Trong nháy mắt đó, mọi thứ tựa hồ trùng khớp một đoạn trong trí nhớ. Rất nhiều năm trước, khi y lần đầu thấy nam nhân này trên màn ảnh. Ôn hòa như thân sĩ, lại nguy hiểm như hổ báo. Khi đó, y còn rất nhỏ tuổi, từng nghĩ nếu có một ngày có thể đứng bên người nam nhân...
"Iven."
Iven nghe thấy thanh âm, có chút hoảng hốt thu hồi suy nghĩ, mỉm cười nhìn Roy, sau đó bước nhanh hơn, thân ảnh rất nhanh hòa vào trong đám người.
Trạm không gian không thể so với thành Oss, tương đối mà nói, bên trong rất nhiều thứ đều rất đơn sơ. Tiếp đãi tân chiến sĩ cũng không phải là yến hội xa hoa, chỉ có một hồi phân tích tình hình chiến đấu hiện nay, sau khi tướng quân đế quốc nói xong, tất cả chiến sĩ đều được giao cho một chìa khóa. Trạm không gian rất lớn, cùng toàn bộ năm nghìn chiến sĩ, mỗi một vị chiến sĩ và chỉ huy chiến đấu đều được phân đến một gian nhà trọ chung riêng biệt.
Roy và các chiến sĩ hào hứng đi xem tình hình của trạm không gian, Iven thì cầm chìa khóa trở lại gian phòng của mình, lúc đi tới cửa, y gặp Kach.
"Iven, xin chào, chúng ta đã hai năm không gặp." Kach lễ phép nói.
Iven cũng mỉm cười, cửa phía sau cũng vừa mở.
"Tiến vào ngồi một chút?" Iven hỏi.
Kach không cự tuyệt, mà theo chân Iven đi vào. Nhà trọ có hai phòng ngủ một phòng khách, thế nhưng từng gian phòng đều rất nhỏ, sau khi để giường vào liền không còn không gian. Iven buông hành lý xuống, Kach đã ngồi trên ghế sa lon. Iven dạo qua một vòng, ngồi xuống đối diện gã.
"Xin lỗi, tôi cũng mới đến, ngay cả nước cũng không cách nào lấy cho anh." Iven vẻ mặt xin lỗi nói.
"Đừng bận tâm, ở đây tôi quen thuộc hơn cậu, nếu cần nước thì phải tự mình đến phòng nước lấy, nước ở đó đã được tinh lọc." Kach nói.
Hai người lại nói một ít chuyện không liên quan, cuối cùng Kach vẫn không nhịn được nói: "Iven, cậu có chuyện muốn hỏi tôi phải không?"
Iven chần chừ một chút, đột nhiên nở nụ cười: "Kỳ thực cũng không có gì."
Lần này đến phiên Kach sửng sốt, sau đó liền đứng lên, sau đó tạm biệt, đi tới cửa, Kach lại quay trở về, một lần nữa ngồi đối diện Iven: "Chuyện hai năm trước."
Ánh mắt đen láy của Iven theo dõi gã. Kach vốn có chút không chắc chắn, thế nhưng bị ánh mắt của Iven nhìn chằm chằm, Kach đột nhiên chắc chắn. Gã biết Iven quan tâm tướng quân, thế nhưng biểu hiện của y lại không quan tâm. Kach đột nhiên cảm thấy, thanh niên trước mắt như sinh vật nào đó. Bởi vì bị thương, cho nên phong bế bản thân trong một cái vỏ, tuần hoàn theo bản năng lợi nhận hại tránh, để không bị thương tổn, thậm chí ngay cả suy nghĩ chân thật cũng che dấu.
"Khi đó, tướng quân toàn thân đều bị thương, thế nhưng hắn hoàn toàn không có thời gian dưỡng thương. Sau khi trở lại quân bộ, liền lập tức xuất phát. Sau đó đến nơi này, một hồi đại chiến. Cái này dường như là âm mưu của đế quốc Cady, bọn họ tựa hồ biết tướng quân bị trọng thương, muốn cho đế quốc một kích trí mạng. Sau trận chiến này, tướng quân như bị móc sạch, vết thương toàn thân chuyển biến xấu, sau đó liền bệnh nặng một hồi." Kach nói.
Tay của Iven theo bản năng co lại một chỗ. Y chỉ biết Corrine an toàn tới chiến trường, trải qua trận đại chiến kia, trên màn ảnh tựa hồ thật lâu không có xuất hiện bóng dáng của Corrine. Nguyên lai là vì bệnh nặng.
"Tướng quân bệnh rất nặng, thế nhưng tình huống khi đó, tướng quân không chỉ có không thể rời khỏi chiến trường, còn muốn giả bộ bình yên vô sự. Tổng thống đế quốc tự mình đến chiến trường, khi đó, đã dự tính tình huống xấu nhất. Nếu như tướng quân không tỉnh, thì do tổng thống tự mình lĩnh chiến." Kach tự chìm sâu vào ký ức, lông mi nghiêm túc nhăn lại.
Tổng thống lại có uy nghiêm nhiều hơn, có thể cổ vũ sĩ khí, thế nhưng ở phương diện chiến đấu, vẫn thiếu sót rất nhiều. Đây đúng là tình huống xấu nhất.
Iven cúi đầu xuống, vài sợi tóc đen rơi trước trán, che ánh mắt của y.
Kach đứng lên: "Iven, tôi nói những thứ này cũng không phải là tạo áp lực cho cậu, cũng không phải muốn khuyên cái gì, tôi chẳng qua là cảm thấy có lẽ cậu muốn biết việc này." Kach chân thành nói, "Nơi này biến hóa quá lớn, có lẽ sau mười lăm phút, chiến tranh lại bắt đầu. Cho nên nhất định phải nắm chặt thời gian nghỉ ngơi thật tốt."
Sau khi Kach rời đi, trong phòng chỉ còn lại một mình Iven.
Iven ngồi trên ghế sa lon một lúc, sau đó đứng lên, dọn dẹp nhà trọ một lần, sau đó nằm trên giường. Hai ngày trên phi thuyền rất khó ngủ, Iven gần như có chút vội vàng đi vào giấc ngủ.
Cảm giác tựa hồ ngủ rất lâu, lại tựa hồ rất ngắn. Iven nằm mơ vài lần, y trước mơ tới Ryan. Nhóc con đang tìm y khắp nơi, trên mặt ướt đẫm nước mắt, Iven muốn đi tới, hình ảnh đột nhiên chuyển. Trước mắt biến thành một thân ảnh mơ hồ, thân ảnh kia dần dần rõ ràng, Iven chợt mở mắt, đột nhiên phát hiện cảnh trong mơ lại hiện ra trong hiện thực.
Một người ngồi ở bên giường y, bóng lưng cao to giống y như trong mơ. Vừa tỉnh lại, đầu Iven còn có chút hỗn loạn, biểu tình trên mặt rất mờ mịt.
Nhìn thanh niên không hề phòng bị như vậy, Corrine nhịn không được vươn tay muốn sờ sờ đầu tóc đen của y, nhìn cái tay kia, Iven theo bản năng tránh ra.
Corrine thu tay về, vẻ mặt mỉm cười nhìn y. Iven từ trên giường bò dậy, vừa nãy quá mệt mỏi, y chỉ cởi quần áo, thậm chí chưa kịp thay áo ngủ. Lúc này Iven thân thể trần truồng, y vén chăn lên, liền đi tới phòng vệ sinh. Con mắt của Corrine chăm chú dán lên cái lưng trơn bóng của Iven, ánh mắt có chút ám trầm.
Hầu kết của hắn giật giật, sau đó thu hồi ánh mắt. Trong không khí tựa hồ tràn ngập mùi của Iven, nhẹ nhàng khoan khoái, tự nhiên. Mùi như vậy khiến Corrine thấy thoải mái, nếu như có thể, hắn thậm chí muốn nằm trên cái giường kia. Tình yêu vẫn luôn nhung nhớ đột nhiên xuất hiện trước mặt, loại vui sướng này khó mà diễn tả được. Ý cười trên mặt Corrine càng sâu hơn.
Lúc này, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên. Corrine nhíu mày, đi tới cửa, liền nhìn thấy một thanh niên mặc quân trang, thanh niên là quan sát viên qỏ chỗ quan sát quân tình.
"Tướng quân, chiến hạm của đế quốc Cady đột nhiên đến gần, căn cứ thống kê sơ bộ, tổng cộng có hai chiếc." Người trẻ tuổi nói.
"Hai chiếc?" Thanh âm của Corrine có chút quái dị.
Thanh niên gật đầu: "Đúng vậy, tướng quân, đúng là hai chiếc."
Vùng này là nơi đế quốc Oss bố trí phòng ngự, mỗi lần chiến đấu, đế quốc Cady chí ít đều sẽ phái năm chiến hạm. Corrine không rõ ý đồ của đối phương.
"Chiến hạm A-6 và A-7 đợi lệnh, tùy thời chuẩn bị xuất kích." Corrine nói.
Quan sát viên vội vã rời đi. Lúc này, Iven vừa vặn tắm một cái, y đang đứng ở cửa phòng vệ sinh, khoác trên người áo choàng tắm màu trắng, bọt nước từ tóc mềm của y rơi xuống, trượt vào trong áo choàng tắm. Lời vừa nãy Iven đều nghe được, ánh mắt của Iven rất sáng, chiến tranh tàn khốc, thế nhưng đối với Iven mà nói, lại mang một loại khát vọng mơ hồ.
——
Chiến hạm chậm rãi đi về phía trước, Kontanstin thậm chí có tình thú ngắm mỹ cảnh ben ngoài kính thủy tinh.
Jessy đứng tại cửa, nhìn về phía Kontanstin, ánh mắt mang theo kính nể và sợ hãi. Hai năm trước, Kontanstin còn là một thượng tá, quân hàm giống hắn. Thế nhưng hai năm sau, Kontanstin đã biến thành thượng tướng. Đế quốc Cady có thật nhiều người lấy thân phận bình thường ẩn mình ở đế quốc Oss, bọn họ có một cùng một cái tên — gián điệp. Gián điệp chia làm rất nhiều loại, gián điệp cao cấp có thân phận hoàn mỹ, trừ phi chính bọn họ thừa nhận, bằng không sẽ không có sơ hở nào. Thậm chí có một số lớn lên ở đế quốc Oss, bọn họ cũng không biết thân phận mình, thẳng đến khi đế quốc cần bọn họ, bọn họ mới có thể được cho biết.
Địa vị của gián điệp hết sức gượng gạo, đế quốc rất coi trọng bọn họ, thế nhưng cũng đồng dạng phòng bị bọn họ. Cho nên gián điệp phát triển cực kỳ có hạn, có một số nhiệm vụ cho dù hoàn thành, lập quân công rất lớn, sau khi trở lại đế quốc, cũng chỉ có thể hưởng thụ cuộc sống dưỡng lão, sẽ có người đặc biệt phụ trách cuộc sống hàng ngày của bọn họ, hay nói cách khác, đó là có người đặc biệt sẽ giám thị bọn họ.
Hai năm trước, thượng tá Kontanstin là một gián điệp. Sau đó thân phận của gã bại lộ, sau khi về nước, vẫn được tổng thống trọng dụng như cũ. Là tâm phúc của Kontanstin, đối với tâm cơ của vị thủ trưởng này, hắn cũng là hiểu rất rõ. Hai nước đại chiến gần bắt đầu, Kontanstin tuy rằng bại lộ thân phận, nhưng lại khiến tướng quân địch quốc bị trọng thương. Phương thức bại lộ như vậy, tổng thống cũng không có bất kỳ bất mãn nào. Nhất là lúc tổng thống nghe xong tin tướng quân địch quốc rất có khả năng trọng thương chết bệnh, địa vị của Kontanstin rong nháy mắt bị nâng cao lên rất nhiều. Sau khi tin tức này truyền đến, tổng thống lập tức phái đại tướng đánh một trận, thế nhưng đối phương cư nhiên lại đứng vững, sau đó Corrine lần nữa xuất hiện trên chiến trường. Tổng thống hết sức thất vọng với vị tướng lĩnh kia. Kontanstin là một chiến sĩ rất tốt, gã không chỉ có năng lực chiến đấu mạnh, hơn nữa tâm cơ còn rất nặng, những người khác chẳng thèm dùng âm mưu, chỉ cần có thể thắng, gã đều nguyện ý dùng. Lúc đế quốc Cady yếu thế nhất đánh thắng hai trận, Kontanstin nhanh chóng ngồi lên vị trí thượng tướng.
"Thượng tướng Kontanstin." Jessy nghĩ đến mục đích mình tới, đi về phía trước. Lúc ánh mắt của Kontanstin nhìn qua, Jessy theo bản năng hạ mặt xuống. Hắn không dám nhìn thẳng Kontanstin, ánh mắt của đối phương quá mức sắc bén và hung ác.
"Chúng ta cách trạm không gian của đế quốc Oss rất gần, đối phương đã bắt đầu đề phòng, chúng ta chỉ có hai chiến hạm, nếu như đến gần, có thể..." Có thể sẽ bị đối phương đánh thành pháo hôi. Câu nói kế tiếp, Jessy không dám nói ra khỏi miệng.
"Jessy, cậu đã từng bắt tù binh chưa?" Kontanstin hỏi, thanh âm rất êm tai, nhưng lại khiến Jessy nhịn không được rùng mình một cái.
Jessy vội vã lắc đầu.
"Nếu chưa làm qua không bằng đi thử một chút? Nói không chừng sẽ rất thú vị." Kontanstin thấp giọng cười nói, trong mắt lóe lên một tia u quang, "Hariel chính là quá thành thật, cho nên mới bị đế quốc Oss đùa giỡn vòng vòng!"
Hariel chính là vị đại tướng xuất chiến trướckia, sau đó bị Kontanstin thay thế.
Chiến tranh giữa đế quốc cũng chú ý đến chiến thuật, thế nhưng cuối cùng vẫn là sức chiến đấu quyết định thắng bại. Nhưng từ khi Kontanstin ở đây, Jessy biết, thắng lợi còn có thể dựa vào một thứ, đó chính là quỷ kế biến hoá kỳ lạ.
"Ở đế quốc Oss vài chục niên, tôi thấy nhân khẩu của đế quốc Oss có chút đông, có lẽ chúng ta nên giúp bọn họ, giảm bớt gánh nặng nhân khẩu." Kontanstin khẽ cười ra tiếng, ánh mắt lại hết sức ngoan lệ.
—-¤—-