“À, ừm, cô có thể nói cho tôi biết vì sao cửa hàng của cô lại tốt hơn bên tôi được không?”
Claire cất số tiền vừa đếm vào ngăn kéo rồi nói: “Trước tiên anh hãy nhìn cho kĩ những thứ mà tôi bán là gì?”
“Bán những gì sao? Ừm? mấy thứ này đều là...”
Bởi vì không hiểu nên Evanson đi quan sát xung quanh. Kết quả là bị những đồ đạc xung quanh làm cho kinh ngạc.
Đồ dùng thần bí mà, không gì khác hơn là các vị thần, phép thuật và những thứ tương tự. Nhưng những điều này trong cửa hàng của Claire lại không hề có.
Trên kệ có một con dao được trang trí đẹp mắt. Chiếc liềm có khả năng tiêu diệt ma quỷ.
Một sợi dây màu đen có treo lơ lửng một hòn đá xanh. Vòng cổ nghìn tay, một báu vật quý giúp trấn áp sức mạnh của yêu ma.
Một kính mắt màu đen rất phổ biến hoặc thậm chí đã lỗi thời. Đó là cặp kính của những học sinh đã chết có thể nhìn thấu tất cả sự thật.
Một loại quả đầy gai nhọn hoắt. Quả của Demon có thể tăng thêm thể lực cho những kẻ xâm chiếm. Nhưng rốt cuộc lại chỉ là một quả sầu riêng.
“Mấy thứ này... đều là những đồ dùng bí ẩn sao?” Evanson khó nhọc nặn ra câu hỏi. Mẹ ơi, ai không biết lại tưởng rằng chỗ của cô đang làm triển lãm về hoạt hình chứ.
“Thưa ngài Richter, tôi nghĩ rằng ngay từ đầu anh đã hiểu sai một việc.” Sắc mặt của Claire bỗng trở nên nghiêm túc.
“Cái gì cơ?” Evanson không dám hỏi thẳng.
“Người mà được gọi là một thương nhân rốt cuộc là gì? Tác dụng của những thứ được gọi là đồ dùng thần bí là như thế nào?” Claire khoanh hai tay trước ngực, ánh mắt cũng trở nên vô cùng sắc bén, cả người toát ra khí thế lấn át.
Evanson lùi lại một cách vô thức và anh thậm chí còn nghe thấy tiếng thở dài như có như không của Đức thánh.
“Doanh nhân chỉ đơn thuần là những người bán hàng hóa và hàng hóa bí ẩn chỉ là những mặt hàng cung cấp cho mọi người sự thoải mái về mặt tâm lý.”
“Không phải như vậy.” Khí thế của Claire lại lớn hơn thêm một bậc, cái tiếng thở dài của thần thánh cũng nghe rõ hơn:
“Thương nhân không chỉ đơn giản là một người bán hàng hóa mà còn phải mang đến những sản phẩm khiến khách hàng hài lòng. Còn những đồ dùng thần bí sớm đã không còn mang lại cho người ta cảm giác xoa dịu tâm lý rồi.”
“Với sự phổ biến của khoa học, từ lâu người ta đã không còn tin những câu chuyện về các vị thần và bóng ma từ lâu rồi. Hiện tại, tác dụng duy nhất mà những thứ bí ẩn mang lại cho họ chính là, phải chất!”
“Chất?” Evanson mở to mắt, không dám nói gì thêm.
“Không sai, chính là phải chất, phải ngầu.” Claire mở rộng tay, nói như đang giảng bài cho Evanson:
“Có thể bộc lộ được cá tính, thể hiện được gu của khác hàng hơn nữa còn có biểu đạt được rằng họ đồng ý tin tưởng vào sản phẩm, đây chính là nguyên nhân mà mọi người yêu thích cửa hàng của chúng tôi.”
“Vậy sao? Tôi lại hoàn toàn chưa từng nghĩ đến điều này.” Evanson cúi đầu, nói như kiểu nhận là mình đã thua vậy.
“Vậy anh còn vấn đề gì nữa không? Thưa ngài Richter?” Claire hỏi anh.
“À...” Evanson ngẩng đầu lên: “Tôi muốn hỏi một chút là những âm thanh kèm theo khi cô nói vừa mới bắt đầu ban nãy là thế nào vậy?”
Đây cũng đâu phải là đang quay phim đâu, các nhân vật đối thoại lại còn có cả nhạc đi kèm.
“Cái này, ha ha.” Claire mỉm cười và lấy điện thoại của mình ra và tiếng thở dài thánh thiện liền dừng lại.
“Cô là fan của manga Nhật Bản phải không?” Evanson hỏi.
“Đúng vậy, tôi rất thích đọc tiểu thuyết truyện tranh”. Claire bối rối nói.
“Tôi vừa vào chế độ miệng. Ha ha... ha ha.”
Miệng của Evenson co rút lại, nói thầm trong lòng, chị gái à, như chị người ta không gọi là fan manga nữa rồi mà phải gọi là trúng độc manga mới đúng. Cũng may người ban nãy là tôi chứ là người khác, nhìn thấy cô vừa bày Boss vừa phối âm như vậy, người ta không coi cô bị thần kinh mới là lạ đấy."
“Vừa nãy cảm ơn rất nhiều vì sự phối hợp của anh.” Claire nở một nụ cười rạng rỡ rồi nói với anh: “Trước đây không có ai cùng chơi với tôi như vậy cả.”
“Có gì đâu, đây đều là những việc nên làm cả. Chúng ta là bạn bè mà.”
Evanson mỉm cười đáp lại, đồng thời trong lời nói cũng đã biến mối quan hệ của họ từ hàng xóm sang bạn bè rồi.
“Bạn bè?” Claire nghiêng nghiêng đầu, trả lời: “Được thôi, xem xét biểu hiện vừa nãy của anh, đồng ý thành bạn bè với anh.”
“Cứ thế nhé, nếu như không có gì nữa thì tôi về đây.” Đúng là tốt quá lại hóa dở, mối quan hệ của hai người lúc này đã tiến thêm một bước rồi, để Claire cảm thấy không quá phản cảm, Evanson vẫn quyết định tìm cách xin phép ra về.
“Vâng.” Claire mỉm cười đáp.
Sau khi Evanson rời đi, Claire lấy ra một chiếc điện thoại di động và gọi vào một số.
“Thưa thầy, em là Claire, xin lỗi vì gọi cho thầy hơi muộn, khiến thầy phải lo lắng rồi ạ.”
“Không có chuyện gì ạ. Chỉ là vừa mới kết bạn được với một người rất thú vị.”
“Là một người đàn ông, có vấn đề gì sao ạ?”
Lúc này, giọng nói trong điện thoại đột nhiên trở nên nghiêm túc:
“Claire, thầy hi vọng em hiểu rõ là thời gian em ở bên ngoài trải nghiệm và rèn luyện là có hạn, em nên tranh thủ quay lại thánh điện sớm nhất có thể đi. Nếu như hai người chỉ là bạn bè bình thường thì thầy không phản đối, nhưng nếu... thầy hi vọng em có thể tỉnh táo, bởi vì điều đó sẽ không có kết quả gì đâu, chỉ làm mình thêm đau lòng hơn thôi.”
“Em hiểu rồi thưa thầy, hiện tại em và anh ta chỉ là bạn bè.”
***
(1): Ý ám chỉ là phải ăn “gato” quá nhiều hay phải chứng kiến mấy cảnh yêu đương của các cặp tình nhân. Vì ở Trung Quốc, dân FA được gọi là cẩu đơn thân, còn các cặp tình nhân hay thể hiện tình yêu với nhau thì được gọi là “thức ăn cho chó”.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Xung Quanh Không Có Warlock Chứ? Tôi Xuyên Không Đây
- Chương 2: Ba Món Thần Khí Nhảm Nhí
- Chương 3: Giấc Mơ Ngạo Thiên Đã Tàn
- Chương 4: Melinda Và Coulson
- Chương 5: Người Đột Biến?
- Chương 6: Tiệm Bách Bảo Richter
- Chương 7: Ác Ma Vô Dụng
- Chương 8: Lạt Ma Đại Thần Phụ Vương Thuộc Văn Phòng Đại Diện Thiếu Lâm Tự Đặt Ở Núi Võ Đang
- Chương 9: Tiếp Xúc
- Chương 10: Tôi Là Một Warlock
- Chương 11: Chuyện Này Phải Dựa Vào Năng Khiếu
- Chương 12: Cuối Cùng Cũng Bịa Xong
- Chương 13: Nhìn Thấy? Không Nhìn Thấy?
- Chương 14: Tự Kiểm Soát Chính Là Công Lý
- Chương 15: Một Ngày Kì Diệu
- Chương 16: Hydra?
- Chương 17: Chuyện Quan Trọng
- Chương 18: Báo Cáo
- Chương 19: Ngày Tàn Của Băng Tử Cục
- Chương 20: Phục Kích Và Tử Vong
- Chương 21: Thật Sự Đã Quay Lại Rồi
- Chương 22: Bên Trong Có Nội Gián
- Chương 23: Đám Oắt Con Thật Không Biết Xấu Hổ
- Chương 24: Lời Nói Của Pierce
- Chương 25: Âm Thầm Tiến Hành
- Chương 26: Oan Có Đầu Nợ Có Chủ
- Chương 27: Mục Đích Đã Đạt Được Rồi
- Chương 28: Việc Đáng Ăn Mừng
- Chương 29: Người Vui Kẻ Buồn
- Chương 30: Dự Đoán Tương Lai?
- Chương 31: Sợ Ư? Không, Đây Là Trách Nhiệm
- Chương 32: Ta Đớp Một Phát Là Cắn Đứt Đầu Ngươi Đấy
- Chương 33: Đội Quân Đặc Biệt
- Chương 34: Thật Sự Là Trí Tuệ Của Một Con Chó Thường
- Chương 35: Giao Dịch Tại Nether
- Chương 36: Bắt Đầu Gây Chuyện
- Chương 37: Sự Giúp Đỡ Từ Công Ty Umbrella
- Chương 38: Bạo Chúa
- Chương 39: Con Người Chính Là Vũ Khí
- Chương 40: Thế Thì Cái Giá Là Gì?
- Chương 41: Ông Định Cầm Khiên Sao?
- Chương 42: Cách Sử Dụng Chính Xác Của Người Tăng Cường
- Chương 43: Thăm Dò Và Phản Hồi
- Chương 44: Ăn Mặc Mong Manh
- Chương 45: Cuộc Tập Kích Bí Ẩn
- Chương 46: Vừa Cất Tiếng Đã Khiến Các Người Sợ Chết Khiếp
- Chương 47: Nhóm Năm Kẻ Tà Năng
- Chương 48: Thoát Khỏi Tai Ương
- Chương 49: Tìm Được Tổ Chức Rồi
- Chương 50: Lại Tập Kích
- Chương 51: Đợt Sóng Này Chưa Tan
- Chương 52: Bị Chó Đánh
- Chương 53: Là Người Đột Biến?
- Chương 54: Đợt Sóng Khác Lại Đến
- Chương 55: Tiểu Đội Tyrant
- Chương 56: Căn Cứ Bị Tấn Công
- Chương 57: Gián Điệp
- Chương 58: Thất Bại
- Chương 59: Kết Thúc
- Chương 60: Tôi Không Muốn Gặp Nó
- Chương 61: Những Kẻ Giống Nhau
- Chương 62: Ân Oán
- Chương 63: Ăn Một Mình
- Chương 64: Thanh Toán Khoản Cuối
- Chương 65: Trên Mặt Trăng
- Chương 66: Giám Sát
- Chương 67: Chị Cần Sức Mạnh
- Chương 68: Đừng Quên Vấn Đề Đóng Băng
- Chương 69: Tôi Muốn Đập Cậu Ta Một Trận
- Chương 70: Phong Tỏa Kỹ Thuật
- Chương 71: Ủng Hộ Khủng Bố?
- Chương 72: Chẳng Ai Ngốc Cả
- Chương 73: Kẻ Địch Nguy Hiểm Nhất
- Chương 74: Tu Nghiệp
- Chương 75: Đợt Sóng Trào
- Chương 76: Hydra Schmidt
- Chương 77: Thiên Giáng Chính Nghĩa
- Chương 78: Đợt Sóng Tan
- Chương 79: Tôi Chỉ Chơi Chiêu Thôi
- Chương 80: Ngồi Lên Xe Hai Mươi Đô
- Chương 81: Vớt Ra
- Chương 82: Tù Trưởng Có Lời Mời
- Chương 83: Tôi Biết Rất Nhiều
- Chương 84: Tân Nazi?
- Chương 85: Tung Tích Umbrella
- Chương 86: Vấn Đề Của Tony
- Chương 87: Tiến Cử
- Chương 88: Tôi Không Sợ Phiền Phức
- Chương 89: Sự Kiêu Căng Của Tony
- Chương 90: Rác Rưởi Cũng Mang Lại Phiền Phức
- Chương 91: Cần Nhiều Anh Hùng Hơn
- Chương 92: Nhà Giàu Mới Nổi
- Chương 93: Đền Xe Đạp Cho Tôi
- Chương 94: Trao Cho Anh Ta Một Cơ Hội
- Chương 95: Tổ Trưởng An Ninh
- Chương 96: Chất Dịch Mô Kẽ
- Chương 97: Chém Cái Tên Không Mặc Quần Ấy
- Chương 98: Anh Là Ai?
- Chương 99: Abomination Tà Năng
- Chương 100: Warlock Chiến Đấu
- Chương 101: Huyết Cuồng Bạo
- Chương 102: Kết thúc mọi chuyện thôi
- Chương 103: Kinh nghiệm không đủ
- Chương 104: Dư âm sau biến cố
- Chương 105: Khiếm khuyết linh hồn
- Chương 106: Abomination được luyện thành như thế nào?
- Chương 107: Phép thuật cực kì nguy hiểm
- Chương 108: Bị người ta mắng một trận
- Chương 109: Chúng ta thật sự siêu phàm đến thế sao?
- Chương 110: Sự kiêu ngạo thật sự
- Chương 111: Tan chảy
- Chương 112: Ở đó trống trơn
- Chương 113: Tôi muốn sửa xe
- Chương 114: Không dùng xăng, không thải độc, không ô nhiễm
- Chương 115: Là lỗi của ngươi hết!
- Chương 116: Thỏa thuận
- Chương 117: Khoa học gia không dễ động vào
- Chương 118: Động cơ ngừng hoạt động
- Chương 119: Học thức tốt không bằng nhân phẩm tốt
- Chương 120: Tiên phong liềm đen và lãnh chúa liềm đen
- Chương 121: Giấy tờ đầy đủ
- Chương 122: Triệu hồi
- Chương 133: Chuyện này là sao?
- Chương 134: Cuộc điều tra sai lầm
- Chương 135: Đầu gối trúng tên
- Chương 136: Cậu nên làm việc rồi
- Chương 137: Phía sau phiên điều trần
- Chương 138: Đảm bảo... sức khỏe?
- Chương 139: Việc ấy chuẩn bị sao rồi?
- Chương 140: Thiếu
- Chương 141: Không được từ chối ý tốt của tôi
- Chương 142: Có chút nguy hiểm
- Chương 143: Nhân viên nghiên cứu giỏi nhất? chưa chắc đâu
- Chương 144: Legacy Of The Void
- Chương 145: Bóng tối ẩn nấp trong ngọn lửa, ngọn lửa thiêu đốt trong bóng tối
- Chương 146: Thế giới đau khổ
- Chương 147: Không cần combat
- Chương 148: Ngâm một con habbs
- Chương 149: Sản phẩm không đạt tiêu chuẩn
- Chương 150: Chênh lệch
- Chương 151: Ba điều kiện
- Chương 152: Kế hoạch bù đắp nhân loại
- Chương 153: Đáp ứng nguyện vọng
- Chương 154: Con muốn nói với cha
- Chương 155: Tuyên chiến
- Chương 156: Chỗ trống
- Chương 157: Cuộc chiến căng thẳng
- Chương 158: Anh đã bị sa thải
- Chương 159: Người sắt không phù hợp
- Chương 160: Kẻ hốt hoảng lo sợ
- Chương 161: Chủ tịch công ty umbrella (1)
- Chương 162: Đàm phán (2)
- Chương 163: Kế hoạch phúc âm
- Chương 164: Khích bác ly gián
- Chương 165: Con lớn rồi không nghe lời mẹ
- Chương 166: Quan trọng là tấm lòng
- Chương 167: Bộ giáp xương bên ngoài
- Chương 168: Bát đại kim cang
- Chương 169: Hàng xóm
- Chương 170: Warlock cũng là con người
- Chương 171: Tôi nghe nói anh đang yêu?
- Chương 172: Sự việc bí ẩn
- Chương 173: Anh có các ghi chép chứ?
- Chương 174: Cái búa đó
- Chương 175: Ngài có biết sự kiện sarajevo không?
- Chương 176: Có liên quan đến anh
- Chương 177: Đặc sản mới của mexico
- Chương 178: Ghost rider (ma tốc độ)
- Chương 179: Tôi rất muốn trở thành một warlock naruto
- Chương 180: Phát hiện điểm yếu
- Chương 181: Chiến đấu trên lưng ngựa
- Chương 182: Cảm nhận năng lượng demon trong cơ thể tôi
- Chương 183: Vị khách đến từ địa ngục
- Chương 184: Chúng ta cùng thỏa thuận nhé
- Chương 185: Những điều kiện của cocytus
- Chương 186: Phương pháp đặc biệt
- Chương 187: Blackheart
- Chương 188: Tôi không cần những thứ này
- Chương 189: Thỏa thuận xong
- Chương 190: Khu mộ hoang vắng
- Chương 191: Quy trình bảo vệ cao cấp
- Chương 192: Khuynh hướng giới tính
- Chương 193: Thần chú
- Chương 194: Coulson khác thường
- Chương 195: Thần sấm đã thay đổi
- Chương 196: Ba câu hỏi
- Chương 197: Dẫn bọn họ về đi
- Chương 198: Người thân cận đáng tin hơn
- Chương 199: Đã đến giữa trưa
- Chương 200: Khế ước đến tay
- Chương 201: Sự phấn đấu của blackheart (1)
- Chương 202: Sự phấn đấu của blackheart (2)
- Chương 203: Xác suất
- Chương 204: Viện trợ
- Chương 205: Vợ cả tìm tới cửa?
- Chương 206: Bắt đầu tác chiến
- Chương 207: Cuộc chiến quân đội
- Chương 209: Viên thiên thạch màu xanh
- Chương 210: Thời gian đến rồi
- Chương 211: Thần sấm trở lại
- Chương 212: Cậu đã phá hủy sân khấu của tôi rồi!
- Chương 213: Trước khi trời tối mời rút lui
- Chương 214: Tâm sự của sif
- Chương 215: Thám tử lừng danh johnny blaze
- Chương 216: Giao bản khế ước ra đây
- Chương 217: Kẻ hủy diệt trở lại
- Chương 218: Sức mạnh được đánh giá cao
- Chương 219: Ma pháp ăn mòn
- Chương 220: Suy đoán về kẻ bất tử
- Chương 221: Đá giả kim
- Chương 222: Một ghost rider khác (1)
- Chương 223: Một ghost rider khác (2)
- Chương 224: Kết thúc ân oán
- Chương 225: Thư từ trái đất
- Chương 226: Xa cách có khi là chuyện tốt
- Chương 227: Tình huống tốt nhất
- Chương 228: Nghiên cứu kẻ hủy diệt
- Chương 229: Chuyên gia về asgard
- Chương 230: Cho lời khuyên
- Chương 231: Giai đoạn thứ hai
- Chương 232: Chìa khóa của mọi thế giới
- Chương 233: Về nhà
- Chương 234: Biểu diễn đập đá trên ngực
- Chương 235: Những gì tôi làm có ý nghĩa không?
- Chương 236: Anh ta hơi giống...
- Chương 237: Cặp song sinh hành động
- Chương 238: Lừa phỉnh thất bại
- Chương 239: Kết thúc quá nhanh
- Chương 240: Tu Viện Eternal Night
- Chương 241: Claire rời đi
- Chương 242: Tạm dừng kế hoạch
- Chương 243: Chấm dứt ân oán
- Chương 244: Tràn đầy thành kính
- Chương 245: Lần đầu đi máy bay
- Chương 246: Cậu ta không được
- Chương 247: Cosmic cube bị cướp
- Chương 248: Anh ta vẫn còn sống
- Chương 249: Phục hưng
- Chương 250: Chiến đấu
- Chương 251: Cái giá phải trả
- Chương 252: Dottie
- Chương 253: Đối với tôi bà ấy là duy nhất
- Chương 254: Đồng ý hoặc trở thành tế phẩm
- Chương 255: Bóng đêm trung gian?
- Chương 256: Chọn người hy sinh
- Chương 257: Tim của ác ma
- Chương 258: Hình như… hơi sâu
- Chương 259: Bước cuối cùng
- Chương 260: Evanson kẻ phản bội
- Chương 261: Tiếp khách
- Chương 262: Trời sinh một cặp
- Chương 263: Hợp lực chiến đấu
- Chương 264: Máy nhiễu sóng
- Chương 265: Taylor thất bại
- Chương 266: Kẻ săn ác ma
- Chương 267: Tiền bạc không thành vấn đề
- Chương 268: Trang bị vũ khí
- Chương 269: Kẻ bị quản chế
- Chương 270: Trái đất cần nhiều anh hùng hơn
- Chương 271: Tôi là người tốt
- Chương 272: Tìm thấy loki
- Chương 273: Lời nguyễn vẫn hữu hiệu
- Chương 274: Anh hùng cứu mỹ nam
- Chương 275: Chúng ta là đồng minh
- Chương 276: Ai chịu trách nhiệm?
- Chương 277: Ma pháp hắc ám
- Chương 278: Cách Đơn Giản Nhất
- Chương 279: Tấn công
- Chương 280: Săn mồi
- Chương 281: Bóng đêm nở rộ như hoa bách hợp đen
- Chương 282: Bà không cần tôi đúng không?
- Chương 283: Nhất trí đối ngoại
- Chương 284: Trống không
- Chương 285: Công danh bổng lộc sắp tới
- Chương 286
- Chương 287: In lên trên
- Chương 288: Bắt đầu
- Chương 289: Hành Động Của Tu Viện Kín Sion
- Chương 290: Thức Tỉnh Đi, Usalus
- Chương 291: Đây không phải là giả đúng không
- Chương 292
- Chương 293: Ta chính là khởi nguồn của ngày tận thế
- Chương 294: Cánh cứng cáp rồi
- Chương 295: Tranh thủ thời gian cho tôi
- Chương 296: Thay đổi tình thế
- Chương 297: Bị lạc
- Chương 298
- Chương 299: Thoát ra
- Chương 300: Phát hiện phản ứng nhiệt hạch đang khởi động
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303: Con đường làm archmage tan thành mây khói
- Chương 304: Quả bom kỳ lạ
- Chương 305: Có lẽ họ muốn một trận chiến
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309: Họ là nữ chủ nhân của ta
- Chương 310: Để ta dọa hắn trước
- Chương 311: Để ta chỉ cho ngươi con đường sáng
- Chương 312: Sao các cô lại biết được
- Chương 313: Làm rõ
- Chương 314: Chất lượng của linh hồn
- Chương 315: Thiếu
- Chương 316: Cô ta đá anh đi rồi à
- Chương 317: Thượng cổ tôn gỉa sắp tới rồi
- Chương 318
- Chương 319: Đấu sĩ chí tôn
- Chương 320: Tôi đã từng nói những lời này
- Chương 321: Cũng không quá khác so với những gì tôi nghĩ
- Chương 322: Tôi cũng nên xuất hiện rồi
- Chương 323: Thượng cổ tôn giả, bà đã thắng rồi
- Chương 324: Evanson - con người trong ngoài không đồng nhất
- Chương 325: Bóng tối vùng lên
- Chương 326: Kính sợ sức mạnh của vì sao
- Chương 327: Chỉ có chúng ta tự cứu lấy chính mình
- Chương 328: Có thể giải thích về bọn họ không?
- Chương 329: Tôi không dám tiêu một đồng nào
- Chương 330: Bà phải giám sát tôi
- Chương 331
- Chương 332: Chị đây chỉ có thể giúp chú tới đây thôi
- Chương 333: Melinda, đây là số mệnh của cô
- Chương 334: Cô muốn bí kíp võ công không
- Chương 335
- Chương 335-2: Rider tay không bất tử
- Chương 336: Kỵ sĩ hỗn độn, chaos knight
- Chương 337: Coulson xảy ra chuyện rồi
- Chương 338: Có chút giống phiên hiệu
- Chương 339: Thi thể màu xanh
- Chương 340: Người cory
- Chương 341: Thằng khốn chết tiệt!
- Chương 342: Hash
- Chương 343: Mục đích thật sự
- Chương 344: Đứa con của ác ma
- Chương 345: Tìm người hỗ trợ
- Chương 346: Nhóm mới trong tương lai
- Chương 347: Tại sao phải xuống địa ngục
- Chương 348: Những việc mà chúng tôi đang làm là chính nghĩa
- Chương 349: Bộc lộ tài năng
- Chương 350: Giáo hội "bên ngoài"
- Chương 351: Sự sỉ nhục của lính đánh thuê
- Chương 352: Chỉ có chúng ta có thể giải quyết
- Chương 353: Che lấp hết thảy
- Chương 354: Nơi an toàn hơn
- Chương 355: Cùng nhau thực hiện
- Chương 356: Bước đầu tiên giao dịch với ghost rider
- Chương 357: Giúp ông nội mày
- Chương 358: Giải trừ lời nguyền
- Chương 359: Không giống như trong tưởng tượng
- Chương 360: Chấp hành mệnh lệnh
- Chương 361: Melinda tiến công
- Chương 362: Vật cưỡi của đại thần
- Chương 363: Bảo vệ kẻ thù của tôi, tấn công đồng đội của tôi
- Chương 364: Đã đắc tội với melinda rồi còn muốn đi
- Chương 365: Tín hiệu bị che giấu
- Chương 366: Chịu thiệt lớn
- Chương 367: Nghiên cứu huyết dịch
- Chương 368: Sức chịu đựng
- Chương 369: Người buôn bán súng ống đạn dược
- Chương 370: Tôi đến dạy anh cách khống chế nó
- Chương 371: Loại năng lực này, sớm muộn gì ta cũng sẽ có được
- Chương 372: Nhân sinh như một trò đùa
- Chương 373: Voldemort
- Chương 374: Tôi thấy có chút không thoải mái
- Chương 375: Đây là nhân gian
- Chương 376: Thiên sứ là…
- Chương 377: Điểm đáng ngờ
- Chương 378: Lựa chọn chính xác?
- Chương 379: Ma thuật thay đổi carrigan
- Chương 380: Tôi muốn nói chuyện với ông
- Chương 381: Tôi có thể trì hoãn phán quyết dành cho ông