Ai Mới Là Con Trai - Chương 46: Tài sản cứ để cho em con tất cả - gã về nước
Chương trước- Chương 1: Chương Giới thiệu nhân vật
- Chương 2: Thời gian trôi thật là nhanh
- Chương 3: Ở kí túc xá chứ?
- Chương 4: Bị phạt
- Chương 5: Học sinh mới – Ba chàng hotboy chứ ai
- Chương 6: Đoán trúng người cần đối đầu
- Chương 7: Oan gia phòng hẹp
- Chương 8: Đụng mặt
- Chương 9: Chia ranh giới
- Chương 10: Không cãi nhau không được
- Chương 11: Mục tiêu chiến thắng đó là giám thị
- Chương 12: Kế hoạch hoàn hảo
- Chương 13: Bạn thân
- Chương 14: Nó - hắn. nhỏ - chàng. nàng - anh
- Chương 15: Một chút về hoàn cảnh
- Chương 16: Tức giận
- Chương 17: Giật mình
- Chương 18: Lễ hội kì lạ
- Chương 19: Ai sẽ thành nữ?
- Chương 20: Không chấp nhận mình sẽ thành nữ
- Chương 21: Nàng có thư
- Chương 22: Tao sẽ đi dự lễ hội
- Chương 23: Kế hoạch nịnh nọt với ba tụi hắn
- Chương 24: Trao đổi
- Chương 25: Chiến lược thất bại
- Chương 26: Chiến lược mới
- Chương 27: Khiếu chiến vì lá thăm
- Chương 28: Một bí mật từ nó
- Chương 29: Đám tang
- Chương 30: Hắn đi dự đám tang - lại có thư
- Chương 31: Em rất thích chị - quần đùi và ảnh
- Chương 32: Tin nhắn lạ - quyết định đi dự lễ bằng thân phận con gái
- Chương 33: Lam minh nhật là con gái - hắn để ý nó
- Chương 34: Mua đồ hoá trang - cùng nhau chọn lựa
- Chương 35: Trước ngày lễ hội
- Chương 36: Anh đã biết - thiên sứ đi dự tiệc
- Chương 37: Nếu cậu là con gái,mình sẽ yêu cậu
- Chương 38: Tắt điện
- Chương 39: Lộ hàng
- Chương 40: Nhân vật mới
- Chương 41: Thói con nít của ểm
- Chương 42: Người giống người
- Chương 43: Đã từng mất trí nhớ - cô gái giống mình là ai?
- Chương 44: 7 năm về trước
- Chương 45: Lam minh hoàng và hoàng minh long
- Chương 46: Tài sản cứ để cho em con tất cả - gã về nước
- Chương 47: Người giống người gặp nhau
- Chương 48: Nhà sách gặp đối thủ - hôn phu tương lai
- Chương 49: Gia đình mới. - vì sao nó giả trai
- Chương 50: Tớ biết cậu là con gái....lâu rồi
- Chương 51: Thái Mỹ Tuyền và Trịnh Gia Khôi
- Chương 52: Hợp đồng ôsin
- Chương 53: Hoàn cảnh lúc trước của thái mỹ tuyền - vì sao nhỏ giả trai
- Chương 54: Lần đầu tiên tiếp xúc với con gái
- Chương 55: Hôn ước
- Chương 56: Ông bà nội nhỏ là ai?
- Chương 57: Tớ thích cậu được không?
- Chương 58: Né tránh
- Chương 59: Nghe trộm
- Chương 60: Lâu rồi mới bị phạt - bị điều khiển
- Chương 61: Mắng thậm tệ - lần nữa chơi xỏ giám thị
- Chương 62: Nguyễn minh phong là vợ sẽ đính ước nhưng vợ đính hôn sẽ là hoàng minh thụy - khoá
- Chương 63: Cảnh cáo và chị
- Chương 64: Ai mới là con trai?
- Chương 65: Tranh giành và tác hợp
- Chương 66: Nàng và nhóc
- Chương 67: Hắn giận nó - sự thật về cái chết của mẹ nàng
- Chương 68: Quyết định của nàng - nó đã làm gì?
- Chương 69: Tội thật hay nghi oan?
- Chương 70: Điều tra
- Chương 71: Nhân chứng
- Chương 72: Hủy hợp đồng - hạng chót
- Chương 73: Bật khóc
- Chương 74: Anh là thần tình yêu
- Chương 75: Đón nhận nhóc
- Chương 76: Anh và em
- Chương 77: Nắm tay - rình rập
- Chương 78: Trong ba người bọn nó,không có ai là con trai
- Chương 79: Hợp tác - ba mẹ ra đi
- Chương 80: Ngủ lại nhà nhóc - đám tang - tớ có thể đến mộ của ba mẹ cậu?
- Chương 81: Ôm - làm người yêu nhau đi
- Chương 82: Dã ngoại - cây ước mơ
- Chương 83: Đua xe
- Chương 84: Nhóc chăm sóc em. - gặp ông bà nội
- Chương 85: Nó là vợ tao - nhỏ và chàng
- Chương 86: Nụ hôn bất ngờ - đừng làm cho tao ghen nữa được không?
- Chương 87: Tớ là gì của cậu? - người con gái con yêu duy nhất là lam minh nhật. - mình chia tay đi
- Chương 88: Không là gì của nhau - cô và anh - có qua có lại
- Chương 89: Không hiểu được trái tim - trống rỗng
- Chương 90: Nhận ra - bị từ chối - mình vùi lắp khoảng trống cho nhau nhé
- Chương 91: Cố hạnh phúc - ai là người hạnh phúc nhất?
- Chương 92: Sống một cách hoàn hảo
- Chương 93: Không chối cãi được. - chính lam minh nhật là người tiết lộ
- Chương 94: Cái tát mang mùi vị đắng - hoàng minh long không tha thứ cho lam minh nhật
- Chương 95: Vẫn là chị, người em thích - bởi vì em thích chị
- Chương 96: Nói này nhé, tao thích mày
- Chương 97: Quay ngược thời gian - điều tra chính đáng
- Chương 98: Em là ai?
- Chương 99: Hỗn loạn
- Chương 100: Em có yêu tôi không? hay chỉ là người bạn
- Chương 101: Bệnh của hoàng minh long - chỉ cần anh mở mắt ra thôi
- Chương 102: Nơi nào có sự ấm áp
- Chương 103: Đến phút cuối mà cậu vẫn một lòng chung thuỷ - sở trường là che giấu
- Chương 104: Khi nào mới kết thúc
- Chương 105: Giải quyết rõ - mẹ xin lỗi
- Chương 106: Ai mới là người nhận hậu quả cho câu truyện
- Chương 107: Tai nạn - hội đồng - ác mộng
- Chương 108: Nàng mất tích
- Chương 109: Đặt niềm tin vào ba tụi hắn - dang hai tay chào đón cô
- Chương 110: Anh yêu em rất nhiều - đừng làm anh sợ - lam minh nhật đang ở đâu?
- Chương 111: Tớ có thể làm bạn trai cậu? - giấc mơ chúng ta gặp nhau
- Chương 112: Bi kịch của nhân vật chính
- Chương 113: Ai là người tàn nhẫn nhất?
- Chương 114: 1 năm sau
- Chương 115: Cánh cửa về thới giới thực
- Chương 116: Nhỏ chỉ nhớ hai người mang tên hoàng minh thuỵ và lam minh nhật
- Chương 117: Lam Minh Nhật lướt qua
- Chương 118: Nhỏ hồi tưởng - cô gái câm
- Chương 119: Cô ấy tên là thy thy hay là lam minh nhật?
- Chương 120: Tấm ảnh của nó không cánh mà bay
- Chương 121: Cô gái ấy không phải lam minh nhật
- Chương 122: Cô ấy là vợ con
- Chương 123: Nhân vật mới nữa ư?
- Chương 124: Ngày em đến cũng chính là ngày anh đi
- Chương 125: Trở về như thế nào?
- Chương 126: Giấc mơ biến thành sự thật
- Chương 127: Đại kết cục
- Chương 128: Ngoại truyện 1 - rủ nhau đám cưới
- Chương 129: Ngoại truyện 2 - ai mới là con trai?
- Chương 130: Ngoại truyện 3 - thế hệ sau
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ai Mới Là Con Trai
Chương 46: Tài sản cứ để cho em con tất cả - gã về nước
Reng....reng...reng...
Tiếng chuông báo giờ học vang lên. Mọi người ùa lên lớp nhanh chóng. Kể cả bàn bọn nó.
-"Em đi chọn lớp mới đây. Tí về nhà chung nha anh Nhật."-Nhóc vỗ vai nó.
Nó quay sang cười xoa đầu nhóc.
-"Ừ."
Ba tụi hắn và em chạy lên lớp trước. Để ba tụi nó ở lại loay hoay với mấy chiếc cặp,Hoàng Minh Long khoanh tay đứng nhìn chị mình.
-"Đừng bao giờ dở cái giọng đó nói chuyện ở đây nha chưa nhóc con."-Nhỏ nhìn nhóc cảnh cáo rồi đi thẳng lên lầu.
-"Hai người đi sau."-Nó nhìn nhóc rồi chạy đến bên cạnh nhỏ vác vai.
Bây giờ cantin chỉ còn nàng và nhóc mặt đối mặt. Nàng thở dài đi đến cạnh người em của mình. Chẳng lẽ nó lại tham vọng đến như vậy? Vì tài sản thôi sao? Được,mình cũng chẳng cần.
-"Chúng ta sẽ nói chuyện sau."-Nàng ôm cặp đi lên trước.
Nhóc xỏ tay vào túi quần bật cười. Chị em chúng ta mà cũng có chuyện để nói hả chị?! Thật nực cười.
-"Em sẽ đợi."-Mặc dù biết chẳng có gì để nói chuyện nhưng nhóc cũng muốn xem nàng sẽ nói gì.
..................
Đến giờ tan học.
Ở kí túc xá ồn ào người ra về. Bọn hắn thu xếp đồ đạc nhanh chóng. Anh và chàng thì không nói. Sướng như heo. Chỉ có hắn là khổ. Em ôm cặp đứng đợi trước cửa chờ hắn dắt về. Từ bên trường bên kia qua đây học,nhà lại xa trường. Ở nhà hắn là tốt nhất. Ba mẹ lại ở bên Mỹ,cũng chẳng ai quản mình.
Anh chạy đến cạnh nhỏ hỏi thăm chuyện hôm bữa ở bệnh viện.
-"Mày khỏe hẳn chưa Phong?"
Nhỏ cau mày nhìn anh. Sao hôm nay thằng này lại hỏi thăm vậy nhỉ? Bộ có ý đồ gì sao?
-"Ừm..rất khỏe là đằng khác."-Nhỏ gật đầu.-"Nhưng mày đừng bất ngờ hỏi tao như thế. Trông thật có ý đồ."
Anh bơ mặt nhìn nhỏ. Bộ trông mình đểu lắm hay sao mà hỏi thăm là không cho nhỉ?
-"Hêy..."-Chàng từ đâu xuất hiện chen giữa anh và nhỏ. Nam nữ không nên tiếp xúc gần nhau như thế. Nhưng nếu có hai nam trở lên thì không sao. Chàng cười gian nhìn anh và nhỏ.
(-_-) |-_-|
-"Hay là bữa nào đi chơi lại siêu thị đó đi. Biết đâu mình lại gặp em mày thì sao?"-Lần đầu tiên nghe chàng nói chuyện hay nhất mà không đề cập về vấn đề ăn.
Nhỏ gật đầu nhanh chóng. Vỗ mạnh vào vai chàng cười tươi.
-"Được đấy. Thôi tao đi đã"
Nói rồi nhỏ vác balo đi nhanh ra cổng trường. Hôm nay gia đình nhỏ đi ăn ở ngoài. Nghe là đã thích rồi nhỉ?
Anh với chàng chuyển sang nàng hỏi thăm. Nhưng chưa kịp nói gì là cái bản mặt nàng xị xuống cả thướt rồi. Anh với chàng im lìm để hai tay ra trước ngước nhìn nàng đi.
-"Đúng là bọn rãnh hơi. Không lo về nhà đi mà còn đi từng người hỏi thăm."-Nó đi đến cho anh và chàng bài ca đúng nghĩa. Hay là do hai anh không hỏi thăm nó nhỉ >.
-"Chỉ là chán quá thôi."-Anh gãi đầu bù xù.
-"Phòng này nhiều dán. Bắt đem đi bán,là hết chán."-Nó "thả" vần cho câu nói :3
Đang định thổ anh với chàng vài cái mới vác xác đi thì nhóc (2) chạy đến ôm chằm lấy nó.
Thương thì thương nhưng có cần thể hiện vậy không cưng.
-"Về thôi anh Nhật."-Nhóc cười,đá mí mắt với anh và chàng.
-"Ờ."-Nó quay sang đáp nhóc.
Anh với chàng cười nhẹ nhìn hai anh em nhà nó. Nhóc chào tạm biệt hai anh rồi vác vai nó kéo đi như thể nhóc là anh nó vậy.
-"Vừa nhìn qua là tao đã thích thằng đó rồi mày nè."-Chàng xoa cằm nhìn theo bóng hai người.
-"Ừm...nhưng thằng nhỏ tổ chức buổi tiệc kia cũng không tồi."-Anh cười cười vỗ vai chàng.
-"Tao kết thằng này hơn. Chắc bữa nào rủ nó đi karra bữa chơi."-Chàng khoác vai anh nói chuyện.
-"Làm vài bản không?"-Anh chán nản rủ chàng.
...............
Ra đến nhà xe. Nhóc khoe ngay với nó là mình dùng xe cặp với chị. Có vẻ dùng đồ gì giống nó là nhóc tươi hẳn lên.
Trong khi...
-"Em về nhà đi. Sao lại đòi về nhà anh."-Hắn với em làm "náo nhiệt" cả nhà xe.
-"Nhà em xa lắm."-Em ngồi lên xe máy hắn vòng tay trước ngực nói.
-"Sao em lại sinh ra trên đời nhỉ?"-Hắn nhếch nữa môi nhìn em.
Nó với nhóc dắt xe đi ngang qua nhìn hắn với em đang cằn nhằn nhau.
Bốn người,hai cặp. Nhóc với em như học sinh "không đội trời chung",nhìn cứ như ác quỷ đấu với nhau.
Phía hắn và nhỏ cũng không kém. Cứ như thể hắn đang ghen với nó vì đang đi với người con trai khác. Giá như mình đi xe đạp với nó còn thằng nhãi con này dắt con bé này về thì hay biết mấy.
-"Anh em tao về trước."-Nó ngồi lên xe nhìn hắn rồi đạp lên trước.
Nhóc nhún vai đi theo sau.
.............
Nàng vừa đi xe buýt về đến nhà là mệt rã người ra. Không khí trên xe buýt đúng là khó chịu. Cứ như mình đã đi lên một đống rác thải đến phát nôn. Hôm nay sao xe buýt đông người dữ dội.
Mẹ kế nàng lên phòng mở cửa nhẹ bước vào.
Nàng đang thay đồ quay sang.
-"A...bộ có chuyện gì hả dì?"
Mẹ kế nàng cười nhẹ,hiền từ.
-"Dì xin lỗi lên phòng con mà không gõ cửa."
Nàng nhìn mẹ cười nhẹ. Quả thật,ban đầu nàng cứ tưởng mẹ kế là người độc đoán,mưu mô và rất ganh ghét mình. Nhưng dó chỉ là bắt hình dong qua người em của nàng. Bà thật sự là người đất tốt. Hiếm khi có người mẹ kế nào quan tâm nàng như con đẻ.
Cứ mỗi lần đến lúc họp phụ huynh là nàng lại buồn bã vì chẳng có ai quan tâm đến mình. Nhưng rồi người đại diện cho nàng lại là mẹ kế. Rồi mỗi đêm nàng sốt cao vì cảm lạnh. Người ân cần chăm sóc cho nàng cũng là mẹ kế. Người luôn gọi điện hỏi thăm,dặn dò nàng đầu tuần cũng là mẹ. Kể sơ qua cũng đủ chật trang. Nàng rất cảm kích về bà. Bà là người luôn lắng nghe trái tim nàng ở căn nhà này.
-"Không sao. Dì tìm con có gì không ạ?"-Nàng mời mẹ qua ngồi ở ghế sofa.
-"Ba con gọi con xuống nhà nói chuyện."-Bà xoa đầu nàng.-"Ở bên ngoài nên ăn uống nhiều vào. Không ai ở bên mà chăm sóc con được. Nhớ là không được bỏ bữa đâu đấy. Bụng con nhìn vậy cháu cũng rất yếu. Ăn những đồ không quen là cứ đau bụng suốt à."-Từ khi nào mà mẹ đã biết rõ về con vậy?
-"Con cảm ơn."-Nàng nặng nụ cười nhìn người mẹ trước mắt. Giá như ba nàng cũng như vậy với nàng thì hay biết mấy.
Nàng với bà xuống dưới lầu. Ba và nhóc đang ngồi uống trà xem ti vi ở phòng khách. Tiếng cười rôm rả của hai cha con vang lên làm tim nàng đau nhói. Ngày trước mình cũng đã từng...với mẹ.
Mẹ kế nhìn sang nàng đang hiu lạnh từng bước. Đặt tay lên vai nàng vỗ về như người mẹ ruột thực thụ. Có khi nào bà đã xem con như con ruột chưa? Nàng đã tự hỏi rất nhiều lần trong tâm trí mình. Nhưng đó chỉ là câu hỏi. Thực chất bà chỉ là đang chăm sóc đứa con của người vợ đầu của chồng mình mà thôi.
Nàng ngồi xuống ghế đối diện ba và nhóc. Ti vi tắt,tiếng cười ngưng lại. Ba nàng trầm mặt nhìn nàng và mẹ kế.
-"Ta gọi đến đây là vì...gia tài này... Con muốn gì thì cứ nói. Bao nhiêu tiền?"-Ba nàng chưa hề hiểu nàng.
Nàng bật cười đứng phất dậy nhìn ba rồi nhìn nhóc đang vòng tay trước ngực nhìn mình.
-"Tài sản...cứ để cho em con tất cả. Con không cần."-Nói rồi nàng xỏ tay vào túi quần đi lên lầu.
-"Cũng phải. Còn công ty của mẹ con nên cần gì tiền bên này."-Câu nói thốt lên từ miệng bà nàng làm nàng đứng yên. Rốt cuộc là có lí do gì mà ông ấy ghét mình?
Nàng quay sang nhìn thằng vào mắt người đã tạo nên mình.
-"Có lẽ vậy. Nhưng nếu không có công ty ấy. Con cũng không cần gia sản này."
Mẹ mế thở dài với tình hình này. Nàng đi lên lầu với vẻ mật ủ rủ. Nhóc nhún vai xin phép về phòng mình. Bây giờ chỉ còn ba mẹ nàng.
-"Chúng ta không thể sống hạnh phúc được sao?"
-"Tôi không biết."
-"Lòng vị tha của ông chết rồi. Giá như chị ấy không chết."
...........
Nó với nhóc đèo cùng nhau trên con đường dài ngoằn nghèo. Đến biệt thự mình sống.
Tất cả người trong nhà mở cửa cung kính chào đón hai đứa cháu trong dòng họ.
-"Mừng hai đứa mới về."-Chị nó đi ra ôm lấy hai đứa em thân yêu.
-"Hai..."-Nó với nhóc reo lên.
Chị bật ra cười xoa đầu hai đứa. Sao một tuần xa nhau mà cứ như một năm vậy. Chị rất nhớ hai đứa em này. Vừa láu lỉnh lại hiền từ.
-"Có người đến thăm hai đứa."
-"Người đến thăm?"-Nó với nhóc cau mày nhìn nhau. Mình còn ai mà thăm nữa chứ?
-"Vào đây rồi sẽ biết."-Chị nó vào bếp quắt quắt hai đứa.
Nó với nhóc tò mò không biết người đến thăm mình là ai,đi vào bếp. Vừa vào là bắt ngay mái tóc màu hạt dẻ của nam thanh niên đang nấu ăn với thân hình như người mẫu cộng làn da trắng bum bum...>.
Nó cau mày suy nghĩ người kia là ai mà có vẻ quen quen trong khi nhóc đã đoán ra được. Giọng nhóc lạnh lùng khác lạ.
-"Chào anh....Trịnh Gia Khôi
Tiếng chuông báo giờ học vang lên. Mọi người ùa lên lớp nhanh chóng. Kể cả bàn bọn nó.
-"Em đi chọn lớp mới đây. Tí về nhà chung nha anh Nhật."-Nhóc vỗ vai nó.
Nó quay sang cười xoa đầu nhóc.
-"Ừ."
Ba tụi hắn và em chạy lên lớp trước. Để ba tụi nó ở lại loay hoay với mấy chiếc cặp,Hoàng Minh Long khoanh tay đứng nhìn chị mình.
-"Đừng bao giờ dở cái giọng đó nói chuyện ở đây nha chưa nhóc con."-Nhỏ nhìn nhóc cảnh cáo rồi đi thẳng lên lầu.
-"Hai người đi sau."-Nó nhìn nhóc rồi chạy đến bên cạnh nhỏ vác vai.
Bây giờ cantin chỉ còn nàng và nhóc mặt đối mặt. Nàng thở dài đi đến cạnh người em của mình. Chẳng lẽ nó lại tham vọng đến như vậy? Vì tài sản thôi sao? Được,mình cũng chẳng cần.
-"Chúng ta sẽ nói chuyện sau."-Nàng ôm cặp đi lên trước.
Nhóc xỏ tay vào túi quần bật cười. Chị em chúng ta mà cũng có chuyện để nói hả chị?! Thật nực cười.
-"Em sẽ đợi."-Mặc dù biết chẳng có gì để nói chuyện nhưng nhóc cũng muốn xem nàng sẽ nói gì.
..................
Đến giờ tan học.
Ở kí túc xá ồn ào người ra về. Bọn hắn thu xếp đồ đạc nhanh chóng. Anh và chàng thì không nói. Sướng như heo. Chỉ có hắn là khổ. Em ôm cặp đứng đợi trước cửa chờ hắn dắt về. Từ bên trường bên kia qua đây học,nhà lại xa trường. Ở nhà hắn là tốt nhất. Ba mẹ lại ở bên Mỹ,cũng chẳng ai quản mình.
Anh chạy đến cạnh nhỏ hỏi thăm chuyện hôm bữa ở bệnh viện.
-"Mày khỏe hẳn chưa Phong?"
Nhỏ cau mày nhìn anh. Sao hôm nay thằng này lại hỏi thăm vậy nhỉ? Bộ có ý đồ gì sao?
-"Ừm..rất khỏe là đằng khác."-Nhỏ gật đầu.-"Nhưng mày đừng bất ngờ hỏi tao như thế. Trông thật có ý đồ."
Anh bơ mặt nhìn nhỏ. Bộ trông mình đểu lắm hay sao mà hỏi thăm là không cho nhỉ?
-"Hêy..."-Chàng từ đâu xuất hiện chen giữa anh và nhỏ. Nam nữ không nên tiếp xúc gần nhau như thế. Nhưng nếu có hai nam trở lên thì không sao. Chàng cười gian nhìn anh và nhỏ.
(-_-) |-_-|
-"Hay là bữa nào đi chơi lại siêu thị đó đi. Biết đâu mình lại gặp em mày thì sao?"-Lần đầu tiên nghe chàng nói chuyện hay nhất mà không đề cập về vấn đề ăn.
Nhỏ gật đầu nhanh chóng. Vỗ mạnh vào vai chàng cười tươi.
-"Được đấy. Thôi tao đi đã"
Nói rồi nhỏ vác balo đi nhanh ra cổng trường. Hôm nay gia đình nhỏ đi ăn ở ngoài. Nghe là đã thích rồi nhỉ?
Anh với chàng chuyển sang nàng hỏi thăm. Nhưng chưa kịp nói gì là cái bản mặt nàng xị xuống cả thướt rồi. Anh với chàng im lìm để hai tay ra trước ngước nhìn nàng đi.
-"Đúng là bọn rãnh hơi. Không lo về nhà đi mà còn đi từng người hỏi thăm."-Nó đi đến cho anh và chàng bài ca đúng nghĩa. Hay là do hai anh không hỏi thăm nó nhỉ >.
-"Chỉ là chán quá thôi."-Anh gãi đầu bù xù.
-"Phòng này nhiều dán. Bắt đem đi bán,là hết chán."-Nó "thả" vần cho câu nói :3
Đang định thổ anh với chàng vài cái mới vác xác đi thì nhóc (2) chạy đến ôm chằm lấy nó.
Thương thì thương nhưng có cần thể hiện vậy không cưng.
-"Về thôi anh Nhật."-Nhóc cười,đá mí mắt với anh và chàng.
-"Ờ."-Nó quay sang đáp nhóc.
Anh với chàng cười nhẹ nhìn hai anh em nhà nó. Nhóc chào tạm biệt hai anh rồi vác vai nó kéo đi như thể nhóc là anh nó vậy.
-"Vừa nhìn qua là tao đã thích thằng đó rồi mày nè."-Chàng xoa cằm nhìn theo bóng hai người.
-"Ừm...nhưng thằng nhỏ tổ chức buổi tiệc kia cũng không tồi."-Anh cười cười vỗ vai chàng.
-"Tao kết thằng này hơn. Chắc bữa nào rủ nó đi karra bữa chơi."-Chàng khoác vai anh nói chuyện.
-"Làm vài bản không?"-Anh chán nản rủ chàng.
...............
Ra đến nhà xe. Nhóc khoe ngay với nó là mình dùng xe cặp với chị. Có vẻ dùng đồ gì giống nó là nhóc tươi hẳn lên.
Trong khi...
-"Em về nhà đi. Sao lại đòi về nhà anh."-Hắn với em làm "náo nhiệt" cả nhà xe.
-"Nhà em xa lắm."-Em ngồi lên xe máy hắn vòng tay trước ngực nói.
-"Sao em lại sinh ra trên đời nhỉ?"-Hắn nhếch nữa môi nhìn em.
Nó với nhóc dắt xe đi ngang qua nhìn hắn với em đang cằn nhằn nhau.
Bốn người,hai cặp. Nhóc với em như học sinh "không đội trời chung",nhìn cứ như ác quỷ đấu với nhau.
Phía hắn và nhỏ cũng không kém. Cứ như thể hắn đang ghen với nó vì đang đi với người con trai khác. Giá như mình đi xe đạp với nó còn thằng nhãi con này dắt con bé này về thì hay biết mấy.
-"Anh em tao về trước."-Nó ngồi lên xe nhìn hắn rồi đạp lên trước.
Nhóc nhún vai đi theo sau.
.............
Nàng vừa đi xe buýt về đến nhà là mệt rã người ra. Không khí trên xe buýt đúng là khó chịu. Cứ như mình đã đi lên một đống rác thải đến phát nôn. Hôm nay sao xe buýt đông người dữ dội.
Mẹ kế nàng lên phòng mở cửa nhẹ bước vào.
Nàng đang thay đồ quay sang.
-"A...bộ có chuyện gì hả dì?"
Mẹ kế nàng cười nhẹ,hiền từ.
-"Dì xin lỗi lên phòng con mà không gõ cửa."
Nàng nhìn mẹ cười nhẹ. Quả thật,ban đầu nàng cứ tưởng mẹ kế là người độc đoán,mưu mô và rất ganh ghét mình. Nhưng dó chỉ là bắt hình dong qua người em của nàng. Bà thật sự là người đất tốt. Hiếm khi có người mẹ kế nào quan tâm nàng như con đẻ.
Cứ mỗi lần đến lúc họp phụ huynh là nàng lại buồn bã vì chẳng có ai quan tâm đến mình. Nhưng rồi người đại diện cho nàng lại là mẹ kế. Rồi mỗi đêm nàng sốt cao vì cảm lạnh. Người ân cần chăm sóc cho nàng cũng là mẹ kế. Người luôn gọi điện hỏi thăm,dặn dò nàng đầu tuần cũng là mẹ. Kể sơ qua cũng đủ chật trang. Nàng rất cảm kích về bà. Bà là người luôn lắng nghe trái tim nàng ở căn nhà này.
-"Không sao. Dì tìm con có gì không ạ?"-Nàng mời mẹ qua ngồi ở ghế sofa.
-"Ba con gọi con xuống nhà nói chuyện."-Bà xoa đầu nàng.-"Ở bên ngoài nên ăn uống nhiều vào. Không ai ở bên mà chăm sóc con được. Nhớ là không được bỏ bữa đâu đấy. Bụng con nhìn vậy cháu cũng rất yếu. Ăn những đồ không quen là cứ đau bụng suốt à."-Từ khi nào mà mẹ đã biết rõ về con vậy?
-"Con cảm ơn."-Nàng nặng nụ cười nhìn người mẹ trước mắt. Giá như ba nàng cũng như vậy với nàng thì hay biết mấy.
Nàng với bà xuống dưới lầu. Ba và nhóc đang ngồi uống trà xem ti vi ở phòng khách. Tiếng cười rôm rả của hai cha con vang lên làm tim nàng đau nhói. Ngày trước mình cũng đã từng...với mẹ.
Mẹ kế nhìn sang nàng đang hiu lạnh từng bước. Đặt tay lên vai nàng vỗ về như người mẹ ruột thực thụ. Có khi nào bà đã xem con như con ruột chưa? Nàng đã tự hỏi rất nhiều lần trong tâm trí mình. Nhưng đó chỉ là câu hỏi. Thực chất bà chỉ là đang chăm sóc đứa con của người vợ đầu của chồng mình mà thôi.
Nàng ngồi xuống ghế đối diện ba và nhóc. Ti vi tắt,tiếng cười ngưng lại. Ba nàng trầm mặt nhìn nàng và mẹ kế.
-"Ta gọi đến đây là vì...gia tài này... Con muốn gì thì cứ nói. Bao nhiêu tiền?"-Ba nàng chưa hề hiểu nàng.
Nàng bật cười đứng phất dậy nhìn ba rồi nhìn nhóc đang vòng tay trước ngực nhìn mình.
-"Tài sản...cứ để cho em con tất cả. Con không cần."-Nói rồi nàng xỏ tay vào túi quần đi lên lầu.
-"Cũng phải. Còn công ty của mẹ con nên cần gì tiền bên này."-Câu nói thốt lên từ miệng bà nàng làm nàng đứng yên. Rốt cuộc là có lí do gì mà ông ấy ghét mình?
Nàng quay sang nhìn thằng vào mắt người đã tạo nên mình.
-"Có lẽ vậy. Nhưng nếu không có công ty ấy. Con cũng không cần gia sản này."
Mẹ mế thở dài với tình hình này. Nàng đi lên lầu với vẻ mật ủ rủ. Nhóc nhún vai xin phép về phòng mình. Bây giờ chỉ còn ba mẹ nàng.
-"Chúng ta không thể sống hạnh phúc được sao?"
-"Tôi không biết."
-"Lòng vị tha của ông chết rồi. Giá như chị ấy không chết."
...........
Nó với nhóc đèo cùng nhau trên con đường dài ngoằn nghèo. Đến biệt thự mình sống.
Tất cả người trong nhà mở cửa cung kính chào đón hai đứa cháu trong dòng họ.
-"Mừng hai đứa mới về."-Chị nó đi ra ôm lấy hai đứa em thân yêu.
-"Hai..."-Nó với nhóc reo lên.
Chị bật ra cười xoa đầu hai đứa. Sao một tuần xa nhau mà cứ như một năm vậy. Chị rất nhớ hai đứa em này. Vừa láu lỉnh lại hiền từ.
-"Có người đến thăm hai đứa."
-"Người đến thăm?"-Nó với nhóc cau mày nhìn nhau. Mình còn ai mà thăm nữa chứ?
-"Vào đây rồi sẽ biết."-Chị nó vào bếp quắt quắt hai đứa.
Nó với nhóc tò mò không biết người đến thăm mình là ai,đi vào bếp. Vừa vào là bắt ngay mái tóc màu hạt dẻ của nam thanh niên đang nấu ăn với thân hình như người mẫu cộng làn da trắng bum bum...>.
Nó cau mày suy nghĩ người kia là ai mà có vẻ quen quen trong khi nhóc đã đoán ra được. Giọng nhóc lạnh lùng khác lạ.
-"Chào anh....Trịnh Gia Khôi
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Chương Giới thiệu nhân vật
- Chương 2: Thời gian trôi thật là nhanh
- Chương 3: Ở kí túc xá chứ?
- Chương 4: Bị phạt
- Chương 5: Học sinh mới – Ba chàng hotboy chứ ai
- Chương 6: Đoán trúng người cần đối đầu
- Chương 7: Oan gia phòng hẹp
- Chương 8: Đụng mặt
- Chương 9: Chia ranh giới
- Chương 10: Không cãi nhau không được
- Chương 11: Mục tiêu chiến thắng đó là giám thị
- Chương 12: Kế hoạch hoàn hảo
- Chương 13: Bạn thân
- Chương 14: Nó - hắn. nhỏ - chàng. nàng - anh
- Chương 15: Một chút về hoàn cảnh
- Chương 16: Tức giận
- Chương 17: Giật mình
- Chương 18: Lễ hội kì lạ
- Chương 19: Ai sẽ thành nữ?
- Chương 20: Không chấp nhận mình sẽ thành nữ
- Chương 21: Nàng có thư
- Chương 22: Tao sẽ đi dự lễ hội
- Chương 23: Kế hoạch nịnh nọt với ba tụi hắn
- Chương 24: Trao đổi
- Chương 25: Chiến lược thất bại
- Chương 26: Chiến lược mới
- Chương 27: Khiếu chiến vì lá thăm
- Chương 28: Một bí mật từ nó
- Chương 29: Đám tang
- Chương 30: Hắn đi dự đám tang - lại có thư
- Chương 31: Em rất thích chị - quần đùi và ảnh
- Chương 32: Tin nhắn lạ - quyết định đi dự lễ bằng thân phận con gái
- Chương 33: Lam minh nhật là con gái - hắn để ý nó
- Chương 34: Mua đồ hoá trang - cùng nhau chọn lựa
- Chương 35: Trước ngày lễ hội
- Chương 36: Anh đã biết - thiên sứ đi dự tiệc
- Chương 37: Nếu cậu là con gái,mình sẽ yêu cậu
- Chương 38: Tắt điện
- Chương 39: Lộ hàng
- Chương 40: Nhân vật mới
- Chương 41: Thói con nít của ểm
- Chương 42: Người giống người
- Chương 43: Đã từng mất trí nhớ - cô gái giống mình là ai?
- Chương 44: 7 năm về trước
- Chương 45: Lam minh hoàng và hoàng minh long
- Chương 46: Tài sản cứ để cho em con tất cả - gã về nước
- Chương 47: Người giống người gặp nhau
- Chương 48: Nhà sách gặp đối thủ - hôn phu tương lai
- Chương 49: Gia đình mới. - vì sao nó giả trai
- Chương 50: Tớ biết cậu là con gái....lâu rồi
- Chương 51: Thái Mỹ Tuyền và Trịnh Gia Khôi
- Chương 52: Hợp đồng ôsin
- Chương 53: Hoàn cảnh lúc trước của thái mỹ tuyền - vì sao nhỏ giả trai
- Chương 54: Lần đầu tiên tiếp xúc với con gái
- Chương 55: Hôn ước
- Chương 56: Ông bà nội nhỏ là ai?
- Chương 57: Tớ thích cậu được không?
- Chương 58: Né tránh
- Chương 59: Nghe trộm
- Chương 60: Lâu rồi mới bị phạt - bị điều khiển
- Chương 61: Mắng thậm tệ - lần nữa chơi xỏ giám thị
- Chương 62: Nguyễn minh phong là vợ sẽ đính ước nhưng vợ đính hôn sẽ là hoàng minh thụy - khoá
- Chương 63: Cảnh cáo và chị
- Chương 64: Ai mới là con trai?
- Chương 65: Tranh giành và tác hợp
- Chương 66: Nàng và nhóc
- Chương 67: Hắn giận nó - sự thật về cái chết của mẹ nàng
- Chương 68: Quyết định của nàng - nó đã làm gì?
- Chương 69: Tội thật hay nghi oan?
- Chương 70: Điều tra
- Chương 71: Nhân chứng
- Chương 72: Hủy hợp đồng - hạng chót
- Chương 73: Bật khóc
- Chương 74: Anh là thần tình yêu
- Chương 75: Đón nhận nhóc
- Chương 76: Anh và em
- Chương 77: Nắm tay - rình rập
- Chương 78: Trong ba người bọn nó,không có ai là con trai
- Chương 79: Hợp tác - ba mẹ ra đi
- Chương 80: Ngủ lại nhà nhóc - đám tang - tớ có thể đến mộ của ba mẹ cậu?
- Chương 81: Ôm - làm người yêu nhau đi
- Chương 82: Dã ngoại - cây ước mơ
- Chương 83: Đua xe
- Chương 84: Nhóc chăm sóc em. - gặp ông bà nội
- Chương 85: Nó là vợ tao - nhỏ và chàng
- Chương 86: Nụ hôn bất ngờ - đừng làm cho tao ghen nữa được không?
- Chương 87: Tớ là gì của cậu? - người con gái con yêu duy nhất là lam minh nhật. - mình chia tay đi
- Chương 88: Không là gì của nhau - cô và anh - có qua có lại
- Chương 89: Không hiểu được trái tim - trống rỗng
- Chương 90: Nhận ra - bị từ chối - mình vùi lắp khoảng trống cho nhau nhé
- Chương 91: Cố hạnh phúc - ai là người hạnh phúc nhất?
- Chương 92: Sống một cách hoàn hảo
- Chương 93: Không chối cãi được. - chính lam minh nhật là người tiết lộ
- Chương 94: Cái tát mang mùi vị đắng - hoàng minh long không tha thứ cho lam minh nhật
- Chương 95: Vẫn là chị, người em thích - bởi vì em thích chị
- Chương 96: Nói này nhé, tao thích mày
- Chương 97: Quay ngược thời gian - điều tra chính đáng
- Chương 98: Em là ai?
- Chương 99: Hỗn loạn
- Chương 100: Em có yêu tôi không? hay chỉ là người bạn
- Chương 101: Bệnh của hoàng minh long - chỉ cần anh mở mắt ra thôi
- Chương 102: Nơi nào có sự ấm áp
- Chương 103: Đến phút cuối mà cậu vẫn một lòng chung thuỷ - sở trường là che giấu
- Chương 104: Khi nào mới kết thúc
- Chương 105: Giải quyết rõ - mẹ xin lỗi
- Chương 106: Ai mới là người nhận hậu quả cho câu truyện
- Chương 107: Tai nạn - hội đồng - ác mộng
- Chương 108: Nàng mất tích
- Chương 109: Đặt niềm tin vào ba tụi hắn - dang hai tay chào đón cô
- Chương 110: Anh yêu em rất nhiều - đừng làm anh sợ - lam minh nhật đang ở đâu?
- Chương 111: Tớ có thể làm bạn trai cậu? - giấc mơ chúng ta gặp nhau
- Chương 112: Bi kịch của nhân vật chính
- Chương 113: Ai là người tàn nhẫn nhất?
- Chương 114: 1 năm sau
- Chương 115: Cánh cửa về thới giới thực
- Chương 116: Nhỏ chỉ nhớ hai người mang tên hoàng minh thuỵ và lam minh nhật
- Chương 117: Lam Minh Nhật lướt qua
- Chương 118: Nhỏ hồi tưởng - cô gái câm
- Chương 119: Cô ấy tên là thy thy hay là lam minh nhật?
- Chương 120: Tấm ảnh của nó không cánh mà bay
- Chương 121: Cô gái ấy không phải lam minh nhật
- Chương 122: Cô ấy là vợ con
- Chương 123: Nhân vật mới nữa ư?
- Chương 124: Ngày em đến cũng chính là ngày anh đi
- Chương 125: Trở về như thế nào?
- Chương 126: Giấc mơ biến thành sự thật
- Chương 127: Đại kết cục
- Chương 128: Ngoại truyện 1 - rủ nhau đám cưới
- Chương 129: Ngoại truyện 2 - ai mới là con trai?
- Chương 130: Ngoại truyện 3 - thế hệ sau