Trọng Sinh Đại Đạo Tặc - Chương 137: Nhiệm vụ thương cảm
Chương trước- Chương 1: Sống lại
- Chương 2: Diều của Ryan
- Chương 3: Nhẫn chí tôn
- Chương 4: Độ hoàn thành kỹ năng
- Chương 5: Đạo tặc biết biến thân báo biển
- Chương 6: Mở bảo rương
- Chương 7: Khoản tiền đầu tiên
- Chương 8: Bị đánh lén
- Chương 9: Nhục mạ NPC
- Chương 10: Cách lấy vật phẩm của NPC có một không hai
- Chương 11: Phó bản tinh anh
- Chương 12: Bắt đầu đánh phó bản
- Chương 13: Dẫn quái
- Chương 14: Giành giết đầu
- Chương 15: Chiến lợi phẩm
- Chương 16: Cút!
- Chương 17: Quặng mỏ Kubold
- Chương 18: Quặng đồng hoàn mỹ
- Chương 19: Muộn côn
- Chương 20: Cướp quái
- Chương 21: Giết chóc
- Chương 22: Mười bước giết một người
- Chương 23: Video dạy học
- Chương 24: Phụ ma
- Chương 25: Aegwynn chi thư
- Chương 26
- Chương 27: Thu mua lòng người
- Chương 28: Boss rùa dã ngoại
- Chương 29: Mài cũng mài chết nó
- Chương 30: Thu hoạch lớn
- Chương 31: Mở sạp bán đấu giá
- Chương 32: Chiến thần Nguyệt Quang
- Chương 33: Trao đổi
- Chương 34: Tìm phòng ở
- Chương 35: Mỹ nữ chủ nhà của ta
- Chương 36: Phòng công tác mỹ nữ
- Chương 37: Tập hợp tiểu đội hộ tống
- Chương 38: Xuất phát
- Chương 39: Trưởng lão Kobold A Luân
- Chương 40: Kỹ năng mê hoặc
- Chương 41: Trái tim mê hoặc
- Chương 42: Hai quyển sách kỹ năng
- Chương 43: Người con của Sâm Lâm (Rừng rậm) (Bạo chương mốc 300Kp)
- Chương 44: Công hội thăng cấp lệnh (Lệnh thăng cấp công hội)
- Chương 45: Cái gì gọi là cao thủ
- Chương 46: Phá kỷ lục mới
- Chương 47: Kéo phó bản
- Chương 48: Vẫn cứ thiếu tiền
- Chương 49: Giới đại thần
- Chương 50: Thợ săn mang thú cưng
- Chương 51: Hang rắn
- Chương 52: Diệt đoàn
- Chương 53: Dược tề giải độc trung cấp (Đầu tháng cầu Kim phiếu để bạo chương)
- Chương 54: Kinh hiểm giết chết (Cầu Kp)
- Chương 55: Sáo trang Cuồng nộ giả
- Chương 56: Mở rương khôi hài
- Chương 57: Chức nghiệp thương nhân
- Chương 58: Ám dạ u linh
- Chương 59: Ám dạ u linh 2
- Chương 60: Chưa đã nghiền
- Chương 61: Bị quay lén
- Chương 62: Đạo tặc đời thực
- Chương 63: Găp lại Công hội Tinh nguyệt
- Chương 64: Hệ thống đổi mới
- Chương 65: "Nguyệt Quang" bị bạo
- Chương 66: Thành Cức Xỉ
- Chương 67: Phối phương
- Chương 68: Chỗ ở cũ của Aegwynn
- Chương 69: Biến thân Ô Nha (quạ đen)
- Chương 70: Bảng xếp hạng
- Chương 71: Chiếm lấy bảng xếp hạng
- Chương 72: Gom hàng ở Phòng đấu giá
- Chương 73: Tích trữ Xà tín thảo
- Chương 74: Mộ quang tế đàn (tế đàn mộ quang)
- Chương 75: Nhẫn Chí Tôn cấp 2
- Chương 76: Bảo rương Hắc Thiết
- Chương 77: Hợp tác
- Chương 78: Cướp boss đến đây
- Chương 79: Kiêng kị lẫn nhau
- Chương 80: Vì bản vẽ
- Chương 81: Thuật ăn cắp
- Chương 82: Tinh Linh chi hỏa
- Chương 83: Bản vẽ đến tay
- Chương 84: Đệ nhất hai bảng
- Chương 85: Thương nhân đen tối
- Chương 86: Nó biết bay
- Chương 87: Khoản tiền đầu tiên
- Chương 88: Quyển trục phó bản
- Chương 89: Tử vong hầm mỏ
- Chương 90: Thoải mái mà qua boss
- Chương 91: Liên tục bị diệt đoàn
- Chương 92: Chân đá
- Chương 93: Trang bị đặc thù
- Chương 94: Bị đánh lén
- Chương 95: Huyết chiến
- Chương 96: Đuổi tận giết tuyệt
- Chương 97: Gần trong gang tấc
- Chương 98: Nội chiến giữa tặc cùng tặc
- Chương 99: Mượn đao giết người
- Chương 100: Thầy huấn luyện đạo tặc
- Chương 101: Hư không thâm uyên
- Chương 102: Vô kế khả thi
- Chương 103: Áo choàng Ám ảnh
- Chương 104: Dọn bãi
- Chương 105: Chuẩn bị cướp BOSS
- Chương 106: Cướp thành công
- Chương 107: Cuồng nộ giả (Kẻ cuồng nộ)
- Chương 108: Phó bản Hỏa Ngân thần miếu
- Chương 109: Ba tầng phá giáp
- Chương 110: Khoản tiền lớn
- Chương 111: Phú ông trăm vạn
- Chương 112: Lại gặp Tướng quân Ripsnarl
- Chương 113: Vô Úy bích lũy
- Chương 114: Boss nữ
- Chương 115: Thông quan
- Chương 116: Toái lô giả
- Chương 117: Kỹ năng sinh hoạt
- Chương 118: Giúp tiểu thợ săn bắt pet
- Chương 119: Trù bị đội ngũ 10 người
- Chương 120: Giáp da Hắc Thiết
- Chương 121: Đấu trường
- Chương 122: Đối chiến Thủy Tinh Linh [thượng ]
- Chương 123: Đối chiến Thủy Tinh Linh [hạ]
- Chương 124: Thế giới lớn như vậy
- Chương 125: Chuẩn bị tuyển đội viên mới (Cầu kim phiếu)
- Chương 126: Ngục giam Nguyệt Khê
- Chương 127: Hết thảy do ta định đoạt
- Chương 128: Từ cố sự (chuyện xưa) tìm công lược
- Chương 129: Diệp tử ca cảm kích
- Chương 130: Cự tuyệt
- Chương 131: Úy Lam Hải Phong bi phẫn
- Chương 132: Kinh nghiệm tăng vọt
- Chương 133: Hack bị sửa
- Chương 134: Không gian Mộng cảnh
- Chương 135: Sáu kiện trang bị Bạch Ngân
- Chương 136: Lại là một thanh Rìu
- Chương 137: Nhiệm vụ thương cảm
- Chương 138: Người bị ngộ sát
- Chương 139: Chùy rèn đúc
- Chương 140: Làm nóng người
- Chương 141: Tổ ong vò vẽ
- Chương 142: Sức mạnh ngang nhau
- Chương 143: Kiểm tra sức khỏe
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Trọng Sinh Đại Đạo Tặc
Chương 137: Nhiệm vụ thương cảm
Phỏng chừng là một tòa núi hoang ngay cả tên cũng không có, trong văn chương chưa nói tên, dù là hệ thống cũng không có nhắc nhở nào, trọc lóc không nhìn thấy bất cứ cây đại thụ nào, cùng quê nhà Ám Dạ Tinh Linh Lục Ly hoàn toàn hai loại cảnh sắc khác nhau.
Lục Ly xoay tới xoay lui vài lần, mới tìm được mục tiêu hắn muốn.
Một đống đất!
Gagiúp. Crathorne liền nằm sấp ở trên đỉnh núi, trên người bao phủ một tầng bụi đất, nếu không phải bên cạnh cắm một thanh trường đao loan lổ rỉ sắt thì dù Lục Ly tìm ba năm cũng chưa chắc có thể tìm ra được người này.
Thoát khỏi trạng thái biến thân rơi xuống mặt đất, Lục Ly đi qua, rất có lễ phép nói: “Chiến sĩ tôn kính, xin hỏi, có thể giúp gì được cho ngài?”
“Chiến sĩ? Ha ha... Chiến sĩ...” Nghe được Lục Ly gọi hắn là chiến sĩ, Gagiúp. Crathorne cười trầm thấp.
Lục Ly cái gì đều không nói, chỉ đứng ở bên cạnh lẳng lặng chờ đợi.
Muốn thành công nhận nhiệm vụ, có mấy việc mấu chốt phải làm, đầu tiên ngươi phải tìm được Gagiúp. Crathorne, tiếp theo ngươi phải gọi hắn là chiến sĩ, đây là chìa khóa nhiệm vụ, sau đó liền thuận lý thành chương nghe chuyện xưa.
“Ngươi nguyện ý nghe nghe ta kể chuyện sao? Ta không muốn đem nó mang vào bên trong phần mộ,” Chiến sĩ thê lương cười một hồi ngẩng đầu nhìn về phía Lục Ly.
Hắn có một đôi mắt màu xám, khô khốc, tang thương, đau khổ, mọi cảm xúc đều toát ra từ trong đôi mắt này, vì thế Lục Ly biết hắn muốn nói đến một sự cố bi kịch, không biết là hắn muốn nói điều gì nhưng Lục Ly vẫn gật đầu, bắt đầu mở màng vở kịch.
Gagiúp. Crathorne sinh ra trong một gia đình thợ rèn.
Hắn từ nhỏ lớn lên từ vùng bão cát khô cằn phía Tây hoang dã. Sau khi lớn lên cưới thanh mai trúc mã làm vợ, tân hôn không bao lâu, chiến tranh liền bạo phát, Bạo Phong thành chiêu mộ binh, hàng loạt nông phu phải đi ra tiền tuyến, Gagiúp. Crathorne cũng có trong số đó.
Nhiều năm về sau, có lẽ là bảy năm, có lẽ là bảy năm rưỡi, thiếu niên biến thành thanh niên. Gagiúp. Crathorne từ tiền tuyến trở về quê hương của mình.
Điều khiến hắn điên cuồng là cảnh tượng quen thuộc hết thảy đều tiêu biến, đám ruộng lúa mạch hoang vu tươi tốt trong trí nhớ của hắn biến thành phế tích, cha mẹ hắn cùng thê tử đều mất mạng trong chiến loạn.
“Ta giết chết vô số đạo tặc Defias, cũng giết chết vô số binh lính, Tinh Linh, ngươi biết vì cái không?” Gagiúp. Crathorne liếc mắt nhìn về phía Lục Ly, Lục Ly ngồi xổm xuống bên cạnh hắn cách đó không xa, ngón tay vuốt ve chủy thủ sắc bén.
“Bởi vì người thân của ta là bị binh lính giết chết.” Không cần Lục Ly trả lời, Gagiúp. Crathorne tự mình nói tiếp, nói đến đây trong ánh mắt trào ra nước mắt.
Có đôi khi, hắn tin tưởng vững chắc chính mình giết chết không sai, đạo phỉ, loạn binh, người bên ngoài trên mảnh đất này đều phải chết.
Phụ thân nghiêm khắc kia là một ông già đáng yêu, mẫu thân hiền lành là một người hay nói phụ thân hắn, còn có thê tử của hắn, năm đó hắn rời đi còn kéo góc áo hắn, khóc sướt mướt... Tất cả đều bị những người đáng chết bên ngoài đến phá hủy.
Nhưng cũng có vài thời điểm, hắn cũng thực mê man.
Làm quan quân của quân đoàn thứ bảy Bạo Phong thành, phải dùng máu để khảo nghiệm, hắn biết chính mình không có quyền cướp đi sinh mệnh của những binh lính kia, bởi vì bọn họ là những kẻ đáng thương bị Bạo Phong thành vứt bỏ tại vùng Tây hoang dã này.
Cũng có thể bọn họ chấp hành mệnh lệnh sai lầm, có khả năng bọn họ cũng có vợ con cha mẹ ở nhà mỏi mắt chờ mong. “Tinh Linh, ngươi nói ta là một người xấu sao?” Ánh mắt Gagiúp. Crathorne sáng quắc, nhìn chằm chằm Lục Ly cách đó không xa.
“Ngươi không có sai, sai là chiến tranh, sai là những tên quý tộc ngu xuẩn kia” Lục Ly do dự một chút lại nói: “Nếu ta là ngươi, ta cũng sẽ làm như vậy, bởi vì người thân cao hơn hết thảy.”
Những câu chữ kia không tính là công lược, cũng không có cố ý trả lời câu hỏi NPC công đạo nên như thế nào, Lục Ly chỉ nói những lời trong lòng hắn.
Tại trong lòng hắn, muội muội cao hơn hết thảy, không quan hệ pháp luật, không quan hệ đạo đức.
“Không, vinh quang quân đoàn cao hơn hết thảy,” Gagiúp. Crathorne lớn tiếng đánh gãy lời Lục Ly.
“Xin tha thứ lời mạo phạm của ta” Lục Ly không ủng hộ, thế nhưng cũng không tính toán tích cực cùng một NPC tranh cãi.
“Giết người thân ta là binh lính, vì người thân ta cự tuyệt rời đi phía Tây hoang dã” Gagiúp. Crathorne thở dài nói, “Bọn họ cũng giống như ta vô cùng yêu quý mảnh đất này, dù cho nơi này có hoang vắng thế nào đi nữa”
“Nén bi thương!” Lục Ly nói.
“Thiên chức của binh lính là bảo hộ mảnh đất mà dân đang ở, chứ không phải thuận theo quý tộc” Gagiúp. Crathorne giãy dụa đứng lên, khàn giọng nói: “Tinh Linh, ta mệt mỏi, ngươi nguyện ý giúp ta hoàn thành một nhiệm vụ không?”
“Ngài là một chiến sĩ làm người ta tôn kính, ta nguyện ý nghe theo ngài phân phó,” Trong lòng Lục Ly thầm nói, rốt cuộc cũng đến rồi.
“Đi lính gác lĩnh, mang đến mười tên binh lính quân bài cho ta!”
Hệ thống: Gagiúp. Crathorne thỉnh cầu: Kích sát lính gác lĩnh, thu hoạch mười thẻ quân bài.
Lục Ly xác nhận nhận nhiệm vụ, sau khi chia tay cùng Gagiúp. Crathorne, hắn hóa thành một con huyết nha, hướng lính gác lĩnh bay qua.Lính gác lĩnh ở phía Đông Bắc bộ Tây hoang dã, chỗ đó từng là vị trí thiết yếu (quan trọng) của quân sự, hoang phế rất nhiều năm, hiện tại chỉ tồn tại là một trạm gác, công sự che chắn cũ nát giúp bọn lính cung cấp một nơi tạm nghỉ ngơi.
Nhiệm vụ này vô cùng gay go, muốn đóng giữ nơi này phải vượt qua sáu trăm tên binh sĩ, bọn họ từng cố gắng duy trì thế cục phía Tây hoang dã, nhưng khắp vùng đất này hội huynh đệ Defias thế lực khổng lồ, muốn đối kháng nói dễ hơn làm.
Bạo Phong thành công bố không có dư thừa tài nguyên có thể cung cấp, chỉ cho bọn họ thu thập quyền lực ngay tại chỗ. Bọn lính ở phía Tây hoang dã tứ cố vô thân, tình cảnh hiểm ác, nội tâm chịu đủ tra tấn.
Trong mấy năm đầu, bọn họ còn tuân theo tác phong quân nhân, vì nông dân vùng đất này mà ra sức bảo hộ.
Theo thời gian chậm rãi trôi qua, dần dần chuyển biến thành thế cục xấu, hơn nữa những đồng đội của họ không ngừng chết đi, điều này khiến cho những binh lính kia càng ngày càng táo bạo.
Bọn họ dần dần trở thành những kẻ giết chóc, gia nhập cùng hội huynh đệ Defias, giơ đao hướng về phía những người dân phía Tây hoang dã.
Lục Ly tiềm hành chậm rãi đến gần hai lính gác.
Ám một côn (muộn côn) sau đó lặng lẽ tới gần chỗ khác, từ sau lưng phát động đánh lén.
Những binh lính này đẳng cấp đều vượt qua cấp hai mươi, Lục Ly không thể phát huy hoàn toàn thương tổn, thế nhưng hắn rất mạnh về trang bị cùng kỹ năng vì cuộc chiến đấu này cung cấp lực lượng mạnh mẽ, vài phút sau, hắn thẳng lưng, đem một quân bài trong tay ném vào ba lô.
Quân bài không phải binh lính nào cũng có, Lục Ly giết hai tên chỉ lấy được một quân bài.
Trang bị không xuất ra nhưng tiền tài rơi xuống như vậy đã rất khả quan rồi, mỗi cái đều có hai ba ngân tệ, so với quái vật phó bản còn giàu có hơn.
Lần thứ hai, Lục Ly không có lập tức công kích, sau khi ám côn, hắn đối với mục tiêu thi triển ăn cắp thuật.
Hệ thống: Ngươi đạt được một khối bánh mì khô ráo.
Ăn cắp được đồ vật rất đa dạng, có điều phần lớn giá rất rẻ, hơn nữa không hề có tác dụng.
Một giờ sau, Lục Ly kết thúc lần hành động này, bởi vì hắn đã lấy được đầy đủ quân bài, lính gác lĩnh bị ám sát ba mươi hai tên. Đương nhiên, hai giờ sau mấy binh lính sẽ lại được đổi mới đi ra.
Vẫn là câu nói kia, trò chơi dù sao cũng là trò chơi, nhận thức như vậy khiến trong lòng hắn dễ chịu một ít.
Trò chơi Rạng Đông này làm thật sự rất tốt, ngay cả loại quái phổ thông này đều cũng những con khác có thể phân biệt được, tướng mạo bọn chúng không giống nhau, thần thái cũng có nét đặc sắc riêng, thậm chí ánh mắt biểu hiện còn khiến cho người ta phải sợ hãi, nào là điên cuồng, mê mang, đau thương, giải thoát...
Có đôi khi, hắn cũng đối với Gagiúp. Crathorne như vậy, sẽ vì lập trường của mình mà có mê mang.
Nếu không phải tố chất tâm lý cường đại, Lục Ly thật không biết chính mình có dũng khí hoàn thành nhiệm vụ này hay không.
Lục Ly xoay tới xoay lui vài lần, mới tìm được mục tiêu hắn muốn.
Một đống đất!
Gagiúp. Crathorne liền nằm sấp ở trên đỉnh núi, trên người bao phủ một tầng bụi đất, nếu không phải bên cạnh cắm một thanh trường đao loan lổ rỉ sắt thì dù Lục Ly tìm ba năm cũng chưa chắc có thể tìm ra được người này.
Thoát khỏi trạng thái biến thân rơi xuống mặt đất, Lục Ly đi qua, rất có lễ phép nói: “Chiến sĩ tôn kính, xin hỏi, có thể giúp gì được cho ngài?”
“Chiến sĩ? Ha ha... Chiến sĩ...” Nghe được Lục Ly gọi hắn là chiến sĩ, Gagiúp. Crathorne cười trầm thấp.
Lục Ly cái gì đều không nói, chỉ đứng ở bên cạnh lẳng lặng chờ đợi.
Muốn thành công nhận nhiệm vụ, có mấy việc mấu chốt phải làm, đầu tiên ngươi phải tìm được Gagiúp. Crathorne, tiếp theo ngươi phải gọi hắn là chiến sĩ, đây là chìa khóa nhiệm vụ, sau đó liền thuận lý thành chương nghe chuyện xưa.
“Ngươi nguyện ý nghe nghe ta kể chuyện sao? Ta không muốn đem nó mang vào bên trong phần mộ,” Chiến sĩ thê lương cười một hồi ngẩng đầu nhìn về phía Lục Ly.
Hắn có một đôi mắt màu xám, khô khốc, tang thương, đau khổ, mọi cảm xúc đều toát ra từ trong đôi mắt này, vì thế Lục Ly biết hắn muốn nói đến một sự cố bi kịch, không biết là hắn muốn nói điều gì nhưng Lục Ly vẫn gật đầu, bắt đầu mở màng vở kịch.
Gagiúp. Crathorne sinh ra trong một gia đình thợ rèn.
Hắn từ nhỏ lớn lên từ vùng bão cát khô cằn phía Tây hoang dã. Sau khi lớn lên cưới thanh mai trúc mã làm vợ, tân hôn không bao lâu, chiến tranh liền bạo phát, Bạo Phong thành chiêu mộ binh, hàng loạt nông phu phải đi ra tiền tuyến, Gagiúp. Crathorne cũng có trong số đó.
Nhiều năm về sau, có lẽ là bảy năm, có lẽ là bảy năm rưỡi, thiếu niên biến thành thanh niên. Gagiúp. Crathorne từ tiền tuyến trở về quê hương của mình.
Điều khiến hắn điên cuồng là cảnh tượng quen thuộc hết thảy đều tiêu biến, đám ruộng lúa mạch hoang vu tươi tốt trong trí nhớ của hắn biến thành phế tích, cha mẹ hắn cùng thê tử đều mất mạng trong chiến loạn.
“Ta giết chết vô số đạo tặc Defias, cũng giết chết vô số binh lính, Tinh Linh, ngươi biết vì cái không?” Gagiúp. Crathorne liếc mắt nhìn về phía Lục Ly, Lục Ly ngồi xổm xuống bên cạnh hắn cách đó không xa, ngón tay vuốt ve chủy thủ sắc bén.
“Bởi vì người thân của ta là bị binh lính giết chết.” Không cần Lục Ly trả lời, Gagiúp. Crathorne tự mình nói tiếp, nói đến đây trong ánh mắt trào ra nước mắt.
Có đôi khi, hắn tin tưởng vững chắc chính mình giết chết không sai, đạo phỉ, loạn binh, người bên ngoài trên mảnh đất này đều phải chết.
Phụ thân nghiêm khắc kia là một ông già đáng yêu, mẫu thân hiền lành là một người hay nói phụ thân hắn, còn có thê tử của hắn, năm đó hắn rời đi còn kéo góc áo hắn, khóc sướt mướt... Tất cả đều bị những người đáng chết bên ngoài đến phá hủy.
Nhưng cũng có vài thời điểm, hắn cũng thực mê man.
Làm quan quân của quân đoàn thứ bảy Bạo Phong thành, phải dùng máu để khảo nghiệm, hắn biết chính mình không có quyền cướp đi sinh mệnh của những binh lính kia, bởi vì bọn họ là những kẻ đáng thương bị Bạo Phong thành vứt bỏ tại vùng Tây hoang dã này.
Cũng có thể bọn họ chấp hành mệnh lệnh sai lầm, có khả năng bọn họ cũng có vợ con cha mẹ ở nhà mỏi mắt chờ mong. “Tinh Linh, ngươi nói ta là một người xấu sao?” Ánh mắt Gagiúp. Crathorne sáng quắc, nhìn chằm chằm Lục Ly cách đó không xa.
“Ngươi không có sai, sai là chiến tranh, sai là những tên quý tộc ngu xuẩn kia” Lục Ly do dự một chút lại nói: “Nếu ta là ngươi, ta cũng sẽ làm như vậy, bởi vì người thân cao hơn hết thảy.”
Những câu chữ kia không tính là công lược, cũng không có cố ý trả lời câu hỏi NPC công đạo nên như thế nào, Lục Ly chỉ nói những lời trong lòng hắn.
Tại trong lòng hắn, muội muội cao hơn hết thảy, không quan hệ pháp luật, không quan hệ đạo đức.
“Không, vinh quang quân đoàn cao hơn hết thảy,” Gagiúp. Crathorne lớn tiếng đánh gãy lời Lục Ly.
“Xin tha thứ lời mạo phạm của ta” Lục Ly không ủng hộ, thế nhưng cũng không tính toán tích cực cùng một NPC tranh cãi.
“Giết người thân ta là binh lính, vì người thân ta cự tuyệt rời đi phía Tây hoang dã” Gagiúp. Crathorne thở dài nói, “Bọn họ cũng giống như ta vô cùng yêu quý mảnh đất này, dù cho nơi này có hoang vắng thế nào đi nữa”
“Nén bi thương!” Lục Ly nói.
“Thiên chức của binh lính là bảo hộ mảnh đất mà dân đang ở, chứ không phải thuận theo quý tộc” Gagiúp. Crathorne giãy dụa đứng lên, khàn giọng nói: “Tinh Linh, ta mệt mỏi, ngươi nguyện ý giúp ta hoàn thành một nhiệm vụ không?”
“Ngài là một chiến sĩ làm người ta tôn kính, ta nguyện ý nghe theo ngài phân phó,” Trong lòng Lục Ly thầm nói, rốt cuộc cũng đến rồi.
“Đi lính gác lĩnh, mang đến mười tên binh lính quân bài cho ta!”
Hệ thống: Gagiúp. Crathorne thỉnh cầu: Kích sát lính gác lĩnh, thu hoạch mười thẻ quân bài.
Lục Ly xác nhận nhận nhiệm vụ, sau khi chia tay cùng Gagiúp. Crathorne, hắn hóa thành một con huyết nha, hướng lính gác lĩnh bay qua.Lính gác lĩnh ở phía Đông Bắc bộ Tây hoang dã, chỗ đó từng là vị trí thiết yếu (quan trọng) của quân sự, hoang phế rất nhiều năm, hiện tại chỉ tồn tại là một trạm gác, công sự che chắn cũ nát giúp bọn lính cung cấp một nơi tạm nghỉ ngơi.
Nhiệm vụ này vô cùng gay go, muốn đóng giữ nơi này phải vượt qua sáu trăm tên binh sĩ, bọn họ từng cố gắng duy trì thế cục phía Tây hoang dã, nhưng khắp vùng đất này hội huynh đệ Defias thế lực khổng lồ, muốn đối kháng nói dễ hơn làm.
Bạo Phong thành công bố không có dư thừa tài nguyên có thể cung cấp, chỉ cho bọn họ thu thập quyền lực ngay tại chỗ. Bọn lính ở phía Tây hoang dã tứ cố vô thân, tình cảnh hiểm ác, nội tâm chịu đủ tra tấn.
Trong mấy năm đầu, bọn họ còn tuân theo tác phong quân nhân, vì nông dân vùng đất này mà ra sức bảo hộ.
Theo thời gian chậm rãi trôi qua, dần dần chuyển biến thành thế cục xấu, hơn nữa những đồng đội của họ không ngừng chết đi, điều này khiến cho những binh lính kia càng ngày càng táo bạo.
Bọn họ dần dần trở thành những kẻ giết chóc, gia nhập cùng hội huynh đệ Defias, giơ đao hướng về phía những người dân phía Tây hoang dã.
Lục Ly tiềm hành chậm rãi đến gần hai lính gác.
Ám một côn (muộn côn) sau đó lặng lẽ tới gần chỗ khác, từ sau lưng phát động đánh lén.
Những binh lính này đẳng cấp đều vượt qua cấp hai mươi, Lục Ly không thể phát huy hoàn toàn thương tổn, thế nhưng hắn rất mạnh về trang bị cùng kỹ năng vì cuộc chiến đấu này cung cấp lực lượng mạnh mẽ, vài phút sau, hắn thẳng lưng, đem một quân bài trong tay ném vào ba lô.
Quân bài không phải binh lính nào cũng có, Lục Ly giết hai tên chỉ lấy được một quân bài.
Trang bị không xuất ra nhưng tiền tài rơi xuống như vậy đã rất khả quan rồi, mỗi cái đều có hai ba ngân tệ, so với quái vật phó bản còn giàu có hơn.
Lần thứ hai, Lục Ly không có lập tức công kích, sau khi ám côn, hắn đối với mục tiêu thi triển ăn cắp thuật.
Hệ thống: Ngươi đạt được một khối bánh mì khô ráo.
Ăn cắp được đồ vật rất đa dạng, có điều phần lớn giá rất rẻ, hơn nữa không hề có tác dụng.
Một giờ sau, Lục Ly kết thúc lần hành động này, bởi vì hắn đã lấy được đầy đủ quân bài, lính gác lĩnh bị ám sát ba mươi hai tên. Đương nhiên, hai giờ sau mấy binh lính sẽ lại được đổi mới đi ra.
Vẫn là câu nói kia, trò chơi dù sao cũng là trò chơi, nhận thức như vậy khiến trong lòng hắn dễ chịu một ít.
Trò chơi Rạng Đông này làm thật sự rất tốt, ngay cả loại quái phổ thông này đều cũng những con khác có thể phân biệt được, tướng mạo bọn chúng không giống nhau, thần thái cũng có nét đặc sắc riêng, thậm chí ánh mắt biểu hiện còn khiến cho người ta phải sợ hãi, nào là điên cuồng, mê mang, đau thương, giải thoát...
Có đôi khi, hắn cũng đối với Gagiúp. Crathorne như vậy, sẽ vì lập trường của mình mà có mê mang.
Nếu không phải tố chất tâm lý cường đại, Lục Ly thật không biết chính mình có dũng khí hoàn thành nhiệm vụ này hay không.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Sống lại
- Chương 2: Diều của Ryan
- Chương 3: Nhẫn chí tôn
- Chương 4: Độ hoàn thành kỹ năng
- Chương 5: Đạo tặc biết biến thân báo biển
- Chương 6: Mở bảo rương
- Chương 7: Khoản tiền đầu tiên
- Chương 8: Bị đánh lén
- Chương 9: Nhục mạ NPC
- Chương 10: Cách lấy vật phẩm của NPC có một không hai
- Chương 11: Phó bản tinh anh
- Chương 12: Bắt đầu đánh phó bản
- Chương 13: Dẫn quái
- Chương 14: Giành giết đầu
- Chương 15: Chiến lợi phẩm
- Chương 16: Cút!
- Chương 17: Quặng mỏ Kubold
- Chương 18: Quặng đồng hoàn mỹ
- Chương 19: Muộn côn
- Chương 20: Cướp quái
- Chương 21: Giết chóc
- Chương 22: Mười bước giết một người
- Chương 23: Video dạy học
- Chương 24: Phụ ma
- Chương 25: Aegwynn chi thư
- Chương 26
- Chương 27: Thu mua lòng người
- Chương 28: Boss rùa dã ngoại
- Chương 29: Mài cũng mài chết nó
- Chương 30: Thu hoạch lớn
- Chương 31: Mở sạp bán đấu giá
- Chương 32: Chiến thần Nguyệt Quang
- Chương 33: Trao đổi
- Chương 34: Tìm phòng ở
- Chương 35: Mỹ nữ chủ nhà của ta
- Chương 36: Phòng công tác mỹ nữ
- Chương 37: Tập hợp tiểu đội hộ tống
- Chương 38: Xuất phát
- Chương 39: Trưởng lão Kobold A Luân
- Chương 40: Kỹ năng mê hoặc
- Chương 41: Trái tim mê hoặc
- Chương 42: Hai quyển sách kỹ năng
- Chương 43: Người con của Sâm Lâm (Rừng rậm) (Bạo chương mốc 300Kp)
- Chương 44: Công hội thăng cấp lệnh (Lệnh thăng cấp công hội)
- Chương 45: Cái gì gọi là cao thủ
- Chương 46: Phá kỷ lục mới
- Chương 47: Kéo phó bản
- Chương 48: Vẫn cứ thiếu tiền
- Chương 49: Giới đại thần
- Chương 50: Thợ săn mang thú cưng
- Chương 51: Hang rắn
- Chương 52: Diệt đoàn
- Chương 53: Dược tề giải độc trung cấp (Đầu tháng cầu Kim phiếu để bạo chương)
- Chương 54: Kinh hiểm giết chết (Cầu Kp)
- Chương 55: Sáo trang Cuồng nộ giả
- Chương 56: Mở rương khôi hài
- Chương 57: Chức nghiệp thương nhân
- Chương 58: Ám dạ u linh
- Chương 59: Ám dạ u linh 2
- Chương 60: Chưa đã nghiền
- Chương 61: Bị quay lén
- Chương 62: Đạo tặc đời thực
- Chương 63: Găp lại Công hội Tinh nguyệt
- Chương 64: Hệ thống đổi mới
- Chương 65: "Nguyệt Quang" bị bạo
- Chương 66: Thành Cức Xỉ
- Chương 67: Phối phương
- Chương 68: Chỗ ở cũ của Aegwynn
- Chương 69: Biến thân Ô Nha (quạ đen)
- Chương 70: Bảng xếp hạng
- Chương 71: Chiếm lấy bảng xếp hạng
- Chương 72: Gom hàng ở Phòng đấu giá
- Chương 73: Tích trữ Xà tín thảo
- Chương 74: Mộ quang tế đàn (tế đàn mộ quang)
- Chương 75: Nhẫn Chí Tôn cấp 2
- Chương 76: Bảo rương Hắc Thiết
- Chương 77: Hợp tác
- Chương 78: Cướp boss đến đây
- Chương 79: Kiêng kị lẫn nhau
- Chương 80: Vì bản vẽ
- Chương 81: Thuật ăn cắp
- Chương 82: Tinh Linh chi hỏa
- Chương 83: Bản vẽ đến tay
- Chương 84: Đệ nhất hai bảng
- Chương 85: Thương nhân đen tối
- Chương 86: Nó biết bay
- Chương 87: Khoản tiền đầu tiên
- Chương 88: Quyển trục phó bản
- Chương 89: Tử vong hầm mỏ
- Chương 90: Thoải mái mà qua boss
- Chương 91: Liên tục bị diệt đoàn
- Chương 92: Chân đá
- Chương 93: Trang bị đặc thù
- Chương 94: Bị đánh lén
- Chương 95: Huyết chiến
- Chương 96: Đuổi tận giết tuyệt
- Chương 97: Gần trong gang tấc
- Chương 98: Nội chiến giữa tặc cùng tặc
- Chương 99: Mượn đao giết người
- Chương 100: Thầy huấn luyện đạo tặc
- Chương 101: Hư không thâm uyên
- Chương 102: Vô kế khả thi
- Chương 103: Áo choàng Ám ảnh
- Chương 104: Dọn bãi
- Chương 105: Chuẩn bị cướp BOSS
- Chương 106: Cướp thành công
- Chương 107: Cuồng nộ giả (Kẻ cuồng nộ)
- Chương 108: Phó bản Hỏa Ngân thần miếu
- Chương 109: Ba tầng phá giáp
- Chương 110: Khoản tiền lớn
- Chương 111: Phú ông trăm vạn
- Chương 112: Lại gặp Tướng quân Ripsnarl
- Chương 113: Vô Úy bích lũy
- Chương 114: Boss nữ
- Chương 115: Thông quan
- Chương 116: Toái lô giả
- Chương 117: Kỹ năng sinh hoạt
- Chương 118: Giúp tiểu thợ săn bắt pet
- Chương 119: Trù bị đội ngũ 10 người
- Chương 120: Giáp da Hắc Thiết
- Chương 121: Đấu trường
- Chương 122: Đối chiến Thủy Tinh Linh [thượng ]
- Chương 123: Đối chiến Thủy Tinh Linh [hạ]
- Chương 124: Thế giới lớn như vậy
- Chương 125: Chuẩn bị tuyển đội viên mới (Cầu kim phiếu)
- Chương 126: Ngục giam Nguyệt Khê
- Chương 127: Hết thảy do ta định đoạt
- Chương 128: Từ cố sự (chuyện xưa) tìm công lược
- Chương 129: Diệp tử ca cảm kích
- Chương 130: Cự tuyệt
- Chương 131: Úy Lam Hải Phong bi phẫn
- Chương 132: Kinh nghiệm tăng vọt
- Chương 133: Hack bị sửa
- Chương 134: Không gian Mộng cảnh
- Chương 135: Sáu kiện trang bị Bạch Ngân
- Chương 136: Lại là một thanh Rìu
- Chương 137: Nhiệm vụ thương cảm
- Chương 138: Người bị ngộ sát
- Chương 139: Chùy rèn đúc
- Chương 140: Làm nóng người
- Chương 141: Tổ ong vò vẽ
- Chương 142: Sức mạnh ngang nhau
- Chương 143: Kiểm tra sức khỏe
- bình luận